"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 488: Trận này do ta đánh

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Thời gian trôi đi.Một giây.Hai giây.Ba giây.Nam tử đeo mặt nạ xương khô kia bỗng bừng tỉnh.Gã vỗ vỗ đầu Cốt Long, may mắn nói: “Thật là một kỹ năng thần bí lợi hại,thiếu chút nữa trúng chiêu —— Cũng may ngươi đã cứu ta.”Cốt Long phát ra giọng nói trầm thấp: “Bọn họ bị ta đưa đến thời khắc nào đóvào mấy ngày sau, mười giây sau sẽ trở về.”Nam tử lật lật sách thẻ, thận trọng lấy ra một thẻ bài.“Giết các ngươi!”“Đáng chết, thiếu chút nữa lật thuyền trong mương! Lần này ta sẽ không chơiđùa đâu, ta phải dùng một chiêu giết chết các ngươi, đoạt đi tất cả thẻ bài củacác ngươi!”...Đấu trường.Liễu Bình đứng trong đấu trường trống trải, một hồi lâu sau mới hiểu đã xảy rachuyện gì.Sách thẻ tự động mở ra.Yana lặng lẽ hiện lên, nhìn quanh bốn phía rồi nói: “Đây là Đăng Thần Chiếncủa ta sao...”“Đúng vậy, hiện tại mỗi tháng nó sẽ phát động một lần.” Liễu Bình nói.“Vì sao chúng ta đột nhiên tiến vào nơi này?” Hoa Tình Không hỏi.“Nói ra thì rất dài ——”Liễu Bình nhìn từng lời nhắc nhở chiến đấu trong hư không, tiếp tục nói: “Hìnhnhư con rồng kia đưa chúng ta đến vài ngày sau, nhưng trong quá trình này, cómột việc là không đi vòng qua được, chuyện này ngăn cản chúng ta.”“Là cái gì?” Norton hiện ra, cảm thấy hứng thú mà nói.“Đăng Thần Chiến —— Nó sẽ xảy ra vào thời khắc cố định, tuyệt đối khôngngoại lệ.” Yana nói tiếp.Trên mặt nàng hiện ra vẻ ngơ ngẩn và bi thương, cứ như nhớ lại điều gì đo.Một cây roi dài màu đen xuất hiện trong tay nàng.“Liễu Bình.” Nàng lên tiếng.ễ“Cái gì?” Liễu Bình nói.“Trận này do ta đánh.”“... Được.”Trong hư không, không gian bắt đầu không ngừng biến ảo.Cứ như có thứ gì sắp tới.Mọi người đồng thời ngừng thở, yên lặng chờ đợi.Bỗng nhiên.Một giọng nữ non nớt truyền đến từ sách thẻ: “Vừa rồi... Ta cảm nhận đượckhiêu khích...”Sách thẻ chấn động.Một thẻ bài bay ra, hóa thành một cô bé, xuất hiện ở trước mắt mọi người.Cô bé mặc một bộ váy dài màu đỏ, mái tóc dài đen bóng xõa trên vai, hai mắttrong suốt lóng lánh giống như bảo thạch đỏ.Là Andrea!Cô bé nhìn Liễu Bình, mỉm cười nói: “Có Long tộc đang làm khó dễ ngươisao?”Liễu Bình vui mừng quá đỗi, tiến lên nhìn kỹ cô bé rồi nói: “Ngươi khỏe rồi à?”“Ừ, cũng ít nhiều nhờ ngươi giúp ta thay đổi Long Tích, hiện tại ta cảm nhậnđược sức mạnh vô tận dâng trào từ trong thân thể, chúng quay quanh ta khôngngừng hoan hô và chúc mừng, nói cho ta ——”“Ta đã đạt được tân sinh.”Nói xong thì Andrea nhìn về phía Yana và nói: “Tỷ tỷ, đã lâu không gặp.”Yana tiến lên ôm cô bé một cái, sau đó sờ sờ đầu cô và nói: “Ngươi chịu khổ,chờ ta đánh xong trận này thì ôn chuyện với ngươi sau.”“Tỷ tỷ —— Dùng binh khí gì chiến đấu vậy?” Andrea hỏi.“Tạm thời còn chưa có.” Yana nói.Andrea vẫy tay một cái.Hư không vỡ ra.Từng thanh binh khí tỏa ra khí tức cổ xưa cường đại hiện lên trong bóng đêm.“Các vị, đều tới chọn binh khí đi.”“Đây là quà gặp mặt mà ta tặng mọi người.” Andrea nói.…“Liễu Bình, binh khí ngươi đã là binh khí mạnh nhất mà ta có thể lấy ra được,chờ về sau thực lực của ta tăng lên thì đổi mới cho ngươi lần nữa.”ế ấ“Ta cũng không vội, dù sao phương thức chiến đấu của ta cơ bản là dựa vào mọingười.” Liễu Bình nói.“Cứ giao chuyện này cho ta.” Andrea nói, sau đó lấy một thanh trường đao ra từnhững binh khí trôi nổi kia.“Miêu Yêu.” Cô bé hô.“Hừ, gọi ta là tỷ tỷ.” Triệu Thiền Y khó chịu nói.“Trông ngươi có vẻ quá nhỏ, nhìn chỉ cỡ tuổi ta mà thôi.” Andrea nghiêm túcnói.“—— Ta thích nghe câu này.”Một thanh trường đao được Andrea đưa qua.Chỉ nghe Andrea nói: “Để lại U Ảnh Đao cho Liễu Bình dùng đi, ngươi dùngthanh này, uy lực cũng không yếu đâu.”Triệu Thiền Y nhận lấy thanh đao, sau đó tùy ý vung vẩy hai cái.Chỉ thấy chung quanh trường đao hiện ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp, tung ranhững cú chém không tiếng động liên hồi trên hư không.Ánh mắt Triệu Thiền Y sáng lên, hỏi: “Hình như đao này có uy năng khác đúngkhông?”“Tên đao này là Liên Hoàn, tốc độ cực nhanh, khi trảm liên tục sẽ có vô số đaoảnh gia trì vào.” Andrea nói.Triệu Thiền Y buộc thanh đao lên lưng, cười nói: “Ta sẽ không nói cảm ơnngươi, Liễu Bình có một loại phương pháp thăng cấp rất tốt, chờ lát nữa ta quánđỉnh cho ngươi, bảo đảm thực lực của ngươi sẽ tăng lên cực nhanh.”“Hì hì, được.” Andrea tiến lên ôm Triệu Thiền Y một cái, lại nhìn về phíaNorton và nói: “Hoan nghênh ngươi gia nhập chúng ta.”Cô bé đưa một thanh quyền trượng bằng gỗ qua.Norton nhận lấy quyền trượng, nhẹ nhàng vung lên, chỉ thấy trong hư khôngxuất hiện từng mảnh gợn sóng.Y lại gõ gõ quyền trượng xuống đất.Đông!Đài đấu trường chấn động dữ dội.“Thuật pháp hệ Không Gian, lại có thể cận chiến, quyền trượng này ghê gớmđấy!” Norton vui mừng quá đỗi, vội vàng hành lễ cảm tạ Andrea.Andrea đáp lễ, sau đó nhìn về phía Libertas.Libertas bắt đầu khẩn trương, giành mở miệng trước: “À —— Ta là Libertas,đồng đội trung thực, bạn học cùng lớp với Liễu Bình, ngày nào cũng kề vaichiến đấu với hắn, đã được hắn cứu vớt trong lúc nguy nan mấy lần, thân đếnmức không thể thân hơn!”“Được, cho ngươi đôi đoản kiếm này.”ế ốLibertas nhìn lại hai thanh đoản kiếm trên tay đối phương.Chỉ thấy một thanh trong đó lúc ẩn lúc hiện, giống như một cái bóng trong suốt;mà thanh còn lại thì lượn lờ lôi quang không thể xua tan được.Cả đời của hắn ta chưa bao giờ dùng qua binh khí cao cấp như vậy!“Thật sự rất cảm tạ! Ta sẽ dùng chúng thật tốt!”Libertas nhận lấy đôi đoản kiếm kia, mừng đến mức múa may ngay đươngtrường, dáng vẻ như yêu thích không buông tay.Andrea lại nhìn về phía Hoa Tình Không.Hoa Tình Không mỉm cười xua xua tay rồi nói: “Ta thì thôi đi, ta không cầnbinh khí để công kích.”Andrea tiếc nuối nói: “Đáng tiếc ta vừa thức tỉnh, ngươi chờ ta thêm mộtkhoảng thời gian, sau này ta sẽ nghĩ cách kiếm cho ngươi một bộ hộ giáp.”“Cảm ơn trước.” Hoa Tình Không nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Thời gian trôi đi.Một giây.Hai giây.Ba giây.Nam tử đeo mặt nạ xương khô kia bỗng bừng tỉnh.Gã vỗ vỗ đầu Cốt Long, may mắn nói: “Thật là một kỹ năng thần bí lợi hại,thiếu chút nữa trúng chiêu —— Cũng may ngươi đã cứu ta.”Cốt Long phát ra giọng nói trầm thấp: “Bọn họ bị ta đưa đến thời khắc nào đóvào mấy ngày sau, mười giây sau sẽ trở về.”Nam tử lật lật sách thẻ, thận trọng lấy ra một thẻ bài.“Giết các ngươi!”“Đáng chết, thiếu chút nữa lật thuyền trong mương! Lần này ta sẽ không chơiđùa đâu, ta phải dùng một chiêu giết chết các ngươi, đoạt đi tất cả thẻ bài củacác ngươi!”...Đấu trường.Liễu Bình đứng trong đấu trường trống trải, một hồi lâu sau mới hiểu đã xảy rachuyện gì.Sách thẻ tự động mở ra.Yana lặng lẽ hiện lên, nhìn quanh bốn phía rồi nói: “Đây là Đăng Thần Chiếncủa ta sao...”“Đúng vậy, hiện tại mỗi tháng nó sẽ phát động một lần.” Liễu Bình nói.“Vì sao chúng ta đột nhiên tiến vào nơi này?” Hoa Tình Không hỏi.“Nói ra thì rất dài ——”Liễu Bình nhìn từng lời nhắc nhở chiến đấu trong hư không, tiếp tục nói: “Hìnhnhư con rồng kia đưa chúng ta đến vài ngày sau, nhưng trong quá trình này, cómột việc là không đi vòng qua được, chuyện này ngăn cản chúng ta.”“Là cái gì?” Norton hiện ra, cảm thấy hứng thú mà nói.“Đăng Thần Chiến —— Nó sẽ xảy ra vào thời khắc cố định, tuyệt đối khôngngoại lệ.” Yana nói tiếp.Trên mặt nàng hiện ra vẻ ngơ ngẩn và bi thương, cứ như nhớ lại điều gì đo.Một cây roi dài màu đen xuất hiện trong tay nàng.“Liễu Bình.” Nàng lên tiếng.ễ“Cái gì?” Liễu Bình nói.“Trận này do ta đánh.”“... Được.”Trong hư không, không gian bắt đầu không ngừng biến ảo.Cứ như có thứ gì sắp tới.Mọi người đồng thời ngừng thở, yên lặng chờ đợi.Bỗng nhiên.Một giọng nữ non nớt truyền đến từ sách thẻ: “Vừa rồi... Ta cảm nhận đượckhiêu khích...”Sách thẻ chấn động.Một thẻ bài bay ra, hóa thành một cô bé, xuất hiện ở trước mắt mọi người.Cô bé mặc một bộ váy dài màu đỏ, mái tóc dài đen bóng xõa trên vai, hai mắttrong suốt lóng lánh giống như bảo thạch đỏ.Là Andrea!Cô bé nhìn Liễu Bình, mỉm cười nói: “Có Long tộc đang làm khó dễ ngươisao?”Liễu Bình vui mừng quá đỗi, tiến lên nhìn kỹ cô bé rồi nói: “Ngươi khỏe rồi à?”“Ừ, cũng ít nhiều nhờ ngươi giúp ta thay đổi Long Tích, hiện tại ta cảm nhậnđược sức mạnh vô tận dâng trào từ trong thân thể, chúng quay quanh ta khôngngừng hoan hô và chúc mừng, nói cho ta ——”“Ta đã đạt được tân sinh.”Nói xong thì Andrea nhìn về phía Yana và nói: “Tỷ tỷ, đã lâu không gặp.”Yana tiến lên ôm cô bé một cái, sau đó sờ sờ đầu cô và nói: “Ngươi chịu khổ,chờ ta đánh xong trận này thì ôn chuyện với ngươi sau.”“Tỷ tỷ —— Dùng binh khí gì chiến đấu vậy?” Andrea hỏi.“Tạm thời còn chưa có.” Yana nói.Andrea vẫy tay một cái.Hư không vỡ ra.Từng thanh binh khí tỏa ra khí tức cổ xưa cường đại hiện lên trong bóng đêm.“Các vị, đều tới chọn binh khí đi.”“Đây là quà gặp mặt mà ta tặng mọi người.” Andrea nói.…“Liễu Bình, binh khí ngươi đã là binh khí mạnh nhất mà ta có thể lấy ra được,chờ về sau thực lực của ta tăng lên thì đổi mới cho ngươi lần nữa.”ế ấ“Ta cũng không vội, dù sao phương thức chiến đấu của ta cơ bản là dựa vào mọingười.” Liễu Bình nói.“Cứ giao chuyện này cho ta.” Andrea nói, sau đó lấy một thanh trường đao ra từnhững binh khí trôi nổi kia.“Miêu Yêu.” Cô bé hô.“Hừ, gọi ta là tỷ tỷ.” Triệu Thiền Y khó chịu nói.“Trông ngươi có vẻ quá nhỏ, nhìn chỉ cỡ tuổi ta mà thôi.” Andrea nghiêm túcnói.“—— Ta thích nghe câu này.”Một thanh trường đao được Andrea đưa qua.Chỉ nghe Andrea nói: “Để lại U Ảnh Đao cho Liễu Bình dùng đi, ngươi dùngthanh này, uy lực cũng không yếu đâu.”Triệu Thiền Y nhận lấy thanh đao, sau đó tùy ý vung vẩy hai cái.Chỉ thấy chung quanh trường đao hiện ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp, tung ranhững cú chém không tiếng động liên hồi trên hư không.Ánh mắt Triệu Thiền Y sáng lên, hỏi: “Hình như đao này có uy năng khác đúngkhông?”“Tên đao này là Liên Hoàn, tốc độ cực nhanh, khi trảm liên tục sẽ có vô số đaoảnh gia trì vào.” Andrea nói.Triệu Thiền Y buộc thanh đao lên lưng, cười nói: “Ta sẽ không nói cảm ơnngươi, Liễu Bình có một loại phương pháp thăng cấp rất tốt, chờ lát nữa ta quánđỉnh cho ngươi, bảo đảm thực lực của ngươi sẽ tăng lên cực nhanh.”“Hì hì, được.” Andrea tiến lên ôm Triệu Thiền Y một cái, lại nhìn về phíaNorton và nói: “Hoan nghênh ngươi gia nhập chúng ta.”Cô bé đưa một thanh quyền trượng bằng gỗ qua.Norton nhận lấy quyền trượng, nhẹ nhàng vung lên, chỉ thấy trong hư khôngxuất hiện từng mảnh gợn sóng.Y lại gõ gõ quyền trượng xuống đất.Đông!Đài đấu trường chấn động dữ dội.“Thuật pháp hệ Không Gian, lại có thể cận chiến, quyền trượng này ghê gớmđấy!” Norton vui mừng quá đỗi, vội vàng hành lễ cảm tạ Andrea.Andrea đáp lễ, sau đó nhìn về phía Libertas.Libertas bắt đầu khẩn trương, giành mở miệng trước: “À —— Ta là Libertas,đồng đội trung thực, bạn học cùng lớp với Liễu Bình, ngày nào cũng kề vaichiến đấu với hắn, đã được hắn cứu vớt trong lúc nguy nan mấy lần, thân đếnmức không thể thân hơn!”“Được, cho ngươi đôi đoản kiếm này.”ế ốLibertas nhìn lại hai thanh đoản kiếm trên tay đối phương.Chỉ thấy một thanh trong đó lúc ẩn lúc hiện, giống như một cái bóng trong suốt;mà thanh còn lại thì lượn lờ lôi quang không thể xua tan được.Cả đời của hắn ta chưa bao giờ dùng qua binh khí cao cấp như vậy!“Thật sự rất cảm tạ! Ta sẽ dùng chúng thật tốt!”Libertas nhận lấy đôi đoản kiếm kia, mừng đến mức múa may ngay đươngtrường, dáng vẻ như yêu thích không buông tay.Andrea lại nhìn về phía Hoa Tình Không.Hoa Tình Không mỉm cười xua xua tay rồi nói: “Ta thì thôi đi, ta không cầnbinh khí để công kích.”Andrea tiếc nuối nói: “Đáng tiếc ta vừa thức tỉnh, ngươi chờ ta thêm mộtkhoảng thời gian, sau này ta sẽ nghĩ cách kiếm cho ngươi một bộ hộ giáp.”“Cảm ơn trước.” Hoa Tình Không nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Thời gian trôi đi.Một giây.Hai giây.Ba giây.Nam tử đeo mặt nạ xương khô kia bỗng bừng tỉnh.Gã vỗ vỗ đầu Cốt Long, may mắn nói: “Thật là một kỹ năng thần bí lợi hại,thiếu chút nữa trúng chiêu —— Cũng may ngươi đã cứu ta.”Cốt Long phát ra giọng nói trầm thấp: “Bọn họ bị ta đưa đến thời khắc nào đóvào mấy ngày sau, mười giây sau sẽ trở về.”Nam tử lật lật sách thẻ, thận trọng lấy ra một thẻ bài.“Giết các ngươi!”“Đáng chết, thiếu chút nữa lật thuyền trong mương! Lần này ta sẽ không chơiđùa đâu, ta phải dùng một chiêu giết chết các ngươi, đoạt đi tất cả thẻ bài củacác ngươi!”...Đấu trường.Liễu Bình đứng trong đấu trường trống trải, một hồi lâu sau mới hiểu đã xảy rachuyện gì.Sách thẻ tự động mở ra.Yana lặng lẽ hiện lên, nhìn quanh bốn phía rồi nói: “Đây là Đăng Thần Chiếncủa ta sao...”“Đúng vậy, hiện tại mỗi tháng nó sẽ phát động một lần.” Liễu Bình nói.“Vì sao chúng ta đột nhiên tiến vào nơi này?” Hoa Tình Không hỏi.“Nói ra thì rất dài ——”Liễu Bình nhìn từng lời nhắc nhở chiến đấu trong hư không, tiếp tục nói: “Hìnhnhư con rồng kia đưa chúng ta đến vài ngày sau, nhưng trong quá trình này, cómột việc là không đi vòng qua được, chuyện này ngăn cản chúng ta.”“Là cái gì?” Norton hiện ra, cảm thấy hứng thú mà nói.“Đăng Thần Chiến —— Nó sẽ xảy ra vào thời khắc cố định, tuyệt đối khôngngoại lệ.” Yana nói tiếp.Trên mặt nàng hiện ra vẻ ngơ ngẩn và bi thương, cứ như nhớ lại điều gì đo.Một cây roi dài màu đen xuất hiện trong tay nàng.“Liễu Bình.” Nàng lên tiếng.ễ“Cái gì?” Liễu Bình nói.“Trận này do ta đánh.”“... Được.”Trong hư không, không gian bắt đầu không ngừng biến ảo.Cứ như có thứ gì sắp tới.Mọi người đồng thời ngừng thở, yên lặng chờ đợi.Bỗng nhiên.Một giọng nữ non nớt truyền đến từ sách thẻ: “Vừa rồi... Ta cảm nhận đượckhiêu khích...”Sách thẻ chấn động.Một thẻ bài bay ra, hóa thành một cô bé, xuất hiện ở trước mắt mọi người.Cô bé mặc một bộ váy dài màu đỏ, mái tóc dài đen bóng xõa trên vai, hai mắttrong suốt lóng lánh giống như bảo thạch đỏ.Là Andrea!Cô bé nhìn Liễu Bình, mỉm cười nói: “Có Long tộc đang làm khó dễ ngươisao?”Liễu Bình vui mừng quá đỗi, tiến lên nhìn kỹ cô bé rồi nói: “Ngươi khỏe rồi à?”“Ừ, cũng ít nhiều nhờ ngươi giúp ta thay đổi Long Tích, hiện tại ta cảm nhậnđược sức mạnh vô tận dâng trào từ trong thân thể, chúng quay quanh ta khôngngừng hoan hô và chúc mừng, nói cho ta ——”“Ta đã đạt được tân sinh.”Nói xong thì Andrea nhìn về phía Yana và nói: “Tỷ tỷ, đã lâu không gặp.”Yana tiến lên ôm cô bé một cái, sau đó sờ sờ đầu cô và nói: “Ngươi chịu khổ,chờ ta đánh xong trận này thì ôn chuyện với ngươi sau.”“Tỷ tỷ —— Dùng binh khí gì chiến đấu vậy?” Andrea hỏi.“Tạm thời còn chưa có.” Yana nói.Andrea vẫy tay một cái.Hư không vỡ ra.Từng thanh binh khí tỏa ra khí tức cổ xưa cường đại hiện lên trong bóng đêm.“Các vị, đều tới chọn binh khí đi.”“Đây là quà gặp mặt mà ta tặng mọi người.” Andrea nói.…“Liễu Bình, binh khí ngươi đã là binh khí mạnh nhất mà ta có thể lấy ra được,chờ về sau thực lực của ta tăng lên thì đổi mới cho ngươi lần nữa.”ế ấ“Ta cũng không vội, dù sao phương thức chiến đấu của ta cơ bản là dựa vào mọingười.” Liễu Bình nói.“Cứ giao chuyện này cho ta.” Andrea nói, sau đó lấy một thanh trường đao ra từnhững binh khí trôi nổi kia.“Miêu Yêu.” Cô bé hô.“Hừ, gọi ta là tỷ tỷ.” Triệu Thiền Y khó chịu nói.“Trông ngươi có vẻ quá nhỏ, nhìn chỉ cỡ tuổi ta mà thôi.” Andrea nghiêm túcnói.“—— Ta thích nghe câu này.”Một thanh trường đao được Andrea đưa qua.Chỉ nghe Andrea nói: “Để lại U Ảnh Đao cho Liễu Bình dùng đi, ngươi dùngthanh này, uy lực cũng không yếu đâu.”Triệu Thiền Y nhận lấy thanh đao, sau đó tùy ý vung vẩy hai cái.Chỉ thấy chung quanh trường đao hiện ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp, tung ranhững cú chém không tiếng động liên hồi trên hư không.Ánh mắt Triệu Thiền Y sáng lên, hỏi: “Hình như đao này có uy năng khác đúngkhông?”“Tên đao này là Liên Hoàn, tốc độ cực nhanh, khi trảm liên tục sẽ có vô số đaoảnh gia trì vào.” Andrea nói.Triệu Thiền Y buộc thanh đao lên lưng, cười nói: “Ta sẽ không nói cảm ơnngươi, Liễu Bình có một loại phương pháp thăng cấp rất tốt, chờ lát nữa ta quánđỉnh cho ngươi, bảo đảm thực lực của ngươi sẽ tăng lên cực nhanh.”“Hì hì, được.” Andrea tiến lên ôm Triệu Thiền Y một cái, lại nhìn về phíaNorton và nói: “Hoan nghênh ngươi gia nhập chúng ta.”Cô bé đưa một thanh quyền trượng bằng gỗ qua.Norton nhận lấy quyền trượng, nhẹ nhàng vung lên, chỉ thấy trong hư khôngxuất hiện từng mảnh gợn sóng.Y lại gõ gõ quyền trượng xuống đất.Đông!Đài đấu trường chấn động dữ dội.“Thuật pháp hệ Không Gian, lại có thể cận chiến, quyền trượng này ghê gớmđấy!” Norton vui mừng quá đỗi, vội vàng hành lễ cảm tạ Andrea.Andrea đáp lễ, sau đó nhìn về phía Libertas.Libertas bắt đầu khẩn trương, giành mở miệng trước: “À —— Ta là Libertas,đồng đội trung thực, bạn học cùng lớp với Liễu Bình, ngày nào cũng kề vaichiến đấu với hắn, đã được hắn cứu vớt trong lúc nguy nan mấy lần, thân đếnmức không thể thân hơn!”“Được, cho ngươi đôi đoản kiếm này.”ế ốLibertas nhìn lại hai thanh đoản kiếm trên tay đối phương.Chỉ thấy một thanh trong đó lúc ẩn lúc hiện, giống như một cái bóng trong suốt;mà thanh còn lại thì lượn lờ lôi quang không thể xua tan được.Cả đời của hắn ta chưa bao giờ dùng qua binh khí cao cấp như vậy!“Thật sự rất cảm tạ! Ta sẽ dùng chúng thật tốt!”Libertas nhận lấy đôi đoản kiếm kia, mừng đến mức múa may ngay đươngtrường, dáng vẻ như yêu thích không buông tay.Andrea lại nhìn về phía Hoa Tình Không.Hoa Tình Không mỉm cười xua xua tay rồi nói: “Ta thì thôi đi, ta không cầnbinh khí để công kích.”Andrea tiếc nuối nói: “Đáng tiếc ta vừa thức tỉnh, ngươi chờ ta thêm mộtkhoảng thời gian, sau này ta sẽ nghĩ cách kiếm cho ngươi một bộ hộ giáp.”“Cảm ơn trước.” Hoa Tình Không nói.

Chương 488: Trận này do ta đánh