"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 433: Gặp trên đường đi
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Đúng rồi, thực lực hiện tại của ngươi khôi phục thế nào rồi?” Hắn hỏi.“Khôi phục chừng bốn phần, còn cần thời gian.” Yana nói.Đốc đốc đốcCó người đang gõ bệ cửa sổ.“Chuyện gì?” Yana hỏi.“Còn một trăm kilomet là đến Đế Đô, trong rừng cây phía trước có ma quỷ độtkích.” Bên ngoài nhanh chóng nói.“Ma quỷ...” Yana cười lạnh một tiếng, thân thể bỗng biến mất khỏi xe ngựa.Liễu Bình bi ai vài giây vì đám ma quỷ đó, rút thẻ bài ra hỏi: “Nữ sĩ, ngươi cóbiết tu đạo viện Đế Đô ở đâu không?”Nữ Yêu Rừng Rậm đáp: “Tu đạo viện Đế Đô à, nó sớm đã bị bỏ hoang, nếu nơinày cách Đế Đô còn một trăm km thì chỉ cần chúng ta đi dọc theo con đườngnày thêm bảy tám chục km, thế thì có thể từ bình nguyên đằng xa nhìn thấyđược bóng dáng của tu đạo viện.”“Nói cách khác, đã sắp tới rồi.”“Tu đạo viện là một nơi nguy hiểm, nó vẫn giữ lại phương thức vận hành trongthời đại viễn cổ, chỉ có bậc thầy Thẻ Bài mới được phép tiến vào trong đó,những người có ý đồ xông vào đều bị sức mạnh danh sách trực tiếp giết chết.”Nữ Yêu Rừng Rậm nói.Liễu Bình đang muốn nói cái gì thì bỗng phát hiện không thích hợp.“Kỳ quái... Đụng phải ma quỷ, vì sao không có tiếng chém giết?”Hắn đứng lên rồi đi ra khỏi xe ngựa.Chỉ thấy toàn bộ chức nghiệp giả thương đội ở bên ngoài đều trong tư thế sẵnsàng đón quân địch.Yana và Lorenzo đứng đằng trước đội ngũ, nhìn lại bình nguyên cách đó khôngxa phía trước.Trên bình nguyên.Số lượng ma quỷ đếm không hết tập kết thành quân.Chúng nó chỉ phân ra một tiểu đội, nhanh chóng tập kích về hướng thương đội.Toàn bộ đại đội căn bản mặc kệ thương đội nhân loại, chỉ toàn lực lên đường, đivội hướng tới Đế Đô.“Trời ạ...”“Số lượng quân đội ma quỷ kinh người như thế, Đế Đô có thể chống đỡ nổi haysao?”ế ồ“Không được, Đế Đô xong rồi.”Trong đội ngũ, mọi người nhỏ giọng nghị luận, trên mặt đều lộ ra biểu cảmtuyệt vọng.Lorenzo đột nhiên lớn giọng quát: “Toàn thể chuẩn bị nghênh địch!”Chức nghiệp giả sôi nổi lấy vũ khí ra, giữ vững tâm thần, lẳng lặng nhìn đámma quỷ đang lao tới kia.Mọi người nín thở chờ đợi.Yana đứng xa xa liếc nhìn Liễu Bình một cái, truyền âm: “Ta sẽ luôn nhìnngươi.”“Đừng để Lorenzo chết, hắn là bậc thầy Thẻ Bài duy nhất.” Liễu Bình nói.“Biết rồi.”Yana nâng tay lên, khẽ thì thầm: “Chúc phúc!”Một ánh sáng nhạt phát tán ra từ trên người nàng, nhanh chóng xẹt qua thân thểmỗi người, bao bọc toàn bộ thương đội vào trong đó.Trong hư không xuất hiện một hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi đạt được chúc phúc của Yana: Phấn chấn.”“Trạng thái chiến đấu của ngươi bắt đầu tăng lên.”“Ý chí của ngươi bắt đầu tăng lên.”“Ngươi không bị thuật pháp dạng sợ hãi ảnh hưởng.”Tinh thần mọi người rung lên, đồng thời phát ra tiếng hô, chiến ý sôi sục mãnhliệt.Tiểu đội ma quỷ kia đứng xa xa nhìn thấy tình hình bên này, ma quỷ dẫn đầu lậptức giơ binh khí lên từ trên lưng vật cưỡi, quát: “Xung phong!”Đám ma quỷ bắt đầu toàn lực gia tốc.Chúng như tàn ảnh xuyên qua vùng quê, càng ngày càng tới gần thương đội.Hai bên sắp đón địch!Bỗng nhiên, giọng nói của Nữ Yêu Rừng Rậm vang lên bên tai Liễu Bình:“Không đúng, hướng đại đội ma quỷ đi tới có hơi lệch, chúng không phải đangđi về hướng Đế Đô.”“Chúng đang kéo đến vị trí tu đạo viện!”Sắc mặt Liễu Bình biến đổi.Nhất định là đại ma quỷ bị phong ấn trong thân thể tù nhân đã đạt được quyềnchỉ huy tất cả ma quỷ trong Chốn Lưu Vong.Nó ra lệnh cho đám ma quỷ thu thập danh sách thẻ bài trung tâm!Chỉ có như vậy mới giải thích được hướng đi của ma quỷ!Chỉ thấy trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi phát hiện hướng đi của ma quỷ.”“Chúng đang bị sức mạnh nào đó điều khiển để đi tới vị trí tu đạo viện, ý đồlàm cái gì đó.”“Ngươi đã đoán được ý đồ của chúng.”“Lần thăm dò này làm giá trị kinh nghiệm của ngươi gia tăng một chút, giá trịkinh nghiệm hiện giờ là 115.”Trong nháy mắt tiếp theoMa quỷ đánh vào bên trong thương đội!…Thương đội và ma quỷ đánh sáp lá cà.Liễu Bình nhẹ nhàng tránh đi cú chém của một con ma quỷ, nghiêng ngườixông lên, dùng chủy thủ thọc vào cổ của nó ——“Hồn lực là của ta!” Liễu Bình mặc niệm trong lòng.—— Bá!Đột nhiên trong lúc không kịp phòng bị, một thanh đại đao từ nơi không xađánh ập đến, trảm ma quỷ thành hai mảnh.Liễu Bình giật mình, đưa mắt về hướng chủ nhân chuôi đao này.Chỉ thấy đó là một người chiến sĩ râu dài cường tráng.Chiến sĩ nắm đao, cười cười thiện ý với Liễu Bình, nói: “Đừng sợ, chúng tacùng thuộc về một đoàn đội, đúng ra hỗ trợ nhau nên trên chiến trường.”Liễu Bình chậm rãi chiêm nghiệm ra ý nghĩa trong đó.Thôi bỏ đi.Người ta cho rằng hắn là nhược trí, cho nên ra tay hỗ trợ trên chiến trường.Tuy rằng hắn tổn thất một phần hồn lực vào túi ——Nhưng cũng không thể trách người ta được.“... Tốt thôi.” Liễu Bình chỉ đánh gật đầu và đáp.Hắn xoay người, lặng lẽ theo đuôi một ma quỷ toàn thân mọc đầy giáp xác màuxám, rút đoản kiếm ra rồi đột nhiên đâm vào khe hở giáp xác của đối phương!Trong nháy mắt tiếp theo.Chiến sĩ kia vung mạnh trường đao, lập tức chém bay ma quỷ kia lên, ngay sauđó ——Nơi xa bay tới một hỏa cầu, nổ con ma quỷ kia thành một cụm lửa cháy hừnghực.Ma quỷ chết!Liễu Bình nhìn chiến sĩ kia, lại liếc nhìn nơi mà hỏa cầu bay tới đó.ấ ầ ề ắChỉ thấy một nữ pháp sư cầm mộc trượng nói về phía hắn: “Cứ lớn mật màchém giết đi, chúng ta nghênh địch với ngươi!”“Được rồi.” Liễu Bình chỉ có thể trả lời như vậy.—— Vẫn không có hồn lực vào túi.Các ngươi cũng quá thương hại cho quần thể yếu thế đấy, không thể để ta tự taygiết một con ma quỷ sao?Không có hồn lực, ta lấy cái gì tiếp tục thăng cấp đây hả?Liễu Bình thầm than một hơi, ánh mắt tím kiếm qua lại trong đám ma quỷ, rốtcuộc cũng phát hiện một con ma quỷ gầy yếu không quá thu hút.Hắn vọt tới trước vài bước, chọn một vị trí ẩn nấp rồi rút cung tiễn ra, kéo mũitên lên dây ——Bá!Mũi tên bay ra ngoài.Chỉ thấy một hỏa cầu, một ánh đao mang dẫn đầu bay qua, đánh vào trên ngườima quỷ kia, ngay sau đó có một người cận chiến khác xông lên phía trước, liêntục đập vài cái, đã bẻ gãy cổ ma quỷ.Ma quỷ chết.Không có hồn lực, cả sợi lông cũng không có.—— Nhờ được Yana không ngừng chữa khỏi, trên người ai cũng bao phủ kimquang lấp lánh, căn bản không cần sợ sẽ tử vong.Đây đều là sự quan tâm của thánh kỵ sĩ!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Đúng rồi, thực lực hiện tại của ngươi khôi phục thế nào rồi?” Hắn hỏi.“Khôi phục chừng bốn phần, còn cần thời gian.” Yana nói.Đốc đốc đốcCó người đang gõ bệ cửa sổ.“Chuyện gì?” Yana hỏi.“Còn một trăm kilomet là đến Đế Đô, trong rừng cây phía trước có ma quỷ độtkích.” Bên ngoài nhanh chóng nói.“Ma quỷ...” Yana cười lạnh một tiếng, thân thể bỗng biến mất khỏi xe ngựa.Liễu Bình bi ai vài giây vì đám ma quỷ đó, rút thẻ bài ra hỏi: “Nữ sĩ, ngươi cóbiết tu đạo viện Đế Đô ở đâu không?”Nữ Yêu Rừng Rậm đáp: “Tu đạo viện Đế Đô à, nó sớm đã bị bỏ hoang, nếu nơinày cách Đế Đô còn một trăm km thì chỉ cần chúng ta đi dọc theo con đườngnày thêm bảy tám chục km, thế thì có thể từ bình nguyên đằng xa nhìn thấyđược bóng dáng của tu đạo viện.”“Nói cách khác, đã sắp tới rồi.”“Tu đạo viện là một nơi nguy hiểm, nó vẫn giữ lại phương thức vận hành trongthời đại viễn cổ, chỉ có bậc thầy Thẻ Bài mới được phép tiến vào trong đó,những người có ý đồ xông vào đều bị sức mạnh danh sách trực tiếp giết chết.”Nữ Yêu Rừng Rậm nói.Liễu Bình đang muốn nói cái gì thì bỗng phát hiện không thích hợp.“Kỳ quái... Đụng phải ma quỷ, vì sao không có tiếng chém giết?”Hắn đứng lên rồi đi ra khỏi xe ngựa.Chỉ thấy toàn bộ chức nghiệp giả thương đội ở bên ngoài đều trong tư thế sẵnsàng đón quân địch.Yana và Lorenzo đứng đằng trước đội ngũ, nhìn lại bình nguyên cách đó khôngxa phía trước.Trên bình nguyên.Số lượng ma quỷ đếm không hết tập kết thành quân.Chúng nó chỉ phân ra một tiểu đội, nhanh chóng tập kích về hướng thương đội.Toàn bộ đại đội căn bản mặc kệ thương đội nhân loại, chỉ toàn lực lên đường, đivội hướng tới Đế Đô.“Trời ạ...”“Số lượng quân đội ma quỷ kinh người như thế, Đế Đô có thể chống đỡ nổi haysao?”ế ồ“Không được, Đế Đô xong rồi.”Trong đội ngũ, mọi người nhỏ giọng nghị luận, trên mặt đều lộ ra biểu cảmtuyệt vọng.Lorenzo đột nhiên lớn giọng quát: “Toàn thể chuẩn bị nghênh địch!”Chức nghiệp giả sôi nổi lấy vũ khí ra, giữ vững tâm thần, lẳng lặng nhìn đámma quỷ đang lao tới kia.Mọi người nín thở chờ đợi.Yana đứng xa xa liếc nhìn Liễu Bình một cái, truyền âm: “Ta sẽ luôn nhìnngươi.”“Đừng để Lorenzo chết, hắn là bậc thầy Thẻ Bài duy nhất.” Liễu Bình nói.“Biết rồi.”Yana nâng tay lên, khẽ thì thầm: “Chúc phúc!”Một ánh sáng nhạt phát tán ra từ trên người nàng, nhanh chóng xẹt qua thân thểmỗi người, bao bọc toàn bộ thương đội vào trong đó.Trong hư không xuất hiện một hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi đạt được chúc phúc của Yana: Phấn chấn.”“Trạng thái chiến đấu của ngươi bắt đầu tăng lên.”“Ý chí của ngươi bắt đầu tăng lên.”“Ngươi không bị thuật pháp dạng sợ hãi ảnh hưởng.”Tinh thần mọi người rung lên, đồng thời phát ra tiếng hô, chiến ý sôi sục mãnhliệt.Tiểu đội ma quỷ kia đứng xa xa nhìn thấy tình hình bên này, ma quỷ dẫn đầu lậptức giơ binh khí lên từ trên lưng vật cưỡi, quát: “Xung phong!”Đám ma quỷ bắt đầu toàn lực gia tốc.Chúng như tàn ảnh xuyên qua vùng quê, càng ngày càng tới gần thương đội.Hai bên sắp đón địch!Bỗng nhiên, giọng nói của Nữ Yêu Rừng Rậm vang lên bên tai Liễu Bình:“Không đúng, hướng đại đội ma quỷ đi tới có hơi lệch, chúng không phải đangđi về hướng Đế Đô.”“Chúng đang kéo đến vị trí tu đạo viện!”Sắc mặt Liễu Bình biến đổi.Nhất định là đại ma quỷ bị phong ấn trong thân thể tù nhân đã đạt được quyềnchỉ huy tất cả ma quỷ trong Chốn Lưu Vong.Nó ra lệnh cho đám ma quỷ thu thập danh sách thẻ bài trung tâm!Chỉ có như vậy mới giải thích được hướng đi của ma quỷ!Chỉ thấy trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi phát hiện hướng đi của ma quỷ.”“Chúng đang bị sức mạnh nào đó điều khiển để đi tới vị trí tu đạo viện, ý đồlàm cái gì đó.”“Ngươi đã đoán được ý đồ của chúng.”“Lần thăm dò này làm giá trị kinh nghiệm của ngươi gia tăng một chút, giá trịkinh nghiệm hiện giờ là 115.”Trong nháy mắt tiếp theoMa quỷ đánh vào bên trong thương đội!…Thương đội và ma quỷ đánh sáp lá cà.Liễu Bình nhẹ nhàng tránh đi cú chém của một con ma quỷ, nghiêng ngườixông lên, dùng chủy thủ thọc vào cổ của nó ——“Hồn lực là của ta!” Liễu Bình mặc niệm trong lòng.—— Bá!Đột nhiên trong lúc không kịp phòng bị, một thanh đại đao từ nơi không xađánh ập đến, trảm ma quỷ thành hai mảnh.Liễu Bình giật mình, đưa mắt về hướng chủ nhân chuôi đao này.Chỉ thấy đó là một người chiến sĩ râu dài cường tráng.Chiến sĩ nắm đao, cười cười thiện ý với Liễu Bình, nói: “Đừng sợ, chúng tacùng thuộc về một đoàn đội, đúng ra hỗ trợ nhau nên trên chiến trường.”Liễu Bình chậm rãi chiêm nghiệm ra ý nghĩa trong đó.Thôi bỏ đi.Người ta cho rằng hắn là nhược trí, cho nên ra tay hỗ trợ trên chiến trường.Tuy rằng hắn tổn thất một phần hồn lực vào túi ——Nhưng cũng không thể trách người ta được.“... Tốt thôi.” Liễu Bình chỉ đánh gật đầu và đáp.Hắn xoay người, lặng lẽ theo đuôi một ma quỷ toàn thân mọc đầy giáp xác màuxám, rút đoản kiếm ra rồi đột nhiên đâm vào khe hở giáp xác của đối phương!Trong nháy mắt tiếp theo.Chiến sĩ kia vung mạnh trường đao, lập tức chém bay ma quỷ kia lên, ngay sauđó ——Nơi xa bay tới một hỏa cầu, nổ con ma quỷ kia thành một cụm lửa cháy hừnghực.Ma quỷ chết!Liễu Bình nhìn chiến sĩ kia, lại liếc nhìn nơi mà hỏa cầu bay tới đó.ấ ầ ề ắChỉ thấy một nữ pháp sư cầm mộc trượng nói về phía hắn: “Cứ lớn mật màchém giết đi, chúng ta nghênh địch với ngươi!”“Được rồi.” Liễu Bình chỉ có thể trả lời như vậy.—— Vẫn không có hồn lực vào túi.Các ngươi cũng quá thương hại cho quần thể yếu thế đấy, không thể để ta tự taygiết một con ma quỷ sao?Không có hồn lực, ta lấy cái gì tiếp tục thăng cấp đây hả?Liễu Bình thầm than một hơi, ánh mắt tím kiếm qua lại trong đám ma quỷ, rốtcuộc cũng phát hiện một con ma quỷ gầy yếu không quá thu hút.Hắn vọt tới trước vài bước, chọn một vị trí ẩn nấp rồi rút cung tiễn ra, kéo mũitên lên dây ——Bá!Mũi tên bay ra ngoài.Chỉ thấy một hỏa cầu, một ánh đao mang dẫn đầu bay qua, đánh vào trên ngườima quỷ kia, ngay sau đó có một người cận chiến khác xông lên phía trước, liêntục đập vài cái, đã bẻ gãy cổ ma quỷ.Ma quỷ chết.Không có hồn lực, cả sợi lông cũng không có.—— Nhờ được Yana không ngừng chữa khỏi, trên người ai cũng bao phủ kimquang lấp lánh, căn bản không cần sợ sẽ tử vong.Đây đều là sự quan tâm của thánh kỵ sĩ!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Đúng rồi, thực lực hiện tại của ngươi khôi phục thế nào rồi?” Hắn hỏi.“Khôi phục chừng bốn phần, còn cần thời gian.” Yana nói.Đốc đốc đốcCó người đang gõ bệ cửa sổ.“Chuyện gì?” Yana hỏi.“Còn một trăm kilomet là đến Đế Đô, trong rừng cây phía trước có ma quỷ độtkích.” Bên ngoài nhanh chóng nói.“Ma quỷ...” Yana cười lạnh một tiếng, thân thể bỗng biến mất khỏi xe ngựa.Liễu Bình bi ai vài giây vì đám ma quỷ đó, rút thẻ bài ra hỏi: “Nữ sĩ, ngươi cóbiết tu đạo viện Đế Đô ở đâu không?”Nữ Yêu Rừng Rậm đáp: “Tu đạo viện Đế Đô à, nó sớm đã bị bỏ hoang, nếu nơinày cách Đế Đô còn một trăm km thì chỉ cần chúng ta đi dọc theo con đườngnày thêm bảy tám chục km, thế thì có thể từ bình nguyên đằng xa nhìn thấyđược bóng dáng của tu đạo viện.”“Nói cách khác, đã sắp tới rồi.”“Tu đạo viện là một nơi nguy hiểm, nó vẫn giữ lại phương thức vận hành trongthời đại viễn cổ, chỉ có bậc thầy Thẻ Bài mới được phép tiến vào trong đó,những người có ý đồ xông vào đều bị sức mạnh danh sách trực tiếp giết chết.”Nữ Yêu Rừng Rậm nói.Liễu Bình đang muốn nói cái gì thì bỗng phát hiện không thích hợp.“Kỳ quái... Đụng phải ma quỷ, vì sao không có tiếng chém giết?”Hắn đứng lên rồi đi ra khỏi xe ngựa.Chỉ thấy toàn bộ chức nghiệp giả thương đội ở bên ngoài đều trong tư thế sẵnsàng đón quân địch.Yana và Lorenzo đứng đằng trước đội ngũ, nhìn lại bình nguyên cách đó khôngxa phía trước.Trên bình nguyên.Số lượng ma quỷ đếm không hết tập kết thành quân.Chúng nó chỉ phân ra một tiểu đội, nhanh chóng tập kích về hướng thương đội.Toàn bộ đại đội căn bản mặc kệ thương đội nhân loại, chỉ toàn lực lên đường, đivội hướng tới Đế Đô.“Trời ạ...”“Số lượng quân đội ma quỷ kinh người như thế, Đế Đô có thể chống đỡ nổi haysao?”ế ồ“Không được, Đế Đô xong rồi.”Trong đội ngũ, mọi người nhỏ giọng nghị luận, trên mặt đều lộ ra biểu cảmtuyệt vọng.Lorenzo đột nhiên lớn giọng quát: “Toàn thể chuẩn bị nghênh địch!”Chức nghiệp giả sôi nổi lấy vũ khí ra, giữ vững tâm thần, lẳng lặng nhìn đámma quỷ đang lao tới kia.Mọi người nín thở chờ đợi.Yana đứng xa xa liếc nhìn Liễu Bình một cái, truyền âm: “Ta sẽ luôn nhìnngươi.”“Đừng để Lorenzo chết, hắn là bậc thầy Thẻ Bài duy nhất.” Liễu Bình nói.“Biết rồi.”Yana nâng tay lên, khẽ thì thầm: “Chúc phúc!”Một ánh sáng nhạt phát tán ra từ trên người nàng, nhanh chóng xẹt qua thân thểmỗi người, bao bọc toàn bộ thương đội vào trong đó.Trong hư không xuất hiện một hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi đạt được chúc phúc của Yana: Phấn chấn.”“Trạng thái chiến đấu của ngươi bắt đầu tăng lên.”“Ý chí của ngươi bắt đầu tăng lên.”“Ngươi không bị thuật pháp dạng sợ hãi ảnh hưởng.”Tinh thần mọi người rung lên, đồng thời phát ra tiếng hô, chiến ý sôi sục mãnhliệt.Tiểu đội ma quỷ kia đứng xa xa nhìn thấy tình hình bên này, ma quỷ dẫn đầu lậptức giơ binh khí lên từ trên lưng vật cưỡi, quát: “Xung phong!”Đám ma quỷ bắt đầu toàn lực gia tốc.Chúng như tàn ảnh xuyên qua vùng quê, càng ngày càng tới gần thương đội.Hai bên sắp đón địch!Bỗng nhiên, giọng nói của Nữ Yêu Rừng Rậm vang lên bên tai Liễu Bình:“Không đúng, hướng đại đội ma quỷ đi tới có hơi lệch, chúng không phải đangđi về hướng Đế Đô.”“Chúng đang kéo đến vị trí tu đạo viện!”Sắc mặt Liễu Bình biến đổi.Nhất định là đại ma quỷ bị phong ấn trong thân thể tù nhân đã đạt được quyềnchỉ huy tất cả ma quỷ trong Chốn Lưu Vong.Nó ra lệnh cho đám ma quỷ thu thập danh sách thẻ bài trung tâm!Chỉ có như vậy mới giải thích được hướng đi của ma quỷ!Chỉ thấy trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi phát hiện hướng đi của ma quỷ.”“Chúng đang bị sức mạnh nào đó điều khiển để đi tới vị trí tu đạo viện, ý đồlàm cái gì đó.”“Ngươi đã đoán được ý đồ của chúng.”“Lần thăm dò này làm giá trị kinh nghiệm của ngươi gia tăng một chút, giá trịkinh nghiệm hiện giờ là 115.”Trong nháy mắt tiếp theoMa quỷ đánh vào bên trong thương đội!…Thương đội và ma quỷ đánh sáp lá cà.Liễu Bình nhẹ nhàng tránh đi cú chém của một con ma quỷ, nghiêng ngườixông lên, dùng chủy thủ thọc vào cổ của nó ——“Hồn lực là của ta!” Liễu Bình mặc niệm trong lòng.—— Bá!Đột nhiên trong lúc không kịp phòng bị, một thanh đại đao từ nơi không xađánh ập đến, trảm ma quỷ thành hai mảnh.Liễu Bình giật mình, đưa mắt về hướng chủ nhân chuôi đao này.Chỉ thấy đó là một người chiến sĩ râu dài cường tráng.Chiến sĩ nắm đao, cười cười thiện ý với Liễu Bình, nói: “Đừng sợ, chúng tacùng thuộc về một đoàn đội, đúng ra hỗ trợ nhau nên trên chiến trường.”Liễu Bình chậm rãi chiêm nghiệm ra ý nghĩa trong đó.Thôi bỏ đi.Người ta cho rằng hắn là nhược trí, cho nên ra tay hỗ trợ trên chiến trường.Tuy rằng hắn tổn thất một phần hồn lực vào túi ——Nhưng cũng không thể trách người ta được.“... Tốt thôi.” Liễu Bình chỉ đánh gật đầu và đáp.Hắn xoay người, lặng lẽ theo đuôi một ma quỷ toàn thân mọc đầy giáp xác màuxám, rút đoản kiếm ra rồi đột nhiên đâm vào khe hở giáp xác của đối phương!Trong nháy mắt tiếp theo.Chiến sĩ kia vung mạnh trường đao, lập tức chém bay ma quỷ kia lên, ngay sauđó ——Nơi xa bay tới một hỏa cầu, nổ con ma quỷ kia thành một cụm lửa cháy hừnghực.Ma quỷ chết!Liễu Bình nhìn chiến sĩ kia, lại liếc nhìn nơi mà hỏa cầu bay tới đó.ấ ầ ề ắChỉ thấy một nữ pháp sư cầm mộc trượng nói về phía hắn: “Cứ lớn mật màchém giết đi, chúng ta nghênh địch với ngươi!”“Được rồi.” Liễu Bình chỉ có thể trả lời như vậy.—— Vẫn không có hồn lực vào túi.Các ngươi cũng quá thương hại cho quần thể yếu thế đấy, không thể để ta tự taygiết một con ma quỷ sao?Không có hồn lực, ta lấy cái gì tiếp tục thăng cấp đây hả?Liễu Bình thầm than một hơi, ánh mắt tím kiếm qua lại trong đám ma quỷ, rốtcuộc cũng phát hiện một con ma quỷ gầy yếu không quá thu hút.Hắn vọt tới trước vài bước, chọn một vị trí ẩn nấp rồi rút cung tiễn ra, kéo mũitên lên dây ——Bá!Mũi tên bay ra ngoài.Chỉ thấy một hỏa cầu, một ánh đao mang dẫn đầu bay qua, đánh vào trên ngườima quỷ kia, ngay sau đó có một người cận chiến khác xông lên phía trước, liêntục đập vài cái, đã bẻ gãy cổ ma quỷ.Ma quỷ chết.Không có hồn lực, cả sợi lông cũng không có.—— Nhờ được Yana không ngừng chữa khỏi, trên người ai cũng bao phủ kimquang lấp lánh, căn bản không cần sợ sẽ tử vong.Đây đều là sự quan tâm của thánh kỵ sĩ!