"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 457: Ma quỷ đột kích!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Đôi tay Hoa Tình Không bay múa, thu lại tất cả tơ hồng.“Sẽ nhanh chóng có ma quỷ tới đây tiếp, chúng ta không thể ở lại nữa.” Cô nói.“Đi.” Liễu Bình nói.Mọi người theo thứ tự bò lên trên cây thang, rời khỏi núi tuyết này.Qua mấy phút.Trong màn đêm đen tối xuất hiện từng vệt sao băng lộng lẫy.Trong đó có một ngôi sao băng bay xuống núi tuyết, nó để lộ thân hình, đó lại làmột con ma quỷ hai cánh một sừng cả người có lửa cháy bừng bừng.Nó cao hơn mười mét, lại chậm rãi thu nhỏ trong nháy mắt rơi xuống, sau đóbiến thành một người nam tử.“Núi tuyết...”“Thật không dám tin, phong ấn Ngu Giả đã lan tràn tới nơi này.”Nó đang muốn bay tới vị trí của hoàng đế thì bỗng dừng bước.“Từ từ đã.”“Hành động nguy hiểm như vậy phải chờ thêm những người khác đi.”Nam tử đứng lại trên mặt tuyết.Đợi trong chốc lát.—— Không có bất cứ kẻ nào tiến đến hội họp.Nhưng trong hư không cực xa kia thỉnh thoảng truyền đến khí tức chấn động vàtử vong.Những tên đó không ai lại đây, ngược lại đều đang cướp đoạt tranh giành cáclinh hồn.Có lẽ chờ nhân loại gần đây đều bị giết sạch thì mới có người tới để làm chuyệntốn công vô ích, lại cực kỳ nguy hiểm này.“Đáng chết, dựa vào cái gì ta phải tới tra xét tình hình của tù nhân... Ta cũng đituần tra, bắt vài tên nhân loại để giết...”Nam tử oán hận xoay người, bay vào trong gió tuyết.…Thành phố Cơ Giới.Trong một căn phòng bí mật.Hoa Tình Không, Liễu Bình, Norton, Libertas bò lên từ cây thang theo thứ tự.“Đây là tầng cao nhất của thành phố Cơ Giới, bên ngoài là hư không hắc ám vôtận.” Hoa Tình Không nói.ấ ốMấy người cùng tò mò đánh giá bốn phía.Liễu Bình nhìn Hoa Tình Không rồi nói: “Ta có một việc muốn hỏi ngươi.”“Chuyện gì?” Hoa Tình Không nói.“Lúc trước tại sao ngươi bị phong ấn chung với con quái vật kia trong nhà tù?Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?” Liễu Bình hỏi.Gương mặt Hoa Tình Không lộ ra vẻ cô đơn cùng cực.“Thần Trụ Hư Không bị hủy diệt, tất cả danh sách rơi xuống Vĩnh Dạ, mà nhânloại cũng đi đến điểm cuối của thời đại.”“Những người may mắn sống sót chỉ có thể kéo dài hơi tàn trong Luyện Ngụcvà Vĩnh Dạ.”“Còn về phần ta, vì giúp càng nhiều người trốn vào trong Luyện Ngục, ta đãđánh với con quái vật không thể nói ra kia vô số hiệp, cuối cùng bị ma quỷtrong Luyện Ngục đánh lén, phong ấn ——”“Buồn cười, ngay từ đầu đám ma quỷ căn bản không biết con quái vật kia mạnhđến mức nào!”Liễu Bình suy nghĩ, nói: “Dùng danh sách phong ấn quái vật, đây là biện phápdo ai nghĩ ra?”“Là biện pháp của nhân loại chúng ta, nhưng phong ấn bằng danh sách khôngthể kéo dài, sớm muộn gì cũng sẽ bị tránh thoát.” Hoa Tình Không nói.“Ma quỷ biết không?”“Biết thì thế nào, cả chúng ta cũng thua thì chúng nó không còn cách nào cả, chỉcó thể nô dịch nhân loại trầm trọng thêm, nuôi ý đồ làm cho sức mạnh của toànbộ Luyện Ngục trở nên càng mạnh.”“—— Đừng hỏi nhiều nữa, thực lực các của ngươi còn quá thấp kém, khôngchịu nổi loại bí mật này.” Hoa Tình Không thở dài, sau đó duỗi tay nhẹ nhàngvung vào trong hư không.Chỉ một thoáng.Màn đêm ngoài cửa sổ biến mất.Bốn phía dần phủ đầy bánh răng chi chít, lớn lớn bé bé, không ngừng vậnchuyển.“Có một tin tức tốt ——”“Ta phải nói là, chúng ta có thể gặp được thành phố Cơ Giới là một chuyện cựckỳ may mắn.” Hoa Tình Không nói.“Vì sao?” Libertas hỏi.“Bởi vì trong tất cả danh sách thì thành phố Cơ Giới là loại danh sách kéo dàivăn minh, bản lĩnh lớn nhất của nó chính là che giấu bản thân, bảo hộ an toàncủa nhân loại.”ề ế ẳ“Trừ điều này ra thì còn gì? Nếu là loại danh sách kéo dài văn minh thì hẳn nócòn có năng lực khác nữa.” Liễu Bình nói.Hoa Tình Không tán thưởng liếc nhìn hắn một cái, sau đó lại phất phất tay.Một rồi lại một thẻ bài hiện lên.Tổng cộng có bảy thẻ bài.Chúng lơ lửng trên những bánh răng vô tận, không ngừng xoay tròn, thỉnhthoảng thả ra từng luồng ánh sáng nhạt, sau đó rơi vào đông đảo bánh răng.Mọi người nhìn cảnh tượng này, trong lòng đều cảm nhận được.—— Đây là danh sách cấu thành thành phố Cơ Giới.“Bản thân Thành phố Cơ Giới không có thẻ bài trung tâm gì, nhưng nó có thểhấp thu thẻ bài danh sách trung tâm khác, dùng để tiến hóa ra càng nhiều côngnăng nhằm bảo đảm nhân loại được an toàn.”Hoa Tình Không chỉ vào bảy thẻ bài bên ngoài, tiếp tục nói: Nơi này có bốn thẻbài là trung tâm của bản thân nó, còn có hai thẻ đến từ danh sách đã bị hủy diệt—— Thẻ bài của chúng rơi vào bên trong Vĩnh Dạ, sau đó bị người ta nhặtđược rồi nộp lên cho thành phố Cơ Giới.”“Người nộp lên nhất định được lợi ích.” Norton nói.“Đúng vậy, ba thẻ bài đã giúp tạo nên ba đoàn đội lớn, chúng hưởng thụ đãi ngộtốt nhất của thành phố Cơ Giới.” Hoa Tình Không nói.Cô lại cười cười với Liễu Bình, tiếc nuối nói: “Đối với sự sinh tồn của đa sốnhân loại mà nói, thành phố Cơ Giới có rất nhiều ưu điểm, nhưng cũng có mộtkhuyết điểm ——”“Xưa nay thẻ bài trung tâm của nó đều là do chấp nối khâu lại, hướng phát triểncũng là căn cứ vào những thẻ bài mà nó có được, không phải là một bộ bài có ýnghĩa trọn vẹn.”“Đã hiểu,” Liễu Bình nói, “Trong bộ thẻ bài này không có binh khí bí mật cuốicùng.”“Đúng vậy.” Hoa Tình Không nói.Trước mắt Liễu Bình bỗng xuất hiện từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi biết được tình báo của thành phố Cơ Giới.”“Giá trị kinh nghiệm của ngươi đạt tới 99%”“Ngoài ra, ngươi có thể bỏ thêm thẻ bài danh sách ‘Ngu Giả’ trên tay vào danhsách thành phố Cơ Giới nhằm tăng cường thực lực của thành phố Cơ Giới vàobất cứ lúc nào.”Liễu Bình nhất thời không nói gì.Hoa Tình Không tìm một cái ghế dựa để ngồi xuống, mở miệng nói: “Ta mớitỉnh lại không lâu, tạm thời chưa nghĩ ra nên hành động như thế nào, Liễu Bình,ngươi có ý kiến gì?”ố ố ễ“Ta muốn đi vào sâu bên trong Vĩnh Dạ —— Ta muốn thăm dò Vĩnh Dạ.” LiễuBình nói.Không biết rốt cục tồn tại gì trong kiếp trước rơi xuống Vĩnh Dạ.Nó đang chờ mình.—— Vậy phải đi tìm nó!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Đôi tay Hoa Tình Không bay múa, thu lại tất cả tơ hồng.“Sẽ nhanh chóng có ma quỷ tới đây tiếp, chúng ta không thể ở lại nữa.” Cô nói.“Đi.” Liễu Bình nói.Mọi người theo thứ tự bò lên trên cây thang, rời khỏi núi tuyết này.Qua mấy phút.Trong màn đêm đen tối xuất hiện từng vệt sao băng lộng lẫy.Trong đó có một ngôi sao băng bay xuống núi tuyết, nó để lộ thân hình, đó lại làmột con ma quỷ hai cánh một sừng cả người có lửa cháy bừng bừng.Nó cao hơn mười mét, lại chậm rãi thu nhỏ trong nháy mắt rơi xuống, sau đóbiến thành một người nam tử.“Núi tuyết...”“Thật không dám tin, phong ấn Ngu Giả đã lan tràn tới nơi này.”Nó đang muốn bay tới vị trí của hoàng đế thì bỗng dừng bước.“Từ từ đã.”“Hành động nguy hiểm như vậy phải chờ thêm những người khác đi.”Nam tử đứng lại trên mặt tuyết.Đợi trong chốc lát.—— Không có bất cứ kẻ nào tiến đến hội họp.Nhưng trong hư không cực xa kia thỉnh thoảng truyền đến khí tức chấn động vàtử vong.Những tên đó không ai lại đây, ngược lại đều đang cướp đoạt tranh giành cáclinh hồn.Có lẽ chờ nhân loại gần đây đều bị giết sạch thì mới có người tới để làm chuyệntốn công vô ích, lại cực kỳ nguy hiểm này.“Đáng chết, dựa vào cái gì ta phải tới tra xét tình hình của tù nhân... Ta cũng đituần tra, bắt vài tên nhân loại để giết...”Nam tử oán hận xoay người, bay vào trong gió tuyết.…Thành phố Cơ Giới.Trong một căn phòng bí mật.Hoa Tình Không, Liễu Bình, Norton, Libertas bò lên từ cây thang theo thứ tự.“Đây là tầng cao nhất của thành phố Cơ Giới, bên ngoài là hư không hắc ám vôtận.” Hoa Tình Không nói.ấ ốMấy người cùng tò mò đánh giá bốn phía.Liễu Bình nhìn Hoa Tình Không rồi nói: “Ta có một việc muốn hỏi ngươi.”“Chuyện gì?” Hoa Tình Không nói.“Lúc trước tại sao ngươi bị phong ấn chung với con quái vật kia trong nhà tù?Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?” Liễu Bình hỏi.Gương mặt Hoa Tình Không lộ ra vẻ cô đơn cùng cực.“Thần Trụ Hư Không bị hủy diệt, tất cả danh sách rơi xuống Vĩnh Dạ, mà nhânloại cũng đi đến điểm cuối của thời đại.”“Những người may mắn sống sót chỉ có thể kéo dài hơi tàn trong Luyện Ngụcvà Vĩnh Dạ.”“Còn về phần ta, vì giúp càng nhiều người trốn vào trong Luyện Ngục, ta đãđánh với con quái vật không thể nói ra kia vô số hiệp, cuối cùng bị ma quỷtrong Luyện Ngục đánh lén, phong ấn ——”“Buồn cười, ngay từ đầu đám ma quỷ căn bản không biết con quái vật kia mạnhđến mức nào!”Liễu Bình suy nghĩ, nói: “Dùng danh sách phong ấn quái vật, đây là biện phápdo ai nghĩ ra?”“Là biện pháp của nhân loại chúng ta, nhưng phong ấn bằng danh sách khôngthể kéo dài, sớm muộn gì cũng sẽ bị tránh thoát.” Hoa Tình Không nói.“Ma quỷ biết không?”“Biết thì thế nào, cả chúng ta cũng thua thì chúng nó không còn cách nào cả, chỉcó thể nô dịch nhân loại trầm trọng thêm, nuôi ý đồ làm cho sức mạnh của toànbộ Luyện Ngục trở nên càng mạnh.”“—— Đừng hỏi nhiều nữa, thực lực các của ngươi còn quá thấp kém, khôngchịu nổi loại bí mật này.” Hoa Tình Không thở dài, sau đó duỗi tay nhẹ nhàngvung vào trong hư không.Chỉ một thoáng.Màn đêm ngoài cửa sổ biến mất.Bốn phía dần phủ đầy bánh răng chi chít, lớn lớn bé bé, không ngừng vậnchuyển.“Có một tin tức tốt ——”“Ta phải nói là, chúng ta có thể gặp được thành phố Cơ Giới là một chuyện cựckỳ may mắn.” Hoa Tình Không nói.“Vì sao?” Libertas hỏi.“Bởi vì trong tất cả danh sách thì thành phố Cơ Giới là loại danh sách kéo dàivăn minh, bản lĩnh lớn nhất của nó chính là che giấu bản thân, bảo hộ an toàncủa nhân loại.”ề ế ẳ“Trừ điều này ra thì còn gì? Nếu là loại danh sách kéo dài văn minh thì hẳn nócòn có năng lực khác nữa.” Liễu Bình nói.Hoa Tình Không tán thưởng liếc nhìn hắn một cái, sau đó lại phất phất tay.Một rồi lại một thẻ bài hiện lên.Tổng cộng có bảy thẻ bài.Chúng lơ lửng trên những bánh răng vô tận, không ngừng xoay tròn, thỉnhthoảng thả ra từng luồng ánh sáng nhạt, sau đó rơi vào đông đảo bánh răng.Mọi người nhìn cảnh tượng này, trong lòng đều cảm nhận được.—— Đây là danh sách cấu thành thành phố Cơ Giới.“Bản thân Thành phố Cơ Giới không có thẻ bài trung tâm gì, nhưng nó có thểhấp thu thẻ bài danh sách trung tâm khác, dùng để tiến hóa ra càng nhiều côngnăng nhằm bảo đảm nhân loại được an toàn.”Hoa Tình Không chỉ vào bảy thẻ bài bên ngoài, tiếp tục nói: Nơi này có bốn thẻbài là trung tâm của bản thân nó, còn có hai thẻ đến từ danh sách đã bị hủy diệt—— Thẻ bài của chúng rơi vào bên trong Vĩnh Dạ, sau đó bị người ta nhặtđược rồi nộp lên cho thành phố Cơ Giới.”“Người nộp lên nhất định được lợi ích.” Norton nói.“Đúng vậy, ba thẻ bài đã giúp tạo nên ba đoàn đội lớn, chúng hưởng thụ đãi ngộtốt nhất của thành phố Cơ Giới.” Hoa Tình Không nói.Cô lại cười cười với Liễu Bình, tiếc nuối nói: “Đối với sự sinh tồn của đa sốnhân loại mà nói, thành phố Cơ Giới có rất nhiều ưu điểm, nhưng cũng có mộtkhuyết điểm ——”“Xưa nay thẻ bài trung tâm của nó đều là do chấp nối khâu lại, hướng phát triểncũng là căn cứ vào những thẻ bài mà nó có được, không phải là một bộ bài có ýnghĩa trọn vẹn.”“Đã hiểu,” Liễu Bình nói, “Trong bộ thẻ bài này không có binh khí bí mật cuốicùng.”“Đúng vậy.” Hoa Tình Không nói.Trước mắt Liễu Bình bỗng xuất hiện từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi biết được tình báo của thành phố Cơ Giới.”“Giá trị kinh nghiệm của ngươi đạt tới 99%”“Ngoài ra, ngươi có thể bỏ thêm thẻ bài danh sách ‘Ngu Giả’ trên tay vào danhsách thành phố Cơ Giới nhằm tăng cường thực lực của thành phố Cơ Giới vàobất cứ lúc nào.”Liễu Bình nhất thời không nói gì.Hoa Tình Không tìm một cái ghế dựa để ngồi xuống, mở miệng nói: “Ta mớitỉnh lại không lâu, tạm thời chưa nghĩ ra nên hành động như thế nào, Liễu Bình,ngươi có ý kiến gì?”ố ố ễ“Ta muốn đi vào sâu bên trong Vĩnh Dạ —— Ta muốn thăm dò Vĩnh Dạ.” LiễuBình nói.Không biết rốt cục tồn tại gì trong kiếp trước rơi xuống Vĩnh Dạ.Nó đang chờ mình.—— Vậy phải đi tìm nó!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Đôi tay Hoa Tình Không bay múa, thu lại tất cả tơ hồng.“Sẽ nhanh chóng có ma quỷ tới đây tiếp, chúng ta không thể ở lại nữa.” Cô nói.“Đi.” Liễu Bình nói.Mọi người theo thứ tự bò lên trên cây thang, rời khỏi núi tuyết này.Qua mấy phút.Trong màn đêm đen tối xuất hiện từng vệt sao băng lộng lẫy.Trong đó có một ngôi sao băng bay xuống núi tuyết, nó để lộ thân hình, đó lại làmột con ma quỷ hai cánh một sừng cả người có lửa cháy bừng bừng.Nó cao hơn mười mét, lại chậm rãi thu nhỏ trong nháy mắt rơi xuống, sau đóbiến thành một người nam tử.“Núi tuyết...”“Thật không dám tin, phong ấn Ngu Giả đã lan tràn tới nơi này.”Nó đang muốn bay tới vị trí của hoàng đế thì bỗng dừng bước.“Từ từ đã.”“Hành động nguy hiểm như vậy phải chờ thêm những người khác đi.”Nam tử đứng lại trên mặt tuyết.Đợi trong chốc lát.—— Không có bất cứ kẻ nào tiến đến hội họp.Nhưng trong hư không cực xa kia thỉnh thoảng truyền đến khí tức chấn động vàtử vong.Những tên đó không ai lại đây, ngược lại đều đang cướp đoạt tranh giành cáclinh hồn.Có lẽ chờ nhân loại gần đây đều bị giết sạch thì mới có người tới để làm chuyệntốn công vô ích, lại cực kỳ nguy hiểm này.“Đáng chết, dựa vào cái gì ta phải tới tra xét tình hình của tù nhân... Ta cũng đituần tra, bắt vài tên nhân loại để giết...”Nam tử oán hận xoay người, bay vào trong gió tuyết.…Thành phố Cơ Giới.Trong một căn phòng bí mật.Hoa Tình Không, Liễu Bình, Norton, Libertas bò lên từ cây thang theo thứ tự.“Đây là tầng cao nhất của thành phố Cơ Giới, bên ngoài là hư không hắc ám vôtận.” Hoa Tình Không nói.ấ ốMấy người cùng tò mò đánh giá bốn phía.Liễu Bình nhìn Hoa Tình Không rồi nói: “Ta có một việc muốn hỏi ngươi.”“Chuyện gì?” Hoa Tình Không nói.“Lúc trước tại sao ngươi bị phong ấn chung với con quái vật kia trong nhà tù?Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?” Liễu Bình hỏi.Gương mặt Hoa Tình Không lộ ra vẻ cô đơn cùng cực.“Thần Trụ Hư Không bị hủy diệt, tất cả danh sách rơi xuống Vĩnh Dạ, mà nhânloại cũng đi đến điểm cuối của thời đại.”“Những người may mắn sống sót chỉ có thể kéo dài hơi tàn trong Luyện Ngụcvà Vĩnh Dạ.”“Còn về phần ta, vì giúp càng nhiều người trốn vào trong Luyện Ngục, ta đãđánh với con quái vật không thể nói ra kia vô số hiệp, cuối cùng bị ma quỷtrong Luyện Ngục đánh lén, phong ấn ——”“Buồn cười, ngay từ đầu đám ma quỷ căn bản không biết con quái vật kia mạnhđến mức nào!”Liễu Bình suy nghĩ, nói: “Dùng danh sách phong ấn quái vật, đây là biện phápdo ai nghĩ ra?”“Là biện pháp của nhân loại chúng ta, nhưng phong ấn bằng danh sách khôngthể kéo dài, sớm muộn gì cũng sẽ bị tránh thoát.” Hoa Tình Không nói.“Ma quỷ biết không?”“Biết thì thế nào, cả chúng ta cũng thua thì chúng nó không còn cách nào cả, chỉcó thể nô dịch nhân loại trầm trọng thêm, nuôi ý đồ làm cho sức mạnh của toànbộ Luyện Ngục trở nên càng mạnh.”“—— Đừng hỏi nhiều nữa, thực lực các của ngươi còn quá thấp kém, khôngchịu nổi loại bí mật này.” Hoa Tình Không thở dài, sau đó duỗi tay nhẹ nhàngvung vào trong hư không.Chỉ một thoáng.Màn đêm ngoài cửa sổ biến mất.Bốn phía dần phủ đầy bánh răng chi chít, lớn lớn bé bé, không ngừng vậnchuyển.“Có một tin tức tốt ——”“Ta phải nói là, chúng ta có thể gặp được thành phố Cơ Giới là một chuyện cựckỳ may mắn.” Hoa Tình Không nói.“Vì sao?” Libertas hỏi.“Bởi vì trong tất cả danh sách thì thành phố Cơ Giới là loại danh sách kéo dàivăn minh, bản lĩnh lớn nhất của nó chính là che giấu bản thân, bảo hộ an toàncủa nhân loại.”ề ế ẳ“Trừ điều này ra thì còn gì? Nếu là loại danh sách kéo dài văn minh thì hẳn nócòn có năng lực khác nữa.” Liễu Bình nói.Hoa Tình Không tán thưởng liếc nhìn hắn một cái, sau đó lại phất phất tay.Một rồi lại một thẻ bài hiện lên.Tổng cộng có bảy thẻ bài.Chúng lơ lửng trên những bánh răng vô tận, không ngừng xoay tròn, thỉnhthoảng thả ra từng luồng ánh sáng nhạt, sau đó rơi vào đông đảo bánh răng.Mọi người nhìn cảnh tượng này, trong lòng đều cảm nhận được.—— Đây là danh sách cấu thành thành phố Cơ Giới.“Bản thân Thành phố Cơ Giới không có thẻ bài trung tâm gì, nhưng nó có thểhấp thu thẻ bài danh sách trung tâm khác, dùng để tiến hóa ra càng nhiều côngnăng nhằm bảo đảm nhân loại được an toàn.”Hoa Tình Không chỉ vào bảy thẻ bài bên ngoài, tiếp tục nói: Nơi này có bốn thẻbài là trung tâm của bản thân nó, còn có hai thẻ đến từ danh sách đã bị hủy diệt—— Thẻ bài của chúng rơi vào bên trong Vĩnh Dạ, sau đó bị người ta nhặtđược rồi nộp lên cho thành phố Cơ Giới.”“Người nộp lên nhất định được lợi ích.” Norton nói.“Đúng vậy, ba thẻ bài đã giúp tạo nên ba đoàn đội lớn, chúng hưởng thụ đãi ngộtốt nhất của thành phố Cơ Giới.” Hoa Tình Không nói.Cô lại cười cười với Liễu Bình, tiếc nuối nói: “Đối với sự sinh tồn của đa sốnhân loại mà nói, thành phố Cơ Giới có rất nhiều ưu điểm, nhưng cũng có mộtkhuyết điểm ——”“Xưa nay thẻ bài trung tâm của nó đều là do chấp nối khâu lại, hướng phát triểncũng là căn cứ vào những thẻ bài mà nó có được, không phải là một bộ bài có ýnghĩa trọn vẹn.”“Đã hiểu,” Liễu Bình nói, “Trong bộ thẻ bài này không có binh khí bí mật cuốicùng.”“Đúng vậy.” Hoa Tình Không nói.Trước mắt Liễu Bình bỗng xuất hiện từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi biết được tình báo của thành phố Cơ Giới.”“Giá trị kinh nghiệm của ngươi đạt tới 99%”“Ngoài ra, ngươi có thể bỏ thêm thẻ bài danh sách ‘Ngu Giả’ trên tay vào danhsách thành phố Cơ Giới nhằm tăng cường thực lực của thành phố Cơ Giới vàobất cứ lúc nào.”Liễu Bình nhất thời không nói gì.Hoa Tình Không tìm một cái ghế dựa để ngồi xuống, mở miệng nói: “Ta mớitỉnh lại không lâu, tạm thời chưa nghĩ ra nên hành động như thế nào, Liễu Bình,ngươi có ý kiến gì?”ố ố ễ“Ta muốn đi vào sâu bên trong Vĩnh Dạ —— Ta muốn thăm dò Vĩnh Dạ.” LiễuBình nói.Không biết rốt cục tồn tại gì trong kiếp trước rơi xuống Vĩnh Dạ.Nó đang chờ mình.—— Vậy phải đi tìm nó!

Chương 457: Ma quỷ đột kích!