"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 460: Đoàn đội gặp mặt
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cánh cửa mở ra.Một cô bé ngồi xổm trên sô pha đang nhìn chăm chú vào mớ thẻ bài hỗn độntrên bàn.“Tasha, nhìn ra manh mối gì không?” Tà Qủy hỏi.“Đoàn trưởng đoàn đội ‘Dạ Nguyện’... Tất cả quá khứ của hắn đều mơ hồ.” Côbé đó nói.“Chẳng lẽ không tính ra được một chút chi tiết nào cả?” Giới Vương hỏi.“Chỉ có thể miễn cưỡng tính ra một vài sự kiện gần đây thôi.”Cô bé cất đi tất cả thẻ bài, chỉ đặt một thẻ ở trước mặt ba vị thủ lĩnh.Trên thẻ bài kia, vương miện đúc thành từ xương trắng vỡ vụn ra, máu tươichảy đầy đất.Cô bé nắm thẻ bài, vẻ mặt bỗng trở nên ngơ ngẩn, nhỏ giọng niệm tụng:“Vị vua không có tên chưa bao giờ thua cuộc, luôn bị chúng sinh sợ hãi kia đãbị hắn đánh bại.”“Chuyện này xảy ra vào ngày hôm qua, cũng xảy ra vào hôm nay, hơn nữa đikèm với cái chết và sự sống lại của hắn, nó không ngừng xảy ra trong tươnglai.”“Tất cả pháp tắc hân hoan nhảy nhót vì điều này.”“Bắt đầu từ hôm qua, hắn là đối tượng được vạn vật thần phục.”Cô bé niệm xong thì vẻ mặt khôi phục bình thường.Cô bé thở ra một hơi, kéo tay áo Tà Qủy mà nói: “Lão đại, ta kiến nghị ngươituyệt đối đừng chọc hắn, tiên đoán đã nói rất rõ ràng, hắn chiến thắng một vịvua không tên!”“Trong lời tiên đoán của ngươi, vị vua không tên có ý nghĩa gì?” Giới Vươnghỏi.“Không tên ý là không thể nói,” Cô bé nghiêm nghị nói: “Là quái vật khủng bốkhông thể nói ra —— Là tồn tại có thể coi là vua trong đám quái vật đó.”“Vì sao không thể nói?” Thánh Mục hỏi.“Những chúng sinh chúng ta chỉ cần nghe thấy danh hào của nó thì sẽ chết, chonên không thể nói.” Cô bé nói.Bỗng nhiên, phía sau cô bé vang lên một giọng nữ khác: “Còn có một ý nghĩakhác, đó là trùng mùa hạ thì không thể sống đến được mùa đông.”Không biết khi nào, Yana đã đặt một bàn tay lên vai cô bé.ấ ấMà Hoa Tình Không thì đón lấy thẻ bài bói toán từ trong tay cô bé, vì cảm thấyhứng thú nên nhìn vài lần, sau đó mở miệng nói: “Cho dù trùng mùa hạ mạnhđến mức nào thì cũng không thể sống đến mùa đông, không thể nhìn thấy băngsương là thứ gì, cho nên ngươi giải thích cho nó biết băng sương là cái gì ——”“Cho dù nói như thế nào, nó cũng nghe không hiểu.”Yana mỉm cười nói tiếp: “Không phải cười nhạo các ngươi, mà là những quáivật đó thật sự là tồn tại mà nhân loại không thể lý giải.”Hoa Tình Không vỗ vỗ bả vai cô bé, sau đó trả thẻ bài lại cho cô.“Năng lực bói toán của ngươi thật không tồi, có thời gian rảnh thì tới ‘DạNguyện’ tìm ta, ta dạy thêm cho ngươi mấy chiêu.”Nói xong thì hai người con gái đồng thời biến mất.Im lặng mấy phút.Cô bé lên tiếng: “Ta có thể động đậy.”Cô bé nhìn về phía ba vị lãnh tụ.Ba vị lãnh tụ vẫn không thể nhúc nhích mảy may....Tầng cao nhất.Vô số bánh răng máy móc hiện lên giữa không trung, không ngừng chuyểnđộng.Liễu Bình để một thẻ bài vào bên trong đông đảo bánh răng.Hoa Tình Không lặng lẽ xuất hiện, cười nói: “Bọn họ có một Bói Toán Sư rấtkhông tồi, tính ra chuyện ngươi chiến thắng cái tên kia.”“Ngươi uy hiếp bọn họ?” Liễu Bình cũng không quay đầu lại mà hỏi.Yana cũng xuất hiện ngay sau đó, nàng mở miệng nói: “Chỉ để lại ấn tượngkhắc sâu cho bọn họ, hy vọng về sau bọn họ đừng gây chuyện sau lưng chúngta.”Hoa Tình Không nhìn Liễu Bình, nói: “Ngươi đặt một thẻ bài trung tâm củadanh sách ‘Ngu Giả’ vào danh sách thành phố Cơ Giới à?”“Nếu đoàn đội của chúng ta muốn phục chúng ở chỗ này, vậy phải làm ra cốnghiến tương tự như ba đoàn đội lớn.” Liễu Bình nói.Ở trước mắt hắn, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên:“Thành phố Cơ Giới có thể tiếp nhận bất cứ thẻ bài danh sách trung tâm nào,nhờ đó mà tiến hóa mạnh lên.”“Ngươi đưa ra một thẻ bài danh sách trung tâm của ‘Ngu Giả’.”“Thành phố Cơ Giới bắt đầu tiến hóa.”“Hiện giờ tồn tại ba công năng tiến hóa, Chủ Cơ Giới mời ngươi lựa chọn mộttrong số đó.”ấ ầ ầ“Thứ nhất: Mở rộng tầng lầu;”“Thứ hai: Dò xét trinh sát;”“Thứ ba: Hộ giáp phòng thủ thành phố.”Liễu Bình hỏi: “Tình Không, hiện tại tầng lầu đã đầy chưa?”“Còn kém xa lắm, ít nhất còn có mấy trăm tầng là trống.” Hoa Tình Không nói.“Vậy ta biết rồi... Đúng lúc chúng ta cần nhìn xem, hôm qua có nhiều ma quỷtiến vào Vĩnh Dạ như vậy, rốt cục là muốn làm gì.”Liễu Bình nói xong thì lựa chọn “Dò xét trinh sát”.Thẻ bài trung tâm kia tỏa ra một luồng hào quang, dần dần bay lên giữa khôngtrung, sắp thành hàng với các thẻ bài trung tâm khác của thành phố Cơ Giới.Tất cả bánh răng điên cuồng quay tròn.…Ngày hôm nay.Một lời tuyên cáo vang lên trong toàn bộ thành phố Cơ Giới:“Đoàn đội ‘Dạ Nguyện’ đưa ra cống hiến không thể xóa nhòa giúp thành phốCơ Giới tiến hóa, cấp bậc đoàn đội này tăng lên ca nhất.”“Thành phố Cơ Giới hiện đã mang theo công năng tra xét trinh sát.”“Nếu chi trả tài nguyên hoặc hồn lực nhất định thì chức nghiệp giả có thể xemxét bất cứ động tĩnh gì trong phạm vi một trăm triệu km vuông chung quanhthành phố Cơ Giới.”“Công năng này mở ra miễn phí cho bốn đoàn đội ‘Tà Ảnh’, ‘Khải Kỳ’, ‘HắcHồn’ và ‘Dạ Nguyện’.”Tuyên cáo lặp lại ba lần rồi mới hoàn toàn tiêu tán.Trên tầng cao nhất.Toàn bộ người của đoàn đội Dạ Nguyện đều có mặt.Liễu Bình lẳng lặng nghe xong, sau đó mở miệng nói: “Đoàn đội ‘Dạ Nguyện’xin tìm kiếm tung tích của ma quỷ trong phạm vi một trăm triệu km vuông.”“Tuân mệnh.” Giọng nói kia đáp.Một vài bức quang ảnh hiện ra.Khói đặc cuồn cuộn, ánh lửa phóng lên cao, tiếng giao chiến kịch liệt vang lênhết đợt này đến đợt khác.Chỉ thấy trong những hình ảnh đó, đám ma quỷ thực lực cường đại đó đang baovây tấn công một loạt những điểm tụ tập thuộc về nhân loại.Căn bản không có nhân loại nào còn đường đường để xin tha, họ bị đánh đếnlinh hồn tiêu tán ngay đương trường.Hoa Tình Không nói: “Chúng ta phải nghĩ cách cứu bọn họ.”ắ ấ ềMắt thấy mọi người đều nhìn lại, cô giải thích thêm: “Dân cư là cực kỳ quantrọng, dân cư nhiều thì mới càng có hy vọng cho ra đời một số lượng chứcnghiệp giả thưa thớt nhưng cường đại, nhờ vậy nhân loại mới có hy vọng tồn tạitiếp trong Vĩnh Dạ.”“Ngươi muốn làm thế nào thì làm đi.” Liễu Bình nói.Hoa Tình Không nâng tay lên, điểm qua lại trên hư không.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cánh cửa mở ra.Một cô bé ngồi xổm trên sô pha đang nhìn chăm chú vào mớ thẻ bài hỗn độntrên bàn.“Tasha, nhìn ra manh mối gì không?” Tà Qủy hỏi.“Đoàn trưởng đoàn đội ‘Dạ Nguyện’... Tất cả quá khứ của hắn đều mơ hồ.” Côbé đó nói.“Chẳng lẽ không tính ra được một chút chi tiết nào cả?” Giới Vương hỏi.“Chỉ có thể miễn cưỡng tính ra một vài sự kiện gần đây thôi.”Cô bé cất đi tất cả thẻ bài, chỉ đặt một thẻ ở trước mặt ba vị thủ lĩnh.Trên thẻ bài kia, vương miện đúc thành từ xương trắng vỡ vụn ra, máu tươichảy đầy đất.Cô bé nắm thẻ bài, vẻ mặt bỗng trở nên ngơ ngẩn, nhỏ giọng niệm tụng:“Vị vua không có tên chưa bao giờ thua cuộc, luôn bị chúng sinh sợ hãi kia đãbị hắn đánh bại.”“Chuyện này xảy ra vào ngày hôm qua, cũng xảy ra vào hôm nay, hơn nữa đikèm với cái chết và sự sống lại của hắn, nó không ngừng xảy ra trong tươnglai.”“Tất cả pháp tắc hân hoan nhảy nhót vì điều này.”“Bắt đầu từ hôm qua, hắn là đối tượng được vạn vật thần phục.”Cô bé niệm xong thì vẻ mặt khôi phục bình thường.Cô bé thở ra một hơi, kéo tay áo Tà Qủy mà nói: “Lão đại, ta kiến nghị ngươituyệt đối đừng chọc hắn, tiên đoán đã nói rất rõ ràng, hắn chiến thắng một vịvua không tên!”“Trong lời tiên đoán của ngươi, vị vua không tên có ý nghĩa gì?” Giới Vươnghỏi.“Không tên ý là không thể nói,” Cô bé nghiêm nghị nói: “Là quái vật khủng bốkhông thể nói ra —— Là tồn tại có thể coi là vua trong đám quái vật đó.”“Vì sao không thể nói?” Thánh Mục hỏi.“Những chúng sinh chúng ta chỉ cần nghe thấy danh hào của nó thì sẽ chết, chonên không thể nói.” Cô bé nói.Bỗng nhiên, phía sau cô bé vang lên một giọng nữ khác: “Còn có một ý nghĩakhác, đó là trùng mùa hạ thì không thể sống đến được mùa đông.”Không biết khi nào, Yana đã đặt một bàn tay lên vai cô bé.ấ ấMà Hoa Tình Không thì đón lấy thẻ bài bói toán từ trong tay cô bé, vì cảm thấyhứng thú nên nhìn vài lần, sau đó mở miệng nói: “Cho dù trùng mùa hạ mạnhđến mức nào thì cũng không thể sống đến mùa đông, không thể nhìn thấy băngsương là thứ gì, cho nên ngươi giải thích cho nó biết băng sương là cái gì ——”“Cho dù nói như thế nào, nó cũng nghe không hiểu.”Yana mỉm cười nói tiếp: “Không phải cười nhạo các ngươi, mà là những quáivật đó thật sự là tồn tại mà nhân loại không thể lý giải.”Hoa Tình Không vỗ vỗ bả vai cô bé, sau đó trả thẻ bài lại cho cô.“Năng lực bói toán của ngươi thật không tồi, có thời gian rảnh thì tới ‘DạNguyện’ tìm ta, ta dạy thêm cho ngươi mấy chiêu.”Nói xong thì hai người con gái đồng thời biến mất.Im lặng mấy phút.Cô bé lên tiếng: “Ta có thể động đậy.”Cô bé nhìn về phía ba vị lãnh tụ.Ba vị lãnh tụ vẫn không thể nhúc nhích mảy may....Tầng cao nhất.Vô số bánh răng máy móc hiện lên giữa không trung, không ngừng chuyểnđộng.Liễu Bình để một thẻ bài vào bên trong đông đảo bánh răng.Hoa Tình Không lặng lẽ xuất hiện, cười nói: “Bọn họ có một Bói Toán Sư rấtkhông tồi, tính ra chuyện ngươi chiến thắng cái tên kia.”“Ngươi uy hiếp bọn họ?” Liễu Bình cũng không quay đầu lại mà hỏi.Yana cũng xuất hiện ngay sau đó, nàng mở miệng nói: “Chỉ để lại ấn tượngkhắc sâu cho bọn họ, hy vọng về sau bọn họ đừng gây chuyện sau lưng chúngta.”Hoa Tình Không nhìn Liễu Bình, nói: “Ngươi đặt một thẻ bài trung tâm củadanh sách ‘Ngu Giả’ vào danh sách thành phố Cơ Giới à?”“Nếu đoàn đội của chúng ta muốn phục chúng ở chỗ này, vậy phải làm ra cốnghiến tương tự như ba đoàn đội lớn.” Liễu Bình nói.Ở trước mắt hắn, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên:“Thành phố Cơ Giới có thể tiếp nhận bất cứ thẻ bài danh sách trung tâm nào,nhờ đó mà tiến hóa mạnh lên.”“Ngươi đưa ra một thẻ bài danh sách trung tâm của ‘Ngu Giả’.”“Thành phố Cơ Giới bắt đầu tiến hóa.”“Hiện giờ tồn tại ba công năng tiến hóa, Chủ Cơ Giới mời ngươi lựa chọn mộttrong số đó.”ấ ầ ầ“Thứ nhất: Mở rộng tầng lầu;”“Thứ hai: Dò xét trinh sát;”“Thứ ba: Hộ giáp phòng thủ thành phố.”Liễu Bình hỏi: “Tình Không, hiện tại tầng lầu đã đầy chưa?”“Còn kém xa lắm, ít nhất còn có mấy trăm tầng là trống.” Hoa Tình Không nói.“Vậy ta biết rồi... Đúng lúc chúng ta cần nhìn xem, hôm qua có nhiều ma quỷtiến vào Vĩnh Dạ như vậy, rốt cục là muốn làm gì.”Liễu Bình nói xong thì lựa chọn “Dò xét trinh sát”.Thẻ bài trung tâm kia tỏa ra một luồng hào quang, dần dần bay lên giữa khôngtrung, sắp thành hàng với các thẻ bài trung tâm khác của thành phố Cơ Giới.Tất cả bánh răng điên cuồng quay tròn.…Ngày hôm nay.Một lời tuyên cáo vang lên trong toàn bộ thành phố Cơ Giới:“Đoàn đội ‘Dạ Nguyện’ đưa ra cống hiến không thể xóa nhòa giúp thành phốCơ Giới tiến hóa, cấp bậc đoàn đội này tăng lên ca nhất.”“Thành phố Cơ Giới hiện đã mang theo công năng tra xét trinh sát.”“Nếu chi trả tài nguyên hoặc hồn lực nhất định thì chức nghiệp giả có thể xemxét bất cứ động tĩnh gì trong phạm vi một trăm triệu km vuông chung quanhthành phố Cơ Giới.”“Công năng này mở ra miễn phí cho bốn đoàn đội ‘Tà Ảnh’, ‘Khải Kỳ’, ‘HắcHồn’ và ‘Dạ Nguyện’.”Tuyên cáo lặp lại ba lần rồi mới hoàn toàn tiêu tán.Trên tầng cao nhất.Toàn bộ người của đoàn đội Dạ Nguyện đều có mặt.Liễu Bình lẳng lặng nghe xong, sau đó mở miệng nói: “Đoàn đội ‘Dạ Nguyện’xin tìm kiếm tung tích của ma quỷ trong phạm vi một trăm triệu km vuông.”“Tuân mệnh.” Giọng nói kia đáp.Một vài bức quang ảnh hiện ra.Khói đặc cuồn cuộn, ánh lửa phóng lên cao, tiếng giao chiến kịch liệt vang lênhết đợt này đến đợt khác.Chỉ thấy trong những hình ảnh đó, đám ma quỷ thực lực cường đại đó đang baovây tấn công một loạt những điểm tụ tập thuộc về nhân loại.Căn bản không có nhân loại nào còn đường đường để xin tha, họ bị đánh đếnlinh hồn tiêu tán ngay đương trường.Hoa Tình Không nói: “Chúng ta phải nghĩ cách cứu bọn họ.”ắ ấ ềMắt thấy mọi người đều nhìn lại, cô giải thích thêm: “Dân cư là cực kỳ quantrọng, dân cư nhiều thì mới càng có hy vọng cho ra đời một số lượng chứcnghiệp giả thưa thớt nhưng cường đại, nhờ vậy nhân loại mới có hy vọng tồn tạitiếp trong Vĩnh Dạ.”“Ngươi muốn làm thế nào thì làm đi.” Liễu Bình nói.Hoa Tình Không nâng tay lên, điểm qua lại trên hư không.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cánh cửa mở ra.Một cô bé ngồi xổm trên sô pha đang nhìn chăm chú vào mớ thẻ bài hỗn độntrên bàn.“Tasha, nhìn ra manh mối gì không?” Tà Qủy hỏi.“Đoàn trưởng đoàn đội ‘Dạ Nguyện’... Tất cả quá khứ của hắn đều mơ hồ.” Côbé đó nói.“Chẳng lẽ không tính ra được một chút chi tiết nào cả?” Giới Vương hỏi.“Chỉ có thể miễn cưỡng tính ra một vài sự kiện gần đây thôi.”Cô bé cất đi tất cả thẻ bài, chỉ đặt một thẻ ở trước mặt ba vị thủ lĩnh.Trên thẻ bài kia, vương miện đúc thành từ xương trắng vỡ vụn ra, máu tươichảy đầy đất.Cô bé nắm thẻ bài, vẻ mặt bỗng trở nên ngơ ngẩn, nhỏ giọng niệm tụng:“Vị vua không có tên chưa bao giờ thua cuộc, luôn bị chúng sinh sợ hãi kia đãbị hắn đánh bại.”“Chuyện này xảy ra vào ngày hôm qua, cũng xảy ra vào hôm nay, hơn nữa đikèm với cái chết và sự sống lại của hắn, nó không ngừng xảy ra trong tươnglai.”“Tất cả pháp tắc hân hoan nhảy nhót vì điều này.”“Bắt đầu từ hôm qua, hắn là đối tượng được vạn vật thần phục.”Cô bé niệm xong thì vẻ mặt khôi phục bình thường.Cô bé thở ra một hơi, kéo tay áo Tà Qủy mà nói: “Lão đại, ta kiến nghị ngươituyệt đối đừng chọc hắn, tiên đoán đã nói rất rõ ràng, hắn chiến thắng một vịvua không tên!”“Trong lời tiên đoán của ngươi, vị vua không tên có ý nghĩa gì?” Giới Vươnghỏi.“Không tên ý là không thể nói,” Cô bé nghiêm nghị nói: “Là quái vật khủng bốkhông thể nói ra —— Là tồn tại có thể coi là vua trong đám quái vật đó.”“Vì sao không thể nói?” Thánh Mục hỏi.“Những chúng sinh chúng ta chỉ cần nghe thấy danh hào của nó thì sẽ chết, chonên không thể nói.” Cô bé nói.Bỗng nhiên, phía sau cô bé vang lên một giọng nữ khác: “Còn có một ý nghĩakhác, đó là trùng mùa hạ thì không thể sống đến được mùa đông.”Không biết khi nào, Yana đã đặt một bàn tay lên vai cô bé.ấ ấMà Hoa Tình Không thì đón lấy thẻ bài bói toán từ trong tay cô bé, vì cảm thấyhứng thú nên nhìn vài lần, sau đó mở miệng nói: “Cho dù trùng mùa hạ mạnhđến mức nào thì cũng không thể sống đến mùa đông, không thể nhìn thấy băngsương là thứ gì, cho nên ngươi giải thích cho nó biết băng sương là cái gì ——”“Cho dù nói như thế nào, nó cũng nghe không hiểu.”Yana mỉm cười nói tiếp: “Không phải cười nhạo các ngươi, mà là những quáivật đó thật sự là tồn tại mà nhân loại không thể lý giải.”Hoa Tình Không vỗ vỗ bả vai cô bé, sau đó trả thẻ bài lại cho cô.“Năng lực bói toán của ngươi thật không tồi, có thời gian rảnh thì tới ‘DạNguyện’ tìm ta, ta dạy thêm cho ngươi mấy chiêu.”Nói xong thì hai người con gái đồng thời biến mất.Im lặng mấy phút.Cô bé lên tiếng: “Ta có thể động đậy.”Cô bé nhìn về phía ba vị lãnh tụ.Ba vị lãnh tụ vẫn không thể nhúc nhích mảy may....Tầng cao nhất.Vô số bánh răng máy móc hiện lên giữa không trung, không ngừng chuyểnđộng.Liễu Bình để một thẻ bài vào bên trong đông đảo bánh răng.Hoa Tình Không lặng lẽ xuất hiện, cười nói: “Bọn họ có một Bói Toán Sư rấtkhông tồi, tính ra chuyện ngươi chiến thắng cái tên kia.”“Ngươi uy hiếp bọn họ?” Liễu Bình cũng không quay đầu lại mà hỏi.Yana cũng xuất hiện ngay sau đó, nàng mở miệng nói: “Chỉ để lại ấn tượngkhắc sâu cho bọn họ, hy vọng về sau bọn họ đừng gây chuyện sau lưng chúngta.”Hoa Tình Không nhìn Liễu Bình, nói: “Ngươi đặt một thẻ bài trung tâm củadanh sách ‘Ngu Giả’ vào danh sách thành phố Cơ Giới à?”“Nếu đoàn đội của chúng ta muốn phục chúng ở chỗ này, vậy phải làm ra cốnghiến tương tự như ba đoàn đội lớn.” Liễu Bình nói.Ở trước mắt hắn, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên:“Thành phố Cơ Giới có thể tiếp nhận bất cứ thẻ bài danh sách trung tâm nào,nhờ đó mà tiến hóa mạnh lên.”“Ngươi đưa ra một thẻ bài danh sách trung tâm của ‘Ngu Giả’.”“Thành phố Cơ Giới bắt đầu tiến hóa.”“Hiện giờ tồn tại ba công năng tiến hóa, Chủ Cơ Giới mời ngươi lựa chọn mộttrong số đó.”ấ ầ ầ“Thứ nhất: Mở rộng tầng lầu;”“Thứ hai: Dò xét trinh sát;”“Thứ ba: Hộ giáp phòng thủ thành phố.”Liễu Bình hỏi: “Tình Không, hiện tại tầng lầu đã đầy chưa?”“Còn kém xa lắm, ít nhất còn có mấy trăm tầng là trống.” Hoa Tình Không nói.“Vậy ta biết rồi... Đúng lúc chúng ta cần nhìn xem, hôm qua có nhiều ma quỷtiến vào Vĩnh Dạ như vậy, rốt cục là muốn làm gì.”Liễu Bình nói xong thì lựa chọn “Dò xét trinh sát”.Thẻ bài trung tâm kia tỏa ra một luồng hào quang, dần dần bay lên giữa khôngtrung, sắp thành hàng với các thẻ bài trung tâm khác của thành phố Cơ Giới.Tất cả bánh răng điên cuồng quay tròn.…Ngày hôm nay.Một lời tuyên cáo vang lên trong toàn bộ thành phố Cơ Giới:“Đoàn đội ‘Dạ Nguyện’ đưa ra cống hiến không thể xóa nhòa giúp thành phốCơ Giới tiến hóa, cấp bậc đoàn đội này tăng lên ca nhất.”“Thành phố Cơ Giới hiện đã mang theo công năng tra xét trinh sát.”“Nếu chi trả tài nguyên hoặc hồn lực nhất định thì chức nghiệp giả có thể xemxét bất cứ động tĩnh gì trong phạm vi một trăm triệu km vuông chung quanhthành phố Cơ Giới.”“Công năng này mở ra miễn phí cho bốn đoàn đội ‘Tà Ảnh’, ‘Khải Kỳ’, ‘HắcHồn’ và ‘Dạ Nguyện’.”Tuyên cáo lặp lại ba lần rồi mới hoàn toàn tiêu tán.Trên tầng cao nhất.Toàn bộ người của đoàn đội Dạ Nguyện đều có mặt.Liễu Bình lẳng lặng nghe xong, sau đó mở miệng nói: “Đoàn đội ‘Dạ Nguyện’xin tìm kiếm tung tích của ma quỷ trong phạm vi một trăm triệu km vuông.”“Tuân mệnh.” Giọng nói kia đáp.Một vài bức quang ảnh hiện ra.Khói đặc cuồn cuộn, ánh lửa phóng lên cao, tiếng giao chiến kịch liệt vang lênhết đợt này đến đợt khác.Chỉ thấy trong những hình ảnh đó, đám ma quỷ thực lực cường đại đó đang baovây tấn công một loạt những điểm tụ tập thuộc về nhân loại.Căn bản không có nhân loại nào còn đường đường để xin tha, họ bị đánh đếnlinh hồn tiêu tán ngay đương trường.Hoa Tình Không nói: “Chúng ta phải nghĩ cách cứu bọn họ.”ắ ấ ềMắt thấy mọi người đều nhìn lại, cô giải thích thêm: “Dân cư là cực kỳ quantrọng, dân cư nhiều thì mới càng có hy vọng cho ra đời một số lượng chứcnghiệp giả thưa thớt nhưng cường đại, nhờ vậy nhân loại mới có hy vọng tồn tạitiếp trong Vĩnh Dạ.”“Ngươi muốn làm thế nào thì làm đi.” Liễu Bình nói.Hoa Tình Không nâng tay lên, điểm qua lại trên hư không.