"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 866: Rốt cuộc hẳn mạnh đến mức nào?

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Yana, ngươi vô dụng."Medea lạnh lùng mà nói."Đúng vậy."Yana cúi đầu nói.Medea nắm chặt ma thạch trong tay, trong mắt hiện ra dục vọng mãnh liệt.Bà ta hô hấp dồn dập vài lần, sau đó cất ma thạch đi.Không được.Hiện tại còn chưa thể ăn tên này.Chờ chuyện của Aldrich kết thúc, bà ta đặc biệt đi cảm tạ hắn, sau đó thì hànhđộng ngay.Đây mới là biện pháp thích hợp nhất! Còn về chuyện đêm nay-- Phải nhanhchóng tìm được một cô dâu tương tính thích hợp cho Aldrich.Dù sao bà ta cũng là chủ nhân nơi này, cũng là mẹ của Aldrich, bà ta có tư cáchlên tiếng trong chuyện hắn chọn lựa phối ngẫu.Nhất định phải tìm được một cô dâu thích hợp! Medea đã đưa ra quyết định, mởmiệng nói: “Aldrich, người đi ra ngoài trước.""Thưa vâng."Aldrich đi theo bà ta rời khỏi căn phòng này.Chỉ còn lại Yana đứng ở chỗ cũ, vẻ mặt có chút mờ mịt và không biết làm sao.Đấu tranh lâu như vậy, thậm chí nàng còn không tiếc mạng sống, nhưng vẫnkhông có cách nào chạy thoát lòng bàn tay của chủ mẫu.Mắt thấy đã tới hoàn cảnh tuyệt vọng, ai ngờ lại quanh co lòng vòng.Chủ mẫu thu lấy ma chú tình yêu khỏi người nàng.Kế tiếp thì sao? Bà ta sẽ tha nàng, hay là -- Một cây gai độc màu sắc tươi đẹpđột nhiên thoáng hiện trong hư không, lập tức đâm xuyên qua ngực Yana.Yana lập tức phun ra một búng máu.Cả người nàng không ngừng run rẩy, miễn cưỡng duỗi tay chém ra một vậtthánh quang.Miệng vết thương bắt đầu khép lại.Đáng tiếc, cây gai độc kia vẫn chưa rút đi, vẫn xỏ qua ngực nàng, đâm thật sâuvào vách tường sau lưng nàng."Chủ mẫu..."Trên tay Yana lại thả ra một vật thánh quang, hoang mang nhìn về phía Medea.ốMedea vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Yana."Ta đã tìm khắp vô số mảnh đất gieo trồng nhân loại, thu lấy người và muộimuội ngươi từ trong đó ra, toàn lực bồi dưỡng, làm thiên phú và tài hoa củangười được thể hiện ra, cuối cùng cũng bước lên thần vị...""Có lẽ người cảm thấy, ta tiểu phí khí lực lớn như vậy bồi dưỡng ngươi, sao lạinhẫn tâm giết chết ngươi?""Chủ mẫu, cầu xin ngài, chỉ cần ngài tha cho ta, ta nguyện ý làm mọi chuyện đểbán mạng cho ngài."Yana nói nhỏ một câu.Medea dán lên mặt nàng, nhẹ nhàng ngửi ngửi khí tức trên người nàng."Sức mạnh pháp tắc Tra Tấn, sức mạnh thánh kỵ sĩ thuần khiết, hương thơm xửnữ... Ta hận không thể lập tức ăn ngươi."Bà ta thoáng lui về phía sau một bước, chờ dục vọng mãnh liệt kia dần dần bịngăn chặn mới tiếp tục nói: “Đáng tiếc ta vừa ăn một lĩnh chủ ma quỷ, cũngkhông sợ người khác phát hiện, chỉ có hai vị đại lão kia, bọn họ nhất định sẽbiết...""Cho nên người còn có thể sống lâu trong chốc lát."Medea nói xong thì từ từ đi đến hướng cửa."Giãy giụa đi, Yana –– Người đã từng là thánh kỵ sĩ, hiện tại là nữ thần Tra Tấn,lại không thể không gánh chịu sự tra tấn của ta.""Sau khi người hao hết tất cả sức mạnh, ta sẽ đến thăm ngươi."Cánh cửa mở ra.Medea đi ra ngoài.Yana bị cây gai độc đủ mọi màu sắc kia đóng đinh trên tường, không thể nhúcnhích, chỉ có thể không ngừng phóng thích thánh quang kéo dài tánh mạng."Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút..."Nàng thấp giọng rên rỉ.Bên kia.Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọnlựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."Liễu Bình không nói tiếp.Tương tính -- Cái gọi là trong tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụnhư rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụmột người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọnhọ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thìcũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.ỗ ế ềLão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗngchợt lóe.Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát độngThương Khuy Thiên Đạo.""Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo LuânHồi và quẻ thuật của bản thân ngươi.""Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương""Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phíthêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện ––"Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta."Thế nào?"Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi."Ăn hết toàn bộ."Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chếtchóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen."Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."Lão giả tóc bạc nói."Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."Medea khụy người thi lễ."Rất tốt."Lão giả tóc bạc nói.Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ nhưmáu.Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.Trên lưng Liễu Bình thẩm ra một luồng hơi lạnh.Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này làmuốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !! Không.Không chỉ như vậy.Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... LiễuBình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.ầ ẩKhó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ácvà bất lành, nhất định phải tránh đi.Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đãcảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việcnày nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khiLiều Bình nhấp = ngụm rượu.Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từtầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, khôngngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổita và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chitiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Nhưvậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc --- Một tiếng đập cửa vanglên."Mời vào."Lão giả tóc bạc nói.Cánh cửa mở ra.Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào."Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.Liễu Bình nhìn lướt qua bà ta.Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý.""Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đáma chú tình yêu."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Yana, ngươi vô dụng."Medea lạnh lùng mà nói."Đúng vậy."Yana cúi đầu nói.Medea nắm chặt ma thạch trong tay, trong mắt hiện ra dục vọng mãnh liệt.Bà ta hô hấp dồn dập vài lần, sau đó cất ma thạch đi.Không được.Hiện tại còn chưa thể ăn tên này.Chờ chuyện của Aldrich kết thúc, bà ta đặc biệt đi cảm tạ hắn, sau đó thì hànhđộng ngay.Đây mới là biện pháp thích hợp nhất! Còn về chuyện đêm nay-- Phải nhanhchóng tìm được một cô dâu tương tính thích hợp cho Aldrich.Dù sao bà ta cũng là chủ nhân nơi này, cũng là mẹ của Aldrich, bà ta có tư cáchlên tiếng trong chuyện hắn chọn lựa phối ngẫu.Nhất định phải tìm được một cô dâu thích hợp! Medea đã đưa ra quyết định, mởmiệng nói: “Aldrich, người đi ra ngoài trước.""Thưa vâng."Aldrich đi theo bà ta rời khỏi căn phòng này.Chỉ còn lại Yana đứng ở chỗ cũ, vẻ mặt có chút mờ mịt và không biết làm sao.Đấu tranh lâu như vậy, thậm chí nàng còn không tiếc mạng sống, nhưng vẫnkhông có cách nào chạy thoát lòng bàn tay của chủ mẫu.Mắt thấy đã tới hoàn cảnh tuyệt vọng, ai ngờ lại quanh co lòng vòng.Chủ mẫu thu lấy ma chú tình yêu khỏi người nàng.Kế tiếp thì sao? Bà ta sẽ tha nàng, hay là -- Một cây gai độc màu sắc tươi đẹpđột nhiên thoáng hiện trong hư không, lập tức đâm xuyên qua ngực Yana.Yana lập tức phun ra một búng máu.Cả người nàng không ngừng run rẩy, miễn cưỡng duỗi tay chém ra một vậtthánh quang.Miệng vết thương bắt đầu khép lại.Đáng tiếc, cây gai độc kia vẫn chưa rút đi, vẫn xỏ qua ngực nàng, đâm thật sâuvào vách tường sau lưng nàng."Chủ mẫu..."Trên tay Yana lại thả ra một vật thánh quang, hoang mang nhìn về phía Medea.ốMedea vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Yana."Ta đã tìm khắp vô số mảnh đất gieo trồng nhân loại, thu lấy người và muộimuội ngươi từ trong đó ra, toàn lực bồi dưỡng, làm thiên phú và tài hoa củangười được thể hiện ra, cuối cùng cũng bước lên thần vị...""Có lẽ người cảm thấy, ta tiểu phí khí lực lớn như vậy bồi dưỡng ngươi, sao lạinhẫn tâm giết chết ngươi?""Chủ mẫu, cầu xin ngài, chỉ cần ngài tha cho ta, ta nguyện ý làm mọi chuyện đểbán mạng cho ngài."Yana nói nhỏ một câu.Medea dán lên mặt nàng, nhẹ nhàng ngửi ngửi khí tức trên người nàng."Sức mạnh pháp tắc Tra Tấn, sức mạnh thánh kỵ sĩ thuần khiết, hương thơm xửnữ... Ta hận không thể lập tức ăn ngươi."Bà ta thoáng lui về phía sau một bước, chờ dục vọng mãnh liệt kia dần dần bịngăn chặn mới tiếp tục nói: “Đáng tiếc ta vừa ăn một lĩnh chủ ma quỷ, cũngkhông sợ người khác phát hiện, chỉ có hai vị đại lão kia, bọn họ nhất định sẽbiết...""Cho nên người còn có thể sống lâu trong chốc lát."Medea nói xong thì từ từ đi đến hướng cửa."Giãy giụa đi, Yana –– Người đã từng là thánh kỵ sĩ, hiện tại là nữ thần Tra Tấn,lại không thể không gánh chịu sự tra tấn của ta.""Sau khi người hao hết tất cả sức mạnh, ta sẽ đến thăm ngươi."Cánh cửa mở ra.Medea đi ra ngoài.Yana bị cây gai độc đủ mọi màu sắc kia đóng đinh trên tường, không thể nhúcnhích, chỉ có thể không ngừng phóng thích thánh quang kéo dài tánh mạng."Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút..."Nàng thấp giọng rên rỉ.Bên kia.Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọnlựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."Liễu Bình không nói tiếp.Tương tính -- Cái gọi là trong tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụnhư rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụmột người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọnhọ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thìcũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.ỗ ế ềLão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗngchợt lóe.Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát độngThương Khuy Thiên Đạo.""Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo LuânHồi và quẻ thuật của bản thân ngươi.""Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương""Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phíthêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện ––"Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta."Thế nào?"Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi."Ăn hết toàn bộ."Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chếtchóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen."Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."Lão giả tóc bạc nói."Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."Medea khụy người thi lễ."Rất tốt."Lão giả tóc bạc nói.Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ nhưmáu.Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.Trên lưng Liễu Bình thẩm ra một luồng hơi lạnh.Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này làmuốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !! Không.Không chỉ như vậy.Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... LiễuBình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.ầ ẩKhó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ácvà bất lành, nhất định phải tránh đi.Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đãcảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việcnày nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khiLiều Bình nhấp = ngụm rượu.Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từtầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, khôngngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổita và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chitiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Nhưvậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc --- Một tiếng đập cửa vanglên."Mời vào."Lão giả tóc bạc nói.Cánh cửa mở ra.Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào."Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.Liễu Bình nhìn lướt qua bà ta.Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý.""Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đáma chú tình yêu."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Yana, ngươi vô dụng."Medea lạnh lùng mà nói."Đúng vậy."Yana cúi đầu nói.Medea nắm chặt ma thạch trong tay, trong mắt hiện ra dục vọng mãnh liệt.Bà ta hô hấp dồn dập vài lần, sau đó cất ma thạch đi.Không được.Hiện tại còn chưa thể ăn tên này.Chờ chuyện của Aldrich kết thúc, bà ta đặc biệt đi cảm tạ hắn, sau đó thì hànhđộng ngay.Đây mới là biện pháp thích hợp nhất! Còn về chuyện đêm nay-- Phải nhanhchóng tìm được một cô dâu tương tính thích hợp cho Aldrich.Dù sao bà ta cũng là chủ nhân nơi này, cũng là mẹ của Aldrich, bà ta có tư cáchlên tiếng trong chuyện hắn chọn lựa phối ngẫu.Nhất định phải tìm được một cô dâu thích hợp! Medea đã đưa ra quyết định, mởmiệng nói: “Aldrich, người đi ra ngoài trước.""Thưa vâng."Aldrich đi theo bà ta rời khỏi căn phòng này.Chỉ còn lại Yana đứng ở chỗ cũ, vẻ mặt có chút mờ mịt và không biết làm sao.Đấu tranh lâu như vậy, thậm chí nàng còn không tiếc mạng sống, nhưng vẫnkhông có cách nào chạy thoát lòng bàn tay của chủ mẫu.Mắt thấy đã tới hoàn cảnh tuyệt vọng, ai ngờ lại quanh co lòng vòng.Chủ mẫu thu lấy ma chú tình yêu khỏi người nàng.Kế tiếp thì sao? Bà ta sẽ tha nàng, hay là -- Một cây gai độc màu sắc tươi đẹpđột nhiên thoáng hiện trong hư không, lập tức đâm xuyên qua ngực Yana.Yana lập tức phun ra một búng máu.Cả người nàng không ngừng run rẩy, miễn cưỡng duỗi tay chém ra một vậtthánh quang.Miệng vết thương bắt đầu khép lại.Đáng tiếc, cây gai độc kia vẫn chưa rút đi, vẫn xỏ qua ngực nàng, đâm thật sâuvào vách tường sau lưng nàng."Chủ mẫu..."Trên tay Yana lại thả ra một vật thánh quang, hoang mang nhìn về phía Medea.ốMedea vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Yana."Ta đã tìm khắp vô số mảnh đất gieo trồng nhân loại, thu lấy người và muộimuội ngươi từ trong đó ra, toàn lực bồi dưỡng, làm thiên phú và tài hoa củangười được thể hiện ra, cuối cùng cũng bước lên thần vị...""Có lẽ người cảm thấy, ta tiểu phí khí lực lớn như vậy bồi dưỡng ngươi, sao lạinhẫn tâm giết chết ngươi?""Chủ mẫu, cầu xin ngài, chỉ cần ngài tha cho ta, ta nguyện ý làm mọi chuyện đểbán mạng cho ngài."Yana nói nhỏ một câu.Medea dán lên mặt nàng, nhẹ nhàng ngửi ngửi khí tức trên người nàng."Sức mạnh pháp tắc Tra Tấn, sức mạnh thánh kỵ sĩ thuần khiết, hương thơm xửnữ... Ta hận không thể lập tức ăn ngươi."Bà ta thoáng lui về phía sau một bước, chờ dục vọng mãnh liệt kia dần dần bịngăn chặn mới tiếp tục nói: “Đáng tiếc ta vừa ăn một lĩnh chủ ma quỷ, cũngkhông sợ người khác phát hiện, chỉ có hai vị đại lão kia, bọn họ nhất định sẽbiết...""Cho nên người còn có thể sống lâu trong chốc lát."Medea nói xong thì từ từ đi đến hướng cửa."Giãy giụa đi, Yana –– Người đã từng là thánh kỵ sĩ, hiện tại là nữ thần Tra Tấn,lại không thể không gánh chịu sự tra tấn của ta.""Sau khi người hao hết tất cả sức mạnh, ta sẽ đến thăm ngươi."Cánh cửa mở ra.Medea đi ra ngoài.Yana bị cây gai độc đủ mọi màu sắc kia đóng đinh trên tường, không thể nhúcnhích, chỉ có thể không ngừng phóng thích thánh quang kéo dài tánh mạng."Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút..."Nàng thấp giọng rên rỉ.Bên kia.Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọnlựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."Liễu Bình không nói tiếp.Tương tính -- Cái gọi là trong tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụnhư rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụmột người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọnhọ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thìcũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.ỗ ế ềLão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗngchợt lóe.Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát độngThương Khuy Thiên Đạo.""Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo LuânHồi và quẻ thuật của bản thân ngươi.""Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương""Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phíthêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện ––"Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta."Thế nào?"Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi."Ăn hết toàn bộ."Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chếtchóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen."Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."Lão giả tóc bạc nói."Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."Medea khụy người thi lễ."Rất tốt."Lão giả tóc bạc nói.Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ nhưmáu.Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.Trên lưng Liễu Bình thẩm ra một luồng hơi lạnh.Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này làmuốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !! Không.Không chỉ như vậy.Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... LiễuBình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.ầ ẩKhó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ácvà bất lành, nhất định phải tránh đi.Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đãcảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việcnày nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khiLiều Bình nhấp = ngụm rượu.Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từtầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, khôngngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổita và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chitiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Nhưvậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc --- Một tiếng đập cửa vanglên."Mời vào."Lão giả tóc bạc nói.Cánh cửa mở ra.Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào."Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.Liễu Bình nhìn lướt qua bà ta.Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý.""Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đáma chú tình yêu."

Chương 866: Rốt cuộc hẳn mạnh đến mức nào?