"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 718: Tử đấu mà vận mệnh đã định trước

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên đường hắn không gặp được bất cứ quái vật nào cả.Bọn chúng đã đi đâu rồi? Liễu Bình mang theo tò mò mà đi tới.Bỗng nhiên, hắn nghe được từng đợt tiếng ồn ào.Hắn đi tới bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.Sương mù đã tản đi.Trong vùng đất trống bên ngoài, có vô số quái nhân ở ngoài, vây quanh mộtngười vào bên trong.Người cầm dù.Dáng vẻ của gã ta hơi nhếch nhác, thế nhưng tinh thần rất phấn khởi."Thế nào? Ta đã dựa theo yêu cầu của khiêu chiến, đã chiến thắng phần lớnngười khiêu chiến tại thế giới bên ngoài!""Ta biết các ngươi coi thường ta, cảm thấy ta chỉ là đồ ăn - thể nhưng vào giờphút này, là thời điểm mà ta khiêu chiến các ngươi!"Người cầm dù hít sâu một hơi, rống lớn: "Ta có 'sứ mệnh' mà vị tồn tại kia bancho, một khi ta chiến thắng ba trận chiến đấu, ta sẽ có tư cách trở thành mộtthành viên trong số các ngươi!"Liễu Bình yên lặng quan sát cảnh tượng này.Bỗng nhiên, trên giao diện xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:[Nhắc nhở đặc biệt:][Ngươi chiến thắng cường giả tại thế giới bên ngoài:][Ngươi chiến thắng sinh vật Ác Mộng: Kẻ săn Linh Hồn][Ngươi chiến thắng tồn tại trong thế giới bên trong: Hắc Ngạc Thương Ma:][Ngươi hoàn thành khiêu chiến của thế giới bên trong.][Bản Danh Sách đã tặng cho ngươi một danh ngạch duy nhất đó.][Xin hãy chiến thắng người khiêu chiến trước mắt, dù sao ban đầu danh ngạchnày được chuẩn bị cho gã ta.][Đây là ngụy trang cần thiết.][Hi vọng người biết chính người muốn đạt được điều gì.]Liễu Bình đọc xong, cảm thấy sáng tỏ thông suốt.Thì ra là thế.Chắc hẳn Người cầm dù mang theo sứ mệnh hủy diệt Thần trụ, bởi vậy mới cótư cách phóng ra thẻ bài Ác Mộng.ố ố ểHiện tại gã ta lại muốn dựa vào sứ mệnh này, muốn chuyển hóa bản thân trởthành tồn tại trong Ác Mộng.Sau khi chuyện này truyền ra ngoài, lại đạt được cho phép.Có lẽ là tồn tại điều khiển Người cầm dù, hoặc có lẽ là những tồn tại khác.Tóm lại, Linh thể Danh Sách Thế Giới có được một danh nghạch, bất cứ lúc nàocũng có thể ban cho Người cầm dù.Thế mà danh nghạch này lại bị nàng âm thầm cho mình! Muốn giấu giếm tất cảmọi người, mình cần phải giết chết Người cầm dù.Liễu Bình hít sâu một hơi, nói nhỏ: "Rất tốt, ngày hôm nay sẽ là ngày chấm dứttoàn bộ ân oán trong quá khứ."Hắn đẩy cửa sổ ra, nhảy ra ngoài, nhẹ nhàng rơi xuống tại phía đối diện Ngườicầm dù.Người cầm dù nhìn tới, thấy là một quái nhân giống với những sinh vật ÁcMộng khác."Ngươi tiếp nhận khiêu chiến của ta?"Gã ta hỏi với vẻ cẩn thận.Một giọng nói lạnh lùng vô tình từ phía quái nhân truyền ra: "Sâu bọ đángthương, ngươi vĩnh viễn cũng không thể trở thành tồn tại giống như chúng tađược, mãi mãi cũng chỉ có thể là đồ ăn, mà không phải là loài săn mồi.""Không! Ngươi không thể kỳ thị ta! Ta mang theo sứ mệnh của vị tồn tại vĩ đạikia!"Người cầm dù hét lớn như điên như dại."Ta sẽ giết ngươi."Quái nhân khàn giọng nói.Hắn dùng một lát, bỗng nhiên nhớ tới dòng chữ cuối cùng trên giao diện."Sau đó, cướp đi sứ mệnh của ngươi."Hắn bổ sung thêm một câu.Người cầm dù lùi về sau một bước, nhỏ giọng nói: "Ngươi cho rằng ta không rõtình hình thực tế hay sao? Không, ta biết các ngươi mới là chủ nhân của KỳQuỷ, các ngươi sẽ không bị mất đi thần trí khi điều khiển lực lượng đột sinh',cũng sẽ không biến thành quái vật chỉ biết ăn và ăn... thế nhưng ta chưa từngđánh trận nào mà không nắm chắc chiến thắng cả."Vẻ mặt Liễu Bình nghiêm túc, bàn tay ở trong áo choàng đã đặt lên trên sáchthẻ.Hiện tại mình chỉ có thể sử dụng Song đầu Thực Hồn Ma, thế nhưng sau khikích hoạt hình thức Thủ Ngục, lại thêm 'lừa gạt, mình có thể chiến đấu cùng vớiSong đầu Thực Hồn Ma được rồi.Không biết Người cầm dù vừa học được những thứ gì.ẩ ế"Chuẩn bị chết đi."Liễu Bình nhỏ giọng nói, ném thẻ bài ra ngoài.Bụp! Song đầu Thực Nhân Ma xuất hiện."Là tên này sao."Nó quan sát bốn phía, dần dần lộ ra vẻ chợt hiểu: "Hóa ra là tới thời điểm dưỡngdanh lập vạn - người đi chết đi!"Thân hình Song đầu Thực Hồn Ma lóe lên, biến mất tại chỗ.Trong khoảnh khắc đó, vẻ mặt Người cầm dù biến đổi, cao giọng quát: "Triệuhoán sư Ác Mộng? Song đầu Thực Hồn Ma? Các ngươi thực sự rất mạnh, thếnhưng trong những tháng năm dài đằng đẵng, ta cũng đã lưu lại át chủ bài chânchính..."Gã ta khép dù lại, rút một tấm thẻ bài từ cán dù ra, giơ tới cho Liễu Bình xem.Trên thẻ bài có vẽ một cảnh tượng liên tục thay đổi, mà phía trước cảnh tượngnày, một cái tay nắm lấy cần điều khiển, đang tiến hành lựa chọn từng cảnhtượng trong đó.Người cầm dù nói với vẻ bình tĩnh: "Rất nhiều năm về trước, ta đã từng tiến vàomột loại phong ấn cực kỳ tinh diệu, nó nhốt ta lại, làm cho ta không thể khôngsử dụng toàn lực, mới có thể phá vỡ nó."Bup! Thẻ bài phát ra tiếng vang, biến mất trước mặt Liễu Bình.Ngay sau đó... Cảnh tượng xung quanh bỗng biến đổi.Hắn phát hiện mình đã rời khỏi thế giới bên trong, đi tới một không gian khác.Người cầm dù đúng tại phía đối diện, nói với giọng kiêu ngạo: "Trong nhữngnăm tháng hủy diệt dài dằng dặc, ta đã tiêu hao vô số tâm huyết, tiến hành cảitạo toàn diện đối với nơi phong ấn đó, để làm cho nơi đó càng thích hợp giữchân kẻ địch giúp ta hơn."Gã ta giơ tay lên, chủ về vùng hắc ám xung quanh, nói: "Mặc dù ta không thểlàm cho nó thuộc về ta, thế nhưng chủ nhân của nó đã chết rồi, cho nên xét vềquyền hạn thì hiện tại ta có thể lợi dụng nó...""Chẳng cần biết ngươi là ai, chuẩn bị tiếp nhận vận mệnh hủy diệt trong phongấn vô tận đi!"Gã ta vừa nói xong.Trong bóng đêm, từng luồng sáng rực lóe lên, chiếu rọi một vật thể khổng lồbên trong Hải uyên vô tận.Liễu Bình nhìn tới.Một bộ chiến giáp màu đen khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt của hắn.Nó rất quen thuộc, cũng rất thân thiết, tựa như là... Thân ngoại hóa thân củamình vậy.ễ ề ếLiễu Bình nhìn về phía chiến giáp, không nhịn được mà thở dài, hỏi: "Ngươimuốn để nó cũng gia nhập vào cuộc chiến đấu này hay sao?"Người cầm dù cười gằn, hai tay hợp ấn, hét lớn: "Lên! Phong ấn tồn tại ÁcMộng trước mắt này... dù chỉ là vài giây đồng hồ cũng đủ rồi!"Chiến giáp khổng lồ không nhúc nhích.Yên lặng vài giây... Vẻ mặt Người cầm dù dần dần cứng lại.Lúc này, Liễu Bình mới chậm rãi giơ một tay lên.Cùng lúc đó, bộ chiến giáp màu đen to lớn, hùng vĩ kia cũng theo đó mà giơ taylên.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên đường hắn không gặp được bất cứ quái vật nào cả.Bọn chúng đã đi đâu rồi? Liễu Bình mang theo tò mò mà đi tới.Bỗng nhiên, hắn nghe được từng đợt tiếng ồn ào.Hắn đi tới bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.Sương mù đã tản đi.Trong vùng đất trống bên ngoài, có vô số quái nhân ở ngoài, vây quanh mộtngười vào bên trong.Người cầm dù.Dáng vẻ của gã ta hơi nhếch nhác, thế nhưng tinh thần rất phấn khởi."Thế nào? Ta đã dựa theo yêu cầu của khiêu chiến, đã chiến thắng phần lớnngười khiêu chiến tại thế giới bên ngoài!""Ta biết các ngươi coi thường ta, cảm thấy ta chỉ là đồ ăn - thể nhưng vào giờphút này, là thời điểm mà ta khiêu chiến các ngươi!"Người cầm dù hít sâu một hơi, rống lớn: "Ta có 'sứ mệnh' mà vị tồn tại kia bancho, một khi ta chiến thắng ba trận chiến đấu, ta sẽ có tư cách trở thành mộtthành viên trong số các ngươi!"Liễu Bình yên lặng quan sát cảnh tượng này.Bỗng nhiên, trên giao diện xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:[Nhắc nhở đặc biệt:][Ngươi chiến thắng cường giả tại thế giới bên ngoài:][Ngươi chiến thắng sinh vật Ác Mộng: Kẻ săn Linh Hồn][Ngươi chiến thắng tồn tại trong thế giới bên trong: Hắc Ngạc Thương Ma:][Ngươi hoàn thành khiêu chiến của thế giới bên trong.][Bản Danh Sách đã tặng cho ngươi một danh ngạch duy nhất đó.][Xin hãy chiến thắng người khiêu chiến trước mắt, dù sao ban đầu danh ngạchnày được chuẩn bị cho gã ta.][Đây là ngụy trang cần thiết.][Hi vọng người biết chính người muốn đạt được điều gì.]Liễu Bình đọc xong, cảm thấy sáng tỏ thông suốt.Thì ra là thế.Chắc hẳn Người cầm dù mang theo sứ mệnh hủy diệt Thần trụ, bởi vậy mới cótư cách phóng ra thẻ bài Ác Mộng.ố ố ểHiện tại gã ta lại muốn dựa vào sứ mệnh này, muốn chuyển hóa bản thân trởthành tồn tại trong Ác Mộng.Sau khi chuyện này truyền ra ngoài, lại đạt được cho phép.Có lẽ là tồn tại điều khiển Người cầm dù, hoặc có lẽ là những tồn tại khác.Tóm lại, Linh thể Danh Sách Thế Giới có được một danh nghạch, bất cứ lúc nàocũng có thể ban cho Người cầm dù.Thế mà danh nghạch này lại bị nàng âm thầm cho mình! Muốn giấu giếm tất cảmọi người, mình cần phải giết chết Người cầm dù.Liễu Bình hít sâu một hơi, nói nhỏ: "Rất tốt, ngày hôm nay sẽ là ngày chấm dứttoàn bộ ân oán trong quá khứ."Hắn đẩy cửa sổ ra, nhảy ra ngoài, nhẹ nhàng rơi xuống tại phía đối diện Ngườicầm dù.Người cầm dù nhìn tới, thấy là một quái nhân giống với những sinh vật ÁcMộng khác."Ngươi tiếp nhận khiêu chiến của ta?"Gã ta hỏi với vẻ cẩn thận.Một giọng nói lạnh lùng vô tình từ phía quái nhân truyền ra: "Sâu bọ đángthương, ngươi vĩnh viễn cũng không thể trở thành tồn tại giống như chúng tađược, mãi mãi cũng chỉ có thể là đồ ăn, mà không phải là loài săn mồi.""Không! Ngươi không thể kỳ thị ta! Ta mang theo sứ mệnh của vị tồn tại vĩ đạikia!"Người cầm dù hét lớn như điên như dại."Ta sẽ giết ngươi."Quái nhân khàn giọng nói.Hắn dùng một lát, bỗng nhiên nhớ tới dòng chữ cuối cùng trên giao diện."Sau đó, cướp đi sứ mệnh của ngươi."Hắn bổ sung thêm một câu.Người cầm dù lùi về sau một bước, nhỏ giọng nói: "Ngươi cho rằng ta không rõtình hình thực tế hay sao? Không, ta biết các ngươi mới là chủ nhân của KỳQuỷ, các ngươi sẽ không bị mất đi thần trí khi điều khiển lực lượng đột sinh',cũng sẽ không biến thành quái vật chỉ biết ăn và ăn... thế nhưng ta chưa từngđánh trận nào mà không nắm chắc chiến thắng cả."Vẻ mặt Liễu Bình nghiêm túc, bàn tay ở trong áo choàng đã đặt lên trên sáchthẻ.Hiện tại mình chỉ có thể sử dụng Song đầu Thực Hồn Ma, thế nhưng sau khikích hoạt hình thức Thủ Ngục, lại thêm 'lừa gạt, mình có thể chiến đấu cùng vớiSong đầu Thực Hồn Ma được rồi.Không biết Người cầm dù vừa học được những thứ gì.ẩ ế"Chuẩn bị chết đi."Liễu Bình nhỏ giọng nói, ném thẻ bài ra ngoài.Bụp! Song đầu Thực Nhân Ma xuất hiện."Là tên này sao."Nó quan sát bốn phía, dần dần lộ ra vẻ chợt hiểu: "Hóa ra là tới thời điểm dưỡngdanh lập vạn - người đi chết đi!"Thân hình Song đầu Thực Hồn Ma lóe lên, biến mất tại chỗ.Trong khoảnh khắc đó, vẻ mặt Người cầm dù biến đổi, cao giọng quát: "Triệuhoán sư Ác Mộng? Song đầu Thực Hồn Ma? Các ngươi thực sự rất mạnh, thếnhưng trong những tháng năm dài đằng đẵng, ta cũng đã lưu lại át chủ bài chânchính..."Gã ta khép dù lại, rút một tấm thẻ bài từ cán dù ra, giơ tới cho Liễu Bình xem.Trên thẻ bài có vẽ một cảnh tượng liên tục thay đổi, mà phía trước cảnh tượngnày, một cái tay nắm lấy cần điều khiển, đang tiến hành lựa chọn từng cảnhtượng trong đó.Người cầm dù nói với vẻ bình tĩnh: "Rất nhiều năm về trước, ta đã từng tiến vàomột loại phong ấn cực kỳ tinh diệu, nó nhốt ta lại, làm cho ta không thể khôngsử dụng toàn lực, mới có thể phá vỡ nó."Bup! Thẻ bài phát ra tiếng vang, biến mất trước mặt Liễu Bình.Ngay sau đó... Cảnh tượng xung quanh bỗng biến đổi.Hắn phát hiện mình đã rời khỏi thế giới bên trong, đi tới một không gian khác.Người cầm dù đúng tại phía đối diện, nói với giọng kiêu ngạo: "Trong nhữngnăm tháng hủy diệt dài dằng dặc, ta đã tiêu hao vô số tâm huyết, tiến hành cảitạo toàn diện đối với nơi phong ấn đó, để làm cho nơi đó càng thích hợp giữchân kẻ địch giúp ta hơn."Gã ta giơ tay lên, chủ về vùng hắc ám xung quanh, nói: "Mặc dù ta không thểlàm cho nó thuộc về ta, thế nhưng chủ nhân của nó đã chết rồi, cho nên xét vềquyền hạn thì hiện tại ta có thể lợi dụng nó...""Chẳng cần biết ngươi là ai, chuẩn bị tiếp nhận vận mệnh hủy diệt trong phongấn vô tận đi!"Gã ta vừa nói xong.Trong bóng đêm, từng luồng sáng rực lóe lên, chiếu rọi một vật thể khổng lồbên trong Hải uyên vô tận.Liễu Bình nhìn tới.Một bộ chiến giáp màu đen khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt của hắn.Nó rất quen thuộc, cũng rất thân thiết, tựa như là... Thân ngoại hóa thân củamình vậy.ễ ề ếLiễu Bình nhìn về phía chiến giáp, không nhịn được mà thở dài, hỏi: "Ngươimuốn để nó cũng gia nhập vào cuộc chiến đấu này hay sao?"Người cầm dù cười gằn, hai tay hợp ấn, hét lớn: "Lên! Phong ấn tồn tại ÁcMộng trước mắt này... dù chỉ là vài giây đồng hồ cũng đủ rồi!"Chiến giáp khổng lồ không nhúc nhích.Yên lặng vài giây... Vẻ mặt Người cầm dù dần dần cứng lại.Lúc này, Liễu Bình mới chậm rãi giơ một tay lên.Cùng lúc đó, bộ chiến giáp màu đen to lớn, hùng vĩ kia cũng theo đó mà giơ taylên.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên đường hắn không gặp được bất cứ quái vật nào cả.Bọn chúng đã đi đâu rồi? Liễu Bình mang theo tò mò mà đi tới.Bỗng nhiên, hắn nghe được từng đợt tiếng ồn ào.Hắn đi tới bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.Sương mù đã tản đi.Trong vùng đất trống bên ngoài, có vô số quái nhân ở ngoài, vây quanh mộtngười vào bên trong.Người cầm dù.Dáng vẻ của gã ta hơi nhếch nhác, thế nhưng tinh thần rất phấn khởi."Thế nào? Ta đã dựa theo yêu cầu của khiêu chiến, đã chiến thắng phần lớnngười khiêu chiến tại thế giới bên ngoài!""Ta biết các ngươi coi thường ta, cảm thấy ta chỉ là đồ ăn - thể nhưng vào giờphút này, là thời điểm mà ta khiêu chiến các ngươi!"Người cầm dù hít sâu một hơi, rống lớn: "Ta có 'sứ mệnh' mà vị tồn tại kia bancho, một khi ta chiến thắng ba trận chiến đấu, ta sẽ có tư cách trở thành mộtthành viên trong số các ngươi!"Liễu Bình yên lặng quan sát cảnh tượng này.Bỗng nhiên, trên giao diện xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:[Nhắc nhở đặc biệt:][Ngươi chiến thắng cường giả tại thế giới bên ngoài:][Ngươi chiến thắng sinh vật Ác Mộng: Kẻ săn Linh Hồn][Ngươi chiến thắng tồn tại trong thế giới bên trong: Hắc Ngạc Thương Ma:][Ngươi hoàn thành khiêu chiến của thế giới bên trong.][Bản Danh Sách đã tặng cho ngươi một danh ngạch duy nhất đó.][Xin hãy chiến thắng người khiêu chiến trước mắt, dù sao ban đầu danh ngạchnày được chuẩn bị cho gã ta.][Đây là ngụy trang cần thiết.][Hi vọng người biết chính người muốn đạt được điều gì.]Liễu Bình đọc xong, cảm thấy sáng tỏ thông suốt.Thì ra là thế.Chắc hẳn Người cầm dù mang theo sứ mệnh hủy diệt Thần trụ, bởi vậy mới cótư cách phóng ra thẻ bài Ác Mộng.ố ố ểHiện tại gã ta lại muốn dựa vào sứ mệnh này, muốn chuyển hóa bản thân trởthành tồn tại trong Ác Mộng.Sau khi chuyện này truyền ra ngoài, lại đạt được cho phép.Có lẽ là tồn tại điều khiển Người cầm dù, hoặc có lẽ là những tồn tại khác.Tóm lại, Linh thể Danh Sách Thế Giới có được một danh nghạch, bất cứ lúc nàocũng có thể ban cho Người cầm dù.Thế mà danh nghạch này lại bị nàng âm thầm cho mình! Muốn giấu giếm tất cảmọi người, mình cần phải giết chết Người cầm dù.Liễu Bình hít sâu một hơi, nói nhỏ: "Rất tốt, ngày hôm nay sẽ là ngày chấm dứttoàn bộ ân oán trong quá khứ."Hắn đẩy cửa sổ ra, nhảy ra ngoài, nhẹ nhàng rơi xuống tại phía đối diện Ngườicầm dù.Người cầm dù nhìn tới, thấy là một quái nhân giống với những sinh vật ÁcMộng khác."Ngươi tiếp nhận khiêu chiến của ta?"Gã ta hỏi với vẻ cẩn thận.Một giọng nói lạnh lùng vô tình từ phía quái nhân truyền ra: "Sâu bọ đángthương, ngươi vĩnh viễn cũng không thể trở thành tồn tại giống như chúng tađược, mãi mãi cũng chỉ có thể là đồ ăn, mà không phải là loài săn mồi.""Không! Ngươi không thể kỳ thị ta! Ta mang theo sứ mệnh của vị tồn tại vĩ đạikia!"Người cầm dù hét lớn như điên như dại."Ta sẽ giết ngươi."Quái nhân khàn giọng nói.Hắn dùng một lát, bỗng nhiên nhớ tới dòng chữ cuối cùng trên giao diện."Sau đó, cướp đi sứ mệnh của ngươi."Hắn bổ sung thêm một câu.Người cầm dù lùi về sau một bước, nhỏ giọng nói: "Ngươi cho rằng ta không rõtình hình thực tế hay sao? Không, ta biết các ngươi mới là chủ nhân của KỳQuỷ, các ngươi sẽ không bị mất đi thần trí khi điều khiển lực lượng đột sinh',cũng sẽ không biến thành quái vật chỉ biết ăn và ăn... thế nhưng ta chưa từngđánh trận nào mà không nắm chắc chiến thắng cả."Vẻ mặt Liễu Bình nghiêm túc, bàn tay ở trong áo choàng đã đặt lên trên sáchthẻ.Hiện tại mình chỉ có thể sử dụng Song đầu Thực Hồn Ma, thế nhưng sau khikích hoạt hình thức Thủ Ngục, lại thêm 'lừa gạt, mình có thể chiến đấu cùng vớiSong đầu Thực Hồn Ma được rồi.Không biết Người cầm dù vừa học được những thứ gì.ẩ ế"Chuẩn bị chết đi."Liễu Bình nhỏ giọng nói, ném thẻ bài ra ngoài.Bụp! Song đầu Thực Nhân Ma xuất hiện."Là tên này sao."Nó quan sát bốn phía, dần dần lộ ra vẻ chợt hiểu: "Hóa ra là tới thời điểm dưỡngdanh lập vạn - người đi chết đi!"Thân hình Song đầu Thực Hồn Ma lóe lên, biến mất tại chỗ.Trong khoảnh khắc đó, vẻ mặt Người cầm dù biến đổi, cao giọng quát: "Triệuhoán sư Ác Mộng? Song đầu Thực Hồn Ma? Các ngươi thực sự rất mạnh, thếnhưng trong những tháng năm dài đằng đẵng, ta cũng đã lưu lại át chủ bài chânchính..."Gã ta khép dù lại, rút một tấm thẻ bài từ cán dù ra, giơ tới cho Liễu Bình xem.Trên thẻ bài có vẽ một cảnh tượng liên tục thay đổi, mà phía trước cảnh tượngnày, một cái tay nắm lấy cần điều khiển, đang tiến hành lựa chọn từng cảnhtượng trong đó.Người cầm dù nói với vẻ bình tĩnh: "Rất nhiều năm về trước, ta đã từng tiến vàomột loại phong ấn cực kỳ tinh diệu, nó nhốt ta lại, làm cho ta không thể khôngsử dụng toàn lực, mới có thể phá vỡ nó."Bup! Thẻ bài phát ra tiếng vang, biến mất trước mặt Liễu Bình.Ngay sau đó... Cảnh tượng xung quanh bỗng biến đổi.Hắn phát hiện mình đã rời khỏi thế giới bên trong, đi tới một không gian khác.Người cầm dù đúng tại phía đối diện, nói với giọng kiêu ngạo: "Trong nhữngnăm tháng hủy diệt dài dằng dặc, ta đã tiêu hao vô số tâm huyết, tiến hành cảitạo toàn diện đối với nơi phong ấn đó, để làm cho nơi đó càng thích hợp giữchân kẻ địch giúp ta hơn."Gã ta giơ tay lên, chủ về vùng hắc ám xung quanh, nói: "Mặc dù ta không thểlàm cho nó thuộc về ta, thế nhưng chủ nhân của nó đã chết rồi, cho nên xét vềquyền hạn thì hiện tại ta có thể lợi dụng nó...""Chẳng cần biết ngươi là ai, chuẩn bị tiếp nhận vận mệnh hủy diệt trong phongấn vô tận đi!"Gã ta vừa nói xong.Trong bóng đêm, từng luồng sáng rực lóe lên, chiếu rọi một vật thể khổng lồbên trong Hải uyên vô tận.Liễu Bình nhìn tới.Một bộ chiến giáp màu đen khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt của hắn.Nó rất quen thuộc, cũng rất thân thiết, tựa như là... Thân ngoại hóa thân củamình vậy.ễ ề ếLiễu Bình nhìn về phía chiến giáp, không nhịn được mà thở dài, hỏi: "Ngươimuốn để nó cũng gia nhập vào cuộc chiến đấu này hay sao?"Người cầm dù cười gằn, hai tay hợp ấn, hét lớn: "Lên! Phong ấn tồn tại ÁcMộng trước mắt này... dù chỉ là vài giây đồng hồ cũng đủ rồi!"Chiến giáp khổng lồ không nhúc nhích.Yên lặng vài giây... Vẻ mặt Người cầm dù dần dần cứng lại.Lúc này, Liễu Bình mới chậm rãi giơ một tay lên.Cùng lúc đó, bộ chiến giáp màu đen to lớn, hùng vĩ kia cũng theo đó mà giơ taylên.

Chương 718: Tử đấu mà vận mệnh đã định trước