"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 613: Thủy chi Pháp Tắc thức tỉnh

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong đình hóng gió, chưởng môn Bách Linh Quan là Lý Càn Dương đang bànbạc với vài vị trưởng lão, con này đã nói xong mọi chuyện, các trưởng lão đứnglên rời đi."Liễu Bình, người lại đây ngồi."Lý Càn Dương nói."Thưa vâng."Liễu Bình đi qua rồi ngồi xuống cái ghế bên cạnh sư phụ, rót một ly trà cho sựphụ trước, lại đổ một bát to cho mình rồi uống ùng ục ùng ục một hơi cạn sạch."Gặp qua thanh niên tài tuấn các môn phái khác chưa?"Lý Càn Dương nói."Thưa rồi."Liễu Bình nói."Có luận bàn không?"Lý Càn Dương quan tâm nói."Trương Bình Hà nói ta đánh nhau không thu tay được, huống chi ta vừa rút đaora thì có lửa nổ lên, các vị ca ca tỷ tỷ vừa thấy tình hình này thì bảo ta ngồi mộtbên quan sát, không được lên đài."Liễu Bình nói đúng sự thật.Lý Càn Dương cười ha hả.Một hồi sau, ông ta vỗ tay nói: “Từ ngày xưa ngũ hành suy sụp tới nay, thực lựcthông dụng chỉ còn phân chia ba giai tầng: Nhập lưu, cao thủ, tông sư.""Lấy thiên phú cộng minh ngũ hành của con thì uy lực ngọn lửa kia đủ để tínhlà trên cùng của cao thủ, thậm chí có thể áp sát đến biên giới tông sư, nhưng conlại mới nhập môn không lâu, tâm pháp và chiêu thức chưa nhập lưu, chỉ có thểxem như người mới học, giống như đứa bé khống chế Hỏa Mã (con ngựa lửa),tất nhiên không ai dám luận bàn với con rồi."Liễu Bình thở dài nói: “Mỗi ngày con đều luyện một trăm lần Kỳ Lân Trảm,hiện giờ đã có tiến bộ rất nhiều, nhưng nói ra mà bọn họ đều không tin.""Thức thứ hai của Hoán Linh đao pháp luyện tới đâu rồi?"Lý Càn Dương hỏi."Phương Lai Nghi? Con vừa dùng ra đã bay lên trời, nửa canh giờ mới đápxuống, các ca ca tỷ tỷ những môn phái khác đều thấy được."Liễu Bình nói.Phương Lai Nghi.ấKhi dùng ra thức Hoán Linh đao pháp này sẽ lấy hình dạng hóa phượng hìnhthành từ lửa để bám vào sau lưng, tùy ý ngao du, qua lại như gió như lửa, cũngcó thể dùng nó đã thương người khác.Lý Càn Dương lại cười to một trận, lắc đầu nói: “Bọn họ dám luận bàn với conmới là lạ!"Liễu Bình nghiêm mặt, ôm quyền nói: “Sư phụ, chuyện lần trước con nói, ngườicảm thấy thế nào?"Lý Càn Dương nói: “Con muốn thay bằng hữu trọng chấn lưu phái, ta không cóý kiến, nhưng con tính làm thế nào?""Truyền thừa lại quyền pháp của bọn họ.""Làm sao thu đồ đệ?""Lê dân bá tánh, người nào cũng có thể luyện quyền, thể thì người nào cũngcường thân kiện thể, không bệnh không đau, tự phát triển việc đồng áng, khôngsợ dã thú, gặp tà thì thối lui, không bị mê hoặc."Lý Càn Dương trầm ngâm nói: “Các đại môn phái chúng ta nhất định phải xemtâm tính tài đức của đệ tử, qua ải hết mới dám trao cho võ học –– Làm vậy là vìsợ truyền sai người, ngược lại trở thành mối họa."Liễu Bình nói: “Trong nhất mạch Quyền Thắng Môn, chỉ có Huyết Dũng Quyềnđược truyền lại, quyền này không có uy lực gì, chỉ có thể giúp cường thân kiệnthể."Lý Càn Dương nói: “So với đặc biệt đi thu đồ đệ, chi bằng con làm như vậy,nếu như có thể phát dương quang đại nhất mạch Quyền Thắng Môn, hai ngườitạo phúc cho thiên hạ, đây là việc đại thiện.""-- Con tự đi làm đi, nhu cầu về phương diện tiền tài nhân lực thì trực tiếp lấy ratừ trong quan."Liễu Bình vui vẻ nói: “Đa tạ sư tôn!"Lý Càn Dương cười nói: “Kể từ đây, người bạn tên là Từ Thắng kia của concũng có thể nhắm mắt dưới chín suối, không còn ai có thể nói con bạc tình quảnghĩa, điều này cũng là chuyện tốt đối với con, đối với môn phái."Liễu Bình gật gật đầu, đứng dậy hành lễ rồi rời đi.Lý Càn Dương lại ngồi một hồi, trầm ngâm nói: “Việc này có tương lai, thanhdanh của Bách Linh Quan ta sẽ vang dội."Liễu Bình tốn cả ngày để tìm được một nơi trong con phố phồn hoa.Cái này gọi là có tiền có thể sai được quỷ đẩy ma.Bách Linh Quan đứng sau chống lưng cho hắn, lại bỏ ra số tiền lớn, toàn bộ võquán nhanh chóng được thành lập.Liễu Bình đứng trong võ quán, cầm một cây bút trong tay, vẽ ra từng từng nhấtthức quyền hình của Huyết Dũng quyền pháp, lại đánh dấu phương pháp vậncông ở bên cạnh.ấRất nhanh.Cả bộ Huyết Dũng quyền pháp xuất hiện trên tường võ quán.Đệ tử Bách Linh Quan vẫn luôn đi theo hắn nói: “Tiểu sư thúc, võ quán này củangài vừa xây nên, chỉ sợ sẽ làm cả kinh thành náo loạn.""Sao người lại cảm thấy vậy?"Liễu Bình nói."Võ công là tri thức cực kỳ quý giá, trước nay các môn các phái đều cực kỳ quýtrọng, chưa bao giờ công khai cho người thường tu tập như vậy."Đệ tử kia nói.Liễu Bình nói: “Võ học cao đẳng quả thật không thể để người tâm tính kém học,nếu không nhất định sẽ làm hại một phương, nhưng Huyết Dũng quyền phápnày lại không sao."Hắn đi đến cửa võ quán, viết xuống ba chữ “Quyền Thắng Môn"to trên biển hiệu.Rich he banh.v»"»í đo chi thắc Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trên hưkhông: “Ngươi đã bổ sung xong quyền pháp: Huyết Dũng, cũng tuyên dương nórộng rãi.""Nhiệm vụ: Dòng nước của ban sơ bắt đầu đạt được tiến độ, sức mạnh Thủy chiPháp Tắc bắt đầu thức tỉnh.""Thủy chi Pháp Tắc càng mạnh thì người càng mạnh, tương tự như Hỏa chiPháp Tắc.""Chú ý: “Ngươi đạt được vật hiện hóa của Thủy chi Pháp Tắc.”."Xin hãy tiếp tục bổ sung tất cả tri thức và truyền thừa thất truyền, khiến nóhình thành lại hệ thống hoàn chỉnh, giáo hóa chúng sinh trong thiên hạ."Liễu Bình bỗng cảm thấy trong ngực có thêm một vật.- - Hình như là một quyểnsách.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong đình hóng gió, chưởng môn Bách Linh Quan là Lý Càn Dương đang bànbạc với vài vị trưởng lão, con này đã nói xong mọi chuyện, các trưởng lão đứnglên rời đi."Liễu Bình, người lại đây ngồi."Lý Càn Dương nói."Thưa vâng."Liễu Bình đi qua rồi ngồi xuống cái ghế bên cạnh sư phụ, rót một ly trà cho sựphụ trước, lại đổ một bát to cho mình rồi uống ùng ục ùng ục một hơi cạn sạch."Gặp qua thanh niên tài tuấn các môn phái khác chưa?"Lý Càn Dương nói."Thưa rồi."Liễu Bình nói."Có luận bàn không?"Lý Càn Dương quan tâm nói."Trương Bình Hà nói ta đánh nhau không thu tay được, huống chi ta vừa rút đaora thì có lửa nổ lên, các vị ca ca tỷ tỷ vừa thấy tình hình này thì bảo ta ngồi mộtbên quan sát, không được lên đài."Liễu Bình nói đúng sự thật.Lý Càn Dương cười ha hả.Một hồi sau, ông ta vỗ tay nói: “Từ ngày xưa ngũ hành suy sụp tới nay, thực lựcthông dụng chỉ còn phân chia ba giai tầng: Nhập lưu, cao thủ, tông sư.""Lấy thiên phú cộng minh ngũ hành của con thì uy lực ngọn lửa kia đủ để tínhlà trên cùng của cao thủ, thậm chí có thể áp sát đến biên giới tông sư, nhưng conlại mới nhập môn không lâu, tâm pháp và chiêu thức chưa nhập lưu, chỉ có thểxem như người mới học, giống như đứa bé khống chế Hỏa Mã (con ngựa lửa),tất nhiên không ai dám luận bàn với con rồi."Liễu Bình thở dài nói: “Mỗi ngày con đều luyện một trăm lần Kỳ Lân Trảm,hiện giờ đã có tiến bộ rất nhiều, nhưng nói ra mà bọn họ đều không tin.""Thức thứ hai của Hoán Linh đao pháp luyện tới đâu rồi?"Lý Càn Dương hỏi."Phương Lai Nghi? Con vừa dùng ra đã bay lên trời, nửa canh giờ mới đápxuống, các ca ca tỷ tỷ những môn phái khác đều thấy được."Liễu Bình nói.Phương Lai Nghi.ấKhi dùng ra thức Hoán Linh đao pháp này sẽ lấy hình dạng hóa phượng hìnhthành từ lửa để bám vào sau lưng, tùy ý ngao du, qua lại như gió như lửa, cũngcó thể dùng nó đã thương người khác.Lý Càn Dương lại cười to một trận, lắc đầu nói: “Bọn họ dám luận bàn với conmới là lạ!"Liễu Bình nghiêm mặt, ôm quyền nói: “Sư phụ, chuyện lần trước con nói, ngườicảm thấy thế nào?"Lý Càn Dương nói: “Con muốn thay bằng hữu trọng chấn lưu phái, ta không cóý kiến, nhưng con tính làm thế nào?""Truyền thừa lại quyền pháp của bọn họ.""Làm sao thu đồ đệ?""Lê dân bá tánh, người nào cũng có thể luyện quyền, thể thì người nào cũngcường thân kiện thể, không bệnh không đau, tự phát triển việc đồng áng, khôngsợ dã thú, gặp tà thì thối lui, không bị mê hoặc."Lý Càn Dương trầm ngâm nói: “Các đại môn phái chúng ta nhất định phải xemtâm tính tài đức của đệ tử, qua ải hết mới dám trao cho võ học –– Làm vậy là vìsợ truyền sai người, ngược lại trở thành mối họa."Liễu Bình nói: “Trong nhất mạch Quyền Thắng Môn, chỉ có Huyết Dũng Quyềnđược truyền lại, quyền này không có uy lực gì, chỉ có thể giúp cường thân kiệnthể."Lý Càn Dương nói: “So với đặc biệt đi thu đồ đệ, chi bằng con làm như vậy,nếu như có thể phát dương quang đại nhất mạch Quyền Thắng Môn, hai ngườitạo phúc cho thiên hạ, đây là việc đại thiện.""-- Con tự đi làm đi, nhu cầu về phương diện tiền tài nhân lực thì trực tiếp lấy ratừ trong quan."Liễu Bình vui vẻ nói: “Đa tạ sư tôn!"Lý Càn Dương cười nói: “Kể từ đây, người bạn tên là Từ Thắng kia của concũng có thể nhắm mắt dưới chín suối, không còn ai có thể nói con bạc tình quảnghĩa, điều này cũng là chuyện tốt đối với con, đối với môn phái."Liễu Bình gật gật đầu, đứng dậy hành lễ rồi rời đi.Lý Càn Dương lại ngồi một hồi, trầm ngâm nói: “Việc này có tương lai, thanhdanh của Bách Linh Quan ta sẽ vang dội."Liễu Bình tốn cả ngày để tìm được một nơi trong con phố phồn hoa.Cái này gọi là có tiền có thể sai được quỷ đẩy ma.Bách Linh Quan đứng sau chống lưng cho hắn, lại bỏ ra số tiền lớn, toàn bộ võquán nhanh chóng được thành lập.Liễu Bình đứng trong võ quán, cầm một cây bút trong tay, vẽ ra từng từng nhấtthức quyền hình của Huyết Dũng quyền pháp, lại đánh dấu phương pháp vậncông ở bên cạnh.ấRất nhanh.Cả bộ Huyết Dũng quyền pháp xuất hiện trên tường võ quán.Đệ tử Bách Linh Quan vẫn luôn đi theo hắn nói: “Tiểu sư thúc, võ quán này củangài vừa xây nên, chỉ sợ sẽ làm cả kinh thành náo loạn.""Sao người lại cảm thấy vậy?"Liễu Bình nói."Võ công là tri thức cực kỳ quý giá, trước nay các môn các phái đều cực kỳ quýtrọng, chưa bao giờ công khai cho người thường tu tập như vậy."Đệ tử kia nói.Liễu Bình nói: “Võ học cao đẳng quả thật không thể để người tâm tính kém học,nếu không nhất định sẽ làm hại một phương, nhưng Huyết Dũng quyền phápnày lại không sao."Hắn đi đến cửa võ quán, viết xuống ba chữ “Quyền Thắng Môn"to trên biển hiệu.Rich he banh.v»"»í đo chi thắc Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trên hưkhông: “Ngươi đã bổ sung xong quyền pháp: Huyết Dũng, cũng tuyên dương nórộng rãi.""Nhiệm vụ: Dòng nước của ban sơ bắt đầu đạt được tiến độ, sức mạnh Thủy chiPháp Tắc bắt đầu thức tỉnh.""Thủy chi Pháp Tắc càng mạnh thì người càng mạnh, tương tự như Hỏa chiPháp Tắc.""Chú ý: “Ngươi đạt được vật hiện hóa của Thủy chi Pháp Tắc.”."Xin hãy tiếp tục bổ sung tất cả tri thức và truyền thừa thất truyền, khiến nóhình thành lại hệ thống hoàn chỉnh, giáo hóa chúng sinh trong thiên hạ."Liễu Bình bỗng cảm thấy trong ngực có thêm một vật.- - Hình như là một quyểnsách.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong đình hóng gió, chưởng môn Bách Linh Quan là Lý Càn Dương đang bànbạc với vài vị trưởng lão, con này đã nói xong mọi chuyện, các trưởng lão đứnglên rời đi."Liễu Bình, người lại đây ngồi."Lý Càn Dương nói."Thưa vâng."Liễu Bình đi qua rồi ngồi xuống cái ghế bên cạnh sư phụ, rót một ly trà cho sựphụ trước, lại đổ một bát to cho mình rồi uống ùng ục ùng ục một hơi cạn sạch."Gặp qua thanh niên tài tuấn các môn phái khác chưa?"Lý Càn Dương nói."Thưa rồi."Liễu Bình nói."Có luận bàn không?"Lý Càn Dương quan tâm nói."Trương Bình Hà nói ta đánh nhau không thu tay được, huống chi ta vừa rút đaora thì có lửa nổ lên, các vị ca ca tỷ tỷ vừa thấy tình hình này thì bảo ta ngồi mộtbên quan sát, không được lên đài."Liễu Bình nói đúng sự thật.Lý Càn Dương cười ha hả.Một hồi sau, ông ta vỗ tay nói: “Từ ngày xưa ngũ hành suy sụp tới nay, thực lựcthông dụng chỉ còn phân chia ba giai tầng: Nhập lưu, cao thủ, tông sư.""Lấy thiên phú cộng minh ngũ hành của con thì uy lực ngọn lửa kia đủ để tínhlà trên cùng của cao thủ, thậm chí có thể áp sát đến biên giới tông sư, nhưng conlại mới nhập môn không lâu, tâm pháp và chiêu thức chưa nhập lưu, chỉ có thểxem như người mới học, giống như đứa bé khống chế Hỏa Mã (con ngựa lửa),tất nhiên không ai dám luận bàn với con rồi."Liễu Bình thở dài nói: “Mỗi ngày con đều luyện một trăm lần Kỳ Lân Trảm,hiện giờ đã có tiến bộ rất nhiều, nhưng nói ra mà bọn họ đều không tin.""Thức thứ hai của Hoán Linh đao pháp luyện tới đâu rồi?"Lý Càn Dương hỏi."Phương Lai Nghi? Con vừa dùng ra đã bay lên trời, nửa canh giờ mới đápxuống, các ca ca tỷ tỷ những môn phái khác đều thấy được."Liễu Bình nói.Phương Lai Nghi.ấKhi dùng ra thức Hoán Linh đao pháp này sẽ lấy hình dạng hóa phượng hìnhthành từ lửa để bám vào sau lưng, tùy ý ngao du, qua lại như gió như lửa, cũngcó thể dùng nó đã thương người khác.Lý Càn Dương lại cười to một trận, lắc đầu nói: “Bọn họ dám luận bàn với conmới là lạ!"Liễu Bình nghiêm mặt, ôm quyền nói: “Sư phụ, chuyện lần trước con nói, ngườicảm thấy thế nào?"Lý Càn Dương nói: “Con muốn thay bằng hữu trọng chấn lưu phái, ta không cóý kiến, nhưng con tính làm thế nào?""Truyền thừa lại quyền pháp của bọn họ.""Làm sao thu đồ đệ?""Lê dân bá tánh, người nào cũng có thể luyện quyền, thể thì người nào cũngcường thân kiện thể, không bệnh không đau, tự phát triển việc đồng áng, khôngsợ dã thú, gặp tà thì thối lui, không bị mê hoặc."Lý Càn Dương trầm ngâm nói: “Các đại môn phái chúng ta nhất định phải xemtâm tính tài đức của đệ tử, qua ải hết mới dám trao cho võ học –– Làm vậy là vìsợ truyền sai người, ngược lại trở thành mối họa."Liễu Bình nói: “Trong nhất mạch Quyền Thắng Môn, chỉ có Huyết Dũng Quyềnđược truyền lại, quyền này không có uy lực gì, chỉ có thể giúp cường thân kiệnthể."Lý Càn Dương nói: “So với đặc biệt đi thu đồ đệ, chi bằng con làm như vậy,nếu như có thể phát dương quang đại nhất mạch Quyền Thắng Môn, hai ngườitạo phúc cho thiên hạ, đây là việc đại thiện.""-- Con tự đi làm đi, nhu cầu về phương diện tiền tài nhân lực thì trực tiếp lấy ratừ trong quan."Liễu Bình vui vẻ nói: “Đa tạ sư tôn!"Lý Càn Dương cười nói: “Kể từ đây, người bạn tên là Từ Thắng kia của concũng có thể nhắm mắt dưới chín suối, không còn ai có thể nói con bạc tình quảnghĩa, điều này cũng là chuyện tốt đối với con, đối với môn phái."Liễu Bình gật gật đầu, đứng dậy hành lễ rồi rời đi.Lý Càn Dương lại ngồi một hồi, trầm ngâm nói: “Việc này có tương lai, thanhdanh của Bách Linh Quan ta sẽ vang dội."Liễu Bình tốn cả ngày để tìm được một nơi trong con phố phồn hoa.Cái này gọi là có tiền có thể sai được quỷ đẩy ma.Bách Linh Quan đứng sau chống lưng cho hắn, lại bỏ ra số tiền lớn, toàn bộ võquán nhanh chóng được thành lập.Liễu Bình đứng trong võ quán, cầm một cây bút trong tay, vẽ ra từng từng nhấtthức quyền hình của Huyết Dũng quyền pháp, lại đánh dấu phương pháp vậncông ở bên cạnh.ấRất nhanh.Cả bộ Huyết Dũng quyền pháp xuất hiện trên tường võ quán.Đệ tử Bách Linh Quan vẫn luôn đi theo hắn nói: “Tiểu sư thúc, võ quán này củangài vừa xây nên, chỉ sợ sẽ làm cả kinh thành náo loạn.""Sao người lại cảm thấy vậy?"Liễu Bình nói."Võ công là tri thức cực kỳ quý giá, trước nay các môn các phái đều cực kỳ quýtrọng, chưa bao giờ công khai cho người thường tu tập như vậy."Đệ tử kia nói.Liễu Bình nói: “Võ học cao đẳng quả thật không thể để người tâm tính kém học,nếu không nhất định sẽ làm hại một phương, nhưng Huyết Dũng quyền phápnày lại không sao."Hắn đi đến cửa võ quán, viết xuống ba chữ “Quyền Thắng Môn"to trên biển hiệu.Rich he banh.v»"»í đo chi thắc Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trên hưkhông: “Ngươi đã bổ sung xong quyền pháp: Huyết Dũng, cũng tuyên dương nórộng rãi.""Nhiệm vụ: Dòng nước của ban sơ bắt đầu đạt được tiến độ, sức mạnh Thủy chiPháp Tắc bắt đầu thức tỉnh.""Thủy chi Pháp Tắc càng mạnh thì người càng mạnh, tương tự như Hỏa chiPháp Tắc.""Chú ý: “Ngươi đạt được vật hiện hóa của Thủy chi Pháp Tắc.”."Xin hãy tiếp tục bổ sung tất cả tri thức và truyền thừa thất truyền, khiến nóhình thành lại hệ thống hoàn chỉnh, giáo hóa chúng sinh trong thiên hạ."Liễu Bình bỗng cảm thấy trong ngực có thêm một vật.- - Hình như là một quyểnsách.

Chương 613: Thủy chi Pháp Tắc thức tỉnh