"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 583: Phát hiện một thân phận có thể dùng được
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Yana tùy tiện lấy ra một thanh cự kiếm huyết sắc, đứng bên cạnh hắn bày ra tưthế canh gác.Triệu Thiền Y thấy thế thì chạy ra tiếp, lặng lẽ nói với Yana: “Lần trước cònchưa đánh xong, không bằng chúng ta lại đánh một trận đi?"Yana trùng nàng một cái, trách cứ: “Ngươi không nhìn xem đây là nơi nào, ngàynào cũng chỉ biết càn quấy thôi.""Hừ."Triệu Thiền Y hậm hực lại chạy về sách thẻ.Kế tiếp.Mọi người duy trì im lặng.Chỉ có Vua Yêu Tinh bị Lilith đuổi xuống đầu của Liễu Bình.Vua Yêu Tinh cũng không thèm để ý, nó thả tất cả yêu tinh ra, bắt đầu kiến tạothành thị trong mộ đàn bên dưới.Một đám yêu tinh làm việc mà vui vẻ vô cùng, nhưng vừa xây xông mấy cáinhà bán thành phẩm thì chúng đã sôi nổi bắt đầu ăn cơm dã ngoại, tụ hội, chơitrốn tìm, đào mộ địa.Vua Yêu Tinh quát lớn vài tiếng, nhưng rất nhanh cũng gia nhập một đội ngũhợp xướng, đảm nhiệm chức trách người dẫn đầu.Thời gian chậm rãi trôi đi.Hai giờ sau.Liễu Bình mở mắt ra, sau đó đứng lên lần nữa.Hắn rút thẻ bài “Tuần Hành Ngày và Đêm"kia ra rồi nhẹ nhàng vung nó lên.Phanh! Thẻ bài biến mất.Trong bóng đêm, tất cả trở nên im ắng.Những yêu tinh đó giật mình hoảng sợ, vội vàng nhìn đông nhìn tây.Khi chúng nó phát hiện chung quanh không có sự kiện bất ngờ nào ập đến, lậptức tiếp tục lao vào các trò chơi kia.Liễu Bình lơ lửng ở giữa không trung, chờ đợi mấy phút."Kỳ quái, tại sao không có phản ứng?"Hắn lẩm bẩm."Rốt cục thẻ bài kia có tác dụng gì?"Yana hỏi."Nó có thể, làm – thời -- gian ---- Liễu Bình đang trả lời thì phát hiện tốc độmình nói chuyện càng ngày càng chậm.Tất cả mọi thứ chung quanh trở nên vô cùng trì trệ, cả âm thanh cũng biến mấthầu như không còn, kể cả các yêu tinh đang chạy vội cũng tạm dừng ở giữakhông trung.Trong lúc âm thầm, hư không dần dần tràn ngập dòng cát chảy kim sắc.Cát vàng tràn ngập tất cả không gian, bao chặt lấy Liễu Bình rồi kéo sâu xuốngphía dưới.Cũng không biết trải qua bao lâu -- Phía dưới bỗng nhiên không còn cái gì.Liễu Bình bồng bềnh rơi xuống rồi đứng trên một thạch đài cổ xưa.Hắn nhìn ra khắp chung quanh.Chỉ thấy bên ngoài thạch đài là hư không vô tận, trên thạch đài chỉ có một tấmbia đá màu đen.Tên bia đá có viết hai chữ to: “Vô thủy."Ánh mắt Liễu Bình dừng lại trên bia đá, đang cân nhắc ý nghĩa của hai chữ nàynày thì bỗng nhiên, hư không chung quanh bắt đầu biến ảo không ngừng.Hồng thủy vô biên vô tận mãnh liệt dâng lên từ phía dưới thạch đài, chỉ trongnháy mắt đã bao phủ toàn bộ.Thế giới hóa thành vực sâu hải dương vô tận.Liễu Bình lại nhìn về khối bia đá kia, phát hiện đã hoàn toàn không nhìn thấynó nữa.Ngay sau đó, thạch đài cũng biến mất.Cứ như có một sức mạnh khủng khiếp lôi kéo hắn, làm hắn không ngừng rơixuống vực sâu đáy biển.Vẫn luôn chìm xuống.Chìm xuống.Liễu Bình căn bản không biết đã qua bao lâu, thời gian đã trở nên không có ýnghĩa.Bỗng nhiên.Hắn phát hiện biển sâu chung quanh dần dần hiện ra một thứ mơ hồ.- - Lànhững cánh cửa.Trong vực biển này, một cánh rồi lại một cánh cửa sắp xếp theo dạng xoắn ốc,không ngùng kéo dài dẫn xuống mảnh không gian vô tận phía dưới.Những cánh cửa này toàn là màu trắng, trên đó có viết một loạt những con số:“Thế giới chân thật năm 1024;""Thế giới chân thật năm 1023;"ế"Thế giới chân thật năm 1022;"Càng chìm xuống phía dưới thì sẽ nhìn thấy niên đại trên những cánh cửa trắngcàng thụt lùi lại.Không biết mãi đến khi nào.Sức kéo túm Liễu Bình đến đây đã biến mất.Hắn lẳng lặng lơ lửng trong biển sâu, trên dưới trái phải đều là những cánh cửađang đóng “Là bảo ta chọn một niên đại rồi tiến vào thế giới chân thật sao?"Liễu Bình thầm nghĩ trong lòng, sau đó bơi xuống nơi càng sâu.- - Nếu đã có cơhội, vậy thì đi đến năm đầu tiên của thế giới chân thật để xem rốt cục nhân loạira đời như thế nào đi.Hắn cứ chìm mãi xuống phía dưới.Không biết đã qua bao lâu, những con số trên cửa đó dần dần nhỏ lại, cuối cùngdừng lại “Thế giới chân thật năm 1000”.Nếu xuống tiếp nữa, vực biển này sẽ biến thành màu đen hoàn toàn, không thấyrõ được bất cứ thứ gì nữa.Liễu Bình thử lần mò xuống phía dưới cánh cửa “Thế giới chân thật năm 2000”.Hắn sẽ được một cánh cửa sắt.Liễu Bình thử lặn xuống, ấn lên cửa sắt sờ soạng một hồi, cuối cùng không thểkhông từ bỏ.- - Cửa sắt hoàn toàn bị phong kín, hơn nữa trên của quân đầy xíchsắt chi chít, căn bản không thể mở ra được.Xem ra không thể nhìn trộm và tiến vào một ngàn năm đầu của thế giới chânthật.Như vậy.Trong con sông thời gian dài đằng đẳng, hắn nên tiến vào cánh cửa nào đây?Cũng không thể vào xem hết tất cả các cánh cửa được.- - Vậy thì chắc chắnkhông xem hết được.Liễu Bình đang do dự thì bỗng nhớ ra trong quá trình lặn xuống, hắn từng nhìnthấy một vài cánh không giống bình thường.Thân thể hắn nhẹ nhàng di chuyển nổi lên trên.Bơi một hồi, hắn lướt qua mấy chục cánh cửa, dừng lại trước một cánh."Thế giới chân thật năm 1023."Chỉ thấy trên cánh cửa này có vẽ một vòng tròn bằng nét bút màu đen, bên cạnhviết một hàng chữ nhỏ: “Lần đầu tiên xuất hiện."Ai?Cái gì? Rốt cuộc là cái gì lần đầu tiên xuất hiện? Liễu Bình bị gợi lên lòng hiếukỳ, nhẹ nhàng ấn tay lên then cửa.Rắc –– Then cửa có thể di động, chứng tỏ cánh cửa này có thể được mở ra! LiễuBình nhẹ nhàng kéo cánh cửa ra.ố ế ếTừng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức nhảy ra: “Chú ý, người đang tiến vào thếgiới chân thật năm 1023!""Việc này cực kỳ bí mật, bởi vậy khi tất cả thẻ bài tùy tùng của ngươi rời khỏiniên đại này, bị cướp đoạt tất cả ký ức có liên quan, nếu không chắc chắn sẽchết.""Phát hiện một thân phận có thể dùng được.""-- Đã sử dụng thân phận này để tiến vào năm 1023!"Nước biển mãnh liệt bao lấy Liễu Bình, hắn vọt vào trong khoảnh khắc cánhcửa kia mở ra.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Yana tùy tiện lấy ra một thanh cự kiếm huyết sắc, đứng bên cạnh hắn bày ra tưthế canh gác.Triệu Thiền Y thấy thế thì chạy ra tiếp, lặng lẽ nói với Yana: “Lần trước cònchưa đánh xong, không bằng chúng ta lại đánh một trận đi?"Yana trùng nàng một cái, trách cứ: “Ngươi không nhìn xem đây là nơi nào, ngàynào cũng chỉ biết càn quấy thôi.""Hừ."Triệu Thiền Y hậm hực lại chạy về sách thẻ.Kế tiếp.Mọi người duy trì im lặng.Chỉ có Vua Yêu Tinh bị Lilith đuổi xuống đầu của Liễu Bình.Vua Yêu Tinh cũng không thèm để ý, nó thả tất cả yêu tinh ra, bắt đầu kiến tạothành thị trong mộ đàn bên dưới.Một đám yêu tinh làm việc mà vui vẻ vô cùng, nhưng vừa xây xông mấy cáinhà bán thành phẩm thì chúng đã sôi nổi bắt đầu ăn cơm dã ngoại, tụ hội, chơitrốn tìm, đào mộ địa.Vua Yêu Tinh quát lớn vài tiếng, nhưng rất nhanh cũng gia nhập một đội ngũhợp xướng, đảm nhiệm chức trách người dẫn đầu.Thời gian chậm rãi trôi đi.Hai giờ sau.Liễu Bình mở mắt ra, sau đó đứng lên lần nữa.Hắn rút thẻ bài “Tuần Hành Ngày và Đêm"kia ra rồi nhẹ nhàng vung nó lên.Phanh! Thẻ bài biến mất.Trong bóng đêm, tất cả trở nên im ắng.Những yêu tinh đó giật mình hoảng sợ, vội vàng nhìn đông nhìn tây.Khi chúng nó phát hiện chung quanh không có sự kiện bất ngờ nào ập đến, lậptức tiếp tục lao vào các trò chơi kia.Liễu Bình lơ lửng ở giữa không trung, chờ đợi mấy phút."Kỳ quái, tại sao không có phản ứng?"Hắn lẩm bẩm."Rốt cục thẻ bài kia có tác dụng gì?"Yana hỏi."Nó có thể, làm – thời -- gian ---- Liễu Bình đang trả lời thì phát hiện tốc độmình nói chuyện càng ngày càng chậm.Tất cả mọi thứ chung quanh trở nên vô cùng trì trệ, cả âm thanh cũng biến mấthầu như không còn, kể cả các yêu tinh đang chạy vội cũng tạm dừng ở giữakhông trung.Trong lúc âm thầm, hư không dần dần tràn ngập dòng cát chảy kim sắc.Cát vàng tràn ngập tất cả không gian, bao chặt lấy Liễu Bình rồi kéo sâu xuốngphía dưới.Cũng không biết trải qua bao lâu -- Phía dưới bỗng nhiên không còn cái gì.Liễu Bình bồng bềnh rơi xuống rồi đứng trên một thạch đài cổ xưa.Hắn nhìn ra khắp chung quanh.Chỉ thấy bên ngoài thạch đài là hư không vô tận, trên thạch đài chỉ có một tấmbia đá màu đen.Tên bia đá có viết hai chữ to: “Vô thủy."Ánh mắt Liễu Bình dừng lại trên bia đá, đang cân nhắc ý nghĩa của hai chữ nàynày thì bỗng nhiên, hư không chung quanh bắt đầu biến ảo không ngừng.Hồng thủy vô biên vô tận mãnh liệt dâng lên từ phía dưới thạch đài, chỉ trongnháy mắt đã bao phủ toàn bộ.Thế giới hóa thành vực sâu hải dương vô tận.Liễu Bình lại nhìn về khối bia đá kia, phát hiện đã hoàn toàn không nhìn thấynó nữa.Ngay sau đó, thạch đài cũng biến mất.Cứ như có một sức mạnh khủng khiếp lôi kéo hắn, làm hắn không ngừng rơixuống vực sâu đáy biển.Vẫn luôn chìm xuống.Chìm xuống.Liễu Bình căn bản không biết đã qua bao lâu, thời gian đã trở nên không có ýnghĩa.Bỗng nhiên.Hắn phát hiện biển sâu chung quanh dần dần hiện ra một thứ mơ hồ.- - Lànhững cánh cửa.Trong vực biển này, một cánh rồi lại một cánh cửa sắp xếp theo dạng xoắn ốc,không ngùng kéo dài dẫn xuống mảnh không gian vô tận phía dưới.Những cánh cửa này toàn là màu trắng, trên đó có viết một loạt những con số:“Thế giới chân thật năm 1024;""Thế giới chân thật năm 1023;"ế"Thế giới chân thật năm 1022;"Càng chìm xuống phía dưới thì sẽ nhìn thấy niên đại trên những cánh cửa trắngcàng thụt lùi lại.Không biết mãi đến khi nào.Sức kéo túm Liễu Bình đến đây đã biến mất.Hắn lẳng lặng lơ lửng trong biển sâu, trên dưới trái phải đều là những cánh cửađang đóng “Là bảo ta chọn một niên đại rồi tiến vào thế giới chân thật sao?"Liễu Bình thầm nghĩ trong lòng, sau đó bơi xuống nơi càng sâu.- - Nếu đã có cơhội, vậy thì đi đến năm đầu tiên của thế giới chân thật để xem rốt cục nhân loạira đời như thế nào đi.Hắn cứ chìm mãi xuống phía dưới.Không biết đã qua bao lâu, những con số trên cửa đó dần dần nhỏ lại, cuối cùngdừng lại “Thế giới chân thật năm 1000”.Nếu xuống tiếp nữa, vực biển này sẽ biến thành màu đen hoàn toàn, không thấyrõ được bất cứ thứ gì nữa.Liễu Bình thử lần mò xuống phía dưới cánh cửa “Thế giới chân thật năm 2000”.Hắn sẽ được một cánh cửa sắt.Liễu Bình thử lặn xuống, ấn lên cửa sắt sờ soạng một hồi, cuối cùng không thểkhông từ bỏ.- - Cửa sắt hoàn toàn bị phong kín, hơn nữa trên của quân đầy xíchsắt chi chít, căn bản không thể mở ra được.Xem ra không thể nhìn trộm và tiến vào một ngàn năm đầu của thế giới chânthật.Như vậy.Trong con sông thời gian dài đằng đẳng, hắn nên tiến vào cánh cửa nào đây?Cũng không thể vào xem hết tất cả các cánh cửa được.- - Vậy thì chắc chắnkhông xem hết được.Liễu Bình đang do dự thì bỗng nhớ ra trong quá trình lặn xuống, hắn từng nhìnthấy một vài cánh không giống bình thường.Thân thể hắn nhẹ nhàng di chuyển nổi lên trên.Bơi một hồi, hắn lướt qua mấy chục cánh cửa, dừng lại trước một cánh."Thế giới chân thật năm 1023."Chỉ thấy trên cánh cửa này có vẽ một vòng tròn bằng nét bút màu đen, bên cạnhviết một hàng chữ nhỏ: “Lần đầu tiên xuất hiện."Ai?Cái gì? Rốt cuộc là cái gì lần đầu tiên xuất hiện? Liễu Bình bị gợi lên lòng hiếukỳ, nhẹ nhàng ấn tay lên then cửa.Rắc –– Then cửa có thể di động, chứng tỏ cánh cửa này có thể được mở ra! LiễuBình nhẹ nhàng kéo cánh cửa ra.ố ế ếTừng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức nhảy ra: “Chú ý, người đang tiến vào thếgiới chân thật năm 1023!""Việc này cực kỳ bí mật, bởi vậy khi tất cả thẻ bài tùy tùng của ngươi rời khỏiniên đại này, bị cướp đoạt tất cả ký ức có liên quan, nếu không chắc chắn sẽchết.""Phát hiện một thân phận có thể dùng được.""-- Đã sử dụng thân phận này để tiến vào năm 1023!"Nước biển mãnh liệt bao lấy Liễu Bình, hắn vọt vào trong khoảnh khắc cánhcửa kia mở ra.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Yana tùy tiện lấy ra một thanh cự kiếm huyết sắc, đứng bên cạnh hắn bày ra tưthế canh gác.Triệu Thiền Y thấy thế thì chạy ra tiếp, lặng lẽ nói với Yana: “Lần trước cònchưa đánh xong, không bằng chúng ta lại đánh một trận đi?"Yana trùng nàng một cái, trách cứ: “Ngươi không nhìn xem đây là nơi nào, ngàynào cũng chỉ biết càn quấy thôi.""Hừ."Triệu Thiền Y hậm hực lại chạy về sách thẻ.Kế tiếp.Mọi người duy trì im lặng.Chỉ có Vua Yêu Tinh bị Lilith đuổi xuống đầu của Liễu Bình.Vua Yêu Tinh cũng không thèm để ý, nó thả tất cả yêu tinh ra, bắt đầu kiến tạothành thị trong mộ đàn bên dưới.Một đám yêu tinh làm việc mà vui vẻ vô cùng, nhưng vừa xây xông mấy cáinhà bán thành phẩm thì chúng đã sôi nổi bắt đầu ăn cơm dã ngoại, tụ hội, chơitrốn tìm, đào mộ địa.Vua Yêu Tinh quát lớn vài tiếng, nhưng rất nhanh cũng gia nhập một đội ngũhợp xướng, đảm nhiệm chức trách người dẫn đầu.Thời gian chậm rãi trôi đi.Hai giờ sau.Liễu Bình mở mắt ra, sau đó đứng lên lần nữa.Hắn rút thẻ bài “Tuần Hành Ngày và Đêm"kia ra rồi nhẹ nhàng vung nó lên.Phanh! Thẻ bài biến mất.Trong bóng đêm, tất cả trở nên im ắng.Những yêu tinh đó giật mình hoảng sợ, vội vàng nhìn đông nhìn tây.Khi chúng nó phát hiện chung quanh không có sự kiện bất ngờ nào ập đến, lậptức tiếp tục lao vào các trò chơi kia.Liễu Bình lơ lửng ở giữa không trung, chờ đợi mấy phút."Kỳ quái, tại sao không có phản ứng?"Hắn lẩm bẩm."Rốt cục thẻ bài kia có tác dụng gì?"Yana hỏi."Nó có thể, làm – thời -- gian ---- Liễu Bình đang trả lời thì phát hiện tốc độmình nói chuyện càng ngày càng chậm.Tất cả mọi thứ chung quanh trở nên vô cùng trì trệ, cả âm thanh cũng biến mấthầu như không còn, kể cả các yêu tinh đang chạy vội cũng tạm dừng ở giữakhông trung.Trong lúc âm thầm, hư không dần dần tràn ngập dòng cát chảy kim sắc.Cát vàng tràn ngập tất cả không gian, bao chặt lấy Liễu Bình rồi kéo sâu xuốngphía dưới.Cũng không biết trải qua bao lâu -- Phía dưới bỗng nhiên không còn cái gì.Liễu Bình bồng bềnh rơi xuống rồi đứng trên một thạch đài cổ xưa.Hắn nhìn ra khắp chung quanh.Chỉ thấy bên ngoài thạch đài là hư không vô tận, trên thạch đài chỉ có một tấmbia đá màu đen.Tên bia đá có viết hai chữ to: “Vô thủy."Ánh mắt Liễu Bình dừng lại trên bia đá, đang cân nhắc ý nghĩa của hai chữ nàynày thì bỗng nhiên, hư không chung quanh bắt đầu biến ảo không ngừng.Hồng thủy vô biên vô tận mãnh liệt dâng lên từ phía dưới thạch đài, chỉ trongnháy mắt đã bao phủ toàn bộ.Thế giới hóa thành vực sâu hải dương vô tận.Liễu Bình lại nhìn về khối bia đá kia, phát hiện đã hoàn toàn không nhìn thấynó nữa.Ngay sau đó, thạch đài cũng biến mất.Cứ như có một sức mạnh khủng khiếp lôi kéo hắn, làm hắn không ngừng rơixuống vực sâu đáy biển.Vẫn luôn chìm xuống.Chìm xuống.Liễu Bình căn bản không biết đã qua bao lâu, thời gian đã trở nên không có ýnghĩa.Bỗng nhiên.Hắn phát hiện biển sâu chung quanh dần dần hiện ra một thứ mơ hồ.- - Lànhững cánh cửa.Trong vực biển này, một cánh rồi lại một cánh cửa sắp xếp theo dạng xoắn ốc,không ngùng kéo dài dẫn xuống mảnh không gian vô tận phía dưới.Những cánh cửa này toàn là màu trắng, trên đó có viết một loạt những con số:“Thế giới chân thật năm 1024;""Thế giới chân thật năm 1023;"ế"Thế giới chân thật năm 1022;"Càng chìm xuống phía dưới thì sẽ nhìn thấy niên đại trên những cánh cửa trắngcàng thụt lùi lại.Không biết mãi đến khi nào.Sức kéo túm Liễu Bình đến đây đã biến mất.Hắn lẳng lặng lơ lửng trong biển sâu, trên dưới trái phải đều là những cánh cửađang đóng “Là bảo ta chọn một niên đại rồi tiến vào thế giới chân thật sao?"Liễu Bình thầm nghĩ trong lòng, sau đó bơi xuống nơi càng sâu.- - Nếu đã có cơhội, vậy thì đi đến năm đầu tiên của thế giới chân thật để xem rốt cục nhân loạira đời như thế nào đi.Hắn cứ chìm mãi xuống phía dưới.Không biết đã qua bao lâu, những con số trên cửa đó dần dần nhỏ lại, cuối cùngdừng lại “Thế giới chân thật năm 1000”.Nếu xuống tiếp nữa, vực biển này sẽ biến thành màu đen hoàn toàn, không thấyrõ được bất cứ thứ gì nữa.Liễu Bình thử lần mò xuống phía dưới cánh cửa “Thế giới chân thật năm 2000”.Hắn sẽ được một cánh cửa sắt.Liễu Bình thử lặn xuống, ấn lên cửa sắt sờ soạng một hồi, cuối cùng không thểkhông từ bỏ.- - Cửa sắt hoàn toàn bị phong kín, hơn nữa trên của quân đầy xíchsắt chi chít, căn bản không thể mở ra được.Xem ra không thể nhìn trộm và tiến vào một ngàn năm đầu của thế giới chânthật.Như vậy.Trong con sông thời gian dài đằng đẳng, hắn nên tiến vào cánh cửa nào đây?Cũng không thể vào xem hết tất cả các cánh cửa được.- - Vậy thì chắc chắnkhông xem hết được.Liễu Bình đang do dự thì bỗng nhớ ra trong quá trình lặn xuống, hắn từng nhìnthấy một vài cánh không giống bình thường.Thân thể hắn nhẹ nhàng di chuyển nổi lên trên.Bơi một hồi, hắn lướt qua mấy chục cánh cửa, dừng lại trước một cánh."Thế giới chân thật năm 1023."Chỉ thấy trên cánh cửa này có vẽ một vòng tròn bằng nét bút màu đen, bên cạnhviết một hàng chữ nhỏ: “Lần đầu tiên xuất hiện."Ai?Cái gì? Rốt cuộc là cái gì lần đầu tiên xuất hiện? Liễu Bình bị gợi lên lòng hiếukỳ, nhẹ nhàng ấn tay lên then cửa.Rắc –– Then cửa có thể di động, chứng tỏ cánh cửa này có thể được mở ra! LiễuBình nhẹ nhàng kéo cánh cửa ra.ố ế ếTừng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức nhảy ra: “Chú ý, người đang tiến vào thếgiới chân thật năm 1023!""Việc này cực kỳ bí mật, bởi vậy khi tất cả thẻ bài tùy tùng của ngươi rời khỏiniên đại này, bị cướp đoạt tất cả ký ức có liên quan, nếu không chắc chắn sẽchết.""Phát hiện một thân phận có thể dùng được.""-- Đã sử dụng thân phận này để tiến vào năm 1023!"Nước biển mãnh liệt bao lấy Liễu Bình, hắn vọt vào trong khoảnh khắc cánhcửa kia mở ra.