"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 567: Hiện tại, trở về!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giọng nói kia nói với giọng ấp úng: "Đáng nhẽ là không thể, thế nhưng chúngta đã dùng rất nhiều tâm sức, mới miễn cưỡng kích hoạt lực lượng của nó.""Linh của cây cột này cũng không có ở đây... Như vậy, những Thánh Trụ khácthì sao?"Lạc Tinh Thần bỗng hỏi."Không rõ nữa."Giọng nói kia trả lời."Các ngươi không quan tâm lẫn nhau như thế nào sao?"Lạc Tinh Thần hỏi."Hừ, Linh của ba cây cột khác đều nói chúng ta không đáng tin cậy, còn hợp lạivới nhau tiên đoán, nói bộ tộc chúng ta trong tương lai sẽ lơ là sơ suất thả raThể không rõ, từ đó dẫn tới thế giới bị hủy diệt."Giọng nói kia nói với vẻ căm tức.Liễu Bình, Lạc Tinh Thần và Bạch Lang đều im lặng.Lạc Tinh Thần lấy một bộ bài ra, xào bài cực nhanh, sau đó rút một tấm thẻ bàira.Trên thẻ bài có vẽ một kẻ ngu mặc trang phục đủ mọi màu sắc."Nghịch Vị Ngu Giả... vắng mặt... Đoàn trưởng sẽ không chết, thế nhưng sẽ bịquấn vào trong phiền phức."Lạc Tinh Thần cau mày, nói.Bạch Lang bỗng giật mình, nói ra: "Cạm bẫy mà ta đặt tại phụ cận Giáo hội đềuđã bị kích hoạt, có vẻ như bên ngoài xảy ra chuyện gì đó, ta cần phải đi xemchút.""Để gã ra ngoài."Liễu Bình nói."Không có vấn đề gì."Giọng nói kia vang lên.Trong nháy mắt, Bạch Lang biến mất khỏi tầm mắt của hai người.Liễu Bình lấy lại bình tĩnh, nói: "Còn hai Thánh Trụ nữa đâu? Ta hi vọng cácngươi buông bỏ thành kiến, tìm kiếm bọn chúng, có lẽ còn kịp cứu Linh trênđó."Giọng nói kia nói: "Thôi được, chuyện này là do lỗi của chúng ta, hiện tại chúngta sẽ triệu hồi bọn chúng tới đây.ế ầThế nhưng các ngươi cần phải chú ý, khi Tứ Thánh Trụ cùng hiện thân, có lẽ sẽcó dị tượng xuất hiện, không cần ngạc nhiên.""Dị tượng gì?"Lạc Tinh Thần hỏi với vẻ cảnh giác.Chỉ cần trò chuyện mấy lần, nàng đã không còn tín nhiệm đối phương nữa."Khi Tứ Thánh Trụ cùng xuất hiện, có lẽ sẽ dẫn tới Thần trụ Hư Không hiệnlên.Các ngươi đều là phàm nhân, chỉ cần không nhìn chằm chằm vào nó, cũng sẽkhông có chuyện gì."Giọng nói kia vang lên.Ngay sau đó... Từng chú ngữ dài dòng khó đọc được nói ra.Trong thế giới hư vô, dần dần xuất hiện ba hư ảnh hùng vĩ nối liền trời đất.Ba hư ảnh này dần dần ngưng thực, hiện ra hình dạng của trụ thanh đồng.Một chiếc trong đó có mây mù lượn lờ.Chính là Thánh Trụ - Hỏa.Mà hai trụ thanh đồng còn lại, một cái hiện đầy hoa văn rạn nứt, một cái khácthì có hơi nước mịt mù màu xanh đậm.Xem ra, hai cái này là Thánh Trụ - Địa và Thánh Trụ - Thủy.Trong hư không Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Tứ Thánh Trụ Địa, Thủy, Hỏa, Phong đều bị đánh thức.][Lực lượng của Tứ Thánh Trụ đang cộng hưởng với nhau, sắp triệu hồi Thần trụHư Không xuất hiện]Ánh mắt Liễu Bình thu lại, hỏi: "Thế nào? Trên những Thần trụ kia có còn Linhhay không?"Một lát sau... Từ trong Thánh Trụ - Hóa truyền ra tiếng nghẹn ngào: "Không có,hình như bọn chúng đều đã bị diệt sát hoàn toàn... đây đúng là một bi kịch."Bỗng nhiên... Liễu Bình cảm thấy có một luồng lực lượng khổng lồ kéo hắn,dùng tốc độ vượt xa tưởng tượng rơi xuống phần hư không phía dưới.Có lẽ chỉ trong một nháy mắt, hoặc là thời gian đã mất đi ý nghĩa.Tóm lại.Một giây sau....Hắn phát hiện mình bỗng chui vào trong một thế giới hoàn toàn tối tăm và hưvô.Không, đây không phải là thế giới.Đây mới thật sự là Hư Không! Sau đó, Liễu Bình nhìn thấy một cột trụ thanhđồng.ồĐây là một trụ thanh đồng to lớn vượt xa Tứ Thánh Trụ, thậm chí vượt xa cảThần trụ Luyện Ngục và Vĩnh Dạ, hầu như nó chiếm hết toàn bộ tầm mắt củaLiễu Bình, đứng sừng sững tại hư không vô tận."Hắn tới."Một giọng nói vang lên.Liễu Bình ngẩng đầu, lại thấy bên cạnh trụ thanh đồng, có hai người đang yênlặng lơ lửng.Một nam một nữ.Người đàn ông kia đang quan sát hắn một cách tỉ mỉ.Cô gái thì khoanh tay, nói nhỏ: "Nói xong chuyện này, chúng ta cần phải rời đingay lập tức, nếu không sẽ không kịp tới bên kia.""Ngươi nói đúng."Người đàn ông đáp xong, bay tới trước mặt Liễu Bình, đưa một tấm thẻ bài chohắn.Liễu Bình không nhịn được mà hỏi: "Các hạ là...""Không còn kịp rồi!"Vẻ mặt người đàn ông này trở nên nghiêm túc: "Coi như Thời Gian ở đây, cũngkhông kịp nói tỉ mỉ, nghe đây:"."Chẳng mấy chốc mà Tứ Thánh Trụ Hư Không sẽ vỡ vụn, người cần phải thuthập mảnh vỡ của bọn chúng, đồng thời sau khi hoàn thành chuyện này cần phảirời khỏi thế giới chân thực trong đoạn lịch sử này ngay lập tức, nếu không phíabên người sẽ không còn bất cứ hi vọng nào."Liễu Bình không hiểu ra sao, còn chưa kịp nói cái gì đã thấy trên tay rất đauđớn.Tấm thẻ bài kia dán chặt bàn tay của hắn, hóa thành đồ án màu đỏ ngòm, nhậpvào máu thịt của hắn rồi biến mất không thấy gì nữa.Hai hàng chữ nhỏ hiện lên:[Trong lịch sử của thế giới chân thật, có một ngày không tồn tại.][Nó ở trong tấm thẻ bài này.]Liễu Bình đang quan sát, lại nghe được người đàn ông kia nói: "Nhớ kỹ, lịch sửchia làm hai con đường, một đường đi về phía 'Hỗn Độn', một con đường khácđi về phía đột sinh, người cần phải đảm bảo con đường bên phía người khôngxảy ra vấn đề gì, tương lai mới có một tia hi vọng.""Hiện tại, trở về!"Người đàn ông kia bỗng đẩy hắn đi.Liễu Bình bị đẩy bay ra ngoài, trong nháy mắt gia tốc, bay về nơi ban đầu.Vào khoảnh khắc cuối cùng.ắ ềHắn nhìn về phía hai người kia.Hai người kia đã biến mất không thấy gì nữa.Trên trụ thanh đồng sau lưng hai bọn họ, có một bộ Thi thể khổng lồ vẫn luôn bịđóng đinh trên đó.Toàn thân Thi thể này mặc áo giáp đen, cho dù đã chết mất, vẫn tản ra khí thếkhủng bố ngập trời, làm cho người ta cảm thấy run rẩy liên tục.Chỉ trong chớp mắt... Cảnh tượng toàn bộ biến mất.Hai chân Liễu Bình rơi xuống đất.Hắn trở về vùng thế giới hư vô mà Tứ Thánh Trụ hiện lên.

Giọng nói kia nói với giọng ấp úng: "Đáng nhẽ là không thể, thế nhưng chúng

ta đã dùng rất nhiều tâm sức, mới miễn cưỡng kích hoạt lực lượng của nó."

"Linh của cây cột này cũng không có ở đây... Như vậy, những Thánh Trụ khác

thì sao?"

Lạc Tinh Thần bỗng hỏi.

"Không rõ nữa."

Giọng nói kia trả lời.

"Các ngươi không quan tâm lẫn nhau như thế nào sao?"

Lạc Tinh Thần hỏi.

"Hừ, Linh của ba cây cột khác đều nói chúng ta không đáng tin cậy, còn hợp lại

với nhau tiên đoán, nói bộ tộc chúng ta trong tương lai sẽ lơ là sơ suất thả ra

Thể không rõ, từ đó dẫn tới thế giới bị hủy diệt."

Giọng nói kia nói với vẻ căm tức.

Liễu Bình, Lạc Tinh Thần và Bạch Lang đều im lặng.

Lạc Tinh Thần lấy một bộ bài ra, xào bài cực nhanh, sau đó rút một tấm thẻ bài

ra.

Trên thẻ bài có vẽ một kẻ ngu mặc trang phục đủ mọi màu sắc.

"Nghịch Vị Ngu Giả... vắng mặt... Đoàn trưởng sẽ không chết, thế nhưng sẽ bị

quấn vào trong phiền phức."

Lạc Tinh Thần cau mày, nói.

Bạch Lang bỗng giật mình, nói ra: "Cạm bẫy mà ta đặt tại phụ cận Giáo hội đều

đã bị kích hoạt, có vẻ như bên ngoài xảy ra chuyện gì đó, ta cần phải đi xem

chút."

"Để gã ra ngoài."

Liễu Bình nói.

"Không có vấn đề gì."

Giọng nói kia vang lên.

Trong nháy mắt, Bạch Lang biến mất khỏi tầm mắt của hai người.

Liễu Bình lấy lại bình tĩnh, nói: "Còn hai Thánh Trụ nữa đâu? Ta hi vọng các

ngươi buông bỏ thành kiến, tìm kiếm bọn chúng, có lẽ còn kịp cứu Linh trên

đó."

Giọng nói kia nói: "Thôi được, chuyện này là do lỗi của chúng ta, hiện tại chúng

ta sẽ triệu hồi bọn chúng tới đây.

ế ầ

Thế nhưng các ngươi cần phải chú ý, khi Tứ Thánh Trụ cùng hiện thân, có lẽ sẽ

có dị tượng xuất hiện, không cần ngạc nhiên."

"Dị tượng gì?"

Lạc Tinh Thần hỏi với vẻ cảnh giác.

Chỉ cần trò chuyện mấy lần, nàng đã không còn tín nhiệm đối phương nữa.

"Khi Tứ Thánh Trụ cùng xuất hiện, có lẽ sẽ dẫn tới Thần trụ Hư Không hiện

lên.

Các ngươi đều là phàm nhân, chỉ cần không nhìn chằm chằm vào nó, cũng sẽ

không có chuyện gì."

Giọng nói kia vang lên.

Ngay sau đó... Từng chú ngữ dài dòng khó đọc được nói ra.

Trong thế giới hư vô, dần dần xuất hiện ba hư ảnh hùng vĩ nối liền trời đất.

Ba hư ảnh này dần dần ngưng thực, hiện ra hình dạng của trụ thanh đồng.

Một chiếc trong đó có mây mù lượn lờ.

Chính là Thánh Trụ - Hỏa.

Mà hai trụ thanh đồng còn lại, một cái hiện đầy hoa văn rạn nứt, một cái khác

thì có hơi nước mịt mù màu xanh đậm.

Xem ra, hai cái này là Thánh Trụ - Địa và Thánh Trụ - Thủy.

Trong hư không Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:

[Tứ Thánh Trụ Địa, Thủy, Hỏa, Phong đều bị đánh thức.]

[Lực lượng của Tứ Thánh Trụ đang cộng hưởng với nhau, sắp triệu hồi Thần trụ

Hư Không xuất hiện]

Ánh mắt Liễu Bình thu lại, hỏi: "Thế nào? Trên những Thần trụ kia có còn Linh

hay không?"

Một lát sau... Từ trong Thánh Trụ - Hóa truyền ra tiếng nghẹn ngào: "Không có,

hình như bọn chúng đều đã bị diệt sát hoàn toàn... đây đúng là một bi kịch."

Bỗng nhiên... Liễu Bình cảm thấy có một luồng lực lượng khổng lồ kéo hắn,

dùng tốc độ vượt xa tưởng tượng rơi xuống phần hư không phía dưới.

Có lẽ chỉ trong một nháy mắt, hoặc là thời gian đã mất đi ý nghĩa.

Tóm lại.

Một giây sau....

Hắn phát hiện mình bỗng chui vào trong một thế giới hoàn toàn tối tăm và hư

vô.

Không, đây không phải là thế giới.

Đây mới thật sự là Hư Không! Sau đó, Liễu Bình nhìn thấy một cột trụ thanh

đồng.

Đây là một trụ thanh đồng to lớn vượt xa Tứ Thánh Trụ, thậm chí vượt xa cả

Thần trụ Luyện Ngục và Vĩnh Dạ, hầu như nó chiếm hết toàn bộ tầm mắt của

Liễu Bình, đứng sừng sững tại hư không vô tận.

"Hắn tới."

Một giọng nói vang lên.

Liễu Bình ngẩng đầu, lại thấy bên cạnh trụ thanh đồng, có hai người đang yên

lặng lơ lửng.

Một nam một nữ.

Người đàn ông kia đang quan sát hắn một cách tỉ mỉ.

Cô gái thì khoanh tay, nói nhỏ: "Nói xong chuyện này, chúng ta cần phải rời đi

ngay lập tức, nếu không sẽ không kịp tới bên kia."

"Ngươi nói đúng."

Người đàn ông đáp xong, bay tới trước mặt Liễu Bình, đưa một tấm thẻ bài cho

hắn.

Liễu Bình không nhịn được mà hỏi: "Các hạ là..."

"Không còn kịp rồi!"

Vẻ mặt người đàn ông này trở nên nghiêm túc: "Coi như Thời Gian ở đây, cũng

không kịp nói tỉ mỉ, nghe đây:".

"Chẳng mấy chốc mà Tứ Thánh Trụ Hư Không sẽ vỡ vụn, người cần phải thu

thập mảnh vỡ của bọn chúng, đồng thời sau khi hoàn thành chuyện này cần phải

rời khỏi thế giới chân thực trong đoạn lịch sử này ngay lập tức, nếu không phía

bên người sẽ không còn bất cứ hi vọng nào."

Liễu Bình không hiểu ra sao, còn chưa kịp nói cái gì đã thấy trên tay rất đau

đớn.

Tấm thẻ bài kia dán chặt bàn tay của hắn, hóa thành đồ án màu đỏ ngòm, nhập

vào máu thịt của hắn rồi biến mất không thấy gì nữa.

Hai hàng chữ nhỏ hiện lên:

[Trong lịch sử của thế giới chân thật, có một ngày không tồn tại.]

[Nó ở trong tấm thẻ bài này.]

Liễu Bình đang quan sát, lại nghe được người đàn ông kia nói: "Nhớ kỹ, lịch sử

chia làm hai con đường, một đường đi về phía 'Hỗn Độn', một con đường khác

đi về phía đột sinh, người cần phải đảm bảo con đường bên phía người không

xảy ra vấn đề gì, tương lai mới có một tia hi vọng."

"Hiện tại, trở về!"

Người đàn ông kia bỗng đẩy hắn đi.

Liễu Bình bị đẩy bay ra ngoài, trong nháy mắt gia tốc, bay về nơi ban đầu.

Vào khoảnh khắc cuối cùng.

ắ ề

Hắn nhìn về phía hai người kia.

Hai người kia đã biến mất không thấy gì nữa.

Trên trụ thanh đồng sau lưng hai bọn họ, có một bộ Thi thể khổng lồ vẫn luôn bị

đóng đinh trên đó.

Toàn thân Thi thể này mặc áo giáp đen, cho dù đã chết mất, vẫn tản ra khí thế

khủng bố ngập trời, làm cho người ta cảm thấy run rẩy liên tục.

Chỉ trong chớp mắt... Cảnh tượng toàn bộ biến mất.

Hai chân Liễu Bình rơi xuống đất.

Hắn trở về vùng thế giới hư vô mà Tứ Thánh Trụ hiện lên.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giọng nói kia nói với giọng ấp úng: "Đáng nhẽ là không thể, thế nhưng chúngta đã dùng rất nhiều tâm sức, mới miễn cưỡng kích hoạt lực lượng của nó.""Linh của cây cột này cũng không có ở đây... Như vậy, những Thánh Trụ khácthì sao?"Lạc Tinh Thần bỗng hỏi."Không rõ nữa."Giọng nói kia trả lời."Các ngươi không quan tâm lẫn nhau như thế nào sao?"Lạc Tinh Thần hỏi."Hừ, Linh của ba cây cột khác đều nói chúng ta không đáng tin cậy, còn hợp lạivới nhau tiên đoán, nói bộ tộc chúng ta trong tương lai sẽ lơ là sơ suất thả raThể không rõ, từ đó dẫn tới thế giới bị hủy diệt."Giọng nói kia nói với vẻ căm tức.Liễu Bình, Lạc Tinh Thần và Bạch Lang đều im lặng.Lạc Tinh Thần lấy một bộ bài ra, xào bài cực nhanh, sau đó rút một tấm thẻ bàira.Trên thẻ bài có vẽ một kẻ ngu mặc trang phục đủ mọi màu sắc."Nghịch Vị Ngu Giả... vắng mặt... Đoàn trưởng sẽ không chết, thế nhưng sẽ bịquấn vào trong phiền phức."Lạc Tinh Thần cau mày, nói.Bạch Lang bỗng giật mình, nói ra: "Cạm bẫy mà ta đặt tại phụ cận Giáo hội đềuđã bị kích hoạt, có vẻ như bên ngoài xảy ra chuyện gì đó, ta cần phải đi xemchút.""Để gã ra ngoài."Liễu Bình nói."Không có vấn đề gì."Giọng nói kia vang lên.Trong nháy mắt, Bạch Lang biến mất khỏi tầm mắt của hai người.Liễu Bình lấy lại bình tĩnh, nói: "Còn hai Thánh Trụ nữa đâu? Ta hi vọng cácngươi buông bỏ thành kiến, tìm kiếm bọn chúng, có lẽ còn kịp cứu Linh trênđó."Giọng nói kia nói: "Thôi được, chuyện này là do lỗi của chúng ta, hiện tại chúngta sẽ triệu hồi bọn chúng tới đây.ế ầThế nhưng các ngươi cần phải chú ý, khi Tứ Thánh Trụ cùng hiện thân, có lẽ sẽcó dị tượng xuất hiện, không cần ngạc nhiên.""Dị tượng gì?"Lạc Tinh Thần hỏi với vẻ cảnh giác.Chỉ cần trò chuyện mấy lần, nàng đã không còn tín nhiệm đối phương nữa."Khi Tứ Thánh Trụ cùng xuất hiện, có lẽ sẽ dẫn tới Thần trụ Hư Không hiệnlên.Các ngươi đều là phàm nhân, chỉ cần không nhìn chằm chằm vào nó, cũng sẽkhông có chuyện gì."Giọng nói kia vang lên.Ngay sau đó... Từng chú ngữ dài dòng khó đọc được nói ra.Trong thế giới hư vô, dần dần xuất hiện ba hư ảnh hùng vĩ nối liền trời đất.Ba hư ảnh này dần dần ngưng thực, hiện ra hình dạng của trụ thanh đồng.Một chiếc trong đó có mây mù lượn lờ.Chính là Thánh Trụ - Hỏa.Mà hai trụ thanh đồng còn lại, một cái hiện đầy hoa văn rạn nứt, một cái khácthì có hơi nước mịt mù màu xanh đậm.Xem ra, hai cái này là Thánh Trụ - Địa và Thánh Trụ - Thủy.Trong hư không Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Tứ Thánh Trụ Địa, Thủy, Hỏa, Phong đều bị đánh thức.][Lực lượng của Tứ Thánh Trụ đang cộng hưởng với nhau, sắp triệu hồi Thần trụHư Không xuất hiện]Ánh mắt Liễu Bình thu lại, hỏi: "Thế nào? Trên những Thần trụ kia có còn Linhhay không?"Một lát sau... Từ trong Thánh Trụ - Hóa truyền ra tiếng nghẹn ngào: "Không có,hình như bọn chúng đều đã bị diệt sát hoàn toàn... đây đúng là một bi kịch."Bỗng nhiên... Liễu Bình cảm thấy có một luồng lực lượng khổng lồ kéo hắn,dùng tốc độ vượt xa tưởng tượng rơi xuống phần hư không phía dưới.Có lẽ chỉ trong một nháy mắt, hoặc là thời gian đã mất đi ý nghĩa.Tóm lại.Một giây sau....Hắn phát hiện mình bỗng chui vào trong một thế giới hoàn toàn tối tăm và hưvô.Không, đây không phải là thế giới.Đây mới thật sự là Hư Không! Sau đó, Liễu Bình nhìn thấy một cột trụ thanhđồng.ồĐây là một trụ thanh đồng to lớn vượt xa Tứ Thánh Trụ, thậm chí vượt xa cảThần trụ Luyện Ngục và Vĩnh Dạ, hầu như nó chiếm hết toàn bộ tầm mắt củaLiễu Bình, đứng sừng sững tại hư không vô tận."Hắn tới."Một giọng nói vang lên.Liễu Bình ngẩng đầu, lại thấy bên cạnh trụ thanh đồng, có hai người đang yênlặng lơ lửng.Một nam một nữ.Người đàn ông kia đang quan sát hắn một cách tỉ mỉ.Cô gái thì khoanh tay, nói nhỏ: "Nói xong chuyện này, chúng ta cần phải rời đingay lập tức, nếu không sẽ không kịp tới bên kia.""Ngươi nói đúng."Người đàn ông đáp xong, bay tới trước mặt Liễu Bình, đưa một tấm thẻ bài chohắn.Liễu Bình không nhịn được mà hỏi: "Các hạ là...""Không còn kịp rồi!"Vẻ mặt người đàn ông này trở nên nghiêm túc: "Coi như Thời Gian ở đây, cũngkhông kịp nói tỉ mỉ, nghe đây:"."Chẳng mấy chốc mà Tứ Thánh Trụ Hư Không sẽ vỡ vụn, người cần phải thuthập mảnh vỡ của bọn chúng, đồng thời sau khi hoàn thành chuyện này cần phảirời khỏi thế giới chân thực trong đoạn lịch sử này ngay lập tức, nếu không phíabên người sẽ không còn bất cứ hi vọng nào."Liễu Bình không hiểu ra sao, còn chưa kịp nói cái gì đã thấy trên tay rất đauđớn.Tấm thẻ bài kia dán chặt bàn tay của hắn, hóa thành đồ án màu đỏ ngòm, nhậpvào máu thịt của hắn rồi biến mất không thấy gì nữa.Hai hàng chữ nhỏ hiện lên:[Trong lịch sử của thế giới chân thật, có một ngày không tồn tại.][Nó ở trong tấm thẻ bài này.]Liễu Bình đang quan sát, lại nghe được người đàn ông kia nói: "Nhớ kỹ, lịch sửchia làm hai con đường, một đường đi về phía 'Hỗn Độn', một con đường khácđi về phía đột sinh, người cần phải đảm bảo con đường bên phía người khôngxảy ra vấn đề gì, tương lai mới có một tia hi vọng.""Hiện tại, trở về!"Người đàn ông kia bỗng đẩy hắn đi.Liễu Bình bị đẩy bay ra ngoài, trong nháy mắt gia tốc, bay về nơi ban đầu.Vào khoảnh khắc cuối cùng.ắ ềHắn nhìn về phía hai người kia.Hai người kia đã biến mất không thấy gì nữa.Trên trụ thanh đồng sau lưng hai bọn họ, có một bộ Thi thể khổng lồ vẫn luôn bịđóng đinh trên đó.Toàn thân Thi thể này mặc áo giáp đen, cho dù đã chết mất, vẫn tản ra khí thếkhủng bố ngập trời, làm cho người ta cảm thấy run rẩy liên tục.Chỉ trong chớp mắt... Cảnh tượng toàn bộ biến mất.Hai chân Liễu Bình rơi xuống đất.Hắn trở về vùng thế giới hư vô mà Tứ Thánh Trụ hiện lên.

Chương 567: Hiện tại, trở về!