"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 646: Sức mạnh Tứ Thánh thức tỉnh
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình tiếp tục đứng ở ven đường đón xe.Một lát sau.Tên bầu trời.Kẻ cầm dù thấy vẫn luôn không có đáp lại nào thì lập tức bay đi.Nhưng thần Tội Ác kia vẫn đứng trên cầu đường sắt, mang vẻ mặt tiếc hận nhìnthi thể đầy đất.Lúc này có một chiếc xe tải lớn dừng lại bên cạnh Liễu Bình."Đi nơi nào?"Tài xế lớn tiếng hỏi."Rời khỏi nơi này, lát nữa tùy tiện tìm một chỗ thả ta xuống là được."Liễu Bình nói."Vậy đi lên đi."Tài xế nói."Cảm ơn."Xe tải đề máy, chở Liễu Bình chạy vào dòng xe cộ lần nữa, rời khỏi cây cầu sắtvà thần linh trên cầu càng ngày càng xa."Anh bạn này, sao nửa đêm nửa hôm người đứng xin đi nhờ xe ở ven đườngvậy? Nếu không phải tài xế giỏi võ hữu lực như ta thì không ai dám ngừng lạiđâu."Tài xế bắt chuyện."Ta đấy à, bị người ta đá, cứ đi loạn một hồi rồi không biết tại sao đi đến đêmkhuya."Liễu Bình nói.Oanh!Trong quảng trường phía trước bùng lên một luồng mây màu đen đỏ.Ngay sau đó là tiếng súng, tiếng kêu thảm thiết dày đặc.- - Các tín đồ thần linhđang giao chiến với nhau, muốn dựa theo ý chỉ của thần linh mà giết chết đốiphương."Đám cuồng tín đồ đáng chết!"Tài xế mắng một tiếng rồi tiếp theo đề tài trước đó: “Năm đó ta cũng giống nhưngươi, bị cô gái mình thích bỏ.""Hả?"Liễu Bình nói.ồ ầ ồ ầ"Nàng là tín đồ của ái thần, mà ta là tín đồ của thần máy móc, cả hai thật sự cóchút không thích hợp, nhưng điều thật sự làm ta và nàng chia tay là cha mẹnàng -- Cha nàng là tín đồ của thần tài phú, mẹ là tín đồ của thần cao quý, đềukhinh thường kẻ cuồng nhiệt đối với máy móc như ta."Tài xế nói."Tính ra cũng thật bất hạnh."Liễu Bình đồng tình nói."Như vậy còn đỡ, ta có một huynh đệ là tín đồ của thần Hắc Ám, vốn dĩ có tìnhcảm rất tốt với bạn gái, sau đó mới biết cả nhà bạn gái đều thờ phụng thầnQuang Minh -- Lúc hắn tới cửa nói ra tín ngưỡng thì thiếu chút nữa bị ngườinhà kia tể sống."Tài xế nói.Oanh –– Tiếng nổ càng kịch liệt vang lên, cả quốc lộ đều run run.Tấm cửa kính của xe tải nứt ra vài vết nứt."Thật đáng chết! Bọn họ điên rồi sao? Nơi đó là một loạt những viên cứu tế cônhi và hội từ thiện!"Tài xế rộng lớn, trong mắt hiện lên chút bất an."–– Cho nên những tín ngưỡng đó trừ làm mọi người đối chọi với nhau ra thì cóchỗ tốt gì nữa chứ?"Liễu Bình nói."Ngươi không tin có thần linh à?"Tài xế hỏi."Cũng không phải, ta chủ trương có thực lực như thần linh rồi lại đi gặp chúngsẽ tương đối an toàn hơn –– Ngươi có thể nói là ta là người khá cẩn thận."Liễu Bình nói.Tài xế cười ha hả, một lúc lâu sau mới thở hổn hển nói: “Có được thực lực thầnlinh! Sao có thể! Hơn nữa tín ngưỡng thần linh là lựa chọn mà mỗi người nhấtđịnh phải đưa ra khi chào đời!"Liễu Bình thoáng trầm mặc, sau đó hỏi: “Ngươi có tâm nguyện gì hay không?"Cách đó không xa, ánh lửa lan tràn trên quảng trường, chiếu sáng cả đêm tối,chiếu sáng khuôn mặt của hai người.Tài xế mê mang thở dài, nói: “Trong thế giới này của chúng ta, binh khí lợi hạinhất trừ súng lục ra thì không còn gì khác, khoa học kỹ thuật thật sự quá lạchậu, chúng ta muốn làm ra máy móc nhưng lại hoài nghi có người nào cố ýkhông cho khoa học kỹ thuật liên tục tiến bộ –– Ta hy vọng có một ngày sẽ nhìnthấy binh khí lợi hại hơn cả súng lục.""Nguyện vọng này của người quá lớn, cho dù là thần linh cũng không thỏa mãnđược ngươi."ễLiễu Bình bật cười nói."-- Cho nên thần máy móc luôn không đáp lại chúng ta."Tài xế nhún vai nói.Liễu Bình suy nghĩ, sau đó rút khảm đao bên hông ra rồi nói: “Được rồi, ta sẽthỏa mãn nguyện vọng này của ngươi."Tài xế cười to rồi nói: “Khảm đao? Ngươi thật hài hước –– Từ từ, chẳng lẽngươi muốn cướp của xe này?"Liễu Bình nói: “Xem cho kỹ."Hắn mở cửa xe, thân thể chợt lóe rồi bay ra, cả người hóa thành một con hỏaphượng cao mấy chục mét, bay qua phía trên mảnh quảng trường đang cháy kia.Phượng hoàng bay múa ngay trên không trung, bỗng phun ra một ngụm gì đấyxuống đoàn thể võ trang phía dưới.Đám người kia nhìn chăm chú vào đó."Khảm đao!""Quái vật kia phun ra một khảm đao trên mặt đất!"Bọn họ lớn tiếng kêu la.Ánh lửa cháy bùng lên từ khám đao rồi bay lên, ầm ầm hóa thành một mảnhbiển lửa, bao phủ toàn bộ những thứ chung quanh.Một rồi lại một linh hồn bay lên trời cao từ biển lửa, đi đến thế giới chân thật đểđầu thai.Hỏa phượng đáp xuống, cái mỏ nhọn nhẹ nhàng tìm tòi, sau đó ngậm khảm đạorồi bay trở về xe tải, biến thành Liễu Bình và ngồi lại chỗ cũ lần nữa."Đạo này của ta thế nào?"Hắn hỏi.Tài xế liều mạng gật đầu."Muốn học không?"Liễu Bình tiếp tục hỏi.Tài xế do dự một chút rồi tiếp tục gật đầu."Đừng tin thần, sống sót rồi thì sớm muộn gì cũng có cơ hội."Liễu Bình nói.Câu nói vừa dứt.Một hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trước mặt hắn: “Ngươi thực hiệnnguyện vọng của một phàm nhân.""Sức mạnh của gió đã vượt qua giới hạn thức tỉnh thấp nhất.""Phong chi Pháp Tắc đã thức tỉnh.""Ngươi đã gom đủ sức mạnh của Địa, Thủy, Hỏa, Phong.""Bốn loại sức mạnh pháp tắc xa xưa đã bắt đầu công minh, sinh ra hiệu quả nhưsau:""Thuật Kỳ Quỷ: Sơ Ác.”."Trong vận mệnh hoàn toàn bị hủy diệt, người sẽ khiến tất cả sức mạnh của KỳQuỷ trở về với bốn loại căn bản, tìm thấy phương pháp ứng phó kẻ địch tươngứng.""Thuyết minh: Mỗi một giờ trôi qua, ngươi có thể lợi dụng sức mạnh của mộtloại pháp tắc."“--Sức mạnh Tứ Thánh không ngừng luân chuyển, sẽ hưởng ứng lời kêu gọi củangười vào bất cứ lúc nào.""Ngươi là chủ nhân của Tứ Thánh.""Xin tiếp tục tăng cường sức mạnh của Địa, Thủy, Hỏa, Phong, khi chúng trởnên càng mạnh thì người cũng đạt được sức mạnh pháp tắc Tứ Thánh càngmạnh."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình tiếp tục đứng ở ven đường đón xe.Một lát sau.Tên bầu trời.Kẻ cầm dù thấy vẫn luôn không có đáp lại nào thì lập tức bay đi.Nhưng thần Tội Ác kia vẫn đứng trên cầu đường sắt, mang vẻ mặt tiếc hận nhìnthi thể đầy đất.Lúc này có một chiếc xe tải lớn dừng lại bên cạnh Liễu Bình."Đi nơi nào?"Tài xế lớn tiếng hỏi."Rời khỏi nơi này, lát nữa tùy tiện tìm một chỗ thả ta xuống là được."Liễu Bình nói."Vậy đi lên đi."Tài xế nói."Cảm ơn."Xe tải đề máy, chở Liễu Bình chạy vào dòng xe cộ lần nữa, rời khỏi cây cầu sắtvà thần linh trên cầu càng ngày càng xa."Anh bạn này, sao nửa đêm nửa hôm người đứng xin đi nhờ xe ở ven đườngvậy? Nếu không phải tài xế giỏi võ hữu lực như ta thì không ai dám ngừng lạiđâu."Tài xế bắt chuyện."Ta đấy à, bị người ta đá, cứ đi loạn một hồi rồi không biết tại sao đi đến đêmkhuya."Liễu Bình nói.Oanh!Trong quảng trường phía trước bùng lên một luồng mây màu đen đỏ.Ngay sau đó là tiếng súng, tiếng kêu thảm thiết dày đặc.- - Các tín đồ thần linhđang giao chiến với nhau, muốn dựa theo ý chỉ của thần linh mà giết chết đốiphương."Đám cuồng tín đồ đáng chết!"Tài xế mắng một tiếng rồi tiếp theo đề tài trước đó: “Năm đó ta cũng giống nhưngươi, bị cô gái mình thích bỏ.""Hả?"Liễu Bình nói.ồ ầ ồ ầ"Nàng là tín đồ của ái thần, mà ta là tín đồ của thần máy móc, cả hai thật sự cóchút không thích hợp, nhưng điều thật sự làm ta và nàng chia tay là cha mẹnàng -- Cha nàng là tín đồ của thần tài phú, mẹ là tín đồ của thần cao quý, đềukhinh thường kẻ cuồng nhiệt đối với máy móc như ta."Tài xế nói."Tính ra cũng thật bất hạnh."Liễu Bình đồng tình nói."Như vậy còn đỡ, ta có một huynh đệ là tín đồ của thần Hắc Ám, vốn dĩ có tìnhcảm rất tốt với bạn gái, sau đó mới biết cả nhà bạn gái đều thờ phụng thầnQuang Minh -- Lúc hắn tới cửa nói ra tín ngưỡng thì thiếu chút nữa bị ngườinhà kia tể sống."Tài xế nói.Oanh –– Tiếng nổ càng kịch liệt vang lên, cả quốc lộ đều run run.Tấm cửa kính của xe tải nứt ra vài vết nứt."Thật đáng chết! Bọn họ điên rồi sao? Nơi đó là một loạt những viên cứu tế cônhi và hội từ thiện!"Tài xế rộng lớn, trong mắt hiện lên chút bất an."–– Cho nên những tín ngưỡng đó trừ làm mọi người đối chọi với nhau ra thì cóchỗ tốt gì nữa chứ?"Liễu Bình nói."Ngươi không tin có thần linh à?"Tài xế hỏi."Cũng không phải, ta chủ trương có thực lực như thần linh rồi lại đi gặp chúngsẽ tương đối an toàn hơn –– Ngươi có thể nói là ta là người khá cẩn thận."Liễu Bình nói.Tài xế cười ha hả, một lúc lâu sau mới thở hổn hển nói: “Có được thực lực thầnlinh! Sao có thể! Hơn nữa tín ngưỡng thần linh là lựa chọn mà mỗi người nhấtđịnh phải đưa ra khi chào đời!"Liễu Bình thoáng trầm mặc, sau đó hỏi: “Ngươi có tâm nguyện gì hay không?"Cách đó không xa, ánh lửa lan tràn trên quảng trường, chiếu sáng cả đêm tối,chiếu sáng khuôn mặt của hai người.Tài xế mê mang thở dài, nói: “Trong thế giới này của chúng ta, binh khí lợi hạinhất trừ súng lục ra thì không còn gì khác, khoa học kỹ thuật thật sự quá lạchậu, chúng ta muốn làm ra máy móc nhưng lại hoài nghi có người nào cố ýkhông cho khoa học kỹ thuật liên tục tiến bộ –– Ta hy vọng có một ngày sẽ nhìnthấy binh khí lợi hại hơn cả súng lục.""Nguyện vọng này của người quá lớn, cho dù là thần linh cũng không thỏa mãnđược ngươi."ễLiễu Bình bật cười nói."-- Cho nên thần máy móc luôn không đáp lại chúng ta."Tài xế nhún vai nói.Liễu Bình suy nghĩ, sau đó rút khảm đao bên hông ra rồi nói: “Được rồi, ta sẽthỏa mãn nguyện vọng này của ngươi."Tài xế cười to rồi nói: “Khảm đao? Ngươi thật hài hước –– Từ từ, chẳng lẽngươi muốn cướp của xe này?"Liễu Bình nói: “Xem cho kỹ."Hắn mở cửa xe, thân thể chợt lóe rồi bay ra, cả người hóa thành một con hỏaphượng cao mấy chục mét, bay qua phía trên mảnh quảng trường đang cháy kia.Phượng hoàng bay múa ngay trên không trung, bỗng phun ra một ngụm gì đấyxuống đoàn thể võ trang phía dưới.Đám người kia nhìn chăm chú vào đó."Khảm đao!""Quái vật kia phun ra một khảm đao trên mặt đất!"Bọn họ lớn tiếng kêu la.Ánh lửa cháy bùng lên từ khám đao rồi bay lên, ầm ầm hóa thành một mảnhbiển lửa, bao phủ toàn bộ những thứ chung quanh.Một rồi lại một linh hồn bay lên trời cao từ biển lửa, đi đến thế giới chân thật đểđầu thai.Hỏa phượng đáp xuống, cái mỏ nhọn nhẹ nhàng tìm tòi, sau đó ngậm khảm đạorồi bay trở về xe tải, biến thành Liễu Bình và ngồi lại chỗ cũ lần nữa."Đạo này của ta thế nào?"Hắn hỏi.Tài xế liều mạng gật đầu."Muốn học không?"Liễu Bình tiếp tục hỏi.Tài xế do dự một chút rồi tiếp tục gật đầu."Đừng tin thần, sống sót rồi thì sớm muộn gì cũng có cơ hội."Liễu Bình nói.Câu nói vừa dứt.Một hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trước mặt hắn: “Ngươi thực hiệnnguyện vọng của một phàm nhân.""Sức mạnh của gió đã vượt qua giới hạn thức tỉnh thấp nhất.""Phong chi Pháp Tắc đã thức tỉnh.""Ngươi đã gom đủ sức mạnh của Địa, Thủy, Hỏa, Phong.""Bốn loại sức mạnh pháp tắc xa xưa đã bắt đầu công minh, sinh ra hiệu quả nhưsau:""Thuật Kỳ Quỷ: Sơ Ác.”."Trong vận mệnh hoàn toàn bị hủy diệt, người sẽ khiến tất cả sức mạnh của KỳQuỷ trở về với bốn loại căn bản, tìm thấy phương pháp ứng phó kẻ địch tươngứng.""Thuyết minh: Mỗi một giờ trôi qua, ngươi có thể lợi dụng sức mạnh của mộtloại pháp tắc."“--Sức mạnh Tứ Thánh không ngừng luân chuyển, sẽ hưởng ứng lời kêu gọi củangười vào bất cứ lúc nào.""Ngươi là chủ nhân của Tứ Thánh.""Xin tiếp tục tăng cường sức mạnh của Địa, Thủy, Hỏa, Phong, khi chúng trởnên càng mạnh thì người cũng đạt được sức mạnh pháp tắc Tứ Thánh càngmạnh."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình tiếp tục đứng ở ven đường đón xe.Một lát sau.Tên bầu trời.Kẻ cầm dù thấy vẫn luôn không có đáp lại nào thì lập tức bay đi.Nhưng thần Tội Ác kia vẫn đứng trên cầu đường sắt, mang vẻ mặt tiếc hận nhìnthi thể đầy đất.Lúc này có một chiếc xe tải lớn dừng lại bên cạnh Liễu Bình."Đi nơi nào?"Tài xế lớn tiếng hỏi."Rời khỏi nơi này, lát nữa tùy tiện tìm một chỗ thả ta xuống là được."Liễu Bình nói."Vậy đi lên đi."Tài xế nói."Cảm ơn."Xe tải đề máy, chở Liễu Bình chạy vào dòng xe cộ lần nữa, rời khỏi cây cầu sắtvà thần linh trên cầu càng ngày càng xa."Anh bạn này, sao nửa đêm nửa hôm người đứng xin đi nhờ xe ở ven đườngvậy? Nếu không phải tài xế giỏi võ hữu lực như ta thì không ai dám ngừng lạiđâu."Tài xế bắt chuyện."Ta đấy à, bị người ta đá, cứ đi loạn một hồi rồi không biết tại sao đi đến đêmkhuya."Liễu Bình nói.Oanh!Trong quảng trường phía trước bùng lên một luồng mây màu đen đỏ.Ngay sau đó là tiếng súng, tiếng kêu thảm thiết dày đặc.- - Các tín đồ thần linhđang giao chiến với nhau, muốn dựa theo ý chỉ của thần linh mà giết chết đốiphương."Đám cuồng tín đồ đáng chết!"Tài xế mắng một tiếng rồi tiếp theo đề tài trước đó: “Năm đó ta cũng giống nhưngươi, bị cô gái mình thích bỏ.""Hả?"Liễu Bình nói.ồ ầ ồ ầ"Nàng là tín đồ của ái thần, mà ta là tín đồ của thần máy móc, cả hai thật sự cóchút không thích hợp, nhưng điều thật sự làm ta và nàng chia tay là cha mẹnàng -- Cha nàng là tín đồ của thần tài phú, mẹ là tín đồ của thần cao quý, đềukhinh thường kẻ cuồng nhiệt đối với máy móc như ta."Tài xế nói."Tính ra cũng thật bất hạnh."Liễu Bình đồng tình nói."Như vậy còn đỡ, ta có một huynh đệ là tín đồ của thần Hắc Ám, vốn dĩ có tìnhcảm rất tốt với bạn gái, sau đó mới biết cả nhà bạn gái đều thờ phụng thầnQuang Minh -- Lúc hắn tới cửa nói ra tín ngưỡng thì thiếu chút nữa bị ngườinhà kia tể sống."Tài xế nói.Oanh –– Tiếng nổ càng kịch liệt vang lên, cả quốc lộ đều run run.Tấm cửa kính của xe tải nứt ra vài vết nứt."Thật đáng chết! Bọn họ điên rồi sao? Nơi đó là một loạt những viên cứu tế cônhi và hội từ thiện!"Tài xế rộng lớn, trong mắt hiện lên chút bất an."–– Cho nên những tín ngưỡng đó trừ làm mọi người đối chọi với nhau ra thì cóchỗ tốt gì nữa chứ?"Liễu Bình nói."Ngươi không tin có thần linh à?"Tài xế hỏi."Cũng không phải, ta chủ trương có thực lực như thần linh rồi lại đi gặp chúngsẽ tương đối an toàn hơn –– Ngươi có thể nói là ta là người khá cẩn thận."Liễu Bình nói.Tài xế cười ha hả, một lúc lâu sau mới thở hổn hển nói: “Có được thực lực thầnlinh! Sao có thể! Hơn nữa tín ngưỡng thần linh là lựa chọn mà mỗi người nhấtđịnh phải đưa ra khi chào đời!"Liễu Bình thoáng trầm mặc, sau đó hỏi: “Ngươi có tâm nguyện gì hay không?"Cách đó không xa, ánh lửa lan tràn trên quảng trường, chiếu sáng cả đêm tối,chiếu sáng khuôn mặt của hai người.Tài xế mê mang thở dài, nói: “Trong thế giới này của chúng ta, binh khí lợi hạinhất trừ súng lục ra thì không còn gì khác, khoa học kỹ thuật thật sự quá lạchậu, chúng ta muốn làm ra máy móc nhưng lại hoài nghi có người nào cố ýkhông cho khoa học kỹ thuật liên tục tiến bộ –– Ta hy vọng có một ngày sẽ nhìnthấy binh khí lợi hại hơn cả súng lục.""Nguyện vọng này của người quá lớn, cho dù là thần linh cũng không thỏa mãnđược ngươi."ễLiễu Bình bật cười nói."-- Cho nên thần máy móc luôn không đáp lại chúng ta."Tài xế nhún vai nói.Liễu Bình suy nghĩ, sau đó rút khảm đao bên hông ra rồi nói: “Được rồi, ta sẽthỏa mãn nguyện vọng này của ngươi."Tài xế cười to rồi nói: “Khảm đao? Ngươi thật hài hước –– Từ từ, chẳng lẽngươi muốn cướp của xe này?"Liễu Bình nói: “Xem cho kỹ."Hắn mở cửa xe, thân thể chợt lóe rồi bay ra, cả người hóa thành một con hỏaphượng cao mấy chục mét, bay qua phía trên mảnh quảng trường đang cháy kia.Phượng hoàng bay múa ngay trên không trung, bỗng phun ra một ngụm gì đấyxuống đoàn thể võ trang phía dưới.Đám người kia nhìn chăm chú vào đó."Khảm đao!""Quái vật kia phun ra một khảm đao trên mặt đất!"Bọn họ lớn tiếng kêu la.Ánh lửa cháy bùng lên từ khám đao rồi bay lên, ầm ầm hóa thành một mảnhbiển lửa, bao phủ toàn bộ những thứ chung quanh.Một rồi lại một linh hồn bay lên trời cao từ biển lửa, đi đến thế giới chân thật đểđầu thai.Hỏa phượng đáp xuống, cái mỏ nhọn nhẹ nhàng tìm tòi, sau đó ngậm khảm đạorồi bay trở về xe tải, biến thành Liễu Bình và ngồi lại chỗ cũ lần nữa."Đạo này của ta thế nào?"Hắn hỏi.Tài xế liều mạng gật đầu."Muốn học không?"Liễu Bình tiếp tục hỏi.Tài xế do dự một chút rồi tiếp tục gật đầu."Đừng tin thần, sống sót rồi thì sớm muộn gì cũng có cơ hội."Liễu Bình nói.Câu nói vừa dứt.Một hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trước mặt hắn: “Ngươi thực hiệnnguyện vọng của một phàm nhân.""Sức mạnh của gió đã vượt qua giới hạn thức tỉnh thấp nhất.""Phong chi Pháp Tắc đã thức tỉnh.""Ngươi đã gom đủ sức mạnh của Địa, Thủy, Hỏa, Phong.""Bốn loại sức mạnh pháp tắc xa xưa đã bắt đầu công minh, sinh ra hiệu quả nhưsau:""Thuật Kỳ Quỷ: Sơ Ác.”."Trong vận mệnh hoàn toàn bị hủy diệt, người sẽ khiến tất cả sức mạnh của KỳQuỷ trở về với bốn loại căn bản, tìm thấy phương pháp ứng phó kẻ địch tươngứng.""Thuyết minh: Mỗi một giờ trôi qua, ngươi có thể lợi dụng sức mạnh của mộtloại pháp tắc."“--Sức mạnh Tứ Thánh không ngừng luân chuyển, sẽ hưởng ứng lời kêu gọi củangười vào bất cứ lúc nào.""Ngươi là chủ nhân của Tứ Thánh.""Xin tiếp tục tăng cường sức mạnh của Địa, Thủy, Hỏa, Phong, khi chúng trởnên càng mạnh thì người cũng đạt được sức mạnh pháp tắc Tứ Thánh càngmạnh."