"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 394: Con rối của Lilith
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bỗng nhiên.Giọng nói của Norton vang lên: “Toàn thể chú ý, đừng lên tiếng.”Mọi người thầm giật mình trong lòng.Chỉ thấy trong rừng cây hoang dã chung quanh dần dần xuất hiện từng con makiến.Chúng nó tụ tập đến từ bốn phương tám hướng, cứ bò qua bò lại trong lòngsông khô cạn thật dài này, hình như chúng đang tìm kiếm cái gì đó.“Mọi người yên tâm... Đường mòn bí ẩn sẽ không bị phát hiện, hiện giờ chúngta và chúng nó không ở cùng một không gian.” Norton lớn tiếng nói.“Như vậy, phải làm sao chúng nó mới có thể bắt được chúng ta?” Liễu Bình hỏi.“Trừ phi có người làm nội ứng.” Norton nói.Y quay đầu lại liếc nhìn một cái, tiếp tục nói: “Phe của ta đều là những ngườibạn cũ ở bên nhau mấy chục năm, mà ngươi là người được Cổ Thụ Chi Linh tánthành, sẽ không có vấn đề gì.”Bạn cũ sao?Ánh mắt Liễu Bình xoay chuyển, nhìn lại phía sau xe.Chỉ sợ không còn kịp rồi.Nhất định phải làm cái gì đó.“Lilith.”“Ta ở đây.”“Có thể tạm thời thao túng thi thể kia cho ta không?”“Đương nhiên, đây vốn là năng lực của ta.”“Lập tức phát động!”“Được.”...Colin nhìn người bạn nằm trên cáng, trong lòng có chút thấp thỏm.Rõ ràng chỉ là diễn một tuồng kịch, cái tên này lại bị trọng thương như vậy.Phần nhiệm vụ còn lại đều đè lên một mình gã.Gã có thể hoàn thành không?Gã đang nghĩ ngợi thì phía trước truyền đến tiếng nói của Norton.Ma kiến?Colin đứng lên, ngắm nhìn chung quanh.ắ ồ ề ếKhắp núi đồi đều là ma kiến.Rốt cuộc cũng chờ đến giờ phút này!Trong lòng Colin mừng như điên, lập tức muốn duỗi tay lấy ra một thứ từ trongngực.Đó là một thẻ bài mà lúc trước Trầm Miên Giả tự mình tặng cho gã, có thể dựngnên nhịp cầu bên trong không gian, đánh tan rã sức mạnh của ‘Đường mòn bíẩn’ từ nội bộ!Gã nắm chặt thẻ bài, đang muốn phát động thì bỗng bị một bàn tay bắt lấy.“Ngươi…” Colin bị dọa cho rùng mình.Gã cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy đồng bạn đã tỉnh lại, đang dùng tay bắt lấy mình.Colin vui mừng quá đỗi, nhịn không được ngồi xổm xuống, nhanh chóng nói:“Ngươi thật sự giỏi giả chết đấy, lúc đoạt công lao thì tích cực lắm mà, mauđứng lên, bảo vệ ta cho tốt, ta muốn phóng thích thẻ bài kia.”“Đừng dùng thẻ bài này.” Đồng bạn nói.“A? Vì sao?” Colin có chút cảnh giác, lại có chút phòng bị, gã càng nắm chặtthẻ bài kia.Cứ như chuẩn bị quăng ra ngoài vào bất cứ lúc nào.“Ngươi làm như vậy sẽ rút dây động rừng.” Đồng bạn chậm rãi nói.Hắn nhìn thoáng qua thẻ bài kia, lại nhìn nhìn hư không.Nguy hiểm thật!Gần như là nghìn cân treo sợi tóc!“Ta đã phát hiện mục tiêu càng có giá trị, nếu kinh động hắn vào lúc này thì hắnsẽ chạy thoát lần nữa.” Hắn tiếp tục nói.“Ngươi có thể phụ trách vì lời nói của mình không?” Colin nhìn hắn một lúclâu, sau đó hỏi.“Đương nhiên, lúc này đã là lúc nào rồi, lại đang trong tình thế gì, ngươi chorằng ta sẽ làm bậy hay sao?” Đồng bạn nói.Sắc mặt Colin âm trầm lại.Gã suy nghĩ, sau đó dùng một tay nắm lấy thẻ bài, tay còn lại mở sách thẻ ra, ấntay lên một thẻ bài khác.Thẻ bài kia lập tức biến mất.“Ta đã sử dụng một thẻ bài dẫn âm, hiện tại tự ngươi báo cáo với cấp trên đi, tacũng không dám gánh vác trách nhiệm này.” Colin nói.“Không thành vấn đề.” Đồng bạn nhìn gã một cái.Người này thật cảnh giác, không buông thẻ bài có thể hủy diệt tất cả mọi thứtrong tay một giây nào cả.Trong nháy mắt tiếp theo …ồMột âm thanh vù vù to lớn đồng thời vang lên bên tai hai người.“Các ngươi luôn đi theo Norton, cũng không ngừng hội báo tọa độ, hiện giờ sắpthu lưới rồi, vì sao không có động tĩnh gì?”Đây là Đồ Linh Kiến Hậu!Nó tự mình tới hỏi vấn đề này!Colin hoảng sợ, cung kính nói: “Thưa tồn tại tôn kính vĩ đại, đồng bạn của tanói, hiện tại còn không phải lúc, ta không rõ hắn có ý gì, chắc hẳn hắn cóchuyện muốn đích thân hội báo với ngài.”“Mau nói!” Đồ Linh Kiến Hậu không kiên nhẫn mà quát lên.“Thưa tồn tại vĩ đại, ta phát hiện một tên rất kỳ lạ, hắn là một thiếu niên chừngmười bốn tuổi, bên người có một cô bé lớn bằng bàn tay, ta cảm thấy phải lậptức báo lại tình huống này, sau đó nghe theo định đoạt của ngài.”Đối diện im lặng một giây.Bỗng nhiên, một giọng nữ vang lên: “Ngươi làm không tồi, nhất định đừng rútdây động rừng, bọn chúng rất giỏi chạy trốn!”Trong đó có hỗn tạp tiếng kêu la mừng rỡ của Đồ Linh Kiến Hậu: “Tuyệt đốiđừng ra tay, chờ chúng ta tới, nhớ kỹ chưa? Chờ chúng ta tới!”Nữ nhân kia đè âm thanh của Đồ Linh Kiến Hậu xuống, uy nghiêm nói: “Nhớkỹ, đây là một công lao cực kỳ lớn, các ngươi nhất định đừng để lộ dấu vết, nhấtđịnh phải vững vàng, chờ chúng ta đuổi tới chỗ của các ngươi, vị trí của cácngươi là?”“Hôi Lâm Chi Thạch.” Colin cướp lời.“Đại nhân! Vừa rồi thiếu chút nữa Colin đã rút dây động rừng, hắn vội vã đoạtcông, hơn nữa không tin tưởng phán đoán của ta chút nào cả, ta hy vọng tiếptheo hãy để ta phụ trách nắm giữ thẻ bài bài trừ vách tường không gian kia.”Đồng bạn nói.“Ngươi…” Colin dán mắt nhìn thẳng vào đồng bạn.“Ngươi dám nói vừa rồi không phải như vậy? Tới, đứng ngay trước mặt hai vịcác hạ, phải nói rõ ràng chuyện này, chúng ta tuyệt đối không thể qua loa.”Đồng bạn hỏi.Colin há miệng thở dốc, nói không ra lời.Đối phương nói không sai.Cho gã một vạn lá gan, gã cũng không dám giảo biện trước mặt hai vị này.“Được rồi, ngươi càng có ánh mắt, cũng phán đoán chính xác, vậy để ngươinắm giữ thẻ bài kia đi.” Giọng nói của nữ nhân vang lên.Đồng bạn vươn tay.Colin không cam lòng mà đưa thẻ bài qua.“Hai vị đại nhân, ta xin đợi các ngài đến đây.”ồ ầ ổTên đồng bạn kia đáp lại với giọng nói trầm ổn mà lại làm người ta an tâm.Cuộc trò chuyện kết thúc.Colin khép sách thẻ lại, đang muốn nói hai câu tàn nhẫn thì một bàn tay…. Mộtbàn tay duỗi ra từ sau lưng, che miệng gã lại.Chủy thủ đâm thủng lồng ngực.Tiếng nói hưng phấn của Libertas vang lên: “A ha, đây là kỹ năng mới sau khirời khỏi ‘Ngu Giả’, ta có thể ngửi được hương vị Vĩnh Dạ mới mẻ mà nó tỏa ra,ngọt lành giống như cái chết của ngươi.”Liên tục đâm tới.Colin liều mạng giãy giụa, đầu không ngừng vặn vẹo, lại thấy được một cảnhtượng làm gã sởn cả tóc gáy.Không biết từ khi nào.Chung quanh chiếc xe.Vô số bậc thầy Thẻ Bài đều cầm sách thẻ trong tay, sôi nổi phóng ra các loại thẻbài ngăn cách, làm chuyện xảy ra ở nơi này hoàn toàn không thể truyền ra được.Thiếu niên kia đứng bên cạnh Norton, mang vẻ mặt thanh thản mà nói: “Lilith,hắn cũng là của ngươi.”Một giọng nữ hưng phấn cũng vang lên theo sau: “Một con rối hoàn toàn mới.”Con rối?Colin còn muốn nghe tiếp, nhưng thế giới như bắt đầu chậm rãi trầm xuống, hắcám vĩnh hằng bao phủ lên mọi thứ.Cuối cùng gã không nghe thấy được câu nói kế tiếp.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bỗng nhiên.Giọng nói của Norton vang lên: “Toàn thể chú ý, đừng lên tiếng.”Mọi người thầm giật mình trong lòng.Chỉ thấy trong rừng cây hoang dã chung quanh dần dần xuất hiện từng con makiến.Chúng nó tụ tập đến từ bốn phương tám hướng, cứ bò qua bò lại trong lòngsông khô cạn thật dài này, hình như chúng đang tìm kiếm cái gì đó.“Mọi người yên tâm... Đường mòn bí ẩn sẽ không bị phát hiện, hiện giờ chúngta và chúng nó không ở cùng một không gian.” Norton lớn tiếng nói.“Như vậy, phải làm sao chúng nó mới có thể bắt được chúng ta?” Liễu Bình hỏi.“Trừ phi có người làm nội ứng.” Norton nói.Y quay đầu lại liếc nhìn một cái, tiếp tục nói: “Phe của ta đều là những ngườibạn cũ ở bên nhau mấy chục năm, mà ngươi là người được Cổ Thụ Chi Linh tánthành, sẽ không có vấn đề gì.”Bạn cũ sao?Ánh mắt Liễu Bình xoay chuyển, nhìn lại phía sau xe.Chỉ sợ không còn kịp rồi.Nhất định phải làm cái gì đó.“Lilith.”“Ta ở đây.”“Có thể tạm thời thao túng thi thể kia cho ta không?”“Đương nhiên, đây vốn là năng lực của ta.”“Lập tức phát động!”“Được.”...Colin nhìn người bạn nằm trên cáng, trong lòng có chút thấp thỏm.Rõ ràng chỉ là diễn một tuồng kịch, cái tên này lại bị trọng thương như vậy.Phần nhiệm vụ còn lại đều đè lên một mình gã.Gã có thể hoàn thành không?Gã đang nghĩ ngợi thì phía trước truyền đến tiếng nói của Norton.Ma kiến?Colin đứng lên, ngắm nhìn chung quanh.ắ ồ ề ếKhắp núi đồi đều là ma kiến.Rốt cuộc cũng chờ đến giờ phút này!Trong lòng Colin mừng như điên, lập tức muốn duỗi tay lấy ra một thứ từ trongngực.Đó là một thẻ bài mà lúc trước Trầm Miên Giả tự mình tặng cho gã, có thể dựngnên nhịp cầu bên trong không gian, đánh tan rã sức mạnh của ‘Đường mòn bíẩn’ từ nội bộ!Gã nắm chặt thẻ bài, đang muốn phát động thì bỗng bị một bàn tay bắt lấy.“Ngươi…” Colin bị dọa cho rùng mình.Gã cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy đồng bạn đã tỉnh lại, đang dùng tay bắt lấy mình.Colin vui mừng quá đỗi, nhịn không được ngồi xổm xuống, nhanh chóng nói:“Ngươi thật sự giỏi giả chết đấy, lúc đoạt công lao thì tích cực lắm mà, mauđứng lên, bảo vệ ta cho tốt, ta muốn phóng thích thẻ bài kia.”“Đừng dùng thẻ bài này.” Đồng bạn nói.“A? Vì sao?” Colin có chút cảnh giác, lại có chút phòng bị, gã càng nắm chặtthẻ bài kia.Cứ như chuẩn bị quăng ra ngoài vào bất cứ lúc nào.“Ngươi làm như vậy sẽ rút dây động rừng.” Đồng bạn chậm rãi nói.Hắn nhìn thoáng qua thẻ bài kia, lại nhìn nhìn hư không.Nguy hiểm thật!Gần như là nghìn cân treo sợi tóc!“Ta đã phát hiện mục tiêu càng có giá trị, nếu kinh động hắn vào lúc này thì hắnsẽ chạy thoát lần nữa.” Hắn tiếp tục nói.“Ngươi có thể phụ trách vì lời nói của mình không?” Colin nhìn hắn một lúclâu, sau đó hỏi.“Đương nhiên, lúc này đã là lúc nào rồi, lại đang trong tình thế gì, ngươi chorằng ta sẽ làm bậy hay sao?” Đồng bạn nói.Sắc mặt Colin âm trầm lại.Gã suy nghĩ, sau đó dùng một tay nắm lấy thẻ bài, tay còn lại mở sách thẻ ra, ấntay lên một thẻ bài khác.Thẻ bài kia lập tức biến mất.“Ta đã sử dụng một thẻ bài dẫn âm, hiện tại tự ngươi báo cáo với cấp trên đi, tacũng không dám gánh vác trách nhiệm này.” Colin nói.“Không thành vấn đề.” Đồng bạn nhìn gã một cái.Người này thật cảnh giác, không buông thẻ bài có thể hủy diệt tất cả mọi thứtrong tay một giây nào cả.Trong nháy mắt tiếp theo …ồMột âm thanh vù vù to lớn đồng thời vang lên bên tai hai người.“Các ngươi luôn đi theo Norton, cũng không ngừng hội báo tọa độ, hiện giờ sắpthu lưới rồi, vì sao không có động tĩnh gì?”Đây là Đồ Linh Kiến Hậu!Nó tự mình tới hỏi vấn đề này!Colin hoảng sợ, cung kính nói: “Thưa tồn tại tôn kính vĩ đại, đồng bạn của tanói, hiện tại còn không phải lúc, ta không rõ hắn có ý gì, chắc hẳn hắn cóchuyện muốn đích thân hội báo với ngài.”“Mau nói!” Đồ Linh Kiến Hậu không kiên nhẫn mà quát lên.“Thưa tồn tại vĩ đại, ta phát hiện một tên rất kỳ lạ, hắn là một thiếu niên chừngmười bốn tuổi, bên người có một cô bé lớn bằng bàn tay, ta cảm thấy phải lậptức báo lại tình huống này, sau đó nghe theo định đoạt của ngài.”Đối diện im lặng một giây.Bỗng nhiên, một giọng nữ vang lên: “Ngươi làm không tồi, nhất định đừng rútdây động rừng, bọn chúng rất giỏi chạy trốn!”Trong đó có hỗn tạp tiếng kêu la mừng rỡ của Đồ Linh Kiến Hậu: “Tuyệt đốiđừng ra tay, chờ chúng ta tới, nhớ kỹ chưa? Chờ chúng ta tới!”Nữ nhân kia đè âm thanh của Đồ Linh Kiến Hậu xuống, uy nghiêm nói: “Nhớkỹ, đây là một công lao cực kỳ lớn, các ngươi nhất định đừng để lộ dấu vết, nhấtđịnh phải vững vàng, chờ chúng ta đuổi tới chỗ của các ngươi, vị trí của cácngươi là?”“Hôi Lâm Chi Thạch.” Colin cướp lời.“Đại nhân! Vừa rồi thiếu chút nữa Colin đã rút dây động rừng, hắn vội vã đoạtcông, hơn nữa không tin tưởng phán đoán của ta chút nào cả, ta hy vọng tiếptheo hãy để ta phụ trách nắm giữ thẻ bài bài trừ vách tường không gian kia.”Đồng bạn nói.“Ngươi…” Colin dán mắt nhìn thẳng vào đồng bạn.“Ngươi dám nói vừa rồi không phải như vậy? Tới, đứng ngay trước mặt hai vịcác hạ, phải nói rõ ràng chuyện này, chúng ta tuyệt đối không thể qua loa.”Đồng bạn hỏi.Colin há miệng thở dốc, nói không ra lời.Đối phương nói không sai.Cho gã một vạn lá gan, gã cũng không dám giảo biện trước mặt hai vị này.“Được rồi, ngươi càng có ánh mắt, cũng phán đoán chính xác, vậy để ngươinắm giữ thẻ bài kia đi.” Giọng nói của nữ nhân vang lên.Đồng bạn vươn tay.Colin không cam lòng mà đưa thẻ bài qua.“Hai vị đại nhân, ta xin đợi các ngài đến đây.”ồ ầ ổTên đồng bạn kia đáp lại với giọng nói trầm ổn mà lại làm người ta an tâm.Cuộc trò chuyện kết thúc.Colin khép sách thẻ lại, đang muốn nói hai câu tàn nhẫn thì một bàn tay…. Mộtbàn tay duỗi ra từ sau lưng, che miệng gã lại.Chủy thủ đâm thủng lồng ngực.Tiếng nói hưng phấn của Libertas vang lên: “A ha, đây là kỹ năng mới sau khirời khỏi ‘Ngu Giả’, ta có thể ngửi được hương vị Vĩnh Dạ mới mẻ mà nó tỏa ra,ngọt lành giống như cái chết của ngươi.”Liên tục đâm tới.Colin liều mạng giãy giụa, đầu không ngừng vặn vẹo, lại thấy được một cảnhtượng làm gã sởn cả tóc gáy.Không biết từ khi nào.Chung quanh chiếc xe.Vô số bậc thầy Thẻ Bài đều cầm sách thẻ trong tay, sôi nổi phóng ra các loại thẻbài ngăn cách, làm chuyện xảy ra ở nơi này hoàn toàn không thể truyền ra được.Thiếu niên kia đứng bên cạnh Norton, mang vẻ mặt thanh thản mà nói: “Lilith,hắn cũng là của ngươi.”Một giọng nữ hưng phấn cũng vang lên theo sau: “Một con rối hoàn toàn mới.”Con rối?Colin còn muốn nghe tiếp, nhưng thế giới như bắt đầu chậm rãi trầm xuống, hắcám vĩnh hằng bao phủ lên mọi thứ.Cuối cùng gã không nghe thấy được câu nói kế tiếp.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bỗng nhiên.Giọng nói của Norton vang lên: “Toàn thể chú ý, đừng lên tiếng.”Mọi người thầm giật mình trong lòng.Chỉ thấy trong rừng cây hoang dã chung quanh dần dần xuất hiện từng con makiến.Chúng nó tụ tập đến từ bốn phương tám hướng, cứ bò qua bò lại trong lòngsông khô cạn thật dài này, hình như chúng đang tìm kiếm cái gì đó.“Mọi người yên tâm... Đường mòn bí ẩn sẽ không bị phát hiện, hiện giờ chúngta và chúng nó không ở cùng một không gian.” Norton lớn tiếng nói.“Như vậy, phải làm sao chúng nó mới có thể bắt được chúng ta?” Liễu Bình hỏi.“Trừ phi có người làm nội ứng.” Norton nói.Y quay đầu lại liếc nhìn một cái, tiếp tục nói: “Phe của ta đều là những ngườibạn cũ ở bên nhau mấy chục năm, mà ngươi là người được Cổ Thụ Chi Linh tánthành, sẽ không có vấn đề gì.”Bạn cũ sao?Ánh mắt Liễu Bình xoay chuyển, nhìn lại phía sau xe.Chỉ sợ không còn kịp rồi.Nhất định phải làm cái gì đó.“Lilith.”“Ta ở đây.”“Có thể tạm thời thao túng thi thể kia cho ta không?”“Đương nhiên, đây vốn là năng lực của ta.”“Lập tức phát động!”“Được.”...Colin nhìn người bạn nằm trên cáng, trong lòng có chút thấp thỏm.Rõ ràng chỉ là diễn một tuồng kịch, cái tên này lại bị trọng thương như vậy.Phần nhiệm vụ còn lại đều đè lên một mình gã.Gã có thể hoàn thành không?Gã đang nghĩ ngợi thì phía trước truyền đến tiếng nói của Norton.Ma kiến?Colin đứng lên, ngắm nhìn chung quanh.ắ ồ ề ếKhắp núi đồi đều là ma kiến.Rốt cuộc cũng chờ đến giờ phút này!Trong lòng Colin mừng như điên, lập tức muốn duỗi tay lấy ra một thứ từ trongngực.Đó là một thẻ bài mà lúc trước Trầm Miên Giả tự mình tặng cho gã, có thể dựngnên nhịp cầu bên trong không gian, đánh tan rã sức mạnh của ‘Đường mòn bíẩn’ từ nội bộ!Gã nắm chặt thẻ bài, đang muốn phát động thì bỗng bị một bàn tay bắt lấy.“Ngươi…” Colin bị dọa cho rùng mình.Gã cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy đồng bạn đã tỉnh lại, đang dùng tay bắt lấy mình.Colin vui mừng quá đỗi, nhịn không được ngồi xổm xuống, nhanh chóng nói:“Ngươi thật sự giỏi giả chết đấy, lúc đoạt công lao thì tích cực lắm mà, mauđứng lên, bảo vệ ta cho tốt, ta muốn phóng thích thẻ bài kia.”“Đừng dùng thẻ bài này.” Đồng bạn nói.“A? Vì sao?” Colin có chút cảnh giác, lại có chút phòng bị, gã càng nắm chặtthẻ bài kia.Cứ như chuẩn bị quăng ra ngoài vào bất cứ lúc nào.“Ngươi làm như vậy sẽ rút dây động rừng.” Đồng bạn chậm rãi nói.Hắn nhìn thoáng qua thẻ bài kia, lại nhìn nhìn hư không.Nguy hiểm thật!Gần như là nghìn cân treo sợi tóc!“Ta đã phát hiện mục tiêu càng có giá trị, nếu kinh động hắn vào lúc này thì hắnsẽ chạy thoát lần nữa.” Hắn tiếp tục nói.“Ngươi có thể phụ trách vì lời nói của mình không?” Colin nhìn hắn một lúclâu, sau đó hỏi.“Đương nhiên, lúc này đã là lúc nào rồi, lại đang trong tình thế gì, ngươi chorằng ta sẽ làm bậy hay sao?” Đồng bạn nói.Sắc mặt Colin âm trầm lại.Gã suy nghĩ, sau đó dùng một tay nắm lấy thẻ bài, tay còn lại mở sách thẻ ra, ấntay lên một thẻ bài khác.Thẻ bài kia lập tức biến mất.“Ta đã sử dụng một thẻ bài dẫn âm, hiện tại tự ngươi báo cáo với cấp trên đi, tacũng không dám gánh vác trách nhiệm này.” Colin nói.“Không thành vấn đề.” Đồng bạn nhìn gã một cái.Người này thật cảnh giác, không buông thẻ bài có thể hủy diệt tất cả mọi thứtrong tay một giây nào cả.Trong nháy mắt tiếp theo …ồMột âm thanh vù vù to lớn đồng thời vang lên bên tai hai người.“Các ngươi luôn đi theo Norton, cũng không ngừng hội báo tọa độ, hiện giờ sắpthu lưới rồi, vì sao không có động tĩnh gì?”Đây là Đồ Linh Kiến Hậu!Nó tự mình tới hỏi vấn đề này!Colin hoảng sợ, cung kính nói: “Thưa tồn tại tôn kính vĩ đại, đồng bạn của tanói, hiện tại còn không phải lúc, ta không rõ hắn có ý gì, chắc hẳn hắn cóchuyện muốn đích thân hội báo với ngài.”“Mau nói!” Đồ Linh Kiến Hậu không kiên nhẫn mà quát lên.“Thưa tồn tại vĩ đại, ta phát hiện một tên rất kỳ lạ, hắn là một thiếu niên chừngmười bốn tuổi, bên người có một cô bé lớn bằng bàn tay, ta cảm thấy phải lậptức báo lại tình huống này, sau đó nghe theo định đoạt của ngài.”Đối diện im lặng một giây.Bỗng nhiên, một giọng nữ vang lên: “Ngươi làm không tồi, nhất định đừng rútdây động rừng, bọn chúng rất giỏi chạy trốn!”Trong đó có hỗn tạp tiếng kêu la mừng rỡ của Đồ Linh Kiến Hậu: “Tuyệt đốiđừng ra tay, chờ chúng ta tới, nhớ kỹ chưa? Chờ chúng ta tới!”Nữ nhân kia đè âm thanh của Đồ Linh Kiến Hậu xuống, uy nghiêm nói: “Nhớkỹ, đây là một công lao cực kỳ lớn, các ngươi nhất định đừng để lộ dấu vết, nhấtđịnh phải vững vàng, chờ chúng ta đuổi tới chỗ của các ngươi, vị trí của cácngươi là?”“Hôi Lâm Chi Thạch.” Colin cướp lời.“Đại nhân! Vừa rồi thiếu chút nữa Colin đã rút dây động rừng, hắn vội vã đoạtcông, hơn nữa không tin tưởng phán đoán của ta chút nào cả, ta hy vọng tiếptheo hãy để ta phụ trách nắm giữ thẻ bài bài trừ vách tường không gian kia.”Đồng bạn nói.“Ngươi…” Colin dán mắt nhìn thẳng vào đồng bạn.“Ngươi dám nói vừa rồi không phải như vậy? Tới, đứng ngay trước mặt hai vịcác hạ, phải nói rõ ràng chuyện này, chúng ta tuyệt đối không thể qua loa.”Đồng bạn hỏi.Colin há miệng thở dốc, nói không ra lời.Đối phương nói không sai.Cho gã một vạn lá gan, gã cũng không dám giảo biện trước mặt hai vị này.“Được rồi, ngươi càng có ánh mắt, cũng phán đoán chính xác, vậy để ngươinắm giữ thẻ bài kia đi.” Giọng nói của nữ nhân vang lên.Đồng bạn vươn tay.Colin không cam lòng mà đưa thẻ bài qua.“Hai vị đại nhân, ta xin đợi các ngài đến đây.”ồ ầ ổTên đồng bạn kia đáp lại với giọng nói trầm ổn mà lại làm người ta an tâm.Cuộc trò chuyện kết thúc.Colin khép sách thẻ lại, đang muốn nói hai câu tàn nhẫn thì một bàn tay…. Mộtbàn tay duỗi ra từ sau lưng, che miệng gã lại.Chủy thủ đâm thủng lồng ngực.Tiếng nói hưng phấn của Libertas vang lên: “A ha, đây là kỹ năng mới sau khirời khỏi ‘Ngu Giả’, ta có thể ngửi được hương vị Vĩnh Dạ mới mẻ mà nó tỏa ra,ngọt lành giống như cái chết của ngươi.”Liên tục đâm tới.Colin liều mạng giãy giụa, đầu không ngừng vặn vẹo, lại thấy được một cảnhtượng làm gã sởn cả tóc gáy.Không biết từ khi nào.Chung quanh chiếc xe.Vô số bậc thầy Thẻ Bài đều cầm sách thẻ trong tay, sôi nổi phóng ra các loại thẻbài ngăn cách, làm chuyện xảy ra ở nơi này hoàn toàn không thể truyền ra được.Thiếu niên kia đứng bên cạnh Norton, mang vẻ mặt thanh thản mà nói: “Lilith,hắn cũng là của ngươi.”Một giọng nữ hưng phấn cũng vang lên theo sau: “Một con rối hoàn toàn mới.”Con rối?Colin còn muốn nghe tiếp, nhưng thế giới như bắt đầu chậm rãi trầm xuống, hắcám vĩnh hằng bao phủ lên mọi thứ.Cuối cùng gã không nghe thấy được câu nói kế tiếp.