"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 720: Một mảnh vảy, 3000 thần

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mảnh vảy giáp..Liễu Bình nhìn về phía chiến giáp màu đen.Akane hiểu ý, nói: "Chiến giáp này lớn như núi Vô Tận, trong thời đại đó, có bangàn Thần linh mai táng linh hồn của mình vào trong mảnh vảy giáp thứ mộtngàn sáu trăm năm mươi chín, đi theo các hạ chuyển thể mà tới."Hắn ta chỉ về phía chiến giáp khổng lồ, nói: "Trên chiến giáp này có vô số vảygiáp, ba ngàn Thần linh chúng ta cũng chỉ chiếm một phần nhỏ xíu trên số đómà thôi.""Vậy, hắn ta lại làm sao?"Liễu Bình chỉ vào thi thể hỏi."Archie à... hắn ta quá khao khát sức mạnh, sau khi chuyển thể đã xâm nhập KỳQuỷ, kết cục lại mất đi tự chủ, hết lần này tới lần khác lại bởi vì năng lực Kỳquỷ mạnh mẽ mà nhớ được bộ chiến giáp này, bởi vậy mà từng bước một đi tớibây giờ."Akane nói."Ngươi không đi chuyển thể sao?"Liễu Bình hỏi."Ta đã chuyển thể rồi lại chết trận, cho nên trở lại chiến giáp, nhớ lại mọi thứ."Akane nói xong, thân hình bông lắc lư."Các hạ, lực lượng linh hồn của ta không đủ để ta tiếp tục tỉnh táo, thế nhưngban đầu ta được kiếp trước của ngài nhờ vả, cần phải tỉnh lại vào giờ phút nàyrồi nói cho ngài biết một sự kiện.""Nói đi."Liễu Bình nói.Akane nói: "Bí mật này chỉ có thể nói một lần, bởi vì chỉ cần ta nói nó ra, sẽtiêu hao hết lực lượng, không thể không rơi vào trạng thái ngủ say một lần nữa.""Ngài hãy nghe cho kỹ...""Không nên xâm nhập vào Kỳ Quỷ quá sâu, phần cuối của nó chính là ÁcMộng, ta đã thử qua mấy ngàn cách thức khác nhau, Ác Mộng cũng không phảilà lực lượng thích hợp cho chúng sinh sử dụng, chúng sinh sẽ chỉ bị Ác Mộngnô dịch mà thôi, hãy nghĩ những cách thức khác đi."Hắn ta nói xong.Chiến giáp khổng lồ lại càng phát ra âm thanh to lớn hơn.Tùng hàng chữ nhỏ xuất hiện:ố[Người nghe được bí mật của số mệnh quá khứ.][Lực lượng Tứ Thánh Trụ của ngươi đã đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất.][Lực lượng chiến giáp bắt đầu gia trì lên trên người người, hiện ra bí mật vô tậntrong thời đại quá khứ.][Kiến Văn Như Danh' của ngươi đã tăng lên tới cấp độ Kỳ Quỷ.][Từ giờ trở đi, ngươi có thể biết được danh hiệu kiếp trước của chúng sinh, biếtđược khởi nguồn trong quá khứ.]Tất cả chữ nhỏ đều thu hồi.Akane thi lễ với Liễu Bình, mỉm cười nói: "Chiến thắng Ác Mộng đi, ThầnVương."Cuối cùng, hắn ta cũng không còn lực lượng duy trì thân hình, tản ra thành vôsố mảnh vảy giáp, bay trở về chiến giáp khổng lồ.Một lát sau... Tất cả vảy giáp đều trở về chiến giáp khổng lồ, tất cả dị tượng đềubiến mất không thấy đâu nữa.Chỉ còn Liễu Bình vẫn đứng trên bàn tay chiến giáp khổng lồ, yên lặng quan sátchiến giáp, không biết nên nói cái gì nữa.Một mảnh vảy giáp, ẩn giấu ba ngàn Thần linh.Còn vô số mảnh vảy giáp còn lại, lại ẩn giấu thứ gì nữa? Liễu Bình thở dài.Hắn hoàn toàn có thể cảm ứng được, bộ chiến giáp này có thể liên kết với tâmthần chính mình, bị mình kiểm soát hoàn toàn.Những mảnh vảy giáp bên ngoài chiến giáp, cũng giống như tóc da trên ngườimình vậy, hoàn toàn thần phục chính mình.Cho nên Thần linh trong thời đại quá khứ vừa rồi cũng hẳn là không nói dối.Bởi vì chiến giáp truyền cho mình tín hiệu này.Thuận theo mạch suy nghĩ này... Có lẽ, bộ chiến giáp này đã theo mình chuyểnthể vô số lần.Thế nhưng mình cùng nhiều đồng đội tới như vậy, trải qua vô số cố gắng, lạivẫn không thể tìm tới phương pháp chiến thắng Ác Mộng.Thế nhưng... Ít nhất cũng đã tìm ra một phương hướng mơ hồ.Không nên đặt hi vọng vào Ác Mộng, cần nghĩ ra những biện pháp khác."Đi thôi, đưa ta trở về đi."Hắn nói.Luồng lực kéo kia bỗng xuất hiện, bao phủ hắn lại rồi mang theo hắn nhập vàohư không, biến mất.Địa cung Ác Mộng.Thế giới bên trong.ấ ố ồ ẫTại vùng đất trống bên ngoài tòa thành, các loại tồn tại quỷ dị vẫn đang chờ đợi.Một luồng sáng xuất hiện trong khu trung ương vùng đất trống.Luồng sáng tản đi.Một quái nhân mặc áo đen xuất hiện tại khu vực trung tâm đó.Liễu Bình! Hắn quan sát cảnh tượng xung quanh, thấy những quái vật kia đangchú ý chính mình, chậm rãi nói: "Đồ ăn...""Vẫn chỉ là đồ ăn mà thôi, không có tư cách có được thân phận của chúng ta."Hắn vừa nói xong.Quái vật xung quanh dần dần tản đi.Cực thiểu số quái vật khi đi ngang qua Liễu Bình, đều thoáng nghiêng ngườimột chút.Có lẽ đây cũng là một hành động biểu đạt sự kính ý? Liễu Bình đang ngẫmnghĩ, chợt có từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên mặt đất, ngay dưới chân chínhmình: "Triệu hoán sư Ác Mộng, người chiến thắng người khiêu chiến.""Lần khiêu chiến này đã kết thúc.""Là phương chiến thắng trong trận này, người đã thu được sứ mệnh mà đốiphương mang theo.""Từ giờ trở đi, ngươi sẽ thay thế đối phương, hoàn thành sứ mệnh do vị tồn tạivĩ đại kia đã ban bố trên cây Thần trụ này.""Ngươi có tư cách trực diện giao lưu với Linh thể của Danh Sách.""Xin hãy tiến vào cánh cửa đen."Liễu Bình quay đầu nhìn tới, mặt bên tòa thành có một cánh cửa đen đã đượcmở ra, trước cửa có hai tên người áo đen vẻ mặt không thay đổi đang trôi nổi.Liễu Bình đi vào trong cửa đen.Cũng giống như khi lần trước mình tới đây... Sau cửa, là một căn phòng rất lớn,bên trong chứa đầy sương mù.Sương mù tràn ngập không gian, im hơi lặng tiếng, lưu động trong hư không uám, mơn trơn trên người Liễu Bình.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt Liễu Bình:[Đã nghiệm chung thân phận][Đã nghiệm chung sứ mệnh.][Ngươi đạt được quyền hạn giao lưu với Linh của Danh Sách.]Sương mù tách sang hai bên.Lúc này Liễu Bình mới khôi phục tầm mắt, có thể thấy rõ cảnh tượng sâu tronggian phòng.Cô bé kia... Từng cây gai nhọn do sương mù ngưng tụ tập trung tại phía saulưng cô bé, tạo thành một đôi cánh chim trong hư không.Một phần những chiếc gai nhọn này đâm vào trong hư không, một phần khác lạiđâm vào sau lưng cô bé, cố định cô bé tại giữa không trung.Đôi mắt cô bé đờ đẫn, nói nhỏ: "Sứ giả Ác Mộng, người đã tới."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mảnh vảy giáp..Liễu Bình nhìn về phía chiến giáp màu đen.Akane hiểu ý, nói: "Chiến giáp này lớn như núi Vô Tận, trong thời đại đó, có bangàn Thần linh mai táng linh hồn của mình vào trong mảnh vảy giáp thứ mộtngàn sáu trăm năm mươi chín, đi theo các hạ chuyển thể mà tới."Hắn ta chỉ về phía chiến giáp khổng lồ, nói: "Trên chiến giáp này có vô số vảygiáp, ba ngàn Thần linh chúng ta cũng chỉ chiếm một phần nhỏ xíu trên số đómà thôi.""Vậy, hắn ta lại làm sao?"Liễu Bình chỉ vào thi thể hỏi."Archie à... hắn ta quá khao khát sức mạnh, sau khi chuyển thể đã xâm nhập KỳQuỷ, kết cục lại mất đi tự chủ, hết lần này tới lần khác lại bởi vì năng lực Kỳquỷ mạnh mẽ mà nhớ được bộ chiến giáp này, bởi vậy mà từng bước một đi tớibây giờ."Akane nói."Ngươi không đi chuyển thể sao?"Liễu Bình hỏi."Ta đã chuyển thể rồi lại chết trận, cho nên trở lại chiến giáp, nhớ lại mọi thứ."Akane nói xong, thân hình bông lắc lư."Các hạ, lực lượng linh hồn của ta không đủ để ta tiếp tục tỉnh táo, thế nhưngban đầu ta được kiếp trước của ngài nhờ vả, cần phải tỉnh lại vào giờ phút nàyrồi nói cho ngài biết một sự kiện.""Nói đi."Liễu Bình nói.Akane nói: "Bí mật này chỉ có thể nói một lần, bởi vì chỉ cần ta nói nó ra, sẽtiêu hao hết lực lượng, không thể không rơi vào trạng thái ngủ say một lần nữa.""Ngài hãy nghe cho kỹ...""Không nên xâm nhập vào Kỳ Quỷ quá sâu, phần cuối của nó chính là ÁcMộng, ta đã thử qua mấy ngàn cách thức khác nhau, Ác Mộng cũng không phảilà lực lượng thích hợp cho chúng sinh sử dụng, chúng sinh sẽ chỉ bị Ác Mộngnô dịch mà thôi, hãy nghĩ những cách thức khác đi."Hắn ta nói xong.Chiến giáp khổng lồ lại càng phát ra âm thanh to lớn hơn.Tùng hàng chữ nhỏ xuất hiện:ố[Người nghe được bí mật của số mệnh quá khứ.][Lực lượng Tứ Thánh Trụ của ngươi đã đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất.][Lực lượng chiến giáp bắt đầu gia trì lên trên người người, hiện ra bí mật vô tậntrong thời đại quá khứ.][Kiến Văn Như Danh' của ngươi đã tăng lên tới cấp độ Kỳ Quỷ.][Từ giờ trở đi, ngươi có thể biết được danh hiệu kiếp trước của chúng sinh, biếtđược khởi nguồn trong quá khứ.]Tất cả chữ nhỏ đều thu hồi.Akane thi lễ với Liễu Bình, mỉm cười nói: "Chiến thắng Ác Mộng đi, ThầnVương."Cuối cùng, hắn ta cũng không còn lực lượng duy trì thân hình, tản ra thành vôsố mảnh vảy giáp, bay trở về chiến giáp khổng lồ.Một lát sau... Tất cả vảy giáp đều trở về chiến giáp khổng lồ, tất cả dị tượng đềubiến mất không thấy đâu nữa.Chỉ còn Liễu Bình vẫn đứng trên bàn tay chiến giáp khổng lồ, yên lặng quan sátchiến giáp, không biết nên nói cái gì nữa.Một mảnh vảy giáp, ẩn giấu ba ngàn Thần linh.Còn vô số mảnh vảy giáp còn lại, lại ẩn giấu thứ gì nữa? Liễu Bình thở dài.Hắn hoàn toàn có thể cảm ứng được, bộ chiến giáp này có thể liên kết với tâmthần chính mình, bị mình kiểm soát hoàn toàn.Những mảnh vảy giáp bên ngoài chiến giáp, cũng giống như tóc da trên ngườimình vậy, hoàn toàn thần phục chính mình.Cho nên Thần linh trong thời đại quá khứ vừa rồi cũng hẳn là không nói dối.Bởi vì chiến giáp truyền cho mình tín hiệu này.Thuận theo mạch suy nghĩ này... Có lẽ, bộ chiến giáp này đã theo mình chuyểnthể vô số lần.Thế nhưng mình cùng nhiều đồng đội tới như vậy, trải qua vô số cố gắng, lạivẫn không thể tìm tới phương pháp chiến thắng Ác Mộng.Thế nhưng... Ít nhất cũng đã tìm ra một phương hướng mơ hồ.Không nên đặt hi vọng vào Ác Mộng, cần nghĩ ra những biện pháp khác."Đi thôi, đưa ta trở về đi."Hắn nói.Luồng lực kéo kia bỗng xuất hiện, bao phủ hắn lại rồi mang theo hắn nhập vàohư không, biến mất.Địa cung Ác Mộng.Thế giới bên trong.ấ ố ồ ẫTại vùng đất trống bên ngoài tòa thành, các loại tồn tại quỷ dị vẫn đang chờ đợi.Một luồng sáng xuất hiện trong khu trung ương vùng đất trống.Luồng sáng tản đi.Một quái nhân mặc áo đen xuất hiện tại khu vực trung tâm đó.Liễu Bình! Hắn quan sát cảnh tượng xung quanh, thấy những quái vật kia đangchú ý chính mình, chậm rãi nói: "Đồ ăn...""Vẫn chỉ là đồ ăn mà thôi, không có tư cách có được thân phận của chúng ta."Hắn vừa nói xong.Quái vật xung quanh dần dần tản đi.Cực thiểu số quái vật khi đi ngang qua Liễu Bình, đều thoáng nghiêng ngườimột chút.Có lẽ đây cũng là một hành động biểu đạt sự kính ý? Liễu Bình đang ngẫmnghĩ, chợt có từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên mặt đất, ngay dưới chân chínhmình: "Triệu hoán sư Ác Mộng, người chiến thắng người khiêu chiến.""Lần khiêu chiến này đã kết thúc.""Là phương chiến thắng trong trận này, người đã thu được sứ mệnh mà đốiphương mang theo.""Từ giờ trở đi, ngươi sẽ thay thế đối phương, hoàn thành sứ mệnh do vị tồn tạivĩ đại kia đã ban bố trên cây Thần trụ này.""Ngươi có tư cách trực diện giao lưu với Linh thể của Danh Sách.""Xin hãy tiến vào cánh cửa đen."Liễu Bình quay đầu nhìn tới, mặt bên tòa thành có một cánh cửa đen đã đượcmở ra, trước cửa có hai tên người áo đen vẻ mặt không thay đổi đang trôi nổi.Liễu Bình đi vào trong cửa đen.Cũng giống như khi lần trước mình tới đây... Sau cửa, là một căn phòng rất lớn,bên trong chứa đầy sương mù.Sương mù tràn ngập không gian, im hơi lặng tiếng, lưu động trong hư không uám, mơn trơn trên người Liễu Bình.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt Liễu Bình:[Đã nghiệm chung thân phận][Đã nghiệm chung sứ mệnh.][Ngươi đạt được quyền hạn giao lưu với Linh của Danh Sách.]Sương mù tách sang hai bên.Lúc này Liễu Bình mới khôi phục tầm mắt, có thể thấy rõ cảnh tượng sâu tronggian phòng.Cô bé kia... Từng cây gai nhọn do sương mù ngưng tụ tập trung tại phía saulưng cô bé, tạo thành một đôi cánh chim trong hư không.Một phần những chiếc gai nhọn này đâm vào trong hư không, một phần khác lạiđâm vào sau lưng cô bé, cố định cô bé tại giữa không trung.Đôi mắt cô bé đờ đẫn, nói nhỏ: "Sứ giả Ác Mộng, người đã tới."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mảnh vảy giáp..Liễu Bình nhìn về phía chiến giáp màu đen.Akane hiểu ý, nói: "Chiến giáp này lớn như núi Vô Tận, trong thời đại đó, có bangàn Thần linh mai táng linh hồn của mình vào trong mảnh vảy giáp thứ mộtngàn sáu trăm năm mươi chín, đi theo các hạ chuyển thể mà tới."Hắn ta chỉ về phía chiến giáp khổng lồ, nói: "Trên chiến giáp này có vô số vảygiáp, ba ngàn Thần linh chúng ta cũng chỉ chiếm một phần nhỏ xíu trên số đómà thôi.""Vậy, hắn ta lại làm sao?"Liễu Bình chỉ vào thi thể hỏi."Archie à... hắn ta quá khao khát sức mạnh, sau khi chuyển thể đã xâm nhập KỳQuỷ, kết cục lại mất đi tự chủ, hết lần này tới lần khác lại bởi vì năng lực Kỳquỷ mạnh mẽ mà nhớ được bộ chiến giáp này, bởi vậy mà từng bước một đi tớibây giờ."Akane nói."Ngươi không đi chuyển thể sao?"Liễu Bình hỏi."Ta đã chuyển thể rồi lại chết trận, cho nên trở lại chiến giáp, nhớ lại mọi thứ."Akane nói xong, thân hình bông lắc lư."Các hạ, lực lượng linh hồn của ta không đủ để ta tiếp tục tỉnh táo, thế nhưngban đầu ta được kiếp trước của ngài nhờ vả, cần phải tỉnh lại vào giờ phút nàyrồi nói cho ngài biết một sự kiện.""Nói đi."Liễu Bình nói.Akane nói: "Bí mật này chỉ có thể nói một lần, bởi vì chỉ cần ta nói nó ra, sẽtiêu hao hết lực lượng, không thể không rơi vào trạng thái ngủ say một lần nữa.""Ngài hãy nghe cho kỹ...""Không nên xâm nhập vào Kỳ Quỷ quá sâu, phần cuối của nó chính là ÁcMộng, ta đã thử qua mấy ngàn cách thức khác nhau, Ác Mộng cũng không phảilà lực lượng thích hợp cho chúng sinh sử dụng, chúng sinh sẽ chỉ bị Ác Mộngnô dịch mà thôi, hãy nghĩ những cách thức khác đi."Hắn ta nói xong.Chiến giáp khổng lồ lại càng phát ra âm thanh to lớn hơn.Tùng hàng chữ nhỏ xuất hiện:ố[Người nghe được bí mật của số mệnh quá khứ.][Lực lượng Tứ Thánh Trụ của ngươi đã đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất.][Lực lượng chiến giáp bắt đầu gia trì lên trên người người, hiện ra bí mật vô tậntrong thời đại quá khứ.][Kiến Văn Như Danh' của ngươi đã tăng lên tới cấp độ Kỳ Quỷ.][Từ giờ trở đi, ngươi có thể biết được danh hiệu kiếp trước của chúng sinh, biếtđược khởi nguồn trong quá khứ.]Tất cả chữ nhỏ đều thu hồi.Akane thi lễ với Liễu Bình, mỉm cười nói: "Chiến thắng Ác Mộng đi, ThầnVương."Cuối cùng, hắn ta cũng không còn lực lượng duy trì thân hình, tản ra thành vôsố mảnh vảy giáp, bay trở về chiến giáp khổng lồ.Một lát sau... Tất cả vảy giáp đều trở về chiến giáp khổng lồ, tất cả dị tượng đềubiến mất không thấy đâu nữa.Chỉ còn Liễu Bình vẫn đứng trên bàn tay chiến giáp khổng lồ, yên lặng quan sátchiến giáp, không biết nên nói cái gì nữa.Một mảnh vảy giáp, ẩn giấu ba ngàn Thần linh.Còn vô số mảnh vảy giáp còn lại, lại ẩn giấu thứ gì nữa? Liễu Bình thở dài.Hắn hoàn toàn có thể cảm ứng được, bộ chiến giáp này có thể liên kết với tâmthần chính mình, bị mình kiểm soát hoàn toàn.Những mảnh vảy giáp bên ngoài chiến giáp, cũng giống như tóc da trên ngườimình vậy, hoàn toàn thần phục chính mình.Cho nên Thần linh trong thời đại quá khứ vừa rồi cũng hẳn là không nói dối.Bởi vì chiến giáp truyền cho mình tín hiệu này.Thuận theo mạch suy nghĩ này... Có lẽ, bộ chiến giáp này đã theo mình chuyểnthể vô số lần.Thế nhưng mình cùng nhiều đồng đội tới như vậy, trải qua vô số cố gắng, lạivẫn không thể tìm tới phương pháp chiến thắng Ác Mộng.Thế nhưng... Ít nhất cũng đã tìm ra một phương hướng mơ hồ.Không nên đặt hi vọng vào Ác Mộng, cần nghĩ ra những biện pháp khác."Đi thôi, đưa ta trở về đi."Hắn nói.Luồng lực kéo kia bỗng xuất hiện, bao phủ hắn lại rồi mang theo hắn nhập vàohư không, biến mất.Địa cung Ác Mộng.Thế giới bên trong.ấ ố ồ ẫTại vùng đất trống bên ngoài tòa thành, các loại tồn tại quỷ dị vẫn đang chờ đợi.Một luồng sáng xuất hiện trong khu trung ương vùng đất trống.Luồng sáng tản đi.Một quái nhân mặc áo đen xuất hiện tại khu vực trung tâm đó.Liễu Bình! Hắn quan sát cảnh tượng xung quanh, thấy những quái vật kia đangchú ý chính mình, chậm rãi nói: "Đồ ăn...""Vẫn chỉ là đồ ăn mà thôi, không có tư cách có được thân phận của chúng ta."Hắn vừa nói xong.Quái vật xung quanh dần dần tản đi.Cực thiểu số quái vật khi đi ngang qua Liễu Bình, đều thoáng nghiêng ngườimột chút.Có lẽ đây cũng là một hành động biểu đạt sự kính ý? Liễu Bình đang ngẫmnghĩ, chợt có từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên mặt đất, ngay dưới chân chínhmình: "Triệu hoán sư Ác Mộng, người chiến thắng người khiêu chiến.""Lần khiêu chiến này đã kết thúc.""Là phương chiến thắng trong trận này, người đã thu được sứ mệnh mà đốiphương mang theo.""Từ giờ trở đi, ngươi sẽ thay thế đối phương, hoàn thành sứ mệnh do vị tồn tạivĩ đại kia đã ban bố trên cây Thần trụ này.""Ngươi có tư cách trực diện giao lưu với Linh thể của Danh Sách.""Xin hãy tiến vào cánh cửa đen."Liễu Bình quay đầu nhìn tới, mặt bên tòa thành có một cánh cửa đen đã đượcmở ra, trước cửa có hai tên người áo đen vẻ mặt không thay đổi đang trôi nổi.Liễu Bình đi vào trong cửa đen.Cũng giống như khi lần trước mình tới đây... Sau cửa, là một căn phòng rất lớn,bên trong chứa đầy sương mù.Sương mù tràn ngập không gian, im hơi lặng tiếng, lưu động trong hư không uám, mơn trơn trên người Liễu Bình.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt Liễu Bình:[Đã nghiệm chung thân phận][Đã nghiệm chung sứ mệnh.][Ngươi đạt được quyền hạn giao lưu với Linh của Danh Sách.]Sương mù tách sang hai bên.Lúc này Liễu Bình mới khôi phục tầm mắt, có thể thấy rõ cảnh tượng sâu tronggian phòng.Cô bé kia... Từng cây gai nhọn do sương mù ngưng tụ tập trung tại phía saulưng cô bé, tạo thành một đôi cánh chim trong hư không.Một phần những chiếc gai nhọn này đâm vào trong hư không, một phần khác lạiđâm vào sau lưng cô bé, cố định cô bé tại giữa không trung.Đôi mắt cô bé đờ đẫn, nói nhỏ: "Sứ giả Ác Mộng, người đã tới."

Chương 720: Một mảnh vảy, 3000 thần