"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 398: Hai bậc thầy Thẻ Bài

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nắm thẻ sắt đen trong tay, yên lặng đặt câu hỏi: “Xin hỏi trừ gia nhậpba đoàn đội chiến đấu ra thì còn có biện pháp gì giúp lấy được một tấm thẻthông hành vùng cấm hay không?”Một hàng chữ nhỏ màu đen hiện lên trước mắt hắn:“Thành công sáng tạo một đoàn đội chiến đấu, ngươi sẽ đạt được quà tặng củaChủ Cơ Giới, ngươi có thể chỉ định một món quà được tặng.”“Làm sao để sáng tạo đoàn đội chiến đấu?” Liễu Bình hỏi.Lại một hàng chữ nhỏ màu đen hiện lên:“Thông qua đánh giá chiến đấu của Chủ Cơ Giới.”“Nếu thất bại thì sao?” Liễu Bình hỏi.Chữ nhỏ màu đen tiếp tục đáp: “Ngươi sẽ mất đi thân phận hiện giờ, cần hoànthành một loạt nhiệm vụ công việc, trả lại năng lượng mà Chủ Cơ Giới tiêu haokhi phát động cuộc chiến đấu đánh giá.”Liễu Bình khẽ gật đầu, sau đó nói với Norton: “Ta muốn sáng tạo đoàn độichiến đấu, ngươi tham gia không?”“Hai người chúng ta thôi sao?” Norton giật mình hỏi.“Chỉ có biện pháp này.” Liễu Bình nói.“... Cũng đúng, dù sao cũng khó vào nghề, không bằng chúng ta tự làm, cùnglắm thì làm công cho Chủ Cơ Giới thôi.” Norton cắn răng nói.“Cảm ơn ngươi hỗ trợ, từ giờ trở đi, ngươi không nợ ta cái gì nữa.” Liễu Bìnhnói.Hắn dán thẻ sắt đen lên vách tường kim loại, mở miệng nói: “Chúng ta muốnsáng tạo đoàn đội chiến đấu.”Một hàng chữ nhỏ màu đen xuất hiện trên vách tường:“Bậc thầy Thẻ Bài Liễu Bình, bậc thầy Thẻ Bài Norton, các ngươi xác địnhmuốn đi vào trình tự đánh giá chiến đấu sao?”Liễu Bình và Norton nhìn nhau.“Xác định!” Hai người cùng kêu lên.Thẻ bài trong tay bọn họ tỏa ra ánh hào quang sáng ngời, nó bọc lấy hai ngườirồi phóng lên cao chỉ trong nháy mắt....Trên bình nguyên hoang vu.Phương xa.Một đám quái vật toàn thân màu xám chạy vội về hướng hai người.ề ấ ấ“Đều là quái vật cấp 15, xem ra là suy xét tới cấp bậc của hai chúng ta nên mớithiết lập đối thủ như vậy.”Norton vừa nói vừa mở sách thẻ ra, ném từng thẻ bài trống lên giữa khôngtrung, lấy bút nhanh chóng vẽ lên những thẻ bài đó.“Mảnh đất bình nguyên này không thích hợp cho chúng ta chiến đấu.”Y vừa nói vừa phất tay tung một thẻ bài đã vẽ núi cao lên ra ngoài.Ầm ầm ầm ầm ——Dưới chân hai người nhanh chóng dâng lên những hòn đá tảng cao ngất, sau đódần chồng chất thành một ngọn núi.“Chúng ta cứ phòng thủ trên ngọn núi, sau đó ——”Lại một tấm thẻ bài bị tung ra.Tiếng dòng nước ồn ào theo đó mà vang lên, ngay sau đó, một con sông rộnglớn xuất hiện dưới ngọn núi cao.“Ta thả ra một con sông để ngăn cản bọn chúng tiến công, nhưng còn cần một ítbẫy rập.”Norton lại vẽ một thẻ bài rồi tung ra lần nữa.Vô số mây mù bốc lên từ mặt đất, hóa thành những đám mây đen nghịch sấmsét ầm ầm trên bầu trời.“Lôi điện cũng được bố trí xong!”Norton xoa xoa mồ hôi trên trán, tiếp tục nói: “Liễu Bình, ngươi là người trịliệu, bản thân không có sức chiến đấu gì, vì thế nhất định ngươi mang theo rấtnhiều thẻ bài chiến đấu —— ta phụ trách ngăn cản kẻ địch, ngươi phụ tráchdùng thẻ bài chiến đấu tiến công, không thành vấn đề chứ?”“Không thành vấn đề!” Liễu Bình đáp.Hắn tiện tay ném ra.Phanh ——Libertas xuất hiện trước mặt hai người.“Cấp bậc của những con quái vật đó không thấp đâu.” Libertas nhìn đàn quáivật ở phương xa, sắc mặt nặng nề mà nói.Norton đánh giá hắn ta, nhíu mày nói: “Thích khách cấp 10? Có hơi yếu thìphải, nghiêm túc lên đi, Liễu Bình.”“Được rồi.” Liễu Bình lại lên tiếng.Hắn lại tung ra một thẻ bài khác.Phanh ——Chó cỏ cấp 3 Hỏa Nha xuất hiện dưới chân ba người.“Chó... Con chó này là thú cưng ngươi nuôi đó sao? Tuyệt đối đừng để nó lênchiến trường, nếu không sẽ bị những quái vật đó ăn mất.” Norton dặn dò.ắ ấCon chó kia nhìn y, trong mắt lộ ra hàm ý bất thiện.Norton vỗ vỗ bả vai Liễu Bình rồi nói: “Được rồi, nghiêm túc lên, phái cao thủra đi, chúng ta cần có người chống chọi ở phía trước.”Liễu Bình nhún vai nói: “Ta đã phái cao thủ ra rồi đó.”“Ý ngươi là thích khách và con chó này?”“Đúng vậy.”“Chẳng lẽ ngươi không có thẻ bài khác?”“Có chứ.”“Vậy ngươi dùng đi!”“... Hiện tại không dùng được những thẻ bài đó.” Liễu Bình nói xin lỗi.Norton nhìn con chó kia, rồi lại nhìn Libertas ——Chó cỏ.Thích khách cấp 10.Chỉ dựa vào hai thẻ bài này… Mà lại muốn… chiến thắng một đám quái vật cấp15 sao?Bùm!Hai chân Norton mềm nhũn, y quỳ xuống mặt đất.“Ngươi làm sao vậy?” Libertas tốt bụng hỏi thăm, thậm chí còn tiến lên muốndìu y một cái.“Đừng đỡ ta... Ta muốn lẳng lặng.” Norton rũ đầu, đầy mặt hiu quạnh mà đáp.…Liễu Bình và Libertas đứng trên vách núi, cùng nhau nhìn xuống những conquái vật đó.“Libertas.” Liễu Bình nói.“Hả?” Libertas nói.“Ngươi từng chiến thắng với đối thủ cấp bậc cao hơn mình bao giờ chưa?” LiễuBình hỏi.“... Đại ca, chiến sĩ trưởng thành bt trong tộc chúng ta đều không phải đối thủcủa ta.” Libertas nói.Đã có kinh nghiệm chiến đấu như vậy, vậy không cần lo lắng nữa.Liễu Bình cười rộ lên, nói tiếp: “Ngông cuồng vậy à?”“Cuồng như vậy đó, bằng không sao lại bị ‘Ngu Giả’ thu vào ban Tuổi XuânChết Sớm? Không phải ngươi và Hoa Tình Không cũng như thế sao?” Libertaslạnh nhạt nói.“Được, lát nữa nhớ kỹ một chuyện.” Liễu Bình nói.“Cái gì?” Libertas hỏi.“Ta biết trị liệu.” Liễu Bình nói.Libertas rút chủy thủ và đoản kiếm bên hông ra, cười nói: “Vậy còn có gì đểbàn nữa chứ, chúng ta xông lên chưa?”“Xông lên.”Liễu Bình phủ thêm một bộ giáp kỵ sĩ, thuận tay lấy thuẫn và trường đao ra,chậm rãi đi xuống dọc theo đường núi.Libertas lui về phía sau hai bước, bỗng biến mất ngay trên không trung.Hỏa Nha suy nghĩ, sau đó chậm rãi chạy lên để theo sát bên chân Liễu Bình.Dưới chân núi.Những quái vật màu xám đó tăng nhanh tốc độ, vọt tới dọc theo đường núi gậpghềnh để đến được chỗ của Liễu Bình.Cẩn thận nhìn lại, chúng là một loại quái vật hình người toàn thân mọc vảy, lấybốn móng vuốt chấm đất để chạy.Vẻ mặt Liễu Bình bất biến, hắn thả mũ giáp xuống để che khuất khuôn mặt.—— Con quái vật đầu tiên mở ra cái mồm to như bồn máu, táp vào cổ hắn.Hai bên đều đón địch!Trong chớp nhoáng, Liễu Bình đoạt bước tiến lên trước, lấy tấm chắn trong taychống lại cái miệng rộng tràn đầy răng nanh của con quái vật kia, bàn tay cònlại nắm trường đao, nhanh chóng đâm một cái lên từ bên dưới tấm chắn.Phác.Trường đao đâm vào cằm của con quái vật, xuyên thẳng qua đầu nó.Quái vật còn muốn giãy giụa ——Libertas lặng lẽ xuất hiện trên lưng nó, một thanh chủy thủ hung hăng chui vàosau cổ quái vật, sau đó dùng sức xoay tròn.Trên đao của Liễu Bình hiện lên một ánh hào quang nhu hòa.Thương thế của con quái vật lập tức hoàn toàn khôi phục.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nắm thẻ sắt đen trong tay, yên lặng đặt câu hỏi: “Xin hỏi trừ gia nhậpba đoàn đội chiến đấu ra thì còn có biện pháp gì giúp lấy được một tấm thẻthông hành vùng cấm hay không?”Một hàng chữ nhỏ màu đen hiện lên trước mắt hắn:“Thành công sáng tạo một đoàn đội chiến đấu, ngươi sẽ đạt được quà tặng củaChủ Cơ Giới, ngươi có thể chỉ định một món quà được tặng.”“Làm sao để sáng tạo đoàn đội chiến đấu?” Liễu Bình hỏi.Lại một hàng chữ nhỏ màu đen hiện lên:“Thông qua đánh giá chiến đấu của Chủ Cơ Giới.”“Nếu thất bại thì sao?” Liễu Bình hỏi.Chữ nhỏ màu đen tiếp tục đáp: “Ngươi sẽ mất đi thân phận hiện giờ, cần hoànthành một loạt nhiệm vụ công việc, trả lại năng lượng mà Chủ Cơ Giới tiêu haokhi phát động cuộc chiến đấu đánh giá.”Liễu Bình khẽ gật đầu, sau đó nói với Norton: “Ta muốn sáng tạo đoàn độichiến đấu, ngươi tham gia không?”“Hai người chúng ta thôi sao?” Norton giật mình hỏi.“Chỉ có biện pháp này.” Liễu Bình nói.“... Cũng đúng, dù sao cũng khó vào nghề, không bằng chúng ta tự làm, cùnglắm thì làm công cho Chủ Cơ Giới thôi.” Norton cắn răng nói.“Cảm ơn ngươi hỗ trợ, từ giờ trở đi, ngươi không nợ ta cái gì nữa.” Liễu Bìnhnói.Hắn dán thẻ sắt đen lên vách tường kim loại, mở miệng nói: “Chúng ta muốnsáng tạo đoàn đội chiến đấu.”Một hàng chữ nhỏ màu đen xuất hiện trên vách tường:“Bậc thầy Thẻ Bài Liễu Bình, bậc thầy Thẻ Bài Norton, các ngươi xác địnhmuốn đi vào trình tự đánh giá chiến đấu sao?”Liễu Bình và Norton nhìn nhau.“Xác định!” Hai người cùng kêu lên.Thẻ bài trong tay bọn họ tỏa ra ánh hào quang sáng ngời, nó bọc lấy hai ngườirồi phóng lên cao chỉ trong nháy mắt....Trên bình nguyên hoang vu.Phương xa.Một đám quái vật toàn thân màu xám chạy vội về hướng hai người.ề ấ ấ“Đều là quái vật cấp 15, xem ra là suy xét tới cấp bậc của hai chúng ta nên mớithiết lập đối thủ như vậy.”Norton vừa nói vừa mở sách thẻ ra, ném từng thẻ bài trống lên giữa khôngtrung, lấy bút nhanh chóng vẽ lên những thẻ bài đó.“Mảnh đất bình nguyên này không thích hợp cho chúng ta chiến đấu.”Y vừa nói vừa phất tay tung một thẻ bài đã vẽ núi cao lên ra ngoài.Ầm ầm ầm ầm ——Dưới chân hai người nhanh chóng dâng lên những hòn đá tảng cao ngất, sau đódần chồng chất thành một ngọn núi.“Chúng ta cứ phòng thủ trên ngọn núi, sau đó ——”Lại một tấm thẻ bài bị tung ra.Tiếng dòng nước ồn ào theo đó mà vang lên, ngay sau đó, một con sông rộnglớn xuất hiện dưới ngọn núi cao.“Ta thả ra một con sông để ngăn cản bọn chúng tiến công, nhưng còn cần một ítbẫy rập.”Norton lại vẽ một thẻ bài rồi tung ra lần nữa.Vô số mây mù bốc lên từ mặt đất, hóa thành những đám mây đen nghịch sấmsét ầm ầm trên bầu trời.“Lôi điện cũng được bố trí xong!”Norton xoa xoa mồ hôi trên trán, tiếp tục nói: “Liễu Bình, ngươi là người trịliệu, bản thân không có sức chiến đấu gì, vì thế nhất định ngươi mang theo rấtnhiều thẻ bài chiến đấu —— ta phụ trách ngăn cản kẻ địch, ngươi phụ tráchdùng thẻ bài chiến đấu tiến công, không thành vấn đề chứ?”“Không thành vấn đề!” Liễu Bình đáp.Hắn tiện tay ném ra.Phanh ——Libertas xuất hiện trước mặt hai người.“Cấp bậc của những con quái vật đó không thấp đâu.” Libertas nhìn đàn quáivật ở phương xa, sắc mặt nặng nề mà nói.Norton đánh giá hắn ta, nhíu mày nói: “Thích khách cấp 10? Có hơi yếu thìphải, nghiêm túc lên đi, Liễu Bình.”“Được rồi.” Liễu Bình lại lên tiếng.Hắn lại tung ra một thẻ bài khác.Phanh ——Chó cỏ cấp 3 Hỏa Nha xuất hiện dưới chân ba người.“Chó... Con chó này là thú cưng ngươi nuôi đó sao? Tuyệt đối đừng để nó lênchiến trường, nếu không sẽ bị những quái vật đó ăn mất.” Norton dặn dò.ắ ấCon chó kia nhìn y, trong mắt lộ ra hàm ý bất thiện.Norton vỗ vỗ bả vai Liễu Bình rồi nói: “Được rồi, nghiêm túc lên, phái cao thủra đi, chúng ta cần có người chống chọi ở phía trước.”Liễu Bình nhún vai nói: “Ta đã phái cao thủ ra rồi đó.”“Ý ngươi là thích khách và con chó này?”“Đúng vậy.”“Chẳng lẽ ngươi không có thẻ bài khác?”“Có chứ.”“Vậy ngươi dùng đi!”“... Hiện tại không dùng được những thẻ bài đó.” Liễu Bình nói xin lỗi.Norton nhìn con chó kia, rồi lại nhìn Libertas ——Chó cỏ.Thích khách cấp 10.Chỉ dựa vào hai thẻ bài này… Mà lại muốn… chiến thắng một đám quái vật cấp15 sao?Bùm!Hai chân Norton mềm nhũn, y quỳ xuống mặt đất.“Ngươi làm sao vậy?” Libertas tốt bụng hỏi thăm, thậm chí còn tiến lên muốndìu y một cái.“Đừng đỡ ta... Ta muốn lẳng lặng.” Norton rũ đầu, đầy mặt hiu quạnh mà đáp.…Liễu Bình và Libertas đứng trên vách núi, cùng nhau nhìn xuống những conquái vật đó.“Libertas.” Liễu Bình nói.“Hả?” Libertas nói.“Ngươi từng chiến thắng với đối thủ cấp bậc cao hơn mình bao giờ chưa?” LiễuBình hỏi.“... Đại ca, chiến sĩ trưởng thành bt trong tộc chúng ta đều không phải đối thủcủa ta.” Libertas nói.Đã có kinh nghiệm chiến đấu như vậy, vậy không cần lo lắng nữa.Liễu Bình cười rộ lên, nói tiếp: “Ngông cuồng vậy à?”“Cuồng như vậy đó, bằng không sao lại bị ‘Ngu Giả’ thu vào ban Tuổi XuânChết Sớm? Không phải ngươi và Hoa Tình Không cũng như thế sao?” Libertaslạnh nhạt nói.“Được, lát nữa nhớ kỹ một chuyện.” Liễu Bình nói.“Cái gì?” Libertas hỏi.“Ta biết trị liệu.” Liễu Bình nói.Libertas rút chủy thủ và đoản kiếm bên hông ra, cười nói: “Vậy còn có gì đểbàn nữa chứ, chúng ta xông lên chưa?”“Xông lên.”Liễu Bình phủ thêm một bộ giáp kỵ sĩ, thuận tay lấy thuẫn và trường đao ra,chậm rãi đi xuống dọc theo đường núi.Libertas lui về phía sau hai bước, bỗng biến mất ngay trên không trung.Hỏa Nha suy nghĩ, sau đó chậm rãi chạy lên để theo sát bên chân Liễu Bình.Dưới chân núi.Những quái vật màu xám đó tăng nhanh tốc độ, vọt tới dọc theo đường núi gậpghềnh để đến được chỗ của Liễu Bình.Cẩn thận nhìn lại, chúng là một loại quái vật hình người toàn thân mọc vảy, lấybốn móng vuốt chấm đất để chạy.Vẻ mặt Liễu Bình bất biến, hắn thả mũ giáp xuống để che khuất khuôn mặt.—— Con quái vật đầu tiên mở ra cái mồm to như bồn máu, táp vào cổ hắn.Hai bên đều đón địch!Trong chớp nhoáng, Liễu Bình đoạt bước tiến lên trước, lấy tấm chắn trong taychống lại cái miệng rộng tràn đầy răng nanh của con quái vật kia, bàn tay cònlại nắm trường đao, nhanh chóng đâm một cái lên từ bên dưới tấm chắn.Phác.Trường đao đâm vào cằm của con quái vật, xuyên thẳng qua đầu nó.Quái vật còn muốn giãy giụa ——Libertas lặng lẽ xuất hiện trên lưng nó, một thanh chủy thủ hung hăng chui vàosau cổ quái vật, sau đó dùng sức xoay tròn.Trên đao của Liễu Bình hiện lên một ánh hào quang nhu hòa.Thương thế của con quái vật lập tức hoàn toàn khôi phục.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nắm thẻ sắt đen trong tay, yên lặng đặt câu hỏi: “Xin hỏi trừ gia nhậpba đoàn đội chiến đấu ra thì còn có biện pháp gì giúp lấy được một tấm thẻthông hành vùng cấm hay không?”Một hàng chữ nhỏ màu đen hiện lên trước mắt hắn:“Thành công sáng tạo một đoàn đội chiến đấu, ngươi sẽ đạt được quà tặng củaChủ Cơ Giới, ngươi có thể chỉ định một món quà được tặng.”“Làm sao để sáng tạo đoàn đội chiến đấu?” Liễu Bình hỏi.Lại một hàng chữ nhỏ màu đen hiện lên:“Thông qua đánh giá chiến đấu của Chủ Cơ Giới.”“Nếu thất bại thì sao?” Liễu Bình hỏi.Chữ nhỏ màu đen tiếp tục đáp: “Ngươi sẽ mất đi thân phận hiện giờ, cần hoànthành một loạt nhiệm vụ công việc, trả lại năng lượng mà Chủ Cơ Giới tiêu haokhi phát động cuộc chiến đấu đánh giá.”Liễu Bình khẽ gật đầu, sau đó nói với Norton: “Ta muốn sáng tạo đoàn độichiến đấu, ngươi tham gia không?”“Hai người chúng ta thôi sao?” Norton giật mình hỏi.“Chỉ có biện pháp này.” Liễu Bình nói.“... Cũng đúng, dù sao cũng khó vào nghề, không bằng chúng ta tự làm, cùnglắm thì làm công cho Chủ Cơ Giới thôi.” Norton cắn răng nói.“Cảm ơn ngươi hỗ trợ, từ giờ trở đi, ngươi không nợ ta cái gì nữa.” Liễu Bìnhnói.Hắn dán thẻ sắt đen lên vách tường kim loại, mở miệng nói: “Chúng ta muốnsáng tạo đoàn đội chiến đấu.”Một hàng chữ nhỏ màu đen xuất hiện trên vách tường:“Bậc thầy Thẻ Bài Liễu Bình, bậc thầy Thẻ Bài Norton, các ngươi xác địnhmuốn đi vào trình tự đánh giá chiến đấu sao?”Liễu Bình và Norton nhìn nhau.“Xác định!” Hai người cùng kêu lên.Thẻ bài trong tay bọn họ tỏa ra ánh hào quang sáng ngời, nó bọc lấy hai ngườirồi phóng lên cao chỉ trong nháy mắt....Trên bình nguyên hoang vu.Phương xa.Một đám quái vật toàn thân màu xám chạy vội về hướng hai người.ề ấ ấ“Đều là quái vật cấp 15, xem ra là suy xét tới cấp bậc của hai chúng ta nên mớithiết lập đối thủ như vậy.”Norton vừa nói vừa mở sách thẻ ra, ném từng thẻ bài trống lên giữa khôngtrung, lấy bút nhanh chóng vẽ lên những thẻ bài đó.“Mảnh đất bình nguyên này không thích hợp cho chúng ta chiến đấu.”Y vừa nói vừa phất tay tung một thẻ bài đã vẽ núi cao lên ra ngoài.Ầm ầm ầm ầm ——Dưới chân hai người nhanh chóng dâng lên những hòn đá tảng cao ngất, sau đódần chồng chất thành một ngọn núi.“Chúng ta cứ phòng thủ trên ngọn núi, sau đó ——”Lại một tấm thẻ bài bị tung ra.Tiếng dòng nước ồn ào theo đó mà vang lên, ngay sau đó, một con sông rộnglớn xuất hiện dưới ngọn núi cao.“Ta thả ra một con sông để ngăn cản bọn chúng tiến công, nhưng còn cần một ítbẫy rập.”Norton lại vẽ một thẻ bài rồi tung ra lần nữa.Vô số mây mù bốc lên từ mặt đất, hóa thành những đám mây đen nghịch sấmsét ầm ầm trên bầu trời.“Lôi điện cũng được bố trí xong!”Norton xoa xoa mồ hôi trên trán, tiếp tục nói: “Liễu Bình, ngươi là người trịliệu, bản thân không có sức chiến đấu gì, vì thế nhất định ngươi mang theo rấtnhiều thẻ bài chiến đấu —— ta phụ trách ngăn cản kẻ địch, ngươi phụ tráchdùng thẻ bài chiến đấu tiến công, không thành vấn đề chứ?”“Không thành vấn đề!” Liễu Bình đáp.Hắn tiện tay ném ra.Phanh ——Libertas xuất hiện trước mặt hai người.“Cấp bậc của những con quái vật đó không thấp đâu.” Libertas nhìn đàn quáivật ở phương xa, sắc mặt nặng nề mà nói.Norton đánh giá hắn ta, nhíu mày nói: “Thích khách cấp 10? Có hơi yếu thìphải, nghiêm túc lên đi, Liễu Bình.”“Được rồi.” Liễu Bình lại lên tiếng.Hắn lại tung ra một thẻ bài khác.Phanh ——Chó cỏ cấp 3 Hỏa Nha xuất hiện dưới chân ba người.“Chó... Con chó này là thú cưng ngươi nuôi đó sao? Tuyệt đối đừng để nó lênchiến trường, nếu không sẽ bị những quái vật đó ăn mất.” Norton dặn dò.ắ ấCon chó kia nhìn y, trong mắt lộ ra hàm ý bất thiện.Norton vỗ vỗ bả vai Liễu Bình rồi nói: “Được rồi, nghiêm túc lên, phái cao thủra đi, chúng ta cần có người chống chọi ở phía trước.”Liễu Bình nhún vai nói: “Ta đã phái cao thủ ra rồi đó.”“Ý ngươi là thích khách và con chó này?”“Đúng vậy.”“Chẳng lẽ ngươi không có thẻ bài khác?”“Có chứ.”“Vậy ngươi dùng đi!”“... Hiện tại không dùng được những thẻ bài đó.” Liễu Bình nói xin lỗi.Norton nhìn con chó kia, rồi lại nhìn Libertas ——Chó cỏ.Thích khách cấp 10.Chỉ dựa vào hai thẻ bài này… Mà lại muốn… chiến thắng một đám quái vật cấp15 sao?Bùm!Hai chân Norton mềm nhũn, y quỳ xuống mặt đất.“Ngươi làm sao vậy?” Libertas tốt bụng hỏi thăm, thậm chí còn tiến lên muốndìu y một cái.“Đừng đỡ ta... Ta muốn lẳng lặng.” Norton rũ đầu, đầy mặt hiu quạnh mà đáp.…Liễu Bình và Libertas đứng trên vách núi, cùng nhau nhìn xuống những conquái vật đó.“Libertas.” Liễu Bình nói.“Hả?” Libertas nói.“Ngươi từng chiến thắng với đối thủ cấp bậc cao hơn mình bao giờ chưa?” LiễuBình hỏi.“... Đại ca, chiến sĩ trưởng thành bt trong tộc chúng ta đều không phải đối thủcủa ta.” Libertas nói.Đã có kinh nghiệm chiến đấu như vậy, vậy không cần lo lắng nữa.Liễu Bình cười rộ lên, nói tiếp: “Ngông cuồng vậy à?”“Cuồng như vậy đó, bằng không sao lại bị ‘Ngu Giả’ thu vào ban Tuổi XuânChết Sớm? Không phải ngươi và Hoa Tình Không cũng như thế sao?” Libertaslạnh nhạt nói.“Được, lát nữa nhớ kỹ một chuyện.” Liễu Bình nói.“Cái gì?” Libertas hỏi.“Ta biết trị liệu.” Liễu Bình nói.Libertas rút chủy thủ và đoản kiếm bên hông ra, cười nói: “Vậy còn có gì đểbàn nữa chứ, chúng ta xông lên chưa?”“Xông lên.”Liễu Bình phủ thêm một bộ giáp kỵ sĩ, thuận tay lấy thuẫn và trường đao ra,chậm rãi đi xuống dọc theo đường núi.Libertas lui về phía sau hai bước, bỗng biến mất ngay trên không trung.Hỏa Nha suy nghĩ, sau đó chậm rãi chạy lên để theo sát bên chân Liễu Bình.Dưới chân núi.Những quái vật màu xám đó tăng nhanh tốc độ, vọt tới dọc theo đường núi gậpghềnh để đến được chỗ của Liễu Bình.Cẩn thận nhìn lại, chúng là một loại quái vật hình người toàn thân mọc vảy, lấybốn móng vuốt chấm đất để chạy.Vẻ mặt Liễu Bình bất biến, hắn thả mũ giáp xuống để che khuất khuôn mặt.—— Con quái vật đầu tiên mở ra cái mồm to như bồn máu, táp vào cổ hắn.Hai bên đều đón địch!Trong chớp nhoáng, Liễu Bình đoạt bước tiến lên trước, lấy tấm chắn trong taychống lại cái miệng rộng tràn đầy răng nanh của con quái vật kia, bàn tay cònlại nắm trường đao, nhanh chóng đâm một cái lên từ bên dưới tấm chắn.Phác.Trường đao đâm vào cằm của con quái vật, xuyên thẳng qua đầu nó.Quái vật còn muốn giãy giụa ——Libertas lặng lẽ xuất hiện trên lưng nó, một thanh chủy thủ hung hăng chui vàosau cổ quái vật, sau đó dùng sức xoay tròn.Trên đao của Liễu Bình hiện lên một ánh hào quang nhu hòa.Thương thế của con quái vật lập tức hoàn toàn khôi phục.

Chương 398: Hai bậc thầy Thẻ Bài