"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 561: Ta là Valdo đến từ Luyện Ngục
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Phanh Một tiếng động nhỏ vang lên.Trước mặt Giáo sư Gore xuất hiện năm tên đàn ông trẻ tuổi.Bọn họ đánh giá mọi nơi, giật mình nói: “Giáo viên, tại sao ngài đột nhiên mangchúng ta đến đây."Ánh mắt Lạc Tinh Thần lạnh như băng, nàng nói: “Liễu Bình, người thấy chưa,nhìn từ góc độ thẻ bài này thì năm học sinh này đều là đối tượng bị lão tùy ý sửdụng, là thẻ bài nô lệ hoàn toàn nghe theo lệnh của lão.""Vậy thì thôi, chúng ta nghĩ biện pháp khác vậy."Liễu Bình đứng lên và nói."Đi."Lạc Tinh Thần nói.Hai người đứng dậy rồi đi ra ngoài.Giáo sư Gore dán mắt nhìn thẳng vào Lạc Tinh Thần, hình như muốn duỗi taycản hai người một chút, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.Chờ hai người ra khỏi phòng, lão mới nói với một học sinh: “Đi, triệu hồi toànbộ người máy thủ vệ ra đi, cắt đứt liên hệ giữa căn cứ và bên ngoài.""Vâng, đạo sư."Học sinh kia lập tức nói.Phía bên kia.Liễu Bình và Lạc Tinh Thần tùy tiện nói chuyện với nhau trên đường đi đến phitoa."Lão ta còn muốn cưỡng chế ép buộc, cuối cùng thì ta đã rõ, trong thời đại khoahọc kỹ thuật làm chủ đạo này thì nhà khoa học là một đám người rất có quyềnthế."Lạc Tinh Thần cười ha ha và nói."Thật ra ta rất muốn tìm một người hợp tác thích hợp, bởi vì ta cũng không dámtùy tiện tung ra những tri thức khoa học kỹ thuật đó, dù sao thì sức mạnh củachúng có thể tạo phúc và cũng có thể hủy diệt nhân loại."Liễu Bình thở dài và nói.Hai người bỗng đồng thời dừng lại."Hình như có một cảm giác quen thuộc, người phát hiện không?"Lạc Tinh Thần hỏi."... Là khí tức của ma quỷ."Liễu Bình nói.ề ấ ể ắ ốBọn họ nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ khó hiểu trong mắt đối phương.Ở thời đại này, ma quỷ đã lui tới nhân gian rồi sao? Chung quanh bỗng xuấthiện từng hàng người máy.Những người máy đó cầm vũ khí trong tay, bao vây hai người lại tầng tầng lớplớp."Ngươi làm hay là ta làm?"Lạc Tinh Thần hỏi."Việc nặng đương nhiên là để nam sĩ làm rồi."Liễu Bình nói.Hắn tiện tay nắm lấy một đoàn hư vô, dùng sức vung xuống phía dưới.Bá! Toàn bộ quỹ đạo của căn cứ không gian Trái Đất tầm thấp bị ngọn gió vôhình chém thành hai mảnh, mặt cắt nhìn bóng loáng bằng phẳng, giống như cáibánh kem bị cắt ra."Xem con ma quỷ kia trước, sau đó trở về ăn tôm cua cay được không?"Liễu Bình thu Hư Vô chi Nhận lại, hỏi."Ý kiến hay."Lạc Tinh Thần nói.Ầm ầm ầm ầm! Tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên ở các nơi trong trạm khônggian.Nó bắt đầu rơi xuống tan nát ra."Mau xem."Lạc Tinh Thần chỉ vào một vị trí phía dưới và nói.Liễu Bình theo nhìn lại hướng nàng chỉ, chỉ thấy trong một phòng thí nghiệmthuộc tầng nào đó của căn cứ không gian, một ma quỷ đang nằm trong một côngcụ chứa đầy dung dịch.Ma quỷ kia cứ như đã sớm chết đi lâu ngày.Liễu Bình cẩn thận quan sát nó.Một hàng chữ nhỏ lập tức hiện lên trên đầu nó: “Ma thần Luyện Ngục, đangchết giả."“Thú vị..."Liễu Bình nhìn ma thần đang nhắm mắt chết giả kia, có chút tò mò.Nhưng hắn vẫn chưa bay qua xem xét.Bởi vì hắn không biết rốt cục ma thần này có thực lực như thế nào."Tinh Thần, có thể phong ấn ma quỷ kia không? Chúng ta mang nó về rồi từ từnghiên cứu."Liêu Bình nói.ầ Ý ếLạc Tinh Thần nói: “Ý kiến hay."Nàng vươn hai ngón tay ra cầm lấy một thẻ bài phong ấn, đang muốn sử dụngthì sắc mặt bỗng biến đổi.Trên bầu trời hiện ra ngàn ngàn vạn vạn thuật pháp, ầm ầm đánh úp lại từ bốnphương tám hướng.Lạc Tinh Thần và Liễu Bình bị bao vây ở bên trong.Mắt thấy bọn họ sắp bị những thuật pháp dày đặc này đánh trúng Tay Lạc TinhThần hóa thành tàn ảnh, bỗng kéo mạnh một cái từ trong hư không."Hắc động!"Nàng khẽ quát lên.Một thẻ bài bị nàng tung ra, hóa thành một quả cầu màu đen thật lớn ngay trênkhông trung.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo Tất cả thuật pháp như bị hấp dẫn, chui vào quả cầumàu đen đó rồi biến mất không thấy đâu nữa.Liễu Bình nói: “Đoàn trưởng đã đúng, có người làm bảo tiêu thì thật làm ngườita yên tâm."Ánh mắt hắn lướt qua trời cao, khóa chặt vào một nơi nào đó trên không trung.Chỉ thấy Giáo sư Gore lơ lửng đang ở nơi đó, lớn tiếng quát lên: “Liễu Bình,người đã đưa ra lựa chọn sai lầm nhất!"Lão tùy tiện vung mạnh cánh tay.Linh kiện, máy móc, thiết bị rơi rụng đầy trời và trạm không gian bay lên trờilần nữa rồi hợp lại với nhau.Trạm không gian quỹ đạo Trái Đất tầm thấp trở nên lành lặn như lúc ban đầu!Lạc Tinh Thần lại rút một thẻ bài ra, nhẹ nhàng nói: “Dám đánh lén chúng ta."Thẻ bài kia hóa thành tinh quang vô tận trong tay nàng, không ngừng xuyênqua, cuối cùng..."Ai Vong Tinh, tán."Theo giọng nói của nàng, thẻ bài biến mất chỉ trong nháy mắt.Chỉ thấy vỏ ngoài của trạm không gian vốn đã lành lặn kia lại dần dần xuất hiệntừng vết rạn nhỏ.Những vết rạn đó uốn lượn bò đi như rắn, lập tức phủ kín toàn bộ trạm khônggian Chỉ trong chớp mắt.Toàn bộ trạm không gian hoàn toàn tan nát, tất cả linh kiện hoàn toàn đi vàotinh quang hư ảo, biến mất tăm hơi."Không! Rốt cục các ngươi là ai!"Giáo sư Gore điên cuồng hét lên.ồ ằ ế ốMột giọng nói khác vang lên: “Bọn họ là tồn tại nằm ngoài chủ thế giới, giốngnhư ta."Chỉ thấy một thân thể khổng lồ mà dữ tợn xuất hiện ngay phía sau giáo sư Gore.Nó biến mất trong hư không, bước từng bước về phía mọi người, dần hiện rahình dáng rõ ràng.Lúc này, thân thể nó đột ngột thu nhỏ lại mấy lần, biến thành một nhân loại bìnhthường.Nó hóa thành một người đàn ông mặc trường bào màu đen."Là ma quỷ trước đó."Lạc Tinh Thần nói."Là nó."Liễu Bình gật đầu nói.Không phải ma quỷ bình thường, mà là ma thần - Hắn thầm bổ sung trong lòng.Vẻ mặt giáo sư Gore bỗng trở nên cung kính, mở miệng nói: “Đại nhân, thật sựxin lỗi, quấy rầy giấc ngủ say của ngài.""Không sao, ngươi lui xuống trước đi, ta muốn tán gẫu với bọn họ một chút."Người đàn ông áo đen nói.Giáo sư Gore oán hận nhìn chằm chằm Liễu Bình một cái, sau đó xoay ngườibay lên trời cao.Người đàn ông... Hoặc có thể nói là ma thần, đang đánh giá Liễu Bình và LạcTinh Thần với vẻ mặt đầy hứng thú.Nó chỉ liếc nhìn Liễu Bình một cái, sau đó không để ý tới, mà tập trung sự chú ýlên người Lạc Tinh Thần."Ta là Valdo đến từ Luyện Ngục, các ngươi đến từ thế giới nào?"Người đàn ông hỏi.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Phanh Một tiếng động nhỏ vang lên.Trước mặt Giáo sư Gore xuất hiện năm tên đàn ông trẻ tuổi.Bọn họ đánh giá mọi nơi, giật mình nói: “Giáo viên, tại sao ngài đột nhiên mangchúng ta đến đây."Ánh mắt Lạc Tinh Thần lạnh như băng, nàng nói: “Liễu Bình, người thấy chưa,nhìn từ góc độ thẻ bài này thì năm học sinh này đều là đối tượng bị lão tùy ý sửdụng, là thẻ bài nô lệ hoàn toàn nghe theo lệnh của lão.""Vậy thì thôi, chúng ta nghĩ biện pháp khác vậy."Liễu Bình đứng lên và nói."Đi."Lạc Tinh Thần nói.Hai người đứng dậy rồi đi ra ngoài.Giáo sư Gore dán mắt nhìn thẳng vào Lạc Tinh Thần, hình như muốn duỗi taycản hai người một chút, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.Chờ hai người ra khỏi phòng, lão mới nói với một học sinh: “Đi, triệu hồi toànbộ người máy thủ vệ ra đi, cắt đứt liên hệ giữa căn cứ và bên ngoài.""Vâng, đạo sư."Học sinh kia lập tức nói.Phía bên kia.Liễu Bình và Lạc Tinh Thần tùy tiện nói chuyện với nhau trên đường đi đến phitoa."Lão ta còn muốn cưỡng chế ép buộc, cuối cùng thì ta đã rõ, trong thời đại khoahọc kỹ thuật làm chủ đạo này thì nhà khoa học là một đám người rất có quyềnthế."Lạc Tinh Thần cười ha ha và nói."Thật ra ta rất muốn tìm một người hợp tác thích hợp, bởi vì ta cũng không dámtùy tiện tung ra những tri thức khoa học kỹ thuật đó, dù sao thì sức mạnh củachúng có thể tạo phúc và cũng có thể hủy diệt nhân loại."Liễu Bình thở dài và nói.Hai người bỗng đồng thời dừng lại."Hình như có một cảm giác quen thuộc, người phát hiện không?"Lạc Tinh Thần hỏi."... Là khí tức của ma quỷ."Liễu Bình nói.ề ấ ể ắ ốBọn họ nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ khó hiểu trong mắt đối phương.Ở thời đại này, ma quỷ đã lui tới nhân gian rồi sao? Chung quanh bỗng xuấthiện từng hàng người máy.Những người máy đó cầm vũ khí trong tay, bao vây hai người lại tầng tầng lớplớp."Ngươi làm hay là ta làm?"Lạc Tinh Thần hỏi."Việc nặng đương nhiên là để nam sĩ làm rồi."Liễu Bình nói.Hắn tiện tay nắm lấy một đoàn hư vô, dùng sức vung xuống phía dưới.Bá! Toàn bộ quỹ đạo của căn cứ không gian Trái Đất tầm thấp bị ngọn gió vôhình chém thành hai mảnh, mặt cắt nhìn bóng loáng bằng phẳng, giống như cáibánh kem bị cắt ra."Xem con ma quỷ kia trước, sau đó trở về ăn tôm cua cay được không?"Liễu Bình thu Hư Vô chi Nhận lại, hỏi."Ý kiến hay."Lạc Tinh Thần nói.Ầm ầm ầm ầm! Tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên ở các nơi trong trạm khônggian.Nó bắt đầu rơi xuống tan nát ra."Mau xem."Lạc Tinh Thần chỉ vào một vị trí phía dưới và nói.Liễu Bình theo nhìn lại hướng nàng chỉ, chỉ thấy trong một phòng thí nghiệmthuộc tầng nào đó của căn cứ không gian, một ma quỷ đang nằm trong một côngcụ chứa đầy dung dịch.Ma quỷ kia cứ như đã sớm chết đi lâu ngày.Liễu Bình cẩn thận quan sát nó.Một hàng chữ nhỏ lập tức hiện lên trên đầu nó: “Ma thần Luyện Ngục, đangchết giả."“Thú vị..."Liễu Bình nhìn ma thần đang nhắm mắt chết giả kia, có chút tò mò.Nhưng hắn vẫn chưa bay qua xem xét.Bởi vì hắn không biết rốt cục ma thần này có thực lực như thế nào."Tinh Thần, có thể phong ấn ma quỷ kia không? Chúng ta mang nó về rồi từ từnghiên cứu."Liêu Bình nói.ầ Ý ếLạc Tinh Thần nói: “Ý kiến hay."Nàng vươn hai ngón tay ra cầm lấy một thẻ bài phong ấn, đang muốn sử dụngthì sắc mặt bỗng biến đổi.Trên bầu trời hiện ra ngàn ngàn vạn vạn thuật pháp, ầm ầm đánh úp lại từ bốnphương tám hướng.Lạc Tinh Thần và Liễu Bình bị bao vây ở bên trong.Mắt thấy bọn họ sắp bị những thuật pháp dày đặc này đánh trúng Tay Lạc TinhThần hóa thành tàn ảnh, bỗng kéo mạnh một cái từ trong hư không."Hắc động!"Nàng khẽ quát lên.Một thẻ bài bị nàng tung ra, hóa thành một quả cầu màu đen thật lớn ngay trênkhông trung.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo Tất cả thuật pháp như bị hấp dẫn, chui vào quả cầumàu đen đó rồi biến mất không thấy đâu nữa.Liễu Bình nói: “Đoàn trưởng đã đúng, có người làm bảo tiêu thì thật làm ngườita yên tâm."Ánh mắt hắn lướt qua trời cao, khóa chặt vào một nơi nào đó trên không trung.Chỉ thấy Giáo sư Gore lơ lửng đang ở nơi đó, lớn tiếng quát lên: “Liễu Bình,người đã đưa ra lựa chọn sai lầm nhất!"Lão tùy tiện vung mạnh cánh tay.Linh kiện, máy móc, thiết bị rơi rụng đầy trời và trạm không gian bay lên trờilần nữa rồi hợp lại với nhau.Trạm không gian quỹ đạo Trái Đất tầm thấp trở nên lành lặn như lúc ban đầu!Lạc Tinh Thần lại rút một thẻ bài ra, nhẹ nhàng nói: “Dám đánh lén chúng ta."Thẻ bài kia hóa thành tinh quang vô tận trong tay nàng, không ngừng xuyênqua, cuối cùng..."Ai Vong Tinh, tán."Theo giọng nói của nàng, thẻ bài biến mất chỉ trong nháy mắt.Chỉ thấy vỏ ngoài của trạm không gian vốn đã lành lặn kia lại dần dần xuất hiệntừng vết rạn nhỏ.Những vết rạn đó uốn lượn bò đi như rắn, lập tức phủ kín toàn bộ trạm khônggian Chỉ trong chớp mắt.Toàn bộ trạm không gian hoàn toàn tan nát, tất cả linh kiện hoàn toàn đi vàotinh quang hư ảo, biến mất tăm hơi."Không! Rốt cục các ngươi là ai!"Giáo sư Gore điên cuồng hét lên.ồ ằ ế ốMột giọng nói khác vang lên: “Bọn họ là tồn tại nằm ngoài chủ thế giới, giốngnhư ta."Chỉ thấy một thân thể khổng lồ mà dữ tợn xuất hiện ngay phía sau giáo sư Gore.Nó biến mất trong hư không, bước từng bước về phía mọi người, dần hiện rahình dáng rõ ràng.Lúc này, thân thể nó đột ngột thu nhỏ lại mấy lần, biến thành một nhân loại bìnhthường.Nó hóa thành một người đàn ông mặc trường bào màu đen."Là ma quỷ trước đó."Lạc Tinh Thần nói."Là nó."Liễu Bình gật đầu nói.Không phải ma quỷ bình thường, mà là ma thần - Hắn thầm bổ sung trong lòng.Vẻ mặt giáo sư Gore bỗng trở nên cung kính, mở miệng nói: “Đại nhân, thật sựxin lỗi, quấy rầy giấc ngủ say của ngài.""Không sao, ngươi lui xuống trước đi, ta muốn tán gẫu với bọn họ một chút."Người đàn ông áo đen nói.Giáo sư Gore oán hận nhìn chằm chằm Liễu Bình một cái, sau đó xoay ngườibay lên trời cao.Người đàn ông... Hoặc có thể nói là ma thần, đang đánh giá Liễu Bình và LạcTinh Thần với vẻ mặt đầy hứng thú.Nó chỉ liếc nhìn Liễu Bình một cái, sau đó không để ý tới, mà tập trung sự chú ýlên người Lạc Tinh Thần."Ta là Valdo đến từ Luyện Ngục, các ngươi đến từ thế giới nào?"Người đàn ông hỏi.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Phanh Một tiếng động nhỏ vang lên.Trước mặt Giáo sư Gore xuất hiện năm tên đàn ông trẻ tuổi.Bọn họ đánh giá mọi nơi, giật mình nói: “Giáo viên, tại sao ngài đột nhiên mangchúng ta đến đây."Ánh mắt Lạc Tinh Thần lạnh như băng, nàng nói: “Liễu Bình, người thấy chưa,nhìn từ góc độ thẻ bài này thì năm học sinh này đều là đối tượng bị lão tùy ý sửdụng, là thẻ bài nô lệ hoàn toàn nghe theo lệnh của lão.""Vậy thì thôi, chúng ta nghĩ biện pháp khác vậy."Liễu Bình đứng lên và nói."Đi."Lạc Tinh Thần nói.Hai người đứng dậy rồi đi ra ngoài.Giáo sư Gore dán mắt nhìn thẳng vào Lạc Tinh Thần, hình như muốn duỗi taycản hai người một chút, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.Chờ hai người ra khỏi phòng, lão mới nói với một học sinh: “Đi, triệu hồi toànbộ người máy thủ vệ ra đi, cắt đứt liên hệ giữa căn cứ và bên ngoài.""Vâng, đạo sư."Học sinh kia lập tức nói.Phía bên kia.Liễu Bình và Lạc Tinh Thần tùy tiện nói chuyện với nhau trên đường đi đến phitoa."Lão ta còn muốn cưỡng chế ép buộc, cuối cùng thì ta đã rõ, trong thời đại khoahọc kỹ thuật làm chủ đạo này thì nhà khoa học là một đám người rất có quyềnthế."Lạc Tinh Thần cười ha ha và nói."Thật ra ta rất muốn tìm một người hợp tác thích hợp, bởi vì ta cũng không dámtùy tiện tung ra những tri thức khoa học kỹ thuật đó, dù sao thì sức mạnh củachúng có thể tạo phúc và cũng có thể hủy diệt nhân loại."Liễu Bình thở dài và nói.Hai người bỗng đồng thời dừng lại."Hình như có một cảm giác quen thuộc, người phát hiện không?"Lạc Tinh Thần hỏi."... Là khí tức của ma quỷ."Liễu Bình nói.ề ấ ể ắ ốBọn họ nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ khó hiểu trong mắt đối phương.Ở thời đại này, ma quỷ đã lui tới nhân gian rồi sao? Chung quanh bỗng xuấthiện từng hàng người máy.Những người máy đó cầm vũ khí trong tay, bao vây hai người lại tầng tầng lớplớp."Ngươi làm hay là ta làm?"Lạc Tinh Thần hỏi."Việc nặng đương nhiên là để nam sĩ làm rồi."Liễu Bình nói.Hắn tiện tay nắm lấy một đoàn hư vô, dùng sức vung xuống phía dưới.Bá! Toàn bộ quỹ đạo của căn cứ không gian Trái Đất tầm thấp bị ngọn gió vôhình chém thành hai mảnh, mặt cắt nhìn bóng loáng bằng phẳng, giống như cáibánh kem bị cắt ra."Xem con ma quỷ kia trước, sau đó trở về ăn tôm cua cay được không?"Liễu Bình thu Hư Vô chi Nhận lại, hỏi."Ý kiến hay."Lạc Tinh Thần nói.Ầm ầm ầm ầm! Tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên ở các nơi trong trạm khônggian.Nó bắt đầu rơi xuống tan nát ra."Mau xem."Lạc Tinh Thần chỉ vào một vị trí phía dưới và nói.Liễu Bình theo nhìn lại hướng nàng chỉ, chỉ thấy trong một phòng thí nghiệmthuộc tầng nào đó của căn cứ không gian, một ma quỷ đang nằm trong một côngcụ chứa đầy dung dịch.Ma quỷ kia cứ như đã sớm chết đi lâu ngày.Liễu Bình cẩn thận quan sát nó.Một hàng chữ nhỏ lập tức hiện lên trên đầu nó: “Ma thần Luyện Ngục, đangchết giả."“Thú vị..."Liễu Bình nhìn ma thần đang nhắm mắt chết giả kia, có chút tò mò.Nhưng hắn vẫn chưa bay qua xem xét.Bởi vì hắn không biết rốt cục ma thần này có thực lực như thế nào."Tinh Thần, có thể phong ấn ma quỷ kia không? Chúng ta mang nó về rồi từ từnghiên cứu."Liêu Bình nói.ầ Ý ếLạc Tinh Thần nói: “Ý kiến hay."Nàng vươn hai ngón tay ra cầm lấy một thẻ bài phong ấn, đang muốn sử dụngthì sắc mặt bỗng biến đổi.Trên bầu trời hiện ra ngàn ngàn vạn vạn thuật pháp, ầm ầm đánh úp lại từ bốnphương tám hướng.Lạc Tinh Thần và Liễu Bình bị bao vây ở bên trong.Mắt thấy bọn họ sắp bị những thuật pháp dày đặc này đánh trúng Tay Lạc TinhThần hóa thành tàn ảnh, bỗng kéo mạnh một cái từ trong hư không."Hắc động!"Nàng khẽ quát lên.Một thẻ bài bị nàng tung ra, hóa thành một quả cầu màu đen thật lớn ngay trênkhông trung.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo Tất cả thuật pháp như bị hấp dẫn, chui vào quả cầumàu đen đó rồi biến mất không thấy đâu nữa.Liễu Bình nói: “Đoàn trưởng đã đúng, có người làm bảo tiêu thì thật làm ngườita yên tâm."Ánh mắt hắn lướt qua trời cao, khóa chặt vào một nơi nào đó trên không trung.Chỉ thấy Giáo sư Gore lơ lửng đang ở nơi đó, lớn tiếng quát lên: “Liễu Bình,người đã đưa ra lựa chọn sai lầm nhất!"Lão tùy tiện vung mạnh cánh tay.Linh kiện, máy móc, thiết bị rơi rụng đầy trời và trạm không gian bay lên trờilần nữa rồi hợp lại với nhau.Trạm không gian quỹ đạo Trái Đất tầm thấp trở nên lành lặn như lúc ban đầu!Lạc Tinh Thần lại rút một thẻ bài ra, nhẹ nhàng nói: “Dám đánh lén chúng ta."Thẻ bài kia hóa thành tinh quang vô tận trong tay nàng, không ngừng xuyênqua, cuối cùng..."Ai Vong Tinh, tán."Theo giọng nói của nàng, thẻ bài biến mất chỉ trong nháy mắt.Chỉ thấy vỏ ngoài của trạm không gian vốn đã lành lặn kia lại dần dần xuất hiệntừng vết rạn nhỏ.Những vết rạn đó uốn lượn bò đi như rắn, lập tức phủ kín toàn bộ trạm khônggian Chỉ trong chớp mắt.Toàn bộ trạm không gian hoàn toàn tan nát, tất cả linh kiện hoàn toàn đi vàotinh quang hư ảo, biến mất tăm hơi."Không! Rốt cục các ngươi là ai!"Giáo sư Gore điên cuồng hét lên.ồ ằ ế ốMột giọng nói khác vang lên: “Bọn họ là tồn tại nằm ngoài chủ thế giới, giốngnhư ta."Chỉ thấy một thân thể khổng lồ mà dữ tợn xuất hiện ngay phía sau giáo sư Gore.Nó biến mất trong hư không, bước từng bước về phía mọi người, dần hiện rahình dáng rõ ràng.Lúc này, thân thể nó đột ngột thu nhỏ lại mấy lần, biến thành một nhân loại bìnhthường.Nó hóa thành một người đàn ông mặc trường bào màu đen."Là ma quỷ trước đó."Lạc Tinh Thần nói."Là nó."Liễu Bình gật đầu nói.Không phải ma quỷ bình thường, mà là ma thần - Hắn thầm bổ sung trong lòng.Vẻ mặt giáo sư Gore bỗng trở nên cung kính, mở miệng nói: “Đại nhân, thật sựxin lỗi, quấy rầy giấc ngủ say của ngài.""Không sao, ngươi lui xuống trước đi, ta muốn tán gẫu với bọn họ một chút."Người đàn ông áo đen nói.Giáo sư Gore oán hận nhìn chằm chằm Liễu Bình một cái, sau đó xoay ngườibay lên trời cao.Người đàn ông... Hoặc có thể nói là ma thần, đang đánh giá Liễu Bình và LạcTinh Thần với vẻ mặt đầy hứng thú.Nó chỉ liếc nhìn Liễu Bình một cái, sau đó không để ý tới, mà tập trung sự chú ýlên người Lạc Tinh Thần."Ta là Valdo đến từ Luyện Ngục, các ngươi đến từ thế giới nào?"Người đàn ông hỏi.