"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 575: Đây mới là sức mạnh chân chính

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nhìn quanh bốn phía, trên người dần dần hiện ra từng đợt từng đợtdao động vô hình nhè nhẹ, không ngừng tản ra trong đám người.Mỗi một cường giả đều trở thành chiến hữu của Thủ Ngục kỵ sĩ.Trước mặt Liễu Bình, vô số những thẻ bài kim loại thật dày kia không ngừngphát ra tiếng “Phanh”: “Phanh”.Một chồng thẻ bài hoàn toàn mới xuất hiện."Cầm lấy thẻ bài này, nó sẽ hiện hình thành một thanh súng ngắm, nhưng khônggiống với những cái người dùng ngày thường -- Sau khi nó phóng thích viênđạn đánh trúng kẻ địch, sẽ hóa thành Huyết Hầu tiếp tục chiến đấu.""Ngươi dùng thẻ bài này, lúc chiến đấu nó có thể biến thành pháp trượng ngườiquen dùng, chẳng qua phạm vi nó triệu hoán đã mở rộng, có thể triệu hoán bấtcứ Linh nào bằng lòng hỗ trợ.""Còn có người, trong thẻ này có một cây gậy, có thể định tứ hải, dài ngắn tùythích, chính hợp cho người dùng.""Là người trị liệu? Rất tốt, cầm thẻ bài này đi, nó là một quyển sách, có thể loạitrừ các loại nguyền rủa và thương tổn kéo dài mà người chưa từng nhìn thấy."Liễu Bình bỗng nhảy lên đài cao trung tâm quảng trường, lớn tiếng nói: “Mọingười, nghe ta nói!""Các ngươi không thể chỉ sử dụng sức mạnh Thần Bí Trắc, các ngươi còn phảicảm nhận nó, làm thực lực của mình tiến giai hướng tới Thần Bí ––""Đây mới là sức mạnh chân chính giúp các ngươi bảo vệ chính mình, chiếnthắng kẻ địch!"Hắn nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy đa số các cường giả nhân loại đều lộ ra vẻmặt như suy tư.Không ít người đã nâng binh khí Thần Bí Trắc mình đạt được lên, bắt đầu biếtcách xếp chồng và giao hội pháp tắc lại.Liễu Bình vui mừng gật gật đầu.Cho dù thật sự không kịp -- Nhưng cho dù chỉ có một số ít trong những ngườinày có thể sống sót sau kiếp nạn, cũng có thể xem là mồi lửa của tương lai.Đột nhiên.Mặt đất lại bắt đầu lay động kịch liệt lần nữa.Hư không vỡ ra một lỗ hổng, giọng nói của Vua Yêu Tinh vang lên từ bêntrong: Liễu Bình, mau tới đây!"Liễu Bình không chút do dự chui ngay vào hư không, biến mất khỏi quảngtrường.ắ ế ế ắ ầHắn vừa tiến đến thì đã quét mắt nhìn qua ba cây Thần Trụ..Chỉ thấy Hỏa chi Thần Trụ và Phong chi Thần Trụ còn coi như lành lặn, nhưngmặt ngoài của Thủy chi Thần Trụ đã xuất hiện không ít vết rạn."Ta nhớ quy tắc được thiết lập của Thủy chi Thần Trụ là: Vật thể không rõkhông thể biết được tình hình của nhau."Liễu Bình nói."Đúng vậy, chúng xông bậy bạ khắp nơi trong hư không, lại không tìm thấy lốivào của thế giới chân thật, chỉ có thể rơi vào một mảnh hắc ám vô thức, nhưnghiện tại chúng đang ra sức phản kháng!"Vua Yêu Tinh nói.Trong lòng Liễu Bình bỗng hiện lên một suy nghĩ.Cái thi thể khổng lồ đã sống lại kia chỉ thả ra mấy mảnh vảy màu đen trên ngườimà đã khiến Thánh Trụ sắp duy trì không được.Nếu thi thể khổng lồ kia thật sự bò lên-- Liễu Bình lắc đầu, hỏi: “Có biện phápnào ứng phó với loại cục diện này không?""Trừ phi có người đi vào trong hư không công kích những vật thể không rõ đó!Nhưng số lượng của chúng quá nhiều, cường giả Thần Bí Trắc bình thường cănbản không đủ nhìn!"Vua Yêu Tinh nói."Vậy tức là không còn cách nào."Liễu Bình nói."Không, còn có một biện pháp cuối cùng! Trùng hợp là đại diện cho chúng cũngđã tới!"Vua Yêu Tinh nói.Liễu Bình ngẩn ra, hỏi: “Ai?""Thần Trụ Hư Không xảy ra chuyện, đã làm rung động toàn bộ Luyện Ngục,hiện tại bảy vị thần linh của Thần Trụ Luyện Ngục đã chọn ra đại diện, muốntiến đến gặp người của thế giới chân thật, không thì ta mở ra phong ấn Phongchi Thần Trụ, để nó tiến vào gặp mặt ngươi?"Vua Yêu Tinh hỏi."Bảy vị? Trong thời đại này, Luyện Ngục chỉ có tổng cộng bảy vị thần linhsao?""Đúng vậy, không thì thế nào?""... Thực lực của chúng như thế nào?""Cực kỳ mạnh, chúng là chủ nhân của Thần Trụ Luyện Ngục -- Nếu không phảisợ chuyện này sẽ lan đến Luyện Ngục, chúng tuyệt đối không hiện thân."Vua Yêu Tinh nói.ể"Để nó tới!"Liễu Bình lập tức nói.Vua Yêu Tinh bay lên Phong chi Thần Trụ, lấy ra một cây đoản côn rồi nhẹnhàng gõ lên trụ đồng thau.Hư không dần dần mở ra hai bên -- Liễu Bình bỗng nhớ tới cái gì, lập tức biếnra một cái mặt nạ con thỏ rồi đeo lên trên mặt.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Một bóng dáng khổng lồ nguy nga ầm ầm đáp xuống đất.Chỉ thấy đây là một thân thể thật lớn cả người bị khóa lại trong sương mù u ám.Nó có làn da màu tro tàn, trên đầu có hai cái sừng, hai mắt bị từng sợi dây xámkhâu lại, thân thể có bốn cánh tay rũ đến mắt cá chân, vô số phù văn thiên nhiênthần bí mà lại uy nghiêm được khắc trên cánh tay, cả người nó tràn ngập mộtluồng dao động sức mạnh khủng bố như có thể hủy diệt tất cả.Tôn tại này mở ra đôi mắt tràn ngập dung nham sôi trào trong làn sương xám,bình tĩnh nhìn về phía Liễu Bình.Trên đầu của nó hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Vạn Vật Thôn Hành Giả, chủ nhânluyện hóa chúng sinh, một trong bảy thần linh của Luyện Ngục, thần bảo hộ củaThần Trụ Luyện Ngục."Là nó! Không thể tưởng được là ở niên đại này, nó lại cường đại như thế, chỉđứng bất động mà uy thế đã tràn ngập toàn bộ thế giới hư vô.Danh hào của nó cũng kinh người như thế, gần như có thể khiến bất cứ chúngsinh nào trong thế giới phải quỳ lễ.Nhưng trong tương lai -- Nó mất đi danh hào này! Liễu Bình hít sâu một hơi,làm mình trấn định lại.Trong tương lai -- Ban đầu nó chỉ là tay đấm của thần linh, sau đó thì phản bộinữ thần Thống khổ, muốn gầy dựng lại thần linh Cựu Nhật, khiến cho huyhoàng thời đại quá khứ tái hiện.Không sai, nó chính là “Chủ nhân Ba Hành trong Ác Mộng"của đời sau! Hiện tại Liễu Bình đã hiểu vì sao toàn bộ đoàn đội đều phải đeomặt nạ.Nếu gặp phải người quen, thật sự rất cần một cái mặt nạ.Nếu không nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng không cần thiết đối với chuyệnxảy ra trong tương lai."Ngươi chính là đại diện cho Nhân tộc của nơi khởi nguyên của linh hồn à?"Giờ phút này, thần bảo hộ Luyện Ngục phát ra tiếng vang ong ong."Đúng vậy."Liễu Bình nói.ế ế"Ngươi quá yếu, cho dù thế giới của các ngươi có thánh trụ bảo vệ, nhưng cũngkhông thể chống lại được sự hủy diệt của thế kia."Thần linh thất vọng nói."Ngươi nói không sai, cho nên ta hy vọng các ngươi giúp chúng ta một tay."Liễu Bình nói."Chúng ta chỉ kết minh với cường giả, mà vận mệnh của những kẻ yếu như cácngươi sớm đã được định trước, chuẩn bị nghênh đón sự hủy diệt thuộc về cácngươi đi."Nó quay thân thể to lớn mà nguy nga của mình đi, bước vào một đoàn sươngmù, muốn rời khỏi nơi này.Vua Yêu Tinh vội kéo kéo góc áo Liễu Bình, nhanh chóng truyền âm: “Khôngthể để nó đi! Nếu không chúng ta thật sự không có cứu binh nào nữa cả!""Tên người nó có sát ý, chắc là cảm thấy giết sạch chúng ta thì có thể làmchuyện này bình ổn lại."Liễu Bình truyền âm đáp lại."Chúng ta có Phong chi Thần Trụ, chỉ cần nó dám ra tay thì ta lập tức đá nó ra."Vua Yêu Tinh nói."Được rồi, ta thử lại..."Liễu Bình im lặng một giây, bỗng mở miệng nói: “Trong tương lai, nhân loạichúng ta cũng không bị hủy diệt, ngược lại là thời đại của các ngươi sẽ đi đếnbước đường cùng."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nhìn quanh bốn phía, trên người dần dần hiện ra từng đợt từng đợtdao động vô hình nhè nhẹ, không ngừng tản ra trong đám người.Mỗi một cường giả đều trở thành chiến hữu của Thủ Ngục kỵ sĩ.Trước mặt Liễu Bình, vô số những thẻ bài kim loại thật dày kia không ngừngphát ra tiếng “Phanh”: “Phanh”.Một chồng thẻ bài hoàn toàn mới xuất hiện."Cầm lấy thẻ bài này, nó sẽ hiện hình thành một thanh súng ngắm, nhưng khônggiống với những cái người dùng ngày thường -- Sau khi nó phóng thích viênđạn đánh trúng kẻ địch, sẽ hóa thành Huyết Hầu tiếp tục chiến đấu.""Ngươi dùng thẻ bài này, lúc chiến đấu nó có thể biến thành pháp trượng ngườiquen dùng, chẳng qua phạm vi nó triệu hoán đã mở rộng, có thể triệu hoán bấtcứ Linh nào bằng lòng hỗ trợ.""Còn có người, trong thẻ này có một cây gậy, có thể định tứ hải, dài ngắn tùythích, chính hợp cho người dùng.""Là người trị liệu? Rất tốt, cầm thẻ bài này đi, nó là một quyển sách, có thể loạitrừ các loại nguyền rủa và thương tổn kéo dài mà người chưa từng nhìn thấy."Liễu Bình bỗng nhảy lên đài cao trung tâm quảng trường, lớn tiếng nói: “Mọingười, nghe ta nói!""Các ngươi không thể chỉ sử dụng sức mạnh Thần Bí Trắc, các ngươi còn phảicảm nhận nó, làm thực lực của mình tiến giai hướng tới Thần Bí ––""Đây mới là sức mạnh chân chính giúp các ngươi bảo vệ chính mình, chiếnthắng kẻ địch!"Hắn nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy đa số các cường giả nhân loại đều lộ ra vẻmặt như suy tư.Không ít người đã nâng binh khí Thần Bí Trắc mình đạt được lên, bắt đầu biếtcách xếp chồng và giao hội pháp tắc lại.Liễu Bình vui mừng gật gật đầu.Cho dù thật sự không kịp -- Nhưng cho dù chỉ có một số ít trong những ngườinày có thể sống sót sau kiếp nạn, cũng có thể xem là mồi lửa của tương lai.Đột nhiên.Mặt đất lại bắt đầu lay động kịch liệt lần nữa.Hư không vỡ ra một lỗ hổng, giọng nói của Vua Yêu Tinh vang lên từ bêntrong: Liễu Bình, mau tới đây!"Liễu Bình không chút do dự chui ngay vào hư không, biến mất khỏi quảngtrường.ắ ế ế ắ ầHắn vừa tiến đến thì đã quét mắt nhìn qua ba cây Thần Trụ..Chỉ thấy Hỏa chi Thần Trụ và Phong chi Thần Trụ còn coi như lành lặn, nhưngmặt ngoài của Thủy chi Thần Trụ đã xuất hiện không ít vết rạn."Ta nhớ quy tắc được thiết lập của Thủy chi Thần Trụ là: Vật thể không rõkhông thể biết được tình hình của nhau."Liễu Bình nói."Đúng vậy, chúng xông bậy bạ khắp nơi trong hư không, lại không tìm thấy lốivào của thế giới chân thật, chỉ có thể rơi vào một mảnh hắc ám vô thức, nhưnghiện tại chúng đang ra sức phản kháng!"Vua Yêu Tinh nói.Trong lòng Liễu Bình bỗng hiện lên một suy nghĩ.Cái thi thể khổng lồ đã sống lại kia chỉ thả ra mấy mảnh vảy màu đen trên ngườimà đã khiến Thánh Trụ sắp duy trì không được.Nếu thi thể khổng lồ kia thật sự bò lên-- Liễu Bình lắc đầu, hỏi: “Có biện phápnào ứng phó với loại cục diện này không?""Trừ phi có người đi vào trong hư không công kích những vật thể không rõ đó!Nhưng số lượng của chúng quá nhiều, cường giả Thần Bí Trắc bình thường cănbản không đủ nhìn!"Vua Yêu Tinh nói."Vậy tức là không còn cách nào."Liễu Bình nói."Không, còn có một biện pháp cuối cùng! Trùng hợp là đại diện cho chúng cũngđã tới!"Vua Yêu Tinh nói.Liễu Bình ngẩn ra, hỏi: “Ai?""Thần Trụ Hư Không xảy ra chuyện, đã làm rung động toàn bộ Luyện Ngục,hiện tại bảy vị thần linh của Thần Trụ Luyện Ngục đã chọn ra đại diện, muốntiến đến gặp người của thế giới chân thật, không thì ta mở ra phong ấn Phongchi Thần Trụ, để nó tiến vào gặp mặt ngươi?"Vua Yêu Tinh hỏi."Bảy vị? Trong thời đại này, Luyện Ngục chỉ có tổng cộng bảy vị thần linhsao?""Đúng vậy, không thì thế nào?""... Thực lực của chúng như thế nào?""Cực kỳ mạnh, chúng là chủ nhân của Thần Trụ Luyện Ngục -- Nếu không phảisợ chuyện này sẽ lan đến Luyện Ngục, chúng tuyệt đối không hiện thân."Vua Yêu Tinh nói.ể"Để nó tới!"Liễu Bình lập tức nói.Vua Yêu Tinh bay lên Phong chi Thần Trụ, lấy ra một cây đoản côn rồi nhẹnhàng gõ lên trụ đồng thau.Hư không dần dần mở ra hai bên -- Liễu Bình bỗng nhớ tới cái gì, lập tức biếnra một cái mặt nạ con thỏ rồi đeo lên trên mặt.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Một bóng dáng khổng lồ nguy nga ầm ầm đáp xuống đất.Chỉ thấy đây là một thân thể thật lớn cả người bị khóa lại trong sương mù u ám.Nó có làn da màu tro tàn, trên đầu có hai cái sừng, hai mắt bị từng sợi dây xámkhâu lại, thân thể có bốn cánh tay rũ đến mắt cá chân, vô số phù văn thiên nhiênthần bí mà lại uy nghiêm được khắc trên cánh tay, cả người nó tràn ngập mộtluồng dao động sức mạnh khủng bố như có thể hủy diệt tất cả.Tôn tại này mở ra đôi mắt tràn ngập dung nham sôi trào trong làn sương xám,bình tĩnh nhìn về phía Liễu Bình.Trên đầu của nó hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Vạn Vật Thôn Hành Giả, chủ nhânluyện hóa chúng sinh, một trong bảy thần linh của Luyện Ngục, thần bảo hộ củaThần Trụ Luyện Ngục."Là nó! Không thể tưởng được là ở niên đại này, nó lại cường đại như thế, chỉđứng bất động mà uy thế đã tràn ngập toàn bộ thế giới hư vô.Danh hào của nó cũng kinh người như thế, gần như có thể khiến bất cứ chúngsinh nào trong thế giới phải quỳ lễ.Nhưng trong tương lai -- Nó mất đi danh hào này! Liễu Bình hít sâu một hơi,làm mình trấn định lại.Trong tương lai -- Ban đầu nó chỉ là tay đấm của thần linh, sau đó thì phản bộinữ thần Thống khổ, muốn gầy dựng lại thần linh Cựu Nhật, khiến cho huyhoàng thời đại quá khứ tái hiện.Không sai, nó chính là “Chủ nhân Ba Hành trong Ác Mộng"của đời sau! Hiện tại Liễu Bình đã hiểu vì sao toàn bộ đoàn đội đều phải đeomặt nạ.Nếu gặp phải người quen, thật sự rất cần một cái mặt nạ.Nếu không nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng không cần thiết đối với chuyệnxảy ra trong tương lai."Ngươi chính là đại diện cho Nhân tộc của nơi khởi nguyên của linh hồn à?"Giờ phút này, thần bảo hộ Luyện Ngục phát ra tiếng vang ong ong."Đúng vậy."Liễu Bình nói.ế ế"Ngươi quá yếu, cho dù thế giới của các ngươi có thánh trụ bảo vệ, nhưng cũngkhông thể chống lại được sự hủy diệt của thế kia."Thần linh thất vọng nói."Ngươi nói không sai, cho nên ta hy vọng các ngươi giúp chúng ta một tay."Liễu Bình nói."Chúng ta chỉ kết minh với cường giả, mà vận mệnh của những kẻ yếu như cácngươi sớm đã được định trước, chuẩn bị nghênh đón sự hủy diệt thuộc về cácngươi đi."Nó quay thân thể to lớn mà nguy nga của mình đi, bước vào một đoàn sươngmù, muốn rời khỏi nơi này.Vua Yêu Tinh vội kéo kéo góc áo Liễu Bình, nhanh chóng truyền âm: “Khôngthể để nó đi! Nếu không chúng ta thật sự không có cứu binh nào nữa cả!""Tên người nó có sát ý, chắc là cảm thấy giết sạch chúng ta thì có thể làmchuyện này bình ổn lại."Liễu Bình truyền âm đáp lại."Chúng ta có Phong chi Thần Trụ, chỉ cần nó dám ra tay thì ta lập tức đá nó ra."Vua Yêu Tinh nói."Được rồi, ta thử lại..."Liễu Bình im lặng một giây, bỗng mở miệng nói: “Trong tương lai, nhân loạichúng ta cũng không bị hủy diệt, ngược lại là thời đại của các ngươi sẽ đi đếnbước đường cùng."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nhìn quanh bốn phía, trên người dần dần hiện ra từng đợt từng đợtdao động vô hình nhè nhẹ, không ngừng tản ra trong đám người.Mỗi một cường giả đều trở thành chiến hữu của Thủ Ngục kỵ sĩ.Trước mặt Liễu Bình, vô số những thẻ bài kim loại thật dày kia không ngừngphát ra tiếng “Phanh”: “Phanh”.Một chồng thẻ bài hoàn toàn mới xuất hiện."Cầm lấy thẻ bài này, nó sẽ hiện hình thành một thanh súng ngắm, nhưng khônggiống với những cái người dùng ngày thường -- Sau khi nó phóng thích viênđạn đánh trúng kẻ địch, sẽ hóa thành Huyết Hầu tiếp tục chiến đấu.""Ngươi dùng thẻ bài này, lúc chiến đấu nó có thể biến thành pháp trượng ngườiquen dùng, chẳng qua phạm vi nó triệu hoán đã mở rộng, có thể triệu hoán bấtcứ Linh nào bằng lòng hỗ trợ.""Còn có người, trong thẻ này có một cây gậy, có thể định tứ hải, dài ngắn tùythích, chính hợp cho người dùng.""Là người trị liệu? Rất tốt, cầm thẻ bài này đi, nó là một quyển sách, có thể loạitrừ các loại nguyền rủa và thương tổn kéo dài mà người chưa từng nhìn thấy."Liễu Bình bỗng nhảy lên đài cao trung tâm quảng trường, lớn tiếng nói: “Mọingười, nghe ta nói!""Các ngươi không thể chỉ sử dụng sức mạnh Thần Bí Trắc, các ngươi còn phảicảm nhận nó, làm thực lực của mình tiến giai hướng tới Thần Bí ––""Đây mới là sức mạnh chân chính giúp các ngươi bảo vệ chính mình, chiếnthắng kẻ địch!"Hắn nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy đa số các cường giả nhân loại đều lộ ra vẻmặt như suy tư.Không ít người đã nâng binh khí Thần Bí Trắc mình đạt được lên, bắt đầu biếtcách xếp chồng và giao hội pháp tắc lại.Liễu Bình vui mừng gật gật đầu.Cho dù thật sự không kịp -- Nhưng cho dù chỉ có một số ít trong những ngườinày có thể sống sót sau kiếp nạn, cũng có thể xem là mồi lửa của tương lai.Đột nhiên.Mặt đất lại bắt đầu lay động kịch liệt lần nữa.Hư không vỡ ra một lỗ hổng, giọng nói của Vua Yêu Tinh vang lên từ bêntrong: Liễu Bình, mau tới đây!"Liễu Bình không chút do dự chui ngay vào hư không, biến mất khỏi quảngtrường.ắ ế ế ắ ầHắn vừa tiến đến thì đã quét mắt nhìn qua ba cây Thần Trụ..Chỉ thấy Hỏa chi Thần Trụ và Phong chi Thần Trụ còn coi như lành lặn, nhưngmặt ngoài của Thủy chi Thần Trụ đã xuất hiện không ít vết rạn."Ta nhớ quy tắc được thiết lập của Thủy chi Thần Trụ là: Vật thể không rõkhông thể biết được tình hình của nhau."Liễu Bình nói."Đúng vậy, chúng xông bậy bạ khắp nơi trong hư không, lại không tìm thấy lốivào của thế giới chân thật, chỉ có thể rơi vào một mảnh hắc ám vô thức, nhưnghiện tại chúng đang ra sức phản kháng!"Vua Yêu Tinh nói.Trong lòng Liễu Bình bỗng hiện lên một suy nghĩ.Cái thi thể khổng lồ đã sống lại kia chỉ thả ra mấy mảnh vảy màu đen trên ngườimà đã khiến Thánh Trụ sắp duy trì không được.Nếu thi thể khổng lồ kia thật sự bò lên-- Liễu Bình lắc đầu, hỏi: “Có biện phápnào ứng phó với loại cục diện này không?""Trừ phi có người đi vào trong hư không công kích những vật thể không rõ đó!Nhưng số lượng của chúng quá nhiều, cường giả Thần Bí Trắc bình thường cănbản không đủ nhìn!"Vua Yêu Tinh nói."Vậy tức là không còn cách nào."Liễu Bình nói."Không, còn có một biện pháp cuối cùng! Trùng hợp là đại diện cho chúng cũngđã tới!"Vua Yêu Tinh nói.Liễu Bình ngẩn ra, hỏi: “Ai?""Thần Trụ Hư Không xảy ra chuyện, đã làm rung động toàn bộ Luyện Ngục,hiện tại bảy vị thần linh của Thần Trụ Luyện Ngục đã chọn ra đại diện, muốntiến đến gặp người của thế giới chân thật, không thì ta mở ra phong ấn Phongchi Thần Trụ, để nó tiến vào gặp mặt ngươi?"Vua Yêu Tinh hỏi."Bảy vị? Trong thời đại này, Luyện Ngục chỉ có tổng cộng bảy vị thần linhsao?""Đúng vậy, không thì thế nào?""... Thực lực của chúng như thế nào?""Cực kỳ mạnh, chúng là chủ nhân của Thần Trụ Luyện Ngục -- Nếu không phảisợ chuyện này sẽ lan đến Luyện Ngục, chúng tuyệt đối không hiện thân."Vua Yêu Tinh nói.ể"Để nó tới!"Liễu Bình lập tức nói.Vua Yêu Tinh bay lên Phong chi Thần Trụ, lấy ra một cây đoản côn rồi nhẹnhàng gõ lên trụ đồng thau.Hư không dần dần mở ra hai bên -- Liễu Bình bỗng nhớ tới cái gì, lập tức biếnra một cái mặt nạ con thỏ rồi đeo lên trên mặt.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Một bóng dáng khổng lồ nguy nga ầm ầm đáp xuống đất.Chỉ thấy đây là một thân thể thật lớn cả người bị khóa lại trong sương mù u ám.Nó có làn da màu tro tàn, trên đầu có hai cái sừng, hai mắt bị từng sợi dây xámkhâu lại, thân thể có bốn cánh tay rũ đến mắt cá chân, vô số phù văn thiên nhiênthần bí mà lại uy nghiêm được khắc trên cánh tay, cả người nó tràn ngập mộtluồng dao động sức mạnh khủng bố như có thể hủy diệt tất cả.Tôn tại này mở ra đôi mắt tràn ngập dung nham sôi trào trong làn sương xám,bình tĩnh nhìn về phía Liễu Bình.Trên đầu của nó hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Vạn Vật Thôn Hành Giả, chủ nhânluyện hóa chúng sinh, một trong bảy thần linh của Luyện Ngục, thần bảo hộ củaThần Trụ Luyện Ngục."Là nó! Không thể tưởng được là ở niên đại này, nó lại cường đại như thế, chỉđứng bất động mà uy thế đã tràn ngập toàn bộ thế giới hư vô.Danh hào của nó cũng kinh người như thế, gần như có thể khiến bất cứ chúngsinh nào trong thế giới phải quỳ lễ.Nhưng trong tương lai -- Nó mất đi danh hào này! Liễu Bình hít sâu một hơi,làm mình trấn định lại.Trong tương lai -- Ban đầu nó chỉ là tay đấm của thần linh, sau đó thì phản bộinữ thần Thống khổ, muốn gầy dựng lại thần linh Cựu Nhật, khiến cho huyhoàng thời đại quá khứ tái hiện.Không sai, nó chính là “Chủ nhân Ba Hành trong Ác Mộng"của đời sau! Hiện tại Liễu Bình đã hiểu vì sao toàn bộ đoàn đội đều phải đeomặt nạ.Nếu gặp phải người quen, thật sự rất cần một cái mặt nạ.Nếu không nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng không cần thiết đối với chuyệnxảy ra trong tương lai."Ngươi chính là đại diện cho Nhân tộc của nơi khởi nguyên của linh hồn à?"Giờ phút này, thần bảo hộ Luyện Ngục phát ra tiếng vang ong ong."Đúng vậy."Liễu Bình nói.ế ế"Ngươi quá yếu, cho dù thế giới của các ngươi có thánh trụ bảo vệ, nhưng cũngkhông thể chống lại được sự hủy diệt của thế kia."Thần linh thất vọng nói."Ngươi nói không sai, cho nên ta hy vọng các ngươi giúp chúng ta một tay."Liễu Bình nói."Chúng ta chỉ kết minh với cường giả, mà vận mệnh của những kẻ yếu như cácngươi sớm đã được định trước, chuẩn bị nghênh đón sự hủy diệt thuộc về cácngươi đi."Nó quay thân thể to lớn mà nguy nga của mình đi, bước vào một đoàn sươngmù, muốn rời khỏi nơi này.Vua Yêu Tinh vội kéo kéo góc áo Liễu Bình, nhanh chóng truyền âm: “Khôngthể để nó đi! Nếu không chúng ta thật sự không có cứu binh nào nữa cả!""Tên người nó có sát ý, chắc là cảm thấy giết sạch chúng ta thì có thể làmchuyện này bình ổn lại."Liễu Bình truyền âm đáp lại."Chúng ta có Phong chi Thần Trụ, chỉ cần nó dám ra tay thì ta lập tức đá nó ra."Vua Yêu Tinh nói."Được rồi, ta thử lại..."Liễu Bình im lặng một giây, bỗng mở miệng nói: “Trong tương lai, nhân loạichúng ta cũng không bị hủy diệt, ngược lại là thời đại của các ngươi sẽ đi đếnbước đường cùng."

Chương 575: Đây mới là sức mạnh chân chính