"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 387: Trảm pháp Liễu Bình!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Tiểu tử, đao pháp này của ngươi không được rồi, chẳng chém trúng ta cái nàocả.” Liệt Diễm Hỏa Hầu nhịn không được lớn tiếng trào phúng.Liễu Bình không ngừng múa may trường đao, nói tiếp: “Không sai, đứng bêntrong những đao quang đó, ngươi sẽ cảm thấy mình như đang bước chậm giữamột quỹ đạo thật dài, lại như đi qua một hẻm nhỏ thật hẹp, nhưng cuối cùng…”Phác!Một tiếng động trầm đục vang lên.Trường đao xuyên thẳng qua ngực Liệt Diễm Hỏa Hầu.Nó trợn to hai mắt, không dám tin cúi đầu nhìn trường đao trước ngực, lại nhìnvề phía Liễu Bình.Không biết khi nào, nó đã xuyên qua khoảng cách thật dài, chạy đến trước mặtLiễu Bình, hơn nữa còn chủ động đâm thẳng vào trường đao trong tay hắn.Liễu Bình cười cười, nói:”Xin lỗi, đao này đến từ Thập Tự Trảm, nhưng ta đổinó thành thức khác, trong lúc ngươi không ngừng tránh né sẽ tự đưa tới cửa,giống như một hoảng sợ chạy trốn trong một ngõ nhỏ, cuối cùng lại pháthiện…”Hắn rút đao ra, ấn ánh sáng ấm áp trong tay lên vết thương của con khỉ.“Đây là một ngõ cụt.”Giọng nói vừa dứt.Hư không hiện lên từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Chúc mừng.”“Ngươi sáng tạo ra hai thức đao pháp, lần lượt là: Nãng Bao Nãng Xỉ Ái PhiếuBao Phá Bao Xí Mịch Bạo Trảm và Tử Hồ Đồng Trảm.”“Ngươi phát huy uy lực của Thập Tự Trảm pháp thêm một bước, nhìn thấy bíquyết vận dụng sức mạnh Thần Bí Trắc.”“Kết hợp bí mật dọ thám được từ song ma trước đó, lần này kiếm thêm đượckinh nghiệm loại thăm dò, xác nhập với kinh nghiệm loại chiến đấu, giá trị kinhnghiệm ngươi có được hiện giờ là:”“50%.”“Xin hãy tiếp tục cố gắng.”Bên cạnh vang lên hai tiếng vỗ tay.“Đao pháp thật sắc bén, Liễu Bình tuyệt nhất luôn!” Khuôn mặt nhỏ nhắn củaLilith đỏ bừng, đôi tay vỗ vang lên chan chát.“... Được rồi, ngươi trị tiếp cho nó đi, nó sẽ chết đấy.” Andrea vừa vỗ tay, vừanhắc nhở.ễLúc này Liễu Bình mới bừng tỉnh.“Ngại quá, chỉ lo nói chuyện, quên mất cấp bậc của ngươi cũng không cao,không có bao nhiêu hồn lực.”Hắn chân thành xin lỗi Liệt Diễm Hỏa Hầu, cũng mở miệng buông tha.Hai mắt Liệt Diễm Hỏa Hầu nhắm nghiền lại, ngã xuống mặt đất, suy yếu đếnmức nâng bàn tay lên cũng không nổi.“Đại ca, ta sai rồi, không dám làm phiền ngài trị liệu, xin hãy thả ta trở về đi.”Nó cầu xin.Liễu Bình lắc đầu nói: “Chậc, đừng vội đi như vậy, vất vả lắm mới tiến vào nơinày, Odrich thật là người tốt, cho ta một nơi im lặng như vậy để tôi luyện tàinghệ, tới nào, chúng ta ăn cơm trước đi, ăn xong lại đánh.”Tiếng nói vừa dứt.Một cái bàn dài xuất hiện trước mặt con khỉ, trên đó đặt đầy đồ ăn phong phúnóng hôi hổi.Liễu Bình nâng con khỉ dậy rồi ấn lên ghế trên.“Thấy ngươi mệt vậy thì ăn đi, ăn nhiều một chút.” Hắn mỉm cười và nói.…Con khỉ đang dùng cơm."Đại ca, ngươi thấy ta ăn thế nào." Nó vừa ăn vừa hỏi."Không tệ." Liễu Bình nói."Vậy ngươi có thể thả ta trở về không?" Con khỉ hỏi."Xin lỗi, không thể."Liễu Bình vỗ vai nó, nói: "Ngươi hãy yên tâm ở lại nơi này đi, ta đảm bảo nơinày rất an toàn, không có nguy hiểm gì cả.""Vậy ngươi...""Ta cần một hoàn cảnh yên tĩnh như thế này, ngươi hãy ở lại nơi đây thêm mộtđoạn thời gian nữa đi."Liễu Bình vỗ vai nó, quay người đi về phía một bên khác trong sân thi đấu.Đi tới một nửa, hắn bỗng quay đầu lại nói:"À đúng rồi, ngươi ăn một bữa cơm của ta, xin hãy trả mười tỷ đồng tiền vàng.""Mười tỷ đồng tiền vàng?" Con khỉ kia suýt nữa thì hất bàn, vẻ mặt ưu sầu nói:"Đại ca, ngay cả ngươi bán ta đi, ta cũng không trả nổi đó.""Không trả nổi mới đúng." Liễu Bình gật đầu nói.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt hắn:[Liệt Diễm Hỏa Hầu không thể thanh toán thù lao cho bàn tiệc thánh trước mắt,đã tiến vào trạng thái suy yếu.]Ngay sau đó...Con khỉ kia mềm nhũn như một sợi bún, từ trên ghế ngồi tuột xuống, nằm trênmặt đất, tiến vào trạng thái hôn mê.Ban đầu, nó đã bị rút hồn lực, hiện tại lại tiến vào trạng thái suy yếu, con khỉnày thực sự không thể chống đỡ nổi."Cần giết nó sao?" Andrea hỏi."Không, cứ để nó nghỉ ngơi như vậy đi, chúng ta cần không gian như thế này."Liễu Bình nói.Hắn đứng phía xa xa, đưa tay rút nhẹ, rút một quyển sách nhỏ ra.Sổ tay giải phẫu cùng cải tạo chúng sinh.Sau khi có được quyển sách này, đáng lẽ nên nhanh chóng nghiên cứu nó, đểnắm giữ cấu tạo thân thể của Long tộc, nhanh chóng thay đổi xương cột sốngcho Andrea.Thế nhưng vẫn không có thời gian để học.Hiện tại...Trong trận Đăng Thần chiến này, thời gian đã ngưng đọng tại khoảnh khắc hiệntại.Chỉ cần con khỉ kia không thể uy hiếp tới mình, như vậy nơi này chính là mộtnơi rất an toàn, không cần để ý tới bất cứ vấn đề gì khác, có thể ổn định tâmthần mà nghiên cứu quyển sách này.Hắn lật quyển sách tới trang thứ ba, cắt vỡ ngón tay, nhỏ một giọt máu xuống.Trên quyển sách nhỏ tản ra một vầng sáng hoàn mỹ, bao phủ Liễu Bình vào bêntrong.Trong nháy mắt, cảnh tượng xung quanh cũng biến đổi.Ngya sau đó...Liễu Bình phát hiện mình rơi xuống trên mặt đất, cảnh tượng xung quanh cũngđã thay đổi hoàn toàn.Toàn bộ thế giới đều do những cột trụ cao ngất tạo thành.Trên đỉnh những hình trụ to to nhỏ nhỏ này, có đủ loại thi thể, mỗi bộ thi thểđều bị băng sương hoàn toàn phong ấn.Phóng tầm mắt nhìn tới, toàn bộ thế giới đều là hình trụ màu đen kịt.Không có bất cứ thứ gì khác cả.Một giọng nói uy nghiêm túc mục vang lên:"Muốn giải phẫu Long tộc, cần sở hữu lượng lớn kỹ thuật giải phẫu, thông hiểurất nhiều tri thức về cấu tạo cơ thể của các giống loài khác.""Từ giờ trở đi, ngươi sẽ đứng ngoài quan sát quá trình giải phẫu một con rồng."ẫ ấ ầ ẫ"Sau khi quá trình giải phẫu đã hoàn tất, ngươi cần phải đứng lên bàn giải phẫungay lập tức, tiến hành giải phẫu lần nữa đối với con rồng này.""Nếu như ngươi giải phẫu thất bại...""Ngươi sẽ biến thành một tiêu bản tại nơi này, giống với những thi thể khác, chờđợi người tiếp theo tới đây quan sát học tập.""Đây là yêu cầu cơ bản của sổ tay giải phẫu và cải tạo.""Nếu như ngươi vẫn muốn học tập, như vậy lần giải phẫu này sẽ bắt đầu ngaylập tức.""Thế nhưng nếu như ngươi từ bỏ...""Bản sổ tay giải phẫu và cải tạo chúng sinh này sẽ biến mất, ngươi sẽ mất quyềnsở hữu quyển sổ tay này."Liễu Bình mỉm cười, lẩm bẩm: "May mà ta đã có rất nhiều kinh nghiệm lẫn kỹxảo giải phẫu rồi, bắt đầu đi.""Ngươi xác định?""Xác định."Tất cả hình trụ bốn phía đều biến mất.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Tiểu tử, đao pháp này của ngươi không được rồi, chẳng chém trúng ta cái nàocả.” Liệt Diễm Hỏa Hầu nhịn không được lớn tiếng trào phúng.Liễu Bình không ngừng múa may trường đao, nói tiếp: “Không sai, đứng bêntrong những đao quang đó, ngươi sẽ cảm thấy mình như đang bước chậm giữamột quỹ đạo thật dài, lại như đi qua một hẻm nhỏ thật hẹp, nhưng cuối cùng…”Phác!Một tiếng động trầm đục vang lên.Trường đao xuyên thẳng qua ngực Liệt Diễm Hỏa Hầu.Nó trợn to hai mắt, không dám tin cúi đầu nhìn trường đao trước ngực, lại nhìnvề phía Liễu Bình.Không biết khi nào, nó đã xuyên qua khoảng cách thật dài, chạy đến trước mặtLiễu Bình, hơn nữa còn chủ động đâm thẳng vào trường đao trong tay hắn.Liễu Bình cười cười, nói:”Xin lỗi, đao này đến từ Thập Tự Trảm, nhưng ta đổinó thành thức khác, trong lúc ngươi không ngừng tránh né sẽ tự đưa tới cửa,giống như một hoảng sợ chạy trốn trong một ngõ nhỏ, cuối cùng lại pháthiện…”Hắn rút đao ra, ấn ánh sáng ấm áp trong tay lên vết thương của con khỉ.“Đây là một ngõ cụt.”Giọng nói vừa dứt.Hư không hiện lên từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Chúc mừng.”“Ngươi sáng tạo ra hai thức đao pháp, lần lượt là: Nãng Bao Nãng Xỉ Ái PhiếuBao Phá Bao Xí Mịch Bạo Trảm và Tử Hồ Đồng Trảm.”“Ngươi phát huy uy lực của Thập Tự Trảm pháp thêm một bước, nhìn thấy bíquyết vận dụng sức mạnh Thần Bí Trắc.”“Kết hợp bí mật dọ thám được từ song ma trước đó, lần này kiếm thêm đượckinh nghiệm loại thăm dò, xác nhập với kinh nghiệm loại chiến đấu, giá trị kinhnghiệm ngươi có được hiện giờ là:”“50%.”“Xin hãy tiếp tục cố gắng.”Bên cạnh vang lên hai tiếng vỗ tay.“Đao pháp thật sắc bén, Liễu Bình tuyệt nhất luôn!” Khuôn mặt nhỏ nhắn củaLilith đỏ bừng, đôi tay vỗ vang lên chan chát.“... Được rồi, ngươi trị tiếp cho nó đi, nó sẽ chết đấy.” Andrea vừa vỗ tay, vừanhắc nhở.ễLúc này Liễu Bình mới bừng tỉnh.“Ngại quá, chỉ lo nói chuyện, quên mất cấp bậc của ngươi cũng không cao,không có bao nhiêu hồn lực.”Hắn chân thành xin lỗi Liệt Diễm Hỏa Hầu, cũng mở miệng buông tha.Hai mắt Liệt Diễm Hỏa Hầu nhắm nghiền lại, ngã xuống mặt đất, suy yếu đếnmức nâng bàn tay lên cũng không nổi.“Đại ca, ta sai rồi, không dám làm phiền ngài trị liệu, xin hãy thả ta trở về đi.”Nó cầu xin.Liễu Bình lắc đầu nói: “Chậc, đừng vội đi như vậy, vất vả lắm mới tiến vào nơinày, Odrich thật là người tốt, cho ta một nơi im lặng như vậy để tôi luyện tàinghệ, tới nào, chúng ta ăn cơm trước đi, ăn xong lại đánh.”Tiếng nói vừa dứt.Một cái bàn dài xuất hiện trước mặt con khỉ, trên đó đặt đầy đồ ăn phong phúnóng hôi hổi.Liễu Bình nâng con khỉ dậy rồi ấn lên ghế trên.“Thấy ngươi mệt vậy thì ăn đi, ăn nhiều một chút.” Hắn mỉm cười và nói.…Con khỉ đang dùng cơm."Đại ca, ngươi thấy ta ăn thế nào." Nó vừa ăn vừa hỏi."Không tệ." Liễu Bình nói."Vậy ngươi có thể thả ta trở về không?" Con khỉ hỏi."Xin lỗi, không thể."Liễu Bình vỗ vai nó, nói: "Ngươi hãy yên tâm ở lại nơi này đi, ta đảm bảo nơinày rất an toàn, không có nguy hiểm gì cả.""Vậy ngươi...""Ta cần một hoàn cảnh yên tĩnh như thế này, ngươi hãy ở lại nơi đây thêm mộtđoạn thời gian nữa đi."Liễu Bình vỗ vai nó, quay người đi về phía một bên khác trong sân thi đấu.Đi tới một nửa, hắn bỗng quay đầu lại nói:"À đúng rồi, ngươi ăn một bữa cơm của ta, xin hãy trả mười tỷ đồng tiền vàng.""Mười tỷ đồng tiền vàng?" Con khỉ kia suýt nữa thì hất bàn, vẻ mặt ưu sầu nói:"Đại ca, ngay cả ngươi bán ta đi, ta cũng không trả nổi đó.""Không trả nổi mới đúng." Liễu Bình gật đầu nói.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt hắn:[Liệt Diễm Hỏa Hầu không thể thanh toán thù lao cho bàn tiệc thánh trước mắt,đã tiến vào trạng thái suy yếu.]Ngay sau đó...Con khỉ kia mềm nhũn như một sợi bún, từ trên ghế ngồi tuột xuống, nằm trênmặt đất, tiến vào trạng thái hôn mê.Ban đầu, nó đã bị rút hồn lực, hiện tại lại tiến vào trạng thái suy yếu, con khỉnày thực sự không thể chống đỡ nổi."Cần giết nó sao?" Andrea hỏi."Không, cứ để nó nghỉ ngơi như vậy đi, chúng ta cần không gian như thế này."Liễu Bình nói.Hắn đứng phía xa xa, đưa tay rút nhẹ, rút một quyển sách nhỏ ra.Sổ tay giải phẫu cùng cải tạo chúng sinh.Sau khi có được quyển sách này, đáng lẽ nên nhanh chóng nghiên cứu nó, đểnắm giữ cấu tạo thân thể của Long tộc, nhanh chóng thay đổi xương cột sốngcho Andrea.Thế nhưng vẫn không có thời gian để học.Hiện tại...Trong trận Đăng Thần chiến này, thời gian đã ngưng đọng tại khoảnh khắc hiệntại.Chỉ cần con khỉ kia không thể uy hiếp tới mình, như vậy nơi này chính là mộtnơi rất an toàn, không cần để ý tới bất cứ vấn đề gì khác, có thể ổn định tâmthần mà nghiên cứu quyển sách này.Hắn lật quyển sách tới trang thứ ba, cắt vỡ ngón tay, nhỏ một giọt máu xuống.Trên quyển sách nhỏ tản ra một vầng sáng hoàn mỹ, bao phủ Liễu Bình vào bêntrong.Trong nháy mắt, cảnh tượng xung quanh cũng biến đổi.Ngya sau đó...Liễu Bình phát hiện mình rơi xuống trên mặt đất, cảnh tượng xung quanh cũngđã thay đổi hoàn toàn.Toàn bộ thế giới đều do những cột trụ cao ngất tạo thành.Trên đỉnh những hình trụ to to nhỏ nhỏ này, có đủ loại thi thể, mỗi bộ thi thểđều bị băng sương hoàn toàn phong ấn.Phóng tầm mắt nhìn tới, toàn bộ thế giới đều là hình trụ màu đen kịt.Không có bất cứ thứ gì khác cả.Một giọng nói uy nghiêm túc mục vang lên:"Muốn giải phẫu Long tộc, cần sở hữu lượng lớn kỹ thuật giải phẫu, thông hiểurất nhiều tri thức về cấu tạo cơ thể của các giống loài khác.""Từ giờ trở đi, ngươi sẽ đứng ngoài quan sát quá trình giải phẫu một con rồng."ẫ ấ ầ ẫ"Sau khi quá trình giải phẫu đã hoàn tất, ngươi cần phải đứng lên bàn giải phẫungay lập tức, tiến hành giải phẫu lần nữa đối với con rồng này.""Nếu như ngươi giải phẫu thất bại...""Ngươi sẽ biến thành một tiêu bản tại nơi này, giống với những thi thể khác, chờđợi người tiếp theo tới đây quan sát học tập.""Đây là yêu cầu cơ bản của sổ tay giải phẫu và cải tạo.""Nếu như ngươi vẫn muốn học tập, như vậy lần giải phẫu này sẽ bắt đầu ngaylập tức.""Thế nhưng nếu như ngươi từ bỏ...""Bản sổ tay giải phẫu và cải tạo chúng sinh này sẽ biến mất, ngươi sẽ mất quyềnsở hữu quyển sổ tay này."Liễu Bình mỉm cười, lẩm bẩm: "May mà ta đã có rất nhiều kinh nghiệm lẫn kỹxảo giải phẫu rồi, bắt đầu đi.""Ngươi xác định?""Xác định."Tất cả hình trụ bốn phía đều biến mất.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Tiểu tử, đao pháp này của ngươi không được rồi, chẳng chém trúng ta cái nàocả.” Liệt Diễm Hỏa Hầu nhịn không được lớn tiếng trào phúng.Liễu Bình không ngừng múa may trường đao, nói tiếp: “Không sai, đứng bêntrong những đao quang đó, ngươi sẽ cảm thấy mình như đang bước chậm giữamột quỹ đạo thật dài, lại như đi qua một hẻm nhỏ thật hẹp, nhưng cuối cùng…”Phác!Một tiếng động trầm đục vang lên.Trường đao xuyên thẳng qua ngực Liệt Diễm Hỏa Hầu.Nó trợn to hai mắt, không dám tin cúi đầu nhìn trường đao trước ngực, lại nhìnvề phía Liễu Bình.Không biết khi nào, nó đã xuyên qua khoảng cách thật dài, chạy đến trước mặtLiễu Bình, hơn nữa còn chủ động đâm thẳng vào trường đao trong tay hắn.Liễu Bình cười cười, nói:”Xin lỗi, đao này đến từ Thập Tự Trảm, nhưng ta đổinó thành thức khác, trong lúc ngươi không ngừng tránh né sẽ tự đưa tới cửa,giống như một hoảng sợ chạy trốn trong một ngõ nhỏ, cuối cùng lại pháthiện…”Hắn rút đao ra, ấn ánh sáng ấm áp trong tay lên vết thương của con khỉ.“Đây là một ngõ cụt.”Giọng nói vừa dứt.Hư không hiện lên từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Chúc mừng.”“Ngươi sáng tạo ra hai thức đao pháp, lần lượt là: Nãng Bao Nãng Xỉ Ái PhiếuBao Phá Bao Xí Mịch Bạo Trảm và Tử Hồ Đồng Trảm.”“Ngươi phát huy uy lực của Thập Tự Trảm pháp thêm một bước, nhìn thấy bíquyết vận dụng sức mạnh Thần Bí Trắc.”“Kết hợp bí mật dọ thám được từ song ma trước đó, lần này kiếm thêm đượckinh nghiệm loại thăm dò, xác nhập với kinh nghiệm loại chiến đấu, giá trị kinhnghiệm ngươi có được hiện giờ là:”“50%.”“Xin hãy tiếp tục cố gắng.”Bên cạnh vang lên hai tiếng vỗ tay.“Đao pháp thật sắc bén, Liễu Bình tuyệt nhất luôn!” Khuôn mặt nhỏ nhắn củaLilith đỏ bừng, đôi tay vỗ vang lên chan chát.“... Được rồi, ngươi trị tiếp cho nó đi, nó sẽ chết đấy.” Andrea vừa vỗ tay, vừanhắc nhở.ễLúc này Liễu Bình mới bừng tỉnh.“Ngại quá, chỉ lo nói chuyện, quên mất cấp bậc của ngươi cũng không cao,không có bao nhiêu hồn lực.”Hắn chân thành xin lỗi Liệt Diễm Hỏa Hầu, cũng mở miệng buông tha.Hai mắt Liệt Diễm Hỏa Hầu nhắm nghiền lại, ngã xuống mặt đất, suy yếu đếnmức nâng bàn tay lên cũng không nổi.“Đại ca, ta sai rồi, không dám làm phiền ngài trị liệu, xin hãy thả ta trở về đi.”Nó cầu xin.Liễu Bình lắc đầu nói: “Chậc, đừng vội đi như vậy, vất vả lắm mới tiến vào nơinày, Odrich thật là người tốt, cho ta một nơi im lặng như vậy để tôi luyện tàinghệ, tới nào, chúng ta ăn cơm trước đi, ăn xong lại đánh.”Tiếng nói vừa dứt.Một cái bàn dài xuất hiện trước mặt con khỉ, trên đó đặt đầy đồ ăn phong phúnóng hôi hổi.Liễu Bình nâng con khỉ dậy rồi ấn lên ghế trên.“Thấy ngươi mệt vậy thì ăn đi, ăn nhiều một chút.” Hắn mỉm cười và nói.…Con khỉ đang dùng cơm."Đại ca, ngươi thấy ta ăn thế nào." Nó vừa ăn vừa hỏi."Không tệ." Liễu Bình nói."Vậy ngươi có thể thả ta trở về không?" Con khỉ hỏi."Xin lỗi, không thể."Liễu Bình vỗ vai nó, nói: "Ngươi hãy yên tâm ở lại nơi này đi, ta đảm bảo nơinày rất an toàn, không có nguy hiểm gì cả.""Vậy ngươi...""Ta cần một hoàn cảnh yên tĩnh như thế này, ngươi hãy ở lại nơi đây thêm mộtđoạn thời gian nữa đi."Liễu Bình vỗ vai nó, quay người đi về phía một bên khác trong sân thi đấu.Đi tới một nửa, hắn bỗng quay đầu lại nói:"À đúng rồi, ngươi ăn một bữa cơm của ta, xin hãy trả mười tỷ đồng tiền vàng.""Mười tỷ đồng tiền vàng?" Con khỉ kia suýt nữa thì hất bàn, vẻ mặt ưu sầu nói:"Đại ca, ngay cả ngươi bán ta đi, ta cũng không trả nổi đó.""Không trả nổi mới đúng." Liễu Bình gật đầu nói.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt hắn:[Liệt Diễm Hỏa Hầu không thể thanh toán thù lao cho bàn tiệc thánh trước mắt,đã tiến vào trạng thái suy yếu.]Ngay sau đó...Con khỉ kia mềm nhũn như một sợi bún, từ trên ghế ngồi tuột xuống, nằm trênmặt đất, tiến vào trạng thái hôn mê.Ban đầu, nó đã bị rút hồn lực, hiện tại lại tiến vào trạng thái suy yếu, con khỉnày thực sự không thể chống đỡ nổi."Cần giết nó sao?" Andrea hỏi."Không, cứ để nó nghỉ ngơi như vậy đi, chúng ta cần không gian như thế này."Liễu Bình nói.Hắn đứng phía xa xa, đưa tay rút nhẹ, rút một quyển sách nhỏ ra.Sổ tay giải phẫu cùng cải tạo chúng sinh.Sau khi có được quyển sách này, đáng lẽ nên nhanh chóng nghiên cứu nó, đểnắm giữ cấu tạo thân thể của Long tộc, nhanh chóng thay đổi xương cột sốngcho Andrea.Thế nhưng vẫn không có thời gian để học.Hiện tại...Trong trận Đăng Thần chiến này, thời gian đã ngưng đọng tại khoảnh khắc hiệntại.Chỉ cần con khỉ kia không thể uy hiếp tới mình, như vậy nơi này chính là mộtnơi rất an toàn, không cần để ý tới bất cứ vấn đề gì khác, có thể ổn định tâmthần mà nghiên cứu quyển sách này.Hắn lật quyển sách tới trang thứ ba, cắt vỡ ngón tay, nhỏ một giọt máu xuống.Trên quyển sách nhỏ tản ra một vầng sáng hoàn mỹ, bao phủ Liễu Bình vào bêntrong.Trong nháy mắt, cảnh tượng xung quanh cũng biến đổi.Ngya sau đó...Liễu Bình phát hiện mình rơi xuống trên mặt đất, cảnh tượng xung quanh cũngđã thay đổi hoàn toàn.Toàn bộ thế giới đều do những cột trụ cao ngất tạo thành.Trên đỉnh những hình trụ to to nhỏ nhỏ này, có đủ loại thi thể, mỗi bộ thi thểđều bị băng sương hoàn toàn phong ấn.Phóng tầm mắt nhìn tới, toàn bộ thế giới đều là hình trụ màu đen kịt.Không có bất cứ thứ gì khác cả.Một giọng nói uy nghiêm túc mục vang lên:"Muốn giải phẫu Long tộc, cần sở hữu lượng lớn kỹ thuật giải phẫu, thông hiểurất nhiều tri thức về cấu tạo cơ thể của các giống loài khác.""Từ giờ trở đi, ngươi sẽ đứng ngoài quan sát quá trình giải phẫu một con rồng."ẫ ấ ầ ẫ"Sau khi quá trình giải phẫu đã hoàn tất, ngươi cần phải đứng lên bàn giải phẫungay lập tức, tiến hành giải phẫu lần nữa đối với con rồng này.""Nếu như ngươi giải phẫu thất bại...""Ngươi sẽ biến thành một tiêu bản tại nơi này, giống với những thi thể khác, chờđợi người tiếp theo tới đây quan sát học tập.""Đây là yêu cầu cơ bản của sổ tay giải phẫu và cải tạo.""Nếu như ngươi vẫn muốn học tập, như vậy lần giải phẫu này sẽ bắt đầu ngaylập tức.""Thế nhưng nếu như ngươi từ bỏ...""Bản sổ tay giải phẫu và cải tạo chúng sinh này sẽ biến mất, ngươi sẽ mất quyềnsở hữu quyển sổ tay này."Liễu Bình mỉm cười, lẩm bẩm: "May mà ta đã có rất nhiều kinh nghiệm lẫn kỹxảo giải phẫu rồi, bắt đầu đi.""Ngươi xác định?""Xác định."Tất cả hình trụ bốn phía đều biến mất.