"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 541: Tại sao cái này vẫn là giả?"

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Vù...Liễu Bình cảm thấy một luồng lực hút cực mạnh xuất hiện, kéo hắn vào trongthời đại quá khứ.Hắn lại rơi xuống trước mắt Triệu Hồng Tài."Chúng ta vừa mới nói tới đâu rồi?"Liễu Bình hỏi."Ngươi thăng cấp?"Triệu Hồng Tài hỏi."Đúng thế.""Tốt, thực ra trở lại quá khứ cũng không khó, thế nhưng chúng ta đều cố gắngkhông làm nhiễu loạn quá khứ, để tránh việc dẫn xuất vấn đề mới... thế nhưngngươi là Mộ Quang Giả, là người mà chúng ta cần phải trợ giúp."Một bộ thẻ bài xuất hiện trên tay Triệu Hồng Tài."Ồ? Bình thường các ngươi sẽ làm như thế nào?"Liễu Bình hỏi."Chồng hai điểm trong không gian hai chiều lên nhau, là thủ đoạn của khônggian ba chiều; chồng hai tọa độ trong không gian ba chiều, là thủ đoạn củakhông gian bốn chiều; đồng thời người cần phải biết, trong không gian bốnchiều, thời gian không còn là đại lượng không đổi, cho nên chúng ta cần phảimượn nhờ bộ bài không gian bốn chiều, mới có thể làm được."Ông ta cẩn thận rút một tấm thẻ bài từ trong bộ bài ra, quát khẽ: "Trở lại cuộcchiến Hôn Trầm Truy Nhật!"Cảnh tượng xung quanh hóa thành thác nước ánh sáng chảy xuôi.Thế giới trong gương hư ảo xung quanh hai người biến mất hoàn toàn.Một thế giới đi về phía hủy diệt bỗng nhiên xuất hiện.Mưa lửa hạ xuống từ trên trời.Trên mặt đất, khắp mọi nơi đều là đống đổ nát.Trên một vùng núi cao cách đó không xa, có một chức nghiệp giả đứng thẳngvới vẻ mặt đau thương.Hắn ta rút một thanh trường đao thanh đồng từ bên hông ra, giơ lên cao..."Tranh thủ thời gian, hắn ta muốn chém!"Triệu Hồng Tài nói.Thân hình Liễu Bình chấn động, bay vút qua đó, cao giọng hét: "Chờ đã!"ề ắNgười kia nhìn về phía hắn.Liễu Bình nhanh chóng tiếp cận đối phương, trên đỉnh đầu bỗng có một quầngsáng đen trắng luân chuyển.Màn Đêm Bốn Mươi Mét! Ngay sau đó, Triệu Hồng Tài cũng kích hoạt kỹ nănggì đó, trợ giúp hắn tiếp cận người cầm đao kia hơn.Vỏ đao của chức nghiệp giả kia bỗng biến mất không thấy gì nữa, xuất hiện trêntay Liễu Bình.Cùng lúc đó... Tùng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Vỏ đao Trấn Ngục đạo (Giả).]Không phải nó.Liễu Bình quay đầu lại, nói: "Triệu Hồng Tài, chúng ta rời đi.""Được."Triệu Hồng Tài nói.Ông ta nắm chặt thẻ bài, lắc nhẹ một cái... Cảnh tượng bốn phái, thậm chí ngườichức nghiệp giả kia cũng biến mất trước mặt hai người.Ánh sáng vô tận hóa thành gió bão, nhanh chóng lướt qua thân hình hai người."Cẩn thận, thời điểm thứ hai sắp xuất hiện, nó có tên là Sương Hàn Đóng BăngTuyệt Diệt."Trong tiếng gió rít, Triệu Hồng Tài hét lớn."Chúng ta đang tiến về quá khứ càng xa xôi, hay là tiến tới khoảng thời giangần với thời đại chúng ta?"Liễu Bình cũng hét lớn."Là thời đại càng xa xôi!"Triệu Hồng Tài lớn tiếng trả lời.Tất cả cảnh tượng bỗng đứng im.Hai người rơi xuống, quan sát cảnh tượng bốn phía.Mặt đất đã hóa thành mặt bằng.Dưới bầu trời đầy tuyết trắng.Thế giới trở nên yên tĩnh.Chỉ có một con quái vật khổng lồ, nó giống như một con nhện, đan một chiếclưới khổng lồ trên bầu trời."Thể không rõ cấp 600... nhanh lên, cảnh tượng kia sắp diễn ra!"Triệu Hồng Tài nói.Liễu Bình quan sát bốn phía.ấ ầ ếĐã thấy một người âm thầm bò ra từ trong băng tuyết, vẻ mặt thương cảm, nói:"Tương lai như này, làm sao có thể để nó diễn ra được? Không bằng ta bỏ quatính mạng..."Hắn ta giơ cao trường đao trong tay lên."Chờ đã!"Liễu Bình hét.Hắn chạy tới, lại phát động Màn Đêm Bốn Mươi Mét.Triệu Hồng Tài cũng phối hợp.Vù...Vỏ đao vào tay.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Vỏ đao Trấn Ngục đạo (Giả).]Liễu Bình thở dài, ném vỏ đao đi, nói: "Không làm phiền người nữa."Hắn phất tay với Triệu Hồng Tài.Triệu Hồng Tài kích hoạt thẻ bài.Ầm... Cảnh tượng bốn phía tản đi.Dòng thời gian vô hạn lại quét sạch hư không như cơn bão táp.Liễu Bình và Triệu Hồng Tài lại tiếp tục vượt qua thời gian đi tới thời đại trongquá khứ, giống như đang rơi vào trong hang không đáy vậy."Thời điểm xa xưa nhất là thời điểm chi ly phá toái.""Chỉ còn lại khả năng cuối cùng này, người cần tiến vào thế giới song song tạithời điểm đó, đi tìm vỏ đao!"Triệu Hồng Tài lớn tiếng nói."Không thể là những thời điểm khác nữa sao?"Liễu Bình lớn tiếng hỏi."Đúng vậy, những thời điểm khác đều đã đạt được nghiệm chứng trong lịch sửrồi."Triệu Hồng Tài đáp.Hai người bỗng rơi xuống đất.Toàn bộ thế giới đã vỡ nát thành mảnh nhỏ.Vô số quái vật đang trôi nổi trong vũ trụ, tìm kiếm thi thể loài người còn có thểăn.Cách đó không xa.Một người cầm Trấn Ngục đao, chậm rãi rút ra.Liễu Bình cũng cầm Trấn Ngục đạo.ắ ẩ ố ấHắn đã chuẩn bị xong, khi đối phương kích hoạt "Trấn Mệnh"tách ra một thế giới song song, hắn cũng sẽ kích hoạt "Kiến Diệt", đi tới thế giớisong song đó tìm kiếm vỏ đao.Người cầm đao kia cao giọng hét: "Không! Lịch sử sẽ không hủy diệt như vậy!"Hắn ta giơ cao trường đao.Liễu Bình cũng giơ trường đao lên theo.Bỗng nhiên, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu của hắn.Nếu như... Nếu như kẻ cầm đao này cũng cầm vỏ đao giả, vậy chẳng phải làmình sẽ lãng phí cơ hội duy nhất rồi sao? Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Liễu Bìnhcũng dùng lại ngay lập tức.Hắn bỗng buông đao xuống, bay về phía người kia, hét: "Chờ đã!"Người kia giật mình, nhìn về phía hắn.Đỉnh đầu Liễu Bình bỗng có một quầng sáng đen trắng giao thế xuất hiện.Màn Đêm Bốn Mươi Mét! Triệu Hồng Tài liếc mắt đã hiểu dự định của hắn,cũng toàn lực trợ giúp hắn.Ngay sau đó... Vỏ đao rơi vào trong tay Liễu Bình.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Vỏ đao của Trấn Ngục đạo (Giả).]Giả!Vỏ đao này cũng là giả! Liễu Bình chậm rãi quay đầu, liếc nhìn về phía TriệuHồng Tài.Sắc mặt Triệu Hồng Tài trở nên tái nhợt, nói: "Không thể nào, tại sao cái nàyvẫn là giả?"Liễu Bình thấy được vẻ mặt chấn động cùng mất mác của ông ta, lại hiểu rõ mộtchuyện.Không chỉ là Mộ Quang Giả..Những cường giả của thời đại trong quá khứ này, thực ra không chỉ coi trọngdanh hiệu "Mộ Quang Giả"của chính mình mà thôi.Họ còn coi trọng cả thanh đao có thể thay đổi vận mệnh của chủ thế giới nữa.Nếu như không thể trợ giúp mình tìm được vỏ đao, như vậy nhỡ may mình chếttrong thời đại quá khứ...

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Vù...Liễu Bình cảm thấy một luồng lực hút cực mạnh xuất hiện, kéo hắn vào trongthời đại quá khứ.Hắn lại rơi xuống trước mắt Triệu Hồng Tài."Chúng ta vừa mới nói tới đâu rồi?"Liễu Bình hỏi."Ngươi thăng cấp?"Triệu Hồng Tài hỏi."Đúng thế.""Tốt, thực ra trở lại quá khứ cũng không khó, thế nhưng chúng ta đều cố gắngkhông làm nhiễu loạn quá khứ, để tránh việc dẫn xuất vấn đề mới... thế nhưngngươi là Mộ Quang Giả, là người mà chúng ta cần phải trợ giúp."Một bộ thẻ bài xuất hiện trên tay Triệu Hồng Tài."Ồ? Bình thường các ngươi sẽ làm như thế nào?"Liễu Bình hỏi."Chồng hai điểm trong không gian hai chiều lên nhau, là thủ đoạn của khônggian ba chiều; chồng hai tọa độ trong không gian ba chiều, là thủ đoạn củakhông gian bốn chiều; đồng thời người cần phải biết, trong không gian bốnchiều, thời gian không còn là đại lượng không đổi, cho nên chúng ta cần phảimượn nhờ bộ bài không gian bốn chiều, mới có thể làm được."Ông ta cẩn thận rút một tấm thẻ bài từ trong bộ bài ra, quát khẽ: "Trở lại cuộcchiến Hôn Trầm Truy Nhật!"Cảnh tượng xung quanh hóa thành thác nước ánh sáng chảy xuôi.Thế giới trong gương hư ảo xung quanh hai người biến mất hoàn toàn.Một thế giới đi về phía hủy diệt bỗng nhiên xuất hiện.Mưa lửa hạ xuống từ trên trời.Trên mặt đất, khắp mọi nơi đều là đống đổ nát.Trên một vùng núi cao cách đó không xa, có một chức nghiệp giả đứng thẳngvới vẻ mặt đau thương.Hắn ta rút một thanh trường đao thanh đồng từ bên hông ra, giơ lên cao..."Tranh thủ thời gian, hắn ta muốn chém!"Triệu Hồng Tài nói.Thân hình Liễu Bình chấn động, bay vút qua đó, cao giọng hét: "Chờ đã!"ề ắNgười kia nhìn về phía hắn.Liễu Bình nhanh chóng tiếp cận đối phương, trên đỉnh đầu bỗng có một quầngsáng đen trắng luân chuyển.Màn Đêm Bốn Mươi Mét! Ngay sau đó, Triệu Hồng Tài cũng kích hoạt kỹ nănggì đó, trợ giúp hắn tiếp cận người cầm đao kia hơn.Vỏ đao của chức nghiệp giả kia bỗng biến mất không thấy gì nữa, xuất hiện trêntay Liễu Bình.Cùng lúc đó... Tùng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Vỏ đao Trấn Ngục đạo (Giả).]Không phải nó.Liễu Bình quay đầu lại, nói: "Triệu Hồng Tài, chúng ta rời đi.""Được."Triệu Hồng Tài nói.Ông ta nắm chặt thẻ bài, lắc nhẹ một cái... Cảnh tượng bốn phái, thậm chí ngườichức nghiệp giả kia cũng biến mất trước mặt hai người.Ánh sáng vô tận hóa thành gió bão, nhanh chóng lướt qua thân hình hai người."Cẩn thận, thời điểm thứ hai sắp xuất hiện, nó có tên là Sương Hàn Đóng BăngTuyệt Diệt."Trong tiếng gió rít, Triệu Hồng Tài hét lớn."Chúng ta đang tiến về quá khứ càng xa xôi, hay là tiến tới khoảng thời giangần với thời đại chúng ta?"Liễu Bình cũng hét lớn."Là thời đại càng xa xôi!"Triệu Hồng Tài lớn tiếng trả lời.Tất cả cảnh tượng bỗng đứng im.Hai người rơi xuống, quan sát cảnh tượng bốn phía.Mặt đất đã hóa thành mặt bằng.Dưới bầu trời đầy tuyết trắng.Thế giới trở nên yên tĩnh.Chỉ có một con quái vật khổng lồ, nó giống như một con nhện, đan một chiếclưới khổng lồ trên bầu trời."Thể không rõ cấp 600... nhanh lên, cảnh tượng kia sắp diễn ra!"Triệu Hồng Tài nói.Liễu Bình quan sát bốn phía.ấ ầ ếĐã thấy một người âm thầm bò ra từ trong băng tuyết, vẻ mặt thương cảm, nói:"Tương lai như này, làm sao có thể để nó diễn ra được? Không bằng ta bỏ quatính mạng..."Hắn ta giơ cao trường đao trong tay lên."Chờ đã!"Liễu Bình hét.Hắn chạy tới, lại phát động Màn Đêm Bốn Mươi Mét.Triệu Hồng Tài cũng phối hợp.Vù...Vỏ đao vào tay.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Vỏ đao Trấn Ngục đạo (Giả).]Liễu Bình thở dài, ném vỏ đao đi, nói: "Không làm phiền người nữa."Hắn phất tay với Triệu Hồng Tài.Triệu Hồng Tài kích hoạt thẻ bài.Ầm... Cảnh tượng bốn phía tản đi.Dòng thời gian vô hạn lại quét sạch hư không như cơn bão táp.Liễu Bình và Triệu Hồng Tài lại tiếp tục vượt qua thời gian đi tới thời đại trongquá khứ, giống như đang rơi vào trong hang không đáy vậy."Thời điểm xa xưa nhất là thời điểm chi ly phá toái.""Chỉ còn lại khả năng cuối cùng này, người cần tiến vào thế giới song song tạithời điểm đó, đi tìm vỏ đao!"Triệu Hồng Tài lớn tiếng nói."Không thể là những thời điểm khác nữa sao?"Liễu Bình lớn tiếng hỏi."Đúng vậy, những thời điểm khác đều đã đạt được nghiệm chứng trong lịch sửrồi."Triệu Hồng Tài đáp.Hai người bỗng rơi xuống đất.Toàn bộ thế giới đã vỡ nát thành mảnh nhỏ.Vô số quái vật đang trôi nổi trong vũ trụ, tìm kiếm thi thể loài người còn có thểăn.Cách đó không xa.Một người cầm Trấn Ngục đao, chậm rãi rút ra.Liễu Bình cũng cầm Trấn Ngục đạo.ắ ẩ ố ấHắn đã chuẩn bị xong, khi đối phương kích hoạt "Trấn Mệnh"tách ra một thế giới song song, hắn cũng sẽ kích hoạt "Kiến Diệt", đi tới thế giớisong song đó tìm kiếm vỏ đao.Người cầm đao kia cao giọng hét: "Không! Lịch sử sẽ không hủy diệt như vậy!"Hắn ta giơ cao trường đao.Liễu Bình cũng giơ trường đao lên theo.Bỗng nhiên, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu của hắn.Nếu như... Nếu như kẻ cầm đao này cũng cầm vỏ đao giả, vậy chẳng phải làmình sẽ lãng phí cơ hội duy nhất rồi sao? Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Liễu Bìnhcũng dùng lại ngay lập tức.Hắn bỗng buông đao xuống, bay về phía người kia, hét: "Chờ đã!"Người kia giật mình, nhìn về phía hắn.Đỉnh đầu Liễu Bình bỗng có một quầng sáng đen trắng giao thế xuất hiện.Màn Đêm Bốn Mươi Mét! Triệu Hồng Tài liếc mắt đã hiểu dự định của hắn,cũng toàn lực trợ giúp hắn.Ngay sau đó... Vỏ đao rơi vào trong tay Liễu Bình.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Vỏ đao của Trấn Ngục đạo (Giả).]Giả!Vỏ đao này cũng là giả! Liễu Bình chậm rãi quay đầu, liếc nhìn về phía TriệuHồng Tài.Sắc mặt Triệu Hồng Tài trở nên tái nhợt, nói: "Không thể nào, tại sao cái nàyvẫn là giả?"Liễu Bình thấy được vẻ mặt chấn động cùng mất mác của ông ta, lại hiểu rõ mộtchuyện.Không chỉ là Mộ Quang Giả..Những cường giả của thời đại trong quá khứ này, thực ra không chỉ coi trọngdanh hiệu "Mộ Quang Giả"của chính mình mà thôi.Họ còn coi trọng cả thanh đao có thể thay đổi vận mệnh của chủ thế giới nữa.Nếu như không thể trợ giúp mình tìm được vỏ đao, như vậy nhỡ may mình chếttrong thời đại quá khứ...

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Vù...Liễu Bình cảm thấy một luồng lực hút cực mạnh xuất hiện, kéo hắn vào trongthời đại quá khứ.Hắn lại rơi xuống trước mắt Triệu Hồng Tài."Chúng ta vừa mới nói tới đâu rồi?"Liễu Bình hỏi."Ngươi thăng cấp?"Triệu Hồng Tài hỏi."Đúng thế.""Tốt, thực ra trở lại quá khứ cũng không khó, thế nhưng chúng ta đều cố gắngkhông làm nhiễu loạn quá khứ, để tránh việc dẫn xuất vấn đề mới... thế nhưngngươi là Mộ Quang Giả, là người mà chúng ta cần phải trợ giúp."Một bộ thẻ bài xuất hiện trên tay Triệu Hồng Tài."Ồ? Bình thường các ngươi sẽ làm như thế nào?"Liễu Bình hỏi."Chồng hai điểm trong không gian hai chiều lên nhau, là thủ đoạn của khônggian ba chiều; chồng hai tọa độ trong không gian ba chiều, là thủ đoạn củakhông gian bốn chiều; đồng thời người cần phải biết, trong không gian bốnchiều, thời gian không còn là đại lượng không đổi, cho nên chúng ta cần phảimượn nhờ bộ bài không gian bốn chiều, mới có thể làm được."Ông ta cẩn thận rút một tấm thẻ bài từ trong bộ bài ra, quát khẽ: "Trở lại cuộcchiến Hôn Trầm Truy Nhật!"Cảnh tượng xung quanh hóa thành thác nước ánh sáng chảy xuôi.Thế giới trong gương hư ảo xung quanh hai người biến mất hoàn toàn.Một thế giới đi về phía hủy diệt bỗng nhiên xuất hiện.Mưa lửa hạ xuống từ trên trời.Trên mặt đất, khắp mọi nơi đều là đống đổ nát.Trên một vùng núi cao cách đó không xa, có một chức nghiệp giả đứng thẳngvới vẻ mặt đau thương.Hắn ta rút một thanh trường đao thanh đồng từ bên hông ra, giơ lên cao..."Tranh thủ thời gian, hắn ta muốn chém!"Triệu Hồng Tài nói.Thân hình Liễu Bình chấn động, bay vút qua đó, cao giọng hét: "Chờ đã!"ề ắNgười kia nhìn về phía hắn.Liễu Bình nhanh chóng tiếp cận đối phương, trên đỉnh đầu bỗng có một quầngsáng đen trắng luân chuyển.Màn Đêm Bốn Mươi Mét! Ngay sau đó, Triệu Hồng Tài cũng kích hoạt kỹ nănggì đó, trợ giúp hắn tiếp cận người cầm đao kia hơn.Vỏ đao của chức nghiệp giả kia bỗng biến mất không thấy gì nữa, xuất hiện trêntay Liễu Bình.Cùng lúc đó... Tùng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Vỏ đao Trấn Ngục đạo (Giả).]Không phải nó.Liễu Bình quay đầu lại, nói: "Triệu Hồng Tài, chúng ta rời đi.""Được."Triệu Hồng Tài nói.Ông ta nắm chặt thẻ bài, lắc nhẹ một cái... Cảnh tượng bốn phái, thậm chí ngườichức nghiệp giả kia cũng biến mất trước mặt hai người.Ánh sáng vô tận hóa thành gió bão, nhanh chóng lướt qua thân hình hai người."Cẩn thận, thời điểm thứ hai sắp xuất hiện, nó có tên là Sương Hàn Đóng BăngTuyệt Diệt."Trong tiếng gió rít, Triệu Hồng Tài hét lớn."Chúng ta đang tiến về quá khứ càng xa xôi, hay là tiến tới khoảng thời giangần với thời đại chúng ta?"Liễu Bình cũng hét lớn."Là thời đại càng xa xôi!"Triệu Hồng Tài lớn tiếng trả lời.Tất cả cảnh tượng bỗng đứng im.Hai người rơi xuống, quan sát cảnh tượng bốn phía.Mặt đất đã hóa thành mặt bằng.Dưới bầu trời đầy tuyết trắng.Thế giới trở nên yên tĩnh.Chỉ có một con quái vật khổng lồ, nó giống như một con nhện, đan một chiếclưới khổng lồ trên bầu trời."Thể không rõ cấp 600... nhanh lên, cảnh tượng kia sắp diễn ra!"Triệu Hồng Tài nói.Liễu Bình quan sát bốn phía.ấ ầ ếĐã thấy một người âm thầm bò ra từ trong băng tuyết, vẻ mặt thương cảm, nói:"Tương lai như này, làm sao có thể để nó diễn ra được? Không bằng ta bỏ quatính mạng..."Hắn ta giơ cao trường đao trong tay lên."Chờ đã!"Liễu Bình hét.Hắn chạy tới, lại phát động Màn Đêm Bốn Mươi Mét.Triệu Hồng Tài cũng phối hợp.Vù...Vỏ đao vào tay.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Vỏ đao Trấn Ngục đạo (Giả).]Liễu Bình thở dài, ném vỏ đao đi, nói: "Không làm phiền người nữa."Hắn phất tay với Triệu Hồng Tài.Triệu Hồng Tài kích hoạt thẻ bài.Ầm... Cảnh tượng bốn phía tản đi.Dòng thời gian vô hạn lại quét sạch hư không như cơn bão táp.Liễu Bình và Triệu Hồng Tài lại tiếp tục vượt qua thời gian đi tới thời đại trongquá khứ, giống như đang rơi vào trong hang không đáy vậy."Thời điểm xa xưa nhất là thời điểm chi ly phá toái.""Chỉ còn lại khả năng cuối cùng này, người cần tiến vào thế giới song song tạithời điểm đó, đi tìm vỏ đao!"Triệu Hồng Tài lớn tiếng nói."Không thể là những thời điểm khác nữa sao?"Liễu Bình lớn tiếng hỏi."Đúng vậy, những thời điểm khác đều đã đạt được nghiệm chứng trong lịch sửrồi."Triệu Hồng Tài đáp.Hai người bỗng rơi xuống đất.Toàn bộ thế giới đã vỡ nát thành mảnh nhỏ.Vô số quái vật đang trôi nổi trong vũ trụ, tìm kiếm thi thể loài người còn có thểăn.Cách đó không xa.Một người cầm Trấn Ngục đao, chậm rãi rút ra.Liễu Bình cũng cầm Trấn Ngục đạo.ắ ẩ ố ấHắn đã chuẩn bị xong, khi đối phương kích hoạt "Trấn Mệnh"tách ra một thế giới song song, hắn cũng sẽ kích hoạt "Kiến Diệt", đi tới thế giớisong song đó tìm kiếm vỏ đao.Người cầm đao kia cao giọng hét: "Không! Lịch sử sẽ không hủy diệt như vậy!"Hắn ta giơ cao trường đao.Liễu Bình cũng giơ trường đao lên theo.Bỗng nhiên, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu của hắn.Nếu như... Nếu như kẻ cầm đao này cũng cầm vỏ đao giả, vậy chẳng phải làmình sẽ lãng phí cơ hội duy nhất rồi sao? Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Liễu Bìnhcũng dùng lại ngay lập tức.Hắn bỗng buông đao xuống, bay về phía người kia, hét: "Chờ đã!"Người kia giật mình, nhìn về phía hắn.Đỉnh đầu Liễu Bình bỗng có một quầng sáng đen trắng giao thế xuất hiện.Màn Đêm Bốn Mươi Mét! Triệu Hồng Tài liếc mắt đã hiểu dự định của hắn,cũng toàn lực trợ giúp hắn.Ngay sau đó... Vỏ đao rơi vào trong tay Liễu Bình.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Vỏ đao của Trấn Ngục đạo (Giả).]Giả!Vỏ đao này cũng là giả! Liễu Bình chậm rãi quay đầu, liếc nhìn về phía TriệuHồng Tài.Sắc mặt Triệu Hồng Tài trở nên tái nhợt, nói: "Không thể nào, tại sao cái nàyvẫn là giả?"Liễu Bình thấy được vẻ mặt chấn động cùng mất mác của ông ta, lại hiểu rõ mộtchuyện.Không chỉ là Mộ Quang Giả..Những cường giả của thời đại trong quá khứ này, thực ra không chỉ coi trọngdanh hiệu "Mộ Quang Giả"của chính mình mà thôi.Họ còn coi trọng cả thanh đao có thể thay đổi vận mệnh của chủ thế giới nữa.Nếu như không thể trợ giúp mình tìm được vỏ đao, như vậy nhỡ may mình chếttrong thời đại quá khứ...

Chương 541: Tại sao cái này vẫn là giả?"