"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 691: Bẫy rập
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hộ –– Diễm Quỷ bắt đầu bốc cháy mãnh liệt, thân thể hóa thành phù văn quỷ dịchi chít lơ lửng trên hư không, ngưng tụ thành một thẻ bài màu đen.Trên thẻ bài màu đen hiện ra một cái mặt người, nó mỉm cười quay đầu nói vớiLiễu Bình: “Ngươi chính là người được mời đến sao? Hoan nghênh tiến vào địacung Ác Mộng chung cực, mảnh đất này vô cùng thảm thiết, hy vọng ngườihưởng thụ nó."Liễu Bình bỗng nhớ lại lời Samantha đã nói."Ở thế giới Kỳ Quỷ, xuất hiện một thẻ bài Ác Mộng, mỗi lần nó sẽ chọn lựamột vài người ngẫu nhiên để tiến vào nơi không thể biết nào đó."Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Thẻ bài màu đen kia bông lan tỏa ra, hóa thành một lớp hắc quang bao phủ trênngười Liễu Bình, mang theo hắn chìm xuống bên dưới.Liễu Bình thử di chuyển thân thể, lại phát hiện chung quanh như dòng cát chảy,hắn mất đi tất cả sức mạnh khi ở trong đó, chỉ có thể chìm xuống, không có biệnpháp nào cả.Trong chớp nhoáng --- Nữ anh trong ngực Liễu Bình bỗng mở bùng hai mắt.Nàng vươn bàn tay nhỏ ra, cố hết sức chỉ về hướng phía sau bên trái của LiễuBình."A! A!"Nữ anh phát ra âm thanh dồn dập, ánh mắt nhìn về phía Liễu Bình.Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng.Thủy Thụ, Hoa Tình Không và Linh trên người nàng có sức mạnh Vận Mệnh,nàng tỉnh lại vào giờ phút này thì nhất định có gì muốn nói cho hắn biết."Là hướng kia sao?"Liễu Bình hỏi.Nữ anh gật gật đầu."Được!"Liễu Bình cắn răng, dùng hết sức dời đến hướng kia.Vô dụng! Cho dù đi như thế nào thì hắn vẫn chìm xuống trong một mảnh cátchảy! Liễu Bình nhìn về phía nữ anh.Hình như nữ anh vừa nhẹ nhàng thở ra, hơi dùng ngón cái lên hướng về phíahắn, sau đó mỏi mệt nhắm hai mắt lại.- - Nàng lại rơi vào giấc ngủ say lần nữa.Lúc này, rốt cuộc Liêu Bình đã hoàn toàn chìm vào mặt đất.ễ ốLiễu Bình không ngừng chìm xuống, trong lòng dân sinh ra một cảm giác hítthở không thông.Hắn duỗi tay nắm chặt Trấn Ngục Đao trên thắt lưng.Nếu thật sự không còn đường nào để đi, biện pháp ứng phó tốt nhất là phát độnguy năng “Trấn Mệnh"của Trấn Ngục Đao, chém ra tất cả mọi chuyện xảy ra vào thời khắc hiện giờ,biến nó thành thế giới song song bị hủy diệt.Nhưng có vẻ tình hình còn chưa hoàn toàn tệ đến mức độ đó.Bỗng nhiên, một lực va chạm thật mạnh đánh vào cánh tay Liễu Bình, nữ anhlập tức rời tay rơi ra ngoài.Liễu Bình hoảng sợ, sau lưng lập tức trào ra một bóng mờ, bay thẳng lên đónđược nữ anh rồi vứt trở về.Liễu Bình ôm nữ anh vào ngực, thuận tay đánh tan đi thuật “Hư Thần”.Hắn cúi đầu nhìn về phía nữ anh.Nữ anh đang ngủ ngon lành, cái miệng nhỏ hơi chu chu, cứ như đang ảo tưởngăn cái gì.Đúng rồi.Đã một thời gian nàng chưa uống sữa, nếu có thể thì phải nghĩ cách rời khỏi nơinày, kiếm sữa cho nàng mới được.Liễu Bình thở dài một tiếng.Hoa Tình Không luôn đối xử không tồi với hắn, lúc trước khi hắn mới tiến vàoVĩnh Dạ, cấp bậc bị đình trệ, nàng không tiếc dùng số tiền lớn để mua được tềsang quý tăng thực lực lên cho hắn.Linh trên người nàng là nhân loại ngày xưa chuyên đối phó với tù nhân.Thủy Thụ thì càng khỏi phải nói, nàng ta ký kết khế ước với hắn, thậm chí giúphắn hoàn thành nghi thức đánh thức Kỳ Quỷ, giúp Tứ Thánh Trụ thức tỉnh lầnnữa, cung cấp sức mạnh cho hắn vào mọi lúc có thể.Linh hồn ba người họ đều bị cất chứa trong một thân thể nhỏ bé mà yếu ớt nhưvậy Hắn nhất định không thể để họ xảy ra chuyện gì.Lúc này.Hắn ngùng chìm xuống.Nơi này không có ánh sáng sáng ngời.Tối tăm, sương mù màu đỏ tươi tràn ngập nơi nơi.Liễu Bình nhìn chung quanh rồi dần dần thấy rõ vị trí của mình.Hình như hắn bị kẹt trong khe hở giữa hai bức tường, trên dưới thì không nhìnthấy cuối, mà chung quanh đều là tinh thạch màu đỏ thẫm, trừ cái đó ra thìkhông thể thấy gì khác.ắ ấ ề ố ắCho nên Thủy Thụ các nàng bảo hắn cất bước về hướng này là muốn hắn bị kẹttrong khe tường? Liễu Bình đưa một tay ôm nữ anh, một tay xách theo TrấnNgục Đao, im hơi lặng tiếng nghiêng người dời về phía trước.Chung quanh hai bức tường truyền đến từng tiếng vang rất nhỏ.Nếu dán lỗ tai lên tường cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe thấy hàng tỉ hàng tỉtiếng trên rỉ thống khổ, tiếng khóc thút thít và xin tha.Đột nhiên nghe thấy thì có chút rợn người, nghe lâu rồi sẽ phát hiện, nhữngtiếng vang đó là một loạt vang lên một loạt im lặng, chúng có quy luật cố định.Nói cách khác..Hình như chủ nhân của những tiếng vang ấy vẫn đang gánh chịu cái gì đó.Quả thực làm người ta sởn tóc gáy.Hai chân Liễu Bình giẫm lên hai bức tường trái phải, thân mình hắn đứng thẳngtrên không trung, dần dần rơi vào suy tư.Nếu chỉ bị kẹt trong khe tường thì còn đỡ, căn bản không giống như “Tử địa ÁcMộng”, “Mảnh đất vô cùng thảm thiết"theo lời nói của Kẻ cầm dù.Có lẽ là một ngón tay kia của nữ anh giúp hắn phát hiện một con đường sống?Liễu Bình nhìn lại phía trước, chỉ thấy hình như ở cuối hai bức tường có mộtkhe hở.Hắn tiếp tục về phía trước di động.Tạch! Cánh tay hắn không cẩn thận đụng phải một khối tinh thể huyết sắc nhôlên.Hình như tinh thể này có một sức mạnh không thể biết nào đó, nó lập tức làmtoàn thân Liễu Bình không thể nhúc nhích như bị điện giật, nữ anh trong ngựclại rời tay lần nữa, rơi xuống vực sâu không thấy đáy."Tới hỗ trợ!"Liễu Bình quát khẽ lên.Vỏ đao Trấn Ngục khẽ động, lại phát động “Hư Thần"lần nữa.Sau lưng Liễu Bình lại hiện ra một bóng mờ, vội vàng bay xuống, ôm nữ anhtrở về."Phù, nguy hiểm thật."Liễu Bình hoạt động thân thể vừa mới khôi phục, nhận lấy nữ anh từ trong taybóng mờ.Nữ anh vẫn đang ngủ say.Nhưng bóng mờ kia lại không lập tức tan đi.ắ ế ếBóng mờ là hắn của thế giới song song, đến đây vì hưởng ứng lời kêu gọi sứcmạnh “Hư Thần"của vỏ đao Trấn Ngục."Này, ta của thế giới này."Bóng mờ mở miệng nói."Cái gì?"Liễu Bình hỏi."Ngươi không nhìn thấy hắn, cho nên ta cảm thấy cần nhắc nhở ngươi..."Bóng mờ vươn tay chỉ vào đầu mình và nói: “Ta là người của thế giới song songtách ra từ một khắc vừa rồi, nếu người nhìn chăm chú vào ta, sẽ phát hiện trạngthái của mình vào thời khắc đó."Liễu Bình nhìn lên đỉnh đầu bóng mờ.Chỉ thấy mấy hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên ở nơi đó: “Báo tang chimệnh, đang có hiệu lực.""Loại sức mạnh Kỳ Quỷ nguyền rủa.""Thuyết minh: Sức mạnh Kỳ Quỷ này phát động với phương thức cực kỳ bí ẩn,cướp đoạt tất cả sức mạnh có thể cứu vớt người bị nguyền rủa, khiến hắn dầndần rơi vào hoàn cảnh chắc chắn phải chết."Thì ra là thế!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hộ –– Diễm Quỷ bắt đầu bốc cháy mãnh liệt, thân thể hóa thành phù văn quỷ dịchi chít lơ lửng trên hư không, ngưng tụ thành một thẻ bài màu đen.Trên thẻ bài màu đen hiện ra một cái mặt người, nó mỉm cười quay đầu nói vớiLiễu Bình: “Ngươi chính là người được mời đến sao? Hoan nghênh tiến vào địacung Ác Mộng chung cực, mảnh đất này vô cùng thảm thiết, hy vọng ngườihưởng thụ nó."Liễu Bình bỗng nhớ lại lời Samantha đã nói."Ở thế giới Kỳ Quỷ, xuất hiện một thẻ bài Ác Mộng, mỗi lần nó sẽ chọn lựamột vài người ngẫu nhiên để tiến vào nơi không thể biết nào đó."Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Thẻ bài màu đen kia bông lan tỏa ra, hóa thành một lớp hắc quang bao phủ trênngười Liễu Bình, mang theo hắn chìm xuống bên dưới.Liễu Bình thử di chuyển thân thể, lại phát hiện chung quanh như dòng cát chảy,hắn mất đi tất cả sức mạnh khi ở trong đó, chỉ có thể chìm xuống, không có biệnpháp nào cả.Trong chớp nhoáng --- Nữ anh trong ngực Liễu Bình bỗng mở bùng hai mắt.Nàng vươn bàn tay nhỏ ra, cố hết sức chỉ về hướng phía sau bên trái của LiễuBình."A! A!"Nữ anh phát ra âm thanh dồn dập, ánh mắt nhìn về phía Liễu Bình.Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng.Thủy Thụ, Hoa Tình Không và Linh trên người nàng có sức mạnh Vận Mệnh,nàng tỉnh lại vào giờ phút này thì nhất định có gì muốn nói cho hắn biết."Là hướng kia sao?"Liễu Bình hỏi.Nữ anh gật gật đầu."Được!"Liễu Bình cắn răng, dùng hết sức dời đến hướng kia.Vô dụng! Cho dù đi như thế nào thì hắn vẫn chìm xuống trong một mảnh cátchảy! Liễu Bình nhìn về phía nữ anh.Hình như nữ anh vừa nhẹ nhàng thở ra, hơi dùng ngón cái lên hướng về phíahắn, sau đó mỏi mệt nhắm hai mắt lại.- - Nàng lại rơi vào giấc ngủ say lần nữa.Lúc này, rốt cuộc Liêu Bình đã hoàn toàn chìm vào mặt đất.ễ ốLiễu Bình không ngừng chìm xuống, trong lòng dân sinh ra một cảm giác hítthở không thông.Hắn duỗi tay nắm chặt Trấn Ngục Đao trên thắt lưng.Nếu thật sự không còn đường nào để đi, biện pháp ứng phó tốt nhất là phát độnguy năng “Trấn Mệnh"của Trấn Ngục Đao, chém ra tất cả mọi chuyện xảy ra vào thời khắc hiện giờ,biến nó thành thế giới song song bị hủy diệt.Nhưng có vẻ tình hình còn chưa hoàn toàn tệ đến mức độ đó.Bỗng nhiên, một lực va chạm thật mạnh đánh vào cánh tay Liễu Bình, nữ anhlập tức rời tay rơi ra ngoài.Liễu Bình hoảng sợ, sau lưng lập tức trào ra một bóng mờ, bay thẳng lên đónđược nữ anh rồi vứt trở về.Liễu Bình ôm nữ anh vào ngực, thuận tay đánh tan đi thuật “Hư Thần”.Hắn cúi đầu nhìn về phía nữ anh.Nữ anh đang ngủ ngon lành, cái miệng nhỏ hơi chu chu, cứ như đang ảo tưởngăn cái gì.Đúng rồi.Đã một thời gian nàng chưa uống sữa, nếu có thể thì phải nghĩ cách rời khỏi nơinày, kiếm sữa cho nàng mới được.Liễu Bình thở dài một tiếng.Hoa Tình Không luôn đối xử không tồi với hắn, lúc trước khi hắn mới tiến vàoVĩnh Dạ, cấp bậc bị đình trệ, nàng không tiếc dùng số tiền lớn để mua được tềsang quý tăng thực lực lên cho hắn.Linh trên người nàng là nhân loại ngày xưa chuyên đối phó với tù nhân.Thủy Thụ thì càng khỏi phải nói, nàng ta ký kết khế ước với hắn, thậm chí giúphắn hoàn thành nghi thức đánh thức Kỳ Quỷ, giúp Tứ Thánh Trụ thức tỉnh lầnnữa, cung cấp sức mạnh cho hắn vào mọi lúc có thể.Linh hồn ba người họ đều bị cất chứa trong một thân thể nhỏ bé mà yếu ớt nhưvậy Hắn nhất định không thể để họ xảy ra chuyện gì.Lúc này.Hắn ngùng chìm xuống.Nơi này không có ánh sáng sáng ngời.Tối tăm, sương mù màu đỏ tươi tràn ngập nơi nơi.Liễu Bình nhìn chung quanh rồi dần dần thấy rõ vị trí của mình.Hình như hắn bị kẹt trong khe hở giữa hai bức tường, trên dưới thì không nhìnthấy cuối, mà chung quanh đều là tinh thạch màu đỏ thẫm, trừ cái đó ra thìkhông thể thấy gì khác.ắ ấ ề ố ắCho nên Thủy Thụ các nàng bảo hắn cất bước về hướng này là muốn hắn bị kẹttrong khe tường? Liễu Bình đưa một tay ôm nữ anh, một tay xách theo TrấnNgục Đao, im hơi lặng tiếng nghiêng người dời về phía trước.Chung quanh hai bức tường truyền đến từng tiếng vang rất nhỏ.Nếu dán lỗ tai lên tường cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe thấy hàng tỉ hàng tỉtiếng trên rỉ thống khổ, tiếng khóc thút thít và xin tha.Đột nhiên nghe thấy thì có chút rợn người, nghe lâu rồi sẽ phát hiện, nhữngtiếng vang đó là một loạt vang lên một loạt im lặng, chúng có quy luật cố định.Nói cách khác..Hình như chủ nhân của những tiếng vang ấy vẫn đang gánh chịu cái gì đó.Quả thực làm người ta sởn tóc gáy.Hai chân Liễu Bình giẫm lên hai bức tường trái phải, thân mình hắn đứng thẳngtrên không trung, dần dần rơi vào suy tư.Nếu chỉ bị kẹt trong khe tường thì còn đỡ, căn bản không giống như “Tử địa ÁcMộng”, “Mảnh đất vô cùng thảm thiết"theo lời nói của Kẻ cầm dù.Có lẽ là một ngón tay kia của nữ anh giúp hắn phát hiện một con đường sống?Liễu Bình nhìn lại phía trước, chỉ thấy hình như ở cuối hai bức tường có mộtkhe hở.Hắn tiếp tục về phía trước di động.Tạch! Cánh tay hắn không cẩn thận đụng phải một khối tinh thể huyết sắc nhôlên.Hình như tinh thể này có một sức mạnh không thể biết nào đó, nó lập tức làmtoàn thân Liễu Bình không thể nhúc nhích như bị điện giật, nữ anh trong ngựclại rời tay lần nữa, rơi xuống vực sâu không thấy đáy."Tới hỗ trợ!"Liễu Bình quát khẽ lên.Vỏ đao Trấn Ngục khẽ động, lại phát động “Hư Thần"lần nữa.Sau lưng Liễu Bình lại hiện ra một bóng mờ, vội vàng bay xuống, ôm nữ anhtrở về."Phù, nguy hiểm thật."Liễu Bình hoạt động thân thể vừa mới khôi phục, nhận lấy nữ anh từ trong taybóng mờ.Nữ anh vẫn đang ngủ say.Nhưng bóng mờ kia lại không lập tức tan đi.ắ ế ếBóng mờ là hắn của thế giới song song, đến đây vì hưởng ứng lời kêu gọi sứcmạnh “Hư Thần"của vỏ đao Trấn Ngục."Này, ta của thế giới này."Bóng mờ mở miệng nói."Cái gì?"Liễu Bình hỏi."Ngươi không nhìn thấy hắn, cho nên ta cảm thấy cần nhắc nhở ngươi..."Bóng mờ vươn tay chỉ vào đầu mình và nói: “Ta là người của thế giới song songtách ra từ một khắc vừa rồi, nếu người nhìn chăm chú vào ta, sẽ phát hiện trạngthái của mình vào thời khắc đó."Liễu Bình nhìn lên đỉnh đầu bóng mờ.Chỉ thấy mấy hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên ở nơi đó: “Báo tang chimệnh, đang có hiệu lực.""Loại sức mạnh Kỳ Quỷ nguyền rủa.""Thuyết minh: Sức mạnh Kỳ Quỷ này phát động với phương thức cực kỳ bí ẩn,cướp đoạt tất cả sức mạnh có thể cứu vớt người bị nguyền rủa, khiến hắn dầndần rơi vào hoàn cảnh chắc chắn phải chết."Thì ra là thế!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hộ –– Diễm Quỷ bắt đầu bốc cháy mãnh liệt, thân thể hóa thành phù văn quỷ dịchi chít lơ lửng trên hư không, ngưng tụ thành một thẻ bài màu đen.Trên thẻ bài màu đen hiện ra một cái mặt người, nó mỉm cười quay đầu nói vớiLiễu Bình: “Ngươi chính là người được mời đến sao? Hoan nghênh tiến vào địacung Ác Mộng chung cực, mảnh đất này vô cùng thảm thiết, hy vọng ngườihưởng thụ nó."Liễu Bình bỗng nhớ lại lời Samantha đã nói."Ở thế giới Kỳ Quỷ, xuất hiện một thẻ bài Ác Mộng, mỗi lần nó sẽ chọn lựamột vài người ngẫu nhiên để tiến vào nơi không thể biết nào đó."Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Thẻ bài màu đen kia bông lan tỏa ra, hóa thành một lớp hắc quang bao phủ trênngười Liễu Bình, mang theo hắn chìm xuống bên dưới.Liễu Bình thử di chuyển thân thể, lại phát hiện chung quanh như dòng cát chảy,hắn mất đi tất cả sức mạnh khi ở trong đó, chỉ có thể chìm xuống, không có biệnpháp nào cả.Trong chớp nhoáng --- Nữ anh trong ngực Liễu Bình bỗng mở bùng hai mắt.Nàng vươn bàn tay nhỏ ra, cố hết sức chỉ về hướng phía sau bên trái của LiễuBình."A! A!"Nữ anh phát ra âm thanh dồn dập, ánh mắt nhìn về phía Liễu Bình.Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng.Thủy Thụ, Hoa Tình Không và Linh trên người nàng có sức mạnh Vận Mệnh,nàng tỉnh lại vào giờ phút này thì nhất định có gì muốn nói cho hắn biết."Là hướng kia sao?"Liễu Bình hỏi.Nữ anh gật gật đầu."Được!"Liễu Bình cắn răng, dùng hết sức dời đến hướng kia.Vô dụng! Cho dù đi như thế nào thì hắn vẫn chìm xuống trong một mảnh cátchảy! Liễu Bình nhìn về phía nữ anh.Hình như nữ anh vừa nhẹ nhàng thở ra, hơi dùng ngón cái lên hướng về phíahắn, sau đó mỏi mệt nhắm hai mắt lại.- - Nàng lại rơi vào giấc ngủ say lần nữa.Lúc này, rốt cuộc Liêu Bình đã hoàn toàn chìm vào mặt đất.ễ ốLiễu Bình không ngừng chìm xuống, trong lòng dân sinh ra một cảm giác hítthở không thông.Hắn duỗi tay nắm chặt Trấn Ngục Đao trên thắt lưng.Nếu thật sự không còn đường nào để đi, biện pháp ứng phó tốt nhất là phát độnguy năng “Trấn Mệnh"của Trấn Ngục Đao, chém ra tất cả mọi chuyện xảy ra vào thời khắc hiện giờ,biến nó thành thế giới song song bị hủy diệt.Nhưng có vẻ tình hình còn chưa hoàn toàn tệ đến mức độ đó.Bỗng nhiên, một lực va chạm thật mạnh đánh vào cánh tay Liễu Bình, nữ anhlập tức rời tay rơi ra ngoài.Liễu Bình hoảng sợ, sau lưng lập tức trào ra một bóng mờ, bay thẳng lên đónđược nữ anh rồi vứt trở về.Liễu Bình ôm nữ anh vào ngực, thuận tay đánh tan đi thuật “Hư Thần”.Hắn cúi đầu nhìn về phía nữ anh.Nữ anh đang ngủ ngon lành, cái miệng nhỏ hơi chu chu, cứ như đang ảo tưởngăn cái gì.Đúng rồi.Đã một thời gian nàng chưa uống sữa, nếu có thể thì phải nghĩ cách rời khỏi nơinày, kiếm sữa cho nàng mới được.Liễu Bình thở dài một tiếng.Hoa Tình Không luôn đối xử không tồi với hắn, lúc trước khi hắn mới tiến vàoVĩnh Dạ, cấp bậc bị đình trệ, nàng không tiếc dùng số tiền lớn để mua được tềsang quý tăng thực lực lên cho hắn.Linh trên người nàng là nhân loại ngày xưa chuyên đối phó với tù nhân.Thủy Thụ thì càng khỏi phải nói, nàng ta ký kết khế ước với hắn, thậm chí giúphắn hoàn thành nghi thức đánh thức Kỳ Quỷ, giúp Tứ Thánh Trụ thức tỉnh lầnnữa, cung cấp sức mạnh cho hắn vào mọi lúc có thể.Linh hồn ba người họ đều bị cất chứa trong một thân thể nhỏ bé mà yếu ớt nhưvậy Hắn nhất định không thể để họ xảy ra chuyện gì.Lúc này.Hắn ngùng chìm xuống.Nơi này không có ánh sáng sáng ngời.Tối tăm, sương mù màu đỏ tươi tràn ngập nơi nơi.Liễu Bình nhìn chung quanh rồi dần dần thấy rõ vị trí của mình.Hình như hắn bị kẹt trong khe hở giữa hai bức tường, trên dưới thì không nhìnthấy cuối, mà chung quanh đều là tinh thạch màu đỏ thẫm, trừ cái đó ra thìkhông thể thấy gì khác.ắ ấ ề ố ắCho nên Thủy Thụ các nàng bảo hắn cất bước về hướng này là muốn hắn bị kẹttrong khe tường? Liễu Bình đưa một tay ôm nữ anh, một tay xách theo TrấnNgục Đao, im hơi lặng tiếng nghiêng người dời về phía trước.Chung quanh hai bức tường truyền đến từng tiếng vang rất nhỏ.Nếu dán lỗ tai lên tường cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe thấy hàng tỉ hàng tỉtiếng trên rỉ thống khổ, tiếng khóc thút thít và xin tha.Đột nhiên nghe thấy thì có chút rợn người, nghe lâu rồi sẽ phát hiện, nhữngtiếng vang đó là một loạt vang lên một loạt im lặng, chúng có quy luật cố định.Nói cách khác..Hình như chủ nhân của những tiếng vang ấy vẫn đang gánh chịu cái gì đó.Quả thực làm người ta sởn tóc gáy.Hai chân Liễu Bình giẫm lên hai bức tường trái phải, thân mình hắn đứng thẳngtrên không trung, dần dần rơi vào suy tư.Nếu chỉ bị kẹt trong khe tường thì còn đỡ, căn bản không giống như “Tử địa ÁcMộng”, “Mảnh đất vô cùng thảm thiết"theo lời nói của Kẻ cầm dù.Có lẽ là một ngón tay kia của nữ anh giúp hắn phát hiện một con đường sống?Liễu Bình nhìn lại phía trước, chỉ thấy hình như ở cuối hai bức tường có mộtkhe hở.Hắn tiếp tục về phía trước di động.Tạch! Cánh tay hắn không cẩn thận đụng phải một khối tinh thể huyết sắc nhôlên.Hình như tinh thể này có một sức mạnh không thể biết nào đó, nó lập tức làmtoàn thân Liễu Bình không thể nhúc nhích như bị điện giật, nữ anh trong ngựclại rời tay lần nữa, rơi xuống vực sâu không thấy đáy."Tới hỗ trợ!"Liễu Bình quát khẽ lên.Vỏ đao Trấn Ngục khẽ động, lại phát động “Hư Thần"lần nữa.Sau lưng Liễu Bình lại hiện ra một bóng mờ, vội vàng bay xuống, ôm nữ anhtrở về."Phù, nguy hiểm thật."Liễu Bình hoạt động thân thể vừa mới khôi phục, nhận lấy nữ anh từ trong taybóng mờ.Nữ anh vẫn đang ngủ say.Nhưng bóng mờ kia lại không lập tức tan đi.ắ ế ếBóng mờ là hắn của thế giới song song, đến đây vì hưởng ứng lời kêu gọi sứcmạnh “Hư Thần"của vỏ đao Trấn Ngục."Này, ta của thế giới này."Bóng mờ mở miệng nói."Cái gì?"Liễu Bình hỏi."Ngươi không nhìn thấy hắn, cho nên ta cảm thấy cần nhắc nhở ngươi..."Bóng mờ vươn tay chỉ vào đầu mình và nói: “Ta là người của thế giới song songtách ra từ một khắc vừa rồi, nếu người nhìn chăm chú vào ta, sẽ phát hiện trạngthái của mình vào thời khắc đó."Liễu Bình nhìn lên đỉnh đầu bóng mờ.Chỉ thấy mấy hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên ở nơi đó: “Báo tang chimệnh, đang có hiệu lực.""Loại sức mạnh Kỳ Quỷ nguyền rủa.""Thuyết minh: Sức mạnh Kỳ Quỷ này phát động với phương thức cực kỳ bí ẩn,cướp đoạt tất cả sức mạnh có thể cứu vớt người bị nguyền rủa, khiến hắn dầndần rơi vào hoàn cảnh chắc chắn phải chết."Thì ra là thế!