"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 479: Màn đêm
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắn vẫn đang đứng trước con đường nhỏ bị bao phủ trong sương mù.Nhưng sức mạnh trong thân thể vẫn không ngừng dâng trào, cho nên hắn sắpkhống chế không được khí tức đang bùng nổ của mình.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiển hiện:“Bởi vì hạn chế của pháp tắc, bổn giao diện thao tác anh linh cần tránh gây nênchú ý và dao động quá lớn.”“Ngươi bị bổn danh sách hạn chế hạn mức gia tăng cấp bậc cao nhất, cũng dùngđa số hồn lực để trao đổi với Thần Trụ Vĩnh Dạ.”“Ngươi chỉ tăng lên 11 cấp bậc.”“Cấp bậc hiện tại: cấp 30.”“Hồn lực hiện tại: 200.”“Thực lực của ngươi đạt được bước gia tăng nhảy vọt.”“Ngươi tặng phần lớn thu hoạch hồn lực cho một tồn tại cổ xưa nào đó trênThần Trụ Vĩnh Dạ.”“Ngươi đạt được sự đồng ý ngầm của đối phương.”“Chúc mừng, ngươi đồng thời hoàn thành tiến hóa tiết điểm thần trụ cấp 20 vàcấp 30.”“Dưới sự chứng kiến của Thần Trụ Vĩnh Dạ, căn cứ vào khế ước mà các ngươiký kết, ngươi lại đạt được sức mạnh của tồn tại cổ xưa kia lần nữa.”“Quang hoàn kỵ sĩ của ngươi đã tăng lên.”“Mũ miện không rõ chưa được đặt tên:”“Hiệu quả cố định: Màn đêm bốn mươi mét.”“Thuyết minh: Ngươi có thể triệu tập vật phẩm, thuật pháp và tồn tại có đượclinh hồn trong phạm vi bốn mươi mét, làm nó lập tức xuất hiện ở một vị trí bấtkỳ nào đó trong phạm vi bốn mươi mét lấy ngươi làm trung tâm.”“—— Màn đêm bao phủ tất cả, nó là bàn tay nắm quyền hành của ngươi.”Liễu Bình nhanh chóng xem xong.Sách thẻ nhẹ nhàng khẽ động, Triệu Thiền Y lặng lẽ xuất hiện.“—— Chúc mừng, Liễu Bình, khí thế trên người ngươi đã không còn yếu nhưlúc trước ở thế giới tu hành.” Triệu Thiền Y lộ ra nụ cười, hưng phấn nói tiếp:“Sau khi trở thành người trong thế giới Luyện Ngục và Vĩnh Dạ thì ngươi phảitu luyện lại từ đầu, giờ cuối cùng cũng tìm về được thực lực lần nữa.”Yana nói chen vào: “Đây đã không phải sức mạnh của Tu Hành Trắc, mà là sứcmạnh thuần túy của Thần Bí Trắc, nếu hắn của hiện tại và hắn của trước kia đốiế ểchiến thì hoàn toàn có thể đánh bẹp dí trước kia.”—— Sức mạnh của Thần Bí Trắc áp chế các Trắc khác.Cuối cùng thì... Thực lực của hắn đã vượt qua những thời điểm trong dĩ vãngtrước kia.Liễu Bình lẳng lặng cảm nhận được sức mạnh sôi trào trên người, nhìn về phíacon đường nhỏ bị sương mù bao phủ lần nữa.“Tuy vẫn không so được với Ma Vương kỳ quỷ, nhưng ở phương diện chiếnđấu, ta bỗng có thêm chút tự tin...”Tiếng nói vừa dứt.Hắn mở bản đồ trong suốt ra, chậm rãi đi về phía trước dọc theo con đường nhỏ.….Trên bản đồ.Một con đường thật dài hiện ra.Ở cuối con đường có một điểm đình trú nhỏ bất động, bên cạnh hiện ra một loạtđánh dấu:“Vật cưỡi thuộc về Mẹ của linh hồn dơ bẩn: Thiêu Thân Ô Nhiễm.”“Ma trùng biến dị hiếm thấy, yếu ớt giống như chủ nhân của nó.”Liễu Bình nhìn hàng chữ thứ hai, trong lòng âm thầm kinh ngạc.Ma Vương kỳ quỷ này rảnh rỗi đến mức nào mà cả vật cưỡi của thủ hạ cũngphải đánh giá một vài câu vậy chứ.Ngay sau đó, trên bản đồ lại hiện lên hai điểm nhỏ:“Ma Chu Tù Trưởng.”“—— Đây là một tên ngu xuẩn.”“Ảm Diệt Lang Vương.”“—— Một tên ngu xuẩn khác, nhưng thực lực không tồi, nếu cuối cùng nó lạikhiêu khích ta thì ta sẽ ăn nó.”Thực lực không tồi.Có thể được Ma Vương kỳ quỷ khen một tiếng thực lực không tồi, vậy thế nàocũng mạnh hơn hắn nhiều.Liễu Bình dừng lại, lên tiếng: “Lilith.”“Ta ở đây.” Cô bé nói.“Ngươi có thể tạm thời khống chế Mẹ của linh hồn dơ bẩn không? Chỉ sợ chúngta phải diễn một tuồng kịch.” Liễu Bình nói.“Đương nhiên, ngươi muốn làm thế nào?” Lilith tò mò hỏi.“Đánh với đám quái vật này thật sự chả thú vị gì, chúng ta trực tiếp phá hủy sàohuyệt kẻ địch đi.” Liễu Bình nói.ố ấ“Ta sợ ta làm không tốt.” Lilith thấp thỏm nói.“Không có gì, chờ lát nữa ta nói câu nào thì ngươi lặp lại câu đó, coi như là chơinhà chòi đi.” Liễu Bình mỉm cười nói.“Lỡ như lòi thì sao?”“Thật ra cũng không có ảnh hưởng gì, nếu như bại lộ thì chúng ta cứ giết mộthồi, bắt thêm mấy con rối.”“Hô —— Ngươi nói vậy thì ta an tâm rồi.”Mấy phút đồng hồ sau.Sa... Sa... Sa...Tiếng động như có cái gì bị kéo lê vang lên từ đường nhỏ.Một con quái vật toàn thân cấu thành từ xương khô xuyên qua con đường thậtdài, đi tới điểm cuối.Một giọng nói vang lên: “Ngươi đã trở lại, Mẹ của linh hồn dơ bẩn.”Mẹ của linh hồn dơ bẩn nhìn thoáng qua nơi phát ra tiếng nói.Chỉ thấy hai con quái vật đứng song song, một con trong đó có tới tám cái chidài sắc thái tươi đẹp, con còn lại cả người toàn lông đen, ánh mắt hung hãn,móng tay sắc bén như đao nhọn.Khí thế vô cùng độc ác cháy bùng lên từ người lũ ma quái, cả sương mù cũngkhông thể tới gần chúng nó.—— Đây chính là Ma Chu Tù Trưởng và Ảm Diệt Lang Vương.“Mọi chuyện đã giải quyết xong, ta phải đi về.” Mẹ của linh hồn dơ bẩn nói.Nó kéo kéo xích sắt thật dài trong tay.Một người lăn ra từ trong sương mù, té ngã trên mặt đất.“Đây là kẻ nào?” Ảm Diệt Lang Vương ngạc nhiên nói.“Một Thẻ Bài Sư, hắn là chiến lợi phẩm của ta, các ngươi không được nhúcnhích.” Mẹ của linh hồn dơ bẩn nói.Nó đi đến trước mặt con Thiêu Thân Ô Nhiễm kia.Ảm Diệt Lang Vương nhìn nhìn về hướng sương mù, nói: “Tốt nhất ngươi maumau giết chết tù binh đi, nếu không ta sẽ nhịn không được muốn đi lên quảngtrường, xử lý tên thiên sứ kia.”Mẹ của linh hồn dơ bẩn dừng một chút.Có ý gì?Vì sao nó không trực tiếp đi xử lý tên thiên sứ kia?Chẳng lẽ chỉ khi nào Thẻ Bài Sư xông vào tử vong thì thiên sứ mới có thể bịgiết chết?Khó trách có một hàng giải thích ở cuối nhiệm vụ:ấ“Thiên sứ phụ trách trấn thủ quảng trường —— nó sẽ giữ lại một đường lui chongươi.”Mẹ của linh hồn dơ bẩn nhẹ nhàng túm xích sắt một cái.Thẻ Bài Sư lảo đảo lăn xuống mặt đất, bị chậm rãi kéo lê đến trước mặt thiêuthân.“Ngươi muốn làm gì thì làm đi, ta tra tấn tù binh của ta như thế nào, không tớiphiên ngươi xen vào.” Mẹ của linh hồn dơ bẩn lạnh lẽo nói.“Trở về.” Nó lại nói với thiêu thân.Thiêu thân vỗ hai cánh rồi bay lên trời, lướt vào sâu bên trong sương mù.Ảm Diệt Lang Vương nhìn thiêu thân đi xa, hừ lạnh nói: “Tính tình của nó cànglúc càng hung hăng.”Ma Chu Tù Trưởng chậm rãi nói: “Nó vẫn luôn như vậy, ngươi không nên dâyvào nó.”
Hắn vẫn đang đứng trước con đường nhỏ bị bao phủ trong sương mù.
Nhưng sức mạnh trong thân thể vẫn không ngừng dâng trào, cho nên hắn sắp
khống chế không được khí tức đang bùng nổ của mình.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiển hiện:
“Bởi vì hạn chế của pháp tắc, bổn giao diện thao tác anh linh cần tránh gây nên
chú ý và dao động quá lớn.”
“Ngươi bị bổn danh sách hạn chế hạn mức gia tăng cấp bậc cao nhất, cũng dùng
đa số hồn lực để trao đổi với Thần Trụ Vĩnh Dạ.”
“Ngươi chỉ tăng lên 11 cấp bậc.”
“Cấp bậc hiện tại: cấp 30.”
“Hồn lực hiện tại: 200.”
“Thực lực của ngươi đạt được bước gia tăng nhảy vọt.”
“Ngươi tặng phần lớn thu hoạch hồn lực cho một tồn tại cổ xưa nào đó trên
Thần Trụ Vĩnh Dạ.”
“Ngươi đạt được sự đồng ý ngầm của đối phương.”
“Chúc mừng, ngươi đồng thời hoàn thành tiến hóa tiết điểm thần trụ cấp 20 và
cấp 30.”
“Dưới sự chứng kiến của Thần Trụ Vĩnh Dạ, căn cứ vào khế ước mà các ngươi
ký kết, ngươi lại đạt được sức mạnh của tồn tại cổ xưa kia lần nữa.”
“Quang hoàn kỵ sĩ của ngươi đã tăng lên.”
“Mũ miện không rõ chưa được đặt tên:”
“Hiệu quả cố định: Màn đêm bốn mươi mét.”
“Thuyết minh: Ngươi có thể triệu tập vật phẩm, thuật pháp và tồn tại có được
linh hồn trong phạm vi bốn mươi mét, làm nó lập tức xuất hiện ở một vị trí bất
kỳ nào đó trong phạm vi bốn mươi mét lấy ngươi làm trung tâm.”
“—— Màn đêm bao phủ tất cả, nó là bàn tay nắm quyền hành của ngươi.”
Liễu Bình nhanh chóng xem xong.
Sách thẻ nhẹ nhàng khẽ động, Triệu Thiền Y lặng lẽ xuất hiện.
“—— Chúc mừng, Liễu Bình, khí thế trên người ngươi đã không còn yếu như
lúc trước ở thế giới tu hành.” Triệu Thiền Y lộ ra nụ cười, hưng phấn nói tiếp:
“Sau khi trở thành người trong thế giới Luyện Ngục và Vĩnh Dạ thì ngươi phải
tu luyện lại từ đầu, giờ cuối cùng cũng tìm về được thực lực lần nữa.”
Yana nói chen vào: “Đây đã không phải sức mạnh của Tu Hành Trắc, mà là sức
mạnh thuần túy của Thần Bí Trắc, nếu hắn của hiện tại và hắn của trước kia đối
ế ể
chiến thì hoàn toàn có thể đánh bẹp dí trước kia.”
—— Sức mạnh của Thần Bí Trắc áp chế các Trắc khác.
Cuối cùng thì... Thực lực của hắn đã vượt qua những thời điểm trong dĩ vãng
trước kia.
Liễu Bình lẳng lặng cảm nhận được sức mạnh sôi trào trên người, nhìn về phía
con đường nhỏ bị sương mù bao phủ lần nữa.
“Tuy vẫn không so được với Ma Vương kỳ quỷ, nhưng ở phương diện chiến
đấu, ta bỗng có thêm chút tự tin...”
Tiếng nói vừa dứt.
Hắn mở bản đồ trong suốt ra, chậm rãi đi về phía trước dọc theo con đường nhỏ.
….
Trên bản đồ.
Một con đường thật dài hiện ra.
Ở cuối con đường có một điểm đình trú nhỏ bất động, bên cạnh hiện ra một loạt
đánh dấu:
“Vật cưỡi thuộc về Mẹ của linh hồn dơ bẩn: Thiêu Thân Ô Nhiễm.”
“Ma trùng biến dị hiếm thấy, yếu ớt giống như chủ nhân của nó.”
Liễu Bình nhìn hàng chữ thứ hai, trong lòng âm thầm kinh ngạc.
Ma Vương kỳ quỷ này rảnh rỗi đến mức nào mà cả vật cưỡi của thủ hạ cũng
phải đánh giá một vài câu vậy chứ.
Ngay sau đó, trên bản đồ lại hiện lên hai điểm nhỏ:
“Ma Chu Tù Trưởng.”
“—— Đây là một tên ngu xuẩn.”
“Ảm Diệt Lang Vương.”
“—— Một tên ngu xuẩn khác, nhưng thực lực không tồi, nếu cuối cùng nó lại
khiêu khích ta thì ta sẽ ăn nó.”
Thực lực không tồi.
Có thể được Ma Vương kỳ quỷ khen một tiếng thực lực không tồi, vậy thế nào
cũng mạnh hơn hắn nhiều.
Liễu Bình dừng lại, lên tiếng: “Lilith.”
“Ta ở đây.” Cô bé nói.
“Ngươi có thể tạm thời khống chế Mẹ của linh hồn dơ bẩn không? Chỉ sợ chúng
ta phải diễn một tuồng kịch.” Liễu Bình nói.
“Đương nhiên, ngươi muốn làm thế nào?” Lilith tò mò hỏi.
“Đánh với đám quái vật này thật sự chả thú vị gì, chúng ta trực tiếp phá hủy sào
huyệt kẻ địch đi.” Liễu Bình nói.
ố ấ
“Ta sợ ta làm không tốt.” Lilith thấp thỏm nói.
“Không có gì, chờ lát nữa ta nói câu nào thì ngươi lặp lại câu đó, coi như là chơi
nhà chòi đi.” Liễu Bình mỉm cười nói.
“Lỡ như lòi thì sao?”
“Thật ra cũng không có ảnh hưởng gì, nếu như bại lộ thì chúng ta cứ giết một
hồi, bắt thêm mấy con rối.”
“Hô —— Ngươi nói vậy thì ta an tâm rồi.”
Mấy phút đồng hồ sau.
Sa... Sa... Sa...
Tiếng động như có cái gì bị kéo lê vang lên từ đường nhỏ.
Một con quái vật toàn thân cấu thành từ xương khô xuyên qua con đường thật
dài, đi tới điểm cuối.
Một giọng nói vang lên: “Ngươi đã trở lại, Mẹ của linh hồn dơ bẩn.”
Mẹ của linh hồn dơ bẩn nhìn thoáng qua nơi phát ra tiếng nói.
Chỉ thấy hai con quái vật đứng song song, một con trong đó có tới tám cái chi
dài sắc thái tươi đẹp, con còn lại cả người toàn lông đen, ánh mắt hung hãn,
móng tay sắc bén như đao nhọn.
Khí thế vô cùng độc ác cháy bùng lên từ người lũ ma quái, cả sương mù cũng
không thể tới gần chúng nó.
—— Đây chính là Ma Chu Tù Trưởng và Ảm Diệt Lang Vương.
“Mọi chuyện đã giải quyết xong, ta phải đi về.” Mẹ của linh hồn dơ bẩn nói.
Nó kéo kéo xích sắt thật dài trong tay.
Một người lăn ra từ trong sương mù, té ngã trên mặt đất.
“Đây là kẻ nào?” Ảm Diệt Lang Vương ngạc nhiên nói.
“Một Thẻ Bài Sư, hắn là chiến lợi phẩm của ta, các ngươi không được nhúc
nhích.” Mẹ của linh hồn dơ bẩn nói.
Nó đi đến trước mặt con Thiêu Thân Ô Nhiễm kia.
Ảm Diệt Lang Vương nhìn nhìn về hướng sương mù, nói: “Tốt nhất ngươi mau
mau giết chết tù binh đi, nếu không ta sẽ nhịn không được muốn đi lên quảng
trường, xử lý tên thiên sứ kia.”
Mẹ của linh hồn dơ bẩn dừng một chút.
Có ý gì?
Vì sao nó không trực tiếp đi xử lý tên thiên sứ kia?
Chẳng lẽ chỉ khi nào Thẻ Bài Sư xông vào tử vong thì thiên sứ mới có thể bị
giết chết?
Khó trách có một hàng giải thích ở cuối nhiệm vụ:
ấ
“Thiên sứ phụ trách trấn thủ quảng trường —— nó sẽ giữ lại một đường lui cho
ngươi.”
Mẹ của linh hồn dơ bẩn nhẹ nhàng túm xích sắt một cái.
Thẻ Bài Sư lảo đảo lăn xuống mặt đất, bị chậm rãi kéo lê đến trước mặt thiêu
thân.
“Ngươi muốn làm gì thì làm đi, ta tra tấn tù binh của ta như thế nào, không tới
phiên ngươi xen vào.” Mẹ của linh hồn dơ bẩn lạnh lẽo nói.
“Trở về.” Nó lại nói với thiêu thân.
Thiêu thân vỗ hai cánh rồi bay lên trời, lướt vào sâu bên trong sương mù.
Ảm Diệt Lang Vương nhìn thiêu thân đi xa, hừ lạnh nói: “Tính tình của nó càng
lúc càng hung hăng.”
Ma Chu Tù Trưởng chậm rãi nói: “Nó vẫn luôn như vậy, ngươi không nên dây
vào nó.”
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắn vẫn đang đứng trước con đường nhỏ bị bao phủ trong sương mù.Nhưng sức mạnh trong thân thể vẫn không ngừng dâng trào, cho nên hắn sắpkhống chế không được khí tức đang bùng nổ của mình.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiển hiện:“Bởi vì hạn chế của pháp tắc, bổn giao diện thao tác anh linh cần tránh gây nênchú ý và dao động quá lớn.”“Ngươi bị bổn danh sách hạn chế hạn mức gia tăng cấp bậc cao nhất, cũng dùngđa số hồn lực để trao đổi với Thần Trụ Vĩnh Dạ.”“Ngươi chỉ tăng lên 11 cấp bậc.”“Cấp bậc hiện tại: cấp 30.”“Hồn lực hiện tại: 200.”“Thực lực của ngươi đạt được bước gia tăng nhảy vọt.”“Ngươi tặng phần lớn thu hoạch hồn lực cho một tồn tại cổ xưa nào đó trênThần Trụ Vĩnh Dạ.”“Ngươi đạt được sự đồng ý ngầm của đối phương.”“Chúc mừng, ngươi đồng thời hoàn thành tiến hóa tiết điểm thần trụ cấp 20 vàcấp 30.”“Dưới sự chứng kiến của Thần Trụ Vĩnh Dạ, căn cứ vào khế ước mà các ngươiký kết, ngươi lại đạt được sức mạnh của tồn tại cổ xưa kia lần nữa.”“Quang hoàn kỵ sĩ của ngươi đã tăng lên.”“Mũ miện không rõ chưa được đặt tên:”“Hiệu quả cố định: Màn đêm bốn mươi mét.”“Thuyết minh: Ngươi có thể triệu tập vật phẩm, thuật pháp và tồn tại có đượclinh hồn trong phạm vi bốn mươi mét, làm nó lập tức xuất hiện ở một vị trí bấtkỳ nào đó trong phạm vi bốn mươi mét lấy ngươi làm trung tâm.”“—— Màn đêm bao phủ tất cả, nó là bàn tay nắm quyền hành của ngươi.”Liễu Bình nhanh chóng xem xong.Sách thẻ nhẹ nhàng khẽ động, Triệu Thiền Y lặng lẽ xuất hiện.“—— Chúc mừng, Liễu Bình, khí thế trên người ngươi đã không còn yếu nhưlúc trước ở thế giới tu hành.” Triệu Thiền Y lộ ra nụ cười, hưng phấn nói tiếp:“Sau khi trở thành người trong thế giới Luyện Ngục và Vĩnh Dạ thì ngươi phảitu luyện lại từ đầu, giờ cuối cùng cũng tìm về được thực lực lần nữa.”Yana nói chen vào: “Đây đã không phải sức mạnh của Tu Hành Trắc, mà là sứcmạnh thuần túy của Thần Bí Trắc, nếu hắn của hiện tại và hắn của trước kia đốiế ểchiến thì hoàn toàn có thể đánh bẹp dí trước kia.”—— Sức mạnh của Thần Bí Trắc áp chế các Trắc khác.Cuối cùng thì... Thực lực của hắn đã vượt qua những thời điểm trong dĩ vãngtrước kia.Liễu Bình lẳng lặng cảm nhận được sức mạnh sôi trào trên người, nhìn về phíacon đường nhỏ bị sương mù bao phủ lần nữa.“Tuy vẫn không so được với Ma Vương kỳ quỷ, nhưng ở phương diện chiếnđấu, ta bỗng có thêm chút tự tin...”Tiếng nói vừa dứt.Hắn mở bản đồ trong suốt ra, chậm rãi đi về phía trước dọc theo con đường nhỏ.….Trên bản đồ.Một con đường thật dài hiện ra.Ở cuối con đường có một điểm đình trú nhỏ bất động, bên cạnh hiện ra một loạtđánh dấu:“Vật cưỡi thuộc về Mẹ của linh hồn dơ bẩn: Thiêu Thân Ô Nhiễm.”“Ma trùng biến dị hiếm thấy, yếu ớt giống như chủ nhân của nó.”Liễu Bình nhìn hàng chữ thứ hai, trong lòng âm thầm kinh ngạc.Ma Vương kỳ quỷ này rảnh rỗi đến mức nào mà cả vật cưỡi của thủ hạ cũngphải đánh giá một vài câu vậy chứ.Ngay sau đó, trên bản đồ lại hiện lên hai điểm nhỏ:“Ma Chu Tù Trưởng.”“—— Đây là một tên ngu xuẩn.”“Ảm Diệt Lang Vương.”“—— Một tên ngu xuẩn khác, nhưng thực lực không tồi, nếu cuối cùng nó lạikhiêu khích ta thì ta sẽ ăn nó.”Thực lực không tồi.Có thể được Ma Vương kỳ quỷ khen một tiếng thực lực không tồi, vậy thế nàocũng mạnh hơn hắn nhiều.Liễu Bình dừng lại, lên tiếng: “Lilith.”“Ta ở đây.” Cô bé nói.“Ngươi có thể tạm thời khống chế Mẹ của linh hồn dơ bẩn không? Chỉ sợ chúngta phải diễn một tuồng kịch.” Liễu Bình nói.“Đương nhiên, ngươi muốn làm thế nào?” Lilith tò mò hỏi.“Đánh với đám quái vật này thật sự chả thú vị gì, chúng ta trực tiếp phá hủy sàohuyệt kẻ địch đi.” Liễu Bình nói.ố ấ“Ta sợ ta làm không tốt.” Lilith thấp thỏm nói.“Không có gì, chờ lát nữa ta nói câu nào thì ngươi lặp lại câu đó, coi như là chơinhà chòi đi.” Liễu Bình mỉm cười nói.“Lỡ như lòi thì sao?”“Thật ra cũng không có ảnh hưởng gì, nếu như bại lộ thì chúng ta cứ giết mộthồi, bắt thêm mấy con rối.”“Hô —— Ngươi nói vậy thì ta an tâm rồi.”Mấy phút đồng hồ sau.Sa... Sa... Sa...Tiếng động như có cái gì bị kéo lê vang lên từ đường nhỏ.Một con quái vật toàn thân cấu thành từ xương khô xuyên qua con đường thậtdài, đi tới điểm cuối.Một giọng nói vang lên: “Ngươi đã trở lại, Mẹ của linh hồn dơ bẩn.”Mẹ của linh hồn dơ bẩn nhìn thoáng qua nơi phát ra tiếng nói.Chỉ thấy hai con quái vật đứng song song, một con trong đó có tới tám cái chidài sắc thái tươi đẹp, con còn lại cả người toàn lông đen, ánh mắt hung hãn,móng tay sắc bén như đao nhọn.Khí thế vô cùng độc ác cháy bùng lên từ người lũ ma quái, cả sương mù cũngkhông thể tới gần chúng nó.—— Đây chính là Ma Chu Tù Trưởng và Ảm Diệt Lang Vương.“Mọi chuyện đã giải quyết xong, ta phải đi về.” Mẹ của linh hồn dơ bẩn nói.Nó kéo kéo xích sắt thật dài trong tay.Một người lăn ra từ trong sương mù, té ngã trên mặt đất.“Đây là kẻ nào?” Ảm Diệt Lang Vương ngạc nhiên nói.“Một Thẻ Bài Sư, hắn là chiến lợi phẩm của ta, các ngươi không được nhúcnhích.” Mẹ của linh hồn dơ bẩn nói.Nó đi đến trước mặt con Thiêu Thân Ô Nhiễm kia.Ảm Diệt Lang Vương nhìn nhìn về hướng sương mù, nói: “Tốt nhất ngươi maumau giết chết tù binh đi, nếu không ta sẽ nhịn không được muốn đi lên quảngtrường, xử lý tên thiên sứ kia.”Mẹ của linh hồn dơ bẩn dừng một chút.Có ý gì?Vì sao nó không trực tiếp đi xử lý tên thiên sứ kia?Chẳng lẽ chỉ khi nào Thẻ Bài Sư xông vào tử vong thì thiên sứ mới có thể bịgiết chết?Khó trách có một hàng giải thích ở cuối nhiệm vụ:ấ“Thiên sứ phụ trách trấn thủ quảng trường —— nó sẽ giữ lại một đường lui chongươi.”Mẹ của linh hồn dơ bẩn nhẹ nhàng túm xích sắt một cái.Thẻ Bài Sư lảo đảo lăn xuống mặt đất, bị chậm rãi kéo lê đến trước mặt thiêuthân.“Ngươi muốn làm gì thì làm đi, ta tra tấn tù binh của ta như thế nào, không tớiphiên ngươi xen vào.” Mẹ của linh hồn dơ bẩn lạnh lẽo nói.“Trở về.” Nó lại nói với thiêu thân.Thiêu thân vỗ hai cánh rồi bay lên trời, lướt vào sâu bên trong sương mù.Ảm Diệt Lang Vương nhìn thiêu thân đi xa, hừ lạnh nói: “Tính tình của nó cànglúc càng hung hăng.”Ma Chu Tù Trưởng chậm rãi nói: “Nó vẫn luôn như vậy, ngươi không nên dâyvào nó.”