"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 698: Người không được hoan nghênh
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lão nhân dần dần chìm vào lòng đất, biến mất không thấy đâu nữa.Làm kẻ thất bại, lão sẽ trở lại mặt tường nào đó trong địa cung Ác Mộng, làmnguồn cung cấp chất dinh dưỡng cho địa cung lần nữa.Chung quanh dần truyền đến tiếng vang ồn ào."Là người kia!”."Nhìn kìa, hắn là ăn cướp!""Trời ạ, hắn giết lão Johan, mọi người mau tới đi.""Các nam nhân, đi xử lý tên tội phạm kia đi!"Trên trấn nhỏ, phụ nữ và các lão nhân đừng xa xa nhìn lại, chỉ chỉ trỏ trỏ về phíaLiễu Bình.Liễu Bình lập tức nhận ra một tia không ổn.Hình như hành vi của hắn làm cho cả trấn nhỏ này sinh ra ý thù địch.Dù sao thì hắn giết người trước mặt mọi người, lại hủy hoại một căn nhà, cònđoạt đi một cây vải.Hắn nhìn lướt qua nơi xa.Chỉ thấy những nam nhân trong quán bar, chuồng ngựa, cánh đồng, nhà ga đanglấy ra các loại vũ khí, đưa ánh mắt hung ác nhìn về phía bên này.Không đúng.Bọn người kia nhìn có vẻ là nhân loại, nhưng thật ra đều không phải nhân loại,mà là các chức nghiệp giả Ác Mộng của địa cung.Hắn vốn chỉ cần đối mặt với năm kẻ địch như vậy.Nhưng nếu là bọn họ xông lên hết thì phải làm sao đây? Đúng lúc này, hai hàngchữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mặt hắn: “Ngươi phải rời đi trấn nhỏ này bamươi phút, chờ cơn giận của mọi người bình ổn mới có thể đến lần nữa!”."Đương nhiên, tiếp theo lúc người tiến vào trấn nhỏ, nhất định là một kẻ khôngđược hoan nghênh."Liễu Bình lại không chút do dự, thân thể chợt lóe rồi hóa thành một ánh lưuquang bay ra bên ngoài trấn nhỏ.Tốc độ của hắn nhanh tới cực hạn, cho nên trong nháy mắt đã rời xa trấn nhỏ, đitới chốn hoang dã.Chung quanh không một bóng người.Liễu Bình nhẹ nhàng đáp xuống, đạp lên một khối đá lớn.Bỗng nhiên.Trong hư không vang lên một giọng nói: “Thu lưới."ố ỗ ỗTrong chớp nhoáng, trên khối đá kia bỗng toát ra những lỗ nhỏ chi chít, từng sợidây mảnh vươn ra từ lỗ nhỏ, “Bá bá bá"vài cái đã hoàn toàn trói gô Liễu Bình lại.Ngay sau đó, một tiếng cười to điên cuồng truyền đến.Chỉ thấy một nam tử khô gầy đeo kính râm chui ra từ lòng đất, đắc ý nhìn LiễuBình, hưng phấn nói: “Ta nhận lấy mạng của ngươi, mà ta sẽ thoát khỏi thânphận Chất dinh dưỡng của địa cung, gia nhập vào trận giết chóc của địa cunglần nữa."Liễu Bình nhìn lướt qua hư không.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt sớm đã hiện lên: “Người bị thuật bẫy rậpÁc Mộng đánh trúng.""Thuật bẫy rập Ác Mộng: Đá kê chân mệnh trung chú định.""Thuật pháp Kỳ Quỷ cao cấp, thuật bẫy rập.""Bẫy rập này sẽ trực tiếp xuất hiện ở điểm kẻ địch sắp dừng chân, đồng thời lấydây thùng Ác Mộng trói đối phương lại, khiến hắn mất đi năng lực cận chiến,thời gian liên tục ba phút.""Hiến tế chín phần chín sức chiến đấu của bản thân mới có thể phóng thích phápthuật này."Liễu Bình liếc mắt một cái đã xem xong, sau đó nhìn về phía nam tử khô gầykia."Thuật bẫy rập của ngươi thật sự rất cường đại, nhưng hình như bản thân ngươicũng không có sức lực tới giết ta."Liễu Bình nói.Nam tử khô gầy bẻ đốt ngón tay vang lên rắc rắc, mở miệng nói: “Bị người nhìnra? Yên tâm đi, ngươi đã không thể động đậy, mà trên tay ta có một bộ quyềnpháp chuyên để giết người.""Quyền pháp? Thật ra quyền pháp của ta cũng không kém."Liễu Bình nói.Hắn thử hoạt động bàn tay, nhưng hai tay hai chân đều bị trói buộc, căn bảnkhông thể nhúc nhích mảy may."Đi chết đi!"Nam tử khô gây cười dữ tợn một tiếng, lập tức lao về phía Liễu Bình.Liễu Bình mở miệng ra, dùng sức cắn một cái về hướng hư không Một quả táovàng lập tức bị hắn ngậm vào trong miệng.Mắt thấy nam tử khô gầy kia đã bổ nhào đến trước mặt, giơ nắm tay lên cao caoPhốc! Liễu Bình dùng sức phun ra một cái.Quả táo vàng lập tức bắn ra ngoài, bay tới phía sau nam tử khô gầy.Thân thể nam tử khô gây chấn động, thất thanh kêu lên: “Đây là thứ gì?"ổGã không tự chủ được mà dừng bước, đuổi theo quả táo vàng kia.Rất nhanh.Gã đuổi kịp quả táo vàng, một ngụm rồi lại một ngụm ăn hết nó.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện ra: “Quả táo vàng ẩnchứa sức mạnh Kỳ Quỷ: Chúc phúc.""Không ai có thể kháng cự sức quyến rũ của quả táo vàng, một khi phát hiện thìchắc chắn sẽ ăn hết nó.”."Đối phương ăn xong quả táo vàng.""Sức chiến đấu của đối phương giảm bớt tam phần.""Bởi vì thuật bẫy rập Ác Mộng đã khiến thực lực của đối phương giảm bớt chínphần chín, hiện giờ lại giảm ba phần, bởi vậy thực lực trước mắt của đốiphương là:""Âm hai phần chín."Số âm? Thực lực biến thành số âm là tình huống như thế nào? Liễu Bình âmthầm kinh ngạc trong lòng, lập tức nhìn lại nam tử khô gầy kia.Chỉ thấy nam tử khô gầy ăn ngấu nghiến xong quả táo vàng, sau đó hung tợnquay đầu nhìn lại."Ngươi cho ta ăn thứ gì?"Gã hỏi."Quả độc Ác Mộng, người ăn xong sẽ nổ chết tại chỗ sau năm giây."Liễu Bình vừa nói vừa đếm: “Năm, bốn, ba, hai, một, bang!"Khi hắn không ngừng đếm, trên mặt nam tử khô gầy hiện ra vẻ sợ hãi.Chờ đến khi năm giây đếm ngược kết thúc, nam tử khô gầy phát hiện mình bìnhyên vô sự, lúc này mới thở phào nhẹ nhàng một hơi.Cùng lúc đó, trên tay Liễu Bình bỗng có thêm một thẻ bài."Ngươi làm đối phương sinh ra sợ hãi.""Đã hoàn thành nghi thức Ác Mộng.""Ngươi rút ra một vật phẩm từ trên người đối phương.""Ngươi đạt được thẻ bài: Đá kê chân mệnh trung chú định."Thẻ bài này bị hắn kéo qua đây! Liễu Bình cất thẻ bài đi.Chỉ một thoáng, tất cả dây thừng trên người hắn hoàn toàn biến mất."Không..."Nam tử khô gầy rên rỉ một tiếng, lập tức xoay người chạy như điên về hướngcánh đồng bát ngát.Gã vừa chạy ra được vài bước thì đột nhiên dừng bước.ồ ấ ầ ố ắHồng hộc... Chỉ thấy gã dùng đôi tay đỡ đầu gối, cong thắt lưng không ngừngthở dốc."... Chạy không nổi... Vì sao lại mệt như vậy...""Kỳ quái."Câu nói vừa dứt.Cả thân thể gã nhũn ra rồi ngã xuống đất, không thể nhúc nhích.Liễu Bình hoài nghi nhìn nam tử khô gầy, mở miệng nói: “Này, ta biết người amhiểu thuật bẫy rạp, có phải còn muốn ta mắc mưu hay không?"Trên đầu nam tử khô gầy bỗng hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Đã chết đột ngột."Liễu Bình giật mình, chậm rãi nghiền ngẫm ra điều gì đó."Thì ra là như thế..."Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm.Thực lực của đối phương đã biến thành số âm, cũng chính là hoàn toàn khôngcó sức chiến đấu.Không có sức chiến đấu là tình huống như thế nào? Tất nhiên là yếu đuối mongmanh, cực độ uể oải! Hơn nữa bị hắn dọa một cái, đột nhiên dùng hết sức đểchạy vội, có lẽ đã trực tiếp tạo thành đột tử."..Lại chết kiểu như vậy, xem ra thẻ bài này cũng không dùng tốt lắm."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lão nhân dần dần chìm vào lòng đất, biến mất không thấy đâu nữa.Làm kẻ thất bại, lão sẽ trở lại mặt tường nào đó trong địa cung Ác Mộng, làmnguồn cung cấp chất dinh dưỡng cho địa cung lần nữa.Chung quanh dần truyền đến tiếng vang ồn ào."Là người kia!”."Nhìn kìa, hắn là ăn cướp!""Trời ạ, hắn giết lão Johan, mọi người mau tới đi.""Các nam nhân, đi xử lý tên tội phạm kia đi!"Trên trấn nhỏ, phụ nữ và các lão nhân đừng xa xa nhìn lại, chỉ chỉ trỏ trỏ về phíaLiễu Bình.Liễu Bình lập tức nhận ra một tia không ổn.Hình như hành vi của hắn làm cho cả trấn nhỏ này sinh ra ý thù địch.Dù sao thì hắn giết người trước mặt mọi người, lại hủy hoại một căn nhà, cònđoạt đi một cây vải.Hắn nhìn lướt qua nơi xa.Chỉ thấy những nam nhân trong quán bar, chuồng ngựa, cánh đồng, nhà ga đanglấy ra các loại vũ khí, đưa ánh mắt hung ác nhìn về phía bên này.Không đúng.Bọn người kia nhìn có vẻ là nhân loại, nhưng thật ra đều không phải nhân loại,mà là các chức nghiệp giả Ác Mộng của địa cung.Hắn vốn chỉ cần đối mặt với năm kẻ địch như vậy.Nhưng nếu là bọn họ xông lên hết thì phải làm sao đây? Đúng lúc này, hai hàngchữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mặt hắn: “Ngươi phải rời đi trấn nhỏ này bamươi phút, chờ cơn giận của mọi người bình ổn mới có thể đến lần nữa!”."Đương nhiên, tiếp theo lúc người tiến vào trấn nhỏ, nhất định là một kẻ khôngđược hoan nghênh."Liễu Bình lại không chút do dự, thân thể chợt lóe rồi hóa thành một ánh lưuquang bay ra bên ngoài trấn nhỏ.Tốc độ của hắn nhanh tới cực hạn, cho nên trong nháy mắt đã rời xa trấn nhỏ, đitới chốn hoang dã.Chung quanh không một bóng người.Liễu Bình nhẹ nhàng đáp xuống, đạp lên một khối đá lớn.Bỗng nhiên.Trong hư không vang lên một giọng nói: “Thu lưới."ố ỗ ỗTrong chớp nhoáng, trên khối đá kia bỗng toát ra những lỗ nhỏ chi chít, từng sợidây mảnh vươn ra từ lỗ nhỏ, “Bá bá bá"vài cái đã hoàn toàn trói gô Liễu Bình lại.Ngay sau đó, một tiếng cười to điên cuồng truyền đến.Chỉ thấy một nam tử khô gầy đeo kính râm chui ra từ lòng đất, đắc ý nhìn LiễuBình, hưng phấn nói: “Ta nhận lấy mạng của ngươi, mà ta sẽ thoát khỏi thânphận Chất dinh dưỡng của địa cung, gia nhập vào trận giết chóc của địa cunglần nữa."Liễu Bình nhìn lướt qua hư không.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt sớm đã hiện lên: “Người bị thuật bẫy rậpÁc Mộng đánh trúng.""Thuật bẫy rập Ác Mộng: Đá kê chân mệnh trung chú định.""Thuật pháp Kỳ Quỷ cao cấp, thuật bẫy rập.""Bẫy rập này sẽ trực tiếp xuất hiện ở điểm kẻ địch sắp dừng chân, đồng thời lấydây thùng Ác Mộng trói đối phương lại, khiến hắn mất đi năng lực cận chiến,thời gian liên tục ba phút.""Hiến tế chín phần chín sức chiến đấu của bản thân mới có thể phóng thích phápthuật này."Liễu Bình liếc mắt một cái đã xem xong, sau đó nhìn về phía nam tử khô gầykia."Thuật bẫy rập của ngươi thật sự rất cường đại, nhưng hình như bản thân ngươicũng không có sức lực tới giết ta."Liễu Bình nói.Nam tử khô gầy bẻ đốt ngón tay vang lên rắc rắc, mở miệng nói: “Bị người nhìnra? Yên tâm đi, ngươi đã không thể động đậy, mà trên tay ta có một bộ quyềnpháp chuyên để giết người.""Quyền pháp? Thật ra quyền pháp của ta cũng không kém."Liễu Bình nói.Hắn thử hoạt động bàn tay, nhưng hai tay hai chân đều bị trói buộc, căn bảnkhông thể nhúc nhích mảy may."Đi chết đi!"Nam tử khô gây cười dữ tợn một tiếng, lập tức lao về phía Liễu Bình.Liễu Bình mở miệng ra, dùng sức cắn một cái về hướng hư không Một quả táovàng lập tức bị hắn ngậm vào trong miệng.Mắt thấy nam tử khô gầy kia đã bổ nhào đến trước mặt, giơ nắm tay lên cao caoPhốc! Liễu Bình dùng sức phun ra một cái.Quả táo vàng lập tức bắn ra ngoài, bay tới phía sau nam tử khô gầy.Thân thể nam tử khô gây chấn động, thất thanh kêu lên: “Đây là thứ gì?"ổGã không tự chủ được mà dừng bước, đuổi theo quả táo vàng kia.Rất nhanh.Gã đuổi kịp quả táo vàng, một ngụm rồi lại một ngụm ăn hết nó.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện ra: “Quả táo vàng ẩnchứa sức mạnh Kỳ Quỷ: Chúc phúc.""Không ai có thể kháng cự sức quyến rũ của quả táo vàng, một khi phát hiện thìchắc chắn sẽ ăn hết nó.”."Đối phương ăn xong quả táo vàng.""Sức chiến đấu của đối phương giảm bớt tam phần.""Bởi vì thuật bẫy rập Ác Mộng đã khiến thực lực của đối phương giảm bớt chínphần chín, hiện giờ lại giảm ba phần, bởi vậy thực lực trước mắt của đốiphương là:""Âm hai phần chín."Số âm? Thực lực biến thành số âm là tình huống như thế nào? Liễu Bình âmthầm kinh ngạc trong lòng, lập tức nhìn lại nam tử khô gầy kia.Chỉ thấy nam tử khô gầy ăn ngấu nghiến xong quả táo vàng, sau đó hung tợnquay đầu nhìn lại."Ngươi cho ta ăn thứ gì?"Gã hỏi."Quả độc Ác Mộng, người ăn xong sẽ nổ chết tại chỗ sau năm giây."Liễu Bình vừa nói vừa đếm: “Năm, bốn, ba, hai, một, bang!"Khi hắn không ngừng đếm, trên mặt nam tử khô gầy hiện ra vẻ sợ hãi.Chờ đến khi năm giây đếm ngược kết thúc, nam tử khô gầy phát hiện mình bìnhyên vô sự, lúc này mới thở phào nhẹ nhàng một hơi.Cùng lúc đó, trên tay Liễu Bình bỗng có thêm một thẻ bài."Ngươi làm đối phương sinh ra sợ hãi.""Đã hoàn thành nghi thức Ác Mộng.""Ngươi rút ra một vật phẩm từ trên người đối phương.""Ngươi đạt được thẻ bài: Đá kê chân mệnh trung chú định."Thẻ bài này bị hắn kéo qua đây! Liễu Bình cất thẻ bài đi.Chỉ một thoáng, tất cả dây thừng trên người hắn hoàn toàn biến mất."Không..."Nam tử khô gầy rên rỉ một tiếng, lập tức xoay người chạy như điên về hướngcánh đồng bát ngát.Gã vừa chạy ra được vài bước thì đột nhiên dừng bước.ồ ấ ầ ố ắHồng hộc... Chỉ thấy gã dùng đôi tay đỡ đầu gối, cong thắt lưng không ngừngthở dốc."... Chạy không nổi... Vì sao lại mệt như vậy...""Kỳ quái."Câu nói vừa dứt.Cả thân thể gã nhũn ra rồi ngã xuống đất, không thể nhúc nhích.Liễu Bình hoài nghi nhìn nam tử khô gầy, mở miệng nói: “Này, ta biết người amhiểu thuật bẫy rạp, có phải còn muốn ta mắc mưu hay không?"Trên đầu nam tử khô gầy bỗng hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Đã chết đột ngột."Liễu Bình giật mình, chậm rãi nghiền ngẫm ra điều gì đó."Thì ra là như thế..."Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm.Thực lực của đối phương đã biến thành số âm, cũng chính là hoàn toàn khôngcó sức chiến đấu.Không có sức chiến đấu là tình huống như thế nào? Tất nhiên là yếu đuối mongmanh, cực độ uể oải! Hơn nữa bị hắn dọa một cái, đột nhiên dùng hết sức đểchạy vội, có lẽ đã trực tiếp tạo thành đột tử."..Lại chết kiểu như vậy, xem ra thẻ bài này cũng không dùng tốt lắm."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lão nhân dần dần chìm vào lòng đất, biến mất không thấy đâu nữa.Làm kẻ thất bại, lão sẽ trở lại mặt tường nào đó trong địa cung Ác Mộng, làmnguồn cung cấp chất dinh dưỡng cho địa cung lần nữa.Chung quanh dần truyền đến tiếng vang ồn ào."Là người kia!”."Nhìn kìa, hắn là ăn cướp!""Trời ạ, hắn giết lão Johan, mọi người mau tới đi.""Các nam nhân, đi xử lý tên tội phạm kia đi!"Trên trấn nhỏ, phụ nữ và các lão nhân đừng xa xa nhìn lại, chỉ chỉ trỏ trỏ về phíaLiễu Bình.Liễu Bình lập tức nhận ra một tia không ổn.Hình như hành vi của hắn làm cho cả trấn nhỏ này sinh ra ý thù địch.Dù sao thì hắn giết người trước mặt mọi người, lại hủy hoại một căn nhà, cònđoạt đi một cây vải.Hắn nhìn lướt qua nơi xa.Chỉ thấy những nam nhân trong quán bar, chuồng ngựa, cánh đồng, nhà ga đanglấy ra các loại vũ khí, đưa ánh mắt hung ác nhìn về phía bên này.Không đúng.Bọn người kia nhìn có vẻ là nhân loại, nhưng thật ra đều không phải nhân loại,mà là các chức nghiệp giả Ác Mộng của địa cung.Hắn vốn chỉ cần đối mặt với năm kẻ địch như vậy.Nhưng nếu là bọn họ xông lên hết thì phải làm sao đây? Đúng lúc này, hai hàngchữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mặt hắn: “Ngươi phải rời đi trấn nhỏ này bamươi phút, chờ cơn giận của mọi người bình ổn mới có thể đến lần nữa!”."Đương nhiên, tiếp theo lúc người tiến vào trấn nhỏ, nhất định là một kẻ khôngđược hoan nghênh."Liễu Bình lại không chút do dự, thân thể chợt lóe rồi hóa thành một ánh lưuquang bay ra bên ngoài trấn nhỏ.Tốc độ của hắn nhanh tới cực hạn, cho nên trong nháy mắt đã rời xa trấn nhỏ, đitới chốn hoang dã.Chung quanh không một bóng người.Liễu Bình nhẹ nhàng đáp xuống, đạp lên một khối đá lớn.Bỗng nhiên.Trong hư không vang lên một giọng nói: “Thu lưới."ố ỗ ỗTrong chớp nhoáng, trên khối đá kia bỗng toát ra những lỗ nhỏ chi chít, từng sợidây mảnh vươn ra từ lỗ nhỏ, “Bá bá bá"vài cái đã hoàn toàn trói gô Liễu Bình lại.Ngay sau đó, một tiếng cười to điên cuồng truyền đến.Chỉ thấy một nam tử khô gầy đeo kính râm chui ra từ lòng đất, đắc ý nhìn LiễuBình, hưng phấn nói: “Ta nhận lấy mạng của ngươi, mà ta sẽ thoát khỏi thânphận Chất dinh dưỡng của địa cung, gia nhập vào trận giết chóc của địa cunglần nữa."Liễu Bình nhìn lướt qua hư không.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt sớm đã hiện lên: “Người bị thuật bẫy rậpÁc Mộng đánh trúng.""Thuật bẫy rập Ác Mộng: Đá kê chân mệnh trung chú định.""Thuật pháp Kỳ Quỷ cao cấp, thuật bẫy rập.""Bẫy rập này sẽ trực tiếp xuất hiện ở điểm kẻ địch sắp dừng chân, đồng thời lấydây thùng Ác Mộng trói đối phương lại, khiến hắn mất đi năng lực cận chiến,thời gian liên tục ba phút.""Hiến tế chín phần chín sức chiến đấu của bản thân mới có thể phóng thích phápthuật này."Liễu Bình liếc mắt một cái đã xem xong, sau đó nhìn về phía nam tử khô gầykia."Thuật bẫy rập của ngươi thật sự rất cường đại, nhưng hình như bản thân ngươicũng không có sức lực tới giết ta."Liễu Bình nói.Nam tử khô gầy bẻ đốt ngón tay vang lên rắc rắc, mở miệng nói: “Bị người nhìnra? Yên tâm đi, ngươi đã không thể động đậy, mà trên tay ta có một bộ quyềnpháp chuyên để giết người.""Quyền pháp? Thật ra quyền pháp của ta cũng không kém."Liễu Bình nói.Hắn thử hoạt động bàn tay, nhưng hai tay hai chân đều bị trói buộc, căn bảnkhông thể nhúc nhích mảy may."Đi chết đi!"Nam tử khô gây cười dữ tợn một tiếng, lập tức lao về phía Liễu Bình.Liễu Bình mở miệng ra, dùng sức cắn một cái về hướng hư không Một quả táovàng lập tức bị hắn ngậm vào trong miệng.Mắt thấy nam tử khô gầy kia đã bổ nhào đến trước mặt, giơ nắm tay lên cao caoPhốc! Liễu Bình dùng sức phun ra một cái.Quả táo vàng lập tức bắn ra ngoài, bay tới phía sau nam tử khô gầy.Thân thể nam tử khô gây chấn động, thất thanh kêu lên: “Đây là thứ gì?"ổGã không tự chủ được mà dừng bước, đuổi theo quả táo vàng kia.Rất nhanh.Gã đuổi kịp quả táo vàng, một ngụm rồi lại một ngụm ăn hết nó.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện ra: “Quả táo vàng ẩnchứa sức mạnh Kỳ Quỷ: Chúc phúc.""Không ai có thể kháng cự sức quyến rũ của quả táo vàng, một khi phát hiện thìchắc chắn sẽ ăn hết nó.”."Đối phương ăn xong quả táo vàng.""Sức chiến đấu của đối phương giảm bớt tam phần.""Bởi vì thuật bẫy rập Ác Mộng đã khiến thực lực của đối phương giảm bớt chínphần chín, hiện giờ lại giảm ba phần, bởi vậy thực lực trước mắt của đốiphương là:""Âm hai phần chín."Số âm? Thực lực biến thành số âm là tình huống như thế nào? Liễu Bình âmthầm kinh ngạc trong lòng, lập tức nhìn lại nam tử khô gầy kia.Chỉ thấy nam tử khô gầy ăn ngấu nghiến xong quả táo vàng, sau đó hung tợnquay đầu nhìn lại."Ngươi cho ta ăn thứ gì?"Gã hỏi."Quả độc Ác Mộng, người ăn xong sẽ nổ chết tại chỗ sau năm giây."Liễu Bình vừa nói vừa đếm: “Năm, bốn, ba, hai, một, bang!"Khi hắn không ngừng đếm, trên mặt nam tử khô gầy hiện ra vẻ sợ hãi.Chờ đến khi năm giây đếm ngược kết thúc, nam tử khô gầy phát hiện mình bìnhyên vô sự, lúc này mới thở phào nhẹ nhàng một hơi.Cùng lúc đó, trên tay Liễu Bình bỗng có thêm một thẻ bài."Ngươi làm đối phương sinh ra sợ hãi.""Đã hoàn thành nghi thức Ác Mộng.""Ngươi rút ra một vật phẩm từ trên người đối phương.""Ngươi đạt được thẻ bài: Đá kê chân mệnh trung chú định."Thẻ bài này bị hắn kéo qua đây! Liễu Bình cất thẻ bài đi.Chỉ một thoáng, tất cả dây thừng trên người hắn hoàn toàn biến mất."Không..."Nam tử khô gầy rên rỉ một tiếng, lập tức xoay người chạy như điên về hướngcánh đồng bát ngát.Gã vừa chạy ra được vài bước thì đột nhiên dừng bước.ồ ấ ầ ố ắHồng hộc... Chỉ thấy gã dùng đôi tay đỡ đầu gối, cong thắt lưng không ngừngthở dốc."... Chạy không nổi... Vì sao lại mệt như vậy...""Kỳ quái."Câu nói vừa dứt.Cả thân thể gã nhũn ra rồi ngã xuống đất, không thể nhúc nhích.Liễu Bình hoài nghi nhìn nam tử khô gầy, mở miệng nói: “Này, ta biết người amhiểu thuật bẫy rạp, có phải còn muốn ta mắc mưu hay không?"Trên đầu nam tử khô gầy bỗng hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Đã chết đột ngột."Liễu Bình giật mình, chậm rãi nghiền ngẫm ra điều gì đó."Thì ra là như thế..."Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm.Thực lực của đối phương đã biến thành số âm, cũng chính là hoàn toàn khôngcó sức chiến đấu.Không có sức chiến đấu là tình huống như thế nào? Tất nhiên là yếu đuối mongmanh, cực độ uể oải! Hơn nữa bị hắn dọa một cái, đột nhiên dùng hết sức đểchạy vội, có lẽ đã trực tiếp tạo thành đột tử."..Lại chết kiểu như vậy, xem ra thẻ bài này cũng không dùng tốt lắm."