"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 511: Còn cần hoàn thiện thêm một bước

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình tiếp tục đi về phía trước, xuyên qua một lối đi nhỏ, rời khỏi thápnhọn từ một cánh cửa hông.Hắn không nhanh không chậm mà đi trên đường phố.Chỉ chốc lát sau.Giọng nói của Norton đột nhiên vang lên: “Hai người đó đã bị giết, có kẻ đuổitới, đang tìm kiếm người khắp nơi."Liễu Bình quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy trên đường phố phồn hoa, trên đầu mọi người không ngừng hiện ratừng hàng chữ nhỏ, để lộ thân phận của bọn họ: “Nhân loại;""Nhân loại;""Nhân loại""Sứ giả hiến tế;"Ánh mắt Liễu Bình hơi đanh lại, chỉ thấy bên dưới hàng chữ “Sứ giả hiến tế"kia là một người đàn ông trẻ tuổi vẻ mặt dữ tợn.Người đàn ông quay đầu, đúng lúc chạm tầm mắt với Liễu Bình.Bị phát hiện! Liễu Bình dời ánh mắt đi, đi đến đường phố bên kia.Bỗng nhiên.Hắn đột nhiên xoay người, trong tay xuất hiện một thanh trường đao u ám --Chỉ trong nháy mắt, trường đao đã chém ra một ngàn hai trăm đao quang, lướtqua trong chớp nhoáng cứ như kinh hồng.Hắn thu đao.Liễu Bình tăng nhanh bước chân tiếp tục đi về phía trước.Máy phút sau.Tên Sứ giả hiến tế đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn đã tuôn ra sương máu khắpngười, hóa thành vô vàn khối nát rơi rụng đầy đất.Trên đường phố phát ra một loạt tiếng thét chói tai và rối loạn.Liễu Bình quẹo vào góc đường, đi vào hẻm nhỏ, nhảy qua tường vây, đáp xuốngmột con đường cái khác rồi tiếp tục lên đường."Vô dụng"Giọng nói của Hoa Tình Không vang lên: “Càng nhiều kẻ địch đang chạy tới,người đã bị khóa chặt.""Tạm thời các ngươi đừng ra tay - Ta không mún để người khác nhìn ra gốc gáccủa mình."ễLiễu Bình nói."Được thôi, dù sao người đã là Thẻ Bài Sư cấp 41, hẳn hồn lực trên người cũngđủ cho người chiến đấu."Yana nói.Liễu Bình cười cười, trở tay để trường đao ra sau lưng, tiếp tục đi vội về hướngrời xa tháp nhọn.Trên một bức tường cao cách hơn vài trăm thước sau lưng hắn... Một ngườibỗng nhiên xuất hiện."Tìm được hắn rồi,"Người nọ nhỏ giọng nói với một thẻ bài, “Vị trí nằm ở --"Lời còn chưa dứt, chợt thấy đao sau lưng Liễu Bình dựng thẳng lên.Bá –– Người nọ bị đao quang vô hình nghênh diện trảm thành hai đoạn.Triệu Thiền Y giật mình nói: “Chân Không Trảm Pháp! Nhưng hình như lại cóchút bất đồng."Liễu Bình nói: “Hiện tại ta đã biết chân tướng của thần bí -- Sức mạnh của nóđến từ sự giao hội của đông đảo pháp tắc, chúng vẫn không ngừng biến hóa, cóvài loại sẽ sinh ra sức mạnh siêu phàm tuyệt luân khi biến hóa, hiện tại là thờiđiểm thay đổi đạo thuật ban đầu của chúng ta.”.Triệu Thiền Y trầm mặc mấy phút, lẩm bẩm nói: “... Thật ghê gớm, Liễu Bình,người tạo ra một con đường trước đi, ta học theo ngươi.""Được."Liễu Bình thu đao, gia tăng tốc độ đi về phía trước.Bỗng nhiên.Đường phố đối diện xuất hiện một loạt chức nghiệp giả.Bọn họ lặng lẽ nhìn Liễu Bình, trên đầu sôi nổi hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Sứgiả hiến tế.”.Liễu Bình cười cười, bỗng nhiên xoay người chém toàn lực về sau lưng.Một vòng quang hoàn hiện lên trên đầu hắn-- Trong chớp nhoáng, tất cả Sứ giảhiến tế biến mất khỏi nơi đó, xuất hiện ở trước lưỡi đao của Liễu Bình.Chỉ một đao! Đao quang vô hình xuyên qua thân thể mọi người, trảm cho caoốc cách đó không xa thành hai đoạn.Trường đao chấn động, đánh bay toàn bộ máu loãng ra ngoài.Toàn bộ đường phổ phát ra tiếng kêu gọi và thét chói tai sôi trào hết đợt này đếnđợt khác của mọi người.Liễu Bình đi được một khoảng cách thì bỗng quẹo vào lối vào trạm tàu điệnngầm bên cạnh, đi thẳng một mạch theo cầu thang xuống bên dưới.ể ắThân thể hắn tùy ý lóe lóe, đã đứng bên trong đám người.- - Mọi người ở nơinày còn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, cho nên cũng không chịu ảnhhưởng quá lớn.Liễu Bình đứng trong đám người nhìn một vòng, không thấy một tên “Sứ giảhiến tế"nào, lúc này hắn mới hóa U Ánh Đạo thành thẻ bài rồi cất đi.Một trận âm nhạc thanh khởi.Tất cả quang ảnh chung quanh chợt lóe, dần dần biến toàn bộ thế giới thành mộtmảnh mơ hồ.Một Sứ giả hiến tế cầm sách thẻ trong tay chợt xuất hiện.Thẻ Bài Sư!"Đạo thuật rất không tồi, nhưng kết cục của ngươi đã được định sẵn."Gã vừa nói vừa rút một số thẻ bài ra, ghép thành một bức đồ án.Chỉ thấy trên đồ án có vẽ một dấu chấm than màu đỏ thật lớn.Chỉ một thoáng, một luồng dao động khác thường phát ra từ đồ án, thổi quét tứphương.Trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Công kích vật lý dướicấp 50 bị phong ấn.""Từ giờ trở đi, bất cứ công kích vật lý nào của ngươi cũng bị dị thời không hấpthu, sẽ không tạo thành tổn thương gì cho kẻ địch."Liễu Bình đứng yên tại chỗ, mở miệng nói: “Nếu là Thẻ Bài Sư Nhân tộc, vì saolại trợ giúp người khác hiến tế đồng loại của mình?"Thẻ Bài Sư cười nói: “Ngươi cảm thấy khó hiểu đúng không?"Liễu Bình gật đầu."Rất nhanh ngươi sẽ giống như bọn chúng, sẽ biết cái gì là tuyệt vọng."Thẻ Bài Sư nói."Nói như vậy, người đã không phải là ngươi."Liễu Bình nói xong thì duỗi tay quẹt một cái lên trên mặt, có một trận sương mùmàu đen lập tức ngưng kết trên mặt hắn, hóa thành một cái mặt nạ.Thẻ Bài Sư nhìn thoáng qua, sau đó đầu gã đột nhiên nổ tung.Thi thể không đầu của gã xiêu xiêu vẹo vẹo ngã xuống mặt đất.Liễu Bình cúi đầu bất động.Ở sau lưng hắn bỗng nhiên hiện ra một đồng tử dựng thẳng thật lớn.Bang! Bang! Trong hư không, hai gã Sứ giả hiến tế ẩn nấp đột nhiên hiện ra,đầu cũng nổ tung như vậy, thi thể ngã bẹp xuống mặt đất.- - Ma Diện NiệmĐao, Thần Trảm Thức bản sửa đổi!ề ổ ễ ằ"Chiều này cũng thay đổi! Liễu Bình, người nghĩ ra bằng cách nào!"Yana giật mình hỏi."Hình như nó giống như sức mạnh thẻ bài-- Hắn sử dụng hồn lực, biến phươngpháp công kích của mình thành vô số đòn công kích dạng pháp tắc giao hòa."Hoa Tình Không trầm ngâm nói."Hắn là người sáng tạo thần kỹ, về sau có thể càng mạnh hơn!"Triệu Thiền Y kiêu ngạo nói."Đâu phải người đàn ông của ngươi, ngươi kiêu ngạo cái gì."Yana nói.Bang! Sách thẻ đang mở ra đã bị khép lại, thu về một lần nữa.Khắc khẩu còn chưa bắt đầu thì đã bị bóp chết ngay từ lúc nảy sinh."Còn cần... Hoàn thiện thêm một bước."Liễu Bình trầm tư nói.Cảnh tượng mơ hồ dần dần trở nên rõ ràng.Trạm tàu điện ngầm xuất hiện ở chung quanh.Đám người cũng theo đó mà xuất hiện.Liễu Bình đứng tại chỗ trong chốc lát, sau đó chậm rãi dạo bước, trở về mặt đấttừ một cửa ra vào khác.- - Xem ra tạm thời sẽ không có càng nhiều kẻ đuổi giết.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình tiếp tục đi về phía trước, xuyên qua một lối đi nhỏ, rời khỏi thápnhọn từ một cánh cửa hông.Hắn không nhanh không chậm mà đi trên đường phố.Chỉ chốc lát sau.Giọng nói của Norton đột nhiên vang lên: “Hai người đó đã bị giết, có kẻ đuổitới, đang tìm kiếm người khắp nơi."Liễu Bình quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy trên đường phố phồn hoa, trên đầu mọi người không ngừng hiện ratừng hàng chữ nhỏ, để lộ thân phận của bọn họ: “Nhân loại;""Nhân loại;""Nhân loại""Sứ giả hiến tế;"Ánh mắt Liễu Bình hơi đanh lại, chỉ thấy bên dưới hàng chữ “Sứ giả hiến tế"kia là một người đàn ông trẻ tuổi vẻ mặt dữ tợn.Người đàn ông quay đầu, đúng lúc chạm tầm mắt với Liễu Bình.Bị phát hiện! Liễu Bình dời ánh mắt đi, đi đến đường phố bên kia.Bỗng nhiên.Hắn đột nhiên xoay người, trong tay xuất hiện một thanh trường đao u ám --Chỉ trong nháy mắt, trường đao đã chém ra một ngàn hai trăm đao quang, lướtqua trong chớp nhoáng cứ như kinh hồng.Hắn thu đao.Liễu Bình tăng nhanh bước chân tiếp tục đi về phía trước.Máy phút sau.Tên Sứ giả hiến tế đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn đã tuôn ra sương máu khắpngười, hóa thành vô vàn khối nát rơi rụng đầy đất.Trên đường phố phát ra một loạt tiếng thét chói tai và rối loạn.Liễu Bình quẹo vào góc đường, đi vào hẻm nhỏ, nhảy qua tường vây, đáp xuốngmột con đường cái khác rồi tiếp tục lên đường."Vô dụng"Giọng nói của Hoa Tình Không vang lên: “Càng nhiều kẻ địch đang chạy tới,người đã bị khóa chặt.""Tạm thời các ngươi đừng ra tay - Ta không mún để người khác nhìn ra gốc gáccủa mình."ễLiễu Bình nói."Được thôi, dù sao người đã là Thẻ Bài Sư cấp 41, hẳn hồn lực trên người cũngđủ cho người chiến đấu."Yana nói.Liễu Bình cười cười, trở tay để trường đao ra sau lưng, tiếp tục đi vội về hướngrời xa tháp nhọn.Trên một bức tường cao cách hơn vài trăm thước sau lưng hắn... Một ngườibỗng nhiên xuất hiện."Tìm được hắn rồi,"Người nọ nhỏ giọng nói với một thẻ bài, “Vị trí nằm ở --"Lời còn chưa dứt, chợt thấy đao sau lưng Liễu Bình dựng thẳng lên.Bá –– Người nọ bị đao quang vô hình nghênh diện trảm thành hai đoạn.Triệu Thiền Y giật mình nói: “Chân Không Trảm Pháp! Nhưng hình như lại cóchút bất đồng."Liễu Bình nói: “Hiện tại ta đã biết chân tướng của thần bí -- Sức mạnh của nóđến từ sự giao hội của đông đảo pháp tắc, chúng vẫn không ngừng biến hóa, cóvài loại sẽ sinh ra sức mạnh siêu phàm tuyệt luân khi biến hóa, hiện tại là thờiđiểm thay đổi đạo thuật ban đầu của chúng ta.”.Triệu Thiền Y trầm mặc mấy phút, lẩm bẩm nói: “... Thật ghê gớm, Liễu Bình,người tạo ra một con đường trước đi, ta học theo ngươi.""Được."Liễu Bình thu đao, gia tăng tốc độ đi về phía trước.Bỗng nhiên.Đường phố đối diện xuất hiện một loạt chức nghiệp giả.Bọn họ lặng lẽ nhìn Liễu Bình, trên đầu sôi nổi hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Sứgiả hiến tế.”.Liễu Bình cười cười, bỗng nhiên xoay người chém toàn lực về sau lưng.Một vòng quang hoàn hiện lên trên đầu hắn-- Trong chớp nhoáng, tất cả Sứ giảhiến tế biến mất khỏi nơi đó, xuất hiện ở trước lưỡi đao của Liễu Bình.Chỉ một đao! Đao quang vô hình xuyên qua thân thể mọi người, trảm cho caoốc cách đó không xa thành hai đoạn.Trường đao chấn động, đánh bay toàn bộ máu loãng ra ngoài.Toàn bộ đường phổ phát ra tiếng kêu gọi và thét chói tai sôi trào hết đợt này đếnđợt khác của mọi người.Liễu Bình đi được một khoảng cách thì bỗng quẹo vào lối vào trạm tàu điệnngầm bên cạnh, đi thẳng một mạch theo cầu thang xuống bên dưới.ể ắThân thể hắn tùy ý lóe lóe, đã đứng bên trong đám người.- - Mọi người ở nơinày còn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, cho nên cũng không chịu ảnhhưởng quá lớn.Liễu Bình đứng trong đám người nhìn một vòng, không thấy một tên “Sứ giảhiến tế"nào, lúc này hắn mới hóa U Ánh Đạo thành thẻ bài rồi cất đi.Một trận âm nhạc thanh khởi.Tất cả quang ảnh chung quanh chợt lóe, dần dần biến toàn bộ thế giới thành mộtmảnh mơ hồ.Một Sứ giả hiến tế cầm sách thẻ trong tay chợt xuất hiện.Thẻ Bài Sư!"Đạo thuật rất không tồi, nhưng kết cục của ngươi đã được định sẵn."Gã vừa nói vừa rút một số thẻ bài ra, ghép thành một bức đồ án.Chỉ thấy trên đồ án có vẽ một dấu chấm than màu đỏ thật lớn.Chỉ một thoáng, một luồng dao động khác thường phát ra từ đồ án, thổi quét tứphương.Trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Công kích vật lý dướicấp 50 bị phong ấn.""Từ giờ trở đi, bất cứ công kích vật lý nào của ngươi cũng bị dị thời không hấpthu, sẽ không tạo thành tổn thương gì cho kẻ địch."Liễu Bình đứng yên tại chỗ, mở miệng nói: “Nếu là Thẻ Bài Sư Nhân tộc, vì saolại trợ giúp người khác hiến tế đồng loại của mình?"Thẻ Bài Sư cười nói: “Ngươi cảm thấy khó hiểu đúng không?"Liễu Bình gật đầu."Rất nhanh ngươi sẽ giống như bọn chúng, sẽ biết cái gì là tuyệt vọng."Thẻ Bài Sư nói."Nói như vậy, người đã không phải là ngươi."Liễu Bình nói xong thì duỗi tay quẹt một cái lên trên mặt, có một trận sương mùmàu đen lập tức ngưng kết trên mặt hắn, hóa thành một cái mặt nạ.Thẻ Bài Sư nhìn thoáng qua, sau đó đầu gã đột nhiên nổ tung.Thi thể không đầu của gã xiêu xiêu vẹo vẹo ngã xuống mặt đất.Liễu Bình cúi đầu bất động.Ở sau lưng hắn bỗng nhiên hiện ra một đồng tử dựng thẳng thật lớn.Bang! Bang! Trong hư không, hai gã Sứ giả hiến tế ẩn nấp đột nhiên hiện ra,đầu cũng nổ tung như vậy, thi thể ngã bẹp xuống mặt đất.- - Ma Diện NiệmĐao, Thần Trảm Thức bản sửa đổi!ề ổ ễ ằ"Chiều này cũng thay đổi! Liễu Bình, người nghĩ ra bằng cách nào!"Yana giật mình hỏi."Hình như nó giống như sức mạnh thẻ bài-- Hắn sử dụng hồn lực, biến phươngpháp công kích của mình thành vô số đòn công kích dạng pháp tắc giao hòa."Hoa Tình Không trầm ngâm nói."Hắn là người sáng tạo thần kỹ, về sau có thể càng mạnh hơn!"Triệu Thiền Y kiêu ngạo nói."Đâu phải người đàn ông của ngươi, ngươi kiêu ngạo cái gì."Yana nói.Bang! Sách thẻ đang mở ra đã bị khép lại, thu về một lần nữa.Khắc khẩu còn chưa bắt đầu thì đã bị bóp chết ngay từ lúc nảy sinh."Còn cần... Hoàn thiện thêm một bước."Liễu Bình trầm tư nói.Cảnh tượng mơ hồ dần dần trở nên rõ ràng.Trạm tàu điện ngầm xuất hiện ở chung quanh.Đám người cũng theo đó mà xuất hiện.Liễu Bình đứng tại chỗ trong chốc lát, sau đó chậm rãi dạo bước, trở về mặt đấttừ một cửa ra vào khác.- - Xem ra tạm thời sẽ không có càng nhiều kẻ đuổi giết.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình tiếp tục đi về phía trước, xuyên qua một lối đi nhỏ, rời khỏi thápnhọn từ một cánh cửa hông.Hắn không nhanh không chậm mà đi trên đường phố.Chỉ chốc lát sau.Giọng nói của Norton đột nhiên vang lên: “Hai người đó đã bị giết, có kẻ đuổitới, đang tìm kiếm người khắp nơi."Liễu Bình quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy trên đường phố phồn hoa, trên đầu mọi người không ngừng hiện ratừng hàng chữ nhỏ, để lộ thân phận của bọn họ: “Nhân loại;""Nhân loại;""Nhân loại""Sứ giả hiến tế;"Ánh mắt Liễu Bình hơi đanh lại, chỉ thấy bên dưới hàng chữ “Sứ giả hiến tế"kia là một người đàn ông trẻ tuổi vẻ mặt dữ tợn.Người đàn ông quay đầu, đúng lúc chạm tầm mắt với Liễu Bình.Bị phát hiện! Liễu Bình dời ánh mắt đi, đi đến đường phố bên kia.Bỗng nhiên.Hắn đột nhiên xoay người, trong tay xuất hiện một thanh trường đao u ám --Chỉ trong nháy mắt, trường đao đã chém ra một ngàn hai trăm đao quang, lướtqua trong chớp nhoáng cứ như kinh hồng.Hắn thu đao.Liễu Bình tăng nhanh bước chân tiếp tục đi về phía trước.Máy phút sau.Tên Sứ giả hiến tế đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn đã tuôn ra sương máu khắpngười, hóa thành vô vàn khối nát rơi rụng đầy đất.Trên đường phố phát ra một loạt tiếng thét chói tai và rối loạn.Liễu Bình quẹo vào góc đường, đi vào hẻm nhỏ, nhảy qua tường vây, đáp xuốngmột con đường cái khác rồi tiếp tục lên đường."Vô dụng"Giọng nói của Hoa Tình Không vang lên: “Càng nhiều kẻ địch đang chạy tới,người đã bị khóa chặt.""Tạm thời các ngươi đừng ra tay - Ta không mún để người khác nhìn ra gốc gáccủa mình."ễLiễu Bình nói."Được thôi, dù sao người đã là Thẻ Bài Sư cấp 41, hẳn hồn lực trên người cũngđủ cho người chiến đấu."Yana nói.Liễu Bình cười cười, trở tay để trường đao ra sau lưng, tiếp tục đi vội về hướngrời xa tháp nhọn.Trên một bức tường cao cách hơn vài trăm thước sau lưng hắn... Một ngườibỗng nhiên xuất hiện."Tìm được hắn rồi,"Người nọ nhỏ giọng nói với một thẻ bài, “Vị trí nằm ở --"Lời còn chưa dứt, chợt thấy đao sau lưng Liễu Bình dựng thẳng lên.Bá –– Người nọ bị đao quang vô hình nghênh diện trảm thành hai đoạn.Triệu Thiền Y giật mình nói: “Chân Không Trảm Pháp! Nhưng hình như lại cóchút bất đồng."Liễu Bình nói: “Hiện tại ta đã biết chân tướng của thần bí -- Sức mạnh của nóđến từ sự giao hội của đông đảo pháp tắc, chúng vẫn không ngừng biến hóa, cóvài loại sẽ sinh ra sức mạnh siêu phàm tuyệt luân khi biến hóa, hiện tại là thờiđiểm thay đổi đạo thuật ban đầu của chúng ta.”.Triệu Thiền Y trầm mặc mấy phút, lẩm bẩm nói: “... Thật ghê gớm, Liễu Bình,người tạo ra một con đường trước đi, ta học theo ngươi.""Được."Liễu Bình thu đao, gia tăng tốc độ đi về phía trước.Bỗng nhiên.Đường phố đối diện xuất hiện một loạt chức nghiệp giả.Bọn họ lặng lẽ nhìn Liễu Bình, trên đầu sôi nổi hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Sứgiả hiến tế.”.Liễu Bình cười cười, bỗng nhiên xoay người chém toàn lực về sau lưng.Một vòng quang hoàn hiện lên trên đầu hắn-- Trong chớp nhoáng, tất cả Sứ giảhiến tế biến mất khỏi nơi đó, xuất hiện ở trước lưỡi đao của Liễu Bình.Chỉ một đao! Đao quang vô hình xuyên qua thân thể mọi người, trảm cho caoốc cách đó không xa thành hai đoạn.Trường đao chấn động, đánh bay toàn bộ máu loãng ra ngoài.Toàn bộ đường phổ phát ra tiếng kêu gọi và thét chói tai sôi trào hết đợt này đếnđợt khác của mọi người.Liễu Bình đi được một khoảng cách thì bỗng quẹo vào lối vào trạm tàu điệnngầm bên cạnh, đi thẳng một mạch theo cầu thang xuống bên dưới.ể ắThân thể hắn tùy ý lóe lóe, đã đứng bên trong đám người.- - Mọi người ở nơinày còn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, cho nên cũng không chịu ảnhhưởng quá lớn.Liễu Bình đứng trong đám người nhìn một vòng, không thấy một tên “Sứ giảhiến tế"nào, lúc này hắn mới hóa U Ánh Đạo thành thẻ bài rồi cất đi.Một trận âm nhạc thanh khởi.Tất cả quang ảnh chung quanh chợt lóe, dần dần biến toàn bộ thế giới thành mộtmảnh mơ hồ.Một Sứ giả hiến tế cầm sách thẻ trong tay chợt xuất hiện.Thẻ Bài Sư!"Đạo thuật rất không tồi, nhưng kết cục của ngươi đã được định sẵn."Gã vừa nói vừa rút một số thẻ bài ra, ghép thành một bức đồ án.Chỉ thấy trên đồ án có vẽ một dấu chấm than màu đỏ thật lớn.Chỉ một thoáng, một luồng dao động khác thường phát ra từ đồ án, thổi quét tứphương.Trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Công kích vật lý dướicấp 50 bị phong ấn.""Từ giờ trở đi, bất cứ công kích vật lý nào của ngươi cũng bị dị thời không hấpthu, sẽ không tạo thành tổn thương gì cho kẻ địch."Liễu Bình đứng yên tại chỗ, mở miệng nói: “Nếu là Thẻ Bài Sư Nhân tộc, vì saolại trợ giúp người khác hiến tế đồng loại của mình?"Thẻ Bài Sư cười nói: “Ngươi cảm thấy khó hiểu đúng không?"Liễu Bình gật đầu."Rất nhanh ngươi sẽ giống như bọn chúng, sẽ biết cái gì là tuyệt vọng."Thẻ Bài Sư nói."Nói như vậy, người đã không phải là ngươi."Liễu Bình nói xong thì duỗi tay quẹt một cái lên trên mặt, có một trận sương mùmàu đen lập tức ngưng kết trên mặt hắn, hóa thành một cái mặt nạ.Thẻ Bài Sư nhìn thoáng qua, sau đó đầu gã đột nhiên nổ tung.Thi thể không đầu của gã xiêu xiêu vẹo vẹo ngã xuống mặt đất.Liễu Bình cúi đầu bất động.Ở sau lưng hắn bỗng nhiên hiện ra một đồng tử dựng thẳng thật lớn.Bang! Bang! Trong hư không, hai gã Sứ giả hiến tế ẩn nấp đột nhiên hiện ra,đầu cũng nổ tung như vậy, thi thể ngã bẹp xuống mặt đất.- - Ma Diện NiệmĐao, Thần Trảm Thức bản sửa đổi!ề ổ ễ ằ"Chiều này cũng thay đổi! Liễu Bình, người nghĩ ra bằng cách nào!"Yana giật mình hỏi."Hình như nó giống như sức mạnh thẻ bài-- Hắn sử dụng hồn lực, biến phươngpháp công kích của mình thành vô số đòn công kích dạng pháp tắc giao hòa."Hoa Tình Không trầm ngâm nói."Hắn là người sáng tạo thần kỹ, về sau có thể càng mạnh hơn!"Triệu Thiền Y kiêu ngạo nói."Đâu phải người đàn ông của ngươi, ngươi kiêu ngạo cái gì."Yana nói.Bang! Sách thẻ đang mở ra đã bị khép lại, thu về một lần nữa.Khắc khẩu còn chưa bắt đầu thì đã bị bóp chết ngay từ lúc nảy sinh."Còn cần... Hoàn thiện thêm một bước."Liễu Bình trầm tư nói.Cảnh tượng mơ hồ dần dần trở nên rõ ràng.Trạm tàu điện ngầm xuất hiện ở chung quanh.Đám người cũng theo đó mà xuất hiện.Liễu Bình đứng tại chỗ trong chốc lát, sau đó chậm rãi dạo bước, trở về mặt đấttừ một cửa ra vào khác.- - Xem ra tạm thời sẽ không có càng nhiều kẻ đuổi giết.

Chương 511: Còn cần hoàn thiện thêm một bước