"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 798: Làm sao bây giờ? Hình như không ai tin người cả

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình lẳng lặng nhìn nam tử đối diện.Tay nam tử vốn đã đặt trên cái nút kia, lại phát hiện dù làm thế nào cũng khôngấn xuống được.Thân thể của gã đang bài xích chuyện này.Hình như cái nút kia đã sống dậy, thậm chí di chuyển qua bên cạnh một chút, rõràng là không cho gã ấn lên.Nam tử cứng lại tại chỗ, trên trán dần dần chảy đẫm mồ hôi."Trên thế giới... Này... Sao có thể có chuyện như vậy."Gã không thể tin mà lẩm bẩm."Rất đơn giản, bởi vì ta là quỷ Ác Mộng."Liễu Bình nói.Quang hoàn ảm đạm trên đầu hắn lại sáng lên lần nữa."A, ta thu được sự sợ hãi của ngươi."Liễu Bình vui vẻ vươn tay dùng sức kéo một cái tên hư không -- Hắn bắt đượcmột cái nút.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện lên: “Kiểm tra đo lường được liên kếtdanh sách nguyên thủy nào đó.""Nếu người nộp cái nút này lên, bổn danh sách sẽ bắt đầu thử tiến hành phântích nó, sau đó sinh ra tình báo tương ứng cho ngươi."Liễu Bình vung cái nút về phía sau.Cái nút lập tức biến mất."Thật đáng tiếc, chúng ta phải nói chuyện thêm một lát nữa, bởi vì vận may củata không tốt lắm nên vẫn không thể rút được cái cốc có chân dài kia."Liễu Bình thở dài và nói.Nam tử tóc vuốt ngược lặng lẽ lui về phía sau, miệng nói: “Những thủ hạ đó củata đâu? Ngươi tuyệt đối không thể giết sạch bọn họ, người dùng phương pháp gìđể đi đến trước mặt ta?"Liễu Bình búng tay một cái.Một tia lửa tỏa ra từ đầu ngón tay hắn, chiếu sáng khắp hư không.Chỉ thấy trong hư không, mấy ngàn cái đầu người lẳng lặng lơ lửng bất động.Đầu những người này chen lấn áp sát bên nhau, không nói một lời, chỉ ngơ ngácnhìn chằm chằm nam tử.ồ ốMồ hôi trên trán nam tử không ngừng chảy xuống."Không ai có thể làm đến bước này,"Gã thất thần mà nói: “Quỷ Ác Mộng... Ngươi thật sự là quỷ Ác Mộng.""Làm người chê cười, khoảng cách cờ Vạn Hồn còn hơi xa một chút."Liễu Bình mang ý xin lỗi mà nói.Vừa nói xong, quang hoàn ảm đạm trên đầu hắn lại sáng lên lần nữa."Không tồi, ngươi lại cảm thấy sợ hãi, cái này làm ta đạt được thêm một cơ hội,để chúng ta nhìn xem vận khí lần này của ta như thế nào."Liễu Bình nói, sau đó vươn tay kéo một cái vào hư không.Chỉ một thoáng.Cốc chân dài trên tay nam tử biến mất.Nó đột nhiên biến mất rồi trực tiếp xuất hiện trong tay Liễu Bình."Oa! Rút trúng rồi!"Thỏ Tử mừng rỡ kêu lên.Liễu Bình cũng bất ngờ mà cười cười, nói: “Vốn đang muốn chơi thêm, hiện tạicó vẻ không cần nữa."Hắn nhìn về phía nam tử đối diện.Trên đỉnh đầu hắn, quang hoàn đại diện cho sợ hãi và Mộng Yểm kia lại sánglên lần nữa, hơn nữa vẫn duy trì ánh sáng chói mắt kia.Quá nhiều sợ hãi, làm nó soi sáng toàn bộ thế giới."Ngươi đang sợ cái gì? Lúc cướp Sơ Vân Thường đi, ta nhớ người rất tự tinmà... Xin hãy thả lỏng một chút, ta sẽ không cho người dứt khoát chết đi quánhanh."Liễu Bình nhẹ nhàng nói.Lúc này Thỏ Tử nhỏ giọng nói cái gì đó bên tai hắn.Liễu Bình gật đầu nói: “Đúng lúc đấy, chúng ta đi ra ngoài gặp mọi người đi."Tất cả trang phục trên người hắn đều biến mất.Thỏ Tử thấy thế thì mới giơ móng vuốt lông xù lên rồi búng tay một cái.Tất cả hắc ám lập tức tan biến.Chỉ một thoáng, toàn bộ Hắc Ám Luyện Ngục biến mất với tốc độ cực nhanh.Cây cối, núi xa, trời cao, bầu trời đêm -- Cảnh sắc của Vạn Giới chi Giới xuấthiện.Quang ảnh nhoáng lên một cái.Liễu Bình và nam tử xuất hiện trên mặt đất lần nữa.Chỉ thấy trên mảnh đất này, từ không trung đến mặt đất đã chen đầy người.ầ ấĐứng ở gần nhất chính là ba tông sư.Trên bầu trời còn có các võ giả khí tức cường đại, bọn họ tụ tập ở bên nhau dựatheo phạm vi thể lực từng người.Nơi nơi đều là người.Vào khoảnh khắc Liễu Bình và nam tử kia xuất hiện, rõ ràng tất cả mọi ngườiđều nhẹ nhàng thở ra.Nhưng khi bọn họ nhìn thấy mấy ngàn cái đầu người sau lưng Liễu Bình, vẻmặt lại trở nên ngưng trọng lần nữa."Các vị!"Liễu Bình lớn tiếng nói, “Các ngươi tới đúng lúc, ta và hắn đang muốn phânchia thắng bại, hy vọng các vị chứng kiến trận quyết đấu này một chút."Ở đối diện hắn.Nam tử tóc vuốt ngược điên cuồng hét lên với mọi người chung quanh: “Mọingười mau xông lên! Hắn là quỷ Ác Mộng -- “Tên này là một quỷ Ác Mộngchân chính!""Giết đi! Đều xông lên, giết hắn! Hắn là một tên khủng bố!"Mọi người nhìn dáng vẻ nam tử nói năng lộn xộn, không khỏi sôi nổi đưa ánhmắt về hướng Liễu Bình.Liễu Bình đứng bất động, lớn tiếng với mọi người: “Ta có thể tiếp thu kiểm trađo lường nghiêm khắc nhất -- ta chính là nhân loại hàng thật giá thật, tuyệt đốikhông bị bất cứ ô nhiễm nào.”.Địa chi Táng Tàng đã sớm phong ấn sức mạnh Dũng Hiện ô nhiễm.Hiện tại trước mắt bao người, không ai có thể bôi nhọ hắn nữa! Trên ngườinhững tên võ sư đáp xuống lộ ra uy thế, cẩn thận xem xét một hồi rồi lớn tiếngnói với mọi người: “Chúng ta đã kiểm tra thực hư, thiếu niên này là nhân loạibình thường!"Một trận xôn xao vang lên.Tất cả mọi người ở đây nhìn ra được, thiếu niên kia thật sự là nhân loại bìnhthường.Nhưng vì sao công tử của gia tộc Vinh Quang cứ một hai nói hắn là quỷ ÁcMộng? Dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người -- Liễu Bình nhún vai với nam tửđối diện, cười nói: “Làm sao bây giờ? Hình như không ai tin người cả."Nam tử cảm nhận được sát ý trên người hắn, lại nhìn mấy ngàn cái đầu ngườisau lưng hắn, vẻ mặt gã không ngừng biến ảo, cuối cùng dần trở nên điêncuồng."Quỷ Ác Mộng...""Các vị, hắn thật sự là quỷ Ác Mộng, vì sao các ngươi không tin ta!""Ta không muốn đánh với hắn! Mau cứu mạng ta!"

Liễu Bình lẳng lặng nhìn nam tử đối diện.

Tay nam tử vốn đã đặt trên cái nút kia, lại phát hiện dù làm thế nào cũng không

ấn xuống được.

Thân thể của gã đang bài xích chuyện này.

Hình như cái nút kia đã sống dậy, thậm chí di chuyển qua bên cạnh một chút, rõ

ràng là không cho gã ấn lên.

Nam tử cứng lại tại chỗ, trên trán dần dần chảy đẫm mồ hôi.

"Trên thế giới... Này... Sao có thể có chuyện như vậy."

Gã không thể tin mà lẩm bẩm.

"Rất đơn giản, bởi vì ta là quỷ Ác Mộng."

Liễu Bình nói.

Quang hoàn ảm đạm trên đầu hắn lại sáng lên lần nữa.

"A, ta thu được sự sợ hãi của ngươi."

Liễu Bình vui vẻ vươn tay dùng sức kéo một cái tên hư không -- Hắn bắt được

một cái nút.

Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện lên: “Kiểm tra đo lường được liên kết

danh sách nguyên thủy nào đó."

"Nếu người nộp cái nút này lên, bổn danh sách sẽ bắt đầu thử tiến hành phân

tích nó, sau đó sinh ra tình báo tương ứng cho ngươi."

Liễu Bình vung cái nút về phía sau.

Cái nút lập tức biến mất.

"Thật đáng tiếc, chúng ta phải nói chuyện thêm một lát nữa, bởi vì vận may của

ta không tốt lắm nên vẫn không thể rút được cái cốc có chân dài kia."

Liễu Bình thở dài và nói.

Nam tử tóc vuốt ngược lặng lẽ lui về phía sau, miệng nói: “Những thủ hạ đó của

ta đâu? Ngươi tuyệt đối không thể giết sạch bọn họ, người dùng phương pháp gì

để đi đến trước mặt ta?"

Liễu Bình búng tay một cái.

Một tia lửa tỏa ra từ đầu ngón tay hắn, chiếu sáng khắp hư không.

Chỉ thấy trong hư không, mấy ngàn cái đầu người lẳng lặng lơ lửng bất động.

Đầu những người này chen lấn áp sát bên nhau, không nói một lời, chỉ ngơ ngác

nhìn chằm chằm nam tử.

ồ ố

Mồ hôi trên trán nam tử không ngừng chảy xuống.

"Không ai có thể làm đến bước này,"

Gã thất thần mà nói: “Quỷ Ác Mộng... Ngươi thật sự là quỷ Ác Mộng."

"Làm người chê cười, khoảng cách cờ Vạn Hồn còn hơi xa một chút."

Liễu Bình mang ý xin lỗi mà nói.

Vừa nói xong, quang hoàn ảm đạm trên đầu hắn lại sáng lên lần nữa.

"Không tồi, ngươi lại cảm thấy sợ hãi, cái này làm ta đạt được thêm một cơ hội,

để chúng ta nhìn xem vận khí lần này của ta như thế nào."

Liễu Bình nói, sau đó vươn tay kéo một cái vào hư không.

Chỉ một thoáng.

Cốc chân dài trên tay nam tử biến mất.

Nó đột nhiên biến mất rồi trực tiếp xuất hiện trong tay Liễu Bình.

"Oa! Rút trúng rồi!"

Thỏ Tử mừng rỡ kêu lên.

Liễu Bình cũng bất ngờ mà cười cười, nói: “Vốn đang muốn chơi thêm, hiện tại

có vẻ không cần nữa."

Hắn nhìn về phía nam tử đối diện.

Trên đỉnh đầu hắn, quang hoàn đại diện cho sợ hãi và Mộng Yểm kia lại sáng

lên lần nữa, hơn nữa vẫn duy trì ánh sáng chói mắt kia.

Quá nhiều sợ hãi, làm nó soi sáng toàn bộ thế giới.

"Ngươi đang sợ cái gì? Lúc cướp Sơ Vân Thường đi, ta nhớ người rất tự tin

mà... Xin hãy thả lỏng một chút, ta sẽ không cho người dứt khoát chết đi quá

nhanh."

Liễu Bình nhẹ nhàng nói.

Lúc này Thỏ Tử nhỏ giọng nói cái gì đó bên tai hắn.

Liễu Bình gật đầu nói: “Đúng lúc đấy, chúng ta đi ra ngoài gặp mọi người đi."

Tất cả trang phục trên người hắn đều biến mất.

Thỏ Tử thấy thế thì mới giơ móng vuốt lông xù lên rồi búng tay một cái.

Tất cả hắc ám lập tức tan biến.

Chỉ một thoáng, toàn bộ Hắc Ám Luyện Ngục biến mất với tốc độ cực nhanh.

Cây cối, núi xa, trời cao, bầu trời đêm -- Cảnh sắc của Vạn Giới chi Giới xuất

hiện.

Quang ảnh nhoáng lên một cái.

Liễu Bình và nam tử xuất hiện trên mặt đất lần nữa.

Chỉ thấy trên mảnh đất này, từ không trung đến mặt đất đã chen đầy người.

ầ ấ

Đứng ở gần nhất chính là ba tông sư.

Trên bầu trời còn có các võ giả khí tức cường đại, bọn họ tụ tập ở bên nhau dựa

theo phạm vi thể lực từng người.

Nơi nơi đều là người.

Vào khoảnh khắc Liễu Bình và nam tử kia xuất hiện, rõ ràng tất cả mọi người

đều nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng khi bọn họ nhìn thấy mấy ngàn cái đầu người sau lưng Liễu Bình, vẻ

mặt lại trở nên ngưng trọng lần nữa.

"Các vị!"

Liễu Bình lớn tiếng nói, “Các ngươi tới đúng lúc, ta và hắn đang muốn phân

chia thắng bại, hy vọng các vị chứng kiến trận quyết đấu này một chút."

Ở đối diện hắn.

Nam tử tóc vuốt ngược điên cuồng hét lên với mọi người chung quanh: “Mọi

người mau xông lên! Hắn là quỷ Ác Mộng -- “Tên này là một quỷ Ác Mộng

chân chính!"

"Giết đi! Đều xông lên, giết hắn! Hắn là một tên khủng bố!"

Mọi người nhìn dáng vẻ nam tử nói năng lộn xộn, không khỏi sôi nổi đưa ánh

mắt về hướng Liễu Bình.

Liễu Bình đứng bất động, lớn tiếng với mọi người: “Ta có thể tiếp thu kiểm tra

đo lường nghiêm khắc nhất -- ta chính là nhân loại hàng thật giá thật, tuyệt đối

không bị bất cứ ô nhiễm nào.”.

Địa chi Táng Tàng đã sớm phong ấn sức mạnh Dũng Hiện ô nhiễm.

Hiện tại trước mắt bao người, không ai có thể bôi nhọ hắn nữa! Trên người

những tên võ sư đáp xuống lộ ra uy thế, cẩn thận xem xét một hồi rồi lớn tiếng

nói với mọi người: “Chúng ta đã kiểm tra thực hư, thiếu niên này là nhân loại

bình thường!"

Một trận xôn xao vang lên.

Tất cả mọi người ở đây nhìn ra được, thiếu niên kia thật sự là nhân loại bình

thường.

Nhưng vì sao công tử của gia tộc Vinh Quang cứ một hai nói hắn là quỷ Ác

Mộng? Dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người -- Liễu Bình nhún vai với nam tử

đối diện, cười nói: “Làm sao bây giờ? Hình như không ai tin người cả."

Nam tử cảm nhận được sát ý trên người hắn, lại nhìn mấy ngàn cái đầu người

sau lưng hắn, vẻ mặt gã không ngừng biến ảo, cuối cùng dần trở nên điên

cuồng.

"Quỷ Ác Mộng..."

"Các vị, hắn thật sự là quỷ Ác Mộng, vì sao các ngươi không tin ta!"

"Ta không muốn đánh với hắn! Mau cứu mạng ta!"

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình lẳng lặng nhìn nam tử đối diện.Tay nam tử vốn đã đặt trên cái nút kia, lại phát hiện dù làm thế nào cũng khôngấn xuống được.Thân thể của gã đang bài xích chuyện này.Hình như cái nút kia đã sống dậy, thậm chí di chuyển qua bên cạnh một chút, rõràng là không cho gã ấn lên.Nam tử cứng lại tại chỗ, trên trán dần dần chảy đẫm mồ hôi."Trên thế giới... Này... Sao có thể có chuyện như vậy."Gã không thể tin mà lẩm bẩm."Rất đơn giản, bởi vì ta là quỷ Ác Mộng."Liễu Bình nói.Quang hoàn ảm đạm trên đầu hắn lại sáng lên lần nữa."A, ta thu được sự sợ hãi của ngươi."Liễu Bình vui vẻ vươn tay dùng sức kéo một cái tên hư không -- Hắn bắt đượcmột cái nút.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện lên: “Kiểm tra đo lường được liên kếtdanh sách nguyên thủy nào đó.""Nếu người nộp cái nút này lên, bổn danh sách sẽ bắt đầu thử tiến hành phântích nó, sau đó sinh ra tình báo tương ứng cho ngươi."Liễu Bình vung cái nút về phía sau.Cái nút lập tức biến mất."Thật đáng tiếc, chúng ta phải nói chuyện thêm một lát nữa, bởi vì vận may củata không tốt lắm nên vẫn không thể rút được cái cốc có chân dài kia."Liễu Bình thở dài và nói.Nam tử tóc vuốt ngược lặng lẽ lui về phía sau, miệng nói: “Những thủ hạ đó củata đâu? Ngươi tuyệt đối không thể giết sạch bọn họ, người dùng phương pháp gìđể đi đến trước mặt ta?"Liễu Bình búng tay một cái.Một tia lửa tỏa ra từ đầu ngón tay hắn, chiếu sáng khắp hư không.Chỉ thấy trong hư không, mấy ngàn cái đầu người lẳng lặng lơ lửng bất động.Đầu những người này chen lấn áp sát bên nhau, không nói một lời, chỉ ngơ ngácnhìn chằm chằm nam tử.ồ ốMồ hôi trên trán nam tử không ngừng chảy xuống."Không ai có thể làm đến bước này,"Gã thất thần mà nói: “Quỷ Ác Mộng... Ngươi thật sự là quỷ Ác Mộng.""Làm người chê cười, khoảng cách cờ Vạn Hồn còn hơi xa một chút."Liễu Bình mang ý xin lỗi mà nói.Vừa nói xong, quang hoàn ảm đạm trên đầu hắn lại sáng lên lần nữa."Không tồi, ngươi lại cảm thấy sợ hãi, cái này làm ta đạt được thêm một cơ hội,để chúng ta nhìn xem vận khí lần này của ta như thế nào."Liễu Bình nói, sau đó vươn tay kéo một cái vào hư không.Chỉ một thoáng.Cốc chân dài trên tay nam tử biến mất.Nó đột nhiên biến mất rồi trực tiếp xuất hiện trong tay Liễu Bình."Oa! Rút trúng rồi!"Thỏ Tử mừng rỡ kêu lên.Liễu Bình cũng bất ngờ mà cười cười, nói: “Vốn đang muốn chơi thêm, hiện tạicó vẻ không cần nữa."Hắn nhìn về phía nam tử đối diện.Trên đỉnh đầu hắn, quang hoàn đại diện cho sợ hãi và Mộng Yểm kia lại sánglên lần nữa, hơn nữa vẫn duy trì ánh sáng chói mắt kia.Quá nhiều sợ hãi, làm nó soi sáng toàn bộ thế giới."Ngươi đang sợ cái gì? Lúc cướp Sơ Vân Thường đi, ta nhớ người rất tự tinmà... Xin hãy thả lỏng một chút, ta sẽ không cho người dứt khoát chết đi quánhanh."Liễu Bình nhẹ nhàng nói.Lúc này Thỏ Tử nhỏ giọng nói cái gì đó bên tai hắn.Liễu Bình gật đầu nói: “Đúng lúc đấy, chúng ta đi ra ngoài gặp mọi người đi."Tất cả trang phục trên người hắn đều biến mất.Thỏ Tử thấy thế thì mới giơ móng vuốt lông xù lên rồi búng tay một cái.Tất cả hắc ám lập tức tan biến.Chỉ một thoáng, toàn bộ Hắc Ám Luyện Ngục biến mất với tốc độ cực nhanh.Cây cối, núi xa, trời cao, bầu trời đêm -- Cảnh sắc của Vạn Giới chi Giới xuấthiện.Quang ảnh nhoáng lên một cái.Liễu Bình và nam tử xuất hiện trên mặt đất lần nữa.Chỉ thấy trên mảnh đất này, từ không trung đến mặt đất đã chen đầy người.ầ ấĐứng ở gần nhất chính là ba tông sư.Trên bầu trời còn có các võ giả khí tức cường đại, bọn họ tụ tập ở bên nhau dựatheo phạm vi thể lực từng người.Nơi nơi đều là người.Vào khoảnh khắc Liễu Bình và nam tử kia xuất hiện, rõ ràng tất cả mọi ngườiđều nhẹ nhàng thở ra.Nhưng khi bọn họ nhìn thấy mấy ngàn cái đầu người sau lưng Liễu Bình, vẻmặt lại trở nên ngưng trọng lần nữa."Các vị!"Liễu Bình lớn tiếng nói, “Các ngươi tới đúng lúc, ta và hắn đang muốn phânchia thắng bại, hy vọng các vị chứng kiến trận quyết đấu này một chút."Ở đối diện hắn.Nam tử tóc vuốt ngược điên cuồng hét lên với mọi người chung quanh: “Mọingười mau xông lên! Hắn là quỷ Ác Mộng -- “Tên này là một quỷ Ác Mộngchân chính!""Giết đi! Đều xông lên, giết hắn! Hắn là một tên khủng bố!"Mọi người nhìn dáng vẻ nam tử nói năng lộn xộn, không khỏi sôi nổi đưa ánhmắt về hướng Liễu Bình.Liễu Bình đứng bất động, lớn tiếng với mọi người: “Ta có thể tiếp thu kiểm trađo lường nghiêm khắc nhất -- ta chính là nhân loại hàng thật giá thật, tuyệt đốikhông bị bất cứ ô nhiễm nào.”.Địa chi Táng Tàng đã sớm phong ấn sức mạnh Dũng Hiện ô nhiễm.Hiện tại trước mắt bao người, không ai có thể bôi nhọ hắn nữa! Trên ngườinhững tên võ sư đáp xuống lộ ra uy thế, cẩn thận xem xét một hồi rồi lớn tiếngnói với mọi người: “Chúng ta đã kiểm tra thực hư, thiếu niên này là nhân loạibình thường!"Một trận xôn xao vang lên.Tất cả mọi người ở đây nhìn ra được, thiếu niên kia thật sự là nhân loại bìnhthường.Nhưng vì sao công tử của gia tộc Vinh Quang cứ một hai nói hắn là quỷ ÁcMộng? Dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người -- Liễu Bình nhún vai với nam tửđối diện, cười nói: “Làm sao bây giờ? Hình như không ai tin người cả."Nam tử cảm nhận được sát ý trên người hắn, lại nhìn mấy ngàn cái đầu ngườisau lưng hắn, vẻ mặt gã không ngừng biến ảo, cuối cùng dần trở nên điêncuồng."Quỷ Ác Mộng...""Các vị, hắn thật sự là quỷ Ác Mộng, vì sao các ngươi không tin ta!""Ta không muốn đánh với hắn! Mau cứu mạng ta!"

Chương 798: Làm sao bây giờ? Hình như không ai tin người cả