"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 926: Công đức hiện giờ: 0
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình lại rơi vào trầm ngâm lần nữa.Nói như thế, hắn thật sự cần một vài thủ đoạn công kích... Cho dù là vì tự bảovệ chính mình.Nhưng những chiêu thức ngày xưa lại không thể dùng được.Chúng đều nằm trong tập hợp thiết lập của Ác Mộng.Như vậy -- Sáng tạo? Liễu Bình nhìn lại hư không, chỉ thấy từng hàng chữ nhỏthiêu đốt hiện lên bất động: “Ngươi đã kích hoạt sức mạnh Kỳ Quỷ: Sáng tạo.""Bởi vì ngươi là chủ nhân của sức mạnh này, cho nên ngươi không cần chi trảthù lao.""Bởi vì ngươi là đối tượng theo dõi và tìm kiếm trọng điểm của quái vật ÁcMộng, cho nên từ giờ trở đi, bổn danh sách sẽ sử dụng Sáng tạo của ngươi, lấytất cả tri thức của người làm cơ sở để sáng tạo thành một thức đao pháp ngẫunhiên cho ngươi."Liễu Bình ngẩn ra, hỏi: “Phải do người sáng tạo ngẫu nhiên à?”."Đúng vậy, ngẫu nhiên có chứa tính không xác định lớn nhất, là lựa chọn tốtnhất để bảo đảm sự an toàn của ngươi."Danh sách nói."Cũng đúng."Liễu Bình bất đắc dĩ nói."Ngoài ra, người cần chi trả công đức tương ứng mới có thể sáng tạo một chiêuthức công kích, dùng để chiến đấu thế giới tầng dưới chót của Vĩnh Dạ ThầnTrụ.""Tiêu hao tất cả công đức hiện giờ người tích góp được thì đủ sáng tạo một thứcđao pháp cơ bản.""Xin hỏi có muốn dùng tất cả công đức để sáng tạo đao pháp hay không?""Dùng!"Liễu Bình không chút do dự mà nói.Hắn chỉ cảm thấy trên người dâng lên một khí tức nhiệt liệt, xông lên tận trời,biến mất trong hư không.Ba hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Công đức trước mặt: 0.""Xin hãy bắt đầu tự hỏi.""Danh sách sẽ lấy sáng tạo của người để hình thành ngẫu nhiên một chiêu thứcchưa bao giờ xuất hiện trên tập hợp thiết lập vào thời điểm thích hợp."Công đức đã về không.ắ ềCùng lúc đó! Hắn phải sáng tạo ra một chiều đao pháp chưa từng có trong lịchsử! Liễu Bình nhắm mắt lại, lẳng lặng nhớ lại tất cả đao pháp trong các thế màmình nắm giữ.Khó! Khó! Khó! Chiêu thức có thể sử dụng đao thi triển ra, hầu như chính lànhững thứ đó.Còn có chiều thức gì là chưa từng xuất hiện trong lịch sử tất cả các văn minh?Là có thể nhảy ra khỏi tập hợp thiết lập? Liễu Bình lần lượt hóa giải tất cả chiêuthức trong lòng, lại tổ hợp lần nữa, sau đó tiếp tục hóa giải, tiếp tục tổ hợp, vắthết óc tự hỏi làm sao để nhảy ra khỏi tập hợp thiết lập."Cũng phải... đủ quái dị..."Hắn thấp giọng lẩm bẩm.Qua mấy phút.Trong lòng hắn dần bắt đầu sinh ra một rồi lại một ý tưởng.Cùng lúc đó, trong hư không lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Sốlượng công đức của ngươi cũng không nhiều, bởi vậy chiêu số sáng chế ra cũngsẽ không quá mạnh.""Ngươi đạt được đạo pháp phiên bản nhân loại hoàn toàn mới.""Chiến Trảm.""Hiệu quả: Đao của người điên cuồng run rẩy theo thân thể của ngươi, sẽ trảmcắt hết tất cả kẻ địch trong lúc hành động.""Điều kiện phát động: 1, Cả người run rẩy, 2, kẻ địch đang hành động.""-- Bởi vì đao pháp này không nằm trên tập hợp thiết lập nên lúc đối phó bất cứkẻ địch nào, nó cũng sẽ đạt được hiệu quả Đánh bất ngờ.""Bình xét cấp bậc đạo pháp: Sơ cấp.""Thuyết minh cấp bậc: Tất cả kỹ năng chia thành các cấp bậc: So, Thứ, Cao,Liệt, Vương, Thánh.""-- Đây là phân chia của thế giới Ác Mộng đối với năng lực Kỳ Quỷ."Liễu Bình đang nhìn thì trong lòng bỗng hiện ra một cảm ngộ.- - Hắn đạt đượckỹ năng đao pháp tên là “Chiến Trảm"kia! Chỉ là điều kiện phát động của nó cũng quá quái dị, căn bản không cóphong phạm đạo khách gì cả.Trước kia hắn giết người, có lần nào xuất đao không tràn ngập phong cách cánhân mãnh liệt? Tuy là tập hợp thiết lập, nhưng cũng cực ngầu.Tính ra thì những quái vật Ác Mộng đó thật biết nắm bắt tâm lý chúng sinh.Khó trách chúng sinh nắm giữ Kỳ Quỷ cũng không thể chiến thắng quái vật ÁcMộng –– Dù sao thì cho dù là sức mạnh Kỳ Quỷ, cũng là một bộ phận của tậphợp thiết lập.ắ ấ ầNắm giữ sức mạnh Kỳ Quỷ, thứ nhất sẽ quên thân phận ban đầu của mình; thứhai thì thật ra trong mắt quái vật Ác Mộng, họ đã trở thành một thứ trái cây càngưu tú, có thể bị chọn lựa ra để bồi dưỡng cho tốt, chờ lúc nào cần rồi lại ăn luôn.Hiện giờ hắn vất vả lắm mới nhảy ra khỏi tập hợp thiết lập, nhưng chiêu thứcsáng tạo ngẫu nhiên ra lại hoàn toàn không thể nhìn -- Phải cả người run rẩy...Mới có thể xuất đao... Liễu Bình vừa thầm suy nghĩ, vừa thử phát động thức đaopháp này.Trong lòng con thỏ như nhận ra cái gì, bỗng nhìn về phía hắn, hiếu kỳ hỏi:“Liễu Bình, người đang run gì vậy?""Ta run lên sao?"Liễu Bình tỏ vẻ bình tĩnh mà nói."Ngươi đang run đây này, hơn nữa nhìn dáng vẻ đáng khinh nói không nên lời."Con thỏ bình luận."Không phải ta đang run, là đang phát động đao pháp."Liễu Bình cãi lại."Run rẩy... Đạo pháp? Đao gì?"Con thỏ tò mò nhìn lại điểm nào đó trên người hắn.Đao rõ ràng còn trong vỏ kia mà.Liễu Bình muốn xuất đao, bỗng phát hiện đao thật sự không rút ra được.Đúng rồi.Đao này phải chờ kẻ địch hành động mới có thể trảm.Hiện tại không có kẻ địch.Vậy phải chém cái gì? Trấn Ngục Đao nằm trong vỏ đao, phát ra một tiếng vùvù hoang mang.- - Rốt cuộc ngươi có làm được không vậy?"Khó trách là đao pháp sơ cấp... Bỏ đi."Liễu Bình cũng có chút thất vọng, hắn dùng động tác lại, không thử phát độngđao pháp nữa.Hắn nhìn lại hư không, chỉ thấy một hàng chữ nhỏ dừng lại ở nơi đó: “Công đứchiện giờ: 0."Số lượng công đức của hắn quá ít.Muốn sáng tạo đao pháp cường lực chân chính thì nhất định phải có số lượnglớn công đức mới được! -- Có thể mượn công đức của người khác không?Trong hư không xuất hiện hàng chữ nhỏ thiêu đốt nào tiến hành thuyết minh đốivới chuyện này.Hình như hắn không thể.Người khác có thể tu tập các loại chiêu thức sáng tạo, nhưng bởi vì hắn là chủnhân của “Sáng tạo"ồ ấ ế ể–– Là ngọn nguồn của tất cả, vì thế không thể dùng chiêu thức sáng tạo ra chongười khác được.Cho nên chỉ có một biện pháp.Tích góp công đức! Liễu Bình thở dài, buông bỏ nỗi lòng, nói với con thỏ: “Cóphương pháp nào tương đối mau, có thể giúp chúng ta nhanh chóng đến thế giớiở đáy Vĩnh Dạ hay không?""Thế giới thấp nhất Vĩnh Dạ được gọi là Chí Ám chi Giới, nếu muốn đi, thật racó một biện pháp nhanh nhất."Con thỏ nói."Là cách gì?"Liễu Bình hỏi.Con thỏ tùy tiện tung ra một chiều.Trong hư không lập tức hiện ra hai Linh hình dạng loài chim."Chúng là Linh ngoại lai trên Vĩnh Dạ Thần Trụ, chỉ cần ta dùng 'Call chắcchắn phải chết kia, ra lệnh cho chúng đến Chí Ám chi Giới thì có thể cưỡichúng trực tiếp bay đến đó rồi."Con thỏ nói."Vậy còn chờ cái gì?"Liễu Bình nói."Đi!"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình lại rơi vào trầm ngâm lần nữa.Nói như thế, hắn thật sự cần một vài thủ đoạn công kích... Cho dù là vì tự bảovệ chính mình.Nhưng những chiêu thức ngày xưa lại không thể dùng được.Chúng đều nằm trong tập hợp thiết lập của Ác Mộng.Như vậy -- Sáng tạo? Liễu Bình nhìn lại hư không, chỉ thấy từng hàng chữ nhỏthiêu đốt hiện lên bất động: “Ngươi đã kích hoạt sức mạnh Kỳ Quỷ: Sáng tạo.""Bởi vì ngươi là chủ nhân của sức mạnh này, cho nên ngươi không cần chi trảthù lao.""Bởi vì ngươi là đối tượng theo dõi và tìm kiếm trọng điểm của quái vật ÁcMộng, cho nên từ giờ trở đi, bổn danh sách sẽ sử dụng Sáng tạo của ngươi, lấytất cả tri thức của người làm cơ sở để sáng tạo thành một thức đao pháp ngẫunhiên cho ngươi."Liễu Bình ngẩn ra, hỏi: “Phải do người sáng tạo ngẫu nhiên à?”."Đúng vậy, ngẫu nhiên có chứa tính không xác định lớn nhất, là lựa chọn tốtnhất để bảo đảm sự an toàn của ngươi."Danh sách nói."Cũng đúng."Liễu Bình bất đắc dĩ nói."Ngoài ra, người cần chi trả công đức tương ứng mới có thể sáng tạo một chiêuthức công kích, dùng để chiến đấu thế giới tầng dưới chót của Vĩnh Dạ ThầnTrụ.""Tiêu hao tất cả công đức hiện giờ người tích góp được thì đủ sáng tạo một thứcđao pháp cơ bản.""Xin hỏi có muốn dùng tất cả công đức để sáng tạo đao pháp hay không?""Dùng!"Liễu Bình không chút do dự mà nói.Hắn chỉ cảm thấy trên người dâng lên một khí tức nhiệt liệt, xông lên tận trời,biến mất trong hư không.Ba hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Công đức trước mặt: 0.""Xin hãy bắt đầu tự hỏi.""Danh sách sẽ lấy sáng tạo của người để hình thành ngẫu nhiên một chiêu thứcchưa bao giờ xuất hiện trên tập hợp thiết lập vào thời điểm thích hợp."Công đức đã về không.ắ ềCùng lúc đó! Hắn phải sáng tạo ra một chiều đao pháp chưa từng có trong lịchsử! Liễu Bình nhắm mắt lại, lẳng lặng nhớ lại tất cả đao pháp trong các thế màmình nắm giữ.Khó! Khó! Khó! Chiêu thức có thể sử dụng đao thi triển ra, hầu như chính lànhững thứ đó.Còn có chiều thức gì là chưa từng xuất hiện trong lịch sử tất cả các văn minh?Là có thể nhảy ra khỏi tập hợp thiết lập? Liễu Bình lần lượt hóa giải tất cả chiêuthức trong lòng, lại tổ hợp lần nữa, sau đó tiếp tục hóa giải, tiếp tục tổ hợp, vắthết óc tự hỏi làm sao để nhảy ra khỏi tập hợp thiết lập."Cũng phải... đủ quái dị..."Hắn thấp giọng lẩm bẩm.Qua mấy phút.Trong lòng hắn dần bắt đầu sinh ra một rồi lại một ý tưởng.Cùng lúc đó, trong hư không lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Sốlượng công đức của ngươi cũng không nhiều, bởi vậy chiêu số sáng chế ra cũngsẽ không quá mạnh.""Ngươi đạt được đạo pháp phiên bản nhân loại hoàn toàn mới.""Chiến Trảm.""Hiệu quả: Đao của người điên cuồng run rẩy theo thân thể của ngươi, sẽ trảmcắt hết tất cả kẻ địch trong lúc hành động.""Điều kiện phát động: 1, Cả người run rẩy, 2, kẻ địch đang hành động.""-- Bởi vì đao pháp này không nằm trên tập hợp thiết lập nên lúc đối phó bất cứkẻ địch nào, nó cũng sẽ đạt được hiệu quả Đánh bất ngờ.""Bình xét cấp bậc đạo pháp: Sơ cấp.""Thuyết minh cấp bậc: Tất cả kỹ năng chia thành các cấp bậc: So, Thứ, Cao,Liệt, Vương, Thánh.""-- Đây là phân chia của thế giới Ác Mộng đối với năng lực Kỳ Quỷ."Liễu Bình đang nhìn thì trong lòng bỗng hiện ra một cảm ngộ.- - Hắn đạt đượckỹ năng đao pháp tên là “Chiến Trảm"kia! Chỉ là điều kiện phát động của nó cũng quá quái dị, căn bản không cóphong phạm đạo khách gì cả.Trước kia hắn giết người, có lần nào xuất đao không tràn ngập phong cách cánhân mãnh liệt? Tuy là tập hợp thiết lập, nhưng cũng cực ngầu.Tính ra thì những quái vật Ác Mộng đó thật biết nắm bắt tâm lý chúng sinh.Khó trách chúng sinh nắm giữ Kỳ Quỷ cũng không thể chiến thắng quái vật ÁcMộng –– Dù sao thì cho dù là sức mạnh Kỳ Quỷ, cũng là một bộ phận của tậphợp thiết lập.ắ ấ ầNắm giữ sức mạnh Kỳ Quỷ, thứ nhất sẽ quên thân phận ban đầu của mình; thứhai thì thật ra trong mắt quái vật Ác Mộng, họ đã trở thành một thứ trái cây càngưu tú, có thể bị chọn lựa ra để bồi dưỡng cho tốt, chờ lúc nào cần rồi lại ăn luôn.Hiện giờ hắn vất vả lắm mới nhảy ra khỏi tập hợp thiết lập, nhưng chiêu thứcsáng tạo ngẫu nhiên ra lại hoàn toàn không thể nhìn -- Phải cả người run rẩy...Mới có thể xuất đao... Liễu Bình vừa thầm suy nghĩ, vừa thử phát động thức đaopháp này.Trong lòng con thỏ như nhận ra cái gì, bỗng nhìn về phía hắn, hiếu kỳ hỏi:“Liễu Bình, người đang run gì vậy?""Ta run lên sao?"Liễu Bình tỏ vẻ bình tĩnh mà nói."Ngươi đang run đây này, hơn nữa nhìn dáng vẻ đáng khinh nói không nên lời."Con thỏ bình luận."Không phải ta đang run, là đang phát động đao pháp."Liễu Bình cãi lại."Run rẩy... Đạo pháp? Đao gì?"Con thỏ tò mò nhìn lại điểm nào đó trên người hắn.Đao rõ ràng còn trong vỏ kia mà.Liễu Bình muốn xuất đao, bỗng phát hiện đao thật sự không rút ra được.Đúng rồi.Đao này phải chờ kẻ địch hành động mới có thể trảm.Hiện tại không có kẻ địch.Vậy phải chém cái gì? Trấn Ngục Đao nằm trong vỏ đao, phát ra một tiếng vùvù hoang mang.- - Rốt cuộc ngươi có làm được không vậy?"Khó trách là đao pháp sơ cấp... Bỏ đi."Liễu Bình cũng có chút thất vọng, hắn dùng động tác lại, không thử phát độngđao pháp nữa.Hắn nhìn lại hư không, chỉ thấy một hàng chữ nhỏ dừng lại ở nơi đó: “Công đứchiện giờ: 0."Số lượng công đức của hắn quá ít.Muốn sáng tạo đao pháp cường lực chân chính thì nhất định phải có số lượnglớn công đức mới được! -- Có thể mượn công đức của người khác không?Trong hư không xuất hiện hàng chữ nhỏ thiêu đốt nào tiến hành thuyết minh đốivới chuyện này.Hình như hắn không thể.Người khác có thể tu tập các loại chiêu thức sáng tạo, nhưng bởi vì hắn là chủnhân của “Sáng tạo"ồ ấ ế ể–– Là ngọn nguồn của tất cả, vì thế không thể dùng chiêu thức sáng tạo ra chongười khác được.Cho nên chỉ có một biện pháp.Tích góp công đức! Liễu Bình thở dài, buông bỏ nỗi lòng, nói với con thỏ: “Cóphương pháp nào tương đối mau, có thể giúp chúng ta nhanh chóng đến thế giớiở đáy Vĩnh Dạ hay không?""Thế giới thấp nhất Vĩnh Dạ được gọi là Chí Ám chi Giới, nếu muốn đi, thật racó một biện pháp nhanh nhất."Con thỏ nói."Là cách gì?"Liễu Bình hỏi.Con thỏ tùy tiện tung ra một chiều.Trong hư không lập tức hiện ra hai Linh hình dạng loài chim."Chúng là Linh ngoại lai trên Vĩnh Dạ Thần Trụ, chỉ cần ta dùng 'Call chắcchắn phải chết kia, ra lệnh cho chúng đến Chí Ám chi Giới thì có thể cưỡichúng trực tiếp bay đến đó rồi."Con thỏ nói."Vậy còn chờ cái gì?"Liễu Bình nói."Đi!"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình lại rơi vào trầm ngâm lần nữa.Nói như thế, hắn thật sự cần một vài thủ đoạn công kích... Cho dù là vì tự bảovệ chính mình.Nhưng những chiêu thức ngày xưa lại không thể dùng được.Chúng đều nằm trong tập hợp thiết lập của Ác Mộng.Như vậy -- Sáng tạo? Liễu Bình nhìn lại hư không, chỉ thấy từng hàng chữ nhỏthiêu đốt hiện lên bất động: “Ngươi đã kích hoạt sức mạnh Kỳ Quỷ: Sáng tạo.""Bởi vì ngươi là chủ nhân của sức mạnh này, cho nên ngươi không cần chi trảthù lao.""Bởi vì ngươi là đối tượng theo dõi và tìm kiếm trọng điểm của quái vật ÁcMộng, cho nên từ giờ trở đi, bổn danh sách sẽ sử dụng Sáng tạo của ngươi, lấytất cả tri thức của người làm cơ sở để sáng tạo thành một thức đao pháp ngẫunhiên cho ngươi."Liễu Bình ngẩn ra, hỏi: “Phải do người sáng tạo ngẫu nhiên à?”."Đúng vậy, ngẫu nhiên có chứa tính không xác định lớn nhất, là lựa chọn tốtnhất để bảo đảm sự an toàn của ngươi."Danh sách nói."Cũng đúng."Liễu Bình bất đắc dĩ nói."Ngoài ra, người cần chi trả công đức tương ứng mới có thể sáng tạo một chiêuthức công kích, dùng để chiến đấu thế giới tầng dưới chót của Vĩnh Dạ ThầnTrụ.""Tiêu hao tất cả công đức hiện giờ người tích góp được thì đủ sáng tạo một thứcđao pháp cơ bản.""Xin hỏi có muốn dùng tất cả công đức để sáng tạo đao pháp hay không?""Dùng!"Liễu Bình không chút do dự mà nói.Hắn chỉ cảm thấy trên người dâng lên một khí tức nhiệt liệt, xông lên tận trời,biến mất trong hư không.Ba hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Công đức trước mặt: 0.""Xin hãy bắt đầu tự hỏi.""Danh sách sẽ lấy sáng tạo của người để hình thành ngẫu nhiên một chiêu thứcchưa bao giờ xuất hiện trên tập hợp thiết lập vào thời điểm thích hợp."Công đức đã về không.ắ ềCùng lúc đó! Hắn phải sáng tạo ra một chiều đao pháp chưa từng có trong lịchsử! Liễu Bình nhắm mắt lại, lẳng lặng nhớ lại tất cả đao pháp trong các thế màmình nắm giữ.Khó! Khó! Khó! Chiêu thức có thể sử dụng đao thi triển ra, hầu như chính lànhững thứ đó.Còn có chiều thức gì là chưa từng xuất hiện trong lịch sử tất cả các văn minh?Là có thể nhảy ra khỏi tập hợp thiết lập? Liễu Bình lần lượt hóa giải tất cả chiêuthức trong lòng, lại tổ hợp lần nữa, sau đó tiếp tục hóa giải, tiếp tục tổ hợp, vắthết óc tự hỏi làm sao để nhảy ra khỏi tập hợp thiết lập."Cũng phải... đủ quái dị..."Hắn thấp giọng lẩm bẩm.Qua mấy phút.Trong lòng hắn dần bắt đầu sinh ra một rồi lại một ý tưởng.Cùng lúc đó, trong hư không lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Sốlượng công đức của ngươi cũng không nhiều, bởi vậy chiêu số sáng chế ra cũngsẽ không quá mạnh.""Ngươi đạt được đạo pháp phiên bản nhân loại hoàn toàn mới.""Chiến Trảm.""Hiệu quả: Đao của người điên cuồng run rẩy theo thân thể của ngươi, sẽ trảmcắt hết tất cả kẻ địch trong lúc hành động.""Điều kiện phát động: 1, Cả người run rẩy, 2, kẻ địch đang hành động.""-- Bởi vì đao pháp này không nằm trên tập hợp thiết lập nên lúc đối phó bất cứkẻ địch nào, nó cũng sẽ đạt được hiệu quả Đánh bất ngờ.""Bình xét cấp bậc đạo pháp: Sơ cấp.""Thuyết minh cấp bậc: Tất cả kỹ năng chia thành các cấp bậc: So, Thứ, Cao,Liệt, Vương, Thánh.""-- Đây là phân chia của thế giới Ác Mộng đối với năng lực Kỳ Quỷ."Liễu Bình đang nhìn thì trong lòng bỗng hiện ra một cảm ngộ.- - Hắn đạt đượckỹ năng đao pháp tên là “Chiến Trảm"kia! Chỉ là điều kiện phát động của nó cũng quá quái dị, căn bản không cóphong phạm đạo khách gì cả.Trước kia hắn giết người, có lần nào xuất đao không tràn ngập phong cách cánhân mãnh liệt? Tuy là tập hợp thiết lập, nhưng cũng cực ngầu.Tính ra thì những quái vật Ác Mộng đó thật biết nắm bắt tâm lý chúng sinh.Khó trách chúng sinh nắm giữ Kỳ Quỷ cũng không thể chiến thắng quái vật ÁcMộng –– Dù sao thì cho dù là sức mạnh Kỳ Quỷ, cũng là một bộ phận của tậphợp thiết lập.ắ ấ ầNắm giữ sức mạnh Kỳ Quỷ, thứ nhất sẽ quên thân phận ban đầu của mình; thứhai thì thật ra trong mắt quái vật Ác Mộng, họ đã trở thành một thứ trái cây càngưu tú, có thể bị chọn lựa ra để bồi dưỡng cho tốt, chờ lúc nào cần rồi lại ăn luôn.Hiện giờ hắn vất vả lắm mới nhảy ra khỏi tập hợp thiết lập, nhưng chiêu thứcsáng tạo ngẫu nhiên ra lại hoàn toàn không thể nhìn -- Phải cả người run rẩy...Mới có thể xuất đao... Liễu Bình vừa thầm suy nghĩ, vừa thử phát động thức đaopháp này.Trong lòng con thỏ như nhận ra cái gì, bỗng nhìn về phía hắn, hiếu kỳ hỏi:“Liễu Bình, người đang run gì vậy?""Ta run lên sao?"Liễu Bình tỏ vẻ bình tĩnh mà nói."Ngươi đang run đây này, hơn nữa nhìn dáng vẻ đáng khinh nói không nên lời."Con thỏ bình luận."Không phải ta đang run, là đang phát động đao pháp."Liễu Bình cãi lại."Run rẩy... Đạo pháp? Đao gì?"Con thỏ tò mò nhìn lại điểm nào đó trên người hắn.Đao rõ ràng còn trong vỏ kia mà.Liễu Bình muốn xuất đao, bỗng phát hiện đao thật sự không rút ra được.Đúng rồi.Đao này phải chờ kẻ địch hành động mới có thể trảm.Hiện tại không có kẻ địch.Vậy phải chém cái gì? Trấn Ngục Đao nằm trong vỏ đao, phát ra một tiếng vùvù hoang mang.- - Rốt cuộc ngươi có làm được không vậy?"Khó trách là đao pháp sơ cấp... Bỏ đi."Liễu Bình cũng có chút thất vọng, hắn dùng động tác lại, không thử phát độngđao pháp nữa.Hắn nhìn lại hư không, chỉ thấy một hàng chữ nhỏ dừng lại ở nơi đó: “Công đứchiện giờ: 0."Số lượng công đức của hắn quá ít.Muốn sáng tạo đao pháp cường lực chân chính thì nhất định phải có số lượnglớn công đức mới được! -- Có thể mượn công đức của người khác không?Trong hư không xuất hiện hàng chữ nhỏ thiêu đốt nào tiến hành thuyết minh đốivới chuyện này.Hình như hắn không thể.Người khác có thể tu tập các loại chiêu thức sáng tạo, nhưng bởi vì hắn là chủnhân của “Sáng tạo"ồ ấ ế ể–– Là ngọn nguồn của tất cả, vì thế không thể dùng chiêu thức sáng tạo ra chongười khác được.Cho nên chỉ có một biện pháp.Tích góp công đức! Liễu Bình thở dài, buông bỏ nỗi lòng, nói với con thỏ: “Cóphương pháp nào tương đối mau, có thể giúp chúng ta nhanh chóng đến thế giớiở đáy Vĩnh Dạ hay không?""Thế giới thấp nhất Vĩnh Dạ được gọi là Chí Ám chi Giới, nếu muốn đi, thật racó một biện pháp nhanh nhất."Con thỏ nói."Là cách gì?"Liễu Bình hỏi.Con thỏ tùy tiện tung ra một chiều.Trong hư không lập tức hiện ra hai Linh hình dạng loài chim."Chúng là Linh ngoại lai trên Vĩnh Dạ Thần Trụ, chỉ cần ta dùng 'Call chắcchắn phải chết kia, ra lệnh cho chúng đến Chí Ám chi Giới thì có thể cưỡichúng trực tiếp bay đến đó rồi."Con thỏ nói."Vậy còn chờ cái gì?"Liễu Bình nói."Đi!"