"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 503: Đi Luyện Ngục!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời, một ngôi sao rơi xuống.Nó hóa thành một cô gái đeo mặt nạ sao trời, yên lặng xuất hiện trước mặt bangười."Ta đang mua sắm vật tư, tại sao lại gọi ta tới vội vã như thế?"Cô gái nói với giọng phàn nàn."Phát hiện một vài cử động của đám ma quỷ, bọn chúng đang mô phỏng thểchiến đấu cùng loại với Tù phạm, thật sự không nghĩ tới bọn chúng lại có thểlàm được tới bước này."Đoàn trưởng trầm giọng nói.Liễu Bình cùng Mãnh Hổ đều giật mình.Không nghĩ tới Đoàn trưởng lại có thể nhận biết nhiều thứ mà mình không thểnhận ra tới như vậy.Nếu như...Ma quỷ đã bắt đầu hiểu rõ tù phạm, thậm chí có thể dùng hiến tế chế tạo ranhững tồn tại tương tự, như vậy thật sự là một chuyện rất quan trọng.Tới cùng thì đám ma quỷ này đã đi tới một bước nào rồi?Cô gái hơi ngừng lại, thái độ chuyển thành nghiêm túc."Để ta nhìn xem... đây là tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm trong Luyện Ngục,thế giới Phế Tích.""Đám Hồ Ly còn có việc bận, như vậy lần này chỉ do bốn người chúng ta đi mộtchuyến, nhìn xem có thể điều tra được tin tức nào từ thế giới đó hay không."Đoàn trưởng nói."Không có vấn đề." Mãnh Hổ nói."Được." Tinh Thần cũng gật đầu đồng ý."Ta cũng không có vấn đề gì, chỉ là tới tận bây giờ ta còn chưa từng đi quaLuyện Ngục." Liễu Bình nói.Mãnh Hổ kinh ngạc hỏi: "Ngươi chưa từng đi Luyện Ngục? Vậy khi ngươi cònsống..."Liễu Bình nói: "Không biết các ngươi đã từng nghe qua Vở kịch Hắc Ám haychưa."Đoàn trưởng gật đầu, nói: "Thì ra là thế, thảo nào ta cảm ứng được dấu ấn Thầnlinh từ trên người của ngươi.""Dấu ấn Thần linh?" Liễu Bình kinh ngạc hỏi.ầ"Nó là một loại hư vô mờ mịt, khi một tên Thần linh có ý định thu nô lệ, sẽ lưumột dấu ấn không kích hoạt trên người mục tiêu... Thần linh cũng rất bận rộn,bọn chúng chỉ đánh dấu ngươi, để không quên ngươi mà thôi." Đoàn trưởng giảithích.Liễu Bình giật mình.Hóa ra là dấu ấn chưa kích hoạt.Thảo nào Danh sách không nhắc nhở.Thế mà Đoàn trưởng lại có thể cảm ứng được.Thật sự là mở rộng tầm mắt.Khi trước, lúc chiến đấu với thẻ bài sư Thời Gian, Liễu Bình đã phát hiện mộtsự kiện.Những người này quá mạnh.Cái tên thẻ bài sư Thời Gian kia lại có thể loại bỏ chiến pháp Thủ Ngục củamình.Điều này chưa từng xảy ra từ trước tới giờ.Có lẽ đám người này là đám người mạnh nhất của loài người?Đoàn trưởng thấy hắn không nói lời nào thì an ủi: "Yên tâm, nó đã tiêu tán, chỉcòn lại mùi thoang thoảng mà thôi."Tinh Thần rút một tấm thẻ bài ra, nói với Liễu Bình: "Ta có thể nhìn xem ngươiphải đối mặt thể loại Vở kịch Hắc Ám nào hay không?"Đoàn trưởng cùng Mãnh Hổ đều nhìn về phía Liễu Bình.Liễu Bình mỉm cười, thản nhiên nói: "Đương nhiên có thể."Tinh Thần dùng thẻ bài nhắm thẳng Liễu Bình, nhỏ giọng thầm thì:"Tai Ách Hiển Hiện!"Trên thẻ bài hiện ra vô tận mộ bia, kéo dài tới tận cùng thế giới.Tinh Thần liếc nhìn, rồi chuyển thẻ bài cho Mãnh Hổ và Đoàn trưởng cùngnhìn.Vẻ mặt Mãnh Hổ hơi đổi: "Hóa ra là một thế giới nô lệ đã hoàn toàn tử vong,ngươi còn nhỏ như vậy, lại có thể chạy trốn khỏi Vở kịch Hắc Ám, thật sự làkhông dễ dàng."Đoàn trưởng và Tinh Thần đều gật đầu.Thái độ của bọn họ cũng hơi thay đổi.Nếu như trước đó khi vừa kết nạp Liễu Bình vào đoàn đội, còn mang theo vẻ dòxét lẫn tính toán, như vậy hiện tại bọn họ đã nguyện ý suy xét một số sự kiện vìLiễu Bình.Mười bốn tuổi.Trận doanh Thần Thánh.ố ắ Á ề ếMột người trốn khỏi Vở kịch Hắc Ám - nơi mà toàn bộ đều là người chết.Có thể xử lý Thẻ bài sư Thời Gian.Trong chiến đấu vừa rồi cũng phát huy tác dụng không nhỏ.Hắn mới chỉ mười bốn tuổi, đã thể hiện ra tài năng xuất chúng như vậy.Nếu như bồi dưỡng tốt, thiếu niên này chắc chắn sẽ trở thành trợ lực kiên cố củatoàn bộ đoàn đội.Đoàn trưởng suy nghĩ một lát, nói: "Hắn là người mới, lại là lần đầu tiên tớiLuyện Ngục, Tinh Thần hãy quan tâm hắn một chút, ta và Mãnh Hổ sẽ đi tìmmanh mối, các ngươi hãy phụ trách việc tiếp ứng chúng ta.""Được rồi."Tinh Thần gật đầu đồng ý.Nàng lấy một quyển sách thẻ có bìa ngoài đầy sao trời ra, tìm kiếm một lát rồinói:"Tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm của Luyện Ngục... tìm tới."Bụp!Thẻ bài ném ra ngoài, hóa thành một luồng sáng, bao phủ bốn người vào trong.Ngay sau đó...Bọn họ phóng lên tận trời, trong nháy mắt đã nhập vào hư không, biến mấtkhông thấy gì nữa.…Luyện Ngục.Tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm, thế giới Phế Tích.Ba mặt trời trên trời dần dần thu ánh sáng lại, thế giới bị màn đêm bao phủ.Tại nơi nào đó trên vách núi.Bốn bốn bóng người hiện lên."Không phải có tên thế giới Phế Tích sao? Tại sao lại vẫn phồn hoa như vậy?"Thiếu niên không nhịn được hỏi.Hắn nhìn về phía thành phố khổng lồ không ngủ được đèn đuốc chiếu rọi sángsủa, huy hoàng ngoài xa, chỉ cảm thấy nhìn mãi không đủ.Có vẻ như thành phố này là thành phố của văn minh khoa học kỹ thuật.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên giữa không trung, đưa ra những nhắc nhở cực kỳchuẩn xác:[Ngươi phát hiện thế giới: ][Tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm của Luyện Ngục, thế giới Phế Tích.][Điểm kinh nghiệm của ngươi được tăng thêm 10%.]ế ầ ầNghe nói thế giới Luyện Ngục có hàng tỷ tầng, như vậy mình chỉ cần đi quatừng tầng thế giới Luyện Ngục, cũng có thể thăng cấp rồi.Đây đúng là thế giới tổng hợp rộng lớn và kỳ diệu mà!Nó vận hành như thế nào?Liễu Bình trầm tư suy nghĩ.Một giọng nữ vang lên:"Nơi này phồn hoa như vậy, là bởi vì nó là thành phố trung tâm của toàn bộ thếgiới này, ta đoán nếu có manh mối gì, chắc hẳn sẽ tìm thấy tại nơi này."Tinh Thần.Nàng mở sách thẻ, lấy ra bốn tấm thẻ bài, đưa cho mọi người.Liễu Bình tiếp nhận thẻ bài quan sát, lại là một tấm thẻ bài mà hắn chưa từngthấy, phía trên có vẽ một thiếu niên.[Thẻ ngụy trang.][Thẻ bài có thể sử dụng một lần duy nhất.][Nó có thể thay đổi ngoại hình của ngươi, làm cho bất cứ kẻ nào đều không thểthấy được hình dáng chân thực của ngươi.][Phương thức sử dụng: Bóp nát.]Liễu Bình bóp nát thẻ bài.Bụp!Một tiếng vang nhỏ xuất hiện, hắn phát hiện ngoại hình của mình thay đổi hoàntoàn, thậm chí quần áo cũng thay đổi thành một bộ quần áo thường ngày củavăn minh khoa học kỹ thuật.Tinh Thần quan sát hắn, nói: "Bộ quần áo này tự động mô phỏng kiểu dángquần áo phổ biến nhất mà thiếu niên 14 tuổi trong thế giới này mặc, vẫn rất đẹptrai mà."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời, một ngôi sao rơi xuống.Nó hóa thành một cô gái đeo mặt nạ sao trời, yên lặng xuất hiện trước mặt bangười."Ta đang mua sắm vật tư, tại sao lại gọi ta tới vội vã như thế?"Cô gái nói với giọng phàn nàn."Phát hiện một vài cử động của đám ma quỷ, bọn chúng đang mô phỏng thểchiến đấu cùng loại với Tù phạm, thật sự không nghĩ tới bọn chúng lại có thểlàm được tới bước này."Đoàn trưởng trầm giọng nói.Liễu Bình cùng Mãnh Hổ đều giật mình.Không nghĩ tới Đoàn trưởng lại có thể nhận biết nhiều thứ mà mình không thểnhận ra tới như vậy.Nếu như...Ma quỷ đã bắt đầu hiểu rõ tù phạm, thậm chí có thể dùng hiến tế chế tạo ranhững tồn tại tương tự, như vậy thật sự là một chuyện rất quan trọng.Tới cùng thì đám ma quỷ này đã đi tới một bước nào rồi?Cô gái hơi ngừng lại, thái độ chuyển thành nghiêm túc."Để ta nhìn xem... đây là tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm trong Luyện Ngục,thế giới Phế Tích.""Đám Hồ Ly còn có việc bận, như vậy lần này chỉ do bốn người chúng ta đi mộtchuyến, nhìn xem có thể điều tra được tin tức nào từ thế giới đó hay không."Đoàn trưởng nói."Không có vấn đề." Mãnh Hổ nói."Được." Tinh Thần cũng gật đầu đồng ý."Ta cũng không có vấn đề gì, chỉ là tới tận bây giờ ta còn chưa từng đi quaLuyện Ngục." Liễu Bình nói.Mãnh Hổ kinh ngạc hỏi: "Ngươi chưa từng đi Luyện Ngục? Vậy khi ngươi cònsống..."Liễu Bình nói: "Không biết các ngươi đã từng nghe qua Vở kịch Hắc Ám haychưa."Đoàn trưởng gật đầu, nói: "Thì ra là thế, thảo nào ta cảm ứng được dấu ấn Thầnlinh từ trên người của ngươi.""Dấu ấn Thần linh?" Liễu Bình kinh ngạc hỏi.ầ"Nó là một loại hư vô mờ mịt, khi một tên Thần linh có ý định thu nô lệ, sẽ lưumột dấu ấn không kích hoạt trên người mục tiêu... Thần linh cũng rất bận rộn,bọn chúng chỉ đánh dấu ngươi, để không quên ngươi mà thôi." Đoàn trưởng giảithích.Liễu Bình giật mình.Hóa ra là dấu ấn chưa kích hoạt.Thảo nào Danh sách không nhắc nhở.Thế mà Đoàn trưởng lại có thể cảm ứng được.Thật sự là mở rộng tầm mắt.Khi trước, lúc chiến đấu với thẻ bài sư Thời Gian, Liễu Bình đã phát hiện mộtsự kiện.Những người này quá mạnh.Cái tên thẻ bài sư Thời Gian kia lại có thể loại bỏ chiến pháp Thủ Ngục củamình.Điều này chưa từng xảy ra từ trước tới giờ.Có lẽ đám người này là đám người mạnh nhất của loài người?Đoàn trưởng thấy hắn không nói lời nào thì an ủi: "Yên tâm, nó đã tiêu tán, chỉcòn lại mùi thoang thoảng mà thôi."Tinh Thần rút một tấm thẻ bài ra, nói với Liễu Bình: "Ta có thể nhìn xem ngươiphải đối mặt thể loại Vở kịch Hắc Ám nào hay không?"Đoàn trưởng cùng Mãnh Hổ đều nhìn về phía Liễu Bình.Liễu Bình mỉm cười, thản nhiên nói: "Đương nhiên có thể."Tinh Thần dùng thẻ bài nhắm thẳng Liễu Bình, nhỏ giọng thầm thì:"Tai Ách Hiển Hiện!"Trên thẻ bài hiện ra vô tận mộ bia, kéo dài tới tận cùng thế giới.Tinh Thần liếc nhìn, rồi chuyển thẻ bài cho Mãnh Hổ và Đoàn trưởng cùngnhìn.Vẻ mặt Mãnh Hổ hơi đổi: "Hóa ra là một thế giới nô lệ đã hoàn toàn tử vong,ngươi còn nhỏ như vậy, lại có thể chạy trốn khỏi Vở kịch Hắc Ám, thật sự làkhông dễ dàng."Đoàn trưởng và Tinh Thần đều gật đầu.Thái độ của bọn họ cũng hơi thay đổi.Nếu như trước đó khi vừa kết nạp Liễu Bình vào đoàn đội, còn mang theo vẻ dòxét lẫn tính toán, như vậy hiện tại bọn họ đã nguyện ý suy xét một số sự kiện vìLiễu Bình.Mười bốn tuổi.Trận doanh Thần Thánh.ố ắ Á ề ếMột người trốn khỏi Vở kịch Hắc Ám - nơi mà toàn bộ đều là người chết.Có thể xử lý Thẻ bài sư Thời Gian.Trong chiến đấu vừa rồi cũng phát huy tác dụng không nhỏ.Hắn mới chỉ mười bốn tuổi, đã thể hiện ra tài năng xuất chúng như vậy.Nếu như bồi dưỡng tốt, thiếu niên này chắc chắn sẽ trở thành trợ lực kiên cố củatoàn bộ đoàn đội.Đoàn trưởng suy nghĩ một lát, nói: "Hắn là người mới, lại là lần đầu tiên tớiLuyện Ngục, Tinh Thần hãy quan tâm hắn một chút, ta và Mãnh Hổ sẽ đi tìmmanh mối, các ngươi hãy phụ trách việc tiếp ứng chúng ta.""Được rồi."Tinh Thần gật đầu đồng ý.Nàng lấy một quyển sách thẻ có bìa ngoài đầy sao trời ra, tìm kiếm một lát rồinói:"Tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm của Luyện Ngục... tìm tới."Bụp!Thẻ bài ném ra ngoài, hóa thành một luồng sáng, bao phủ bốn người vào trong.Ngay sau đó...Bọn họ phóng lên tận trời, trong nháy mắt đã nhập vào hư không, biến mấtkhông thấy gì nữa.…Luyện Ngục.Tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm, thế giới Phế Tích.Ba mặt trời trên trời dần dần thu ánh sáng lại, thế giới bị màn đêm bao phủ.Tại nơi nào đó trên vách núi.Bốn bốn bóng người hiện lên."Không phải có tên thế giới Phế Tích sao? Tại sao lại vẫn phồn hoa như vậy?"Thiếu niên không nhịn được hỏi.Hắn nhìn về phía thành phố khổng lồ không ngủ được đèn đuốc chiếu rọi sángsủa, huy hoàng ngoài xa, chỉ cảm thấy nhìn mãi không đủ.Có vẻ như thành phố này là thành phố của văn minh khoa học kỹ thuật.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên giữa không trung, đưa ra những nhắc nhở cực kỳchuẩn xác:[Ngươi phát hiện thế giới: ][Tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm của Luyện Ngục, thế giới Phế Tích.][Điểm kinh nghiệm của ngươi được tăng thêm 10%.]ế ầ ầNghe nói thế giới Luyện Ngục có hàng tỷ tầng, như vậy mình chỉ cần đi quatừng tầng thế giới Luyện Ngục, cũng có thể thăng cấp rồi.Đây đúng là thế giới tổng hợp rộng lớn và kỳ diệu mà!Nó vận hành như thế nào?Liễu Bình trầm tư suy nghĩ.Một giọng nữ vang lên:"Nơi này phồn hoa như vậy, là bởi vì nó là thành phố trung tâm của toàn bộ thếgiới này, ta đoán nếu có manh mối gì, chắc hẳn sẽ tìm thấy tại nơi này."Tinh Thần.Nàng mở sách thẻ, lấy ra bốn tấm thẻ bài, đưa cho mọi người.Liễu Bình tiếp nhận thẻ bài quan sát, lại là một tấm thẻ bài mà hắn chưa từngthấy, phía trên có vẽ một thiếu niên.[Thẻ ngụy trang.][Thẻ bài có thể sử dụng một lần duy nhất.][Nó có thể thay đổi ngoại hình của ngươi, làm cho bất cứ kẻ nào đều không thểthấy được hình dáng chân thực của ngươi.][Phương thức sử dụng: Bóp nát.]Liễu Bình bóp nát thẻ bài.Bụp!Một tiếng vang nhỏ xuất hiện, hắn phát hiện ngoại hình của mình thay đổi hoàntoàn, thậm chí quần áo cũng thay đổi thành một bộ quần áo thường ngày củavăn minh khoa học kỹ thuật.Tinh Thần quan sát hắn, nói: "Bộ quần áo này tự động mô phỏng kiểu dángquần áo phổ biến nhất mà thiếu niên 14 tuổi trong thế giới này mặc, vẫn rất đẹptrai mà."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời, một ngôi sao rơi xuống.Nó hóa thành một cô gái đeo mặt nạ sao trời, yên lặng xuất hiện trước mặt bangười."Ta đang mua sắm vật tư, tại sao lại gọi ta tới vội vã như thế?"Cô gái nói với giọng phàn nàn."Phát hiện một vài cử động của đám ma quỷ, bọn chúng đang mô phỏng thểchiến đấu cùng loại với Tù phạm, thật sự không nghĩ tới bọn chúng lại có thểlàm được tới bước này."Đoàn trưởng trầm giọng nói.Liễu Bình cùng Mãnh Hổ đều giật mình.Không nghĩ tới Đoàn trưởng lại có thể nhận biết nhiều thứ mà mình không thểnhận ra tới như vậy.Nếu như...Ma quỷ đã bắt đầu hiểu rõ tù phạm, thậm chí có thể dùng hiến tế chế tạo ranhững tồn tại tương tự, như vậy thật sự là một chuyện rất quan trọng.Tới cùng thì đám ma quỷ này đã đi tới một bước nào rồi?Cô gái hơi ngừng lại, thái độ chuyển thành nghiêm túc."Để ta nhìn xem... đây là tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm trong Luyện Ngục,thế giới Phế Tích.""Đám Hồ Ly còn có việc bận, như vậy lần này chỉ do bốn người chúng ta đi mộtchuyến, nhìn xem có thể điều tra được tin tức nào từ thế giới đó hay không."Đoàn trưởng nói."Không có vấn đề." Mãnh Hổ nói."Được." Tinh Thần cũng gật đầu đồng ý."Ta cũng không có vấn đề gì, chỉ là tới tận bây giờ ta còn chưa từng đi quaLuyện Ngục." Liễu Bình nói.Mãnh Hổ kinh ngạc hỏi: "Ngươi chưa từng đi Luyện Ngục? Vậy khi ngươi cònsống..."Liễu Bình nói: "Không biết các ngươi đã từng nghe qua Vở kịch Hắc Ám haychưa."Đoàn trưởng gật đầu, nói: "Thì ra là thế, thảo nào ta cảm ứng được dấu ấn Thầnlinh từ trên người của ngươi.""Dấu ấn Thần linh?" Liễu Bình kinh ngạc hỏi.ầ"Nó là một loại hư vô mờ mịt, khi một tên Thần linh có ý định thu nô lệ, sẽ lưumột dấu ấn không kích hoạt trên người mục tiêu... Thần linh cũng rất bận rộn,bọn chúng chỉ đánh dấu ngươi, để không quên ngươi mà thôi." Đoàn trưởng giảithích.Liễu Bình giật mình.Hóa ra là dấu ấn chưa kích hoạt.Thảo nào Danh sách không nhắc nhở.Thế mà Đoàn trưởng lại có thể cảm ứng được.Thật sự là mở rộng tầm mắt.Khi trước, lúc chiến đấu với thẻ bài sư Thời Gian, Liễu Bình đã phát hiện mộtsự kiện.Những người này quá mạnh.Cái tên thẻ bài sư Thời Gian kia lại có thể loại bỏ chiến pháp Thủ Ngục củamình.Điều này chưa từng xảy ra từ trước tới giờ.Có lẽ đám người này là đám người mạnh nhất của loài người?Đoàn trưởng thấy hắn không nói lời nào thì an ủi: "Yên tâm, nó đã tiêu tán, chỉcòn lại mùi thoang thoảng mà thôi."Tinh Thần rút một tấm thẻ bài ra, nói với Liễu Bình: "Ta có thể nhìn xem ngươiphải đối mặt thể loại Vở kịch Hắc Ám nào hay không?"Đoàn trưởng cùng Mãnh Hổ đều nhìn về phía Liễu Bình.Liễu Bình mỉm cười, thản nhiên nói: "Đương nhiên có thể."Tinh Thần dùng thẻ bài nhắm thẳng Liễu Bình, nhỏ giọng thầm thì:"Tai Ách Hiển Hiện!"Trên thẻ bài hiện ra vô tận mộ bia, kéo dài tới tận cùng thế giới.Tinh Thần liếc nhìn, rồi chuyển thẻ bài cho Mãnh Hổ và Đoàn trưởng cùngnhìn.Vẻ mặt Mãnh Hổ hơi đổi: "Hóa ra là một thế giới nô lệ đã hoàn toàn tử vong,ngươi còn nhỏ như vậy, lại có thể chạy trốn khỏi Vở kịch Hắc Ám, thật sự làkhông dễ dàng."Đoàn trưởng và Tinh Thần đều gật đầu.Thái độ của bọn họ cũng hơi thay đổi.Nếu như trước đó khi vừa kết nạp Liễu Bình vào đoàn đội, còn mang theo vẻ dòxét lẫn tính toán, như vậy hiện tại bọn họ đã nguyện ý suy xét một số sự kiện vìLiễu Bình.Mười bốn tuổi.Trận doanh Thần Thánh.ố ắ Á ề ếMột người trốn khỏi Vở kịch Hắc Ám - nơi mà toàn bộ đều là người chết.Có thể xử lý Thẻ bài sư Thời Gian.Trong chiến đấu vừa rồi cũng phát huy tác dụng không nhỏ.Hắn mới chỉ mười bốn tuổi, đã thể hiện ra tài năng xuất chúng như vậy.Nếu như bồi dưỡng tốt, thiếu niên này chắc chắn sẽ trở thành trợ lực kiên cố củatoàn bộ đoàn đội.Đoàn trưởng suy nghĩ một lát, nói: "Hắn là người mới, lại là lần đầu tiên tớiLuyện Ngục, Tinh Thần hãy quan tâm hắn một chút, ta và Mãnh Hổ sẽ đi tìmmanh mối, các ngươi hãy phụ trách việc tiếp ứng chúng ta.""Được rồi."Tinh Thần gật đầu đồng ý.Nàng lấy một quyển sách thẻ có bìa ngoài đầy sao trời ra, tìm kiếm một lát rồinói:"Tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm của Luyện Ngục... tìm tới."Bụp!Thẻ bài ném ra ngoài, hóa thành một luồng sáng, bao phủ bốn người vào trong.Ngay sau đó...Bọn họ phóng lên tận trời, trong nháy mắt đã nhập vào hư không, biến mấtkhông thấy gì nữa.…Luyện Ngục.Tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm, thế giới Phế Tích.Ba mặt trời trên trời dần dần thu ánh sáng lại, thế giới bị màn đêm bao phủ.Tại nơi nào đó trên vách núi.Bốn bốn bóng người hiện lên."Không phải có tên thế giới Phế Tích sao? Tại sao lại vẫn phồn hoa như vậy?"Thiếu niên không nhịn được hỏi.Hắn nhìn về phía thành phố khổng lồ không ngủ được đèn đuốc chiếu rọi sángsủa, huy hoàng ngoài xa, chỉ cảm thấy nhìn mãi không đủ.Có vẻ như thành phố này là thành phố của văn minh khoa học kỹ thuật.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên giữa không trung, đưa ra những nhắc nhở cực kỳchuẩn xác:[Ngươi phát hiện thế giới: ][Tầng thứ tám trăm bảy mươi lăm của Luyện Ngục, thế giới Phế Tích.][Điểm kinh nghiệm của ngươi được tăng thêm 10%.]ế ầ ầNghe nói thế giới Luyện Ngục có hàng tỷ tầng, như vậy mình chỉ cần đi quatừng tầng thế giới Luyện Ngục, cũng có thể thăng cấp rồi.Đây đúng là thế giới tổng hợp rộng lớn và kỳ diệu mà!Nó vận hành như thế nào?Liễu Bình trầm tư suy nghĩ.Một giọng nữ vang lên:"Nơi này phồn hoa như vậy, là bởi vì nó là thành phố trung tâm của toàn bộ thếgiới này, ta đoán nếu có manh mối gì, chắc hẳn sẽ tìm thấy tại nơi này."Tinh Thần.Nàng mở sách thẻ, lấy ra bốn tấm thẻ bài, đưa cho mọi người.Liễu Bình tiếp nhận thẻ bài quan sát, lại là một tấm thẻ bài mà hắn chưa từngthấy, phía trên có vẽ một thiếu niên.[Thẻ ngụy trang.][Thẻ bài có thể sử dụng một lần duy nhất.][Nó có thể thay đổi ngoại hình của ngươi, làm cho bất cứ kẻ nào đều không thểthấy được hình dáng chân thực của ngươi.][Phương thức sử dụng: Bóp nát.]Liễu Bình bóp nát thẻ bài.Bụp!Một tiếng vang nhỏ xuất hiện, hắn phát hiện ngoại hình của mình thay đổi hoàntoàn, thậm chí quần áo cũng thay đổi thành một bộ quần áo thường ngày củavăn minh khoa học kỹ thuật.Tinh Thần quan sát hắn, nói: "Bộ quần áo này tự động mô phỏng kiểu dángquần áo phổ biến nhất mà thiếu niên 14 tuổi trong thế giới này mặc, vẫn rất đẹptrai mà."

Chương 503: Đi Luyện Ngục!