"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 681: Minh hữu

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình yên lặng câm nín, thuận tay đóng quang bình lại."Ta tin ngươi căn bản không để bụng linh hồn của những nhân loại đó, được rồi,chúng ta có thể làm đồng minh."Liễu Bình nói.Tên béo vui mừng vỗ vỗ tay, nhìn mọi người chung quanh và nói: “Được rồi, tacó thêm một minh hữu, các ngươi nhìn rồi làm đi.""Hắn còn chưa nói cái nhìn của mình đối với tiên đoán."Nhân Mã nói."Nghe cho rõ, ta chỉ nói một lần -- Chỉ sợ tất cả thế giới đều phải nghênh đónmột kiếp nạn, ta cũng không rõ tình hình cụ thể lắm, nhưng thời đại sắp đổithay, rất có thể nó là một kiếp nạn lớn."Liễu Bình nói.Nhân Mã nhìn quyển sách trước mặt mình.Chỉ thấy phía sau hàng bói toán kia xuất hiện đồ án một ngôi sao.Nhân Mã khép sách lại, mỉm cười nói: “Ta là Abigail, đại tù trưởng của NhânMã, rất vui được kết minh với ngươi.""Ta là Liễu Bình."Liễu Bình nói.Nữ tù trưởng đi qua rồi đúng lại bên cạnh Liễu Bình.Hiện tại, Nhân Mã và Kinh Các Điểu đều xác nhận muốn kết minh với LiễuBình.Các chủng tộc còn lại quay mặt nhìn nhau.Nhân loại này -- Thật sự đáng kết giao, mà không phải thảo phạt sao? Chỉ thấyvị thiên sứ trên lưng có đôi cánh ánh sáng mãnh liệt kia khẽ cười một tiếng,cũng đi đến bên cạnh Liễu Bình rồi ngồi xuống."Ta ngửi thấy khí tức thần thánh trên người ngươi, ta đoán -- Cchúng ta là mộtloại người, không phải sao?"Thiên sứ nói."Trận doanh Thần thánh có xem nhân loại là nô lệ không?"Liễu Bình hỏi."Ngươi vẫn sợ có một ngày mình không còn nữa, có người ra tay với nhân loại,phải không? Yên tâm, trận doanh thần thánh chúng ta tuyệt đối không hổ ngườimột nhà."Quang Dực thiên sứ nói.ề ố ấ"Về chuyện này thì ta phải đi cố vấn một vài nhân sĩ thâm niên đã."Liễu Bình nói.Câu nói vừa dứt.Một nữ tử trên người mặc chiến giáp kim sắc xuất hiện phía sau hắn, liếc nhìnQuang Dực thiên sứ một cái.Là Yana.Nàng đánh giá Quang Dực thiên sứ ở đối diện, mở miệng nói: “Có rất nhiềuthiên sứ dễ thay đổi, nhưng một khi Quang Dực thiên sứ thoát ly trận doanhthần thánh thì sẽ mất đi toàn bộ sức mạnh, cho nên có thể tin tưởng."Nụ cười trên mặt Quang Dực thiên sứ càng thêm chân thành, hắn ta liên tục gậtđầu và nói: “Không ngờ bên cạnh người còn có một vị thánh kỵ sĩ cường đạinhư thể –– Vị nữ thánh kỵ sĩ này nói không sai, chúng ta hố người, lừa dối,ngáng chân, hạ độc, bán đồng đội, giết người không chớp mắt, nhưng chúng tachỉ vì chủ trì chính nghĩa, tuyệt đối không ức hiếp kẻ yếu.""Chính là như vậy."Yana hs tán thành."Không sai."Liễu Bình cũng gật gật đầu.Ba người nhìn nhau vài lần, trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc ý hợp tâmđầu, thưởng thức lẫn nhau.Liễu Bình lơ lửng trong hải uyên sâu thẳm.Ở đối diện hắn, bộ chiến giáp khổng lồ kia lẳng lặng nằm dưới đáy biển.Trong dòng nước âm u lờ mờ, nó vẫn không nhúc nhích, giống như một photượng cổ xưa câm lặng-- Nhiều lần trải qua tang thương, bị thời gian làm haomòn quá độ, chỉ còn lại thể xác.Liễu Bình nhẹ nhàng đáp xuống, quỳ gối trên ngực chiến giáp rồi dùng tay nhẹnhàng vuốt ve lớp vảy lạnh như băng mặt ngoài chiến giáp.Chiến giáp im hơi lặng tiếng.Nhưng trong lòng Liễu Bình dần dần hiện ra đủ loại hình ảnh.Những hình ảnh đó đều quá xa xôi, quá mơ hồ, cứ như bị cách trở bởi một chắnxa xôi không thể với tới.Liễu Bình lộ ra vẻ mặt ngơ ngẩn.Quá khứ -- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Rốt cục hắn đến từ đâu? Và vì saokhông ngừng chuyển thể trong sinh tử? Bỗng nhiên.Tất cả hình ảnh rút đi.Những cái vảy không thể đếm hết trên chiến giáp bắt đầu không ngừng rungđộng, tỏa ra tầng tầng lớp lớp hào quang mờ mờ, lập loè.ễVẻ mặt Liễu Bình trở nên nghiêm túc.Hình như sức mạnh của chiến giáp bị thứ gì đó kích động."Đề phòng... Người đang lo lắng cái gì?”.Liễu Bình yên lặng hỏi han trong lòng.Hắn suy nghĩ, sau đó thân thể rung lên, lập tức nổi hướng lên mặt biển.Râm! Liễu Bình hiện ra từ trong nước, nhẹ nhàng nhảy lên thuyền nhỏ.Mỹ nữ tóc đen ngồi ở đầu thuyền, đang chăm chú quan sát thứ trên máy theodõi."Đã trở lại?"Nàng hỏi."Đúng vậy."Liễu Bình nói."Ngươi có tìm được manh mối gì đối với bộ chiến giáp kia không?""Thật đáng tiếc, không có manh mối nào cả.""Nó thật sự rất kỳ quái -- Nhưng ta kiến nghị người tạm thời để chuyện này quamột bên, bởi vì những chủng tộc kết minh với chúng ta sẽ lập tức phái ngườicông khai tiến đến."“Không phải đã chọn một vài tinh anh đi bàn bạc rồi sao?""Chúng mang đến một ít tin tức, cần người đi tự xác nhận.""Được, đi thôi."Liễu Bình đang muốn rời đi thì phát hiện mỹ nữ tóc đen không động đậy."Ngươi làm sao vậy?"Hắn hỏi, Mỹ nữ tóc đen nói: “Ta có vài ý tưởng -- Ta đã hỏi Quyển Sách ĐáyBiển, ta muốn đi một con đường chưa bao giờ có người đi qua.""Hả?"Liễu Bình lập tức cảm thấy hứng thú, hỏi: “Là con đường gì?""Chúng ta có ba linh hồn, lại bị hạn chế phải thao túng một cơ thể nhân tạo, vậythật sự quá không thú vị."Mỹ nữ tóc đen nói."Trên người các ngươi có sức mạnh Vận Mệnh, người muốn làm gì thì nhấtđịnh là đã cảm nhận được điều gì đó, không phải sao?"Liễu Bình hỏi."Chúng ta cảm thấy rất lo âu ––Giống như có chuyện gì rất khủng khiếp sắp xảyra, thậm chí chưa chắc tất cả chúng ta có thể sống sót được."Mỹ nữ tóc đen nói.ố ế"Ngươi muốn làm thế nào?"Liễu Bình hỏi.Mỹ nữ tóc đen xốc bụng lên.Nữ anh nằm trong tã lót mở to đôi mắt tròn vo, sáng lấp lánh nhìn hắn, trên mặtđầy vẻ nghiêm trang.Giọng nói của nàng vang lên bên tai Liễu Bình: “Linh hồn chúng ta sẽ hòa lẫnvới sức mạnh Vận Mệnh thành một thể để hoàn thành tiến hóa cả ba hồn, bởivậy ta sẽ tiến vào một giấc ngủ say cực dài, người phải bảo vệ ta.""Linh hồn các ngươi cũng sẽ hòa hợp thành một thế?"Liễu Bình kinh ngạc nói."Đúng vậy, điều này sẽ giúp chúng ta đạt được quyền khống chế đối với sứcmạnh Vận Mệnh –– Hầu như không có ai có thể làm được đến bước này, chonên chúng ta lựa chọn nó."Nữ anh nói."Được."Liễu Bình nói.Nữ anh nói: “Ta đã thiết lập hình thức đi theo, từ giờ trở đi, cơ thể nhân tạo củachúng ta sẽ luôn đi theo ngươi, nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, người phải dẫnta đi.""Không thành vấn đề."Liễu Bình lại bảo đảm lần nữa.Nữ anh ngáp một cái, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại.- - Nàng ngủ rồi.Bụng cơ thể nhân tạo khép lại.Mỹ nữ tóc đen phát ra giọng nói máy móc lạnh như băng: “Ngài Liễu Bình, ta làAI của cơ thể nhân tạo này, hiện đã tiếp quản quyền khống chế thân thể.""Được, chúng ta trở về."Liễu Bình nói.Lại cẩn thận nói tiếp, đa số vận dụng có liên quan đến sức mạnh Vận Mệnh đềulà một loại bói toán.Cũng không biết rốt cục Thủy Thụ và Hoa Tình Không các nàng có thể làmđược đến bước nào.Hai người bay lên trời cao, lao về hướng thành phố.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình yên lặng câm nín, thuận tay đóng quang bình lại."Ta tin ngươi căn bản không để bụng linh hồn của những nhân loại đó, được rồi,chúng ta có thể làm đồng minh."Liễu Bình nói.Tên béo vui mừng vỗ vỗ tay, nhìn mọi người chung quanh và nói: “Được rồi, tacó thêm một minh hữu, các ngươi nhìn rồi làm đi.""Hắn còn chưa nói cái nhìn của mình đối với tiên đoán."Nhân Mã nói."Nghe cho rõ, ta chỉ nói một lần -- Chỉ sợ tất cả thế giới đều phải nghênh đónmột kiếp nạn, ta cũng không rõ tình hình cụ thể lắm, nhưng thời đại sắp đổithay, rất có thể nó là một kiếp nạn lớn."Liễu Bình nói.Nhân Mã nhìn quyển sách trước mặt mình.Chỉ thấy phía sau hàng bói toán kia xuất hiện đồ án một ngôi sao.Nhân Mã khép sách lại, mỉm cười nói: “Ta là Abigail, đại tù trưởng của NhânMã, rất vui được kết minh với ngươi.""Ta là Liễu Bình."Liễu Bình nói.Nữ tù trưởng đi qua rồi đúng lại bên cạnh Liễu Bình.Hiện tại, Nhân Mã và Kinh Các Điểu đều xác nhận muốn kết minh với LiễuBình.Các chủng tộc còn lại quay mặt nhìn nhau.Nhân loại này -- Thật sự đáng kết giao, mà không phải thảo phạt sao? Chỉ thấyvị thiên sứ trên lưng có đôi cánh ánh sáng mãnh liệt kia khẽ cười một tiếng,cũng đi đến bên cạnh Liễu Bình rồi ngồi xuống."Ta ngửi thấy khí tức thần thánh trên người ngươi, ta đoán -- Cchúng ta là mộtloại người, không phải sao?"Thiên sứ nói."Trận doanh Thần thánh có xem nhân loại là nô lệ không?"Liễu Bình hỏi."Ngươi vẫn sợ có một ngày mình không còn nữa, có người ra tay với nhân loại,phải không? Yên tâm, trận doanh thần thánh chúng ta tuyệt đối không hổ ngườimột nhà."Quang Dực thiên sứ nói.ề ố ấ"Về chuyện này thì ta phải đi cố vấn một vài nhân sĩ thâm niên đã."Liễu Bình nói.Câu nói vừa dứt.Một nữ tử trên người mặc chiến giáp kim sắc xuất hiện phía sau hắn, liếc nhìnQuang Dực thiên sứ một cái.Là Yana.Nàng đánh giá Quang Dực thiên sứ ở đối diện, mở miệng nói: “Có rất nhiềuthiên sứ dễ thay đổi, nhưng một khi Quang Dực thiên sứ thoát ly trận doanhthần thánh thì sẽ mất đi toàn bộ sức mạnh, cho nên có thể tin tưởng."Nụ cười trên mặt Quang Dực thiên sứ càng thêm chân thành, hắn ta liên tục gậtđầu và nói: “Không ngờ bên cạnh người còn có một vị thánh kỵ sĩ cường đạinhư thể –– Vị nữ thánh kỵ sĩ này nói không sai, chúng ta hố người, lừa dối,ngáng chân, hạ độc, bán đồng đội, giết người không chớp mắt, nhưng chúng tachỉ vì chủ trì chính nghĩa, tuyệt đối không ức hiếp kẻ yếu.""Chính là như vậy."Yana hs tán thành."Không sai."Liễu Bình cũng gật gật đầu.Ba người nhìn nhau vài lần, trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc ý hợp tâmđầu, thưởng thức lẫn nhau.Liễu Bình lơ lửng trong hải uyên sâu thẳm.Ở đối diện hắn, bộ chiến giáp khổng lồ kia lẳng lặng nằm dưới đáy biển.Trong dòng nước âm u lờ mờ, nó vẫn không nhúc nhích, giống như một photượng cổ xưa câm lặng-- Nhiều lần trải qua tang thương, bị thời gian làm haomòn quá độ, chỉ còn lại thể xác.Liễu Bình nhẹ nhàng đáp xuống, quỳ gối trên ngực chiến giáp rồi dùng tay nhẹnhàng vuốt ve lớp vảy lạnh như băng mặt ngoài chiến giáp.Chiến giáp im hơi lặng tiếng.Nhưng trong lòng Liễu Bình dần dần hiện ra đủ loại hình ảnh.Những hình ảnh đó đều quá xa xôi, quá mơ hồ, cứ như bị cách trở bởi một chắnxa xôi không thể với tới.Liễu Bình lộ ra vẻ mặt ngơ ngẩn.Quá khứ -- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Rốt cục hắn đến từ đâu? Và vì saokhông ngừng chuyển thể trong sinh tử? Bỗng nhiên.Tất cả hình ảnh rút đi.Những cái vảy không thể đếm hết trên chiến giáp bắt đầu không ngừng rungđộng, tỏa ra tầng tầng lớp lớp hào quang mờ mờ, lập loè.ễVẻ mặt Liễu Bình trở nên nghiêm túc.Hình như sức mạnh của chiến giáp bị thứ gì đó kích động."Đề phòng... Người đang lo lắng cái gì?”.Liễu Bình yên lặng hỏi han trong lòng.Hắn suy nghĩ, sau đó thân thể rung lên, lập tức nổi hướng lên mặt biển.Râm! Liễu Bình hiện ra từ trong nước, nhẹ nhàng nhảy lên thuyền nhỏ.Mỹ nữ tóc đen ngồi ở đầu thuyền, đang chăm chú quan sát thứ trên máy theodõi."Đã trở lại?"Nàng hỏi."Đúng vậy."Liễu Bình nói."Ngươi có tìm được manh mối gì đối với bộ chiến giáp kia không?""Thật đáng tiếc, không có manh mối nào cả.""Nó thật sự rất kỳ quái -- Nhưng ta kiến nghị người tạm thời để chuyện này quamột bên, bởi vì những chủng tộc kết minh với chúng ta sẽ lập tức phái ngườicông khai tiến đến."“Không phải đã chọn một vài tinh anh đi bàn bạc rồi sao?""Chúng mang đến một ít tin tức, cần người đi tự xác nhận.""Được, đi thôi."Liễu Bình đang muốn rời đi thì phát hiện mỹ nữ tóc đen không động đậy."Ngươi làm sao vậy?"Hắn hỏi, Mỹ nữ tóc đen nói: “Ta có vài ý tưởng -- Ta đã hỏi Quyển Sách ĐáyBiển, ta muốn đi một con đường chưa bao giờ có người đi qua.""Hả?"Liễu Bình lập tức cảm thấy hứng thú, hỏi: “Là con đường gì?""Chúng ta có ba linh hồn, lại bị hạn chế phải thao túng một cơ thể nhân tạo, vậythật sự quá không thú vị."Mỹ nữ tóc đen nói."Trên người các ngươi có sức mạnh Vận Mệnh, người muốn làm gì thì nhấtđịnh là đã cảm nhận được điều gì đó, không phải sao?"Liễu Bình hỏi."Chúng ta cảm thấy rất lo âu ––Giống như có chuyện gì rất khủng khiếp sắp xảyra, thậm chí chưa chắc tất cả chúng ta có thể sống sót được."Mỹ nữ tóc đen nói.ố ế"Ngươi muốn làm thế nào?"Liễu Bình hỏi.Mỹ nữ tóc đen xốc bụng lên.Nữ anh nằm trong tã lót mở to đôi mắt tròn vo, sáng lấp lánh nhìn hắn, trên mặtđầy vẻ nghiêm trang.Giọng nói của nàng vang lên bên tai Liễu Bình: “Linh hồn chúng ta sẽ hòa lẫnvới sức mạnh Vận Mệnh thành một thể để hoàn thành tiến hóa cả ba hồn, bởivậy ta sẽ tiến vào một giấc ngủ say cực dài, người phải bảo vệ ta.""Linh hồn các ngươi cũng sẽ hòa hợp thành một thế?"Liễu Bình kinh ngạc nói."Đúng vậy, điều này sẽ giúp chúng ta đạt được quyền khống chế đối với sứcmạnh Vận Mệnh –– Hầu như không có ai có thể làm được đến bước này, chonên chúng ta lựa chọn nó."Nữ anh nói."Được."Liễu Bình nói.Nữ anh nói: “Ta đã thiết lập hình thức đi theo, từ giờ trở đi, cơ thể nhân tạo củachúng ta sẽ luôn đi theo ngươi, nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, người phải dẫnta đi.""Không thành vấn đề."Liễu Bình lại bảo đảm lần nữa.Nữ anh ngáp một cái, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại.- - Nàng ngủ rồi.Bụng cơ thể nhân tạo khép lại.Mỹ nữ tóc đen phát ra giọng nói máy móc lạnh như băng: “Ngài Liễu Bình, ta làAI của cơ thể nhân tạo này, hiện đã tiếp quản quyền khống chế thân thể.""Được, chúng ta trở về."Liễu Bình nói.Lại cẩn thận nói tiếp, đa số vận dụng có liên quan đến sức mạnh Vận Mệnh đềulà một loại bói toán.Cũng không biết rốt cục Thủy Thụ và Hoa Tình Không các nàng có thể làmđược đến bước nào.Hai người bay lên trời cao, lao về hướng thành phố.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình yên lặng câm nín, thuận tay đóng quang bình lại."Ta tin ngươi căn bản không để bụng linh hồn của những nhân loại đó, được rồi,chúng ta có thể làm đồng minh."Liễu Bình nói.Tên béo vui mừng vỗ vỗ tay, nhìn mọi người chung quanh và nói: “Được rồi, tacó thêm một minh hữu, các ngươi nhìn rồi làm đi.""Hắn còn chưa nói cái nhìn của mình đối với tiên đoán."Nhân Mã nói."Nghe cho rõ, ta chỉ nói một lần -- Chỉ sợ tất cả thế giới đều phải nghênh đónmột kiếp nạn, ta cũng không rõ tình hình cụ thể lắm, nhưng thời đại sắp đổithay, rất có thể nó là một kiếp nạn lớn."Liễu Bình nói.Nhân Mã nhìn quyển sách trước mặt mình.Chỉ thấy phía sau hàng bói toán kia xuất hiện đồ án một ngôi sao.Nhân Mã khép sách lại, mỉm cười nói: “Ta là Abigail, đại tù trưởng của NhânMã, rất vui được kết minh với ngươi.""Ta là Liễu Bình."Liễu Bình nói.Nữ tù trưởng đi qua rồi đúng lại bên cạnh Liễu Bình.Hiện tại, Nhân Mã và Kinh Các Điểu đều xác nhận muốn kết minh với LiễuBình.Các chủng tộc còn lại quay mặt nhìn nhau.Nhân loại này -- Thật sự đáng kết giao, mà không phải thảo phạt sao? Chỉ thấyvị thiên sứ trên lưng có đôi cánh ánh sáng mãnh liệt kia khẽ cười một tiếng,cũng đi đến bên cạnh Liễu Bình rồi ngồi xuống."Ta ngửi thấy khí tức thần thánh trên người ngươi, ta đoán -- Cchúng ta là mộtloại người, không phải sao?"Thiên sứ nói."Trận doanh Thần thánh có xem nhân loại là nô lệ không?"Liễu Bình hỏi."Ngươi vẫn sợ có một ngày mình không còn nữa, có người ra tay với nhân loại,phải không? Yên tâm, trận doanh thần thánh chúng ta tuyệt đối không hổ ngườimột nhà."Quang Dực thiên sứ nói.ề ố ấ"Về chuyện này thì ta phải đi cố vấn một vài nhân sĩ thâm niên đã."Liễu Bình nói.Câu nói vừa dứt.Một nữ tử trên người mặc chiến giáp kim sắc xuất hiện phía sau hắn, liếc nhìnQuang Dực thiên sứ một cái.Là Yana.Nàng đánh giá Quang Dực thiên sứ ở đối diện, mở miệng nói: “Có rất nhiềuthiên sứ dễ thay đổi, nhưng một khi Quang Dực thiên sứ thoát ly trận doanhthần thánh thì sẽ mất đi toàn bộ sức mạnh, cho nên có thể tin tưởng."Nụ cười trên mặt Quang Dực thiên sứ càng thêm chân thành, hắn ta liên tục gậtđầu và nói: “Không ngờ bên cạnh người còn có một vị thánh kỵ sĩ cường đạinhư thể –– Vị nữ thánh kỵ sĩ này nói không sai, chúng ta hố người, lừa dối,ngáng chân, hạ độc, bán đồng đội, giết người không chớp mắt, nhưng chúng tachỉ vì chủ trì chính nghĩa, tuyệt đối không ức hiếp kẻ yếu.""Chính là như vậy."Yana hs tán thành."Không sai."Liễu Bình cũng gật gật đầu.Ba người nhìn nhau vài lần, trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc ý hợp tâmđầu, thưởng thức lẫn nhau.Liễu Bình lơ lửng trong hải uyên sâu thẳm.Ở đối diện hắn, bộ chiến giáp khổng lồ kia lẳng lặng nằm dưới đáy biển.Trong dòng nước âm u lờ mờ, nó vẫn không nhúc nhích, giống như một photượng cổ xưa câm lặng-- Nhiều lần trải qua tang thương, bị thời gian làm haomòn quá độ, chỉ còn lại thể xác.Liễu Bình nhẹ nhàng đáp xuống, quỳ gối trên ngực chiến giáp rồi dùng tay nhẹnhàng vuốt ve lớp vảy lạnh như băng mặt ngoài chiến giáp.Chiến giáp im hơi lặng tiếng.Nhưng trong lòng Liễu Bình dần dần hiện ra đủ loại hình ảnh.Những hình ảnh đó đều quá xa xôi, quá mơ hồ, cứ như bị cách trở bởi một chắnxa xôi không thể với tới.Liễu Bình lộ ra vẻ mặt ngơ ngẩn.Quá khứ -- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Rốt cục hắn đến từ đâu? Và vì saokhông ngừng chuyển thể trong sinh tử? Bỗng nhiên.Tất cả hình ảnh rút đi.Những cái vảy không thể đếm hết trên chiến giáp bắt đầu không ngừng rungđộng, tỏa ra tầng tầng lớp lớp hào quang mờ mờ, lập loè.ễVẻ mặt Liễu Bình trở nên nghiêm túc.Hình như sức mạnh của chiến giáp bị thứ gì đó kích động."Đề phòng... Người đang lo lắng cái gì?”.Liễu Bình yên lặng hỏi han trong lòng.Hắn suy nghĩ, sau đó thân thể rung lên, lập tức nổi hướng lên mặt biển.Râm! Liễu Bình hiện ra từ trong nước, nhẹ nhàng nhảy lên thuyền nhỏ.Mỹ nữ tóc đen ngồi ở đầu thuyền, đang chăm chú quan sát thứ trên máy theodõi."Đã trở lại?"Nàng hỏi."Đúng vậy."Liễu Bình nói."Ngươi có tìm được manh mối gì đối với bộ chiến giáp kia không?""Thật đáng tiếc, không có manh mối nào cả.""Nó thật sự rất kỳ quái -- Nhưng ta kiến nghị người tạm thời để chuyện này quamột bên, bởi vì những chủng tộc kết minh với chúng ta sẽ lập tức phái ngườicông khai tiến đến."“Không phải đã chọn một vài tinh anh đi bàn bạc rồi sao?""Chúng mang đến một ít tin tức, cần người đi tự xác nhận.""Được, đi thôi."Liễu Bình đang muốn rời đi thì phát hiện mỹ nữ tóc đen không động đậy."Ngươi làm sao vậy?"Hắn hỏi, Mỹ nữ tóc đen nói: “Ta có vài ý tưởng -- Ta đã hỏi Quyển Sách ĐáyBiển, ta muốn đi một con đường chưa bao giờ có người đi qua.""Hả?"Liễu Bình lập tức cảm thấy hứng thú, hỏi: “Là con đường gì?""Chúng ta có ba linh hồn, lại bị hạn chế phải thao túng một cơ thể nhân tạo, vậythật sự quá không thú vị."Mỹ nữ tóc đen nói."Trên người các ngươi có sức mạnh Vận Mệnh, người muốn làm gì thì nhấtđịnh là đã cảm nhận được điều gì đó, không phải sao?"Liễu Bình hỏi."Chúng ta cảm thấy rất lo âu ––Giống như có chuyện gì rất khủng khiếp sắp xảyra, thậm chí chưa chắc tất cả chúng ta có thể sống sót được."Mỹ nữ tóc đen nói.ố ế"Ngươi muốn làm thế nào?"Liễu Bình hỏi.Mỹ nữ tóc đen xốc bụng lên.Nữ anh nằm trong tã lót mở to đôi mắt tròn vo, sáng lấp lánh nhìn hắn, trên mặtđầy vẻ nghiêm trang.Giọng nói của nàng vang lên bên tai Liễu Bình: “Linh hồn chúng ta sẽ hòa lẫnvới sức mạnh Vận Mệnh thành một thể để hoàn thành tiến hóa cả ba hồn, bởivậy ta sẽ tiến vào một giấc ngủ say cực dài, người phải bảo vệ ta.""Linh hồn các ngươi cũng sẽ hòa hợp thành một thế?"Liễu Bình kinh ngạc nói."Đúng vậy, điều này sẽ giúp chúng ta đạt được quyền khống chế đối với sứcmạnh Vận Mệnh –– Hầu như không có ai có thể làm được đến bước này, chonên chúng ta lựa chọn nó."Nữ anh nói."Được."Liễu Bình nói.Nữ anh nói: “Ta đã thiết lập hình thức đi theo, từ giờ trở đi, cơ thể nhân tạo củachúng ta sẽ luôn đi theo ngươi, nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, người phải dẫnta đi.""Không thành vấn đề."Liễu Bình lại bảo đảm lần nữa.Nữ anh ngáp một cái, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại.- - Nàng ngủ rồi.Bụng cơ thể nhân tạo khép lại.Mỹ nữ tóc đen phát ra giọng nói máy móc lạnh như băng: “Ngài Liễu Bình, ta làAI của cơ thể nhân tạo này, hiện đã tiếp quản quyền khống chế thân thể.""Được, chúng ta trở về."Liễu Bình nói.Lại cẩn thận nói tiếp, đa số vận dụng có liên quan đến sức mạnh Vận Mệnh đềulà một loại bói toán.Cũng không biết rốt cục Thủy Thụ và Hoa Tình Không các nàng có thể làmđược đến bước nào.Hai người bay lên trời cao, lao về hướng thành phố.

Chương 681: Minh hữu