"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 740: Thân phận sương mù

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Chấp pháp giả Hắc Ám đứng im bất động.Toàn thân nó như từ mực nước tạo thành, phía sau là sương mù âm u mônglung, gương mặt thì biến ảo vô số khuôn mặt khác biệt."Tụ tập tới những sinh vật Ác Mộng này, cho nên người cảm thấy có thể khiêuchiến ta sao?"Nó ồm ồm nói.Liễu Bình im lặng, giương mắt lên.Đỉnh đầu Chấp pháp giả Hắc Ám, tùng hàng chữ nhỏ biến đổi liên tục:[Ác Mộng Hàng Lâm Giả.][Đây là...]Chữ nhỏ còn chưa hiện xong, trên gương mặt đen kịt đầy hắc thủy của Chấppháp giả Hắc Ám, khuôn mặt đó bỗng nhiên biến mất, nhanh chóng ngưng tụthành một gương mặt dữ tợn tràn đầy sát khí khác.Những chữ nhỏ trên đỉnh đầu của nó cũng theo đó mà biến đổi:[Diều Viễn chi Triều - Trục Lãng Giả.][Đây là tồn tại nơi sâu trong Ác Mộng, là một kẻ hủy diệt cực kỳ kinh khủng,nó...]Chữ nhỏ còn chưa hiện xong, gương mặt của Chấp pháp giả Hắc Ám lại biếnđổi.Liễu Bình nói nhỏ: "Ta chưa bao giờ thấy qua một tên mạnh như người bao giờ,tới cùng thì ngươi là ai?"Chấp pháp giả Hắc Ám: "Chờ ta giết hết bọn rác rưởi này, lại chặt đứt tứ chi củangươi, rồi chúng ta sẽ chầm chậm trò chuyện."Nó đứng tại chỗ bày quyền thế.Võ học loài người? Trái tim Liễu Bình nhảy mạnh lên, phía sau có một bóng mờxuất hiện.Bóng mờ đi tới, hóa thành một Liễu Bình khác, ném toàn bộ thẻ bài trong tay rangoài.Bụp bụp bụp bụp bụp! Từng tiếng vang xuất hiện, hai mươi chín tên Ác Mộnggiả khác xuất hiện."Toàn bộ lên!"Liễu Bình nói.Đám Ác Mộng giả bước về phía Chấp pháp giả Hắc Ám, liên tục phóng ra cácloại công kích.ấ ắ Á ếChấp pháp giả Hắc Ám đứng tại trung tâm, gương mặt biến thành một khuônmặt đang nhe răng cười gằn, giễu cợt: "Vô dụng."Một luồng khí thế vượt xa sự tưởng tượng của mọi người từ trên người nó bùngnổ ra, như con lốc quét ngang toàn trường.Nơi gió đi qua, sương mù xuất hiện.Vô số gương mặt kỳ quỷ xuất hiện trong sương mù, nhìn về phía đám Ác Mộnggiả.Ngay sau đó, những Ác Mộng giả kia như bị mất đi toàn bộ lực lượng, đều ngãxuống đất.Bọn chúng nằm rạp trên mặt đất, không thể nhúc nhích chút nào."Quên nói cho ngươi biết, dù cho số lượng của các ngươi nhiều hơn gấp mườiđi chăng nữa, cũng không phải là đối thủ của ta."Chấp pháp giả Hắc Ám chậm rãi nói.Nó bước ra một bước.Rắc rắc! Ác Mộng giả đang nằm cách nó gần nhất, bị nó giẫm nát đầu.Bóng mờ ngăn trước người Liễu Bình, nhỏ giọng nói: "Lực lượng như vậy...tuyệt đối không phải Ác Mộng giả tầm thường, tới cùng thì ngươi là ai?".Chấp pháp giả Hắc Ám mỉm cười, nói: "Ta là ai? Đó là một bí mật, chỉ nhữngtồn tại đã chết, mới có thể biết được thân phận chân thật của ta."Bóng mờ bỗng lấy ra một quả táo vàng, ném mạnh về phía bầu trời.Ngay sau đó, Chấp pháp giả Hắc Ám không nhịn được mà bay lên, nắm chặtquả táo vàng vào trong tay.Lúc này, bóng mờ mới quay đầu liếc nhìn Liễu Bình."Bắt được cá lón, loại ăn người đấy."Hắn nhỏ giọng nói.Ánh mắt của Liễu Bình chuyển về phía bóng mờ, lại thấy bàn tay của hắn đãchuyển thành màu đen kịt."Là một loại ăn mòn."Bóng mờ dùng đao chặt đúng một cánh tay của mình.Trên bầu trời, một tiếng gầm thét vang vọng tứ phương xuất hiện.Hai người cùng ngẩng đầu nhìn xem, lại thấy Chấp pháp giả Hắc Ám nắm chặtquả táo vàng tản ra ánh sáng, lơ lửng giữa không trung, phát ra tiếng hét giậndữ.Rắc! Một tiếng vang nhỏ, ánh kim bùng nổ ra.Chấp pháp giả Hắc Ám bóp nát quả táo vàng!"Ta chưa từng gặp tồn tại nào có thể chống cự sức mê hoặc của quả táo vàng."ẩ ẩBóng mờ lẩm bẩm.Lại một tấm thẻ bài khác xuất hiện trên tay của hắn.Thẻ bài Ác Mộng: Đá kê chân mệnh trung chú định.Tấm thẻ bài này sẽ xuất hiện tại điểm dừng chân tiếp đó của kẻ địch, cũng biếnthành dây thùng Ác Mộng trói chặt đối phương, làm cho đối phương mất đinăng lực cận chiến.Còn phải hiến tế 99% sức chiến đấu của bản thân mới có thể kích hoạt tấm thẻbài này! Bóng mờ ném thẻ bài ra ngoài, nhỏ giọng nói: "Ta đã hiến tế sức chiếnđấu của bản thân.""Vất vả ngươi rồi, mau trở về đi."Liễu Bình nói.Bóng mờ gật đầu, tiêu tán vào hư không.Liễu Bình nhìn về phía Chấp pháp giả Hắc Ám trên không, khuôn mặt của nólại chuyển thành vẻ hứng thú, khoanh tay nói: "Đúng là ta đã trúng tấm thẻ bàikia của ngươi, thế nhưng hiện tại ta vẫn ở giữa không trung.""Chỉ cần ta không rơi xuống, sẽ không có điểm dừng chân, cũng sẽ không bịtấm thẻ bài kia của người đánh trúng."Liễu Bình kinh ngạc hỏi: "Ngươi biết?""Những trò vặt vãnh như vậy, trong mắt của ta nó rất nông cạn nực cười tựa nhưlà chúng sinh vậy, người lại muốn dùng nó chiến thắng ta?"Chấp pháp giả Hắc Ám khinh thường nói.Bỗng nhiên... Nó chậm rãi cúi đầu xuống.Một tảng đá vuông vức chẳng biết lúc nào đã xuất hiện, vừa lúc ở ngay dướichân mình.Mà trên mặt đất, đỉnh đầu Liễu Bình có một chiếc mũ miện lấp lóe, đao trongtay vừa mới đào ra một chiếc hố nhỏ trên mặt đất bằng phẳng.Màn đêm bốn mươi mét! Tảng đá vừa bị móc ra, đã bị quầng sáng dịch chuyểntới giữa không trung, vững vàng rơi xuống dưới chân Chấp pháp giả Hắc Ám."Ây, đá kê chân của người đó, không cần cảm ơn."Liễu Bình nói.Hắn vừa nói xong, chỉ trong nháy mắt, trên tảng đá kia xuất hiện vô số lỗ nhỏ,từng sợi dây nhỏ từ trong những lỗ nhỏ đó lao ra, chỉ trong khoảnh khắc đã tróichặt Chấp pháp giả Hắc Ám lại."Trò mèo."Chấp pháp giả Hắc Ám lạnh lùng nói.Toàn thân nó chấn động, từng tiếng căng nứt vang lên.Tất cả dây thừng đều bị đứt đoạn.Thuật pháp Kỳ Quỷ: Đá kê chân mệnh trung chú định, lại bị nó phá vỡ nhẹnhàng tới như vậy! Chấp pháp giả Hắc Ám đang định hành động, lại phát hiệntoàn bộ thế giới bắt đầu xoay tròn.Giữa không trung.Một ánh đao lạnh lẽo phá không bay tới.Liễu Bình lướt qua thi thể không đầu của Chấp pháp giả Hắc Ám, bay lênkhông trung.Hắn thu đao mà đứng, lơ lửng trên bầu trời nhìn xuống bên dưới.Đầu của Chấp pháp giả Hắc Ám rơi trên mặt đất, phát ra những tiếng vang trầm.Hầu như đã dùng hết tất cả thủ đoạn, mới có thể chém đầu của nó xuống.Liễu Bình lắc đầu, chuẩn bị hạ xuống dưới, chợt cảm thấy tình huống có vẻkhông ổn.Thi thể không đầu của Chấp pháp giả Hắc Ám vẫn trôi nổi giữa không trung,mà sương mù vô tận vẫn liên tục bốc lên sau lưng nó! Giọng nói của cô bé bỗngvang lên trong đầu hắn: "Cẩn thận, ta không nhận được quy tắc biến động khingười tăng lên làm đệ nhất nhân trong thế giới bên trong."Nét mặt Liễu Bình biến đổi, lập tức cắm đao vào trong vỏ đao.Tùng hàng chữ nhỏ nhảy ra:[Trấn Ngục đạo đã quay về vỏ, cũng kích hoạt lên Thần uy: Luận Chuyển'.][Luân Chuyển..[Không nhận bất cứ tổn thương nào từ đòn tất trúng, mọi tổn thương đều dopháp thuật phòng ngự hoặc hoàn cảnh tiếp nhận]Khi trường đao vừa vào vỏ, sương mù vô tận phía sau Chấp pháp giả Hắc Ámbỗng xông lên tận trời, hóa thành một chùm hình bóng, đâm trúng người LiễuBình.Âm! Liễu Bình bị đâm bay xuống dưới, tạo thành một cái hố sâu dưới mặt đất.Thế giới trống không cũng biến mất.Những nơi Liễu Bình đi qua, hư không vỡ nát, hiện lên cảnh tượng trong thếgiới bên trong.Lâu đài và mọi thứ gần lâu đài cũng bắt đầu đổ sụp, hủy diệt.

Chấp pháp giả Hắc Ám đứng im bất động.

Toàn thân nó như từ mực nước tạo thành, phía sau là sương mù âm u mông

lung, gương mặt thì biến ảo vô số khuôn mặt khác biệt.

"Tụ tập tới những sinh vật Ác Mộng này, cho nên người cảm thấy có thể khiêu

chiến ta sao?"

Nó ồm ồm nói.

Liễu Bình im lặng, giương mắt lên.

Đỉnh đầu Chấp pháp giả Hắc Ám, tùng hàng chữ nhỏ biến đổi liên tục:

[Ác Mộng Hàng Lâm Giả.]

[Đây là...]

Chữ nhỏ còn chưa hiện xong, trên gương mặt đen kịt đầy hắc thủy của Chấp

pháp giả Hắc Ám, khuôn mặt đó bỗng nhiên biến mất, nhanh chóng ngưng tụ

thành một gương mặt dữ tợn tràn đầy sát khí khác.

Những chữ nhỏ trên đỉnh đầu của nó cũng theo đó mà biến đổi:

[Diều Viễn chi Triều - Trục Lãng Giả.]

[Đây là tồn tại nơi sâu trong Ác Mộng, là một kẻ hủy diệt cực kỳ kinh khủng,

nó...]

Chữ nhỏ còn chưa hiện xong, gương mặt của Chấp pháp giả Hắc Ám lại biến

đổi.

Liễu Bình nói nhỏ: "Ta chưa bao giờ thấy qua một tên mạnh như người bao giờ,

tới cùng thì ngươi là ai?"

Chấp pháp giả Hắc Ám: "Chờ ta giết hết bọn rác rưởi này, lại chặt đứt tứ chi của

ngươi, rồi chúng ta sẽ chầm chậm trò chuyện."

Nó đứng tại chỗ bày quyền thế.

Võ học loài người? Trái tim Liễu Bình nhảy mạnh lên, phía sau có một bóng mờ

xuất hiện.

Bóng mờ đi tới, hóa thành một Liễu Bình khác, ném toàn bộ thẻ bài trong tay ra

ngoài.

Bụp bụp bụp bụp bụp! Từng tiếng vang xuất hiện, hai mươi chín tên Ác Mộng

giả khác xuất hiện.

"Toàn bộ lên!"

Liễu Bình nói.

Đám Ác Mộng giả bước về phía Chấp pháp giả Hắc Ám, liên tục phóng ra các

loại công kích.

ấ ắ Á ế

Chấp pháp giả Hắc Ám đứng tại trung tâm, gương mặt biến thành một khuôn

mặt đang nhe răng cười gằn, giễu cợt: "Vô dụng."

Một luồng khí thế vượt xa sự tưởng tượng của mọi người từ trên người nó bùng

nổ ra, như con lốc quét ngang toàn trường.

Nơi gió đi qua, sương mù xuất hiện.

Vô số gương mặt kỳ quỷ xuất hiện trong sương mù, nhìn về phía đám Ác Mộng

giả.

Ngay sau đó, những Ác Mộng giả kia như bị mất đi toàn bộ lực lượng, đều ngã

xuống đất.

Bọn chúng nằm rạp trên mặt đất, không thể nhúc nhích chút nào.

"Quên nói cho ngươi biết, dù cho số lượng của các ngươi nhiều hơn gấp mười

đi chăng nữa, cũng không phải là đối thủ của ta."

Chấp pháp giả Hắc Ám chậm rãi nói.

Nó bước ra một bước.

Rắc rắc! Ác Mộng giả đang nằm cách nó gần nhất, bị nó giẫm nát đầu.

Bóng mờ ngăn trước người Liễu Bình, nhỏ giọng nói: "Lực lượng như vậy...

tuyệt đối không phải Ác Mộng giả tầm thường, tới cùng thì ngươi là ai?".

Chấp pháp giả Hắc Ám mỉm cười, nói: "Ta là ai? Đó là một bí mật, chỉ những

tồn tại đã chết, mới có thể biết được thân phận chân thật của ta."

Bóng mờ bỗng lấy ra một quả táo vàng, ném mạnh về phía bầu trời.

Ngay sau đó, Chấp pháp giả Hắc Ám không nhịn được mà bay lên, nắm chặt

quả táo vàng vào trong tay.

Lúc này, bóng mờ mới quay đầu liếc nhìn Liễu Bình.

"Bắt được cá lón, loại ăn người đấy."

Hắn nhỏ giọng nói.

Ánh mắt của Liễu Bình chuyển về phía bóng mờ, lại thấy bàn tay của hắn đã

chuyển thành màu đen kịt.

"Là một loại ăn mòn."

Bóng mờ dùng đao chặt đúng một cánh tay của mình.

Trên bầu trời, một tiếng gầm thét vang vọng tứ phương xuất hiện.

Hai người cùng ngẩng đầu nhìn xem, lại thấy Chấp pháp giả Hắc Ám nắm chặt

quả táo vàng tản ra ánh sáng, lơ lửng giữa không trung, phát ra tiếng hét giận

dữ.

Rắc! Một tiếng vang nhỏ, ánh kim bùng nổ ra.

Chấp pháp giả Hắc Ám bóp nát quả táo vàng!

"Ta chưa từng gặp tồn tại nào có thể chống cự sức mê hoặc của quả táo vàng."

ẩ ẩ

Bóng mờ lẩm bẩm.

Lại một tấm thẻ bài khác xuất hiện trên tay của hắn.

Thẻ bài Ác Mộng: Đá kê chân mệnh trung chú định.

Tấm thẻ bài này sẽ xuất hiện tại điểm dừng chân tiếp đó của kẻ địch, cũng biến

thành dây thùng Ác Mộng trói chặt đối phương, làm cho đối phương mất đi

năng lực cận chiến.

Còn phải hiến tế 99% sức chiến đấu của bản thân mới có thể kích hoạt tấm thẻ

bài này! Bóng mờ ném thẻ bài ra ngoài, nhỏ giọng nói: "Ta đã hiến tế sức chiến

đấu của bản thân."

"Vất vả ngươi rồi, mau trở về đi."

Liễu Bình nói.

Bóng mờ gật đầu, tiêu tán vào hư không.

Liễu Bình nhìn về phía Chấp pháp giả Hắc Ám trên không, khuôn mặt của nó

lại chuyển thành vẻ hứng thú, khoanh tay nói: "Đúng là ta đã trúng tấm thẻ bài

kia của ngươi, thế nhưng hiện tại ta vẫn ở giữa không trung."

"Chỉ cần ta không rơi xuống, sẽ không có điểm dừng chân, cũng sẽ không bị

tấm thẻ bài kia của người đánh trúng."

Liễu Bình kinh ngạc hỏi: "Ngươi biết?"

"Những trò vặt vãnh như vậy, trong mắt của ta nó rất nông cạn nực cười tựa như

là chúng sinh vậy, người lại muốn dùng nó chiến thắng ta?"

Chấp pháp giả Hắc Ám khinh thường nói.

Bỗng nhiên... Nó chậm rãi cúi đầu xuống.

Một tảng đá vuông vức chẳng biết lúc nào đã xuất hiện, vừa lúc ở ngay dưới

chân mình.

Mà trên mặt đất, đỉnh đầu Liễu Bình có một chiếc mũ miện lấp lóe, đao trong

tay vừa mới đào ra một chiếc hố nhỏ trên mặt đất bằng phẳng.

Màn đêm bốn mươi mét! Tảng đá vừa bị móc ra, đã bị quầng sáng dịch chuyển

tới giữa không trung, vững vàng rơi xuống dưới chân Chấp pháp giả Hắc Ám.

"Ây, đá kê chân của người đó, không cần cảm ơn."

Liễu Bình nói.

Hắn vừa nói xong, chỉ trong nháy mắt, trên tảng đá kia xuất hiện vô số lỗ nhỏ,

từng sợi dây nhỏ từ trong những lỗ nhỏ đó lao ra, chỉ trong khoảnh khắc đã trói

chặt Chấp pháp giả Hắc Ám lại.

"Trò mèo."

Chấp pháp giả Hắc Ám lạnh lùng nói.

Toàn thân nó chấn động, từng tiếng căng nứt vang lên.

Tất cả dây thừng đều bị đứt đoạn.

Thuật pháp Kỳ Quỷ: Đá kê chân mệnh trung chú định, lại bị nó phá vỡ nhẹ

nhàng tới như vậy! Chấp pháp giả Hắc Ám đang định hành động, lại phát hiện

toàn bộ thế giới bắt đầu xoay tròn.

Giữa không trung.

Một ánh đao lạnh lẽo phá không bay tới.

Liễu Bình lướt qua thi thể không đầu của Chấp pháp giả Hắc Ám, bay lên

không trung.

Hắn thu đao mà đứng, lơ lửng trên bầu trời nhìn xuống bên dưới.

Đầu của Chấp pháp giả Hắc Ám rơi trên mặt đất, phát ra những tiếng vang trầm.

Hầu như đã dùng hết tất cả thủ đoạn, mới có thể chém đầu của nó xuống.

Liễu Bình lắc đầu, chuẩn bị hạ xuống dưới, chợt cảm thấy tình huống có vẻ

không ổn.

Thi thể không đầu của Chấp pháp giả Hắc Ám vẫn trôi nổi giữa không trung,

mà sương mù vô tận vẫn liên tục bốc lên sau lưng nó! Giọng nói của cô bé bỗng

vang lên trong đầu hắn: "Cẩn thận, ta không nhận được quy tắc biến động khi

người tăng lên làm đệ nhất nhân trong thế giới bên trong."

Nét mặt Liễu Bình biến đổi, lập tức cắm đao vào trong vỏ đao.

Tùng hàng chữ nhỏ nhảy ra:

[Trấn Ngục đạo đã quay về vỏ, cũng kích hoạt lên Thần uy: Luận Chuyển'.]

[Luân Chuyển..

[Không nhận bất cứ tổn thương nào từ đòn tất trúng, mọi tổn thương đều do

pháp thuật phòng ngự hoặc hoàn cảnh tiếp nhận]

Khi trường đao vừa vào vỏ, sương mù vô tận phía sau Chấp pháp giả Hắc Ám

bỗng xông lên tận trời, hóa thành một chùm hình bóng, đâm trúng người Liễu

Bình.

Âm! Liễu Bình bị đâm bay xuống dưới, tạo thành một cái hố sâu dưới mặt đất.

Thế giới trống không cũng biến mất.

Những nơi Liễu Bình đi qua, hư không vỡ nát, hiện lên cảnh tượng trong thế

giới bên trong.

Lâu đài và mọi thứ gần lâu đài cũng bắt đầu đổ sụp, hủy diệt.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Chấp pháp giả Hắc Ám đứng im bất động.Toàn thân nó như từ mực nước tạo thành, phía sau là sương mù âm u mônglung, gương mặt thì biến ảo vô số khuôn mặt khác biệt."Tụ tập tới những sinh vật Ác Mộng này, cho nên người cảm thấy có thể khiêuchiến ta sao?"Nó ồm ồm nói.Liễu Bình im lặng, giương mắt lên.Đỉnh đầu Chấp pháp giả Hắc Ám, tùng hàng chữ nhỏ biến đổi liên tục:[Ác Mộng Hàng Lâm Giả.][Đây là...]Chữ nhỏ còn chưa hiện xong, trên gương mặt đen kịt đầy hắc thủy của Chấppháp giả Hắc Ám, khuôn mặt đó bỗng nhiên biến mất, nhanh chóng ngưng tụthành một gương mặt dữ tợn tràn đầy sát khí khác.Những chữ nhỏ trên đỉnh đầu của nó cũng theo đó mà biến đổi:[Diều Viễn chi Triều - Trục Lãng Giả.][Đây là tồn tại nơi sâu trong Ác Mộng, là một kẻ hủy diệt cực kỳ kinh khủng,nó...]Chữ nhỏ còn chưa hiện xong, gương mặt của Chấp pháp giả Hắc Ám lại biếnđổi.Liễu Bình nói nhỏ: "Ta chưa bao giờ thấy qua một tên mạnh như người bao giờ,tới cùng thì ngươi là ai?"Chấp pháp giả Hắc Ám: "Chờ ta giết hết bọn rác rưởi này, lại chặt đứt tứ chi củangươi, rồi chúng ta sẽ chầm chậm trò chuyện."Nó đứng tại chỗ bày quyền thế.Võ học loài người? Trái tim Liễu Bình nhảy mạnh lên, phía sau có một bóng mờxuất hiện.Bóng mờ đi tới, hóa thành một Liễu Bình khác, ném toàn bộ thẻ bài trong tay rangoài.Bụp bụp bụp bụp bụp! Từng tiếng vang xuất hiện, hai mươi chín tên Ác Mộnggiả khác xuất hiện."Toàn bộ lên!"Liễu Bình nói.Đám Ác Mộng giả bước về phía Chấp pháp giả Hắc Ám, liên tục phóng ra cácloại công kích.ấ ắ Á ếChấp pháp giả Hắc Ám đứng tại trung tâm, gương mặt biến thành một khuônmặt đang nhe răng cười gằn, giễu cợt: "Vô dụng."Một luồng khí thế vượt xa sự tưởng tượng của mọi người từ trên người nó bùngnổ ra, như con lốc quét ngang toàn trường.Nơi gió đi qua, sương mù xuất hiện.Vô số gương mặt kỳ quỷ xuất hiện trong sương mù, nhìn về phía đám Ác Mộnggiả.Ngay sau đó, những Ác Mộng giả kia như bị mất đi toàn bộ lực lượng, đều ngãxuống đất.Bọn chúng nằm rạp trên mặt đất, không thể nhúc nhích chút nào."Quên nói cho ngươi biết, dù cho số lượng của các ngươi nhiều hơn gấp mườiđi chăng nữa, cũng không phải là đối thủ của ta."Chấp pháp giả Hắc Ám chậm rãi nói.Nó bước ra một bước.Rắc rắc! Ác Mộng giả đang nằm cách nó gần nhất, bị nó giẫm nát đầu.Bóng mờ ngăn trước người Liễu Bình, nhỏ giọng nói: "Lực lượng như vậy...tuyệt đối không phải Ác Mộng giả tầm thường, tới cùng thì ngươi là ai?".Chấp pháp giả Hắc Ám mỉm cười, nói: "Ta là ai? Đó là một bí mật, chỉ nhữngtồn tại đã chết, mới có thể biết được thân phận chân thật của ta."Bóng mờ bỗng lấy ra một quả táo vàng, ném mạnh về phía bầu trời.Ngay sau đó, Chấp pháp giả Hắc Ám không nhịn được mà bay lên, nắm chặtquả táo vàng vào trong tay.Lúc này, bóng mờ mới quay đầu liếc nhìn Liễu Bình."Bắt được cá lón, loại ăn người đấy."Hắn nhỏ giọng nói.Ánh mắt của Liễu Bình chuyển về phía bóng mờ, lại thấy bàn tay của hắn đãchuyển thành màu đen kịt."Là một loại ăn mòn."Bóng mờ dùng đao chặt đúng một cánh tay của mình.Trên bầu trời, một tiếng gầm thét vang vọng tứ phương xuất hiện.Hai người cùng ngẩng đầu nhìn xem, lại thấy Chấp pháp giả Hắc Ám nắm chặtquả táo vàng tản ra ánh sáng, lơ lửng giữa không trung, phát ra tiếng hét giậndữ.Rắc! Một tiếng vang nhỏ, ánh kim bùng nổ ra.Chấp pháp giả Hắc Ám bóp nát quả táo vàng!"Ta chưa từng gặp tồn tại nào có thể chống cự sức mê hoặc của quả táo vàng."ẩ ẩBóng mờ lẩm bẩm.Lại một tấm thẻ bài khác xuất hiện trên tay của hắn.Thẻ bài Ác Mộng: Đá kê chân mệnh trung chú định.Tấm thẻ bài này sẽ xuất hiện tại điểm dừng chân tiếp đó của kẻ địch, cũng biếnthành dây thùng Ác Mộng trói chặt đối phương, làm cho đối phương mất đinăng lực cận chiến.Còn phải hiến tế 99% sức chiến đấu của bản thân mới có thể kích hoạt tấm thẻbài này! Bóng mờ ném thẻ bài ra ngoài, nhỏ giọng nói: "Ta đã hiến tế sức chiếnđấu của bản thân.""Vất vả ngươi rồi, mau trở về đi."Liễu Bình nói.Bóng mờ gật đầu, tiêu tán vào hư không.Liễu Bình nhìn về phía Chấp pháp giả Hắc Ám trên không, khuôn mặt của nólại chuyển thành vẻ hứng thú, khoanh tay nói: "Đúng là ta đã trúng tấm thẻ bàikia của ngươi, thế nhưng hiện tại ta vẫn ở giữa không trung.""Chỉ cần ta không rơi xuống, sẽ không có điểm dừng chân, cũng sẽ không bịtấm thẻ bài kia của người đánh trúng."Liễu Bình kinh ngạc hỏi: "Ngươi biết?""Những trò vặt vãnh như vậy, trong mắt của ta nó rất nông cạn nực cười tựa nhưlà chúng sinh vậy, người lại muốn dùng nó chiến thắng ta?"Chấp pháp giả Hắc Ám khinh thường nói.Bỗng nhiên... Nó chậm rãi cúi đầu xuống.Một tảng đá vuông vức chẳng biết lúc nào đã xuất hiện, vừa lúc ở ngay dướichân mình.Mà trên mặt đất, đỉnh đầu Liễu Bình có một chiếc mũ miện lấp lóe, đao trongtay vừa mới đào ra một chiếc hố nhỏ trên mặt đất bằng phẳng.Màn đêm bốn mươi mét! Tảng đá vừa bị móc ra, đã bị quầng sáng dịch chuyểntới giữa không trung, vững vàng rơi xuống dưới chân Chấp pháp giả Hắc Ám."Ây, đá kê chân của người đó, không cần cảm ơn."Liễu Bình nói.Hắn vừa nói xong, chỉ trong nháy mắt, trên tảng đá kia xuất hiện vô số lỗ nhỏ,từng sợi dây nhỏ từ trong những lỗ nhỏ đó lao ra, chỉ trong khoảnh khắc đã tróichặt Chấp pháp giả Hắc Ám lại."Trò mèo."Chấp pháp giả Hắc Ám lạnh lùng nói.Toàn thân nó chấn động, từng tiếng căng nứt vang lên.Tất cả dây thừng đều bị đứt đoạn.Thuật pháp Kỳ Quỷ: Đá kê chân mệnh trung chú định, lại bị nó phá vỡ nhẹnhàng tới như vậy! Chấp pháp giả Hắc Ám đang định hành động, lại phát hiệntoàn bộ thế giới bắt đầu xoay tròn.Giữa không trung.Một ánh đao lạnh lẽo phá không bay tới.Liễu Bình lướt qua thi thể không đầu của Chấp pháp giả Hắc Ám, bay lênkhông trung.Hắn thu đao mà đứng, lơ lửng trên bầu trời nhìn xuống bên dưới.Đầu của Chấp pháp giả Hắc Ám rơi trên mặt đất, phát ra những tiếng vang trầm.Hầu như đã dùng hết tất cả thủ đoạn, mới có thể chém đầu của nó xuống.Liễu Bình lắc đầu, chuẩn bị hạ xuống dưới, chợt cảm thấy tình huống có vẻkhông ổn.Thi thể không đầu của Chấp pháp giả Hắc Ám vẫn trôi nổi giữa không trung,mà sương mù vô tận vẫn liên tục bốc lên sau lưng nó! Giọng nói của cô bé bỗngvang lên trong đầu hắn: "Cẩn thận, ta không nhận được quy tắc biến động khingười tăng lên làm đệ nhất nhân trong thế giới bên trong."Nét mặt Liễu Bình biến đổi, lập tức cắm đao vào trong vỏ đao.Tùng hàng chữ nhỏ nhảy ra:[Trấn Ngục đạo đã quay về vỏ, cũng kích hoạt lên Thần uy: Luận Chuyển'.][Luân Chuyển..[Không nhận bất cứ tổn thương nào từ đòn tất trúng, mọi tổn thương đều dopháp thuật phòng ngự hoặc hoàn cảnh tiếp nhận]Khi trường đao vừa vào vỏ, sương mù vô tận phía sau Chấp pháp giả Hắc Ámbỗng xông lên tận trời, hóa thành một chùm hình bóng, đâm trúng người LiễuBình.Âm! Liễu Bình bị đâm bay xuống dưới, tạo thành một cái hố sâu dưới mặt đất.Thế giới trống không cũng biến mất.Những nơi Liễu Bình đi qua, hư không vỡ nát, hiện lên cảnh tượng trong thếgiới bên trong.Lâu đài và mọi thứ gần lâu đài cũng bắt đầu đổ sụp, hủy diệt.

Chương 740: Thân phận sương mù