"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 663: Tìm kiếm
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình đang lẳng lặng suy nghĩ thì phía sau bỗng xuất hiện bảy tám namnhân cầm súng trong tay."Các ngươi muốn dùng sách này à?"Liễu Bình lui qua một bên."Không, thật ra chúng ta muốn tìm ngươi."Một nam tử giơ súng tự động trong tay lên.Liễu Bình nhìn thoáng qua.Không tồi, thế giới này đã đột phá hạn chế súng lục, súng ống phát triển rấtnhanh.Có Quyển Sách Đáy Biển trợ giúp, bọn họ thành lập nên một thế giới sau khivăn minh bị hủy diệt, hơn nữa còn ham thích cải tạo thân thể.Vì sao phải cải tạo thân thế? Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì mấy người đối diệnlại mở miệng: “Hắc hắc, đã trễ thế này còn có người tới tìm Quyển Sách ĐáyBiển, có thể thấy là một kẻ nhát gan.""Tên người nhất định có tiền -- Tốt nhất là vàng!""Giao hết tiền ra đây, đừng giả bộ có được cơ thể nhân tạo cường đại, vừa rồi tađã rà quét, thân thể ngươi là phàm nhân triệt triệt để để."Mấy người đó bao vây lấy Liễu Bình.Liễu Bình mỏi mệt thở dài, ấn tay lên Quyển Sách Đáy Biển lần nữa."Lãnh một ít vàng đi."Hắn yên lặng nói trong lòng.Quyển Sách Đáy Biển chấn động, trên trang sách nhanh chóng hiện ra một hàngchữ nhỏ: “Ngài cần bao nhiêu?"Liễu Bình nói: “Có thể giải vậy là đủ rồi.""Tuân mệnh."Tất cả chữ nhỏ biến mất.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Không trung bỗng xuất hiện một ánh hào quangvàng rực rỡ, trông có vẻ nguy nga như núi.Ầm ầm ầm ầm! !! Núi vàng rơi ầm xuống, hung hãn mà giáng xuống quảngtrường, làm cuồng phong và bụi đất bay tung lên.Liễu Bình ngẩn ra một lát, nhịn không được mà nói: “... Ta chỉ muốn một chútvàng giải vây để tống cổ bọn họ thôi."Một hàng chữ nhỏ xuất hiện trên Quyển Sách Đáy Biển: “Đã giải vây."ễ ể ể ấLiễu Bình nhìn Quyển Sách Đáy Biển, lại nhìn ngọn núi vàng cao ngất trongmây kia."Lại đè chết người... Ai, vì sao ta nói là “lại"chứ?"Liễu Bình lẩm bẩm nói.Hắn lắc đầu, nhìn thoáng qua ngọn núi vàng kia.Ma thuật Kỳ Quỷ-- Vô! Chỉ một thoáng, không thấy núi vàng đâu nữa.Trên quảng trường khôi phục một mảnh yên tĩnh.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình đang lẳng lặng suy nghĩ thì phía sau bỗng xuất hiện bảy tám namnhân cầm súng trong tay."Các ngươi muốn dùng sách này à?"Liễu Bình lui qua một bên."Không, thật ra chúng ta muốn tìm ngươi."Một nam tử giơ súng tự động trong tay lên.Liễu Bình nhìn thoáng qua.Không tồi, thế giới này đã đột phá hạn chế súng lục, súng ống phát triển rấtnhanh.Có Quyển Sách Đáy Biển trợ giúp, bọn họ thành lập nên một thế giới sau khivăn minh bị hủy diệt, hơn nữa còn ham thích cải tạo thân thể.Vì sao phải cải tạo thân thế? Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì mấy người đối diệnlại mở miệng: “Hắc hắc, đã trễ thế này còn có người tới tìm Quyển Sách ĐáyBiển, có thể thấy là một kẻ nhát gan.""Tên người nhất định có tiền -- Tốt nhất là vàng!""Giao hết tiền ra đây, đừng giả bộ có được cơ thể nhân tạo cường đại, vừa rồi tađã rà quét, thân thể ngươi là phàm nhân triệt triệt để để."Mấy người đó bao vây lấy Liễu Bình.Liễu Bình mỏi mệt thở dài, ấn tay lên Quyển Sách Đáy Biển lần nữa."Lãnh một ít vàng đi."Hắn yên lặng nói trong lòng.Quyển Sách Đáy Biển chấn động, trên trang sách nhanh chóng hiện ra một hàngchữ nhỏ: “Ngài cần bao nhiêu?"Liễu Bình nói: “Có thể giải vậy là đủ rồi.""Tuân mệnh."Tất cả chữ nhỏ biến mất.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Không trung bỗng xuất hiện một ánh hào quangvàng rực rỡ, trông có vẻ nguy nga như núi.Ầm ầm ầm ầm! !! Núi vàng rơi ầm xuống, hung hãn mà giáng xuống quảngtrường, làm cuồng phong và bụi đất bay tung lên.Liễu Bình ngẩn ra một lát, nhịn không được mà nói: “... Ta chỉ muốn một chútvàng giải vây để tống cổ bọn họ thôi."Một hàng chữ nhỏ xuất hiện trên Quyển Sách Đáy Biển: “Đã giải vây."ễ ể ể ấLiễu Bình nhìn Quyển Sách Đáy Biển, lại nhìn ngọn núi vàng cao ngất trongmây kia."Lại đè chết người... Ai, vì sao ta nói là “lại"chứ?"Liễu Bình lẩm bẩm nói.Hắn lắc đầu, nhìn thoáng qua ngọn núi vàng kia.Ma thuật Kỳ Quỷ-- Vô! Chỉ một thoáng, không thấy núi vàng đâu nữa.Trên quảng trường khôi phục một mảnh yên tĩnh.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình đang lẳng lặng suy nghĩ thì phía sau bỗng xuất hiện bảy tám namnhân cầm súng trong tay."Các ngươi muốn dùng sách này à?"Liễu Bình lui qua một bên."Không, thật ra chúng ta muốn tìm ngươi."Một nam tử giơ súng tự động trong tay lên.Liễu Bình nhìn thoáng qua.Không tồi, thế giới này đã đột phá hạn chế súng lục, súng ống phát triển rấtnhanh.Có Quyển Sách Đáy Biển trợ giúp, bọn họ thành lập nên một thế giới sau khivăn minh bị hủy diệt, hơn nữa còn ham thích cải tạo thân thể.Vì sao phải cải tạo thân thế? Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì mấy người đối diệnlại mở miệng: “Hắc hắc, đã trễ thế này còn có người tới tìm Quyển Sách ĐáyBiển, có thể thấy là một kẻ nhát gan.""Tên người nhất định có tiền -- Tốt nhất là vàng!""Giao hết tiền ra đây, đừng giả bộ có được cơ thể nhân tạo cường đại, vừa rồi tađã rà quét, thân thể ngươi là phàm nhân triệt triệt để để."Mấy người đó bao vây lấy Liễu Bình.Liễu Bình mỏi mệt thở dài, ấn tay lên Quyển Sách Đáy Biển lần nữa."Lãnh một ít vàng đi."Hắn yên lặng nói trong lòng.Quyển Sách Đáy Biển chấn động, trên trang sách nhanh chóng hiện ra một hàngchữ nhỏ: “Ngài cần bao nhiêu?"Liễu Bình nói: “Có thể giải vậy là đủ rồi.""Tuân mệnh."Tất cả chữ nhỏ biến mất.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Không trung bỗng xuất hiện một ánh hào quangvàng rực rỡ, trông có vẻ nguy nga như núi.Ầm ầm ầm ầm! !! Núi vàng rơi ầm xuống, hung hãn mà giáng xuống quảngtrường, làm cuồng phong và bụi đất bay tung lên.Liễu Bình ngẩn ra một lát, nhịn không được mà nói: “... Ta chỉ muốn một chútvàng giải vây để tống cổ bọn họ thôi."Một hàng chữ nhỏ xuất hiện trên Quyển Sách Đáy Biển: “Đã giải vây."ễ ể ể ấLiễu Bình nhìn Quyển Sách Đáy Biển, lại nhìn ngọn núi vàng cao ngất trongmây kia."Lại đè chết người... Ai, vì sao ta nói là “lại"chứ?"Liễu Bình lẩm bẩm nói.Hắn lắc đầu, nhìn thoáng qua ngọn núi vàng kia.Ma thuật Kỳ Quỷ-- Vô! Chỉ một thoáng, không thấy núi vàng đâu nữa.Trên quảng trường khôi phục một mảnh yên tĩnh.