"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 519: Nhân loại không thể khống chế

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mặt đất bắt đầu chấn động kịch liệt.Bỗng nhiên.Giọng nói của Norton vang lên bên tai Liễu Bình: “Tới, mau trốn vào!"Liễu Bình không cần nghĩ ngợi đã bước một bước về hướng Norton, cả ngườilập tức biến mất.Hắn đứng trong Đường Mòn Bí Ẩn, lên tiếng hỏi: “Làm sao vậy?"Norton nói: “Không gian đang không ngừng run rẩy, chỉ sợ con quái vật vừa rồichỉ là đi dò đường mà thôi."Liễu Bình ngẩn ra, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.Trên bầu trời.Ánh hào quang màu đỏ tươi càng trở nên hừng hực.Một đôi tay to có thể sánh ngang với núi non vươn tới từ ánh sáng đỏ đó, hưkhông đột nhiên tản ra hai bên."Nó sắp tới đó!"Norton khẩn trương quát khẽ.Libertas đứng bên cạnh phát điên mà quát: “Trường mâu này thì làm sao bâygiờ –– Ta sắp không giữ được nó rồi!"Chỉ thấy chuối trường mâu quái vật này không ngừng bay múa, muốn tránhthoát khỏi tay hắn ta.Giọng nói của Yana bỗng truyền đến: “Liễu Bình, thực lực của ta đã thoát rakhỏi trói buộc cấp 50, không bằng chúng ta cùng thử xem có thể trực tiếp thẻbài hóa chuôi trường mâu này hay không?""Được!"Liêu Bình nói.Yana duỗi tay rút sợi roi tra tấn và thống khổ ra, dùng sức vung lên –– Roi dàilập tức chia làm hai bóng dáng, một cái quấn quanh trường mâu, đầu rắn hunghăng cắn vào lưỡi mâu.Một bóng dáng khác thì quấn lên tay Liễu Bình, cắn cổ tay của hắn thật chặt."Sẽ cực kỳ đau đớn -- Ta mượn một chút thần lực thống khổ của roi dài, đangtoàn lực hàng phục chuôi mâu này!"Yana nói.Liễu Bình cắn răng, không nên một tiếng.Một giây.Hai giây.ếBa giây -- “A -- Yana phát ra một tiếng quát khẽ.Thánh quang mãnh liệt sôi trào trên người nàng, thậm chí như muốn hiện ratầng tầng lớp lớp ảo ảnh thiên đường.Hiển nhiên, nàng đã dùng hết toàn lực.Sợi roi tra tấn và thống khổ kia không ngừng vặn vẹo, hai cái đầu rắn cắn vàotrường mâu và Liêu Bình, cứ như đang rót cái gì vào.Ngay vào thời điểm mấu chốt, bên tai Liễu Bình bỗng vang lên một giọng nói:“Chúng ta là tiểu tổ chiến đấu khẩn cấp, nghe thấy thì xin trả lời.""Nghe thấy!"Liễu Bình lập tức nói.-- Thôn bị công kích lâu như vậy, trên TV cũng dự báo sẽ có vật thể không rõtiến đến tập kích, thủ đoạn ứng phó của toàn bộ quốc gia nhân loại cũng nênxuất hiện mới đúng.Chỉ nghe giọng nói kia đáp: “Xin hãy kiên trì chiến đấu bảy phút, chúng ta đangphá vòng vây, bảy phút sau chúng ta sẽ đến chỗ ngươi."Bảy phút?"Được, xin tới nhanh một chút!"Liễu Bình nói."Đã biết!"Đối diện đáp lại một câu rồi không còn tiếng nói nào nữa.Trong lòng Liễu Bình bỗng có một cảm giác, hắn ngẩng đầu nhìn sâu vào bầutrời.Chỉ thấy một đôi tay khổng lồ như dãy núi đã hoàn toàn xé rách hư không, để lộra gương mặt thật của nó.- - Đó là một người khổng lồ toàn thân tỏa ra khí tức uám.Nó phát ra tiếng thở dốc nặng nề, thò đầu ra rồi nhìn xuống thế giới dưới bầutrời."Linh hồn!"Người khổng lồ phát ra tiếng vang ồm ồm.Thân thể cao lớn của nó im hơi lặng tiếng trượt xuống, nhẹ nhàng đứng trên mặtđất."Món đồ chơi đáng yêu cỡ nào..."Khóe miệng của người khổng lồ vỡ ra hai bên, để lộ một hàm răng sắc bén.Nó như muốn cười, nhưng lại đột nhiên nhai nuốt thật nhanh.Rắc –– rắc –– Số lượng linh kiện sắt thép không đếm hết rơi xuống từ trongmiệng nó.ế ầ ếTrong thôn, những chiến giáp cơ động bảo hộ các nhà các hộ đang lần lượt biếnmất từng cái một.Chúng không hề có sức phản kháng -- Cứ như vậy, chúng hóa thành những cáikhung và linh kiện nát vụn trong miệng người khổng lồ.Khi tất cả cơ giáp chiến đấu hoàn toàn biến mất, người khổng lồ phun linh kiệnsắt thép đầy miệng ra: “Thời khắc hút hồn đã đến rồi."Nó lại mở miệng ra lần nữa -- Trong lòng Liễu Bình đột nhiên sinh ra một luồngý lạnh, trong chớp nhoáng, hắn quát khẽ lên: “Mơ tưởng!"Trên bầu trời.Một đồng tử dựng thẳng hư ảo đột nhiên hiện ra.Nó lẳng lặng nhìn chằm chằm vào người khổng lồ.Ma Diện Niệm Đạo Thần Trảm bản chỉnh sửa! Người khổng lồ hơi khựng lại,thân hình nguy nga như núi chấn động mấy lần, sau đó chậm rãi nhắm miệnglại.Nó nhìn chằm chằm vào đồng tử dựng thẳng kia, đột nhiên cười ha hả: “Tốt!Tốt! Tốt! Còn có Thẻ Bài Sư nấp trong chỗ tối, chầu tiệc linh hồn lớn nàyphong phú đến bất ngờ đấy!"Cùng thời khắc đó.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình: “Ngươi đã thu phụcthẻ bài: ? ?? ? Chi mâu.""Mâu này đến từ thân thể của ? ?? ??, là binh khí cực kỳ hung hãn của tù nhân,có thể tạo thành tổn thương thật sự đối với vật thể không rõ.""Nhân loại không thể khống chế."Phanh –– Chuôi trường mâu này lập tức biến mất, hóa thành một thẻ bài xuấthiện trong tay Liễu Bình.Liễu Bình không cần nghĩ ngợi đã tung nó ra, quát khẽ lên: “Đổi!"Sâu bên dưới nền đất.Luyện Ngục tế pháp triệu hoàn thể như cảm nhận được cái gì, cốt nhận trongtay phóng thẳng vào hư không rồi lập tức biến mất.Ngay sau đó, chuôi trường mâu này xuất hiện trong tay nó.Ở đối diện nó, con quái vật quỷ dị kia nhìn chăm chú vào cảnh tượng này, độtnhiên hét lên: “Chủ nhân! Mau tới cứu ta!"Lời còn chưa dứt, thân thể của Luyện Ngục tế pháp triệu hoán thể đã hơi chunglại, nó cầm trường mâu trong tay, dùng hết sức mà nhào tới.Trên mặt đất.Người khổng lồ kia đã lập tức nhận ra.Nó phát ra một tiếng hét điên cuồng, giơ nắm tay lên hung hăng giáng xuống hốđất bên dưới.ấ ểOanh –– Đất rung núi chuyển, nhật nguyệt không còn ánh sáng.Tầng mây bị thổi bay, để lộ ra không trung u ám.Mặt đất vỡ ra vài trăm thước.Cảnh tượng sâu dưới nền đất hiện ra trước mắt người khổng lồ.Luyện Ngục tế pháp triệu hoàn thể cầm trường mâu trong tay -- Trên thanhtrường mâu thật lớn kia có tới mười chín cái đầu, máu đen không ngừng nhỏgiọt từ trường mâu xuống phía dưới.Quái vật kia nằm trên mặt đất, không còn nhúc nhích nữa.Nó đã chết.Thế giới yên tĩnh.Bỗng nhiên.Trong thôn vang lên tiếng âm nhạc dễ nghe: “Không thể chống đỡ!""Cảnh cáo, lần tập kích này không thể chống đỡ, xin tất cả thôn dân lập tức tiếnvào công sự che chắn ngầm để chờ đợi cứu viện."Người khổng lồ im lặng mấy giây, đột nhiên phát ra một tiếng cười sắc nhọn."Làm không tồi, giết chết tùy tùng mà ta ghét nhất.""Cái văn minh tiến vào lĩnh vực Thần Bí Trắc trước đó có tới hai mươi tồn tạimạnh nhất, ta giết chúng nó rồi luyện đầu và thân thể chúng thành tên tùy tùngnày.""Thẻ Bài Sư, ngươi đã giết nó, như vậy --""Ngươi làm tùy tùng của ta đi!"Giao chiến 

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mặt đất bắt đầu chấn động kịch liệt.Bỗng nhiên.Giọng nói của Norton vang lên bên tai Liễu Bình: “Tới, mau trốn vào!"Liễu Bình không cần nghĩ ngợi đã bước một bước về hướng Norton, cả ngườilập tức biến mất.Hắn đứng trong Đường Mòn Bí Ẩn, lên tiếng hỏi: “Làm sao vậy?"Norton nói: “Không gian đang không ngừng run rẩy, chỉ sợ con quái vật vừa rồichỉ là đi dò đường mà thôi."Liễu Bình ngẩn ra, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.Trên bầu trời.Ánh hào quang màu đỏ tươi càng trở nên hừng hực.Một đôi tay to có thể sánh ngang với núi non vươn tới từ ánh sáng đỏ đó, hưkhông đột nhiên tản ra hai bên."Nó sắp tới đó!"Norton khẩn trương quát khẽ.Libertas đứng bên cạnh phát điên mà quát: “Trường mâu này thì làm sao bâygiờ –– Ta sắp không giữ được nó rồi!"Chỉ thấy chuối trường mâu quái vật này không ngừng bay múa, muốn tránhthoát khỏi tay hắn ta.Giọng nói của Yana bỗng truyền đến: “Liễu Bình, thực lực của ta đã thoát rakhỏi trói buộc cấp 50, không bằng chúng ta cùng thử xem có thể trực tiếp thẻbài hóa chuôi trường mâu này hay không?""Được!"Liêu Bình nói.Yana duỗi tay rút sợi roi tra tấn và thống khổ ra, dùng sức vung lên –– Roi dàilập tức chia làm hai bóng dáng, một cái quấn quanh trường mâu, đầu rắn hunghăng cắn vào lưỡi mâu.Một bóng dáng khác thì quấn lên tay Liễu Bình, cắn cổ tay của hắn thật chặt."Sẽ cực kỳ đau đớn -- Ta mượn một chút thần lực thống khổ của roi dài, đangtoàn lực hàng phục chuôi mâu này!"Yana nói.Liễu Bình cắn răng, không nên một tiếng.Một giây.Hai giây.ếBa giây -- “A -- Yana phát ra một tiếng quát khẽ.Thánh quang mãnh liệt sôi trào trên người nàng, thậm chí như muốn hiện ratầng tầng lớp lớp ảo ảnh thiên đường.Hiển nhiên, nàng đã dùng hết toàn lực.Sợi roi tra tấn và thống khổ kia không ngừng vặn vẹo, hai cái đầu rắn cắn vàotrường mâu và Liêu Bình, cứ như đang rót cái gì vào.Ngay vào thời điểm mấu chốt, bên tai Liễu Bình bỗng vang lên một giọng nói:“Chúng ta là tiểu tổ chiến đấu khẩn cấp, nghe thấy thì xin trả lời.""Nghe thấy!"Liễu Bình lập tức nói.-- Thôn bị công kích lâu như vậy, trên TV cũng dự báo sẽ có vật thể không rõtiến đến tập kích, thủ đoạn ứng phó của toàn bộ quốc gia nhân loại cũng nênxuất hiện mới đúng.Chỉ nghe giọng nói kia đáp: “Xin hãy kiên trì chiến đấu bảy phút, chúng ta đangphá vòng vây, bảy phút sau chúng ta sẽ đến chỗ ngươi."Bảy phút?"Được, xin tới nhanh một chút!"Liễu Bình nói."Đã biết!"Đối diện đáp lại một câu rồi không còn tiếng nói nào nữa.Trong lòng Liễu Bình bỗng có một cảm giác, hắn ngẩng đầu nhìn sâu vào bầutrời.Chỉ thấy một đôi tay khổng lồ như dãy núi đã hoàn toàn xé rách hư không, để lộra gương mặt thật của nó.- - Đó là một người khổng lồ toàn thân tỏa ra khí tức uám.Nó phát ra tiếng thở dốc nặng nề, thò đầu ra rồi nhìn xuống thế giới dưới bầutrời."Linh hồn!"Người khổng lồ phát ra tiếng vang ồm ồm.Thân thể cao lớn của nó im hơi lặng tiếng trượt xuống, nhẹ nhàng đứng trên mặtđất."Món đồ chơi đáng yêu cỡ nào..."Khóe miệng của người khổng lồ vỡ ra hai bên, để lộ một hàm răng sắc bén.Nó như muốn cười, nhưng lại đột nhiên nhai nuốt thật nhanh.Rắc –– rắc –– Số lượng linh kiện sắt thép không đếm hết rơi xuống từ trongmiệng nó.ế ầ ếTrong thôn, những chiến giáp cơ động bảo hộ các nhà các hộ đang lần lượt biếnmất từng cái một.Chúng không hề có sức phản kháng -- Cứ như vậy, chúng hóa thành những cáikhung và linh kiện nát vụn trong miệng người khổng lồ.Khi tất cả cơ giáp chiến đấu hoàn toàn biến mất, người khổng lồ phun linh kiệnsắt thép đầy miệng ra: “Thời khắc hút hồn đã đến rồi."Nó lại mở miệng ra lần nữa -- Trong lòng Liễu Bình đột nhiên sinh ra một luồngý lạnh, trong chớp nhoáng, hắn quát khẽ lên: “Mơ tưởng!"Trên bầu trời.Một đồng tử dựng thẳng hư ảo đột nhiên hiện ra.Nó lẳng lặng nhìn chằm chằm vào người khổng lồ.Ma Diện Niệm Đạo Thần Trảm bản chỉnh sửa! Người khổng lồ hơi khựng lại,thân hình nguy nga như núi chấn động mấy lần, sau đó chậm rãi nhắm miệnglại.Nó nhìn chằm chằm vào đồng tử dựng thẳng kia, đột nhiên cười ha hả: “Tốt!Tốt! Tốt! Còn có Thẻ Bài Sư nấp trong chỗ tối, chầu tiệc linh hồn lớn nàyphong phú đến bất ngờ đấy!"Cùng thời khắc đó.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình: “Ngươi đã thu phụcthẻ bài: ? ?? ? Chi mâu.""Mâu này đến từ thân thể của ? ?? ??, là binh khí cực kỳ hung hãn của tù nhân,có thể tạo thành tổn thương thật sự đối với vật thể không rõ.""Nhân loại không thể khống chế."Phanh –– Chuôi trường mâu này lập tức biến mất, hóa thành một thẻ bài xuấthiện trong tay Liễu Bình.Liễu Bình không cần nghĩ ngợi đã tung nó ra, quát khẽ lên: “Đổi!"Sâu bên dưới nền đất.Luyện Ngục tế pháp triệu hoàn thể như cảm nhận được cái gì, cốt nhận trongtay phóng thẳng vào hư không rồi lập tức biến mất.Ngay sau đó, chuôi trường mâu này xuất hiện trong tay nó.Ở đối diện nó, con quái vật quỷ dị kia nhìn chăm chú vào cảnh tượng này, độtnhiên hét lên: “Chủ nhân! Mau tới cứu ta!"Lời còn chưa dứt, thân thể của Luyện Ngục tế pháp triệu hoán thể đã hơi chunglại, nó cầm trường mâu trong tay, dùng hết sức mà nhào tới.Trên mặt đất.Người khổng lồ kia đã lập tức nhận ra.Nó phát ra một tiếng hét điên cuồng, giơ nắm tay lên hung hăng giáng xuống hốđất bên dưới.ấ ểOanh –– Đất rung núi chuyển, nhật nguyệt không còn ánh sáng.Tầng mây bị thổi bay, để lộ ra không trung u ám.Mặt đất vỡ ra vài trăm thước.Cảnh tượng sâu dưới nền đất hiện ra trước mắt người khổng lồ.Luyện Ngục tế pháp triệu hoàn thể cầm trường mâu trong tay -- Trên thanhtrường mâu thật lớn kia có tới mười chín cái đầu, máu đen không ngừng nhỏgiọt từ trường mâu xuống phía dưới.Quái vật kia nằm trên mặt đất, không còn nhúc nhích nữa.Nó đã chết.Thế giới yên tĩnh.Bỗng nhiên.Trong thôn vang lên tiếng âm nhạc dễ nghe: “Không thể chống đỡ!""Cảnh cáo, lần tập kích này không thể chống đỡ, xin tất cả thôn dân lập tức tiếnvào công sự che chắn ngầm để chờ đợi cứu viện."Người khổng lồ im lặng mấy giây, đột nhiên phát ra một tiếng cười sắc nhọn."Làm không tồi, giết chết tùy tùng mà ta ghét nhất.""Cái văn minh tiến vào lĩnh vực Thần Bí Trắc trước đó có tới hai mươi tồn tạimạnh nhất, ta giết chúng nó rồi luyện đầu và thân thể chúng thành tên tùy tùngnày.""Thẻ Bài Sư, ngươi đã giết nó, như vậy --""Ngươi làm tùy tùng của ta đi!"Giao chiến 

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mặt đất bắt đầu chấn động kịch liệt.Bỗng nhiên.Giọng nói của Norton vang lên bên tai Liễu Bình: “Tới, mau trốn vào!"Liễu Bình không cần nghĩ ngợi đã bước một bước về hướng Norton, cả ngườilập tức biến mất.Hắn đứng trong Đường Mòn Bí Ẩn, lên tiếng hỏi: “Làm sao vậy?"Norton nói: “Không gian đang không ngừng run rẩy, chỉ sợ con quái vật vừa rồichỉ là đi dò đường mà thôi."Liễu Bình ngẩn ra, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.Trên bầu trời.Ánh hào quang màu đỏ tươi càng trở nên hừng hực.Một đôi tay to có thể sánh ngang với núi non vươn tới từ ánh sáng đỏ đó, hưkhông đột nhiên tản ra hai bên."Nó sắp tới đó!"Norton khẩn trương quát khẽ.Libertas đứng bên cạnh phát điên mà quát: “Trường mâu này thì làm sao bâygiờ –– Ta sắp không giữ được nó rồi!"Chỉ thấy chuối trường mâu quái vật này không ngừng bay múa, muốn tránhthoát khỏi tay hắn ta.Giọng nói của Yana bỗng truyền đến: “Liễu Bình, thực lực của ta đã thoát rakhỏi trói buộc cấp 50, không bằng chúng ta cùng thử xem có thể trực tiếp thẻbài hóa chuôi trường mâu này hay không?""Được!"Liêu Bình nói.Yana duỗi tay rút sợi roi tra tấn và thống khổ ra, dùng sức vung lên –– Roi dàilập tức chia làm hai bóng dáng, một cái quấn quanh trường mâu, đầu rắn hunghăng cắn vào lưỡi mâu.Một bóng dáng khác thì quấn lên tay Liễu Bình, cắn cổ tay của hắn thật chặt."Sẽ cực kỳ đau đớn -- Ta mượn một chút thần lực thống khổ của roi dài, đangtoàn lực hàng phục chuôi mâu này!"Yana nói.Liễu Bình cắn răng, không nên một tiếng.Một giây.Hai giây.ếBa giây -- “A -- Yana phát ra một tiếng quát khẽ.Thánh quang mãnh liệt sôi trào trên người nàng, thậm chí như muốn hiện ratầng tầng lớp lớp ảo ảnh thiên đường.Hiển nhiên, nàng đã dùng hết toàn lực.Sợi roi tra tấn và thống khổ kia không ngừng vặn vẹo, hai cái đầu rắn cắn vàotrường mâu và Liêu Bình, cứ như đang rót cái gì vào.Ngay vào thời điểm mấu chốt, bên tai Liễu Bình bỗng vang lên một giọng nói:“Chúng ta là tiểu tổ chiến đấu khẩn cấp, nghe thấy thì xin trả lời.""Nghe thấy!"Liễu Bình lập tức nói.-- Thôn bị công kích lâu như vậy, trên TV cũng dự báo sẽ có vật thể không rõtiến đến tập kích, thủ đoạn ứng phó của toàn bộ quốc gia nhân loại cũng nênxuất hiện mới đúng.Chỉ nghe giọng nói kia đáp: “Xin hãy kiên trì chiến đấu bảy phút, chúng ta đangphá vòng vây, bảy phút sau chúng ta sẽ đến chỗ ngươi."Bảy phút?"Được, xin tới nhanh một chút!"Liễu Bình nói."Đã biết!"Đối diện đáp lại một câu rồi không còn tiếng nói nào nữa.Trong lòng Liễu Bình bỗng có một cảm giác, hắn ngẩng đầu nhìn sâu vào bầutrời.Chỉ thấy một đôi tay khổng lồ như dãy núi đã hoàn toàn xé rách hư không, để lộra gương mặt thật của nó.- - Đó là một người khổng lồ toàn thân tỏa ra khí tức uám.Nó phát ra tiếng thở dốc nặng nề, thò đầu ra rồi nhìn xuống thế giới dưới bầutrời."Linh hồn!"Người khổng lồ phát ra tiếng vang ồm ồm.Thân thể cao lớn của nó im hơi lặng tiếng trượt xuống, nhẹ nhàng đứng trên mặtđất."Món đồ chơi đáng yêu cỡ nào..."Khóe miệng của người khổng lồ vỡ ra hai bên, để lộ một hàm răng sắc bén.Nó như muốn cười, nhưng lại đột nhiên nhai nuốt thật nhanh.Rắc –– rắc –– Số lượng linh kiện sắt thép không đếm hết rơi xuống từ trongmiệng nó.ế ầ ếTrong thôn, những chiến giáp cơ động bảo hộ các nhà các hộ đang lần lượt biếnmất từng cái một.Chúng không hề có sức phản kháng -- Cứ như vậy, chúng hóa thành những cáikhung và linh kiện nát vụn trong miệng người khổng lồ.Khi tất cả cơ giáp chiến đấu hoàn toàn biến mất, người khổng lồ phun linh kiệnsắt thép đầy miệng ra: “Thời khắc hút hồn đã đến rồi."Nó lại mở miệng ra lần nữa -- Trong lòng Liễu Bình đột nhiên sinh ra một luồngý lạnh, trong chớp nhoáng, hắn quát khẽ lên: “Mơ tưởng!"Trên bầu trời.Một đồng tử dựng thẳng hư ảo đột nhiên hiện ra.Nó lẳng lặng nhìn chằm chằm vào người khổng lồ.Ma Diện Niệm Đạo Thần Trảm bản chỉnh sửa! Người khổng lồ hơi khựng lại,thân hình nguy nga như núi chấn động mấy lần, sau đó chậm rãi nhắm miệnglại.Nó nhìn chằm chằm vào đồng tử dựng thẳng kia, đột nhiên cười ha hả: “Tốt!Tốt! Tốt! Còn có Thẻ Bài Sư nấp trong chỗ tối, chầu tiệc linh hồn lớn nàyphong phú đến bất ngờ đấy!"Cùng thời khắc đó.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình: “Ngươi đã thu phụcthẻ bài: ? ?? ? Chi mâu.""Mâu này đến từ thân thể của ? ?? ??, là binh khí cực kỳ hung hãn của tù nhân,có thể tạo thành tổn thương thật sự đối với vật thể không rõ.""Nhân loại không thể khống chế."Phanh –– Chuôi trường mâu này lập tức biến mất, hóa thành một thẻ bài xuấthiện trong tay Liễu Bình.Liễu Bình không cần nghĩ ngợi đã tung nó ra, quát khẽ lên: “Đổi!"Sâu bên dưới nền đất.Luyện Ngục tế pháp triệu hoàn thể như cảm nhận được cái gì, cốt nhận trongtay phóng thẳng vào hư không rồi lập tức biến mất.Ngay sau đó, chuôi trường mâu này xuất hiện trong tay nó.Ở đối diện nó, con quái vật quỷ dị kia nhìn chăm chú vào cảnh tượng này, độtnhiên hét lên: “Chủ nhân! Mau tới cứu ta!"Lời còn chưa dứt, thân thể của Luyện Ngục tế pháp triệu hoán thể đã hơi chunglại, nó cầm trường mâu trong tay, dùng hết sức mà nhào tới.Trên mặt đất.Người khổng lồ kia đã lập tức nhận ra.Nó phát ra một tiếng hét điên cuồng, giơ nắm tay lên hung hăng giáng xuống hốđất bên dưới.ấ ểOanh –– Đất rung núi chuyển, nhật nguyệt không còn ánh sáng.Tầng mây bị thổi bay, để lộ ra không trung u ám.Mặt đất vỡ ra vài trăm thước.Cảnh tượng sâu dưới nền đất hiện ra trước mắt người khổng lồ.Luyện Ngục tế pháp triệu hoàn thể cầm trường mâu trong tay -- Trên thanhtrường mâu thật lớn kia có tới mười chín cái đầu, máu đen không ngừng nhỏgiọt từ trường mâu xuống phía dưới.Quái vật kia nằm trên mặt đất, không còn nhúc nhích nữa.Nó đã chết.Thế giới yên tĩnh.Bỗng nhiên.Trong thôn vang lên tiếng âm nhạc dễ nghe: “Không thể chống đỡ!""Cảnh cáo, lần tập kích này không thể chống đỡ, xin tất cả thôn dân lập tức tiếnvào công sự che chắn ngầm để chờ đợi cứu viện."Người khổng lồ im lặng mấy giây, đột nhiên phát ra một tiếng cười sắc nhọn."Làm không tồi, giết chết tùy tùng mà ta ghét nhất.""Cái văn minh tiến vào lĩnh vực Thần Bí Trắc trước đó có tới hai mươi tồn tạimạnh nhất, ta giết chúng nó rồi luyện đầu và thân thể chúng thành tên tùy tùngnày.""Thẻ Bài Sư, ngươi đã giết nó, như vậy --""Ngươi làm tùy tùng của ta đi!"Giao chiến 

Chương 519: Nhân loại không thể khống chế