"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 639: Đấu Trường Hư Không Thành Giới biến mất

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời, một con rồng lộ ra từ tầng mây.Sau lưng lão giả xuất hiện một con mèo."Cướp đoạt: Năng lực thẻ bài!"Lão toàn lực rít gào lên.Chỉ một thoáng, mọi người đều đã biến mất.Lão giả đứng yên tại chỗ.Lão chậm rãi cúi đầu, nhìn trên người xuất hiện từng vết thương chi chít.Máu trào ra từ những vết thương đó.Nhưng lão giả lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, thấp giọng mà nói: “Thẻ bài...Đây là món đồ chơi năm đó của hắn.""Ngươi biết?"Liễu Bình ôm hai tay và nói."Đúng vậy, hắn muốn dùng sức mạnh Kỳ Quỷ ngưng tụ thành thẻ bài, để chúngsinh có thể trực tiếp nhảy qua tầng tầng lớp lớp trạm kiểm soát, trực tiếp trởthành một loại Kỳ Quỷ."Lão giả nói."Đừng chơi mấy trò mèo này nữa, ngươi phong kế ta, đồng thời cũng phong kếhai phần sức mạnh của mình, ta đoán kế tiếp người không có cách nào phongcấm cái gì nữa."Liễu Bình nói, sau đó tùy tiện rút ra một cây đàn cổ.Nhạc cụ, Triều Phượng! Cây đàn này không được sử dụng thường xuyên, nhưngnó thật sự là Thần Khí, dùng để hù dọa vẫn có thể khiến lòng người sinh ra cảnhgiác.Bởi vì nó làm lơ phòng ngự! Leng ka leng keng -- Liễu Bình tùy tiện khảy dâyđàn.Lão giả hắc y cảnh giác nhìn hắn, phất tay nhẹ nhàng chắn một cái tên hưkhông.Tiếng đàn lập tức thực thể hóa ra lưỡi dao sắc bén hữu hình, va chạm vào taycủa lão, phát ra từng dòng khí."Tổn thương chân thật..."Lão giả nhìn nhìn vết máu trên ngón tay, lại nói lần nữa: “Cướp đoạt: Âmpháp."Cây đàn trong tay Liễu Bình lập tức không có âm thanh.ầ ầ ầ ể ấBa phần! Vị thần linh Tử Vong này dùng ba tầng thực lực để phong ấn “VạnVật Tiêu Ma”, “Thẻ bài”, “Âm pháp"của mình.Bảy phần thực lực còn lại... Liễu Bình lộ ra nụ cười, nói: “Căn cứ vào ký ức củathần U Ám thì năng lực của sinh mệnh Kỳ Quỷ bình thường có đại khái ba đếnbốn loại, cho nên ngươi không hề chần chờ tước đoạt ba loại năng lực của ta...""Ta luôn rất cẩn thận."Lão giả nói."Làm rất tuyệt, đáng để khen thưởng."Liễu Bình khen.Hắn lấy ra một quả táo ánh vàng rực rỡ từ trong tay áo, tùy ý ném qua chỗ củalão giả.Chúc phúc: Quả táo vàng! Quả táo vàng thánh khiết mà tràn ngập sức mạnhthần thánh, có thể bổ sung tất cả tiêu hao của linh hồn, nhưng nếu kẻ ăn xongquả táo vàng không thể thỏa mãn yêu cầu của người thì chắc chắn rơi vào trạngthái suy yếu, sức chiến đấu giảm bớt ba phần, mỗi lần công kích có xác suất làmlỗi nhất định.-- Không ai có thể kháng cự sức quyến rũ của quả táo vàng, một khi đạt đượcthì chắc chắn sẽ ăn hết nó.Quả táo vàng hóa thành một ánh sáng hình cung, lập tức dừng lại trước mặt lãogiả.Lão giả hắc y nhịn không được duỗi tay muốn bắt lấy quả táo vàng, nhưng sắcmặt lại trở nên vô cùng sợ hãi."Đây là sức mạnh hệ Thần Thánh đỉnh cấp!"Lão hét lên một tiếng, bỗng xé mở tay áo, lộ ra một con rồng hắc ám trên cánhtay.Con rồng kia bay lên trời từ tay áo lão, giành nghênh đón trước, há miệng tápmột cái nuốt lấy cả quả táo vàng.Chỉ một thoáng, lão giả lập tức quát nhanh: “Cướp đoạt: Năng lực hệ thầnthánh!"Liễu Bình nâng tay lên.Hắn nhìn ánh hào quang thánh khiết trên tay hoàn toàn biến mất."Bốn phần, người mất đi bốn thành thực lực."Liễu Bình như suy tư gì đó mà nói."Nhưng người mất đi toàn bộ sức mạnh Kỳ Quỷ -- Tồn tại lợi hại nhất trongchúng ta cũng chỉ có được năm loại sức mạnh Kỳ Quỷ, ngươi có bốn loại đãxem như che giấu rất sâu."Lão giả hắc y nói.ễLiễu Bình hơi mỉm cười, rút Bách Nạp Đao ra từ bên hông.Hộ –– Cả người hắn hóa thành một con hỏa phượng.Sắc mặt lão giả hắc y thay đổi mấy lần, thấp giọng mà nói: “Chuyện này khôngcó khả năng, đây là sức mạnh Hỏa của Thánh Trụ pháp tắc...""Ngươi biết à?"Liễu Bình nói.Lão giả đột nhiên tăng nhanh tốc độ nói mà quát lên: “Cướp đoạt -- Liễu Bìnhlấy tốc độ càng nhanh để cắt ngang lời lão: “Ta cướp đoạt khả năng cướp đoạtcủa ngươi!"Lão giả cứng đờ.Lão phát hiện mình không niệm ra chú ngữ được nữa.Trong con phượng hoàng thực thể hóa từ lửa kia truyền đến giọng nói của LiễuBình: “Quên nói cho ngươi biết, ta luôn kinh tài tuyệt diễm, trên người mang vôsố pháp môn, sở dĩ không cho người tiếp tục cướp đoạt nữa là vì bình thường tathích dùng đao để kết thúc chiến đấu."Ong -- Hoa phượng phát ra từng tiếng đao reo."Hắc long!"Lão giả quát khẽ lên.Con rồng hắc ám chiếm cứ phía sau lão rít gào một tiếng rồi vọt tới hướng hỏaphượng.Long và phương đấu tranh.Ánh hào quang hắc ám và ánh lửa cháy dây dưa với nhau, nhưng chỉ trong nháymắt, sức mạnh của con rồng hắc ám đã suy yếu đến tột cùng.- - Vì nó đã ăn quảtáo vàng! Hỏa phượng đột nhiên biến mất.Một con kỳ lân càng thêm hung tàn ầm ầm xuất hiện, há to miệng cắn lấy hắclong, mang theo nó bay lên xa tít trên bầu trời.Thân thể Liễu Bình hiện ra.Một giọng nói truyền đến từ sau lưng hắn: “Rốt cuộc cũng bị lừa! Đi chết đi!"Chỉ thấy lão giả hắc y đúng phía sau hắn, trên tay đỡ một khối quan tài chứa đầygai nhọn, tay còn lại thì mở ra, để lộ một phù văn Kỳ Quỷ cực kỳ huyền ảo qủydị."Tuyệt Tử Chi Quan!"Lão giả quát.Liễu Bình không hề chống cự mà bị nhốt vào quan tài.Đông! Quan tài khép lại.Máu tươi ào ạt chảy ra từ khe hở quan tài.Lão giả vươn một ngón tay lên, chấm chấm máu tươi, đặt vào miệng nếm nếm.ố ế"Rốt cuộc cũng đã chết."Lão nhẹ nhàng thở ra.Một thanh trường đao vươn ra từ phía sau quan tài, lập tức đâm xuyên qua ngựclão.Ngọn lửa bùng lên từ lưỡi đao.Oanh! !! Trường đao và cả lão giả hắc y cùng bốc cháy kịch liệt.Lão giả hắc y phát ra tiếng tru tràn đầy đau đớn, không thể tin mà nói: “Không!Chuyện này không có khả năng! Rõ ràng người bị ta bắt được rồi!"Liễu Bình không nói một lời, mặc cho ngọn lửa hoàn toàn thiêu rụi thân thể lãogiả, lúc này mới rút đao ra, chém đầu đối phương xuống.Cuộc chiến kết thúc.Mãi đến lúc này, hắn mới thu trường đao vào vỏ."Ngươi thật sự bắt được ta, nhưng đó là ta của thế giới song song."Hắn lạnh nhạt nói.Ở phía sau hắn bỗng lại xuất hiện một bóng mờ.Bóng mờ dần trở nên rõ ràng, hóa thành một Liễu Bình khác, đang mặt khôngcó cảm xúc mà đúng phía sau hắn.Trấn Ngục Đạo, Hư Thần."Hư Thần.""-- Triệu hoán một người khác ở song song thời không, chiến đấu vì người trướckhi người xuất đao, hơn nữa có thể tan đi vào bất cứ lúc nào."Vừa rồi người tiến vào quan tài là hắn của song song thời không, mà hắn thật sựlại nhân cơ hội trốn vào phía sau quan tài-- Sau đó xuất đao.Tất cả mọi thứ chung quanh dần dần trở nên mơ hồ.Đấu Trường Hư Không Thành Giới biến mất.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời, một con rồng lộ ra từ tầng mây.Sau lưng lão giả xuất hiện một con mèo."Cướp đoạt: Năng lực thẻ bài!"Lão toàn lực rít gào lên.Chỉ một thoáng, mọi người đều đã biến mất.Lão giả đứng yên tại chỗ.Lão chậm rãi cúi đầu, nhìn trên người xuất hiện từng vết thương chi chít.Máu trào ra từ những vết thương đó.Nhưng lão giả lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, thấp giọng mà nói: “Thẻ bài...Đây là món đồ chơi năm đó của hắn.""Ngươi biết?"Liễu Bình ôm hai tay và nói."Đúng vậy, hắn muốn dùng sức mạnh Kỳ Quỷ ngưng tụ thành thẻ bài, để chúngsinh có thể trực tiếp nhảy qua tầng tầng lớp lớp trạm kiểm soát, trực tiếp trởthành một loại Kỳ Quỷ."Lão giả nói."Đừng chơi mấy trò mèo này nữa, ngươi phong kế ta, đồng thời cũng phong kếhai phần sức mạnh của mình, ta đoán kế tiếp người không có cách nào phongcấm cái gì nữa."Liễu Bình nói, sau đó tùy tiện rút ra một cây đàn cổ.Nhạc cụ, Triều Phượng! Cây đàn này không được sử dụng thường xuyên, nhưngnó thật sự là Thần Khí, dùng để hù dọa vẫn có thể khiến lòng người sinh ra cảnhgiác.Bởi vì nó làm lơ phòng ngự! Leng ka leng keng -- Liễu Bình tùy tiện khảy dâyđàn.Lão giả hắc y cảnh giác nhìn hắn, phất tay nhẹ nhàng chắn một cái tên hưkhông.Tiếng đàn lập tức thực thể hóa ra lưỡi dao sắc bén hữu hình, va chạm vào taycủa lão, phát ra từng dòng khí."Tổn thương chân thật..."Lão giả nhìn nhìn vết máu trên ngón tay, lại nói lần nữa: “Cướp đoạt: Âmpháp."Cây đàn trong tay Liễu Bình lập tức không có âm thanh.ầ ầ ầ ể ấBa phần! Vị thần linh Tử Vong này dùng ba tầng thực lực để phong ấn “VạnVật Tiêu Ma”, “Thẻ bài”, “Âm pháp"của mình.Bảy phần thực lực còn lại... Liễu Bình lộ ra nụ cười, nói: “Căn cứ vào ký ức củathần U Ám thì năng lực của sinh mệnh Kỳ Quỷ bình thường có đại khái ba đếnbốn loại, cho nên ngươi không hề chần chờ tước đoạt ba loại năng lực của ta...""Ta luôn rất cẩn thận."Lão giả nói."Làm rất tuyệt, đáng để khen thưởng."Liễu Bình khen.Hắn lấy ra một quả táo ánh vàng rực rỡ từ trong tay áo, tùy ý ném qua chỗ củalão giả.Chúc phúc: Quả táo vàng! Quả táo vàng thánh khiết mà tràn ngập sức mạnhthần thánh, có thể bổ sung tất cả tiêu hao của linh hồn, nhưng nếu kẻ ăn xongquả táo vàng không thể thỏa mãn yêu cầu của người thì chắc chắn rơi vào trạngthái suy yếu, sức chiến đấu giảm bớt ba phần, mỗi lần công kích có xác suất làmlỗi nhất định.-- Không ai có thể kháng cự sức quyến rũ của quả táo vàng, một khi đạt đượcthì chắc chắn sẽ ăn hết nó.Quả táo vàng hóa thành một ánh sáng hình cung, lập tức dừng lại trước mặt lãogiả.Lão giả hắc y nhịn không được duỗi tay muốn bắt lấy quả táo vàng, nhưng sắcmặt lại trở nên vô cùng sợ hãi."Đây là sức mạnh hệ Thần Thánh đỉnh cấp!"Lão hét lên một tiếng, bỗng xé mở tay áo, lộ ra một con rồng hắc ám trên cánhtay.Con rồng kia bay lên trời từ tay áo lão, giành nghênh đón trước, há miệng tápmột cái nuốt lấy cả quả táo vàng.Chỉ một thoáng, lão giả lập tức quát nhanh: “Cướp đoạt: Năng lực hệ thầnthánh!"Liễu Bình nâng tay lên.Hắn nhìn ánh hào quang thánh khiết trên tay hoàn toàn biến mất."Bốn phần, người mất đi bốn thành thực lực."Liễu Bình như suy tư gì đó mà nói."Nhưng người mất đi toàn bộ sức mạnh Kỳ Quỷ -- Tồn tại lợi hại nhất trongchúng ta cũng chỉ có được năm loại sức mạnh Kỳ Quỷ, ngươi có bốn loại đãxem như che giấu rất sâu."Lão giả hắc y nói.ễLiễu Bình hơi mỉm cười, rút Bách Nạp Đao ra từ bên hông.Hộ –– Cả người hắn hóa thành một con hỏa phượng.Sắc mặt lão giả hắc y thay đổi mấy lần, thấp giọng mà nói: “Chuyện này khôngcó khả năng, đây là sức mạnh Hỏa của Thánh Trụ pháp tắc...""Ngươi biết à?"Liễu Bình nói.Lão giả đột nhiên tăng nhanh tốc độ nói mà quát lên: “Cướp đoạt -- Liễu Bìnhlấy tốc độ càng nhanh để cắt ngang lời lão: “Ta cướp đoạt khả năng cướp đoạtcủa ngươi!"Lão giả cứng đờ.Lão phát hiện mình không niệm ra chú ngữ được nữa.Trong con phượng hoàng thực thể hóa từ lửa kia truyền đến giọng nói của LiễuBình: “Quên nói cho ngươi biết, ta luôn kinh tài tuyệt diễm, trên người mang vôsố pháp môn, sở dĩ không cho người tiếp tục cướp đoạt nữa là vì bình thường tathích dùng đao để kết thúc chiến đấu."Ong -- Hoa phượng phát ra từng tiếng đao reo."Hắc long!"Lão giả quát khẽ lên.Con rồng hắc ám chiếm cứ phía sau lão rít gào một tiếng rồi vọt tới hướng hỏaphượng.Long và phương đấu tranh.Ánh hào quang hắc ám và ánh lửa cháy dây dưa với nhau, nhưng chỉ trong nháymắt, sức mạnh của con rồng hắc ám đã suy yếu đến tột cùng.- - Vì nó đã ăn quảtáo vàng! Hỏa phượng đột nhiên biến mất.Một con kỳ lân càng thêm hung tàn ầm ầm xuất hiện, há to miệng cắn lấy hắclong, mang theo nó bay lên xa tít trên bầu trời.Thân thể Liễu Bình hiện ra.Một giọng nói truyền đến từ sau lưng hắn: “Rốt cuộc cũng bị lừa! Đi chết đi!"Chỉ thấy lão giả hắc y đúng phía sau hắn, trên tay đỡ một khối quan tài chứa đầygai nhọn, tay còn lại thì mở ra, để lộ một phù văn Kỳ Quỷ cực kỳ huyền ảo qủydị."Tuyệt Tử Chi Quan!"Lão giả quát.Liễu Bình không hề chống cự mà bị nhốt vào quan tài.Đông! Quan tài khép lại.Máu tươi ào ạt chảy ra từ khe hở quan tài.Lão giả vươn một ngón tay lên, chấm chấm máu tươi, đặt vào miệng nếm nếm.ố ế"Rốt cuộc cũng đã chết."Lão nhẹ nhàng thở ra.Một thanh trường đao vươn ra từ phía sau quan tài, lập tức đâm xuyên qua ngựclão.Ngọn lửa bùng lên từ lưỡi đao.Oanh! !! Trường đao và cả lão giả hắc y cùng bốc cháy kịch liệt.Lão giả hắc y phát ra tiếng tru tràn đầy đau đớn, không thể tin mà nói: “Không!Chuyện này không có khả năng! Rõ ràng người bị ta bắt được rồi!"Liễu Bình không nói một lời, mặc cho ngọn lửa hoàn toàn thiêu rụi thân thể lãogiả, lúc này mới rút đao ra, chém đầu đối phương xuống.Cuộc chiến kết thúc.Mãi đến lúc này, hắn mới thu trường đao vào vỏ."Ngươi thật sự bắt được ta, nhưng đó là ta của thế giới song song."Hắn lạnh nhạt nói.Ở phía sau hắn bỗng lại xuất hiện một bóng mờ.Bóng mờ dần trở nên rõ ràng, hóa thành một Liễu Bình khác, đang mặt khôngcó cảm xúc mà đúng phía sau hắn.Trấn Ngục Đạo, Hư Thần."Hư Thần.""-- Triệu hoán một người khác ở song song thời không, chiến đấu vì người trướckhi người xuất đao, hơn nữa có thể tan đi vào bất cứ lúc nào."Vừa rồi người tiến vào quan tài là hắn của song song thời không, mà hắn thật sựlại nhân cơ hội trốn vào phía sau quan tài-- Sau đó xuất đao.Tất cả mọi thứ chung quanh dần dần trở nên mơ hồ.Đấu Trường Hư Không Thành Giới biến mất.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên bầu trời, một con rồng lộ ra từ tầng mây.Sau lưng lão giả xuất hiện một con mèo."Cướp đoạt: Năng lực thẻ bài!"Lão toàn lực rít gào lên.Chỉ một thoáng, mọi người đều đã biến mất.Lão giả đứng yên tại chỗ.Lão chậm rãi cúi đầu, nhìn trên người xuất hiện từng vết thương chi chít.Máu trào ra từ những vết thương đó.Nhưng lão giả lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, thấp giọng mà nói: “Thẻ bài...Đây là món đồ chơi năm đó của hắn.""Ngươi biết?"Liễu Bình ôm hai tay và nói."Đúng vậy, hắn muốn dùng sức mạnh Kỳ Quỷ ngưng tụ thành thẻ bài, để chúngsinh có thể trực tiếp nhảy qua tầng tầng lớp lớp trạm kiểm soát, trực tiếp trởthành một loại Kỳ Quỷ."Lão giả nói."Đừng chơi mấy trò mèo này nữa, ngươi phong kế ta, đồng thời cũng phong kếhai phần sức mạnh của mình, ta đoán kế tiếp người không có cách nào phongcấm cái gì nữa."Liễu Bình nói, sau đó tùy tiện rút ra một cây đàn cổ.Nhạc cụ, Triều Phượng! Cây đàn này không được sử dụng thường xuyên, nhưngnó thật sự là Thần Khí, dùng để hù dọa vẫn có thể khiến lòng người sinh ra cảnhgiác.Bởi vì nó làm lơ phòng ngự! Leng ka leng keng -- Liễu Bình tùy tiện khảy dâyđàn.Lão giả hắc y cảnh giác nhìn hắn, phất tay nhẹ nhàng chắn một cái tên hưkhông.Tiếng đàn lập tức thực thể hóa ra lưỡi dao sắc bén hữu hình, va chạm vào taycủa lão, phát ra từng dòng khí."Tổn thương chân thật..."Lão giả nhìn nhìn vết máu trên ngón tay, lại nói lần nữa: “Cướp đoạt: Âmpháp."Cây đàn trong tay Liễu Bình lập tức không có âm thanh.ầ ầ ầ ể ấBa phần! Vị thần linh Tử Vong này dùng ba tầng thực lực để phong ấn “VạnVật Tiêu Ma”, “Thẻ bài”, “Âm pháp"của mình.Bảy phần thực lực còn lại... Liễu Bình lộ ra nụ cười, nói: “Căn cứ vào ký ức củathần U Ám thì năng lực của sinh mệnh Kỳ Quỷ bình thường có đại khái ba đếnbốn loại, cho nên ngươi không hề chần chờ tước đoạt ba loại năng lực của ta...""Ta luôn rất cẩn thận."Lão giả nói."Làm rất tuyệt, đáng để khen thưởng."Liễu Bình khen.Hắn lấy ra một quả táo ánh vàng rực rỡ từ trong tay áo, tùy ý ném qua chỗ củalão giả.Chúc phúc: Quả táo vàng! Quả táo vàng thánh khiết mà tràn ngập sức mạnhthần thánh, có thể bổ sung tất cả tiêu hao của linh hồn, nhưng nếu kẻ ăn xongquả táo vàng không thể thỏa mãn yêu cầu của người thì chắc chắn rơi vào trạngthái suy yếu, sức chiến đấu giảm bớt ba phần, mỗi lần công kích có xác suất làmlỗi nhất định.-- Không ai có thể kháng cự sức quyến rũ của quả táo vàng, một khi đạt đượcthì chắc chắn sẽ ăn hết nó.Quả táo vàng hóa thành một ánh sáng hình cung, lập tức dừng lại trước mặt lãogiả.Lão giả hắc y nhịn không được duỗi tay muốn bắt lấy quả táo vàng, nhưng sắcmặt lại trở nên vô cùng sợ hãi."Đây là sức mạnh hệ Thần Thánh đỉnh cấp!"Lão hét lên một tiếng, bỗng xé mở tay áo, lộ ra một con rồng hắc ám trên cánhtay.Con rồng kia bay lên trời từ tay áo lão, giành nghênh đón trước, há miệng tápmột cái nuốt lấy cả quả táo vàng.Chỉ một thoáng, lão giả lập tức quát nhanh: “Cướp đoạt: Năng lực hệ thầnthánh!"Liễu Bình nâng tay lên.Hắn nhìn ánh hào quang thánh khiết trên tay hoàn toàn biến mất."Bốn phần, người mất đi bốn thành thực lực."Liễu Bình như suy tư gì đó mà nói."Nhưng người mất đi toàn bộ sức mạnh Kỳ Quỷ -- Tồn tại lợi hại nhất trongchúng ta cũng chỉ có được năm loại sức mạnh Kỳ Quỷ, ngươi có bốn loại đãxem như che giấu rất sâu."Lão giả hắc y nói.ễLiễu Bình hơi mỉm cười, rút Bách Nạp Đao ra từ bên hông.Hộ –– Cả người hắn hóa thành một con hỏa phượng.Sắc mặt lão giả hắc y thay đổi mấy lần, thấp giọng mà nói: “Chuyện này khôngcó khả năng, đây là sức mạnh Hỏa của Thánh Trụ pháp tắc...""Ngươi biết à?"Liễu Bình nói.Lão giả đột nhiên tăng nhanh tốc độ nói mà quát lên: “Cướp đoạt -- Liễu Bìnhlấy tốc độ càng nhanh để cắt ngang lời lão: “Ta cướp đoạt khả năng cướp đoạtcủa ngươi!"Lão giả cứng đờ.Lão phát hiện mình không niệm ra chú ngữ được nữa.Trong con phượng hoàng thực thể hóa từ lửa kia truyền đến giọng nói của LiễuBình: “Quên nói cho ngươi biết, ta luôn kinh tài tuyệt diễm, trên người mang vôsố pháp môn, sở dĩ không cho người tiếp tục cướp đoạt nữa là vì bình thường tathích dùng đao để kết thúc chiến đấu."Ong -- Hoa phượng phát ra từng tiếng đao reo."Hắc long!"Lão giả quát khẽ lên.Con rồng hắc ám chiếm cứ phía sau lão rít gào một tiếng rồi vọt tới hướng hỏaphượng.Long và phương đấu tranh.Ánh hào quang hắc ám và ánh lửa cháy dây dưa với nhau, nhưng chỉ trong nháymắt, sức mạnh của con rồng hắc ám đã suy yếu đến tột cùng.- - Vì nó đã ăn quảtáo vàng! Hỏa phượng đột nhiên biến mất.Một con kỳ lân càng thêm hung tàn ầm ầm xuất hiện, há to miệng cắn lấy hắclong, mang theo nó bay lên xa tít trên bầu trời.Thân thể Liễu Bình hiện ra.Một giọng nói truyền đến từ sau lưng hắn: “Rốt cuộc cũng bị lừa! Đi chết đi!"Chỉ thấy lão giả hắc y đúng phía sau hắn, trên tay đỡ một khối quan tài chứa đầygai nhọn, tay còn lại thì mở ra, để lộ một phù văn Kỳ Quỷ cực kỳ huyền ảo qủydị."Tuyệt Tử Chi Quan!"Lão giả quát.Liễu Bình không hề chống cự mà bị nhốt vào quan tài.Đông! Quan tài khép lại.Máu tươi ào ạt chảy ra từ khe hở quan tài.Lão giả vươn một ngón tay lên, chấm chấm máu tươi, đặt vào miệng nếm nếm.ố ế"Rốt cuộc cũng đã chết."Lão nhẹ nhàng thở ra.Một thanh trường đao vươn ra từ phía sau quan tài, lập tức đâm xuyên qua ngựclão.Ngọn lửa bùng lên từ lưỡi đao.Oanh! !! Trường đao và cả lão giả hắc y cùng bốc cháy kịch liệt.Lão giả hắc y phát ra tiếng tru tràn đầy đau đớn, không thể tin mà nói: “Không!Chuyện này không có khả năng! Rõ ràng người bị ta bắt được rồi!"Liễu Bình không nói một lời, mặc cho ngọn lửa hoàn toàn thiêu rụi thân thể lãogiả, lúc này mới rút đao ra, chém đầu đối phương xuống.Cuộc chiến kết thúc.Mãi đến lúc này, hắn mới thu trường đao vào vỏ."Ngươi thật sự bắt được ta, nhưng đó là ta của thế giới song song."Hắn lạnh nhạt nói.Ở phía sau hắn bỗng lại xuất hiện một bóng mờ.Bóng mờ dần trở nên rõ ràng, hóa thành một Liễu Bình khác, đang mặt khôngcó cảm xúc mà đúng phía sau hắn.Trấn Ngục Đạo, Hư Thần."Hư Thần.""-- Triệu hoán một người khác ở song song thời không, chiến đấu vì người trướckhi người xuất đao, hơn nữa có thể tan đi vào bất cứ lúc nào."Vừa rồi người tiến vào quan tài là hắn của song song thời không, mà hắn thật sựlại nhân cơ hội trốn vào phía sau quan tài-- Sau đó xuất đao.Tất cả mọi thứ chung quanh dần dần trở nên mơ hồ.Đấu Trường Hư Không Thành Giới biến mất.

Chương 639: Đấu Trường Hư Không Thành Giới biến mất