"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 648: Đấu một trận!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bên kia.Lão giả hắc y, Nhan Minh và Tiên Tri đang đứng ở một bến đò.Tiếng còi hơi nặng nề dài dòng vang lên.Một chiếc phà chậm rãi chạy tới trên con sông, sắp cập bờ."Đi, đối diện con sông là một nửa địa vực còn lại của thành phố, quái vật kiacòn chưa đuổi tới nơi này, chúng ta lập tức đi qua hợp mặt với thần HuyễnMộng."Tiên Tri nói."Vì sao phải hành động bằng thân thể phàm nhân?"Nhan Minh khó hiểu mà hỏi."Như vậy mới an toàn."Tiên Tri mịt mờ nói.Hai người bước lên phà.Lão giả hắc y đang muốn đuổi theo thì vẻ mặt khẽ động, sau đó đứng lại ở bênbờ."Tới đây, Tội Phạt."Nhan Minh hô."Các ngươi đi trước, ta có một chút việc tư phải xử lý."Lão giả hắc y nói.Tiên Tri nhìn hắn thật sâu một hồi, nói: “Hiện tại gia nhập chiến đấu, chỉ sợkhông phải chuyện gì tốt.""Ta biết, nhưng ta cũng không phải vì chiến thắng, mà là đang yểm hộ."Lão giả hắc y nói."Các ngươi đi nhanh đi."Hắn thúc giục."Được, ta sẽ gặp lại người vào thời khắc nào đó trong tương lai."Tiên Tri nói.Lão giả hắc y gật gật đầu, bỗng nhìn về phía Nhan Minh và nói: “Không biết cóthể thêm chút thần lực của ngươi cho ta hay không?""Sức mạnh duyên mệnh? Được!"Nhan Minh không cần nghĩ ngợi đã thả ra một thần quang, để nó rơi vào thânthể lão giả hắc y.Phà dừng lại vài phút, sau đó chậm rãi rời đi.Lúc này lão giả hắc y mới xoay người, nhẹ nhàng điểm điểm lên ngực củamình.- - Hắn thoát khỏi thân thể phàm nhân, lại hóa thành thần linh lần nữa, sauđó yên lặng chờ đợi ở nơi này.Thời gian chậm rãi trôi đi.Trong bóng đêm, một bóng người từ từ đi tới.Đó là một nam tử cầm dù đen, thân trên gã trần trụi, để lộ ra những phù vănmàu đen chi chít."Thần Tội Phạt, một trong tứ thần Tử Vong, người đang chờ ta ở chỗ này?"Kẻ cầm dù hỏi."Đúng vậy, thật ra ta có chút tò mò đối với ngươi."Lão giả hắc y nói."Ngươi muốn biết cái gì từ ta?"Kẻ cầm dù hỏi."Sức mạnh Kỳ Quỷ có rất nhiều loại, nhất định người nắm giữ sức mạnh KỳQuỷ cường đại nào đó vượt qua đám thần linh chúng ta, vì thế mới có thể làmđược chuyện như vậy... Vậy phải làm sao mới có thể giết chết ngươi?"Lão giả hắc y không nhanh không chậm mà nói.Kẻ cầm dù trầm mặc một hồi.Ở phía sau gã, một rồi lại một thần linh xuất hiện, đứng thành một hàng dài, mặtkhông có cảm xúc mà nhìn về phía lão giả hắc y."Thật ra vấn đề này không tồn tại."Kẻ cầm dù đáp."Vì sao?"Lão giả hắc y hỏi."Đối với ta mà nói sức mạnh mà các ngươi tha thiết ước mơ chỉ là một loại tồntại tự nhiên, nó là chủ nhân của các ngươi, lại là nô bộc của ta."Kẻ cầm dù đáp."Ngươi đã cao cao tại thượng như thế, vì sao phải tới đối phó những tồn tại nhỏbé như chúng ta?"Lão giả hắc y hỏi."Đại khái là vì... Nhàm chán."Kẻ cầm dù đáp."Có thể nói cụ thể một chút không."Lão giả hắc y hỏi.ấ ế ế"Thật vất vả mới tìm được một cây thân trụ hoàn chỉnh như thế, cho nên tới giếtthử xem."Kẻ cầm dù đáp.Lão giả hắc y vươn đôi tay ra rồi dùng sức nắm chặt.Một thanh trường đao vô hình thoáng hiện, rồi lại hoàn toàn đi vào hư khônglần nữa.Hư Vô Chi Nhận!"Nếu nhàm chán, vậy chúng ta tìm chút việc vui xem thế nào?"Lão giả hắc y nói."Tất nhiên muốn làm gì cũng được, nhưng hãy nhớ kỹ, linh hồn của người sẽthuộc về ta."Kẻ cầm dù nói.Im lặng một giây.Trong phút chốc, thế giới biến mất rồi lại xuất hiện lần nữa.Là Đấu Trường Hư Không Thành Giới! Trên mặt lão giả hắc y bỗng xuất hiệnmột cái mặt nạ quỷ dị.Tất cả thần linh nhìn chăm chú vào hắn đều phát ra tiếng than nhẹ thống khổ,sôi nổi lui về phía sau vài bước.Ma Diện Niệm Đao! Tên người Kẻ cầm dù hiện ra một phù văn màu đen, độtnhiên tan vỡ ngay trên không trung."Chiêu thức không tồi, hình như còn thử lẫn vào đa trọng pháp tắc, còn cókhông gian tiến bộ."Kẻ cầm dù khen."Đương nhiên."Lão giả hắc y trầm thấp mà nói.Sau lưng hắn dần xuất hiện một con mắt dựng thẳng thật lớn, chậm rãi hoạtđộng hướng tới toàn bộ thế giới.Ầm ầm ầm –– Nơi mà con mắt đó nhìn chăm chú đều lần lượt sụp xuống, hóathành bột mịn vô biên, hoàn toàn biến mất tăm hơi.Thế giới bắt đầu trở nên trống rỗng.Mà những thần linh đó sôi nổi dùng ra đủ loại thủ đoạn để chống đỡ công kíchthần hồn của con mắt kia.Kẻ cầm dù quay đầu lại nhìn thoáng qua."Thật đáng buồn, rõ ràng mỗi một thần linh đều có năng lực không tồi, nhưnglại bị ngươi ngăn chặn trước."Gã tùy ý bình luận.ế ồ ế"Ta đã chứng kiến thực lực của bọn chúng rồi cải tiến đạo thuật một chút."Lão giả hắc y nói, sau đó nhẹ nhàng dụng Hư Vô Chi Nhận trong tay lên.Ông -- Tiếng đao rất nhanh như mưa rào gào thét lao đi, hóa thành trận cuồngphong thổi quét toàn bộ hư không.Tất cả thần linh bị gió thổi bay đi, mà cuồng phong liên miên không dứt, càngngày càng mãnh liệt, khiến cho đám thần linh căn bản không thể trở về chiếntrường.Kẻ cầm dù vẫn đứng trong hư không không nhúc nhích, trên người hiện ra mấycái phù văn màu đen, bỗng cấu thành một tấm khiêng khổng lồ xoay tròn ngănchặn cuồng phong."Dung nhập sức mạnh ánh sáng, thiết cát và Tội Phạt, Tử Thần, người thật làthiên tài dùng đao –– Thức này gọi là gì?"Kẻ cầm dù nhẹ nhàng hỏi."Chân Không Trảm Pháp: Loạn Kiếp Chi Phong."Lão giả hắc y nói.Kẻ cầm dù quay đầu lại liếc nhìn một cái, chỉ thấy tất cả thần linh đều đangchống đỡ ngọn gió kia, đồng thời còn phải ngăn chặn con mắt dựng thẳng saulưng Tử Thần, gã không khỏi lộ ra vẻ mặt hoài nghi.Chỉ một người lại có thể giành trước một bước, phong bế công kích của tất cảcác thần linh.Chúng thần linh mạnh đến mấy mà không có cơ hội ra tay thì cũng uổng phí!"Ngươi thật sự là Tử Thần sao?"Kẻ cầm dù hỏi."Vậy ngươi lại là cái gì?"Lão giả hắc y hỏi."Ta? Ta cũng không biết mình là cái gì -- Coi như nể mặt người có thực lực nhưvậy, để người chứng kiến một chút cũng không sao."Kẻ cầm dù nhẹ nhàng xếp dù đen lại.Phù văn màu đen trên người gã không ngừng mấp máy."Mỗi một phù văn trong đó đều có sức mạnh Kỳ Quỷ vô biên, lúc trước Vua KỳQuỷ muốn dựa vào chúng để phong ấn ta -- “Ta rất cảm ơn hắn.""Bởi vì sau khi sức mạnh bị phong ấn, ta lại sinh ra thần trí của đám chúng sinhnhư các người, có thể cảm nhận được rốt cục làm chúng sinh và sinh mệnh KỳQuỷ là loại thể nghiệm như thế nào."Oanh! Số lượng phù văn màu đen vô biên tản ra.Thân thể Kẻ cầm dù bắt đầu không ngừng biến hóa.ềGã nhanh chóng hóa thành một ngón tay thật dài, thật lớn, nhẹ nhàng chỉ vềhướng lão giả hắc y
Bên kia.
Lão giả hắc y, Nhan Minh và Tiên Tri đang đứng ở một bến đò.
Tiếng còi hơi nặng nề dài dòng vang lên.
Một chiếc phà chậm rãi chạy tới trên con sông, sắp cập bờ.
"Đi, đối diện con sông là một nửa địa vực còn lại của thành phố, quái vật kia
còn chưa đuổi tới nơi này, chúng ta lập tức đi qua hợp mặt với thần Huyễn
Mộng."
Tiên Tri nói.
"Vì sao phải hành động bằng thân thể phàm nhân?"
Nhan Minh khó hiểu mà hỏi.
"Như vậy mới an toàn."
Tiên Tri mịt mờ nói.
Hai người bước lên phà.
Lão giả hắc y đang muốn đuổi theo thì vẻ mặt khẽ động, sau đó đứng lại ở bên
bờ.
"Tới đây, Tội Phạt."
Nhan Minh hô.
"Các ngươi đi trước, ta có một chút việc tư phải xử lý."
Lão giả hắc y nói.
Tiên Tri nhìn hắn thật sâu một hồi, nói: “Hiện tại gia nhập chiến đấu, chỉ sợ
không phải chuyện gì tốt."
"Ta biết, nhưng ta cũng không phải vì chiến thắng, mà là đang yểm hộ."
Lão giả hắc y nói.
"Các ngươi đi nhanh đi."
Hắn thúc giục.
"Được, ta sẽ gặp lại người vào thời khắc nào đó trong tương lai."
Tiên Tri nói.
Lão giả hắc y gật gật đầu, bỗng nhìn về phía Nhan Minh và nói: “Không biết có
thể thêm chút thần lực của ngươi cho ta hay không?"
"Sức mạnh duyên mệnh? Được!"
Nhan Minh không cần nghĩ ngợi đã thả ra một thần quang, để nó rơi vào thân
thể lão giả hắc y.
Phà dừng lại vài phút, sau đó chậm rãi rời đi.
Lúc này lão giả hắc y mới xoay người, nhẹ nhàng điểm điểm lên ngực của
mình.- - Hắn thoát khỏi thân thể phàm nhân, lại hóa thành thần linh lần nữa, sau
đó yên lặng chờ đợi ở nơi này.
Thời gian chậm rãi trôi đi.
Trong bóng đêm, một bóng người từ từ đi tới.
Đó là một nam tử cầm dù đen, thân trên gã trần trụi, để lộ ra những phù văn
màu đen chi chít.
"Thần Tội Phạt, một trong tứ thần Tử Vong, người đang chờ ta ở chỗ này?"
Kẻ cầm dù hỏi.
"Đúng vậy, thật ra ta có chút tò mò đối với ngươi."
Lão giả hắc y nói.
"Ngươi muốn biết cái gì từ ta?"
Kẻ cầm dù hỏi.
"Sức mạnh Kỳ Quỷ có rất nhiều loại, nhất định người nắm giữ sức mạnh Kỳ
Quỷ cường đại nào đó vượt qua đám thần linh chúng ta, vì thế mới có thể làm
được chuyện như vậy... Vậy phải làm sao mới có thể giết chết ngươi?"
Lão giả hắc y không nhanh không chậm mà nói.
Kẻ cầm dù trầm mặc một hồi.
Ở phía sau gã, một rồi lại một thần linh xuất hiện, đứng thành một hàng dài, mặt
không có cảm xúc mà nhìn về phía lão giả hắc y.
"Thật ra vấn đề này không tồn tại."
Kẻ cầm dù đáp.
"Vì sao?"
Lão giả hắc y hỏi.
"Đối với ta mà nói sức mạnh mà các ngươi tha thiết ước mơ chỉ là một loại tồn
tại tự nhiên, nó là chủ nhân của các ngươi, lại là nô bộc của ta."
Kẻ cầm dù đáp.
"Ngươi đã cao cao tại thượng như thế, vì sao phải tới đối phó những tồn tại nhỏ
bé như chúng ta?"
Lão giả hắc y hỏi.
"Đại khái là vì... Nhàm chán."
Kẻ cầm dù đáp.
"Có thể nói cụ thể một chút không."
Lão giả hắc y hỏi.
ấ ế ế
"Thật vất vả mới tìm được một cây thân trụ hoàn chỉnh như thế, cho nên tới giết
thử xem."
Kẻ cầm dù đáp.
Lão giả hắc y vươn đôi tay ra rồi dùng sức nắm chặt.
Một thanh trường đao vô hình thoáng hiện, rồi lại hoàn toàn đi vào hư không
lần nữa.
Hư Vô Chi Nhận!
"Nếu nhàm chán, vậy chúng ta tìm chút việc vui xem thế nào?"
Lão giả hắc y nói.
"Tất nhiên muốn làm gì cũng được, nhưng hãy nhớ kỹ, linh hồn của người sẽ
thuộc về ta."
Kẻ cầm dù nói.
Im lặng một giây.
Trong phút chốc, thế giới biến mất rồi lại xuất hiện lần nữa.
Là Đấu Trường Hư Không Thành Giới! Trên mặt lão giả hắc y bỗng xuất hiện
một cái mặt nạ quỷ dị.
Tất cả thần linh nhìn chăm chú vào hắn đều phát ra tiếng than nhẹ thống khổ,
sôi nổi lui về phía sau vài bước.
Ma Diện Niệm Đao! Tên người Kẻ cầm dù hiện ra một phù văn màu đen, đột
nhiên tan vỡ ngay trên không trung.
"Chiêu thức không tồi, hình như còn thử lẫn vào đa trọng pháp tắc, còn có
không gian tiến bộ."
Kẻ cầm dù khen.
"Đương nhiên."
Lão giả hắc y trầm thấp mà nói.
Sau lưng hắn dần xuất hiện một con mắt dựng thẳng thật lớn, chậm rãi hoạt
động hướng tới toàn bộ thế giới.
Ầm ầm ầm –– Nơi mà con mắt đó nhìn chăm chú đều lần lượt sụp xuống, hóa
thành bột mịn vô biên, hoàn toàn biến mất tăm hơi.
Thế giới bắt đầu trở nên trống rỗng.
Mà những thần linh đó sôi nổi dùng ra đủ loại thủ đoạn để chống đỡ công kích
thần hồn của con mắt kia.
Kẻ cầm dù quay đầu lại nhìn thoáng qua.
"Thật đáng buồn, rõ ràng mỗi một thần linh đều có năng lực không tồi, nhưng
lại bị ngươi ngăn chặn trước."
Gã tùy ý bình luận.
ế ồ ế
"Ta đã chứng kiến thực lực của bọn chúng rồi cải tiến đạo thuật một chút."
Lão giả hắc y nói, sau đó nhẹ nhàng dụng Hư Vô Chi Nhận trong tay lên.
Ông -- Tiếng đao rất nhanh như mưa rào gào thét lao đi, hóa thành trận cuồng
phong thổi quét toàn bộ hư không.
Tất cả thần linh bị gió thổi bay đi, mà cuồng phong liên miên không dứt, càng
ngày càng mãnh liệt, khiến cho đám thần linh căn bản không thể trở về chiến
trường.
Kẻ cầm dù vẫn đứng trong hư không không nhúc nhích, trên người hiện ra mấy
cái phù văn màu đen, bỗng cấu thành một tấm khiêng khổng lồ xoay tròn ngăn
chặn cuồng phong.
"Dung nhập sức mạnh ánh sáng, thiết cát và Tội Phạt, Tử Thần, người thật là
thiên tài dùng đao –– Thức này gọi là gì?"
Kẻ cầm dù nhẹ nhàng hỏi.
"Chân Không Trảm Pháp: Loạn Kiếp Chi Phong."
Lão giả hắc y nói.
Kẻ cầm dù quay đầu lại liếc nhìn một cái, chỉ thấy tất cả thần linh đều đang
chống đỡ ngọn gió kia, đồng thời còn phải ngăn chặn con mắt dựng thẳng sau
lưng Tử Thần, gã không khỏi lộ ra vẻ mặt hoài nghi.
Chỉ một người lại có thể giành trước một bước, phong bế công kích của tất cả
các thần linh.
Chúng thần linh mạnh đến mấy mà không có cơ hội ra tay thì cũng uổng phí!
"Ngươi thật sự là Tử Thần sao?"
Kẻ cầm dù hỏi.
"Vậy ngươi lại là cái gì?"
Lão giả hắc y hỏi.
"Ta? Ta cũng không biết mình là cái gì -- Coi như nể mặt người có thực lực như
vậy, để người chứng kiến một chút cũng không sao."
Kẻ cầm dù nhẹ nhàng xếp dù đen lại.
Phù văn màu đen trên người gã không ngừng mấp máy.
"Mỗi một phù văn trong đó đều có sức mạnh Kỳ Quỷ vô biên, lúc trước Vua Kỳ
Quỷ muốn dựa vào chúng để phong ấn ta -- “Ta rất cảm ơn hắn."
"Bởi vì sau khi sức mạnh bị phong ấn, ta lại sinh ra thần trí của đám chúng sinh
như các người, có thể cảm nhận được rốt cục làm chúng sinh và sinh mệnh Kỳ
Quỷ là loại thể nghiệm như thế nào."
Oanh! Số lượng phù văn màu đen vô biên tản ra.
Thân thể Kẻ cầm dù bắt đầu không ngừng biến hóa.
ề
Gã nhanh chóng hóa thành một ngón tay thật dài, thật lớn, nhẹ nhàng chỉ về
hướng lão giả hắc y
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bên kia.Lão giả hắc y, Nhan Minh và Tiên Tri đang đứng ở một bến đò.Tiếng còi hơi nặng nề dài dòng vang lên.Một chiếc phà chậm rãi chạy tới trên con sông, sắp cập bờ."Đi, đối diện con sông là một nửa địa vực còn lại của thành phố, quái vật kiacòn chưa đuổi tới nơi này, chúng ta lập tức đi qua hợp mặt với thần HuyễnMộng."Tiên Tri nói."Vì sao phải hành động bằng thân thể phàm nhân?"Nhan Minh khó hiểu mà hỏi."Như vậy mới an toàn."Tiên Tri mịt mờ nói.Hai người bước lên phà.Lão giả hắc y đang muốn đuổi theo thì vẻ mặt khẽ động, sau đó đứng lại ở bênbờ."Tới đây, Tội Phạt."Nhan Minh hô."Các ngươi đi trước, ta có một chút việc tư phải xử lý."Lão giả hắc y nói.Tiên Tri nhìn hắn thật sâu một hồi, nói: “Hiện tại gia nhập chiến đấu, chỉ sợkhông phải chuyện gì tốt.""Ta biết, nhưng ta cũng không phải vì chiến thắng, mà là đang yểm hộ."Lão giả hắc y nói."Các ngươi đi nhanh đi."Hắn thúc giục."Được, ta sẽ gặp lại người vào thời khắc nào đó trong tương lai."Tiên Tri nói.Lão giả hắc y gật gật đầu, bỗng nhìn về phía Nhan Minh và nói: “Không biết cóthể thêm chút thần lực của ngươi cho ta hay không?""Sức mạnh duyên mệnh? Được!"Nhan Minh không cần nghĩ ngợi đã thả ra một thần quang, để nó rơi vào thânthể lão giả hắc y.Phà dừng lại vài phút, sau đó chậm rãi rời đi.Lúc này lão giả hắc y mới xoay người, nhẹ nhàng điểm điểm lên ngực củamình.- - Hắn thoát khỏi thân thể phàm nhân, lại hóa thành thần linh lần nữa, sauđó yên lặng chờ đợi ở nơi này.Thời gian chậm rãi trôi đi.Trong bóng đêm, một bóng người từ từ đi tới.Đó là một nam tử cầm dù đen, thân trên gã trần trụi, để lộ ra những phù vănmàu đen chi chít."Thần Tội Phạt, một trong tứ thần Tử Vong, người đang chờ ta ở chỗ này?"Kẻ cầm dù hỏi."Đúng vậy, thật ra ta có chút tò mò đối với ngươi."Lão giả hắc y nói."Ngươi muốn biết cái gì từ ta?"Kẻ cầm dù hỏi."Sức mạnh Kỳ Quỷ có rất nhiều loại, nhất định người nắm giữ sức mạnh KỳQuỷ cường đại nào đó vượt qua đám thần linh chúng ta, vì thế mới có thể làmđược chuyện như vậy... Vậy phải làm sao mới có thể giết chết ngươi?"Lão giả hắc y không nhanh không chậm mà nói.Kẻ cầm dù trầm mặc một hồi.Ở phía sau gã, một rồi lại một thần linh xuất hiện, đứng thành một hàng dài, mặtkhông có cảm xúc mà nhìn về phía lão giả hắc y."Thật ra vấn đề này không tồn tại."Kẻ cầm dù đáp."Vì sao?"Lão giả hắc y hỏi."Đối với ta mà nói sức mạnh mà các ngươi tha thiết ước mơ chỉ là một loại tồntại tự nhiên, nó là chủ nhân của các ngươi, lại là nô bộc của ta."Kẻ cầm dù đáp."Ngươi đã cao cao tại thượng như thế, vì sao phải tới đối phó những tồn tại nhỏbé như chúng ta?"Lão giả hắc y hỏi."Đại khái là vì... Nhàm chán."Kẻ cầm dù đáp."Có thể nói cụ thể một chút không."Lão giả hắc y hỏi.ấ ế ế"Thật vất vả mới tìm được một cây thân trụ hoàn chỉnh như thế, cho nên tới giếtthử xem."Kẻ cầm dù đáp.Lão giả hắc y vươn đôi tay ra rồi dùng sức nắm chặt.Một thanh trường đao vô hình thoáng hiện, rồi lại hoàn toàn đi vào hư khônglần nữa.Hư Vô Chi Nhận!"Nếu nhàm chán, vậy chúng ta tìm chút việc vui xem thế nào?"Lão giả hắc y nói."Tất nhiên muốn làm gì cũng được, nhưng hãy nhớ kỹ, linh hồn của người sẽthuộc về ta."Kẻ cầm dù nói.Im lặng một giây.Trong phút chốc, thế giới biến mất rồi lại xuất hiện lần nữa.Là Đấu Trường Hư Không Thành Giới! Trên mặt lão giả hắc y bỗng xuất hiệnmột cái mặt nạ quỷ dị.Tất cả thần linh nhìn chăm chú vào hắn đều phát ra tiếng than nhẹ thống khổ,sôi nổi lui về phía sau vài bước.Ma Diện Niệm Đao! Tên người Kẻ cầm dù hiện ra một phù văn màu đen, độtnhiên tan vỡ ngay trên không trung."Chiêu thức không tồi, hình như còn thử lẫn vào đa trọng pháp tắc, còn cókhông gian tiến bộ."Kẻ cầm dù khen."Đương nhiên."Lão giả hắc y trầm thấp mà nói.Sau lưng hắn dần xuất hiện một con mắt dựng thẳng thật lớn, chậm rãi hoạtđộng hướng tới toàn bộ thế giới.Ầm ầm ầm –– Nơi mà con mắt đó nhìn chăm chú đều lần lượt sụp xuống, hóathành bột mịn vô biên, hoàn toàn biến mất tăm hơi.Thế giới bắt đầu trở nên trống rỗng.Mà những thần linh đó sôi nổi dùng ra đủ loại thủ đoạn để chống đỡ công kíchthần hồn của con mắt kia.Kẻ cầm dù quay đầu lại nhìn thoáng qua."Thật đáng buồn, rõ ràng mỗi một thần linh đều có năng lực không tồi, nhưnglại bị ngươi ngăn chặn trước."Gã tùy ý bình luận.ế ồ ế"Ta đã chứng kiến thực lực của bọn chúng rồi cải tiến đạo thuật một chút."Lão giả hắc y nói, sau đó nhẹ nhàng dụng Hư Vô Chi Nhận trong tay lên.Ông -- Tiếng đao rất nhanh như mưa rào gào thét lao đi, hóa thành trận cuồngphong thổi quét toàn bộ hư không.Tất cả thần linh bị gió thổi bay đi, mà cuồng phong liên miên không dứt, càngngày càng mãnh liệt, khiến cho đám thần linh căn bản không thể trở về chiếntrường.Kẻ cầm dù vẫn đứng trong hư không không nhúc nhích, trên người hiện ra mấycái phù văn màu đen, bỗng cấu thành một tấm khiêng khổng lồ xoay tròn ngănchặn cuồng phong."Dung nhập sức mạnh ánh sáng, thiết cát và Tội Phạt, Tử Thần, người thật làthiên tài dùng đao –– Thức này gọi là gì?"Kẻ cầm dù nhẹ nhàng hỏi."Chân Không Trảm Pháp: Loạn Kiếp Chi Phong."Lão giả hắc y nói.Kẻ cầm dù quay đầu lại liếc nhìn một cái, chỉ thấy tất cả thần linh đều đangchống đỡ ngọn gió kia, đồng thời còn phải ngăn chặn con mắt dựng thẳng saulưng Tử Thần, gã không khỏi lộ ra vẻ mặt hoài nghi.Chỉ một người lại có thể giành trước một bước, phong bế công kích của tất cảcác thần linh.Chúng thần linh mạnh đến mấy mà không có cơ hội ra tay thì cũng uổng phí!"Ngươi thật sự là Tử Thần sao?"Kẻ cầm dù hỏi."Vậy ngươi lại là cái gì?"Lão giả hắc y hỏi."Ta? Ta cũng không biết mình là cái gì -- Coi như nể mặt người có thực lực nhưvậy, để người chứng kiến một chút cũng không sao."Kẻ cầm dù nhẹ nhàng xếp dù đen lại.Phù văn màu đen trên người gã không ngừng mấp máy."Mỗi một phù văn trong đó đều có sức mạnh Kỳ Quỷ vô biên, lúc trước Vua KỳQuỷ muốn dựa vào chúng để phong ấn ta -- “Ta rất cảm ơn hắn.""Bởi vì sau khi sức mạnh bị phong ấn, ta lại sinh ra thần trí của đám chúng sinhnhư các người, có thể cảm nhận được rốt cục làm chúng sinh và sinh mệnh KỳQuỷ là loại thể nghiệm như thế nào."Oanh! Số lượng phù văn màu đen vô biên tản ra.Thân thể Kẻ cầm dù bắt đầu không ngừng biến hóa.ềGã nhanh chóng hóa thành một ngón tay thật dài, thật lớn, nhẹ nhàng chỉ vềhướng lão giả hắc y