"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 494: Hắn đã chết

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giữa không trung, một quyển sách thẻ nặng nề rơi xuống.Liễu Bình đón được nó.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng xuất hiện:“Ngươi thắng được trận tế chiến này.”“Ngươi đạt được tất cả mọi thứ của kẻ chiến bại.”“Chúc mừng, ngươi có được sách thẻ: Lưu Sa Chi Thư.”“Đây là sách thẻ hệ Thời Gian, nó có yêu cầu rất cao đối với người sử dụng.”“—— Chỉ có Thẻ Bài Sư hệ Thời Gian mới có thể dùng nó.”Thẻ Bài Sư hệ Thời Gian...Hiện tại bên cạnh hắn còn chưa có ai là Thẻ Bài Sư hệ Thời Gian cả.Thôi thì tạm thời cất đi vậy.Liễu Bình vừa cất sách thẻ đi thì Hoa Tình Không đột nhiên hỏi: “Ngươi xácđịnh là phương pháp tế chiến à?”“Đúng vậy.” Liễu Bình nói.“Chúng ta đi nhanh đi, mau rời khỏi nơi này.” Vẻ mặt Hoa Tình Không trở nênnghiêm túc, cô nói.“Vì sao?” Norton hỏi.Hoa Tình Không nói: “Các ngươi chưa trải qua những năm tháng huy hoàng củaNhân tộc hư không, không biết nhiều về thủ đoạn của một số thẻ bài như ta——”“Nhất định phải là Thẻ Bài Sư nắm giữ năng lực hiến tế mới có thể sử dụngphương pháp tế chiến, nhưng rõ ràng vừa rồi Thẻ Bài Sư Thời Gian kia khôngcó loại tài năng này.”Liễu Bình nói: “Ý của ngươi là, sau lưng cái tên này còn có một kẻ khác à?”“Đúng vậy, hiến tế là một loại năng lực thẻ bài rất tà môn, cho dù là ở thời đạicủa ta, người bình thường cũng không dám trêu chọc tồn tại như vậy.” Hoa TìnhKhông nói.“Có lý, chúng ta chỉ muốn lên đường trở về thành phố Cơ Giới, cần gì phảiđánh nhau với dạng người như vậy chứ?” Yana bình tĩnh nói.Liễu Bình gật gật đầu.Nhiệm vụ chủ yếu trước mắt chính là tìm ra bộ bài hệ Thần Thánh để trở lại thếgiới chân thật, tìm được vỏ của Trấn Ngục Đao.Như thế mới có thể tránh được vận mệnh tử vong.ế ẫ ắ ế ấNếu không phải Thẻ Bài Sư Thời Gian vẫn luôn níu kéo bắt buộc chiến đấu, cònnuôi ý đồ cướp đi thẻ bài trên tay hắn thì hắn cũng lười đánh với gã.Nói cách khác ——Hắn cũng không phải đồ ngốc, hà cớ gì phải đứng ở chỗ này chờ người sau lưngngười ta mò đến trả thù chứ?“Đi, chúng ta tiếp tục lên đường.” Liễu Bình nói.Mọi người sôi nổi hóa thành thẻ bài rồi trở lại sách thẻ để nghỉ ngơi.Yana có chút chần chờ.“Không bằng ta mang ngươi bay đi?” Nàng hỏi.Liễu Bình lắc đầu nói: “Không được, tuy đoạn đường này an toàn, nhưng ai biếttình hình phía trước là như thế nào? Ngươi không thể chết được, ta lại có thểchết rất nhiều lần ——”Hắn nhìn về phía những dòng chữ lơ lửng trong hư không kia, nhẹ nhàng mànói: “Ta đã dùng tất cả cơ hội thăng cấp mình thu hoạch được để gia tăng tốcđộ.”“Ngươi gia tăng thêm thuật Phù Không sao?” Yana cảm thấy hứng thú mà hỏi.“Không phải, là nhanh nhẹn và sức mạnh cơ bản nhất, có thể gia tăng tốc độhành động và phản ứng chiến đấu.” Liễu Bình nói.“Làm giỏi lắm, phi hành trong Vĩnh Dạ ít nhiều gì cũng có chút nguy hiểm,dùng phương thức chạy sẽ có nhiều cơ hội để ứng phó nguy hiểm hơn.” Yananói.Nàng hóa thành thẻ bài rồi trở lại sách thẻ lần nữa.Liễu Bình cất sách thẻ đi, nhìn về phía bình nguyên hắc ám phía trước, lẩm bẩmnói: “Chỉ cần ta chạy nhanh, có lẽ sẽ sớm đến thành phố Cơ Giới một chút...”Oanh!Hắn lao vút đi như hóa thành tàn ảnh, vẽ ra một tuyến tro bụi mịt mù tung baytrên bình nguyên....Trong khoảnh khắc Liễu Bình rời đi.Sâu bên dưới mặt đất.Trong một mảnh mồ mả thật lớn hoàn toàn cấu thành từ kim loại.Có mấy bóng dáng đi tới từ các nơi, hội hợp ở giữa mảnh đất đầy những ngôimồ này.Kẻ cầm đầu là một người đàn ông mặc đồ đen thân hình cao lớn.Hắn ta đeo một cái mặt nạ màu đen, lên tiếng hỏi: “Thế nào?”Một người khác nói: “Tầng này đã thăm dò cơ bản xong, phải trở về chuẩn bịthêm, các loại tài liệu và thẻ bài đều đã có đủ, có thể tiến vào tầng tiếp theo rồi.”ấ ố ầNgười đàn ông đeo mặt nạ màu đen nói: “Rất tốt, vậy nhiệm vụ lần này ——”Đột nhiên.Hắn ta nhắm miệng lại.Chung quanh im ắng.Mọi người đều cảnh giác, sôi nổi lấy sách thẻ và bày ra tư thế phòng ngự.“Không có gì... Là do người canh chừng bên ngoài đã dùng hết thẻ bài tế chiếnmà ta cho hắn.” Người đàn ông kia nói.“Ta nhớ Trầm Miên Giả vùng này đều bị chúng ta diệt sạch rồi mà.” Một ngườiđeo mặt nạ Hồ Ly nói.“Rốt cuộc là dạng tồn tại gì có thể ép hắn ta tới tình cảnh này chứ?” Một ngườiđeo mặt nạ Bạch Lang khác nói.“—— Thật sự kỳ quái, tên canh chừng cũng có chút bản lĩnh, ta muốn xem thửrốt cục là ai có thể bức hắn đến tình trạng này.” Người đàn ông đeo mặt nạ HắcÁm nói.Người đeo mặt nạ Hồ Ly lấy ra một thẻ bài, quát khẽ lên: “Đi!”Thẻ bài được tung ra.Nó hóa thành một ánh bạch quang bao lấy mọi người, lập tức biến mất khỏi nơimộ táng dưới nền đất hắc ám này.Trên mặt đất.Sáu bóng dáng đồng thời hiện lên.“Hắn đã chết ——” Một người đeo mặt nạ Hôi Cẩu (Chó Xám) cười nhạo vànói: “Cả Lưu Sa Chi Thư cũng bị cướp đi, thật là không xứng với quyển sáchthẻ cường đại này.”Những người này chậm rãi đi đến trước thi thể Thẻ Bài Sư Thời Gian, lẳng lặngbất động.“À, ta có một câu hỏi.” Người đeo mặt nạ Hôi Cẩu hỏi.“Cái gì?” Có người hỏi lại.“Có cái loại chức nghiệp nào —— Cần phải ị phân mới có thể chuyên chúc hóathẻ bài hay không?” Hắn ta tiếp tục hỏi.“... Góc nhìn của ngươi quá xảo quyệt, nhưng vì sao lại hỏi câu này thế?”“Bởi vì lúc hắn ta sắp chết, hình như rất muốn ị phân.”“Phải không? Để ta tra một chút.”—— Phanh!Một thẻ bài được tung ra.Trên thi thể lập tức hiện ra một lớp sương trắng, đó là dáng vẻ của một lọ ThánhThủy.ẩ ắNgười đeo mặt nạ Hôi Cẩu bừng tỉnh nói: “Hóa ra là vậy, ta cứ tưởng hắn cóchức nghiệp ẩn nào đó, thì ra chỉ là trúng Thánh Thủy hệ Thần Thánh thôi.”Lúc này, một mùi hôi thối truyền đến từ thi thể trên mặt đất.Mọi người yên lặng lui vài bước, sau đó lại lui xa một chút.Bạch Lang thở dài nói: “Vừa mới gia nhập đoàn đội, còn có thẻ bài tế chiến củađoàn trưởng để dùng, kết quả lại chết ngay trong nhiệm vụ đầu tiên, thật là cùibắp.”“Sách thẻ của hắn ta thật sự tương đối lợi hại, còn con người ấy à, quá thối nát,trước kia cứ luôn muốn lôi kéo làm quen với ta.” Nữ tử đeo mặt nạ Tinh Thầnhừ lạnh rồi nói.Nàng suy nghĩ, sau đó hỏi: “Đoàn trưởng, có lẽ hắn bị Thẻ Bài Sư trận doanhThần Thánh xử lý, tiếp theo phải làm sao bây giờ?”Mọi người đều không nói gì, yên lặng nhìn về phía người đeo mặt nạ Hắc Ámkia.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giữa không trung, một quyển sách thẻ nặng nề rơi xuống.Liễu Bình đón được nó.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng xuất hiện:“Ngươi thắng được trận tế chiến này.”“Ngươi đạt được tất cả mọi thứ của kẻ chiến bại.”“Chúc mừng, ngươi có được sách thẻ: Lưu Sa Chi Thư.”“Đây là sách thẻ hệ Thời Gian, nó có yêu cầu rất cao đối với người sử dụng.”“—— Chỉ có Thẻ Bài Sư hệ Thời Gian mới có thể dùng nó.”Thẻ Bài Sư hệ Thời Gian...Hiện tại bên cạnh hắn còn chưa có ai là Thẻ Bài Sư hệ Thời Gian cả.Thôi thì tạm thời cất đi vậy.Liễu Bình vừa cất sách thẻ đi thì Hoa Tình Không đột nhiên hỏi: “Ngươi xácđịnh là phương pháp tế chiến à?”“Đúng vậy.” Liễu Bình nói.“Chúng ta đi nhanh đi, mau rời khỏi nơi này.” Vẻ mặt Hoa Tình Không trở nênnghiêm túc, cô nói.“Vì sao?” Norton hỏi.Hoa Tình Không nói: “Các ngươi chưa trải qua những năm tháng huy hoàng củaNhân tộc hư không, không biết nhiều về thủ đoạn của một số thẻ bài như ta——”“Nhất định phải là Thẻ Bài Sư nắm giữ năng lực hiến tế mới có thể sử dụngphương pháp tế chiến, nhưng rõ ràng vừa rồi Thẻ Bài Sư Thời Gian kia khôngcó loại tài năng này.”Liễu Bình nói: “Ý của ngươi là, sau lưng cái tên này còn có một kẻ khác à?”“Đúng vậy, hiến tế là một loại năng lực thẻ bài rất tà môn, cho dù là ở thời đạicủa ta, người bình thường cũng không dám trêu chọc tồn tại như vậy.” Hoa TìnhKhông nói.“Có lý, chúng ta chỉ muốn lên đường trở về thành phố Cơ Giới, cần gì phảiđánh nhau với dạng người như vậy chứ?” Yana bình tĩnh nói.Liễu Bình gật gật đầu.Nhiệm vụ chủ yếu trước mắt chính là tìm ra bộ bài hệ Thần Thánh để trở lại thếgiới chân thật, tìm được vỏ của Trấn Ngục Đao.Như thế mới có thể tránh được vận mệnh tử vong.ế ẫ ắ ế ấNếu không phải Thẻ Bài Sư Thời Gian vẫn luôn níu kéo bắt buộc chiến đấu, cònnuôi ý đồ cướp đi thẻ bài trên tay hắn thì hắn cũng lười đánh với gã.Nói cách khác ——Hắn cũng không phải đồ ngốc, hà cớ gì phải đứng ở chỗ này chờ người sau lưngngười ta mò đến trả thù chứ?“Đi, chúng ta tiếp tục lên đường.” Liễu Bình nói.Mọi người sôi nổi hóa thành thẻ bài rồi trở lại sách thẻ để nghỉ ngơi.Yana có chút chần chờ.“Không bằng ta mang ngươi bay đi?” Nàng hỏi.Liễu Bình lắc đầu nói: “Không được, tuy đoạn đường này an toàn, nhưng ai biếttình hình phía trước là như thế nào? Ngươi không thể chết được, ta lại có thểchết rất nhiều lần ——”Hắn nhìn về phía những dòng chữ lơ lửng trong hư không kia, nhẹ nhàng mànói: “Ta đã dùng tất cả cơ hội thăng cấp mình thu hoạch được để gia tăng tốcđộ.”“Ngươi gia tăng thêm thuật Phù Không sao?” Yana cảm thấy hứng thú mà hỏi.“Không phải, là nhanh nhẹn và sức mạnh cơ bản nhất, có thể gia tăng tốc độhành động và phản ứng chiến đấu.” Liễu Bình nói.“Làm giỏi lắm, phi hành trong Vĩnh Dạ ít nhiều gì cũng có chút nguy hiểm,dùng phương thức chạy sẽ có nhiều cơ hội để ứng phó nguy hiểm hơn.” Yananói.Nàng hóa thành thẻ bài rồi trở lại sách thẻ lần nữa.Liễu Bình cất sách thẻ đi, nhìn về phía bình nguyên hắc ám phía trước, lẩm bẩmnói: “Chỉ cần ta chạy nhanh, có lẽ sẽ sớm đến thành phố Cơ Giới một chút...”Oanh!Hắn lao vút đi như hóa thành tàn ảnh, vẽ ra một tuyến tro bụi mịt mù tung baytrên bình nguyên....Trong khoảnh khắc Liễu Bình rời đi.Sâu bên dưới mặt đất.Trong một mảnh mồ mả thật lớn hoàn toàn cấu thành từ kim loại.Có mấy bóng dáng đi tới từ các nơi, hội hợp ở giữa mảnh đất đầy những ngôimồ này.Kẻ cầm đầu là một người đàn ông mặc đồ đen thân hình cao lớn.Hắn ta đeo một cái mặt nạ màu đen, lên tiếng hỏi: “Thế nào?”Một người khác nói: “Tầng này đã thăm dò cơ bản xong, phải trở về chuẩn bịthêm, các loại tài liệu và thẻ bài đều đã có đủ, có thể tiến vào tầng tiếp theo rồi.”ấ ố ầNgười đàn ông đeo mặt nạ màu đen nói: “Rất tốt, vậy nhiệm vụ lần này ——”Đột nhiên.Hắn ta nhắm miệng lại.Chung quanh im ắng.Mọi người đều cảnh giác, sôi nổi lấy sách thẻ và bày ra tư thế phòng ngự.“Không có gì... Là do người canh chừng bên ngoài đã dùng hết thẻ bài tế chiếnmà ta cho hắn.” Người đàn ông kia nói.“Ta nhớ Trầm Miên Giả vùng này đều bị chúng ta diệt sạch rồi mà.” Một ngườiđeo mặt nạ Hồ Ly nói.“Rốt cuộc là dạng tồn tại gì có thể ép hắn ta tới tình cảnh này chứ?” Một ngườiđeo mặt nạ Bạch Lang khác nói.“—— Thật sự kỳ quái, tên canh chừng cũng có chút bản lĩnh, ta muốn xem thửrốt cục là ai có thể bức hắn đến tình trạng này.” Người đàn ông đeo mặt nạ HắcÁm nói.Người đeo mặt nạ Hồ Ly lấy ra một thẻ bài, quát khẽ lên: “Đi!”Thẻ bài được tung ra.Nó hóa thành một ánh bạch quang bao lấy mọi người, lập tức biến mất khỏi nơimộ táng dưới nền đất hắc ám này.Trên mặt đất.Sáu bóng dáng đồng thời hiện lên.“Hắn đã chết ——” Một người đeo mặt nạ Hôi Cẩu (Chó Xám) cười nhạo vànói: “Cả Lưu Sa Chi Thư cũng bị cướp đi, thật là không xứng với quyển sáchthẻ cường đại này.”Những người này chậm rãi đi đến trước thi thể Thẻ Bài Sư Thời Gian, lẳng lặngbất động.“À, ta có một câu hỏi.” Người đeo mặt nạ Hôi Cẩu hỏi.“Cái gì?” Có người hỏi lại.“Có cái loại chức nghiệp nào —— Cần phải ị phân mới có thể chuyên chúc hóathẻ bài hay không?” Hắn ta tiếp tục hỏi.“... Góc nhìn của ngươi quá xảo quyệt, nhưng vì sao lại hỏi câu này thế?”“Bởi vì lúc hắn ta sắp chết, hình như rất muốn ị phân.”“Phải không? Để ta tra một chút.”—— Phanh!Một thẻ bài được tung ra.Trên thi thể lập tức hiện ra một lớp sương trắng, đó là dáng vẻ của một lọ ThánhThủy.ẩ ắNgười đeo mặt nạ Hôi Cẩu bừng tỉnh nói: “Hóa ra là vậy, ta cứ tưởng hắn cóchức nghiệp ẩn nào đó, thì ra chỉ là trúng Thánh Thủy hệ Thần Thánh thôi.”Lúc này, một mùi hôi thối truyền đến từ thi thể trên mặt đất.Mọi người yên lặng lui vài bước, sau đó lại lui xa một chút.Bạch Lang thở dài nói: “Vừa mới gia nhập đoàn đội, còn có thẻ bài tế chiến củađoàn trưởng để dùng, kết quả lại chết ngay trong nhiệm vụ đầu tiên, thật là cùibắp.”“Sách thẻ của hắn ta thật sự tương đối lợi hại, còn con người ấy à, quá thối nát,trước kia cứ luôn muốn lôi kéo làm quen với ta.” Nữ tử đeo mặt nạ Tinh Thầnhừ lạnh rồi nói.Nàng suy nghĩ, sau đó hỏi: “Đoàn trưởng, có lẽ hắn bị Thẻ Bài Sư trận doanhThần Thánh xử lý, tiếp theo phải làm sao bây giờ?”Mọi người đều không nói gì, yên lặng nhìn về phía người đeo mặt nạ Hắc Ámkia.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giữa không trung, một quyển sách thẻ nặng nề rơi xuống.Liễu Bình đón được nó.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng xuất hiện:“Ngươi thắng được trận tế chiến này.”“Ngươi đạt được tất cả mọi thứ của kẻ chiến bại.”“Chúc mừng, ngươi có được sách thẻ: Lưu Sa Chi Thư.”“Đây là sách thẻ hệ Thời Gian, nó có yêu cầu rất cao đối với người sử dụng.”“—— Chỉ có Thẻ Bài Sư hệ Thời Gian mới có thể dùng nó.”Thẻ Bài Sư hệ Thời Gian...Hiện tại bên cạnh hắn còn chưa có ai là Thẻ Bài Sư hệ Thời Gian cả.Thôi thì tạm thời cất đi vậy.Liễu Bình vừa cất sách thẻ đi thì Hoa Tình Không đột nhiên hỏi: “Ngươi xácđịnh là phương pháp tế chiến à?”“Đúng vậy.” Liễu Bình nói.“Chúng ta đi nhanh đi, mau rời khỏi nơi này.” Vẻ mặt Hoa Tình Không trở nênnghiêm túc, cô nói.“Vì sao?” Norton hỏi.Hoa Tình Không nói: “Các ngươi chưa trải qua những năm tháng huy hoàng củaNhân tộc hư không, không biết nhiều về thủ đoạn của một số thẻ bài như ta——”“Nhất định phải là Thẻ Bài Sư nắm giữ năng lực hiến tế mới có thể sử dụngphương pháp tế chiến, nhưng rõ ràng vừa rồi Thẻ Bài Sư Thời Gian kia khôngcó loại tài năng này.”Liễu Bình nói: “Ý của ngươi là, sau lưng cái tên này còn có một kẻ khác à?”“Đúng vậy, hiến tế là một loại năng lực thẻ bài rất tà môn, cho dù là ở thời đạicủa ta, người bình thường cũng không dám trêu chọc tồn tại như vậy.” Hoa TìnhKhông nói.“Có lý, chúng ta chỉ muốn lên đường trở về thành phố Cơ Giới, cần gì phảiđánh nhau với dạng người như vậy chứ?” Yana bình tĩnh nói.Liễu Bình gật gật đầu.Nhiệm vụ chủ yếu trước mắt chính là tìm ra bộ bài hệ Thần Thánh để trở lại thếgiới chân thật, tìm được vỏ của Trấn Ngục Đao.Như thế mới có thể tránh được vận mệnh tử vong.ế ẫ ắ ế ấNếu không phải Thẻ Bài Sư Thời Gian vẫn luôn níu kéo bắt buộc chiến đấu, cònnuôi ý đồ cướp đi thẻ bài trên tay hắn thì hắn cũng lười đánh với gã.Nói cách khác ——Hắn cũng không phải đồ ngốc, hà cớ gì phải đứng ở chỗ này chờ người sau lưngngười ta mò đến trả thù chứ?“Đi, chúng ta tiếp tục lên đường.” Liễu Bình nói.Mọi người sôi nổi hóa thành thẻ bài rồi trở lại sách thẻ để nghỉ ngơi.Yana có chút chần chờ.“Không bằng ta mang ngươi bay đi?” Nàng hỏi.Liễu Bình lắc đầu nói: “Không được, tuy đoạn đường này an toàn, nhưng ai biếttình hình phía trước là như thế nào? Ngươi không thể chết được, ta lại có thểchết rất nhiều lần ——”Hắn nhìn về phía những dòng chữ lơ lửng trong hư không kia, nhẹ nhàng mànói: “Ta đã dùng tất cả cơ hội thăng cấp mình thu hoạch được để gia tăng tốcđộ.”“Ngươi gia tăng thêm thuật Phù Không sao?” Yana cảm thấy hứng thú mà hỏi.“Không phải, là nhanh nhẹn và sức mạnh cơ bản nhất, có thể gia tăng tốc độhành động và phản ứng chiến đấu.” Liễu Bình nói.“Làm giỏi lắm, phi hành trong Vĩnh Dạ ít nhiều gì cũng có chút nguy hiểm,dùng phương thức chạy sẽ có nhiều cơ hội để ứng phó nguy hiểm hơn.” Yananói.Nàng hóa thành thẻ bài rồi trở lại sách thẻ lần nữa.Liễu Bình cất sách thẻ đi, nhìn về phía bình nguyên hắc ám phía trước, lẩm bẩmnói: “Chỉ cần ta chạy nhanh, có lẽ sẽ sớm đến thành phố Cơ Giới một chút...”Oanh!Hắn lao vút đi như hóa thành tàn ảnh, vẽ ra một tuyến tro bụi mịt mù tung baytrên bình nguyên....Trong khoảnh khắc Liễu Bình rời đi.Sâu bên dưới mặt đất.Trong một mảnh mồ mả thật lớn hoàn toàn cấu thành từ kim loại.Có mấy bóng dáng đi tới từ các nơi, hội hợp ở giữa mảnh đất đầy những ngôimồ này.Kẻ cầm đầu là một người đàn ông mặc đồ đen thân hình cao lớn.Hắn ta đeo một cái mặt nạ màu đen, lên tiếng hỏi: “Thế nào?”Một người khác nói: “Tầng này đã thăm dò cơ bản xong, phải trở về chuẩn bịthêm, các loại tài liệu và thẻ bài đều đã có đủ, có thể tiến vào tầng tiếp theo rồi.”ấ ố ầNgười đàn ông đeo mặt nạ màu đen nói: “Rất tốt, vậy nhiệm vụ lần này ——”Đột nhiên.Hắn ta nhắm miệng lại.Chung quanh im ắng.Mọi người đều cảnh giác, sôi nổi lấy sách thẻ và bày ra tư thế phòng ngự.“Không có gì... Là do người canh chừng bên ngoài đã dùng hết thẻ bài tế chiếnmà ta cho hắn.” Người đàn ông kia nói.“Ta nhớ Trầm Miên Giả vùng này đều bị chúng ta diệt sạch rồi mà.” Một ngườiđeo mặt nạ Hồ Ly nói.“Rốt cuộc là dạng tồn tại gì có thể ép hắn ta tới tình cảnh này chứ?” Một ngườiđeo mặt nạ Bạch Lang khác nói.“—— Thật sự kỳ quái, tên canh chừng cũng có chút bản lĩnh, ta muốn xem thửrốt cục là ai có thể bức hắn đến tình trạng này.” Người đàn ông đeo mặt nạ HắcÁm nói.Người đeo mặt nạ Hồ Ly lấy ra một thẻ bài, quát khẽ lên: “Đi!”Thẻ bài được tung ra.Nó hóa thành một ánh bạch quang bao lấy mọi người, lập tức biến mất khỏi nơimộ táng dưới nền đất hắc ám này.Trên mặt đất.Sáu bóng dáng đồng thời hiện lên.“Hắn đã chết ——” Một người đeo mặt nạ Hôi Cẩu (Chó Xám) cười nhạo vànói: “Cả Lưu Sa Chi Thư cũng bị cướp đi, thật là không xứng với quyển sáchthẻ cường đại này.”Những người này chậm rãi đi đến trước thi thể Thẻ Bài Sư Thời Gian, lẳng lặngbất động.“À, ta có một câu hỏi.” Người đeo mặt nạ Hôi Cẩu hỏi.“Cái gì?” Có người hỏi lại.“Có cái loại chức nghiệp nào —— Cần phải ị phân mới có thể chuyên chúc hóathẻ bài hay không?” Hắn ta tiếp tục hỏi.“... Góc nhìn của ngươi quá xảo quyệt, nhưng vì sao lại hỏi câu này thế?”“Bởi vì lúc hắn ta sắp chết, hình như rất muốn ị phân.”“Phải không? Để ta tra một chút.”—— Phanh!Một thẻ bài được tung ra.Trên thi thể lập tức hiện ra một lớp sương trắng, đó là dáng vẻ của một lọ ThánhThủy.ẩ ắNgười đeo mặt nạ Hôi Cẩu bừng tỉnh nói: “Hóa ra là vậy, ta cứ tưởng hắn cóchức nghiệp ẩn nào đó, thì ra chỉ là trúng Thánh Thủy hệ Thần Thánh thôi.”Lúc này, một mùi hôi thối truyền đến từ thi thể trên mặt đất.Mọi người yên lặng lui vài bước, sau đó lại lui xa một chút.Bạch Lang thở dài nói: “Vừa mới gia nhập đoàn đội, còn có thẻ bài tế chiến củađoàn trưởng để dùng, kết quả lại chết ngay trong nhiệm vụ đầu tiên, thật là cùibắp.”“Sách thẻ của hắn ta thật sự tương đối lợi hại, còn con người ấy à, quá thối nát,trước kia cứ luôn muốn lôi kéo làm quen với ta.” Nữ tử đeo mặt nạ Tinh Thầnhừ lạnh rồi nói.Nàng suy nghĩ, sau đó hỏi: “Đoàn trưởng, có lẽ hắn bị Thẻ Bài Sư trận doanhThần Thánh xử lý, tiếp theo phải làm sao bây giờ?”Mọi người đều không nói gì, yên lặng nhìn về phía người đeo mặt nạ Hắc Ámkia.

Chương 494: Hắn đã chết