"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 687: Chiến tranh bắt đầu
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình ngồi trên tảng đá, lấy tay chống cằm và nói: “Chiều này là hư trảm,cho nên các ngươi khỏi phải uổng phí sức lực."Câu nói vừa dứt.Tất cả đao quang đều biến mất.Cao thủ các chủng tộc nhẹ nhàng thở ra, dùng ánh mắt bất thiện nhìn lại LiễuBình.Bỗng nhiên.Chúng nó như nhận ra cái gì, sôi nổi quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy trên đảo nhỏ thật lớn phía sau kia-- Tất cả binh lính đều đã chết.Đao quang đối phó binh lính đều là thật, hơn nữa không có kẻ nào tránh thoátđược trảm này cả.Trăm vạn đại quân các tộc tập kết, không có kẻ nào ngăn cản được một đao củaphân thân Liễu Bình.Một tướng quân tinh linh U Ám cả giận quát: “Chết tiệt! Có giỏi thì đánh vớichúng ta, giết binh lính là lý lẽ gì!"Liễu Bình xua tay cười nói: “Vừa rồi chúng ta đã xác nhận với nhau rồi, xưanay chiến tranh không phải chuyện bàn về đạo lý, còn nữa --""Ta nói, ta sẽ giết sạch các ngươi."Bóng mờ bên cạnh hắn giơ trường đao lên, lại toàn lực chém xuống lần nữa.Chỉ một thoáng.Trong hư không hiện ra số lượng đao quang không cách nào đếm hết, lại chémvề phía đám cao thủ này lần nữa.Chiều này vừa chém ra thì Liễu Bình đã đứng lên, rút trường đao bên cạnh ra.Bóng mờ bên cạnh hắn lập tức biến mất.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Hư Thần có thể triệu hoánngười của thế giới song song tiến đến nghênh chiến, nhưng chỉ giới hạn tronglúc Trần Ngục Đao ở trong vỏ.""Khi ngươi rút Trấn Ngục Đao ra, người của thế giới song song lập tức biếnmất."Liễu Bình theo sát mà vung mạnh trường đao.- - Thiên Địa Vô Pháp: Bí TrảmTam Thức! Chỉ thấy trong hư không bỗng sinh ra một thế giới, trong thế giới cómột tòa tháp cao kim sắc nối liền trời đất, trên đó là vô số những kẻ cầm đaođang đứng đầy.Chỉ một thoáng.ếCao thủ các tộc đang toàn lực ứng phó Chân Không Đao Quang, khi thế giớinày xuất hiện, chúng còn chưa kịp phản ứng thì đã trực tiếp bị cuốn vào, biếnmất khỏi trước mặt Liễu Bình.Trong hư không hắc ám chỉ còn một mình Liễu Bình đứng trên tảng đá lơ lửng.Hắn nhìn về phía hư không, xem xét ghi chép chiến đấu vừa rồi.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt vẫn dùng lại bất động: “Ngươi phóng thích “HưThần”.""Ngươi của thế giới song song xuất hiện.""Hắn dựa theo suy nghĩ của ngươi, dung nhập năng lực Kỳ Quỷ vào ChânKhông Tràm Pháp Hư Trảm Nhất Thức.""Đạo thuật này hấp thu sức mạnh dũng hiện “Lừa Gạt, tấn chức thành đạo thuậtKỳ Quỷ.""-- Người chém giết tất cả quân địch trên đảo.""Ngươi phóng thích đao thuật: Thiên Địa Vô Pháp: Bí Trảm Tam Thức.""Đạo thuật này dung nhập sức mạnh Kỳ Quỷ, không ai trên chiến trường trướcmặt có thể đấu lại."Liễu Bình liếc một cái đã quét xong, trong lòng lập tức hiểu rõ.Khi hắn biết mình có năng lực Kỳ Quỷ “Lừa Gạt"và “Sáng Tạo”, hắn luôn muốn tìm cơ hội thử dung nhập chúng vào trong chiếnđấu.Vì thể có một đao vừa rồi kia.Một bộ phận đao quang hóa thành giả dối, một bộ phận khác hóa thành chânthật, quả nhiên mang đến hiệu quả không tưởng được."Không biết hai nơi khác trên chiến trường đánh thế nào rồi..."Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì chợt thấy trong hư không hiện ra một cáimicrophone.Trong microphone truyền đến giọng nói kinh hoàng của Asimo: “Không tốt rồi,Liễu Bình, vừa rồi phía Nhân Mã đã bói toán ra một chuyện."Liễu Bình vội hỏi: “Chuyện gì? Chẳng lẽ lại có quái vật không rõ xuất hiện?""Không phải, những tộc Bách Thú đáng chết đó đặc biệt chia một chi quân độitinh nhuệ, trực tiếp đi đánh lén thế giới nhân loại."A Tây lớn lao thanh nói.Liễu Bình vừa nghe thì ngược lại còn nhẹ nhàng thở ra, hỏi: “Phía các ngươiđánh thể nào?""Chỗ chúng ta xuất hiện một kẻ địch quá lợi hại, hắn hoàn toàn áp chế chúngta!"Asimo nói."Chờ ta."Liễu Bình nói."A? Ngươi không đi cứu thế giới nhân loại sao?"Asimo giật mình nói."Vẫn là phía các ngươi tương đối nguy hiểm, cứu các ngươi trước."Liễu Bình nói xong thì thân thể chợt lóe, lập tức biến mất trên hư không.Thế giới nhân loại.Yana mặc một bộ kim giáp, bên cạnh cắm một thanh cự kiếm huyết sắc, đứngtrên đỉnh tòa nhà cao chọc trời.Ánh mắt nàng hướng ra vùng hoang du bên ngoài thành phố, cứ như đang nhìncái gì.Một giọng nói truyền đến: “Yana tỷ tỷ, đây là kem hương thảo của tỷ nè!"Andrea bay lên, đưa một cây kem cho nàng."Cảm ơn, cửa hàng này có vị không tồi đâu."Yana vừa ăn kem, vừa tiếp tục nhìn về phía hoang dã.Oanh -- Trong chốn hoang dã đột nhiên vang lên từng đợt tiếng vang kịch liệt,mặt đất cũng hơi chấn động."Chúng ta cứ nhìn như vậy mà không đi lên hỗ trợ sao?"Andrea nhìn nơi đó và nói."Đừng đi quấy rầy nàng,"Yana ăn kem, “Nàng đánh với ta hơn một ngàn trận, các phương diện đã tới thờikhắc cần phải phát tiết, có lẽ lần này giết sạch những kẻ xâm lược đó là có thểtăng lên đến cấp bậc mới."Andrea thở dài nói: “Tỷ tỷ thật suy nghĩ thay cho nàng.""Hừ, con mèo này lười đến mức ngày nào cũng chỉ ăn cá phơi nắng ngủ nướng,ta muốn không ngừng kích thích nàng, làm nàng mạnh lên, để về sau nàng trởthành cánh tay đắc lực cho Liễu Bình."Yana nói xong rồi lại liếm một ngụm kem.Lúc Liễu Bình xuất hiện trên chiến trường thì chiến sự đã kết thúc.Đại quân Tinh linh U Ám, bách thú và Thi Hài Qủy đã ném vũ khí xuống, toànbộ quỳ trên mặt đất, không còn ý đồ làm ra bất cứ công kích nào nữa."Đây là tình huống thế nào?"Liễu Bình hỏi.Hắn chú ý thấy bên cạnh nữ tù trưởng Nhân Mã có một nữ tử tướng mạo quenthuộc đang đứng.ầ ầ ếTrên đầu nữ tử này mọc đầy nhánh cây xanh biếc, có hoa tươi nở rộ, khuôn mặtan bình tĩnh lặng.Trong lòng Liễu Bình đột nhiên nhảy dựng.Không sai.Nàng ta chính là Nữ Yêu Rừng Rậm! Lúc trước khi hắn phong ấn gấu trúc,nàng là chủ bài của bộ thẻ bài “Chốn Lưu Vong”.Hắn chôn gấu trúc dưới Địa chi Thánh Trụ, Nữ Yêu Rừng Rậm lập tức cùng cảbộ thẻ bài về tới tay hắn, hơn nữa rơi vào trầm miên, vẫn chưa thức tỉnh.Không ngờ trong quá khứ vô cùng xa xăm, hắn lại chính mắt gặp được nàng!Đây thật là một điều kỳ diệu.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình ngồi trên tảng đá, lấy tay chống cằm và nói: “Chiều này là hư trảm,cho nên các ngươi khỏi phải uổng phí sức lực."Câu nói vừa dứt.Tất cả đao quang đều biến mất.Cao thủ các chủng tộc nhẹ nhàng thở ra, dùng ánh mắt bất thiện nhìn lại LiễuBình.Bỗng nhiên.Chúng nó như nhận ra cái gì, sôi nổi quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy trên đảo nhỏ thật lớn phía sau kia-- Tất cả binh lính đều đã chết.Đao quang đối phó binh lính đều là thật, hơn nữa không có kẻ nào tránh thoátđược trảm này cả.Trăm vạn đại quân các tộc tập kết, không có kẻ nào ngăn cản được một đao củaphân thân Liễu Bình.Một tướng quân tinh linh U Ám cả giận quát: “Chết tiệt! Có giỏi thì đánh vớichúng ta, giết binh lính là lý lẽ gì!"Liễu Bình xua tay cười nói: “Vừa rồi chúng ta đã xác nhận với nhau rồi, xưanay chiến tranh không phải chuyện bàn về đạo lý, còn nữa --""Ta nói, ta sẽ giết sạch các ngươi."Bóng mờ bên cạnh hắn giơ trường đao lên, lại toàn lực chém xuống lần nữa.Chỉ một thoáng.Trong hư không hiện ra số lượng đao quang không cách nào đếm hết, lại chémvề phía đám cao thủ này lần nữa.Chiều này vừa chém ra thì Liễu Bình đã đứng lên, rút trường đao bên cạnh ra.Bóng mờ bên cạnh hắn lập tức biến mất.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Hư Thần có thể triệu hoánngười của thế giới song song tiến đến nghênh chiến, nhưng chỉ giới hạn tronglúc Trần Ngục Đao ở trong vỏ.""Khi ngươi rút Trấn Ngục Đao ra, người của thế giới song song lập tức biếnmất."Liễu Bình theo sát mà vung mạnh trường đao.- - Thiên Địa Vô Pháp: Bí TrảmTam Thức! Chỉ thấy trong hư không bỗng sinh ra một thế giới, trong thế giới cómột tòa tháp cao kim sắc nối liền trời đất, trên đó là vô số những kẻ cầm đaođang đứng đầy.Chỉ một thoáng.ếCao thủ các tộc đang toàn lực ứng phó Chân Không Đao Quang, khi thế giớinày xuất hiện, chúng còn chưa kịp phản ứng thì đã trực tiếp bị cuốn vào, biếnmất khỏi trước mặt Liễu Bình.Trong hư không hắc ám chỉ còn một mình Liễu Bình đứng trên tảng đá lơ lửng.Hắn nhìn về phía hư không, xem xét ghi chép chiến đấu vừa rồi.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt vẫn dùng lại bất động: “Ngươi phóng thích “HưThần”.""Ngươi của thế giới song song xuất hiện.""Hắn dựa theo suy nghĩ của ngươi, dung nhập năng lực Kỳ Quỷ vào ChânKhông Tràm Pháp Hư Trảm Nhất Thức.""Đạo thuật này hấp thu sức mạnh dũng hiện “Lừa Gạt, tấn chức thành đạo thuậtKỳ Quỷ.""-- Người chém giết tất cả quân địch trên đảo.""Ngươi phóng thích đao thuật: Thiên Địa Vô Pháp: Bí Trảm Tam Thức.""Đạo thuật này dung nhập sức mạnh Kỳ Quỷ, không ai trên chiến trường trướcmặt có thể đấu lại."Liễu Bình liếc một cái đã quét xong, trong lòng lập tức hiểu rõ.Khi hắn biết mình có năng lực Kỳ Quỷ “Lừa Gạt"và “Sáng Tạo”, hắn luôn muốn tìm cơ hội thử dung nhập chúng vào trong chiếnđấu.Vì thể có một đao vừa rồi kia.Một bộ phận đao quang hóa thành giả dối, một bộ phận khác hóa thành chânthật, quả nhiên mang đến hiệu quả không tưởng được."Không biết hai nơi khác trên chiến trường đánh thế nào rồi..."Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì chợt thấy trong hư không hiện ra một cáimicrophone.Trong microphone truyền đến giọng nói kinh hoàng của Asimo: “Không tốt rồi,Liễu Bình, vừa rồi phía Nhân Mã đã bói toán ra một chuyện."Liễu Bình vội hỏi: “Chuyện gì? Chẳng lẽ lại có quái vật không rõ xuất hiện?""Không phải, những tộc Bách Thú đáng chết đó đặc biệt chia một chi quân độitinh nhuệ, trực tiếp đi đánh lén thế giới nhân loại."A Tây lớn lao thanh nói.Liễu Bình vừa nghe thì ngược lại còn nhẹ nhàng thở ra, hỏi: “Phía các ngươiđánh thể nào?""Chỗ chúng ta xuất hiện một kẻ địch quá lợi hại, hắn hoàn toàn áp chế chúngta!"Asimo nói."Chờ ta."Liễu Bình nói."A? Ngươi không đi cứu thế giới nhân loại sao?"Asimo giật mình nói."Vẫn là phía các ngươi tương đối nguy hiểm, cứu các ngươi trước."Liễu Bình nói xong thì thân thể chợt lóe, lập tức biến mất trên hư không.Thế giới nhân loại.Yana mặc một bộ kim giáp, bên cạnh cắm một thanh cự kiếm huyết sắc, đứngtrên đỉnh tòa nhà cao chọc trời.Ánh mắt nàng hướng ra vùng hoang du bên ngoài thành phố, cứ như đang nhìncái gì.Một giọng nói truyền đến: “Yana tỷ tỷ, đây là kem hương thảo của tỷ nè!"Andrea bay lên, đưa một cây kem cho nàng."Cảm ơn, cửa hàng này có vị không tồi đâu."Yana vừa ăn kem, vừa tiếp tục nhìn về phía hoang dã.Oanh -- Trong chốn hoang dã đột nhiên vang lên từng đợt tiếng vang kịch liệt,mặt đất cũng hơi chấn động."Chúng ta cứ nhìn như vậy mà không đi lên hỗ trợ sao?"Andrea nhìn nơi đó và nói."Đừng đi quấy rầy nàng,"Yana ăn kem, “Nàng đánh với ta hơn một ngàn trận, các phương diện đã tới thờikhắc cần phải phát tiết, có lẽ lần này giết sạch những kẻ xâm lược đó là có thểtăng lên đến cấp bậc mới."Andrea thở dài nói: “Tỷ tỷ thật suy nghĩ thay cho nàng.""Hừ, con mèo này lười đến mức ngày nào cũng chỉ ăn cá phơi nắng ngủ nướng,ta muốn không ngừng kích thích nàng, làm nàng mạnh lên, để về sau nàng trởthành cánh tay đắc lực cho Liễu Bình."Yana nói xong rồi lại liếm một ngụm kem.Lúc Liễu Bình xuất hiện trên chiến trường thì chiến sự đã kết thúc.Đại quân Tinh linh U Ám, bách thú và Thi Hài Qủy đã ném vũ khí xuống, toànbộ quỳ trên mặt đất, không còn ý đồ làm ra bất cứ công kích nào nữa."Đây là tình huống thế nào?"Liễu Bình hỏi.Hắn chú ý thấy bên cạnh nữ tù trưởng Nhân Mã có một nữ tử tướng mạo quenthuộc đang đứng.ầ ầ ếTrên đầu nữ tử này mọc đầy nhánh cây xanh biếc, có hoa tươi nở rộ, khuôn mặtan bình tĩnh lặng.Trong lòng Liễu Bình đột nhiên nhảy dựng.Không sai.Nàng ta chính là Nữ Yêu Rừng Rậm! Lúc trước khi hắn phong ấn gấu trúc,nàng là chủ bài của bộ thẻ bài “Chốn Lưu Vong”.Hắn chôn gấu trúc dưới Địa chi Thánh Trụ, Nữ Yêu Rừng Rậm lập tức cùng cảbộ thẻ bài về tới tay hắn, hơn nữa rơi vào trầm miên, vẫn chưa thức tỉnh.Không ngờ trong quá khứ vô cùng xa xăm, hắn lại chính mắt gặp được nàng!Đây thật là một điều kỳ diệu.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình ngồi trên tảng đá, lấy tay chống cằm và nói: “Chiều này là hư trảm,cho nên các ngươi khỏi phải uổng phí sức lực."Câu nói vừa dứt.Tất cả đao quang đều biến mất.Cao thủ các chủng tộc nhẹ nhàng thở ra, dùng ánh mắt bất thiện nhìn lại LiễuBình.Bỗng nhiên.Chúng nó như nhận ra cái gì, sôi nổi quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy trên đảo nhỏ thật lớn phía sau kia-- Tất cả binh lính đều đã chết.Đao quang đối phó binh lính đều là thật, hơn nữa không có kẻ nào tránh thoátđược trảm này cả.Trăm vạn đại quân các tộc tập kết, không có kẻ nào ngăn cản được một đao củaphân thân Liễu Bình.Một tướng quân tinh linh U Ám cả giận quát: “Chết tiệt! Có giỏi thì đánh vớichúng ta, giết binh lính là lý lẽ gì!"Liễu Bình xua tay cười nói: “Vừa rồi chúng ta đã xác nhận với nhau rồi, xưanay chiến tranh không phải chuyện bàn về đạo lý, còn nữa --""Ta nói, ta sẽ giết sạch các ngươi."Bóng mờ bên cạnh hắn giơ trường đao lên, lại toàn lực chém xuống lần nữa.Chỉ một thoáng.Trong hư không hiện ra số lượng đao quang không cách nào đếm hết, lại chémvề phía đám cao thủ này lần nữa.Chiều này vừa chém ra thì Liễu Bình đã đứng lên, rút trường đao bên cạnh ra.Bóng mờ bên cạnh hắn lập tức biến mất.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Hư Thần có thể triệu hoánngười của thế giới song song tiến đến nghênh chiến, nhưng chỉ giới hạn tronglúc Trần Ngục Đao ở trong vỏ.""Khi ngươi rút Trấn Ngục Đao ra, người của thế giới song song lập tức biếnmất."Liễu Bình theo sát mà vung mạnh trường đao.- - Thiên Địa Vô Pháp: Bí TrảmTam Thức! Chỉ thấy trong hư không bỗng sinh ra một thế giới, trong thế giới cómột tòa tháp cao kim sắc nối liền trời đất, trên đó là vô số những kẻ cầm đaođang đứng đầy.Chỉ một thoáng.ếCao thủ các tộc đang toàn lực ứng phó Chân Không Đao Quang, khi thế giớinày xuất hiện, chúng còn chưa kịp phản ứng thì đã trực tiếp bị cuốn vào, biếnmất khỏi trước mặt Liễu Bình.Trong hư không hắc ám chỉ còn một mình Liễu Bình đứng trên tảng đá lơ lửng.Hắn nhìn về phía hư không, xem xét ghi chép chiến đấu vừa rồi.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt vẫn dùng lại bất động: “Ngươi phóng thích “HưThần”.""Ngươi của thế giới song song xuất hiện.""Hắn dựa theo suy nghĩ của ngươi, dung nhập năng lực Kỳ Quỷ vào ChânKhông Tràm Pháp Hư Trảm Nhất Thức.""Đạo thuật này hấp thu sức mạnh dũng hiện “Lừa Gạt, tấn chức thành đạo thuậtKỳ Quỷ.""-- Người chém giết tất cả quân địch trên đảo.""Ngươi phóng thích đao thuật: Thiên Địa Vô Pháp: Bí Trảm Tam Thức.""Đạo thuật này dung nhập sức mạnh Kỳ Quỷ, không ai trên chiến trường trướcmặt có thể đấu lại."Liễu Bình liếc một cái đã quét xong, trong lòng lập tức hiểu rõ.Khi hắn biết mình có năng lực Kỳ Quỷ “Lừa Gạt"và “Sáng Tạo”, hắn luôn muốn tìm cơ hội thử dung nhập chúng vào trong chiếnđấu.Vì thể có một đao vừa rồi kia.Một bộ phận đao quang hóa thành giả dối, một bộ phận khác hóa thành chânthật, quả nhiên mang đến hiệu quả không tưởng được."Không biết hai nơi khác trên chiến trường đánh thế nào rồi..."Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì chợt thấy trong hư không hiện ra một cáimicrophone.Trong microphone truyền đến giọng nói kinh hoàng của Asimo: “Không tốt rồi,Liễu Bình, vừa rồi phía Nhân Mã đã bói toán ra một chuyện."Liễu Bình vội hỏi: “Chuyện gì? Chẳng lẽ lại có quái vật không rõ xuất hiện?""Không phải, những tộc Bách Thú đáng chết đó đặc biệt chia một chi quân độitinh nhuệ, trực tiếp đi đánh lén thế giới nhân loại."A Tây lớn lao thanh nói.Liễu Bình vừa nghe thì ngược lại còn nhẹ nhàng thở ra, hỏi: “Phía các ngươiđánh thể nào?""Chỗ chúng ta xuất hiện một kẻ địch quá lợi hại, hắn hoàn toàn áp chế chúngta!"Asimo nói."Chờ ta."Liễu Bình nói."A? Ngươi không đi cứu thế giới nhân loại sao?"Asimo giật mình nói."Vẫn là phía các ngươi tương đối nguy hiểm, cứu các ngươi trước."Liễu Bình nói xong thì thân thể chợt lóe, lập tức biến mất trên hư không.Thế giới nhân loại.Yana mặc một bộ kim giáp, bên cạnh cắm một thanh cự kiếm huyết sắc, đứngtrên đỉnh tòa nhà cao chọc trời.Ánh mắt nàng hướng ra vùng hoang du bên ngoài thành phố, cứ như đang nhìncái gì.Một giọng nói truyền đến: “Yana tỷ tỷ, đây là kem hương thảo của tỷ nè!"Andrea bay lên, đưa một cây kem cho nàng."Cảm ơn, cửa hàng này có vị không tồi đâu."Yana vừa ăn kem, vừa tiếp tục nhìn về phía hoang dã.Oanh -- Trong chốn hoang dã đột nhiên vang lên từng đợt tiếng vang kịch liệt,mặt đất cũng hơi chấn động."Chúng ta cứ nhìn như vậy mà không đi lên hỗ trợ sao?"Andrea nhìn nơi đó và nói."Đừng đi quấy rầy nàng,"Yana ăn kem, “Nàng đánh với ta hơn một ngàn trận, các phương diện đã tới thờikhắc cần phải phát tiết, có lẽ lần này giết sạch những kẻ xâm lược đó là có thểtăng lên đến cấp bậc mới."Andrea thở dài nói: “Tỷ tỷ thật suy nghĩ thay cho nàng.""Hừ, con mèo này lười đến mức ngày nào cũng chỉ ăn cá phơi nắng ngủ nướng,ta muốn không ngừng kích thích nàng, làm nàng mạnh lên, để về sau nàng trởthành cánh tay đắc lực cho Liễu Bình."Yana nói xong rồi lại liếm một ngụm kem.Lúc Liễu Bình xuất hiện trên chiến trường thì chiến sự đã kết thúc.Đại quân Tinh linh U Ám, bách thú và Thi Hài Qủy đã ném vũ khí xuống, toànbộ quỳ trên mặt đất, không còn ý đồ làm ra bất cứ công kích nào nữa."Đây là tình huống thế nào?"Liễu Bình hỏi.Hắn chú ý thấy bên cạnh nữ tù trưởng Nhân Mã có một nữ tử tướng mạo quenthuộc đang đứng.ầ ầ ếTrên đầu nữ tử này mọc đầy nhánh cây xanh biếc, có hoa tươi nở rộ, khuôn mặtan bình tĩnh lặng.Trong lòng Liễu Bình đột nhiên nhảy dựng.Không sai.Nàng ta chính là Nữ Yêu Rừng Rậm! Lúc trước khi hắn phong ấn gấu trúc,nàng là chủ bài của bộ thẻ bài “Chốn Lưu Vong”.Hắn chôn gấu trúc dưới Địa chi Thánh Trụ, Nữ Yêu Rừng Rậm lập tức cùng cảbộ thẻ bài về tới tay hắn, hơn nữa rơi vào trầm miên, vẫn chưa thức tỉnh.Không ngờ trong quá khứ vô cùng xa xăm, hắn lại chính mắt gặp được nàng!Đây thật là một điều kỳ diệu.