"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 426: Cửa Phong Ấn

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Triệu Thiền Y liếc nhìn Liễu Bình, lại thấy vẻ mặt hắn hơi né tránh, bĩu môi vềphía Yana.Triệu Thiền Y không còn cách nào khác, đành phải ôm quyền nói: "Yana, cámơn, một chiêu vừa rồi làm ta không biết nên ngăn cản thế nào.""Là một loại pháp thuật tà ác cự ly siêu xa, chỉ có một vài chức nghiệp có thểứng đối mà thôi, đúng lúc Thánh kỵ sĩ là một loại trong số đó." Yana nói."Thiền Y, tiếp sau ngươi cần phải cẩn thận hơn, sẽ có vô số kiếp nạn quấn lênngười ngươi đó." Liễu Bình nhắc nhở."Mới vừa rồi là do ta giết tên ma quỷ kia mà thôi, từ giờ trở đi, sẽ không cònchuyện gì nữa cả." Triệu Thiền Y nói.Nàng vô ý bước ra một bước.Két cạch...Một tiếng vang nhẹ xuất hiện, viên đá dưới chân nàng bỗng lún xuống.Triệu Thiền Y im lặng, bụm mặt nói: "Liễu Bình, hình như ta dẫm phải...""Cạm bẫy." Liễu Bình ngơ ngác nói.Ầm ầm ầm ầm...Toàn bộ sàn nhà nhanh chóng sụp lún xuống.Liễu Bình vẫy tay, lớn tiếng nói: "Thiền Y, ngươi trở về sách thẻ nghỉ ngơitrước, chờ về sau chúng ta tới một nơi an toàn, rồi lại thả ngươi ra ứng kiếpsau.""Được." Triệu Thiền Y nói.Nàng hóa thành một tấm thẻ bài, được Liễu Bình thu hồi.Yana tiến lên, ôm chặt Liễu Bình rồi nhẹ nhàng lơ lửng trên không.Nàng dẫn theo Liễu Bình bay tới trần nhà giáo đường, đặt hắn lên một bệ cửa sổcó sắc màu sặc sỡ.Hai người cùng nhìn về phía dưới.Toàn bộ giáo đường đều hóa thành hố sâu nhìn không thấy đáy, chỉ còn lại cửaánh sáng vẫn lơ lửng giữa không trung.Vô số tiếng vang nhỏ nhẹ từ sâu trong lòng đất truyền ra.Yana tiện tay thả ra một luồng sáng, ném xuống sâu trong lòng đất.Ánh sáng sáng lên từ sâu trong lòng đất.Vô số bộ xương khô từ trong lòng đất bò lên trên.Rất nhanh, bọn chúng đã đứng chật ních trong hố sâu, bắt đầu dọc theo váchtường bò về phía Liễu Bình."Làm sao bây giờ?" Yana hỏi."Chúng ta cần phải biết được tình huống rõ ràng của cánh cửa kia... nữ sĩ, hiệntại ngài có thể nói rồi."Liễu Bình nói.Giọng nói của Nữ Yêu Rừng Rậm vang lên: "Cánh cửa này là cửa phong ấn,phong ấn thẻ bài nòng cốt của Danh Sách mà đám ma quỷ không thể chinhphục, một khi có người tiến vào trong đó, chắc chắn sẽ bị nó công kích.""Ý của ngài là trong cánh cửa này có một tấm thẻ bài nòng cốt của Danh Sách?"Liễu Bình vui vẻ hỏi."Đúng vậy, ngươi cần chứng minh thân phận của mình, mới không bị tấm thẻbài kia công kích."Nữ Yêu Rừng Rậm vừa nói, vừa rút ra một chiếc lá xanh biếc từ đỉnh đầu đầyhoa tươi cùng cành lá."Ngươi cần phải bỏ chiếc lá này vào trong cánh cửa ánh sáng trước, tên bêntrong sẽ biết là ta tới, sẽ không công kích ngươi." Nữ Yêu Rừng Rậm nói."Được."Liễu Bình tiếp nhận lá cây, đưa cho Yana.Yana bay qua, đặt lá cây vào trong cửa ánh sáng.Mấy giây sau...Từ trong cửa ánh sáng truyền ra một giọng nói:"Là Nữ Yêu Rừng Rậm?""Đúng vậy." Nữ Yêu Rừng Rậm nói."Ngươi tới nơi này làm gì? Tòa giáo đường này chỉ có ma quỷ mới có thể tiếnvào, chẳng lẽ ngươi đã đầu hàng ma quỷ?" Giọng nói kia hỏi."Đương nhiên là không phải, chúng ta chỉ bắt lấy một tên ma quỷ, ép buộc nómở cửa giáo đường mà thôi." Nữ Yêu cười nói."Rất tốt, ta cũng cảm nhận được lực lượng của ngươi không bị ăn mòn, coi nhưlà nói thật." Giọng nói kia đáp."Một vị thẻ bài sư loài người đạt được thẻ ban đầu của 'Nơi Lưu Vong', hắnđang tìm kiếm chúng ta!" Nữ Yêu nói.Lúc này, vô số khô lâu đã bò lên trên bệ cửa sổ.Yana bay trở về, đánh giết khô lâu cùng với Liễu Bình."Nhanh lên, nói ra phương pháp có thể cứu ngươi cho chúng ta biết!"Nữ Yêu nói.Cánh cửa ánh sáng im lặng vài giây rồi mới vang lên lần nữa:"Cơ hội chỉ có một lần, Nữ Yêu."ấ ấNữ Yêu nói: "Không nên do dự nữa, đây là cơ hội duy nhất, có lẽ qua mấy triệunăm, chục triệu năm cũng không có con người nào có thể tới nơi này nữa đâu.""Được rồi, các ngươi hãy nghe rõ lời nói của ta..." Giọng nói kia nói."Trên đỉnh giáo đường, có một viên đá quý màu đỏ thẫm, các ngươi cần rót Hồnlực vào đó, nó có thể mở ra một lối đi...""Lối đi đó thông tới một mật thất mà đám ma quỷ cất giữ chìa khóa phong ấn.""Có quái vật canh giữ tại đó.""Nếu như các ngươi có thể đạt được chìa khóa, là có thể mở phong ấn, thả ta rangoài."…Liễu Bình được Yana ôm, lơ lửng ngay dưới trần nhà.Bọn họ cùng nhìn về phía viên đá quý kia.Đó là một viên đá quý tản ra ánh sáng đỏ thẫm, nó khảm tại chính giữa trần nhà,bị rất nhiều tác phẩm bích họa sặc sỡ màu sắc vây quanh."Để ta tới kích hoạt nó." Yana nói."Chờ đã, tại sao ta cảm thấy viên đá quý này rất kỳ quái chứ?" Liễu Bình nói.Trước mắt hấn, cạnh viên đá quý đó có hai hàng chữ hiện ra:[Đá quý thông đạo (bị tuyến vận mệnh quấn quanh).][Thuyết minh: Rót hồn lực vào, có thể mở ra một con đường bí ẩn.]Liễu Bình âm thầm hỏi: "Tuyến vận mệnh quấn quanh là sao cơ?"[Xin hãy tự khám phá.] Danh Sách đáp lại.Tự khám phá...Liễu Bình cũng hơi do dự."Mở ra đi, ta không cảm thấy viên đá quý này có nguy hiểm gì cả, với lại bọnchúng cũng sắp lấp đầy giáo đường rồi." Yana nói.Liễu Bình cúi đầu quan sát.Vô số khô lâu đã thuận theo bức tường mà bò tới."Được."Hắn đặt tay lên đá quỷ, đẩy một tia hồn lực vào.Ngay lập tức, đá quý hóa thành một hang động.Yana dẫn Liễu Bình bay vào trong.Ngay lập tức hang động khép lại.Vừa tiến vào, chỉ thấy cảnh tượng bốn phía đều là sương mù xám xịt, chỉ thấyrõ một con đường nhỏ thông hướng về phía trước.Thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng sàn sạt từ trong sương mù.ố ế ếGiống hệt khi vừa tiến vào thế giới này vậy."Không nên đi vào sương mù, bên trong có một vài tồn tại rất lợi hại." Yana nhỏgiọng nói."Ừ."Liễu Bình lên tiếng, dọc theo con đường phía trước mà đi tới.Không bao lâu, hắn đã đi tới cuối con đường."Kỳ quái, không phải nói nơi này có quái vật canh chừng chìa khóa sao?"Liễu Bình hỏi với vẻ khó hiểu.Trước mặt hắn, là một tế đàn hình tròn.Trên tế đàn là một trái tim đang đập, mà phía dưới trái tim là thi thể một quáivật đã chết đi rất lâu rồi.Nói là quái vật cũng không chính xác lắm, bởi vì thân hình của nó giống vớimột con người nhưng lớn gấp ba bốn lần người bình thường.Chỉ là trên người của nó không có bất cứ đặc chất nào của loài người cả, cảngười lẫn gương mặt đều trắng xóa.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Triệu Thiền Y liếc nhìn Liễu Bình, lại thấy vẻ mặt hắn hơi né tránh, bĩu môi vềphía Yana.Triệu Thiền Y không còn cách nào khác, đành phải ôm quyền nói: "Yana, cámơn, một chiêu vừa rồi làm ta không biết nên ngăn cản thế nào.""Là một loại pháp thuật tà ác cự ly siêu xa, chỉ có một vài chức nghiệp có thểứng đối mà thôi, đúng lúc Thánh kỵ sĩ là một loại trong số đó." Yana nói."Thiền Y, tiếp sau ngươi cần phải cẩn thận hơn, sẽ có vô số kiếp nạn quấn lênngười ngươi đó." Liễu Bình nhắc nhở."Mới vừa rồi là do ta giết tên ma quỷ kia mà thôi, từ giờ trở đi, sẽ không cònchuyện gì nữa cả." Triệu Thiền Y nói.Nàng vô ý bước ra một bước.Két cạch...Một tiếng vang nhẹ xuất hiện, viên đá dưới chân nàng bỗng lún xuống.Triệu Thiền Y im lặng, bụm mặt nói: "Liễu Bình, hình như ta dẫm phải...""Cạm bẫy." Liễu Bình ngơ ngác nói.Ầm ầm ầm ầm...Toàn bộ sàn nhà nhanh chóng sụp lún xuống.Liễu Bình vẫy tay, lớn tiếng nói: "Thiền Y, ngươi trở về sách thẻ nghỉ ngơitrước, chờ về sau chúng ta tới một nơi an toàn, rồi lại thả ngươi ra ứng kiếpsau.""Được." Triệu Thiền Y nói.Nàng hóa thành một tấm thẻ bài, được Liễu Bình thu hồi.Yana tiến lên, ôm chặt Liễu Bình rồi nhẹ nhàng lơ lửng trên không.Nàng dẫn theo Liễu Bình bay tới trần nhà giáo đường, đặt hắn lên một bệ cửa sổcó sắc màu sặc sỡ.Hai người cùng nhìn về phía dưới.Toàn bộ giáo đường đều hóa thành hố sâu nhìn không thấy đáy, chỉ còn lại cửaánh sáng vẫn lơ lửng giữa không trung.Vô số tiếng vang nhỏ nhẹ từ sâu trong lòng đất truyền ra.Yana tiện tay thả ra một luồng sáng, ném xuống sâu trong lòng đất.Ánh sáng sáng lên từ sâu trong lòng đất.Vô số bộ xương khô từ trong lòng đất bò lên trên.Rất nhanh, bọn chúng đã đứng chật ních trong hố sâu, bắt đầu dọc theo váchtường bò về phía Liễu Bình."Làm sao bây giờ?" Yana hỏi."Chúng ta cần phải biết được tình huống rõ ràng của cánh cửa kia... nữ sĩ, hiệntại ngài có thể nói rồi."Liễu Bình nói.Giọng nói của Nữ Yêu Rừng Rậm vang lên: "Cánh cửa này là cửa phong ấn,phong ấn thẻ bài nòng cốt của Danh Sách mà đám ma quỷ không thể chinhphục, một khi có người tiến vào trong đó, chắc chắn sẽ bị nó công kích.""Ý của ngài là trong cánh cửa này có một tấm thẻ bài nòng cốt của Danh Sách?"Liễu Bình vui vẻ hỏi."Đúng vậy, ngươi cần chứng minh thân phận của mình, mới không bị tấm thẻbài kia công kích."Nữ Yêu Rừng Rậm vừa nói, vừa rút ra một chiếc lá xanh biếc từ đỉnh đầu đầyhoa tươi cùng cành lá."Ngươi cần phải bỏ chiếc lá này vào trong cánh cửa ánh sáng trước, tên bêntrong sẽ biết là ta tới, sẽ không công kích ngươi." Nữ Yêu Rừng Rậm nói."Được."Liễu Bình tiếp nhận lá cây, đưa cho Yana.Yana bay qua, đặt lá cây vào trong cửa ánh sáng.Mấy giây sau...Từ trong cửa ánh sáng truyền ra một giọng nói:"Là Nữ Yêu Rừng Rậm?""Đúng vậy." Nữ Yêu Rừng Rậm nói."Ngươi tới nơi này làm gì? Tòa giáo đường này chỉ có ma quỷ mới có thể tiếnvào, chẳng lẽ ngươi đã đầu hàng ma quỷ?" Giọng nói kia hỏi."Đương nhiên là không phải, chúng ta chỉ bắt lấy một tên ma quỷ, ép buộc nómở cửa giáo đường mà thôi." Nữ Yêu cười nói."Rất tốt, ta cũng cảm nhận được lực lượng của ngươi không bị ăn mòn, coi nhưlà nói thật." Giọng nói kia đáp."Một vị thẻ bài sư loài người đạt được thẻ ban đầu của 'Nơi Lưu Vong', hắnđang tìm kiếm chúng ta!" Nữ Yêu nói.Lúc này, vô số khô lâu đã bò lên trên bệ cửa sổ.Yana bay trở về, đánh giết khô lâu cùng với Liễu Bình."Nhanh lên, nói ra phương pháp có thể cứu ngươi cho chúng ta biết!"Nữ Yêu nói.Cánh cửa ánh sáng im lặng vài giây rồi mới vang lên lần nữa:"Cơ hội chỉ có một lần, Nữ Yêu."ấ ấNữ Yêu nói: "Không nên do dự nữa, đây là cơ hội duy nhất, có lẽ qua mấy triệunăm, chục triệu năm cũng không có con người nào có thể tới nơi này nữa đâu.""Được rồi, các ngươi hãy nghe rõ lời nói của ta..." Giọng nói kia nói."Trên đỉnh giáo đường, có một viên đá quý màu đỏ thẫm, các ngươi cần rót Hồnlực vào đó, nó có thể mở ra một lối đi...""Lối đi đó thông tới một mật thất mà đám ma quỷ cất giữ chìa khóa phong ấn.""Có quái vật canh giữ tại đó.""Nếu như các ngươi có thể đạt được chìa khóa, là có thể mở phong ấn, thả ta rangoài."…Liễu Bình được Yana ôm, lơ lửng ngay dưới trần nhà.Bọn họ cùng nhìn về phía viên đá quý kia.Đó là một viên đá quý tản ra ánh sáng đỏ thẫm, nó khảm tại chính giữa trần nhà,bị rất nhiều tác phẩm bích họa sặc sỡ màu sắc vây quanh."Để ta tới kích hoạt nó." Yana nói."Chờ đã, tại sao ta cảm thấy viên đá quý này rất kỳ quái chứ?" Liễu Bình nói.Trước mắt hấn, cạnh viên đá quý đó có hai hàng chữ hiện ra:[Đá quý thông đạo (bị tuyến vận mệnh quấn quanh).][Thuyết minh: Rót hồn lực vào, có thể mở ra một con đường bí ẩn.]Liễu Bình âm thầm hỏi: "Tuyến vận mệnh quấn quanh là sao cơ?"[Xin hãy tự khám phá.] Danh Sách đáp lại.Tự khám phá...Liễu Bình cũng hơi do dự."Mở ra đi, ta không cảm thấy viên đá quý này có nguy hiểm gì cả, với lại bọnchúng cũng sắp lấp đầy giáo đường rồi." Yana nói.Liễu Bình cúi đầu quan sát.Vô số khô lâu đã thuận theo bức tường mà bò tới."Được."Hắn đặt tay lên đá quỷ, đẩy một tia hồn lực vào.Ngay lập tức, đá quý hóa thành một hang động.Yana dẫn Liễu Bình bay vào trong.Ngay lập tức hang động khép lại.Vừa tiến vào, chỉ thấy cảnh tượng bốn phía đều là sương mù xám xịt, chỉ thấyrõ một con đường nhỏ thông hướng về phía trước.Thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng sàn sạt từ trong sương mù.ố ế ếGiống hệt khi vừa tiến vào thế giới này vậy."Không nên đi vào sương mù, bên trong có một vài tồn tại rất lợi hại." Yana nhỏgiọng nói."Ừ."Liễu Bình lên tiếng, dọc theo con đường phía trước mà đi tới.Không bao lâu, hắn đã đi tới cuối con đường."Kỳ quái, không phải nói nơi này có quái vật canh chừng chìa khóa sao?"Liễu Bình hỏi với vẻ khó hiểu.Trước mặt hắn, là một tế đàn hình tròn.Trên tế đàn là một trái tim đang đập, mà phía dưới trái tim là thi thể một quáivật đã chết đi rất lâu rồi.Nói là quái vật cũng không chính xác lắm, bởi vì thân hình của nó giống vớimột con người nhưng lớn gấp ba bốn lần người bình thường.Chỉ là trên người của nó không có bất cứ đặc chất nào của loài người cả, cảngười lẫn gương mặt đều trắng xóa.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Triệu Thiền Y liếc nhìn Liễu Bình, lại thấy vẻ mặt hắn hơi né tránh, bĩu môi vềphía Yana.Triệu Thiền Y không còn cách nào khác, đành phải ôm quyền nói: "Yana, cámơn, một chiêu vừa rồi làm ta không biết nên ngăn cản thế nào.""Là một loại pháp thuật tà ác cự ly siêu xa, chỉ có một vài chức nghiệp có thểứng đối mà thôi, đúng lúc Thánh kỵ sĩ là một loại trong số đó." Yana nói."Thiền Y, tiếp sau ngươi cần phải cẩn thận hơn, sẽ có vô số kiếp nạn quấn lênngười ngươi đó." Liễu Bình nhắc nhở."Mới vừa rồi là do ta giết tên ma quỷ kia mà thôi, từ giờ trở đi, sẽ không cònchuyện gì nữa cả." Triệu Thiền Y nói.Nàng vô ý bước ra một bước.Két cạch...Một tiếng vang nhẹ xuất hiện, viên đá dưới chân nàng bỗng lún xuống.Triệu Thiền Y im lặng, bụm mặt nói: "Liễu Bình, hình như ta dẫm phải...""Cạm bẫy." Liễu Bình ngơ ngác nói.Ầm ầm ầm ầm...Toàn bộ sàn nhà nhanh chóng sụp lún xuống.Liễu Bình vẫy tay, lớn tiếng nói: "Thiền Y, ngươi trở về sách thẻ nghỉ ngơitrước, chờ về sau chúng ta tới một nơi an toàn, rồi lại thả ngươi ra ứng kiếpsau.""Được." Triệu Thiền Y nói.Nàng hóa thành một tấm thẻ bài, được Liễu Bình thu hồi.Yana tiến lên, ôm chặt Liễu Bình rồi nhẹ nhàng lơ lửng trên không.Nàng dẫn theo Liễu Bình bay tới trần nhà giáo đường, đặt hắn lên một bệ cửa sổcó sắc màu sặc sỡ.Hai người cùng nhìn về phía dưới.Toàn bộ giáo đường đều hóa thành hố sâu nhìn không thấy đáy, chỉ còn lại cửaánh sáng vẫn lơ lửng giữa không trung.Vô số tiếng vang nhỏ nhẹ từ sâu trong lòng đất truyền ra.Yana tiện tay thả ra một luồng sáng, ném xuống sâu trong lòng đất.Ánh sáng sáng lên từ sâu trong lòng đất.Vô số bộ xương khô từ trong lòng đất bò lên trên.Rất nhanh, bọn chúng đã đứng chật ních trong hố sâu, bắt đầu dọc theo váchtường bò về phía Liễu Bình."Làm sao bây giờ?" Yana hỏi."Chúng ta cần phải biết được tình huống rõ ràng của cánh cửa kia... nữ sĩ, hiệntại ngài có thể nói rồi."Liễu Bình nói.Giọng nói của Nữ Yêu Rừng Rậm vang lên: "Cánh cửa này là cửa phong ấn,phong ấn thẻ bài nòng cốt của Danh Sách mà đám ma quỷ không thể chinhphục, một khi có người tiến vào trong đó, chắc chắn sẽ bị nó công kích.""Ý của ngài là trong cánh cửa này có một tấm thẻ bài nòng cốt của Danh Sách?"Liễu Bình vui vẻ hỏi."Đúng vậy, ngươi cần chứng minh thân phận của mình, mới không bị tấm thẻbài kia công kích."Nữ Yêu Rừng Rậm vừa nói, vừa rút ra một chiếc lá xanh biếc từ đỉnh đầu đầyhoa tươi cùng cành lá."Ngươi cần phải bỏ chiếc lá này vào trong cánh cửa ánh sáng trước, tên bêntrong sẽ biết là ta tới, sẽ không công kích ngươi." Nữ Yêu Rừng Rậm nói."Được."Liễu Bình tiếp nhận lá cây, đưa cho Yana.Yana bay qua, đặt lá cây vào trong cửa ánh sáng.Mấy giây sau...Từ trong cửa ánh sáng truyền ra một giọng nói:"Là Nữ Yêu Rừng Rậm?""Đúng vậy." Nữ Yêu Rừng Rậm nói."Ngươi tới nơi này làm gì? Tòa giáo đường này chỉ có ma quỷ mới có thể tiếnvào, chẳng lẽ ngươi đã đầu hàng ma quỷ?" Giọng nói kia hỏi."Đương nhiên là không phải, chúng ta chỉ bắt lấy một tên ma quỷ, ép buộc nómở cửa giáo đường mà thôi." Nữ Yêu cười nói."Rất tốt, ta cũng cảm nhận được lực lượng của ngươi không bị ăn mòn, coi nhưlà nói thật." Giọng nói kia đáp."Một vị thẻ bài sư loài người đạt được thẻ ban đầu của 'Nơi Lưu Vong', hắnđang tìm kiếm chúng ta!" Nữ Yêu nói.Lúc này, vô số khô lâu đã bò lên trên bệ cửa sổ.Yana bay trở về, đánh giết khô lâu cùng với Liễu Bình."Nhanh lên, nói ra phương pháp có thể cứu ngươi cho chúng ta biết!"Nữ Yêu nói.Cánh cửa ánh sáng im lặng vài giây rồi mới vang lên lần nữa:"Cơ hội chỉ có một lần, Nữ Yêu."ấ ấNữ Yêu nói: "Không nên do dự nữa, đây là cơ hội duy nhất, có lẽ qua mấy triệunăm, chục triệu năm cũng không có con người nào có thể tới nơi này nữa đâu.""Được rồi, các ngươi hãy nghe rõ lời nói của ta..." Giọng nói kia nói."Trên đỉnh giáo đường, có một viên đá quý màu đỏ thẫm, các ngươi cần rót Hồnlực vào đó, nó có thể mở ra một lối đi...""Lối đi đó thông tới một mật thất mà đám ma quỷ cất giữ chìa khóa phong ấn.""Có quái vật canh giữ tại đó.""Nếu như các ngươi có thể đạt được chìa khóa, là có thể mở phong ấn, thả ta rangoài."…Liễu Bình được Yana ôm, lơ lửng ngay dưới trần nhà.Bọn họ cùng nhìn về phía viên đá quý kia.Đó là một viên đá quý tản ra ánh sáng đỏ thẫm, nó khảm tại chính giữa trần nhà,bị rất nhiều tác phẩm bích họa sặc sỡ màu sắc vây quanh."Để ta tới kích hoạt nó." Yana nói."Chờ đã, tại sao ta cảm thấy viên đá quý này rất kỳ quái chứ?" Liễu Bình nói.Trước mắt hấn, cạnh viên đá quý đó có hai hàng chữ hiện ra:[Đá quý thông đạo (bị tuyến vận mệnh quấn quanh).][Thuyết minh: Rót hồn lực vào, có thể mở ra một con đường bí ẩn.]Liễu Bình âm thầm hỏi: "Tuyến vận mệnh quấn quanh là sao cơ?"[Xin hãy tự khám phá.] Danh Sách đáp lại.Tự khám phá...Liễu Bình cũng hơi do dự."Mở ra đi, ta không cảm thấy viên đá quý này có nguy hiểm gì cả, với lại bọnchúng cũng sắp lấp đầy giáo đường rồi." Yana nói.Liễu Bình cúi đầu quan sát.Vô số khô lâu đã thuận theo bức tường mà bò tới."Được."Hắn đặt tay lên đá quỷ, đẩy một tia hồn lực vào.Ngay lập tức, đá quý hóa thành một hang động.Yana dẫn Liễu Bình bay vào trong.Ngay lập tức hang động khép lại.Vừa tiến vào, chỉ thấy cảnh tượng bốn phía đều là sương mù xám xịt, chỉ thấyrõ một con đường nhỏ thông hướng về phía trước.Thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng sàn sạt từ trong sương mù.ố ế ếGiống hệt khi vừa tiến vào thế giới này vậy."Không nên đi vào sương mù, bên trong có một vài tồn tại rất lợi hại." Yana nhỏgiọng nói."Ừ."Liễu Bình lên tiếng, dọc theo con đường phía trước mà đi tới.Không bao lâu, hắn đã đi tới cuối con đường."Kỳ quái, không phải nói nơi này có quái vật canh chừng chìa khóa sao?"Liễu Bình hỏi với vẻ khó hiểu.Trước mặt hắn, là một tế đàn hình tròn.Trên tế đàn là một trái tim đang đập, mà phía dưới trái tim là thi thể một quáivật đã chết đi rất lâu rồi.Nói là quái vật cũng không chính xác lắm, bởi vì thân hình của nó giống vớimột con người nhưng lớn gấp ba bốn lần người bình thường.Chỉ là trên người của nó không có bất cứ đặc chất nào của loài người cả, cảngười lẫn gương mặt đều trắng xóa.

Chương 426: Cửa Phong Ấn