"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 476: Không gian chấn động!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ầm ầm ầm ầm ——Sâu bên trong sương mù truyền đến từng đợt chấn động thật lớn.“Nó sắp tới!” Norton lớn tiếng nói.Chỉ thấy chung quanh quảng trường, những quái vật hình người đó đã hoàn toànbị Triệu Thiền Y giết sạch.“Nhân cơ hội này, hãy để chúng ta nhìn xem cái tên kia rốt cục ghê gớm đếnmức nào!” Triệu Thiền Y vẩy máu tươi trên trường đao đi, lạnh lùng nói.Mọi người nín thở chờ đợi.Bỗng nhiên, một giọng nói nhu hòa vang lên: “Cho dù không đánh thắng thì vẫnphải chiến đấu một trận, nếu không chẳng phải là được cứu uổng công hay sao.”Mọi người quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy hài cốt thiên sứ kia chậm rãi cúi thấp đầu xuống.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Từng sợi từng sợi cơ bắp đột nhiên sinh ra chung quanh hài cốt, thiên sứ lập tứctrở nên có máu có thịt, sống lại lần nữa.Một đôi cánh chim trắng tinh mở ra hai bên.Hư không mở ra, áo giáp quang minh đã rách nát ầm ầm tản ra, hóa thành mộtloạt những cấu kiện, khoác lên trên người thiên sứ.Đây là một thiên sứ nam tính thân hình thon dài.Thiên sứ tùy tiện triệu hồi.Một thanh trường kiếm thủy tinh hiện ra từ hư không, bị hắn ta nắm chặt trongtay.“Ta khôi phục một chút sức mạnh...” Thiên sứ nói với mọi người đang nhìn hắn.….Thiên sứ từ từ đi đến bên cạnh Liễu Bình, giơ trường kiếm lên.Từng ánh hào quang phát ra từ trường kiếm rồi hóa thành những ngọn gió mãnhliệt.“Đừng khẩn trương, nơi này chỉ là cửa vào thế giới, sẽ không có quái vật quámức cường đại tiến đến.” Thiên sứ nói.“Ngươi muốn chiến đấu cùng ta sao?” Liễu Bình hỏi.Trên người thiên sứ tỏa ra từng luồng quang huy thánh khiết.Trên đỉnh đầu hắn ta hiện ra một vòng quang hoàn trắng tinh.ầ ố ẩ“Ta là thiên sứ trận doanh thần thánh, là thiên đích của một số tà ám và dơ bẩn,hơn nữa chúng nó phong ấn ta nhiều năm như vậy... Thù này nhất định phảibáo!” Thiên sứ căm hận nói.Liễu Bình gật gật đầu, ánh mắt nhìn lại vào hư không.Chỉ thấy trên bản đồ xuất hiện một điểm đỏ, đang nhanh chóng vọt vào quảngtrường từ một nơi xa xôi.Bên cạnh điểm đỏ có mấy hàng đánh dấu:“Mẹ của linh hồn dơ bẩn.”“—— Nó quá cao ngạo và tự cho là đúng, nếu không phải nể mặt nó có nănglực độc đáo trong phương diện chiếm lĩnh trận địa thì ta đã sớm ăn nó.”“Trên thực tế, thân thể của nó quá mức yếu ớt.”Liễu Bình hơi giật mình.Mấy phút sau, hắn mới phản ứng lại.Không sai.Đại khái đây chính là bình luận mà Ma Vương kỳ quỷ để lại trên bản đồ.Nó đang đánh giá thủ hạ của mình.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Sương mù mở ra hai bên.Một con quái vật to lớn lơ lửng ở giữa không trung xuất hiện.Nhìn nó có hơi giống một nhân loại nữ tính phóng đại, nó mặc một bộ váy dàibện thành từ vô số xương khô.Đầu và thân hình của con quái vật được tạo thành từ xương cốt đen nhánh, tronghốc mắt lộ ra quang diễm hắc ám.Nó quan sát thiên sứ và Liễu Bình, lấy một giọng điệu trịch thượng kẻ cả khinhthường nói: “Thiên Sứ trưởng Audley và một tên vô danh, tội danh tự tiện pháhư thế giới của các ngươi đã được thành lập, hiện tại đi chết đi.”Nó vươn ngón tay xương thon dài ra, cách không điểm nhẹ.Một hắc quang từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh về hướng thiên sứ.Thiên sứ hừ lạnh một tiếng, vung mạnh thanh kiếm thủy tinh ra, chống lại trựcdiện với hắc quang ——Rầm!Một tiếng trầm đục vang lên.Thiên sứ bị hắc quang đánh bay ra ngoài, lăn mấy vòng rồi đứng lên lần nữa,bày ra một tư thế tiêu sái.“Chỉ dựa vào bản lĩnh này mà cũng muốn giết ta? Thẻ Bài Sư, ta yểm hộ ngươi,ngươi lên ——” Đôi tay hắn ta không ngừng phát run, lại lớn tiếng nói như vậy.ễ ế ề“Được!” Liễu Bình khẽ quát một tiếng, đánh về hướng quái vật.Quái vật lại chém ra một hắc quang nhắm vào người Liễu Bình.Thân thể Liễu Bình chợt lóe, tránh khỏi hắc quang, ai ngờ hắc quang đột nhiênquay đầu lại, đánh trúng sau lưng hắn.Liễu Bình lập tức bị đánh bay, lăn mấy vòng rồi dừng lại trước mặt Mẹ của linhhồn dơ bẩn, hán “A” một tiếng ngã xuống đất rồi chết.Quái vật lộ ra vẻ mặt hài hước, nhìn về phía thiên sứ rồi nói: “Hiện tại, chỉ cònlại một mình ngươi.”Thiên sứ nhìn thi thể của Liễu Bình, lại nhìn về phía quái vật.“Chẳng lẽ... Ngươi là Mẹ của linh hồn dơ bẩn trong truyền thuyết sao?” Hắn takhông thể tin mà hỏi.“Là ta.” Quái vật đáp.“Chuyện này không có khả năng! Vì sao người rời khỏi nơi sâu bên trong thếgiới?” Thiên sứ nói.“Lâu lắm không giết chóc —— Thiên sứ, ngươi biết kết cục của mình là cái gìkhông?” Quái vật vừa nói vừa vung mạnh cánh tay lần nữa.“Chờ một chút.” Thiên sứ hét lớn.“Thế nào? Muốn thực hiện một lần sám hối trước khi chết à?” Quái vật nói.Vẻ mặt của thiên sứ trở nên nghiêm nghị.Hắn ta buông thanh kiếm thủy tinh, lại tháo quang hoàn thánh khiết trên đỉnhđầu xuống.Chỉ thấy hai cánh của hắn ta rung lên, đã biến thành cánh chim màu đen trongnháy mắt.“Đây là sức mạnh hắc ám... Ngươi đang làm gì?” Quái vật nghi ngờ hỏi.Thiên sứ lại lấy ra một quang hoàn màu đen rồi đặt lên đỉnh đầu lần nữa.Hắn ta lại cầm lấy thanh kiếm thủy tinh kia, nhẹ nhàng run lên ——Trường kiếm hoàn toàn biến thành đen nhánh.“Dựa theo mệnh lệnh của Ma Vương, không được tùy ý giết chết tất cả nhữngtồn tại sa đọa đến trận doanh hắc ám —— Hiện tại chúng ta là một phe, ngươikhông thể ra tay với ta!” Thiên sứ nghiêm mặt nói.Tay quái vật đang giơ lên cao cao lại đột nhiên ngừng lại giữa không trung.“—— Thiên sứ hắc ám! Ngươi đã sa đọa?” Nó khó hiểu hỏi lại.“Lần trước ta vốn muốn đầu nhập vào, nhưng chuôi chủy thủ này đâm quánhanh, ta còn chưa kịp nói chuyện thì đã bị phong ấn rồi.” Thiên sứ hắc ám nói.Quái vật có chút sững sờ.Nhìn chung thì nó chưa bao giờ nhìn thấy tình hình như vậy.ếDị biến đột nhiên sinh ra ——Chỉ thấy dưới đất truyền đến một giọng nói: “Ra tay.”Trong chớp nhoáng, hư không hiện ra những sợi tơ chi chít, giống như một cáimạng nhện hoàn toàn bao vây lấy quái vật ngay giữa không trung.Một tiếng quát mềm mại vang lên.Triệu Thiền Y hung hăng bổ xuống đầu quái vật.Quái vật muốn vung vẩy ngón tay xương, lại bị một con chó cường tráng nhưtrâu cắn vào ngón tay.Libertas xuất hiện sau lưng quái vật, hai thanh đoản kiếm trong tay bốc cháy lênngọn lửa sôi trào, không ngừng đâm mạnh vào con quái vật.Norton cầm một thanh pháp trượng trong tay, đứng đằng xa quát: “Không gianchấn động!”Yana rơi xuống từ trên đầu quái vật, đôi tay tỏa ra thánh quang lộng lẫy, tungmột quyền đánh vào đầu nó.Chỉ trong nháy mắt.Mọi người hoàn thành đợt tấn công đồng loạt.Liễu Bình cũng đã đứng lên, khẽ cười nói: “Trao đổi vị trí, lại đến một lần.”Sức mạnh vô hình tỏa ra từ quang hoàn sáng tối luân phiên trên đầu hắn.—— Sức mạnh kêu gọi bốn mươi mét!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ầm ầm ầm ầm ——Sâu bên trong sương mù truyền đến từng đợt chấn động thật lớn.“Nó sắp tới!” Norton lớn tiếng nói.Chỉ thấy chung quanh quảng trường, những quái vật hình người đó đã hoàn toànbị Triệu Thiền Y giết sạch.“Nhân cơ hội này, hãy để chúng ta nhìn xem cái tên kia rốt cục ghê gớm đếnmức nào!” Triệu Thiền Y vẩy máu tươi trên trường đao đi, lạnh lùng nói.Mọi người nín thở chờ đợi.Bỗng nhiên, một giọng nói nhu hòa vang lên: “Cho dù không đánh thắng thì vẫnphải chiến đấu một trận, nếu không chẳng phải là được cứu uổng công hay sao.”Mọi người quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy hài cốt thiên sứ kia chậm rãi cúi thấp đầu xuống.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Từng sợi từng sợi cơ bắp đột nhiên sinh ra chung quanh hài cốt, thiên sứ lập tứctrở nên có máu có thịt, sống lại lần nữa.Một đôi cánh chim trắng tinh mở ra hai bên.Hư không mở ra, áo giáp quang minh đã rách nát ầm ầm tản ra, hóa thành mộtloạt những cấu kiện, khoác lên trên người thiên sứ.Đây là một thiên sứ nam tính thân hình thon dài.Thiên sứ tùy tiện triệu hồi.Một thanh trường kiếm thủy tinh hiện ra từ hư không, bị hắn ta nắm chặt trongtay.“Ta khôi phục một chút sức mạnh...” Thiên sứ nói với mọi người đang nhìn hắn.….Thiên sứ từ từ đi đến bên cạnh Liễu Bình, giơ trường kiếm lên.Từng ánh hào quang phát ra từ trường kiếm rồi hóa thành những ngọn gió mãnhliệt.“Đừng khẩn trương, nơi này chỉ là cửa vào thế giới, sẽ không có quái vật quámức cường đại tiến đến.” Thiên sứ nói.“Ngươi muốn chiến đấu cùng ta sao?” Liễu Bình hỏi.Trên người thiên sứ tỏa ra từng luồng quang huy thánh khiết.Trên đỉnh đầu hắn ta hiện ra một vòng quang hoàn trắng tinh.ầ ố ẩ“Ta là thiên sứ trận doanh thần thánh, là thiên đích của một số tà ám và dơ bẩn,hơn nữa chúng nó phong ấn ta nhiều năm như vậy... Thù này nhất định phảibáo!” Thiên sứ căm hận nói.Liễu Bình gật gật đầu, ánh mắt nhìn lại vào hư không.Chỉ thấy trên bản đồ xuất hiện một điểm đỏ, đang nhanh chóng vọt vào quảngtrường từ một nơi xa xôi.Bên cạnh điểm đỏ có mấy hàng đánh dấu:“Mẹ của linh hồn dơ bẩn.”“—— Nó quá cao ngạo và tự cho là đúng, nếu không phải nể mặt nó có nănglực độc đáo trong phương diện chiếm lĩnh trận địa thì ta đã sớm ăn nó.”“Trên thực tế, thân thể của nó quá mức yếu ớt.”Liễu Bình hơi giật mình.Mấy phút sau, hắn mới phản ứng lại.Không sai.Đại khái đây chính là bình luận mà Ma Vương kỳ quỷ để lại trên bản đồ.Nó đang đánh giá thủ hạ của mình.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Sương mù mở ra hai bên.Một con quái vật to lớn lơ lửng ở giữa không trung xuất hiện.Nhìn nó có hơi giống một nhân loại nữ tính phóng đại, nó mặc một bộ váy dàibện thành từ vô số xương khô.Đầu và thân hình của con quái vật được tạo thành từ xương cốt đen nhánh, tronghốc mắt lộ ra quang diễm hắc ám.Nó quan sát thiên sứ và Liễu Bình, lấy một giọng điệu trịch thượng kẻ cả khinhthường nói: “Thiên Sứ trưởng Audley và một tên vô danh, tội danh tự tiện pháhư thế giới của các ngươi đã được thành lập, hiện tại đi chết đi.”Nó vươn ngón tay xương thon dài ra, cách không điểm nhẹ.Một hắc quang từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh về hướng thiên sứ.Thiên sứ hừ lạnh một tiếng, vung mạnh thanh kiếm thủy tinh ra, chống lại trựcdiện với hắc quang ——Rầm!Một tiếng trầm đục vang lên.Thiên sứ bị hắc quang đánh bay ra ngoài, lăn mấy vòng rồi đứng lên lần nữa,bày ra một tư thế tiêu sái.“Chỉ dựa vào bản lĩnh này mà cũng muốn giết ta? Thẻ Bài Sư, ta yểm hộ ngươi,ngươi lên ——” Đôi tay hắn ta không ngừng phát run, lại lớn tiếng nói như vậy.ễ ế ề“Được!” Liễu Bình khẽ quát một tiếng, đánh về hướng quái vật.Quái vật lại chém ra một hắc quang nhắm vào người Liễu Bình.Thân thể Liễu Bình chợt lóe, tránh khỏi hắc quang, ai ngờ hắc quang đột nhiênquay đầu lại, đánh trúng sau lưng hắn.Liễu Bình lập tức bị đánh bay, lăn mấy vòng rồi dừng lại trước mặt Mẹ của linhhồn dơ bẩn, hán “A” một tiếng ngã xuống đất rồi chết.Quái vật lộ ra vẻ mặt hài hước, nhìn về phía thiên sứ rồi nói: “Hiện tại, chỉ cònlại một mình ngươi.”Thiên sứ nhìn thi thể của Liễu Bình, lại nhìn về phía quái vật.“Chẳng lẽ... Ngươi là Mẹ của linh hồn dơ bẩn trong truyền thuyết sao?” Hắn takhông thể tin mà hỏi.“Là ta.” Quái vật đáp.“Chuyện này không có khả năng! Vì sao người rời khỏi nơi sâu bên trong thếgiới?” Thiên sứ nói.“Lâu lắm không giết chóc —— Thiên sứ, ngươi biết kết cục của mình là cái gìkhông?” Quái vật vừa nói vừa vung mạnh cánh tay lần nữa.“Chờ một chút.” Thiên sứ hét lớn.“Thế nào? Muốn thực hiện một lần sám hối trước khi chết à?” Quái vật nói.Vẻ mặt của thiên sứ trở nên nghiêm nghị.Hắn ta buông thanh kiếm thủy tinh, lại tháo quang hoàn thánh khiết trên đỉnhđầu xuống.Chỉ thấy hai cánh của hắn ta rung lên, đã biến thành cánh chim màu đen trongnháy mắt.“Đây là sức mạnh hắc ám... Ngươi đang làm gì?” Quái vật nghi ngờ hỏi.Thiên sứ lại lấy ra một quang hoàn màu đen rồi đặt lên đỉnh đầu lần nữa.Hắn ta lại cầm lấy thanh kiếm thủy tinh kia, nhẹ nhàng run lên ——Trường kiếm hoàn toàn biến thành đen nhánh.“Dựa theo mệnh lệnh của Ma Vương, không được tùy ý giết chết tất cả nhữngtồn tại sa đọa đến trận doanh hắc ám —— Hiện tại chúng ta là một phe, ngươikhông thể ra tay với ta!” Thiên sứ nghiêm mặt nói.Tay quái vật đang giơ lên cao cao lại đột nhiên ngừng lại giữa không trung.“—— Thiên sứ hắc ám! Ngươi đã sa đọa?” Nó khó hiểu hỏi lại.“Lần trước ta vốn muốn đầu nhập vào, nhưng chuôi chủy thủ này đâm quánhanh, ta còn chưa kịp nói chuyện thì đã bị phong ấn rồi.” Thiên sứ hắc ám nói.Quái vật có chút sững sờ.Nhìn chung thì nó chưa bao giờ nhìn thấy tình hình như vậy.ếDị biến đột nhiên sinh ra ——Chỉ thấy dưới đất truyền đến một giọng nói: “Ra tay.”Trong chớp nhoáng, hư không hiện ra những sợi tơ chi chít, giống như một cáimạng nhện hoàn toàn bao vây lấy quái vật ngay giữa không trung.Một tiếng quát mềm mại vang lên.Triệu Thiền Y hung hăng bổ xuống đầu quái vật.Quái vật muốn vung vẩy ngón tay xương, lại bị một con chó cường tráng nhưtrâu cắn vào ngón tay.Libertas xuất hiện sau lưng quái vật, hai thanh đoản kiếm trong tay bốc cháy lênngọn lửa sôi trào, không ngừng đâm mạnh vào con quái vật.Norton cầm một thanh pháp trượng trong tay, đứng đằng xa quát: “Không gianchấn động!”Yana rơi xuống từ trên đầu quái vật, đôi tay tỏa ra thánh quang lộng lẫy, tungmột quyền đánh vào đầu nó.Chỉ trong nháy mắt.Mọi người hoàn thành đợt tấn công đồng loạt.Liễu Bình cũng đã đứng lên, khẽ cười nói: “Trao đổi vị trí, lại đến một lần.”Sức mạnh vô hình tỏa ra từ quang hoàn sáng tối luân phiên trên đầu hắn.—— Sức mạnh kêu gọi bốn mươi mét!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ầm ầm ầm ầm ——Sâu bên trong sương mù truyền đến từng đợt chấn động thật lớn.“Nó sắp tới!” Norton lớn tiếng nói.Chỉ thấy chung quanh quảng trường, những quái vật hình người đó đã hoàn toànbị Triệu Thiền Y giết sạch.“Nhân cơ hội này, hãy để chúng ta nhìn xem cái tên kia rốt cục ghê gớm đếnmức nào!” Triệu Thiền Y vẩy máu tươi trên trường đao đi, lạnh lùng nói.Mọi người nín thở chờ đợi.Bỗng nhiên, một giọng nói nhu hòa vang lên: “Cho dù không đánh thắng thì vẫnphải chiến đấu một trận, nếu không chẳng phải là được cứu uổng công hay sao.”Mọi người quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy hài cốt thiên sứ kia chậm rãi cúi thấp đầu xuống.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Từng sợi từng sợi cơ bắp đột nhiên sinh ra chung quanh hài cốt, thiên sứ lập tứctrở nên có máu có thịt, sống lại lần nữa.Một đôi cánh chim trắng tinh mở ra hai bên.Hư không mở ra, áo giáp quang minh đã rách nát ầm ầm tản ra, hóa thành mộtloạt những cấu kiện, khoác lên trên người thiên sứ.Đây là một thiên sứ nam tính thân hình thon dài.Thiên sứ tùy tiện triệu hồi.Một thanh trường kiếm thủy tinh hiện ra từ hư không, bị hắn ta nắm chặt trongtay.“Ta khôi phục một chút sức mạnh...” Thiên sứ nói với mọi người đang nhìn hắn.….Thiên sứ từ từ đi đến bên cạnh Liễu Bình, giơ trường kiếm lên.Từng ánh hào quang phát ra từ trường kiếm rồi hóa thành những ngọn gió mãnhliệt.“Đừng khẩn trương, nơi này chỉ là cửa vào thế giới, sẽ không có quái vật quámức cường đại tiến đến.” Thiên sứ nói.“Ngươi muốn chiến đấu cùng ta sao?” Liễu Bình hỏi.Trên người thiên sứ tỏa ra từng luồng quang huy thánh khiết.Trên đỉnh đầu hắn ta hiện ra một vòng quang hoàn trắng tinh.ầ ố ẩ“Ta là thiên sứ trận doanh thần thánh, là thiên đích của một số tà ám và dơ bẩn,hơn nữa chúng nó phong ấn ta nhiều năm như vậy... Thù này nhất định phảibáo!” Thiên sứ căm hận nói.Liễu Bình gật gật đầu, ánh mắt nhìn lại vào hư không.Chỉ thấy trên bản đồ xuất hiện một điểm đỏ, đang nhanh chóng vọt vào quảngtrường từ một nơi xa xôi.Bên cạnh điểm đỏ có mấy hàng đánh dấu:“Mẹ của linh hồn dơ bẩn.”“—— Nó quá cao ngạo và tự cho là đúng, nếu không phải nể mặt nó có nănglực độc đáo trong phương diện chiếm lĩnh trận địa thì ta đã sớm ăn nó.”“Trên thực tế, thân thể của nó quá mức yếu ớt.”Liễu Bình hơi giật mình.Mấy phút sau, hắn mới phản ứng lại.Không sai.Đại khái đây chính là bình luận mà Ma Vương kỳ quỷ để lại trên bản đồ.Nó đang đánh giá thủ hạ của mình.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Sương mù mở ra hai bên.Một con quái vật to lớn lơ lửng ở giữa không trung xuất hiện.Nhìn nó có hơi giống một nhân loại nữ tính phóng đại, nó mặc một bộ váy dàibện thành từ vô số xương khô.Đầu và thân hình của con quái vật được tạo thành từ xương cốt đen nhánh, tronghốc mắt lộ ra quang diễm hắc ám.Nó quan sát thiên sứ và Liễu Bình, lấy một giọng điệu trịch thượng kẻ cả khinhthường nói: “Thiên Sứ trưởng Audley và một tên vô danh, tội danh tự tiện pháhư thế giới của các ngươi đã được thành lập, hiện tại đi chết đi.”Nó vươn ngón tay xương thon dài ra, cách không điểm nhẹ.Một hắc quang từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh về hướng thiên sứ.Thiên sứ hừ lạnh một tiếng, vung mạnh thanh kiếm thủy tinh ra, chống lại trựcdiện với hắc quang ——Rầm!Một tiếng trầm đục vang lên.Thiên sứ bị hắc quang đánh bay ra ngoài, lăn mấy vòng rồi đứng lên lần nữa,bày ra một tư thế tiêu sái.“Chỉ dựa vào bản lĩnh này mà cũng muốn giết ta? Thẻ Bài Sư, ta yểm hộ ngươi,ngươi lên ——” Đôi tay hắn ta không ngừng phát run, lại lớn tiếng nói như vậy.ễ ế ề“Được!” Liễu Bình khẽ quát một tiếng, đánh về hướng quái vật.Quái vật lại chém ra một hắc quang nhắm vào người Liễu Bình.Thân thể Liễu Bình chợt lóe, tránh khỏi hắc quang, ai ngờ hắc quang đột nhiênquay đầu lại, đánh trúng sau lưng hắn.Liễu Bình lập tức bị đánh bay, lăn mấy vòng rồi dừng lại trước mặt Mẹ của linhhồn dơ bẩn, hán “A” một tiếng ngã xuống đất rồi chết.Quái vật lộ ra vẻ mặt hài hước, nhìn về phía thiên sứ rồi nói: “Hiện tại, chỉ cònlại một mình ngươi.”Thiên sứ nhìn thi thể của Liễu Bình, lại nhìn về phía quái vật.“Chẳng lẽ... Ngươi là Mẹ của linh hồn dơ bẩn trong truyền thuyết sao?” Hắn takhông thể tin mà hỏi.“Là ta.” Quái vật đáp.“Chuyện này không có khả năng! Vì sao người rời khỏi nơi sâu bên trong thếgiới?” Thiên sứ nói.“Lâu lắm không giết chóc —— Thiên sứ, ngươi biết kết cục của mình là cái gìkhông?” Quái vật vừa nói vừa vung mạnh cánh tay lần nữa.“Chờ một chút.” Thiên sứ hét lớn.“Thế nào? Muốn thực hiện một lần sám hối trước khi chết à?” Quái vật nói.Vẻ mặt của thiên sứ trở nên nghiêm nghị.Hắn ta buông thanh kiếm thủy tinh, lại tháo quang hoàn thánh khiết trên đỉnhđầu xuống.Chỉ thấy hai cánh của hắn ta rung lên, đã biến thành cánh chim màu đen trongnháy mắt.“Đây là sức mạnh hắc ám... Ngươi đang làm gì?” Quái vật nghi ngờ hỏi.Thiên sứ lại lấy ra một quang hoàn màu đen rồi đặt lên đỉnh đầu lần nữa.Hắn ta lại cầm lấy thanh kiếm thủy tinh kia, nhẹ nhàng run lên ——Trường kiếm hoàn toàn biến thành đen nhánh.“Dựa theo mệnh lệnh của Ma Vương, không được tùy ý giết chết tất cả nhữngtồn tại sa đọa đến trận doanh hắc ám —— Hiện tại chúng ta là một phe, ngươikhông thể ra tay với ta!” Thiên sứ nghiêm mặt nói.Tay quái vật đang giơ lên cao cao lại đột nhiên ngừng lại giữa không trung.“—— Thiên sứ hắc ám! Ngươi đã sa đọa?” Nó khó hiểu hỏi lại.“Lần trước ta vốn muốn đầu nhập vào, nhưng chuôi chủy thủ này đâm quánhanh, ta còn chưa kịp nói chuyện thì đã bị phong ấn rồi.” Thiên sứ hắc ám nói.Quái vật có chút sững sờ.Nhìn chung thì nó chưa bao giờ nhìn thấy tình hình như vậy.ếDị biến đột nhiên sinh ra ——Chỉ thấy dưới đất truyền đến một giọng nói: “Ra tay.”Trong chớp nhoáng, hư không hiện ra những sợi tơ chi chít, giống như một cáimạng nhện hoàn toàn bao vây lấy quái vật ngay giữa không trung.Một tiếng quát mềm mại vang lên.Triệu Thiền Y hung hăng bổ xuống đầu quái vật.Quái vật muốn vung vẩy ngón tay xương, lại bị một con chó cường tráng nhưtrâu cắn vào ngón tay.Libertas xuất hiện sau lưng quái vật, hai thanh đoản kiếm trong tay bốc cháy lênngọn lửa sôi trào, không ngừng đâm mạnh vào con quái vật.Norton cầm một thanh pháp trượng trong tay, đứng đằng xa quát: “Không gianchấn động!”Yana rơi xuống từ trên đầu quái vật, đôi tay tỏa ra thánh quang lộng lẫy, tungmột quyền đánh vào đầu nó.Chỉ trong nháy mắt.Mọi người hoàn thành đợt tấn công đồng loạt.Liễu Bình cũng đã đứng lên, khẽ cười nói: “Trao đổi vị trí, lại đến một lần.”Sức mạnh vô hình tỏa ra từ quang hoàn sáng tối luân phiên trên đầu hắn.—— Sức mạnh kêu gọi bốn mươi mét!

Chương 476: Không gian chấn động!