"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 535: Ta thật sự gia nhập giới giải trí!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cốc cốc cốc! Tiếng gõ cửa vang lên."Chuyển phát nhanh của ngươi!"Có người hô to ở bên ngoài.Liễu Bình mở cửa.Một cái hộp giấy cao hơn nửa người được đẩy vào.Người đưa hàng mặc một bộ chế phục của công ty chuyển phát nhanh, trên đầulại hiện lên một hàng chữ nhỏ: “Đến từ thế giới chân thật”."Hàng đã được đưa đến, ta đi đây, cố lên."Người nọ gật đầu và nói với Liễu Bình."Đa tạ người đặc biệt đi một chuyến."Liễu Bình ôn hòa cười nói.Phanh! Cánh cửa được đóng lại.Liễu Bình mở cái hộp giấy ra, chỉ thấy bên trong quả nhiên có một cây tỳ bàmàu xanh đậm."Đã lâu chưa thử qua vật Âm hệ, không biết dùng hồn lực thúc giục thì sẽ mangđến hiệu quả gì..."Liễu Bình vừa nói, vừa lấy tỳ bà ra.Chỉ thấy trong hư không hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Triều Phượng.”."Nhạc cụ, Thần Khí.""Tất cả công kích được tung ra từ tỳ bà này sẽ trở thành tổn thương chân thật,không bị bất cứ phòng ngự nào ngăn cản lại."Là thứ tốt! Liễu Bình lập tức hứng khởi, phất tay lên đàn hát: "Ngân chúc thuquang lãnh họa bình.""Bích thiên như thủy dạ vân khinh,""Nhạn thanh viễn quá tiêu trong khứ,""Thập nhị lâu trung nguyệt tự minh."(1) Dịch nghĩa: Ngọn nến bạc, toả ra ánh sáng thu, chiếu lên bức bình phong giálạnh Trời xanh như nước, mây đếm mỏng nhẹ Tiếng nhạn xa đã bay qua TiêuTương Trong khoảng mười hai lầu, một vầng trăng tự sáng Tiếng hát còn chưadứt thì ngoài cửa bỗng vang lên một loạt tiếng vỗ tay."Làn điệu thật hay! Làn điệu thật hay!"Cảnh cửa bị đẩy ra.Triệu Hồng Tài và một nữ giáo viên đeo kính cùng đi vào.ễ ốNữ giáo viên gia đánh giá Liễu Bình từ trên xuống dưới, sau đó mở miệng nói:“Giọng hát hay, người cũng đẹp trai, đúng lúc bộ sự vụ đặc thù của chúng tacũng đang suy xét đẩy ra một người để tuyên truyền hình tượng, trò có hứng thúhay không?"Ở trên đầu nàng cũng hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Đến từ thế giới chân thật."Nữ giáo viên nháy mắt với hắn.Liễu Bình cười cười, đứng lên nói: “Đương nhiên ta bằng lòng làm thêm chútchuyện cho bộ môn."Nữ giáo viên gật gật đầu, đưa một thẻ bài cho Liễu Bình rồi truyền âm: “Thôngqua số lượng lớn bói toán, chúng ta phát hiện quái vật kia vẫn quyết định giếtngười để ngăn ngừa hậu hoạn, các cường giả đứng đầu trên thế giới chế tạokhẩn cấp một thẻ bài, hy vọng người có thể tránh được đợt hung hiểm này."Truyền âm kết thúc.Nữ giáo viên vỗ vỗ bả vai hắn, lớn tiếng nói: “Luyện tập cho tốt, ngày mai tớitham gia kiểm tra, sau khi qua khảo sát thì người sẽ đại diện cho bộ sự vụ đặcthù để tham gia các loại hoạt động.”."Vâng."Liễu Bình nói.Nữ giáo viên chắp tay sau lưng, sau đó rời đi với Triệu Hồng Tài.Trong khoảnh khắc xoay người, hàng chữ “Đến từ thế giới chân thật"trên đầu nàng cũng đã biến mất.- - Bọn họ đi rồi.Liễu Bình còn chưa kịp đóng cửa lại thì đã thấy cánh cửa bị đẩy ra lần nữa.Lâm Nguyệt đứng ở bên ngoài.Cô ả mang vẻ mặt lạnh như băng mà nói: “Rốt cuộc ngươi là ai? Rốt cục muốnlàm gì ở chỗ này?"Một luồng sát khí hung lệ phát ra từ trên người cô ả."Ngươi đoán thử xem?"Liễu Bình hỏi."Mặc kệ ngươi là ai, chỉ cần giết người thì dù ngươi có nhiều thủ đoạn đến mấy,cũng không tạo nên bọt sóng nổi."Lâm Nguyệt cười lạnh nói.Liễu Bình nhìn về phía thẻ bài trong tay.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trên hư không: “Thẻbài Thu Hút Sự Chú Ý.""Thẻ bài hệ biểu diễn.""Sử dụng thẻ bài này, người sẽ tự động kết nối với tất cả thiết bị truyền thông vàgiải trí trên thế giới, có được kênh dành riêng cho mình, dù là kẻ nào cũng cóể ầ ố ấ ấ ấthể thông qua đầu cuối thấy được nhất cử nhất động của ngươi.""Thẻ bài hệ biểu diễn đầu tiên trong lịch sử.""-- Chế tác hoàn mỹ nhờ sự phụng hiến hết sức đến từ tất cả các cao thủ đứngđầu thế giới chân thật."Liễu Bình tung thẻ bài ra, hắn đáp lại: “Ta muốn gia nhập giới giải trí."Gia nhập giới giải trí? Lâm Nguyệt nhìn về phía thẻ bài kia.Phanh! Chỉ thấy thẻ bài phát ra một tiếng vang nhỏ, sau đó biến mất tăm hơi.Giây tiếp theo -- Một ánh đèn rọi xuống từ nóc nhà, chiếu lên trên người LiễuBình.Theo sát sau đó là một giọng nữ mềm dịu nhẹ nhàng: “Kênh cá nhân của riêngLiễu Bình đã được mở ra.""Hắn là chức nghiệp giả đầu tiên bước vào giới giải trí trong lịch sử.""Các kênh lớn bắt đầu đề cử.""Năm,"“Bốn,"“Ba,"“Hai,"“Một, “Biểu diễn bắt đầu!"Liễu Bình ôm tỳ bà rồi ngồi xuống ghế, ăn nói rất tự nhiên: “Xin chào các vịkhán giả.""Ta là thành viên kiến tập của bộ sự vụ đặc thù thế giới - Liễu Bình.""Hôm nay là lần đầu tiên đứng trước mặt mọi người, ta muốn cảm ơn thầy cô vàbạn học Lâm Nguyệt của ta --""Bạn học Lâm Nguyệt đang đứng ở bên cạnh."Một ánh đèn chiếu thẳng xuống người Lâm Nguyệt.Cô ả cứng đờ, sát khí trên người lập tức tan đi rất nhiều.Đây là phát sóng trực tiếp! Nhờ sự đề cử của các nhà truyền thông lớn, hiện tạicàng ngày càng nhiều người đang xem!"Các ngươi... Chào!"Lâm Nguyệt miễn cưỡng cười nói.Liễu Bình lại kéo một cái ghế qua, lôi kéo Lâm Nguyệt ngồi xuống bên cạnhhắn, mở miệng nói: “Chúng ta là thành viên kiến tập của tổ thứ bảy, hiện giờđang học ở đại học Thủ Đô.""Sau đây ta xin đàn một đoạn nhạc tỳ bà cho mọi người nghe trước.""A, đúng rồi, Lâm Nguyệt biết ca hát không?"ễLiễu Bình nhìn nàng, nghiêm túc hỏi.Trong hư không trước mặt hai người, từng hàng lời nhắn của người xem hiện ra:“Người mới của bộ sự vụ đặc thù à? Thú vị.""Các ngươi đều là chiến sĩ cường đại, còn có tài nghệ như vậy sao? Giỏi quá!""Cứu vớt thế giới dựa vào các ngươi, hy vọng phát sóng trực tiếp thêm một vàiđoạn ngắn chiến đấu với quái vật, để người thường chúng ta cũng hiểu biết mộtchút.""Tới hát một bài đi, chúng ta đều muốn nghe!""Đúng vậy, tới tới tới, hát một bài thì ta tặng hỏa tiễn cho các ngươi!"Những lời nhắn lại chi chít không ngừng hiện ra.Người xem càng ngày càng nhiều.Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên chức nghiệp giả tiến quân giới giải trí! LiễuBình nụ cười nói: “Được rồi, có người đánh thưởng mấy trăm đồng cho chúngta, sinh hoạt phí đã đủ rồi -- Lâm Nguyệt, người hát một bài đi."Nếu... chuyện nhân loại và vật thể không rõ cấp 500 ngồi cạnh nhau ca hát thậtsự trở thành sự thật.- - Đây sẽ là thời khắc mang tính lịch sử.Bởi vì chưa từng có chuyện như vậy xảy ra.Điều này có thể trợ giúp nhân loại nghiên cứu tập tính và cảm xúc của vật thểkhông rõ.Liễu Bình nhìn về phía Lâm Nguyệt.Chỉ thấy sát khí trên người cô ả đã sớm tan hết, đáp lại với vẻ mặt cứng đờ:“Ngại quá, ta không giỏi ca hát mấy."Trên mặt Liễu Bình vẫn treo nụ cười tươi tắn dào dạt, hắn vui vẻ nói: “Xin lỗi,bạn học của ta không giỏi hát lắm, vậy để cô ấy nhảy một điệu cho mọi ngườiđi."Hắn cúi đầu, bắt đầu gảy đàn tỳ bà.Tiếng âm nhạc duyên dáng lập tức bao phủ toàn bộ ký túc xá.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cốc cốc cốc! Tiếng gõ cửa vang lên."Chuyển phát nhanh của ngươi!"Có người hô to ở bên ngoài.Liễu Bình mở cửa.Một cái hộp giấy cao hơn nửa người được đẩy vào.Người đưa hàng mặc một bộ chế phục của công ty chuyển phát nhanh, trên đầulại hiện lên một hàng chữ nhỏ: “Đến từ thế giới chân thật”."Hàng đã được đưa đến, ta đi đây, cố lên."Người nọ gật đầu và nói với Liễu Bình."Đa tạ người đặc biệt đi một chuyến."Liễu Bình ôn hòa cười nói.Phanh! Cánh cửa được đóng lại.Liễu Bình mở cái hộp giấy ra, chỉ thấy bên trong quả nhiên có một cây tỳ bàmàu xanh đậm."Đã lâu chưa thử qua vật Âm hệ, không biết dùng hồn lực thúc giục thì sẽ mangđến hiệu quả gì..."Liễu Bình vừa nói, vừa lấy tỳ bà ra.Chỉ thấy trong hư không hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Triều Phượng.”."Nhạc cụ, Thần Khí.""Tất cả công kích được tung ra từ tỳ bà này sẽ trở thành tổn thương chân thật,không bị bất cứ phòng ngự nào ngăn cản lại."Là thứ tốt! Liễu Bình lập tức hứng khởi, phất tay lên đàn hát: "Ngân chúc thuquang lãnh họa bình.""Bích thiên như thủy dạ vân khinh,""Nhạn thanh viễn quá tiêu trong khứ,""Thập nhị lâu trung nguyệt tự minh."(1) Dịch nghĩa: Ngọn nến bạc, toả ra ánh sáng thu, chiếu lên bức bình phong giálạnh Trời xanh như nước, mây đếm mỏng nhẹ Tiếng nhạn xa đã bay qua TiêuTương Trong khoảng mười hai lầu, một vầng trăng tự sáng Tiếng hát còn chưadứt thì ngoài cửa bỗng vang lên một loạt tiếng vỗ tay."Làn điệu thật hay! Làn điệu thật hay!"Cảnh cửa bị đẩy ra.Triệu Hồng Tài và một nữ giáo viên đeo kính cùng đi vào.ễ ốNữ giáo viên gia đánh giá Liễu Bình từ trên xuống dưới, sau đó mở miệng nói:“Giọng hát hay, người cũng đẹp trai, đúng lúc bộ sự vụ đặc thù của chúng tacũng đang suy xét đẩy ra một người để tuyên truyền hình tượng, trò có hứng thúhay không?"Ở trên đầu nàng cũng hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Đến từ thế giới chân thật."Nữ giáo viên nháy mắt với hắn.Liễu Bình cười cười, đứng lên nói: “Đương nhiên ta bằng lòng làm thêm chútchuyện cho bộ môn."Nữ giáo viên gật gật đầu, đưa một thẻ bài cho Liễu Bình rồi truyền âm: “Thôngqua số lượng lớn bói toán, chúng ta phát hiện quái vật kia vẫn quyết định giếtngười để ngăn ngừa hậu hoạn, các cường giả đứng đầu trên thế giới chế tạokhẩn cấp một thẻ bài, hy vọng người có thể tránh được đợt hung hiểm này."Truyền âm kết thúc.Nữ giáo viên vỗ vỗ bả vai hắn, lớn tiếng nói: “Luyện tập cho tốt, ngày mai tớitham gia kiểm tra, sau khi qua khảo sát thì người sẽ đại diện cho bộ sự vụ đặcthù để tham gia các loại hoạt động.”."Vâng."Liễu Bình nói.Nữ giáo viên chắp tay sau lưng, sau đó rời đi với Triệu Hồng Tài.Trong khoảnh khắc xoay người, hàng chữ “Đến từ thế giới chân thật"trên đầu nàng cũng đã biến mất.- - Bọn họ đi rồi.Liễu Bình còn chưa kịp đóng cửa lại thì đã thấy cánh cửa bị đẩy ra lần nữa.Lâm Nguyệt đứng ở bên ngoài.Cô ả mang vẻ mặt lạnh như băng mà nói: “Rốt cuộc ngươi là ai? Rốt cục muốnlàm gì ở chỗ này?"Một luồng sát khí hung lệ phát ra từ trên người cô ả."Ngươi đoán thử xem?"Liễu Bình hỏi."Mặc kệ ngươi là ai, chỉ cần giết người thì dù ngươi có nhiều thủ đoạn đến mấy,cũng không tạo nên bọt sóng nổi."Lâm Nguyệt cười lạnh nói.Liễu Bình nhìn về phía thẻ bài trong tay.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trên hư không: “Thẻbài Thu Hút Sự Chú Ý.""Thẻ bài hệ biểu diễn.""Sử dụng thẻ bài này, người sẽ tự động kết nối với tất cả thiết bị truyền thông vàgiải trí trên thế giới, có được kênh dành riêng cho mình, dù là kẻ nào cũng cóể ầ ố ấ ấ ấthể thông qua đầu cuối thấy được nhất cử nhất động của ngươi.""Thẻ bài hệ biểu diễn đầu tiên trong lịch sử.""-- Chế tác hoàn mỹ nhờ sự phụng hiến hết sức đến từ tất cả các cao thủ đứngđầu thế giới chân thật."Liễu Bình tung thẻ bài ra, hắn đáp lại: “Ta muốn gia nhập giới giải trí."Gia nhập giới giải trí? Lâm Nguyệt nhìn về phía thẻ bài kia.Phanh! Chỉ thấy thẻ bài phát ra một tiếng vang nhỏ, sau đó biến mất tăm hơi.Giây tiếp theo -- Một ánh đèn rọi xuống từ nóc nhà, chiếu lên trên người LiễuBình.Theo sát sau đó là một giọng nữ mềm dịu nhẹ nhàng: “Kênh cá nhân của riêngLiễu Bình đã được mở ra.""Hắn là chức nghiệp giả đầu tiên bước vào giới giải trí trong lịch sử.""Các kênh lớn bắt đầu đề cử.""Năm,"“Bốn,"“Ba,"“Hai,"“Một, “Biểu diễn bắt đầu!"Liễu Bình ôm tỳ bà rồi ngồi xuống ghế, ăn nói rất tự nhiên: “Xin chào các vịkhán giả.""Ta là thành viên kiến tập của bộ sự vụ đặc thù thế giới - Liễu Bình.""Hôm nay là lần đầu tiên đứng trước mặt mọi người, ta muốn cảm ơn thầy cô vàbạn học Lâm Nguyệt của ta --""Bạn học Lâm Nguyệt đang đứng ở bên cạnh."Một ánh đèn chiếu thẳng xuống người Lâm Nguyệt.Cô ả cứng đờ, sát khí trên người lập tức tan đi rất nhiều.Đây là phát sóng trực tiếp! Nhờ sự đề cử của các nhà truyền thông lớn, hiện tạicàng ngày càng nhiều người đang xem!"Các ngươi... Chào!"Lâm Nguyệt miễn cưỡng cười nói.Liễu Bình lại kéo một cái ghế qua, lôi kéo Lâm Nguyệt ngồi xuống bên cạnhhắn, mở miệng nói: “Chúng ta là thành viên kiến tập của tổ thứ bảy, hiện giờđang học ở đại học Thủ Đô.""Sau đây ta xin đàn một đoạn nhạc tỳ bà cho mọi người nghe trước.""A, đúng rồi, Lâm Nguyệt biết ca hát không?"ễLiễu Bình nhìn nàng, nghiêm túc hỏi.Trong hư không trước mặt hai người, từng hàng lời nhắn của người xem hiện ra:“Người mới của bộ sự vụ đặc thù à? Thú vị.""Các ngươi đều là chiến sĩ cường đại, còn có tài nghệ như vậy sao? Giỏi quá!""Cứu vớt thế giới dựa vào các ngươi, hy vọng phát sóng trực tiếp thêm một vàiđoạn ngắn chiến đấu với quái vật, để người thường chúng ta cũng hiểu biết mộtchút.""Tới hát một bài đi, chúng ta đều muốn nghe!""Đúng vậy, tới tới tới, hát một bài thì ta tặng hỏa tiễn cho các ngươi!"Những lời nhắn lại chi chít không ngừng hiện ra.Người xem càng ngày càng nhiều.Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên chức nghiệp giả tiến quân giới giải trí! LiễuBình nụ cười nói: “Được rồi, có người đánh thưởng mấy trăm đồng cho chúngta, sinh hoạt phí đã đủ rồi -- Lâm Nguyệt, người hát một bài đi."Nếu... chuyện nhân loại và vật thể không rõ cấp 500 ngồi cạnh nhau ca hát thậtsự trở thành sự thật.- - Đây sẽ là thời khắc mang tính lịch sử.Bởi vì chưa từng có chuyện như vậy xảy ra.Điều này có thể trợ giúp nhân loại nghiên cứu tập tính và cảm xúc của vật thểkhông rõ.Liễu Bình nhìn về phía Lâm Nguyệt.Chỉ thấy sát khí trên người cô ả đã sớm tan hết, đáp lại với vẻ mặt cứng đờ:“Ngại quá, ta không giỏi ca hát mấy."Trên mặt Liễu Bình vẫn treo nụ cười tươi tắn dào dạt, hắn vui vẻ nói: “Xin lỗi,bạn học của ta không giỏi hát lắm, vậy để cô ấy nhảy một điệu cho mọi ngườiđi."Hắn cúi đầu, bắt đầu gảy đàn tỳ bà.Tiếng âm nhạc duyên dáng lập tức bao phủ toàn bộ ký túc xá.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cốc cốc cốc! Tiếng gõ cửa vang lên."Chuyển phát nhanh của ngươi!"Có người hô to ở bên ngoài.Liễu Bình mở cửa.Một cái hộp giấy cao hơn nửa người được đẩy vào.Người đưa hàng mặc một bộ chế phục của công ty chuyển phát nhanh, trên đầulại hiện lên một hàng chữ nhỏ: “Đến từ thế giới chân thật”."Hàng đã được đưa đến, ta đi đây, cố lên."Người nọ gật đầu và nói với Liễu Bình."Đa tạ người đặc biệt đi một chuyến."Liễu Bình ôn hòa cười nói.Phanh! Cánh cửa được đóng lại.Liễu Bình mở cái hộp giấy ra, chỉ thấy bên trong quả nhiên có một cây tỳ bàmàu xanh đậm."Đã lâu chưa thử qua vật Âm hệ, không biết dùng hồn lực thúc giục thì sẽ mangđến hiệu quả gì..."Liễu Bình vừa nói, vừa lấy tỳ bà ra.Chỉ thấy trong hư không hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Triều Phượng.”."Nhạc cụ, Thần Khí.""Tất cả công kích được tung ra từ tỳ bà này sẽ trở thành tổn thương chân thật,không bị bất cứ phòng ngự nào ngăn cản lại."Là thứ tốt! Liễu Bình lập tức hứng khởi, phất tay lên đàn hát: "Ngân chúc thuquang lãnh họa bình.""Bích thiên như thủy dạ vân khinh,""Nhạn thanh viễn quá tiêu trong khứ,""Thập nhị lâu trung nguyệt tự minh."(1) Dịch nghĩa: Ngọn nến bạc, toả ra ánh sáng thu, chiếu lên bức bình phong giálạnh Trời xanh như nước, mây đếm mỏng nhẹ Tiếng nhạn xa đã bay qua TiêuTương Trong khoảng mười hai lầu, một vầng trăng tự sáng Tiếng hát còn chưadứt thì ngoài cửa bỗng vang lên một loạt tiếng vỗ tay."Làn điệu thật hay! Làn điệu thật hay!"Cảnh cửa bị đẩy ra.Triệu Hồng Tài và một nữ giáo viên đeo kính cùng đi vào.ễ ốNữ giáo viên gia đánh giá Liễu Bình từ trên xuống dưới, sau đó mở miệng nói:“Giọng hát hay, người cũng đẹp trai, đúng lúc bộ sự vụ đặc thù của chúng tacũng đang suy xét đẩy ra một người để tuyên truyền hình tượng, trò có hứng thúhay không?"Ở trên đầu nàng cũng hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Đến từ thế giới chân thật."Nữ giáo viên nháy mắt với hắn.Liễu Bình cười cười, đứng lên nói: “Đương nhiên ta bằng lòng làm thêm chútchuyện cho bộ môn."Nữ giáo viên gật gật đầu, đưa một thẻ bài cho Liễu Bình rồi truyền âm: “Thôngqua số lượng lớn bói toán, chúng ta phát hiện quái vật kia vẫn quyết định giếtngười để ngăn ngừa hậu hoạn, các cường giả đứng đầu trên thế giới chế tạokhẩn cấp một thẻ bài, hy vọng người có thể tránh được đợt hung hiểm này."Truyền âm kết thúc.Nữ giáo viên vỗ vỗ bả vai hắn, lớn tiếng nói: “Luyện tập cho tốt, ngày mai tớitham gia kiểm tra, sau khi qua khảo sát thì người sẽ đại diện cho bộ sự vụ đặcthù để tham gia các loại hoạt động.”."Vâng."Liễu Bình nói.Nữ giáo viên chắp tay sau lưng, sau đó rời đi với Triệu Hồng Tài.Trong khoảnh khắc xoay người, hàng chữ “Đến từ thế giới chân thật"trên đầu nàng cũng đã biến mất.- - Bọn họ đi rồi.Liễu Bình còn chưa kịp đóng cửa lại thì đã thấy cánh cửa bị đẩy ra lần nữa.Lâm Nguyệt đứng ở bên ngoài.Cô ả mang vẻ mặt lạnh như băng mà nói: “Rốt cuộc ngươi là ai? Rốt cục muốnlàm gì ở chỗ này?"Một luồng sát khí hung lệ phát ra từ trên người cô ả."Ngươi đoán thử xem?"Liễu Bình hỏi."Mặc kệ ngươi là ai, chỉ cần giết người thì dù ngươi có nhiều thủ đoạn đến mấy,cũng không tạo nên bọt sóng nổi."Lâm Nguyệt cười lạnh nói.Liễu Bình nhìn về phía thẻ bài trong tay.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trên hư không: “Thẻbài Thu Hút Sự Chú Ý.""Thẻ bài hệ biểu diễn.""Sử dụng thẻ bài này, người sẽ tự động kết nối với tất cả thiết bị truyền thông vàgiải trí trên thế giới, có được kênh dành riêng cho mình, dù là kẻ nào cũng cóể ầ ố ấ ấ ấthể thông qua đầu cuối thấy được nhất cử nhất động của ngươi.""Thẻ bài hệ biểu diễn đầu tiên trong lịch sử.""-- Chế tác hoàn mỹ nhờ sự phụng hiến hết sức đến từ tất cả các cao thủ đứngđầu thế giới chân thật."Liễu Bình tung thẻ bài ra, hắn đáp lại: “Ta muốn gia nhập giới giải trí."Gia nhập giới giải trí? Lâm Nguyệt nhìn về phía thẻ bài kia.Phanh! Chỉ thấy thẻ bài phát ra một tiếng vang nhỏ, sau đó biến mất tăm hơi.Giây tiếp theo -- Một ánh đèn rọi xuống từ nóc nhà, chiếu lên trên người LiễuBình.Theo sát sau đó là một giọng nữ mềm dịu nhẹ nhàng: “Kênh cá nhân của riêngLiễu Bình đã được mở ra.""Hắn là chức nghiệp giả đầu tiên bước vào giới giải trí trong lịch sử.""Các kênh lớn bắt đầu đề cử.""Năm,"“Bốn,"“Ba,"“Hai,"“Một, “Biểu diễn bắt đầu!"Liễu Bình ôm tỳ bà rồi ngồi xuống ghế, ăn nói rất tự nhiên: “Xin chào các vịkhán giả.""Ta là thành viên kiến tập của bộ sự vụ đặc thù thế giới - Liễu Bình.""Hôm nay là lần đầu tiên đứng trước mặt mọi người, ta muốn cảm ơn thầy cô vàbạn học Lâm Nguyệt của ta --""Bạn học Lâm Nguyệt đang đứng ở bên cạnh."Một ánh đèn chiếu thẳng xuống người Lâm Nguyệt.Cô ả cứng đờ, sát khí trên người lập tức tan đi rất nhiều.Đây là phát sóng trực tiếp! Nhờ sự đề cử của các nhà truyền thông lớn, hiện tạicàng ngày càng nhiều người đang xem!"Các ngươi... Chào!"Lâm Nguyệt miễn cưỡng cười nói.Liễu Bình lại kéo một cái ghế qua, lôi kéo Lâm Nguyệt ngồi xuống bên cạnhhắn, mở miệng nói: “Chúng ta là thành viên kiến tập của tổ thứ bảy, hiện giờđang học ở đại học Thủ Đô.""Sau đây ta xin đàn một đoạn nhạc tỳ bà cho mọi người nghe trước.""A, đúng rồi, Lâm Nguyệt biết ca hát không?"ễLiễu Bình nhìn nàng, nghiêm túc hỏi.Trong hư không trước mặt hai người, từng hàng lời nhắn của người xem hiện ra:“Người mới của bộ sự vụ đặc thù à? Thú vị.""Các ngươi đều là chiến sĩ cường đại, còn có tài nghệ như vậy sao? Giỏi quá!""Cứu vớt thế giới dựa vào các ngươi, hy vọng phát sóng trực tiếp thêm một vàiđoạn ngắn chiến đấu với quái vật, để người thường chúng ta cũng hiểu biết mộtchút.""Tới hát một bài đi, chúng ta đều muốn nghe!""Đúng vậy, tới tới tới, hát một bài thì ta tặng hỏa tiễn cho các ngươi!"Những lời nhắn lại chi chít không ngừng hiện ra.Người xem càng ngày càng nhiều.Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên chức nghiệp giả tiến quân giới giải trí! LiễuBình nụ cười nói: “Được rồi, có người đánh thưởng mấy trăm đồng cho chúngta, sinh hoạt phí đã đủ rồi -- Lâm Nguyệt, người hát một bài đi."Nếu... chuyện nhân loại và vật thể không rõ cấp 500 ngồi cạnh nhau ca hát thậtsự trở thành sự thật.- - Đây sẽ là thời khắc mang tính lịch sử.Bởi vì chưa từng có chuyện như vậy xảy ra.Điều này có thể trợ giúp nhân loại nghiên cứu tập tính và cảm xúc của vật thểkhông rõ.Liễu Bình nhìn về phía Lâm Nguyệt.Chỉ thấy sát khí trên người cô ả đã sớm tan hết, đáp lại với vẻ mặt cứng đờ:“Ngại quá, ta không giỏi ca hát mấy."Trên mặt Liễu Bình vẫn treo nụ cười tươi tắn dào dạt, hắn vui vẻ nói: “Xin lỗi,bạn học của ta không giỏi hát lắm, vậy để cô ấy nhảy một điệu cho mọi ngườiđi."Hắn cúi đầu, bắt đầu gảy đàn tỳ bà.Tiếng âm nhạc duyên dáng lập tức bao phủ toàn bộ ký túc xá.

Chương 535: Ta thật sự gia nhập giới giải trí!