Tác giả:

Tôi tự nhủ: "Làm xong vụ này, mình sẽ rửa tay gác kiếm." Trước khi ra khỏi cửa, tôi nhận được tin nhắn WeChat từ người bạn thân duy nhất của mình – Đinh Mộc. Đinh Mộc: [Bé cưng ơi, mai là đêm giao thừa rồi. Chờ cậu làm xong việc thì đến tìm tớ nhé. Tớ đã chuẩn bị cho cậu một bất ngờ lớn, là thứ mà cậu nằm mơ cũng muốn có đấy.] Tôi suy nghĩ một chút về thứ mà mình “nằm mơ cũng muốn có”, sau đó lặng lẽ gõ tin nhắn trả lời cô ấy: [Ý cậu là một anh tổng tài sáu múi, một tay lái Rolls-Royce, vừa mạnh mẽ cưỡng đoạt tớ tám lần một đêm, vừa quăng cho tớ một tỷ đô rồi bảo tớ đừng dễ dàng yêu anh ta à?] Đầu bên kia im lặng vài giây. Sau đó gửi một tin nhắn thoại: "Cút đi!!!!!!" Tôi bật cười kết thúc màn trêu chọc. Trong lòng thầm nghĩ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, tôi sẽ thực sự được tự do. Tôi có thể cùng bạn thân rời khỏi vùng đất này, không còn bị Địa Phủ trói buộc ở cái thành phố nhỏ bé này nữa. Tôi sẽ không còn phải làm trâu làm ngựa nữa! Khi tôi lấy sổ sinh tử ra, nhận danh sách những…

Chương 21: Chương 21

Tôi Ở Nhân Gian Làm Âm SaiTác giả: Khuyết DanhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Nữ CườngTôi tự nhủ: "Làm xong vụ này, mình sẽ rửa tay gác kiếm." Trước khi ra khỏi cửa, tôi nhận được tin nhắn WeChat từ người bạn thân duy nhất của mình – Đinh Mộc. Đinh Mộc: [Bé cưng ơi, mai là đêm giao thừa rồi. Chờ cậu làm xong việc thì đến tìm tớ nhé. Tớ đã chuẩn bị cho cậu một bất ngờ lớn, là thứ mà cậu nằm mơ cũng muốn có đấy.] Tôi suy nghĩ một chút về thứ mà mình “nằm mơ cũng muốn có”, sau đó lặng lẽ gõ tin nhắn trả lời cô ấy: [Ý cậu là một anh tổng tài sáu múi, một tay lái Rolls-Royce, vừa mạnh mẽ cưỡng đoạt tớ tám lần một đêm, vừa quăng cho tớ một tỷ đô rồi bảo tớ đừng dễ dàng yêu anh ta à?] Đầu bên kia im lặng vài giây. Sau đó gửi một tin nhắn thoại: "Cút đi!!!!!!" Tôi bật cười kết thúc màn trêu chọc. Trong lòng thầm nghĩ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, tôi sẽ thực sự được tự do. Tôi có thể cùng bạn thân rời khỏi vùng đất này, không còn bị Địa Phủ trói buộc ở cái thành phố nhỏ bé này nữa. Tôi sẽ không còn phải làm trâu làm ngựa nữa! Khi tôi lấy sổ sinh tử ra, nhận danh sách những… "Con mau ra khỏi người Đinh Mộc đi , thuật sĩ mà chúng tìm về không phải loại con có thể đối phó được đâu. Cứ chờ xem, nhân vật chính sắp ra sân rồi."Ưu điểm lớn nhất của tôi là luôn nghe lời, thế là tôi lập tức rời khỏi cơ thể Đinh Mộc.Ngay giây tiếp theo, tiếng chuông nhiếp hồn lại vang lên, Đinh Mộc bị kéo thẳng lên đài, ngoan ngoãn nằm vào chiếc quan tài đã chuẩn bị sẵn.Một chiếc xe van từ xa tiến đến, bốn năm người bước xuống xe.Kẻ cầm đầu là tên cảnh sát giả, hay phải gọi là Lục thiếu gia mới đúng.Có người đẩy một chiếc xe lăn đến trước mặt hắn, hắn cúi xuống bế một người phụ nữ từ trong xe ra."Vô Danh?"Tôi kinh ngạc thốt lên, bên cạnh Lục thiếu gia là một chàng trai trẻ, đẹp trai đến kinh người, đường nét khuôn mặt sắc sảo, mày kiếm mắt sáng.Người này mà không làm thuật sĩ thì đi làm minh tinh nổi tiếng cũng được.Hắn lập tức nhìn về phía tôi.Thuật sĩ? Còn có cả âm dương nhãn và âm dương nhĩ?Bàn tay hắn khẽ khàng chạm vào chiếc lệnh bài gỗ sét đánh bên hông.Ba tôi hừ lạnh một tiếng: "Dám giở trò với con gái ta ngay trước mặt ta à? Lúc ta hành nghề thuật sĩ, ngươi còn đang uống nước tiểu lẫn nước ối đấy."Ba tôi khẽ chạm ngón tay lên trán tôi, gã kia lập tức mất phương hướng, nhíu mày đến mức kẹp c.h.ế.t ruồi được, nhưng ngay sau đó lại giãn ra.Ba tôi tặc lưỡi: "Mà sao ta thấy thằng nhóc này quen quen thế nhỉ?"Tôi cạn lời, nếu có cơ hội, tôi sẽ bịt miệng ba mình ngay lập tức.Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️"Trước đây Thất gia nói với con, Vô Danh là người được các đại lão dặn dò phải chăm sóc đặc biệt, thế cô ta với gã họ Lục kia có quan hệ gì?"Cha tôi rút một điếu xì gà, im lặng châm lửa: “Chắc là họ định làm cho người này vỡ linh hồn rồi tái sinh.”Vỡ linh hồn? Tái sinh?Tôi nhận ra tôi hiểu hết những từ này, nhưng khi ghép chúng lại, tôi chẳng hiểu sao lại thấy mơ hồ như vậy.Lời ba tôi vừa dứt, tên thuật sĩ trẻ tuổi đã bắt đầu thi triển pháp thuật.Vạt áo hắn tự động bay phấp phới.Ngay sau đó, hắn quỳ sụp xuống, dập đầu liên tục.Tôi giật b.ắ.n mình!Ba tôi thản nhiên: "Hắn đang thỉnh thần. Chuyện bọn chúng định làm không chỉ dựa vào pháp thuật là xong, còn phải xem ý trời có dung thứ hay không, có cho bọn chúng một con đường sống hay không.” “Nếu trời chịu giúp, thì công sức giảm đi một nửa, hiệu quả tăng gấp đôi."Một tiếng sét long trời lở đất giáng xuống ngay trước mũi giày hắn, đôi giày thể thao của hắn tan tành.Ông trời không chấp thuận.Lục thiếu gia ôm Vô Danh trong lòng, nâng niu như trân bảo."Cô à, đừng sợ, cháu nhất định sẽ giúp cô trở lại như xưa."Cô của hắn là Vô Danh?Tôi cứ tưởng cô của hắn phải là một quý bà sang trọng nằm liệt giường, sống thoi thóp nhờ nhân sâm ngàn năm mới phải.Sao có thể nào liên quan đến Vô Danh, người bị chà đạp, ép sinh hai đứa con được chứ?"Trời không cho, ta sẽ lật đổ cả trời."Tên thuật sĩ trẻ vẫn chưa đứng dậy, đầu cúi gằm xuống đất.Tôi bước tới gần hắn, nghe hắn lẩm bẩm."Đó là lời của hắn, không liên quan đến tôi.""Đó là lời của hắn, không liên quan đến tôi.""Đó là lời của hắn, không liên quan đến tôi."Tôi: ... trong lòng thầm kính nể, giỏi lắm."Sư phụ, bày trận đi."Tên thuật sĩ trẻ lồm cồm bò dậy: "Trời không cho phép, nhưng nếu cứ muốn bày trận thì cũng được, giá gấp mười lần."Hắn ta tranh thủ cơ hội hét giá.Tôi muốn quay lại nhìn ba mình, không biết có phải con riêng của ông ấy không, sao mà phong cách giống nhau thế.Nhưng quay lại thì ba tôi đã biến mất."Gấp mười lần? Đã trả cậu một ngàn vạn rồi, giờ còn đòi một trăm triệu?" Có người không hài lòng, thấy hắn ta hét giá quá cao.Họ Lục lên tiếng: "Chỉ cần cậu giúp cô tôi tái tạo thần hồn, một trăm triệu tôi cũng trả."Hắn ta nhận tiền, không nói nhiều, bắt đầu bày trận ngay.Con trai Vô Danh hét lên thảm thiết: "Mẹ ơi, cứu con, đau quá, rắn cắn con!"Vô Danh xót xa rơi nước mắt, muốn giãy khỏi vòng tay gã họ Lục để chạy đến bên con trai.Lục thiếu ôm chặt lấy eo cô ấy: "Còn chờ gì nữa! Mau rút hồn!""Cô à, cháu là Dụ Đồng." Câu nói của Lục thiếu khiến bước chân Vô Danh khựng lại.Cô ấy từ từ quay đầu nhìn hắn: "Dụ Đồng?""Tôi là ai! Rốt cuộc tôi là ai?" Vô Danh ôm đầu, đau khổ ngồi xổm xuống.Tôi sung sướng muốn chết!Cơ hội lập công của tôi đến rồi!Âm đức ngập đầu đang vẫy gọi tôi!He he!Tôi hét lớn về phía Đinh Mộc: "Mộc Mộc! Tỉnh lại!"Ngay lập tức, Đinh Mộc mở mắt, ngồi bật dậy khỏi quan tài.Tôi và Đinh Mộc không phải kẻ ngốc, từ khi hồn phách cô ấy nhập xác, chúng tôi đã nhận ra có gì đó không ổn.Trước khi cô ấy bị hạ thủ, tôi đã buộc dây âm dương lên người cô ấy lần nữa.Chỉ là lần này dây âm buộc vào người tôi.Còn dây dương thì buộc vào người Đinh Mộc.Chúng tôi có thể dùng chung tầm nhìn và mọi giác quan.Đinh Mộc mà chạy thì chúng bày pháp cái gì nữa!

Tôi Ở Nhân Gian Làm Âm SaiTác giả: Khuyết DanhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Nữ CườngTôi tự nhủ: "Làm xong vụ này, mình sẽ rửa tay gác kiếm." Trước khi ra khỏi cửa, tôi nhận được tin nhắn WeChat từ người bạn thân duy nhất của mình – Đinh Mộc. Đinh Mộc: [Bé cưng ơi, mai là đêm giao thừa rồi. Chờ cậu làm xong việc thì đến tìm tớ nhé. Tớ đã chuẩn bị cho cậu một bất ngờ lớn, là thứ mà cậu nằm mơ cũng muốn có đấy.] Tôi suy nghĩ một chút về thứ mà mình “nằm mơ cũng muốn có”, sau đó lặng lẽ gõ tin nhắn trả lời cô ấy: [Ý cậu là một anh tổng tài sáu múi, một tay lái Rolls-Royce, vừa mạnh mẽ cưỡng đoạt tớ tám lần một đêm, vừa quăng cho tớ một tỷ đô rồi bảo tớ đừng dễ dàng yêu anh ta à?] Đầu bên kia im lặng vài giây. Sau đó gửi một tin nhắn thoại: "Cút đi!!!!!!" Tôi bật cười kết thúc màn trêu chọc. Trong lòng thầm nghĩ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, tôi sẽ thực sự được tự do. Tôi có thể cùng bạn thân rời khỏi vùng đất này, không còn bị Địa Phủ trói buộc ở cái thành phố nhỏ bé này nữa. Tôi sẽ không còn phải làm trâu làm ngựa nữa! Khi tôi lấy sổ sinh tử ra, nhận danh sách những… "Con mau ra khỏi người Đinh Mộc đi , thuật sĩ mà chúng tìm về không phải loại con có thể đối phó được đâu. Cứ chờ xem, nhân vật chính sắp ra sân rồi."Ưu điểm lớn nhất của tôi là luôn nghe lời, thế là tôi lập tức rời khỏi cơ thể Đinh Mộc.Ngay giây tiếp theo, tiếng chuông nhiếp hồn lại vang lên, Đinh Mộc bị kéo thẳng lên đài, ngoan ngoãn nằm vào chiếc quan tài đã chuẩn bị sẵn.Một chiếc xe van từ xa tiến đến, bốn năm người bước xuống xe.Kẻ cầm đầu là tên cảnh sát giả, hay phải gọi là Lục thiếu gia mới đúng.Có người đẩy một chiếc xe lăn đến trước mặt hắn, hắn cúi xuống bế một người phụ nữ từ trong xe ra."Vô Danh?"Tôi kinh ngạc thốt lên, bên cạnh Lục thiếu gia là một chàng trai trẻ, đẹp trai đến kinh người, đường nét khuôn mặt sắc sảo, mày kiếm mắt sáng.Người này mà không làm thuật sĩ thì đi làm minh tinh nổi tiếng cũng được.Hắn lập tức nhìn về phía tôi.Thuật sĩ? Còn có cả âm dương nhãn và âm dương nhĩ?Bàn tay hắn khẽ khàng chạm vào chiếc lệnh bài gỗ sét đánh bên hông.Ba tôi hừ lạnh một tiếng: "Dám giở trò với con gái ta ngay trước mặt ta à? Lúc ta hành nghề thuật sĩ, ngươi còn đang uống nước tiểu lẫn nước ối đấy."Ba tôi khẽ chạm ngón tay lên trán tôi, gã kia lập tức mất phương hướng, nhíu mày đến mức kẹp c.h.ế.t ruồi được, nhưng ngay sau đó lại giãn ra.Ba tôi tặc lưỡi: "Mà sao ta thấy thằng nhóc này quen quen thế nhỉ?"Tôi cạn lời, nếu có cơ hội, tôi sẽ bịt miệng ba mình ngay lập tức.Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️"Trước đây Thất gia nói với con, Vô Danh là người được các đại lão dặn dò phải chăm sóc đặc biệt, thế cô ta với gã họ Lục kia có quan hệ gì?"Cha tôi rút một điếu xì gà, im lặng châm lửa: “Chắc là họ định làm cho người này vỡ linh hồn rồi tái sinh.”Vỡ linh hồn? Tái sinh?Tôi nhận ra tôi hiểu hết những từ này, nhưng khi ghép chúng lại, tôi chẳng hiểu sao lại thấy mơ hồ như vậy.Lời ba tôi vừa dứt, tên thuật sĩ trẻ tuổi đã bắt đầu thi triển pháp thuật.Vạt áo hắn tự động bay phấp phới.Ngay sau đó, hắn quỳ sụp xuống, dập đầu liên tục.Tôi giật b.ắ.n mình!Ba tôi thản nhiên: "Hắn đang thỉnh thần. Chuyện bọn chúng định làm không chỉ dựa vào pháp thuật là xong, còn phải xem ý trời có dung thứ hay không, có cho bọn chúng một con đường sống hay không.” “Nếu trời chịu giúp, thì công sức giảm đi một nửa, hiệu quả tăng gấp đôi."Một tiếng sét long trời lở đất giáng xuống ngay trước mũi giày hắn, đôi giày thể thao của hắn tan tành.Ông trời không chấp thuận.Lục thiếu gia ôm Vô Danh trong lòng, nâng niu như trân bảo."Cô à, đừng sợ, cháu nhất định sẽ giúp cô trở lại như xưa."Cô của hắn là Vô Danh?Tôi cứ tưởng cô của hắn phải là một quý bà sang trọng nằm liệt giường, sống thoi thóp nhờ nhân sâm ngàn năm mới phải.Sao có thể nào liên quan đến Vô Danh, người bị chà đạp, ép sinh hai đứa con được chứ?"Trời không cho, ta sẽ lật đổ cả trời."Tên thuật sĩ trẻ vẫn chưa đứng dậy, đầu cúi gằm xuống đất.Tôi bước tới gần hắn, nghe hắn lẩm bẩm."Đó là lời của hắn, không liên quan đến tôi.""Đó là lời của hắn, không liên quan đến tôi.""Đó là lời của hắn, không liên quan đến tôi."Tôi: ... trong lòng thầm kính nể, giỏi lắm."Sư phụ, bày trận đi."Tên thuật sĩ trẻ lồm cồm bò dậy: "Trời không cho phép, nhưng nếu cứ muốn bày trận thì cũng được, giá gấp mười lần."Hắn ta tranh thủ cơ hội hét giá.Tôi muốn quay lại nhìn ba mình, không biết có phải con riêng của ông ấy không, sao mà phong cách giống nhau thế.Nhưng quay lại thì ba tôi đã biến mất."Gấp mười lần? Đã trả cậu một ngàn vạn rồi, giờ còn đòi một trăm triệu?" Có người không hài lòng, thấy hắn ta hét giá quá cao.Họ Lục lên tiếng: "Chỉ cần cậu giúp cô tôi tái tạo thần hồn, một trăm triệu tôi cũng trả."Hắn ta nhận tiền, không nói nhiều, bắt đầu bày trận ngay.Con trai Vô Danh hét lên thảm thiết: "Mẹ ơi, cứu con, đau quá, rắn cắn con!"Vô Danh xót xa rơi nước mắt, muốn giãy khỏi vòng tay gã họ Lục để chạy đến bên con trai.Lục thiếu ôm chặt lấy eo cô ấy: "Còn chờ gì nữa! Mau rút hồn!""Cô à, cháu là Dụ Đồng." Câu nói của Lục thiếu khiến bước chân Vô Danh khựng lại.Cô ấy từ từ quay đầu nhìn hắn: "Dụ Đồng?""Tôi là ai! Rốt cuộc tôi là ai?" Vô Danh ôm đầu, đau khổ ngồi xổm xuống.Tôi sung sướng muốn chết!Cơ hội lập công của tôi đến rồi!Âm đức ngập đầu đang vẫy gọi tôi!He he!Tôi hét lớn về phía Đinh Mộc: "Mộc Mộc! Tỉnh lại!"Ngay lập tức, Đinh Mộc mở mắt, ngồi bật dậy khỏi quan tài.Tôi và Đinh Mộc không phải kẻ ngốc, từ khi hồn phách cô ấy nhập xác, chúng tôi đã nhận ra có gì đó không ổn.Trước khi cô ấy bị hạ thủ, tôi đã buộc dây âm dương lên người cô ấy lần nữa.Chỉ là lần này dây âm buộc vào người tôi.Còn dây dương thì buộc vào người Đinh Mộc.Chúng tôi có thể dùng chung tầm nhìn và mọi giác quan.Đinh Mộc mà chạy thì chúng bày pháp cái gì nữa!

Tôi Ở Nhân Gian Làm Âm SaiTác giả: Khuyết DanhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Nữ CườngTôi tự nhủ: "Làm xong vụ này, mình sẽ rửa tay gác kiếm." Trước khi ra khỏi cửa, tôi nhận được tin nhắn WeChat từ người bạn thân duy nhất của mình – Đinh Mộc. Đinh Mộc: [Bé cưng ơi, mai là đêm giao thừa rồi. Chờ cậu làm xong việc thì đến tìm tớ nhé. Tớ đã chuẩn bị cho cậu một bất ngờ lớn, là thứ mà cậu nằm mơ cũng muốn có đấy.] Tôi suy nghĩ một chút về thứ mà mình “nằm mơ cũng muốn có”, sau đó lặng lẽ gõ tin nhắn trả lời cô ấy: [Ý cậu là một anh tổng tài sáu múi, một tay lái Rolls-Royce, vừa mạnh mẽ cưỡng đoạt tớ tám lần một đêm, vừa quăng cho tớ một tỷ đô rồi bảo tớ đừng dễ dàng yêu anh ta à?] Đầu bên kia im lặng vài giây. Sau đó gửi một tin nhắn thoại: "Cút đi!!!!!!" Tôi bật cười kết thúc màn trêu chọc. Trong lòng thầm nghĩ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, tôi sẽ thực sự được tự do. Tôi có thể cùng bạn thân rời khỏi vùng đất này, không còn bị Địa Phủ trói buộc ở cái thành phố nhỏ bé này nữa. Tôi sẽ không còn phải làm trâu làm ngựa nữa! Khi tôi lấy sổ sinh tử ra, nhận danh sách những… "Con mau ra khỏi người Đinh Mộc đi , thuật sĩ mà chúng tìm về không phải loại con có thể đối phó được đâu. Cứ chờ xem, nhân vật chính sắp ra sân rồi."Ưu điểm lớn nhất của tôi là luôn nghe lời, thế là tôi lập tức rời khỏi cơ thể Đinh Mộc.Ngay giây tiếp theo, tiếng chuông nhiếp hồn lại vang lên, Đinh Mộc bị kéo thẳng lên đài, ngoan ngoãn nằm vào chiếc quan tài đã chuẩn bị sẵn.Một chiếc xe van từ xa tiến đến, bốn năm người bước xuống xe.Kẻ cầm đầu là tên cảnh sát giả, hay phải gọi là Lục thiếu gia mới đúng.Có người đẩy một chiếc xe lăn đến trước mặt hắn, hắn cúi xuống bế một người phụ nữ từ trong xe ra."Vô Danh?"Tôi kinh ngạc thốt lên, bên cạnh Lục thiếu gia là một chàng trai trẻ, đẹp trai đến kinh người, đường nét khuôn mặt sắc sảo, mày kiếm mắt sáng.Người này mà không làm thuật sĩ thì đi làm minh tinh nổi tiếng cũng được.Hắn lập tức nhìn về phía tôi.Thuật sĩ? Còn có cả âm dương nhãn và âm dương nhĩ?Bàn tay hắn khẽ khàng chạm vào chiếc lệnh bài gỗ sét đánh bên hông.Ba tôi hừ lạnh một tiếng: "Dám giở trò với con gái ta ngay trước mặt ta à? Lúc ta hành nghề thuật sĩ, ngươi còn đang uống nước tiểu lẫn nước ối đấy."Ba tôi khẽ chạm ngón tay lên trán tôi, gã kia lập tức mất phương hướng, nhíu mày đến mức kẹp c.h.ế.t ruồi được, nhưng ngay sau đó lại giãn ra.Ba tôi tặc lưỡi: "Mà sao ta thấy thằng nhóc này quen quen thế nhỉ?"Tôi cạn lời, nếu có cơ hội, tôi sẽ bịt miệng ba mình ngay lập tức.Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️"Trước đây Thất gia nói với con, Vô Danh là người được các đại lão dặn dò phải chăm sóc đặc biệt, thế cô ta với gã họ Lục kia có quan hệ gì?"Cha tôi rút một điếu xì gà, im lặng châm lửa: “Chắc là họ định làm cho người này vỡ linh hồn rồi tái sinh.”Vỡ linh hồn? Tái sinh?Tôi nhận ra tôi hiểu hết những từ này, nhưng khi ghép chúng lại, tôi chẳng hiểu sao lại thấy mơ hồ như vậy.Lời ba tôi vừa dứt, tên thuật sĩ trẻ tuổi đã bắt đầu thi triển pháp thuật.Vạt áo hắn tự động bay phấp phới.Ngay sau đó, hắn quỳ sụp xuống, dập đầu liên tục.Tôi giật b.ắ.n mình!Ba tôi thản nhiên: "Hắn đang thỉnh thần. Chuyện bọn chúng định làm không chỉ dựa vào pháp thuật là xong, còn phải xem ý trời có dung thứ hay không, có cho bọn chúng một con đường sống hay không.” “Nếu trời chịu giúp, thì công sức giảm đi một nửa, hiệu quả tăng gấp đôi."Một tiếng sét long trời lở đất giáng xuống ngay trước mũi giày hắn, đôi giày thể thao của hắn tan tành.Ông trời không chấp thuận.Lục thiếu gia ôm Vô Danh trong lòng, nâng niu như trân bảo."Cô à, đừng sợ, cháu nhất định sẽ giúp cô trở lại như xưa."Cô của hắn là Vô Danh?Tôi cứ tưởng cô của hắn phải là một quý bà sang trọng nằm liệt giường, sống thoi thóp nhờ nhân sâm ngàn năm mới phải.Sao có thể nào liên quan đến Vô Danh, người bị chà đạp, ép sinh hai đứa con được chứ?"Trời không cho, ta sẽ lật đổ cả trời."Tên thuật sĩ trẻ vẫn chưa đứng dậy, đầu cúi gằm xuống đất.Tôi bước tới gần hắn, nghe hắn lẩm bẩm."Đó là lời của hắn, không liên quan đến tôi.""Đó là lời của hắn, không liên quan đến tôi.""Đó là lời của hắn, không liên quan đến tôi."Tôi: ... trong lòng thầm kính nể, giỏi lắm."Sư phụ, bày trận đi."Tên thuật sĩ trẻ lồm cồm bò dậy: "Trời không cho phép, nhưng nếu cứ muốn bày trận thì cũng được, giá gấp mười lần."Hắn ta tranh thủ cơ hội hét giá.Tôi muốn quay lại nhìn ba mình, không biết có phải con riêng của ông ấy không, sao mà phong cách giống nhau thế.Nhưng quay lại thì ba tôi đã biến mất."Gấp mười lần? Đã trả cậu một ngàn vạn rồi, giờ còn đòi một trăm triệu?" Có người không hài lòng, thấy hắn ta hét giá quá cao.Họ Lục lên tiếng: "Chỉ cần cậu giúp cô tôi tái tạo thần hồn, một trăm triệu tôi cũng trả."Hắn ta nhận tiền, không nói nhiều, bắt đầu bày trận ngay.Con trai Vô Danh hét lên thảm thiết: "Mẹ ơi, cứu con, đau quá, rắn cắn con!"Vô Danh xót xa rơi nước mắt, muốn giãy khỏi vòng tay gã họ Lục để chạy đến bên con trai.Lục thiếu ôm chặt lấy eo cô ấy: "Còn chờ gì nữa! Mau rút hồn!""Cô à, cháu là Dụ Đồng." Câu nói của Lục thiếu khiến bước chân Vô Danh khựng lại.Cô ấy từ từ quay đầu nhìn hắn: "Dụ Đồng?""Tôi là ai! Rốt cuộc tôi là ai?" Vô Danh ôm đầu, đau khổ ngồi xổm xuống.Tôi sung sướng muốn chết!Cơ hội lập công của tôi đến rồi!Âm đức ngập đầu đang vẫy gọi tôi!He he!Tôi hét lớn về phía Đinh Mộc: "Mộc Mộc! Tỉnh lại!"Ngay lập tức, Đinh Mộc mở mắt, ngồi bật dậy khỏi quan tài.Tôi và Đinh Mộc không phải kẻ ngốc, từ khi hồn phách cô ấy nhập xác, chúng tôi đã nhận ra có gì đó không ổn.Trước khi cô ấy bị hạ thủ, tôi đã buộc dây âm dương lên người cô ấy lần nữa.Chỉ là lần này dây âm buộc vào người tôi.Còn dây dương thì buộc vào người Đinh Mộc.Chúng tôi có thể dùng chung tầm nhìn và mọi giác quan.Đinh Mộc mà chạy thì chúng bày pháp cái gì nữa!

Chương 21: Chương 21