"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 438: Đây là đao gì?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình sờ sờ trên người, phát hiện quả thực không có bất cứ cái gì có thểdùng làm binh khí.“Triệu Thiền Y, chỗ của ngươi có binh khí không?”Giọng nói của Triệu Thiền Y vang lên từ trong sách thẻ: “Sau khi tiến vào VĩnhDạ, ta luôn không có binh khí, thanh đao duy nhất còn đến từ giới tu hành, chịuhạn chế rất lớn ở nơi này, cũng không có tác dụng gì cả.”Liễu Bình lập tức xấu hổ.Đúng vậy.Tốt xấu hắn cũng lăn lộn trong Vĩnh Dạ một thời gian, tại sao chưa an bài chomọi người một ít binh khí và giáp cụ mang theo sức mạnh Thần Bí Trắc kiachứ?Đây vốn là một chuyện cực kỳ quan trọng.Trong lúc nhất thời.Liễu Bình, Yana và Triệu Thiền Y đều không có biện pháp gì tốt.Rõ ràng cơ hội thăng cấp nằm ngay trước mắt.Rõ ràng có thể công kích trước được.Nhưng mà ———— Rốt cục phải làm thế nào mới có thể dùng một kích giết chết con sâukhủng bố này?Trong lòng Liễu Bình bỗng hiện lên một linh quang.Có!Một con dao nhỏ xuất hiện trong tay hắn.“Đây là đao gì?” Yana hiếu kỳ hỏi.“Dao phẫu thuật —— Là một vị tiền bối tặng cho ta, ta từng dùng nó hoànthành giải phẫu đổi mới xương cột sống giúp Andrea, hẳn nó cũng đủ sắc bén.”Liễu Bình vứt con dao cho Yana.Yana nắm con dao lên rồi khoa tay múa chân một hồi, sau đó lắc đầu nói:“Không được, tuy nó đủ sắc bén, nhưng kích cỡ quá nhỏ, hơn nữa không phảidùng để chiến đấu, không thể tạo thành tổn thương nặng trên người con sâukia.”“Hơn nữa... Dùng đao tung ra chiêu thức của ta sẽ làm nó bị giảm bớt uy lực.”Kế hoạch không thuận lợi.Liễu Bình nhìn thoáng qua Thi Trùng Chi Vương.ể ố ẫ ắ ếHình thể của nó tương đối lớn, cho dù dao phẫu thuật có cắt như thế nào cũngkhông thể sinh ra hiệu quả giết chết nó.Trừ phi...Yana cũng nghĩ ra cái gì đó, nàng mở miệng nói: “Con sâu này có yếu điểm gìkhôngs?”“Thi trùng —— hơn nữa là thi trùng trên người tù nhân, nó bị con quái vậtkhông thể nói ra kia sáng tạo, ta đoán không có ai biết điểm yếu của nó.” LiễuBình nói.Thật ra trước kia có một thanh kiếm Lục Ma, đáng tiếc đã tiêu hao hết rồi.Đề nghị lại thất bại lần nữa.Liễu Bình và Yana bắt đầu đi dạo chung quanh quái vật.—— Cảm giác nhìn thấy mà lại không ăn được này thật làm lòng người khóchịu.Yana lẩm bẩm nói: “Binh khí... Vẫn phải có binh khí, rốt cục nên kiếm vài mónbinh khí cường đại từ đâu đây?”Liễu Bình vỗ đầu một cái, mở ra Quyển Sách Liệt Diễm ra cẩn thận xem xét.“Không được, chỉ có một ít sức mạnh của lửa có thể bám vào binh khí, khôngcó binh khí.” Hắn thở dài nói.Bỗng nhiên, một quyển sách thẻ khác giật giật.Liễu Bình vừa lật tay thì đã lấy được Con Rối Tử Vong, sau đó mở nó ra.“Lilith, vừa rồi là động tĩnh gì?” Hắn hỏi.“Thẻ bài kia giật mình.”Lilith dừng lại trên sách thẻ, chỉ vào một thẻ bài.Đó là ——Thiếu nữ Long tộc Andrea.Chỉ thấy một cô bé nằm trên đài giải phẫu chính giữa thẻ bài, hai hàng lông màycau chặt lại với nhau, bàn tay nhỏ siết chặt, cứ như muốn làm cái gì đó.“Hình như nàng muốn tỉnh lại, nhưng thân thể quá yếu ớt nên không thể tỉnhđược.” Lilith nói.Liễu Bình lập tức hiểu được.Đúng vậy.Andrea có thể triệu hoán rất nhiều binh khí không rõ, không biết từ đâu ra vàobất cứ lúc nào.Hơn nữa song song với sự gia tăng thực lực, binh khí mà nàng có thể triệu hoáncàng ngày càng nhiều, càng ngày càng lợi hại.—— Nhất định là nàng muốn lấy binh khí ra để hỗ trợ giải quyết con sâu này.ễ ấ ầLiễu Bình lấy thẻ bài ra, nhẹ giọng mà nói: “Andrea, ngươi không cần vội vãmuốn hỗ trợ, nghỉ ngơi cho khỏe trước, hoàn toàn khôi phục rồi lại nói.”“Ưm...” Andrea vẫn nhắm chặt hai mắt, lấy tay đè chặt lên đài giải phẫu, sau đóđột nhiên đẩy ra ngoài.Hư không mở ra.Leng keng!Một thanh trường đao toàn thân màu đồng cổ rơi xuống trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình nhìn lại chuôi trường đao này.Chỉ thấy trường đao dần dần trôi nổi lên, thân đao dâng lên ánh sáng xanh nhạtxa xăm, giống như một cái bóng xanh tung bay.Trong hư không nhanh chóng hiện ra từng hàng chữ nhỏ:“Đây là vũ khí do Andrea thu gom.”“Ngươi được nàng cho phép, có thể sử dụng chuôi trường đao đã mất mát tronglịch sử này.”“Tên đao: U Ảnh.”“Bán thần khí, đao.”“Đao này có duy nhất một thuộc tính: Diệt sơn hải.”“Nó có thể huyễn hóa ra một lưỡi đao mười mét, uy lực công kích của lưỡi đaonày gấp mười lần một trảm toàn lực của ngươi.”“—— Mỗi lần đánh trúng đối thủ mười lần thì có thể phát động một lần.”“Hạn chế sử dụng: Long tộc, nhân loại.”Liễu Bình vứt đao cho Yana, ngược lại nói với Andrea trên thẻ bài: “Nghỉ ngơicho khỏe, không được nhiều chuyện nữa, chờ ngươi khỏe lại rồi hẳn đi ra, nếukhông lần sau ngươi lấy cái gì ra ta cũng không cần.”Trên thẻ bài, Andrea như nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt khôi phục bình tĩnh, lại rơivào giấc ngủ thâm trầm lần nữa.Khóe môi cô bé cong lên một đường cong tinh ranh, cứ như đang nói ——Ta không có tin.Liễu Bình nhẹ nhàng thả thẻ bài lại vào sách thẻ, nói nhỏ với Lilith: “Đừng đểnàng nhìn thấy tình cảnh bên ngoài, phải ngủ một giấc cho ngon.”“Ừ.” Lilith gật gật đầu.Một lát sau.Thi Trùng Chi Vương vẫn đứng chỗ đó như cũ, vẫn duy trì dáng vẻ như đanglắng nghe.“Chuẩn bị xong chưa?”“Xong rồi.”ễ ầ ắ ấLiễu Bình và Yana lơ lửng trên đầu Thi Trùng Chi Vương, cùng nắm lấy trườngđao.Thực lực của Yana đủ mạnh, lại không am hiểu dùng đao.Thực lực của Liễu Bình không đủ, lại có thể chém ra hơn mười đao trong nháymắt, hơn nữa có thể đánh trúng Thi Trùng Chi Vương lại đồng thời không tổnthương nó.Càng quan trọng là ——Con quái vật này có thể cung cấp giá trị kinh nghiệm quá cao, hai người chiađều cũng dư dả.Hai người giơ trường đao lên cao cao.“Ta đếm ha?” Liễu Bình hỏi.“... Sao có cảm giác như đang cắt bánh kem vật?” Yana mang vẻ mặt cổ quáimà nói.“Bánh kem kinh nghiệm.” Liễu Bình đáp.Khí tức trên người Yana dần dần bùng nổ.“Vậy thực hiện đi, bắt đầu đếm.” Nàng nghiêm túc nói.“Ba,”“Hai,”“Một!”Trường đao bỗng trở nên mơ hồ, chém ra mấy chục đao chỉ trong nháy mắt.Chỉ thấy một cái bóng xanh bùng nổ thành một lưỡi đao u minh khổng lồ từthân đao, chém thẳng xuống từ trên không, hung hăng xẹt qua thân thể ThiTrùng Chi Vương.Đao này vừa nhanh vừa mạnh, nhưng trên mặt Thi Trùng Chi Vương vẫn duytrì biểu cảm như đang lắng nghe.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình sờ sờ trên người, phát hiện quả thực không có bất cứ cái gì có thểdùng làm binh khí.“Triệu Thiền Y, chỗ của ngươi có binh khí không?”Giọng nói của Triệu Thiền Y vang lên từ trong sách thẻ: “Sau khi tiến vào VĩnhDạ, ta luôn không có binh khí, thanh đao duy nhất còn đến từ giới tu hành, chịuhạn chế rất lớn ở nơi này, cũng không có tác dụng gì cả.”Liễu Bình lập tức xấu hổ.Đúng vậy.Tốt xấu hắn cũng lăn lộn trong Vĩnh Dạ một thời gian, tại sao chưa an bài chomọi người một ít binh khí và giáp cụ mang theo sức mạnh Thần Bí Trắc kiachứ?Đây vốn là một chuyện cực kỳ quan trọng.Trong lúc nhất thời.Liễu Bình, Yana và Triệu Thiền Y đều không có biện pháp gì tốt.Rõ ràng cơ hội thăng cấp nằm ngay trước mắt.Rõ ràng có thể công kích trước được.Nhưng mà ———— Rốt cục phải làm thế nào mới có thể dùng một kích giết chết con sâukhủng bố này?Trong lòng Liễu Bình bỗng hiện lên một linh quang.Có!Một con dao nhỏ xuất hiện trong tay hắn.“Đây là đao gì?” Yana hiếu kỳ hỏi.“Dao phẫu thuật —— Là một vị tiền bối tặng cho ta, ta từng dùng nó hoànthành giải phẫu đổi mới xương cột sống giúp Andrea, hẳn nó cũng đủ sắc bén.”Liễu Bình vứt con dao cho Yana.Yana nắm con dao lên rồi khoa tay múa chân một hồi, sau đó lắc đầu nói:“Không được, tuy nó đủ sắc bén, nhưng kích cỡ quá nhỏ, hơn nữa không phảidùng để chiến đấu, không thể tạo thành tổn thương nặng trên người con sâukia.”“Hơn nữa... Dùng đao tung ra chiêu thức của ta sẽ làm nó bị giảm bớt uy lực.”Kế hoạch không thuận lợi.Liễu Bình nhìn thoáng qua Thi Trùng Chi Vương.ể ố ẫ ắ ếHình thể của nó tương đối lớn, cho dù dao phẫu thuật có cắt như thế nào cũngkhông thể sinh ra hiệu quả giết chết nó.Trừ phi...Yana cũng nghĩ ra cái gì đó, nàng mở miệng nói: “Con sâu này có yếu điểm gìkhôngs?”“Thi trùng —— hơn nữa là thi trùng trên người tù nhân, nó bị con quái vậtkhông thể nói ra kia sáng tạo, ta đoán không có ai biết điểm yếu của nó.” LiễuBình nói.Thật ra trước kia có một thanh kiếm Lục Ma, đáng tiếc đã tiêu hao hết rồi.Đề nghị lại thất bại lần nữa.Liễu Bình và Yana bắt đầu đi dạo chung quanh quái vật.—— Cảm giác nhìn thấy mà lại không ăn được này thật làm lòng người khóchịu.Yana lẩm bẩm nói: “Binh khí... Vẫn phải có binh khí, rốt cục nên kiếm vài mónbinh khí cường đại từ đâu đây?”Liễu Bình vỗ đầu một cái, mở ra Quyển Sách Liệt Diễm ra cẩn thận xem xét.“Không được, chỉ có một ít sức mạnh của lửa có thể bám vào binh khí, khôngcó binh khí.” Hắn thở dài nói.Bỗng nhiên, một quyển sách thẻ khác giật giật.Liễu Bình vừa lật tay thì đã lấy được Con Rối Tử Vong, sau đó mở nó ra.“Lilith, vừa rồi là động tĩnh gì?” Hắn hỏi.“Thẻ bài kia giật mình.”Lilith dừng lại trên sách thẻ, chỉ vào một thẻ bài.Đó là ——Thiếu nữ Long tộc Andrea.Chỉ thấy một cô bé nằm trên đài giải phẫu chính giữa thẻ bài, hai hàng lông màycau chặt lại với nhau, bàn tay nhỏ siết chặt, cứ như muốn làm cái gì đó.“Hình như nàng muốn tỉnh lại, nhưng thân thể quá yếu ớt nên không thể tỉnhđược.” Lilith nói.Liễu Bình lập tức hiểu được.Đúng vậy.Andrea có thể triệu hoán rất nhiều binh khí không rõ, không biết từ đâu ra vàobất cứ lúc nào.Hơn nữa song song với sự gia tăng thực lực, binh khí mà nàng có thể triệu hoáncàng ngày càng nhiều, càng ngày càng lợi hại.—— Nhất định là nàng muốn lấy binh khí ra để hỗ trợ giải quyết con sâu này.ễ ấ ầLiễu Bình lấy thẻ bài ra, nhẹ giọng mà nói: “Andrea, ngươi không cần vội vãmuốn hỗ trợ, nghỉ ngơi cho khỏe trước, hoàn toàn khôi phục rồi lại nói.”“Ưm...” Andrea vẫn nhắm chặt hai mắt, lấy tay đè chặt lên đài giải phẫu, sau đóđột nhiên đẩy ra ngoài.Hư không mở ra.Leng keng!Một thanh trường đao toàn thân màu đồng cổ rơi xuống trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình nhìn lại chuôi trường đao này.Chỉ thấy trường đao dần dần trôi nổi lên, thân đao dâng lên ánh sáng xanh nhạtxa xăm, giống như một cái bóng xanh tung bay.Trong hư không nhanh chóng hiện ra từng hàng chữ nhỏ:“Đây là vũ khí do Andrea thu gom.”“Ngươi được nàng cho phép, có thể sử dụng chuôi trường đao đã mất mát tronglịch sử này.”“Tên đao: U Ảnh.”“Bán thần khí, đao.”“Đao này có duy nhất một thuộc tính: Diệt sơn hải.”“Nó có thể huyễn hóa ra một lưỡi đao mười mét, uy lực công kích của lưỡi đaonày gấp mười lần một trảm toàn lực của ngươi.”“—— Mỗi lần đánh trúng đối thủ mười lần thì có thể phát động một lần.”“Hạn chế sử dụng: Long tộc, nhân loại.”Liễu Bình vứt đao cho Yana, ngược lại nói với Andrea trên thẻ bài: “Nghỉ ngơicho khỏe, không được nhiều chuyện nữa, chờ ngươi khỏe lại rồi hẳn đi ra, nếukhông lần sau ngươi lấy cái gì ra ta cũng không cần.”Trên thẻ bài, Andrea như nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt khôi phục bình tĩnh, lại rơivào giấc ngủ thâm trầm lần nữa.Khóe môi cô bé cong lên một đường cong tinh ranh, cứ như đang nói ——Ta không có tin.Liễu Bình nhẹ nhàng thả thẻ bài lại vào sách thẻ, nói nhỏ với Lilith: “Đừng đểnàng nhìn thấy tình cảnh bên ngoài, phải ngủ một giấc cho ngon.”“Ừ.” Lilith gật gật đầu.Một lát sau.Thi Trùng Chi Vương vẫn đứng chỗ đó như cũ, vẫn duy trì dáng vẻ như đanglắng nghe.“Chuẩn bị xong chưa?”“Xong rồi.”ễ ầ ắ ấLiễu Bình và Yana lơ lửng trên đầu Thi Trùng Chi Vương, cùng nắm lấy trườngđao.Thực lực của Yana đủ mạnh, lại không am hiểu dùng đao.Thực lực của Liễu Bình không đủ, lại có thể chém ra hơn mười đao trong nháymắt, hơn nữa có thể đánh trúng Thi Trùng Chi Vương lại đồng thời không tổnthương nó.Càng quan trọng là ——Con quái vật này có thể cung cấp giá trị kinh nghiệm quá cao, hai người chiađều cũng dư dả.Hai người giơ trường đao lên cao cao.“Ta đếm ha?” Liễu Bình hỏi.“... Sao có cảm giác như đang cắt bánh kem vật?” Yana mang vẻ mặt cổ quáimà nói.“Bánh kem kinh nghiệm.” Liễu Bình đáp.Khí tức trên người Yana dần dần bùng nổ.“Vậy thực hiện đi, bắt đầu đếm.” Nàng nghiêm túc nói.“Ba,”“Hai,”“Một!”Trường đao bỗng trở nên mơ hồ, chém ra mấy chục đao chỉ trong nháy mắt.Chỉ thấy một cái bóng xanh bùng nổ thành một lưỡi đao u minh khổng lồ từthân đao, chém thẳng xuống từ trên không, hung hăng xẹt qua thân thể ThiTrùng Chi Vương.Đao này vừa nhanh vừa mạnh, nhưng trên mặt Thi Trùng Chi Vương vẫn duytrì biểu cảm như đang lắng nghe.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình sờ sờ trên người, phát hiện quả thực không có bất cứ cái gì có thểdùng làm binh khí.“Triệu Thiền Y, chỗ của ngươi có binh khí không?”Giọng nói của Triệu Thiền Y vang lên từ trong sách thẻ: “Sau khi tiến vào VĩnhDạ, ta luôn không có binh khí, thanh đao duy nhất còn đến từ giới tu hành, chịuhạn chế rất lớn ở nơi này, cũng không có tác dụng gì cả.”Liễu Bình lập tức xấu hổ.Đúng vậy.Tốt xấu hắn cũng lăn lộn trong Vĩnh Dạ một thời gian, tại sao chưa an bài chomọi người một ít binh khí và giáp cụ mang theo sức mạnh Thần Bí Trắc kiachứ?Đây vốn là một chuyện cực kỳ quan trọng.Trong lúc nhất thời.Liễu Bình, Yana và Triệu Thiền Y đều không có biện pháp gì tốt.Rõ ràng cơ hội thăng cấp nằm ngay trước mắt.Rõ ràng có thể công kích trước được.Nhưng mà ———— Rốt cục phải làm thế nào mới có thể dùng một kích giết chết con sâukhủng bố này?Trong lòng Liễu Bình bỗng hiện lên một linh quang.Có!Một con dao nhỏ xuất hiện trong tay hắn.“Đây là đao gì?” Yana hiếu kỳ hỏi.“Dao phẫu thuật —— Là một vị tiền bối tặng cho ta, ta từng dùng nó hoànthành giải phẫu đổi mới xương cột sống giúp Andrea, hẳn nó cũng đủ sắc bén.”Liễu Bình vứt con dao cho Yana.Yana nắm con dao lên rồi khoa tay múa chân một hồi, sau đó lắc đầu nói:“Không được, tuy nó đủ sắc bén, nhưng kích cỡ quá nhỏ, hơn nữa không phảidùng để chiến đấu, không thể tạo thành tổn thương nặng trên người con sâukia.”“Hơn nữa... Dùng đao tung ra chiêu thức của ta sẽ làm nó bị giảm bớt uy lực.”Kế hoạch không thuận lợi.Liễu Bình nhìn thoáng qua Thi Trùng Chi Vương.ể ố ẫ ắ ếHình thể của nó tương đối lớn, cho dù dao phẫu thuật có cắt như thế nào cũngkhông thể sinh ra hiệu quả giết chết nó.Trừ phi...Yana cũng nghĩ ra cái gì đó, nàng mở miệng nói: “Con sâu này có yếu điểm gìkhôngs?”“Thi trùng —— hơn nữa là thi trùng trên người tù nhân, nó bị con quái vậtkhông thể nói ra kia sáng tạo, ta đoán không có ai biết điểm yếu của nó.” LiễuBình nói.Thật ra trước kia có một thanh kiếm Lục Ma, đáng tiếc đã tiêu hao hết rồi.Đề nghị lại thất bại lần nữa.Liễu Bình và Yana bắt đầu đi dạo chung quanh quái vật.—— Cảm giác nhìn thấy mà lại không ăn được này thật làm lòng người khóchịu.Yana lẩm bẩm nói: “Binh khí... Vẫn phải có binh khí, rốt cục nên kiếm vài mónbinh khí cường đại từ đâu đây?”Liễu Bình vỗ đầu một cái, mở ra Quyển Sách Liệt Diễm ra cẩn thận xem xét.“Không được, chỉ có một ít sức mạnh của lửa có thể bám vào binh khí, khôngcó binh khí.” Hắn thở dài nói.Bỗng nhiên, một quyển sách thẻ khác giật giật.Liễu Bình vừa lật tay thì đã lấy được Con Rối Tử Vong, sau đó mở nó ra.“Lilith, vừa rồi là động tĩnh gì?” Hắn hỏi.“Thẻ bài kia giật mình.”Lilith dừng lại trên sách thẻ, chỉ vào một thẻ bài.Đó là ——Thiếu nữ Long tộc Andrea.Chỉ thấy một cô bé nằm trên đài giải phẫu chính giữa thẻ bài, hai hàng lông màycau chặt lại với nhau, bàn tay nhỏ siết chặt, cứ như muốn làm cái gì đó.“Hình như nàng muốn tỉnh lại, nhưng thân thể quá yếu ớt nên không thể tỉnhđược.” Lilith nói.Liễu Bình lập tức hiểu được.Đúng vậy.Andrea có thể triệu hoán rất nhiều binh khí không rõ, không biết từ đâu ra vàobất cứ lúc nào.Hơn nữa song song với sự gia tăng thực lực, binh khí mà nàng có thể triệu hoáncàng ngày càng nhiều, càng ngày càng lợi hại.—— Nhất định là nàng muốn lấy binh khí ra để hỗ trợ giải quyết con sâu này.ễ ấ ầLiễu Bình lấy thẻ bài ra, nhẹ giọng mà nói: “Andrea, ngươi không cần vội vãmuốn hỗ trợ, nghỉ ngơi cho khỏe trước, hoàn toàn khôi phục rồi lại nói.”“Ưm...” Andrea vẫn nhắm chặt hai mắt, lấy tay đè chặt lên đài giải phẫu, sau đóđột nhiên đẩy ra ngoài.Hư không mở ra.Leng keng!Một thanh trường đao toàn thân màu đồng cổ rơi xuống trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình nhìn lại chuôi trường đao này.Chỉ thấy trường đao dần dần trôi nổi lên, thân đao dâng lên ánh sáng xanh nhạtxa xăm, giống như một cái bóng xanh tung bay.Trong hư không nhanh chóng hiện ra từng hàng chữ nhỏ:“Đây là vũ khí do Andrea thu gom.”“Ngươi được nàng cho phép, có thể sử dụng chuôi trường đao đã mất mát tronglịch sử này.”“Tên đao: U Ảnh.”“Bán thần khí, đao.”“Đao này có duy nhất một thuộc tính: Diệt sơn hải.”“Nó có thể huyễn hóa ra một lưỡi đao mười mét, uy lực công kích của lưỡi đaonày gấp mười lần một trảm toàn lực của ngươi.”“—— Mỗi lần đánh trúng đối thủ mười lần thì có thể phát động một lần.”“Hạn chế sử dụng: Long tộc, nhân loại.”Liễu Bình vứt đao cho Yana, ngược lại nói với Andrea trên thẻ bài: “Nghỉ ngơicho khỏe, không được nhiều chuyện nữa, chờ ngươi khỏe lại rồi hẳn đi ra, nếukhông lần sau ngươi lấy cái gì ra ta cũng không cần.”Trên thẻ bài, Andrea như nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt khôi phục bình tĩnh, lại rơivào giấc ngủ thâm trầm lần nữa.Khóe môi cô bé cong lên một đường cong tinh ranh, cứ như đang nói ——Ta không có tin.Liễu Bình nhẹ nhàng thả thẻ bài lại vào sách thẻ, nói nhỏ với Lilith: “Đừng đểnàng nhìn thấy tình cảnh bên ngoài, phải ngủ một giấc cho ngon.”“Ừ.” Lilith gật gật đầu.Một lát sau.Thi Trùng Chi Vương vẫn đứng chỗ đó như cũ, vẫn duy trì dáng vẻ như đanglắng nghe.“Chuẩn bị xong chưa?”“Xong rồi.”ễ ầ ắ ấLiễu Bình và Yana lơ lửng trên đầu Thi Trùng Chi Vương, cùng nắm lấy trườngđao.Thực lực của Yana đủ mạnh, lại không am hiểu dùng đao.Thực lực của Liễu Bình không đủ, lại có thể chém ra hơn mười đao trong nháymắt, hơn nữa có thể đánh trúng Thi Trùng Chi Vương lại đồng thời không tổnthương nó.Càng quan trọng là ——Con quái vật này có thể cung cấp giá trị kinh nghiệm quá cao, hai người chiađều cũng dư dả.Hai người giơ trường đao lên cao cao.“Ta đếm ha?” Liễu Bình hỏi.“... Sao có cảm giác như đang cắt bánh kem vật?” Yana mang vẻ mặt cổ quáimà nói.“Bánh kem kinh nghiệm.” Liễu Bình đáp.Khí tức trên người Yana dần dần bùng nổ.“Vậy thực hiện đi, bắt đầu đếm.” Nàng nghiêm túc nói.“Ba,”“Hai,”“Một!”Trường đao bỗng trở nên mơ hồ, chém ra mấy chục đao chỉ trong nháy mắt.Chỉ thấy một cái bóng xanh bùng nổ thành một lưỡi đao u minh khổng lồ từthân đao, chém thẳng xuống từ trên không, hung hăng xẹt qua thân thể ThiTrùng Chi Vương.Đao này vừa nhanh vừa mạnh, nhưng trên mặt Thi Trùng Chi Vương vẫn duytrì biểu cảm như đang lắng nghe.