"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 497: Thành ý

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Người đeo mặt nạ Hắc Ám trầm mặc mấy phút, sau đó mở miệng nói: “Nhưvậy, ngươi có bằng lòng gia nhập với chúng ta hay không?”“Là đi thăm dò bí mật của những thẻ bài thuỷ tổ đó sao?” Liễu Bình hỏi.“Đúng vậy, ta có thể bảo đảm, tất cả hoạt động và tiền lời của chúng ta đềuđược phân phối công bằng.” Người đeo mặt nạ Hắc Ám nói.Liễu Bình nhìn mấy người đối diện.Trong Vĩnh Dạ, bí mật là thứ trân quý đến mức nào.Những người này ——Bọn họ đã thể hiện thành ý rất dứt khoát.Nói thật thì hắn cũng chưa bao giờ là một người dây dưa không dứt khoát.Liễu Bình gật đầu nói: “Không có vấn đề gì, ta có thể gia nhập, nhưng phải nóirõ trước, trong thời gian ngắn ta có một vài chuyện cần hoàn thành ——”Bỗng nhiên, Libertas hiện ra từ hư không, hắn ta đưa một thẻ bài cho Liễu Bình.Liễu Bình nhận lấy thẻ bài rồi nhìn vào.Chỉ thấy trên đó có viết một hàng chữ nhỏ ngắn gọn: “Đi theo bọn họ đi.”Liễu Bình im lặng hai giây, sau đó giơ thẻ bài này lên trước mắt mấy người đốidiện.Bọn họ nở nụ cười.“Năng lực hệ Bói Toán, chậc chậc, ngươi có một thẻ bài tùy tùng không tồi.”Bạch Lang nói.“Không sai.” Hôi Cẩu cũng nói.Không khí dần trở nên hòa hợp, êm dịu.“Hoan nghênh ngươi gia nhập, tiện thể phải nói một câu, chúng ta hành tẩu ởbên ngoài, không muốn để người ta dễ dàng nhìn thấy mặt của mình, cho nênđều đeo mặt nạ.” Mãnh Hổ nói.“Mặt nạ sao, thật ra ta có một cái.” Liễu Bình nói, sau đó túm một cái mặt nạ từtrên đầu xuống.—— Chính là cái mặt nạ cố hữu đính với mũ miện kia của hắn, mặt ngoài làmột mảnh thuần trắng, chỉ có chỗ hốc mắt phác hoạ một vệt đỏ rực như máu.“Quá nổi bật, có thể đổi cái bình thường một chút không, vậy mới không khiếnngười khác nhớ rõ ngươi.” Hôi Cẩu kiến nghị.“Mặt nạ của các ngươi đều đến từ nơi nào?” Liễu Bình hỏi.“Mua ở công viên giải trí!” Mọi người cùng trả lời.“Công viên giải trí?” Liễu Bình giật mình lặp lại.ấ ầHình như cảm thấy hơi làm sụt giảm phong cách, nữ tử đeo mặt nạ Tinh Thầnbổ sung: “Càng bình thường càng tốt, đây là vì che giấu thân phận, mà khôngphải thể hiện vẻ đẹp.”Mãnh Hổ lại đệm thêm một câu: “Đương nhiên, chúng ta cho thêm một ít thẻbài dạng che giấu lên mặt nạ, để tránh bị người ta nhìn thấu.”Liễu Bình suy nghĩ, sau đó chợt nảy ra một ý.Trên mặt nạ tuyết trắng kia lập tức có thêm hai cái tai trắng dài vểnh lên.“Con thỏ? Không tồi.” Nữ tử đeo mặt nạ Tinh Thần khen.Thủ lĩnh lại lên tiếng quyết định lần nữa: “Từ giờ trở đi, ngươi chính là mộtthành viên của chúng ta, danh hiệu Thỏ Tử.”…"Chúng ta xưng hô với nhau như thế nào?" Liễu Bình hỏi."Dùng mặt nạ là được rồi, ví dụ như ngươi có thể gọi ta là Mãnh Hổ." Ngườiđeo mặt nạ mãnh hổ nói."Chúng ta cũng không để ý tới việc có biết thân phận chân thật lẫn nhau haykhông, thế nhưng nhỡ may trong một vài nhiệm vụ của chúng ta, bị người ngoàinghe được tên thật của chúng ta, cũng sẽ gây nên một vài phiền phức không cầnthiết." Cô gái đeo mặt nạ ngôi sao nói.Liễu Bình nhìn về phía mấy người này.Nói như vậy, bọn họ cũng là người tương đối có sức ảnh hưởng."Nơi này có một tòa mộ địa rất kỳ lạ, chúng ta đã hoàn thành mấy vòng thămdò, cần trở về bổ sung tài nguyên." Thủ lĩnh đeo mặt nạ hắc ám nói."Ngươi thì sao? Thỏ Tử? Ý định của ngươi là gì?" Hôi Cẩu hỏi."Ta muốn đi tới thành Cơ Giới, bên đó đang phát sinh một sự kiện." Liễu Bìnhnói."Chuyện gì?" Bạch Lang hỏi."Ma quỷ đang càn quét khu vực đó, thành Cơ Giới thì đang dùng toàn lực nghĩcách cứu viện những người tại những nơi ẩn nấp gần đó." Liễu Bình nói.Mấy người im lặng một lát.Hắc Ám nói: "Nơi đó có một trại chăn nuôi linh hồn của Luyện Ngục, ma quỷđang sử dụng Danh Sách của chúng ta, bồi dưỡng linh hồn cho chúng nó.""Là Danh sách 'Ngu Giả' đúng không? Nghe nói gần đó có một nơi phong ấn,bên trong có Tù phạm." Hồ Ly nói."Có lẽ là Tù phạm xuất hiện vấn đề, đám ma quỷ sợ hãi, không thể khôngxuống tới xem xét tình huống chân thật." Hôi Cẩu nói.Liễu Bình hơi kinh ngạc.Những người này chỉ dùng vài ba câu cũng có thể đại khái xác định đã xảy rachuyện gì.ắ Á ẫ ẩ ầ ẩ ầHắc Ám ngẫm nghĩ, nói: "Hôi Cẩu, Tinh Thần đi với ta chuẩn bị cho lần hànhđộng tiếp theo, Hồ Ly đi thu thập tình báo, Bạch Lang ở lại nơi này, đừng đểngười khác tiến vào mộ địa, còn Mãnh Hổ...""Vừa lúc ta cũng không có việc gì, ta sẽ theo Thỏ Tử đi tới thành Cơ Giới mộtchuyến." Mãnh Hổ nói.Liễu Bình liếc nhìn Mãnh Hổ.Thân hình của hắn ta rất vạm vỡ, mặc một bộ trang phục võ đạo màu trắng, đichân đất, khoanh tay, dáng vẻ uể oải buồn chán."Ta rất am hiểu đánh nhau, vừa lúc chúng ta luyện tập phối hợp." Mãnh Hổ nói."Được." Liễu Bình nói.Tinh Thần lấy một thẻ bài ra, nói: "Ta nhớ rằng con đường từ nơi này đi tớithành Cơ Giới cũng coi như an toàn, trên đường cũng không có kẻ ngủ say quámạnh, vừa lúc có thể sử dụng tấm thẻ bài này."Liễu Bình nhìn về phía tấm thẻ bài kia.Trên thẻ bài có vẽ mấy luồng sáng hư ảo, ngưng tụ thành một con quái vật nhưẩn như hiện trên bầu trời.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Thẻ bài Nghĩ Thái Phi Hành.][Ẩn chứa khí tức của một loại quái vật đặc biệt nào đó, trong quá trình bay sẽkhông gây nên chú ý của kẻ ngủ say.][Đây là một tấm thẻ bài di chuyển khá hiếm.]Liễu Bình thở phào một hơi.Nếu như không cần tự mình đi bộ, như vậy sẽ không gặp được những thứ kỳ kỳquái quái wor trên đường, cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì.Mãnh Hổ nhận lấy thẻ bài từ tay Tinh Thần, đi tới cạnh Liễu Bình, nói:"Vậy chúng ta đi chứ?""Đi." Liễu Bình nói.Thẻ bài được ném ra ngoài, trong nháy mắt đã hóa thành hai luồng sáng bao phủtrên người Mãnh Hổ và Liễu Bình.Hai người phóng lên tận trời, hóa thành hai luồng sáng, bay về một phươnghướng với tốc độ cực nhanh.Mấy người còn lại vẫn đứng im tại chỗ, yên lặng nhìn bọn họ biến mất tại chântrời."Nếu Mãnh Hổ đã chủ động đi cùng hắn, vậy thì chúng ta cũng không cần quantâm người mới này, tranh thủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ của bản thân mìnhđi." Hắc Ám nói.Hổi Cẩu bật cười, nói: "Từ vừa mới bắt đầu, Mãnh Hổ vẫn luôn đề nghị Đoàntrưởng mời chào thiếu niên này vào đoàn chúng ta."ề"Đúng vậy, ta cũng chú ý tới điều này." Bạch Lang nói.Hắc Ám nói: "Có lẽ các ngươi không biết, Mãnh Hổ đã từng hợp tác chiến đấuvới người thuộc trận doanh Thần Thánh, phương thức chiến đấu của nhữngngười đó vừa có thể đánh vừa có thể trị liệu, còn có thể chơi xỏ, hãm hại đối thủnữa, rất hợp ý với Mãnh Hổ, có thể phát huy ra lực chiến đấu tối cao của MãnhHổ.""Hóa ra hắn ta nếm được ngon ngọt, nên mới tích cực như vậy." Hồ Ly mỉmcười nói."Có một chức nghiệp giả Thần Thánh cấp bậc cao, đối với Đoàn đội chúng tamà nói cũng là một chuyện tốt, dù sao chúng ta đều là người am hiểu chiến đấu,lại chưa từng mời chào bất cứ trị liệu giả ra dáng nào cả." Tinh Thần nói.Đám người cùng gật đầu.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Người đeo mặt nạ Hắc Ám trầm mặc mấy phút, sau đó mở miệng nói: “Nhưvậy, ngươi có bằng lòng gia nhập với chúng ta hay không?”“Là đi thăm dò bí mật của những thẻ bài thuỷ tổ đó sao?” Liễu Bình hỏi.“Đúng vậy, ta có thể bảo đảm, tất cả hoạt động và tiền lời của chúng ta đềuđược phân phối công bằng.” Người đeo mặt nạ Hắc Ám nói.Liễu Bình nhìn mấy người đối diện.Trong Vĩnh Dạ, bí mật là thứ trân quý đến mức nào.Những người này ——Bọn họ đã thể hiện thành ý rất dứt khoát.Nói thật thì hắn cũng chưa bao giờ là một người dây dưa không dứt khoát.Liễu Bình gật đầu nói: “Không có vấn đề gì, ta có thể gia nhập, nhưng phải nóirõ trước, trong thời gian ngắn ta có một vài chuyện cần hoàn thành ——”Bỗng nhiên, Libertas hiện ra từ hư không, hắn ta đưa một thẻ bài cho Liễu Bình.Liễu Bình nhận lấy thẻ bài rồi nhìn vào.Chỉ thấy trên đó có viết một hàng chữ nhỏ ngắn gọn: “Đi theo bọn họ đi.”Liễu Bình im lặng hai giây, sau đó giơ thẻ bài này lên trước mắt mấy người đốidiện.Bọn họ nở nụ cười.“Năng lực hệ Bói Toán, chậc chậc, ngươi có một thẻ bài tùy tùng không tồi.”Bạch Lang nói.“Không sai.” Hôi Cẩu cũng nói.Không khí dần trở nên hòa hợp, êm dịu.“Hoan nghênh ngươi gia nhập, tiện thể phải nói một câu, chúng ta hành tẩu ởbên ngoài, không muốn để người ta dễ dàng nhìn thấy mặt của mình, cho nênđều đeo mặt nạ.” Mãnh Hổ nói.“Mặt nạ sao, thật ra ta có một cái.” Liễu Bình nói, sau đó túm một cái mặt nạ từtrên đầu xuống.—— Chính là cái mặt nạ cố hữu đính với mũ miện kia của hắn, mặt ngoài làmột mảnh thuần trắng, chỉ có chỗ hốc mắt phác hoạ một vệt đỏ rực như máu.“Quá nổi bật, có thể đổi cái bình thường một chút không, vậy mới không khiếnngười khác nhớ rõ ngươi.” Hôi Cẩu kiến nghị.“Mặt nạ của các ngươi đều đến từ nơi nào?” Liễu Bình hỏi.“Mua ở công viên giải trí!” Mọi người cùng trả lời.“Công viên giải trí?” Liễu Bình giật mình lặp lại.ấ ầHình như cảm thấy hơi làm sụt giảm phong cách, nữ tử đeo mặt nạ Tinh Thầnbổ sung: “Càng bình thường càng tốt, đây là vì che giấu thân phận, mà khôngphải thể hiện vẻ đẹp.”Mãnh Hổ lại đệm thêm một câu: “Đương nhiên, chúng ta cho thêm một ít thẻbài dạng che giấu lên mặt nạ, để tránh bị người ta nhìn thấu.”Liễu Bình suy nghĩ, sau đó chợt nảy ra một ý.Trên mặt nạ tuyết trắng kia lập tức có thêm hai cái tai trắng dài vểnh lên.“Con thỏ? Không tồi.” Nữ tử đeo mặt nạ Tinh Thần khen.Thủ lĩnh lại lên tiếng quyết định lần nữa: “Từ giờ trở đi, ngươi chính là mộtthành viên của chúng ta, danh hiệu Thỏ Tử.”…"Chúng ta xưng hô với nhau như thế nào?" Liễu Bình hỏi."Dùng mặt nạ là được rồi, ví dụ như ngươi có thể gọi ta là Mãnh Hổ." Ngườiđeo mặt nạ mãnh hổ nói."Chúng ta cũng không để ý tới việc có biết thân phận chân thật lẫn nhau haykhông, thế nhưng nhỡ may trong một vài nhiệm vụ của chúng ta, bị người ngoàinghe được tên thật của chúng ta, cũng sẽ gây nên một vài phiền phức không cầnthiết." Cô gái đeo mặt nạ ngôi sao nói.Liễu Bình nhìn về phía mấy người này.Nói như vậy, bọn họ cũng là người tương đối có sức ảnh hưởng."Nơi này có một tòa mộ địa rất kỳ lạ, chúng ta đã hoàn thành mấy vòng thămdò, cần trở về bổ sung tài nguyên." Thủ lĩnh đeo mặt nạ hắc ám nói."Ngươi thì sao? Thỏ Tử? Ý định của ngươi là gì?" Hôi Cẩu hỏi."Ta muốn đi tới thành Cơ Giới, bên đó đang phát sinh một sự kiện." Liễu Bìnhnói."Chuyện gì?" Bạch Lang hỏi."Ma quỷ đang càn quét khu vực đó, thành Cơ Giới thì đang dùng toàn lực nghĩcách cứu viện những người tại những nơi ẩn nấp gần đó." Liễu Bình nói.Mấy người im lặng một lát.Hắc Ám nói: "Nơi đó có một trại chăn nuôi linh hồn của Luyện Ngục, ma quỷđang sử dụng Danh Sách của chúng ta, bồi dưỡng linh hồn cho chúng nó.""Là Danh sách 'Ngu Giả' đúng không? Nghe nói gần đó có một nơi phong ấn,bên trong có Tù phạm." Hồ Ly nói."Có lẽ là Tù phạm xuất hiện vấn đề, đám ma quỷ sợ hãi, không thể khôngxuống tới xem xét tình huống chân thật." Hôi Cẩu nói.Liễu Bình hơi kinh ngạc.Những người này chỉ dùng vài ba câu cũng có thể đại khái xác định đã xảy rachuyện gì.ắ Á ẫ ẩ ầ ẩ ầHắc Ám ngẫm nghĩ, nói: "Hôi Cẩu, Tinh Thần đi với ta chuẩn bị cho lần hànhđộng tiếp theo, Hồ Ly đi thu thập tình báo, Bạch Lang ở lại nơi này, đừng đểngười khác tiến vào mộ địa, còn Mãnh Hổ...""Vừa lúc ta cũng không có việc gì, ta sẽ theo Thỏ Tử đi tới thành Cơ Giới mộtchuyến." Mãnh Hổ nói.Liễu Bình liếc nhìn Mãnh Hổ.Thân hình của hắn ta rất vạm vỡ, mặc một bộ trang phục võ đạo màu trắng, đichân đất, khoanh tay, dáng vẻ uể oải buồn chán."Ta rất am hiểu đánh nhau, vừa lúc chúng ta luyện tập phối hợp." Mãnh Hổ nói."Được." Liễu Bình nói.Tinh Thần lấy một thẻ bài ra, nói: "Ta nhớ rằng con đường từ nơi này đi tớithành Cơ Giới cũng coi như an toàn, trên đường cũng không có kẻ ngủ say quámạnh, vừa lúc có thể sử dụng tấm thẻ bài này."Liễu Bình nhìn về phía tấm thẻ bài kia.Trên thẻ bài có vẽ mấy luồng sáng hư ảo, ngưng tụ thành một con quái vật nhưẩn như hiện trên bầu trời.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Thẻ bài Nghĩ Thái Phi Hành.][Ẩn chứa khí tức của một loại quái vật đặc biệt nào đó, trong quá trình bay sẽkhông gây nên chú ý của kẻ ngủ say.][Đây là một tấm thẻ bài di chuyển khá hiếm.]Liễu Bình thở phào một hơi.Nếu như không cần tự mình đi bộ, như vậy sẽ không gặp được những thứ kỳ kỳquái quái wor trên đường, cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì.Mãnh Hổ nhận lấy thẻ bài từ tay Tinh Thần, đi tới cạnh Liễu Bình, nói:"Vậy chúng ta đi chứ?""Đi." Liễu Bình nói.Thẻ bài được ném ra ngoài, trong nháy mắt đã hóa thành hai luồng sáng bao phủtrên người Mãnh Hổ và Liễu Bình.Hai người phóng lên tận trời, hóa thành hai luồng sáng, bay về một phươnghướng với tốc độ cực nhanh.Mấy người còn lại vẫn đứng im tại chỗ, yên lặng nhìn bọn họ biến mất tại chântrời."Nếu Mãnh Hổ đã chủ động đi cùng hắn, vậy thì chúng ta cũng không cần quantâm người mới này, tranh thủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ của bản thân mìnhđi." Hắc Ám nói.Hổi Cẩu bật cười, nói: "Từ vừa mới bắt đầu, Mãnh Hổ vẫn luôn đề nghị Đoàntrưởng mời chào thiếu niên này vào đoàn chúng ta."ề"Đúng vậy, ta cũng chú ý tới điều này." Bạch Lang nói.Hắc Ám nói: "Có lẽ các ngươi không biết, Mãnh Hổ đã từng hợp tác chiến đấuvới người thuộc trận doanh Thần Thánh, phương thức chiến đấu của nhữngngười đó vừa có thể đánh vừa có thể trị liệu, còn có thể chơi xỏ, hãm hại đối thủnữa, rất hợp ý với Mãnh Hổ, có thể phát huy ra lực chiến đấu tối cao của MãnhHổ.""Hóa ra hắn ta nếm được ngon ngọt, nên mới tích cực như vậy." Hồ Ly mỉmcười nói."Có một chức nghiệp giả Thần Thánh cấp bậc cao, đối với Đoàn đội chúng tamà nói cũng là một chuyện tốt, dù sao chúng ta đều là người am hiểu chiến đấu,lại chưa từng mời chào bất cứ trị liệu giả ra dáng nào cả." Tinh Thần nói.Đám người cùng gật đầu.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Người đeo mặt nạ Hắc Ám trầm mặc mấy phút, sau đó mở miệng nói: “Nhưvậy, ngươi có bằng lòng gia nhập với chúng ta hay không?”“Là đi thăm dò bí mật của những thẻ bài thuỷ tổ đó sao?” Liễu Bình hỏi.“Đúng vậy, ta có thể bảo đảm, tất cả hoạt động và tiền lời của chúng ta đềuđược phân phối công bằng.” Người đeo mặt nạ Hắc Ám nói.Liễu Bình nhìn mấy người đối diện.Trong Vĩnh Dạ, bí mật là thứ trân quý đến mức nào.Những người này ——Bọn họ đã thể hiện thành ý rất dứt khoát.Nói thật thì hắn cũng chưa bao giờ là một người dây dưa không dứt khoát.Liễu Bình gật đầu nói: “Không có vấn đề gì, ta có thể gia nhập, nhưng phải nóirõ trước, trong thời gian ngắn ta có một vài chuyện cần hoàn thành ——”Bỗng nhiên, Libertas hiện ra từ hư không, hắn ta đưa một thẻ bài cho Liễu Bình.Liễu Bình nhận lấy thẻ bài rồi nhìn vào.Chỉ thấy trên đó có viết một hàng chữ nhỏ ngắn gọn: “Đi theo bọn họ đi.”Liễu Bình im lặng hai giây, sau đó giơ thẻ bài này lên trước mắt mấy người đốidiện.Bọn họ nở nụ cười.“Năng lực hệ Bói Toán, chậc chậc, ngươi có một thẻ bài tùy tùng không tồi.”Bạch Lang nói.“Không sai.” Hôi Cẩu cũng nói.Không khí dần trở nên hòa hợp, êm dịu.“Hoan nghênh ngươi gia nhập, tiện thể phải nói một câu, chúng ta hành tẩu ởbên ngoài, không muốn để người ta dễ dàng nhìn thấy mặt của mình, cho nênđều đeo mặt nạ.” Mãnh Hổ nói.“Mặt nạ sao, thật ra ta có một cái.” Liễu Bình nói, sau đó túm một cái mặt nạ từtrên đầu xuống.—— Chính là cái mặt nạ cố hữu đính với mũ miện kia của hắn, mặt ngoài làmột mảnh thuần trắng, chỉ có chỗ hốc mắt phác hoạ một vệt đỏ rực như máu.“Quá nổi bật, có thể đổi cái bình thường một chút không, vậy mới không khiếnngười khác nhớ rõ ngươi.” Hôi Cẩu kiến nghị.“Mặt nạ của các ngươi đều đến từ nơi nào?” Liễu Bình hỏi.“Mua ở công viên giải trí!” Mọi người cùng trả lời.“Công viên giải trí?” Liễu Bình giật mình lặp lại.ấ ầHình như cảm thấy hơi làm sụt giảm phong cách, nữ tử đeo mặt nạ Tinh Thầnbổ sung: “Càng bình thường càng tốt, đây là vì che giấu thân phận, mà khôngphải thể hiện vẻ đẹp.”Mãnh Hổ lại đệm thêm một câu: “Đương nhiên, chúng ta cho thêm một ít thẻbài dạng che giấu lên mặt nạ, để tránh bị người ta nhìn thấu.”Liễu Bình suy nghĩ, sau đó chợt nảy ra một ý.Trên mặt nạ tuyết trắng kia lập tức có thêm hai cái tai trắng dài vểnh lên.“Con thỏ? Không tồi.” Nữ tử đeo mặt nạ Tinh Thần khen.Thủ lĩnh lại lên tiếng quyết định lần nữa: “Từ giờ trở đi, ngươi chính là mộtthành viên của chúng ta, danh hiệu Thỏ Tử.”…"Chúng ta xưng hô với nhau như thế nào?" Liễu Bình hỏi."Dùng mặt nạ là được rồi, ví dụ như ngươi có thể gọi ta là Mãnh Hổ." Ngườiđeo mặt nạ mãnh hổ nói."Chúng ta cũng không để ý tới việc có biết thân phận chân thật lẫn nhau haykhông, thế nhưng nhỡ may trong một vài nhiệm vụ của chúng ta, bị người ngoàinghe được tên thật của chúng ta, cũng sẽ gây nên một vài phiền phức không cầnthiết." Cô gái đeo mặt nạ ngôi sao nói.Liễu Bình nhìn về phía mấy người này.Nói như vậy, bọn họ cũng là người tương đối có sức ảnh hưởng."Nơi này có một tòa mộ địa rất kỳ lạ, chúng ta đã hoàn thành mấy vòng thămdò, cần trở về bổ sung tài nguyên." Thủ lĩnh đeo mặt nạ hắc ám nói."Ngươi thì sao? Thỏ Tử? Ý định của ngươi là gì?" Hôi Cẩu hỏi."Ta muốn đi tới thành Cơ Giới, bên đó đang phát sinh một sự kiện." Liễu Bìnhnói."Chuyện gì?" Bạch Lang hỏi."Ma quỷ đang càn quét khu vực đó, thành Cơ Giới thì đang dùng toàn lực nghĩcách cứu viện những người tại những nơi ẩn nấp gần đó." Liễu Bình nói.Mấy người im lặng một lát.Hắc Ám nói: "Nơi đó có một trại chăn nuôi linh hồn của Luyện Ngục, ma quỷđang sử dụng Danh Sách của chúng ta, bồi dưỡng linh hồn cho chúng nó.""Là Danh sách 'Ngu Giả' đúng không? Nghe nói gần đó có một nơi phong ấn,bên trong có Tù phạm." Hồ Ly nói."Có lẽ là Tù phạm xuất hiện vấn đề, đám ma quỷ sợ hãi, không thể khôngxuống tới xem xét tình huống chân thật." Hôi Cẩu nói.Liễu Bình hơi kinh ngạc.Những người này chỉ dùng vài ba câu cũng có thể đại khái xác định đã xảy rachuyện gì.ắ Á ẫ ẩ ầ ẩ ầHắc Ám ngẫm nghĩ, nói: "Hôi Cẩu, Tinh Thần đi với ta chuẩn bị cho lần hànhđộng tiếp theo, Hồ Ly đi thu thập tình báo, Bạch Lang ở lại nơi này, đừng đểngười khác tiến vào mộ địa, còn Mãnh Hổ...""Vừa lúc ta cũng không có việc gì, ta sẽ theo Thỏ Tử đi tới thành Cơ Giới mộtchuyến." Mãnh Hổ nói.Liễu Bình liếc nhìn Mãnh Hổ.Thân hình của hắn ta rất vạm vỡ, mặc một bộ trang phục võ đạo màu trắng, đichân đất, khoanh tay, dáng vẻ uể oải buồn chán."Ta rất am hiểu đánh nhau, vừa lúc chúng ta luyện tập phối hợp." Mãnh Hổ nói."Được." Liễu Bình nói.Tinh Thần lấy một thẻ bài ra, nói: "Ta nhớ rằng con đường từ nơi này đi tớithành Cơ Giới cũng coi như an toàn, trên đường cũng không có kẻ ngủ say quámạnh, vừa lúc có thể sử dụng tấm thẻ bài này."Liễu Bình nhìn về phía tấm thẻ bài kia.Trên thẻ bài có vẽ mấy luồng sáng hư ảo, ngưng tụ thành một con quái vật nhưẩn như hiện trên bầu trời.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Thẻ bài Nghĩ Thái Phi Hành.][Ẩn chứa khí tức của một loại quái vật đặc biệt nào đó, trong quá trình bay sẽkhông gây nên chú ý của kẻ ngủ say.][Đây là một tấm thẻ bài di chuyển khá hiếm.]Liễu Bình thở phào một hơi.Nếu như không cần tự mình đi bộ, như vậy sẽ không gặp được những thứ kỳ kỳquái quái wor trên đường, cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì.Mãnh Hổ nhận lấy thẻ bài từ tay Tinh Thần, đi tới cạnh Liễu Bình, nói:"Vậy chúng ta đi chứ?""Đi." Liễu Bình nói.Thẻ bài được ném ra ngoài, trong nháy mắt đã hóa thành hai luồng sáng bao phủtrên người Mãnh Hổ và Liễu Bình.Hai người phóng lên tận trời, hóa thành hai luồng sáng, bay về một phươnghướng với tốc độ cực nhanh.Mấy người còn lại vẫn đứng im tại chỗ, yên lặng nhìn bọn họ biến mất tại chântrời."Nếu Mãnh Hổ đã chủ động đi cùng hắn, vậy thì chúng ta cũng không cần quantâm người mới này, tranh thủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ của bản thân mìnhđi." Hắc Ám nói.Hổi Cẩu bật cười, nói: "Từ vừa mới bắt đầu, Mãnh Hổ vẫn luôn đề nghị Đoàntrưởng mời chào thiếu niên này vào đoàn chúng ta."ề"Đúng vậy, ta cũng chú ý tới điều này." Bạch Lang nói.Hắc Ám nói: "Có lẽ các ngươi không biết, Mãnh Hổ đã từng hợp tác chiến đấuvới người thuộc trận doanh Thần Thánh, phương thức chiến đấu của nhữngngười đó vừa có thể đánh vừa có thể trị liệu, còn có thể chơi xỏ, hãm hại đối thủnữa, rất hợp ý với Mãnh Hổ, có thể phát huy ra lực chiến đấu tối cao của MãnhHổ.""Hóa ra hắn ta nếm được ngon ngọt, nên mới tích cực như vậy." Hồ Ly mỉmcười nói."Có một chức nghiệp giả Thần Thánh cấp bậc cao, đối với Đoàn đội chúng tamà nói cũng là một chuyện tốt, dù sao chúng ta đều là người am hiểu chiến đấu,lại chưa từng mời chào bất cứ trị liệu giả ra dáng nào cả." Tinh Thần nói.Đám người cùng gật đầu.

Chương 497: Thành ý