"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 936: Lúc trước là ta đề bạt người, mà cuối cùng người lại giết ta

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong hẻm núi âm khí dày đặc.Vài bóng người đang bay vút qua vách núi đầy quái thạch lởm chởm."Chúng ta đã lặn lội đi suốt hai giờ, còn bao lâu mới đến nơi?"Delia hỏi."Sắp rồi!"Aland nói.Hắn ta đưa tay ra hiệu cảnh giác.Mọi người đều khẩn trương lên, sôi nổi rút binh khí ra.Một con ưng bay ở đỉnh vách núi phía trước, miệng phun tiếng người: “Pháthiện một sơn động.""Là dạng son động gì?"Aland hỏi."Hình như bên trong có bậc thang phủ đầy tro bụi, chúng kéo dài vào sâu bêntrong ngọn núi."Phi ưng nói."Chính là nơi đó! Đúng rồi, có kẻ địch không?""Không phát hiện.""Đi!"Bọn họ tăng nhanh tốc độ bay nhảy, nhanh chóng xuyên qua những rừng đá bịphong hóa kia, dùng lại trước một hang động bí ẩn trên sườn núi.Cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe thấy tiếng gió ù ù du đãng qua lại trong hangđộng với tốc độ cực nhanh.Aland nhìn về phía Liễu Bình, mở miệng nói: “Ta nhớ người tu hành có thầnniệm, có thể thăm dò tình huống chung quanh.""Bên trong rất trống trải, trừ bậc thang cứ kéo dài mãi xuống dưới ra thì khôngphát hiện gì khác."Liêu Bình nói.Câu nói của thích khách và người tu hành đều không khác biệt mấy, lúc nàyAland mới yên tâm một chút."Đi, đi vào tìm tòi như thế nào."Aland nói.ấ ềBọn họ chui vào hang động, lập tức thấy được một thềm đá thật dài phủ kín trobụi, không biết dẫn đến nơi nào.Một mặt thềm đá dựa vào vách đá, bên còn lại là vách núi sâu không thấy đáy,thỉnh thoảng có từng đợt âm phong thể lường gào thét bay lên từ hư không hắcám phía dưới, làm người ta phát lạnh đến tận xương."Hỏa Mang."Aland niệm một tiếng.Một ngọn lửa hiện ra từ trên tay hắn ta, trôi nổi ở giữa không trung, chiếu sángcon đường phía trước."Thích khách ở phía trước, người tu hành và tay súng bắn tỉa chậm một chút, đitheo ở phía sau, ta và Delia phối hợp trước sau."Hắn ta nhanh chóng bố trí nhân lực.Liễu Bình lui về phía sau vài bước, nâng đao bảo vệ Tạ Lục Minh bên cạnh.Tạ Lục Minh liếc nhìn Liễu Bình một cái, lộ ra ý tán thưởng.Hắn ta là tay súng bắn tỉa, một khi bị áp sát gần người thì không thể phát huythực lực được.Người tu hành này biết bảo vệ hắn ta, cũng coi như không tệ.Tiểu đội đi dọc theo bậc thang bước vào sâu trong hang động.Chỉ chốc lát sau.Liễu Bình thấy trên giao diện danh sách quân viễn chinh trong hư không hiện ramột hàng chữ nhỏ: “Hình như có thứ gì vô hình đang nấp trong bóng tối quansát chúng ta, ta có thể cảm nhận ra, nhưng không thể phát hiện nó."– Ung.- - Đây là thích khách.Hắn thông qua giao diện phát ra báo động với toàn đội! Vẻ mặt mọi người đềuđanh lại.Aland im hơi lặng tiếng lấy ra một cái mắt kính rồi đeo lên.Delia cũng lấy ra một mặt dây chuyền màu tím rồi treo ở trước ngực.Tên giao diện danh sách quân viễn chinh lập tức lại hiện ra hai hàng chữ nhỏ:“Không có phát hiện, mắt kính của ta chỉ có thể nhìn thấy đơn vị ẩn hình, có lẽthuật pháp ẩn nấp của đối phương mạnh hơn ẩn hình bình thường."Aland."Ta cũng giống vậy, mặt dây chuyền của ta có thể nhìn thấy mục tiêu có sát ý,nhưng không phát hiện dị thường gì."Delia nói.Liễu Bình nhìn nhìn, không khỏi quay đầu xem tay súng bắn tỉa Tạ Lục Minhbên cạnh.ấ ổ ềTrên mặt Tại Lục Minh lộ ra vẻ mặt xấu hổ, nói nhỏ: “Bọn họ có tiền dư dả,điểm công huân nhiều, cho nên có thể mua loại trang bị cao cấp này, ta thìkhông có tiền dư gì."Liễu Bình hiểu ra, cũng thấp giọng mà nói: “Bọn họ là đại lão, chúng ta khôngthể so với bọn họ được.""Không sai."Tạ Lục Minh liên tục gật đầu.Liễu Bình ánh mắt quét tới chung quanh, chỉ thấy ngọn lửa kia của Aland chiếusáng phạm vi rất lớn, nhưng hiển nhiên nơi này đã rất lâu đều không có ai tới,chỉ có thể nhìn thấy vách tường và bậc thang chồng chất tro bụi thật dày.Bên ngoài vách núi thì trống rỗng không có thứ gì.Nhưng hắn hiểu được cảm giác như Ung đã nói.Thật sự như có thứ gì đang âm thầm nhìn trộm đoàn người bọn họ.Ánh mắt Liễu Bình bỗng tập trung vào.Hắn nhìn thấy trong hư không cách bậc thang vài trăm thước hiện ra hai hàngchữ nhỏ: “Phá Tà Long Linh.""Anh linh dạng Long tộc, có thể trực tiếp dẫn phát nhân quả tội ác trên ngườimục tiêu, tạo thành công kích đối với mục tiêu."-- Chính là người này đang âm thầm nhìn trộm! Liễu Bình cúi đầu, làm bộkhông nhìn thấy cái gì, tiếp tục đi theo đội ngũ hướng về phía trước.Chỉ chốc lát sau.Hai hàng chữ kia bắt đầu di động trong hư không, dần dần đến gần tiểu đội.Ưng đứng đầu đội ngũ bỗng mở miệng nói: “Mọi người cẩn thận, ta cảm thấycó thứ gì sắp tập kích --"Hắn ta chưa nói xong một câu thì hai hàng chữ kia đột nhiên xuất hiện trên đỉnhđầu hắn ta.Trong chớp nhoáng, chung quanh bỗng hiện ra rất nhiều quỷ ảnh, không ngừngquay chung quanh hắn ta."Đây là cái gì?"Ưng kỳ quái mà nói.Aland phất phất tay.Mọi người cùng bắn ra công kích nhằm vào những quỷ ảnh đó, nhưng lại hoàntoàn không thể đánh trúng."Vô dụng,"Delia lắc đầu nói, “Chúng là tội nghiệt nhân quả trên người Ưng, nó bị kíchphát rồi hiện hóa thành quỷ ảnh –– chỉ có Ưng mới có thể công kích chúng.""Là tội nghiệt nhân quả sao? Lần này phiền phức rồi."Aland cau chặt mày lại.Khi bọn họ nói chuyện, Ưng đã dùng ra thủ đoạn cả người, hai thanh chủy thủtrong tay không ngừng đâm đánh những quý ảnh đó.Nhưng quỷ ảnh càng ngày càng nhiều.Thỉnh thoảng những quý ảnh đó dung hợp lại với nhau, dần hiện ra tầng tầnglớp lớp quang ảnh của quá khứ, tất cả đều là cảnh tượng hắn ta giết chóc chúngsinh.Tất cả quang ảnh không ngừng xoay tròn chung quanh hắn ta, khiến người takhông kịp quan sát.Trong một quang ảnh, một nam tử nhìn chằm chằm vào Ưng, hai mắt đổ máumà nói: “Lúc trước là ta đề bạt người, mà cuối cùng người lại giết ta."Động tác của Ưng chậm lại, bắt đầu trở nên có chút mê mang."Xong rồi."Aland nói nhỏ một câu.Chỉ thấy nam tử kia bỗng hóa thành bộ xương khô, xuyên qua khe hở chủy thủ,trực tiếp cắn lấy đầu của Ưng, nhẹ nhàng kéo một cái đã bứt cả cái đầu xuống.Những quang ảnh khác lập tức ngưng tụ thành quỷ ảnh lần nữa.Chúng ùa lên.Những quỷ ảnh chi chít đó giống như một loạt những tồn tại hình người u ám,trong nháy mắt đã hoàn toàn giải thể Ưng bị nuốt ăn sạch sẽ, chỉ để lại vết máuđầm đìa ở bậc thang.Khi thân thể Ưng bị hoàn toàn ăn xong, đám quỷ ảnh cũng dần dần ảm đạm đi,nhanh chóng biến mất trong hư không.Chung quanh im ắng đi.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong hẻm núi âm khí dày đặc.Vài bóng người đang bay vút qua vách núi đầy quái thạch lởm chởm."Chúng ta đã lặn lội đi suốt hai giờ, còn bao lâu mới đến nơi?"Delia hỏi."Sắp rồi!"Aland nói.Hắn ta đưa tay ra hiệu cảnh giác.Mọi người đều khẩn trương lên, sôi nổi rút binh khí ra.Một con ưng bay ở đỉnh vách núi phía trước, miệng phun tiếng người: “Pháthiện một sơn động.""Là dạng son động gì?"Aland hỏi."Hình như bên trong có bậc thang phủ đầy tro bụi, chúng kéo dài vào sâu bêntrong ngọn núi."Phi ưng nói."Chính là nơi đó! Đúng rồi, có kẻ địch không?""Không phát hiện.""Đi!"Bọn họ tăng nhanh tốc độ bay nhảy, nhanh chóng xuyên qua những rừng đá bịphong hóa kia, dùng lại trước một hang động bí ẩn trên sườn núi.Cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe thấy tiếng gió ù ù du đãng qua lại trong hangđộng với tốc độ cực nhanh.Aland nhìn về phía Liễu Bình, mở miệng nói: “Ta nhớ người tu hành có thầnniệm, có thể thăm dò tình huống chung quanh.""Bên trong rất trống trải, trừ bậc thang cứ kéo dài mãi xuống dưới ra thì khôngphát hiện gì khác."Liêu Bình nói.Câu nói của thích khách và người tu hành đều không khác biệt mấy, lúc nàyAland mới yên tâm một chút."Đi, đi vào tìm tòi như thế nào."Aland nói.ấ ềBọn họ chui vào hang động, lập tức thấy được một thềm đá thật dài phủ kín trobụi, không biết dẫn đến nơi nào.Một mặt thềm đá dựa vào vách đá, bên còn lại là vách núi sâu không thấy đáy,thỉnh thoảng có từng đợt âm phong thể lường gào thét bay lên từ hư không hắcám phía dưới, làm người ta phát lạnh đến tận xương."Hỏa Mang."Aland niệm một tiếng.Một ngọn lửa hiện ra từ trên tay hắn ta, trôi nổi ở giữa không trung, chiếu sángcon đường phía trước."Thích khách ở phía trước, người tu hành và tay súng bắn tỉa chậm một chút, đitheo ở phía sau, ta và Delia phối hợp trước sau."Hắn ta nhanh chóng bố trí nhân lực.Liễu Bình lui về phía sau vài bước, nâng đao bảo vệ Tạ Lục Minh bên cạnh.Tạ Lục Minh liếc nhìn Liễu Bình một cái, lộ ra ý tán thưởng.Hắn ta là tay súng bắn tỉa, một khi bị áp sát gần người thì không thể phát huythực lực được.Người tu hành này biết bảo vệ hắn ta, cũng coi như không tệ.Tiểu đội đi dọc theo bậc thang bước vào sâu trong hang động.Chỉ chốc lát sau.Liễu Bình thấy trên giao diện danh sách quân viễn chinh trong hư không hiện ramột hàng chữ nhỏ: “Hình như có thứ gì vô hình đang nấp trong bóng tối quansát chúng ta, ta có thể cảm nhận ra, nhưng không thể phát hiện nó."– Ung.- - Đây là thích khách.Hắn thông qua giao diện phát ra báo động với toàn đội! Vẻ mặt mọi người đềuđanh lại.Aland im hơi lặng tiếng lấy ra một cái mắt kính rồi đeo lên.Delia cũng lấy ra một mặt dây chuyền màu tím rồi treo ở trước ngực.Tên giao diện danh sách quân viễn chinh lập tức lại hiện ra hai hàng chữ nhỏ:“Không có phát hiện, mắt kính của ta chỉ có thể nhìn thấy đơn vị ẩn hình, có lẽthuật pháp ẩn nấp của đối phương mạnh hơn ẩn hình bình thường."Aland."Ta cũng giống vậy, mặt dây chuyền của ta có thể nhìn thấy mục tiêu có sát ý,nhưng không phát hiện dị thường gì."Delia nói.Liễu Bình nhìn nhìn, không khỏi quay đầu xem tay súng bắn tỉa Tạ Lục Minhbên cạnh.ấ ổ ềTrên mặt Tại Lục Minh lộ ra vẻ mặt xấu hổ, nói nhỏ: “Bọn họ có tiền dư dả,điểm công huân nhiều, cho nên có thể mua loại trang bị cao cấp này, ta thìkhông có tiền dư gì."Liễu Bình hiểu ra, cũng thấp giọng mà nói: “Bọn họ là đại lão, chúng ta khôngthể so với bọn họ được.""Không sai."Tạ Lục Minh liên tục gật đầu.Liễu Bình ánh mắt quét tới chung quanh, chỉ thấy ngọn lửa kia của Aland chiếusáng phạm vi rất lớn, nhưng hiển nhiên nơi này đã rất lâu đều không có ai tới,chỉ có thể nhìn thấy vách tường và bậc thang chồng chất tro bụi thật dày.Bên ngoài vách núi thì trống rỗng không có thứ gì.Nhưng hắn hiểu được cảm giác như Ung đã nói.Thật sự như có thứ gì đang âm thầm nhìn trộm đoàn người bọn họ.Ánh mắt Liễu Bình bỗng tập trung vào.Hắn nhìn thấy trong hư không cách bậc thang vài trăm thước hiện ra hai hàngchữ nhỏ: “Phá Tà Long Linh.""Anh linh dạng Long tộc, có thể trực tiếp dẫn phát nhân quả tội ác trên ngườimục tiêu, tạo thành công kích đối với mục tiêu."-- Chính là người này đang âm thầm nhìn trộm! Liễu Bình cúi đầu, làm bộkhông nhìn thấy cái gì, tiếp tục đi theo đội ngũ hướng về phía trước.Chỉ chốc lát sau.Hai hàng chữ kia bắt đầu di động trong hư không, dần dần đến gần tiểu đội.Ưng đứng đầu đội ngũ bỗng mở miệng nói: “Mọi người cẩn thận, ta cảm thấycó thứ gì sắp tập kích --"Hắn ta chưa nói xong một câu thì hai hàng chữ kia đột nhiên xuất hiện trên đỉnhđầu hắn ta.Trong chớp nhoáng, chung quanh bỗng hiện ra rất nhiều quỷ ảnh, không ngừngquay chung quanh hắn ta."Đây là cái gì?"Ưng kỳ quái mà nói.Aland phất phất tay.Mọi người cùng bắn ra công kích nhằm vào những quỷ ảnh đó, nhưng lại hoàntoàn không thể đánh trúng."Vô dụng,"Delia lắc đầu nói, “Chúng là tội nghiệt nhân quả trên người Ưng, nó bị kíchphát rồi hiện hóa thành quỷ ảnh –– chỉ có Ưng mới có thể công kích chúng.""Là tội nghiệt nhân quả sao? Lần này phiền phức rồi."Aland cau chặt mày lại.Khi bọn họ nói chuyện, Ưng đã dùng ra thủ đoạn cả người, hai thanh chủy thủtrong tay không ngừng đâm đánh những quý ảnh đó.Nhưng quỷ ảnh càng ngày càng nhiều.Thỉnh thoảng những quý ảnh đó dung hợp lại với nhau, dần hiện ra tầng tầnglớp lớp quang ảnh của quá khứ, tất cả đều là cảnh tượng hắn ta giết chóc chúngsinh.Tất cả quang ảnh không ngừng xoay tròn chung quanh hắn ta, khiến người takhông kịp quan sát.Trong một quang ảnh, một nam tử nhìn chằm chằm vào Ưng, hai mắt đổ máumà nói: “Lúc trước là ta đề bạt người, mà cuối cùng người lại giết ta."Động tác của Ưng chậm lại, bắt đầu trở nên có chút mê mang."Xong rồi."Aland nói nhỏ một câu.Chỉ thấy nam tử kia bỗng hóa thành bộ xương khô, xuyên qua khe hở chủy thủ,trực tiếp cắn lấy đầu của Ưng, nhẹ nhàng kéo một cái đã bứt cả cái đầu xuống.Những quang ảnh khác lập tức ngưng tụ thành quỷ ảnh lần nữa.Chúng ùa lên.Những quỷ ảnh chi chít đó giống như một loạt những tồn tại hình người u ám,trong nháy mắt đã hoàn toàn giải thể Ưng bị nuốt ăn sạch sẽ, chỉ để lại vết máuđầm đìa ở bậc thang.Khi thân thể Ưng bị hoàn toàn ăn xong, đám quỷ ảnh cũng dần dần ảm đạm đi,nhanh chóng biến mất trong hư không.Chung quanh im ắng đi.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong hẻm núi âm khí dày đặc.Vài bóng người đang bay vút qua vách núi đầy quái thạch lởm chởm."Chúng ta đã lặn lội đi suốt hai giờ, còn bao lâu mới đến nơi?"Delia hỏi."Sắp rồi!"Aland nói.Hắn ta đưa tay ra hiệu cảnh giác.Mọi người đều khẩn trương lên, sôi nổi rút binh khí ra.Một con ưng bay ở đỉnh vách núi phía trước, miệng phun tiếng người: “Pháthiện một sơn động.""Là dạng son động gì?"Aland hỏi."Hình như bên trong có bậc thang phủ đầy tro bụi, chúng kéo dài vào sâu bêntrong ngọn núi."Phi ưng nói."Chính là nơi đó! Đúng rồi, có kẻ địch không?""Không phát hiện.""Đi!"Bọn họ tăng nhanh tốc độ bay nhảy, nhanh chóng xuyên qua những rừng đá bịphong hóa kia, dùng lại trước một hang động bí ẩn trên sườn núi.Cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe thấy tiếng gió ù ù du đãng qua lại trong hangđộng với tốc độ cực nhanh.Aland nhìn về phía Liễu Bình, mở miệng nói: “Ta nhớ người tu hành có thầnniệm, có thể thăm dò tình huống chung quanh.""Bên trong rất trống trải, trừ bậc thang cứ kéo dài mãi xuống dưới ra thì khôngphát hiện gì khác."Liêu Bình nói.Câu nói của thích khách và người tu hành đều không khác biệt mấy, lúc nàyAland mới yên tâm một chút."Đi, đi vào tìm tòi như thế nào."Aland nói.ấ ềBọn họ chui vào hang động, lập tức thấy được một thềm đá thật dài phủ kín trobụi, không biết dẫn đến nơi nào.Một mặt thềm đá dựa vào vách đá, bên còn lại là vách núi sâu không thấy đáy,thỉnh thoảng có từng đợt âm phong thể lường gào thét bay lên từ hư không hắcám phía dưới, làm người ta phát lạnh đến tận xương."Hỏa Mang."Aland niệm một tiếng.Một ngọn lửa hiện ra từ trên tay hắn ta, trôi nổi ở giữa không trung, chiếu sángcon đường phía trước."Thích khách ở phía trước, người tu hành và tay súng bắn tỉa chậm một chút, đitheo ở phía sau, ta và Delia phối hợp trước sau."Hắn ta nhanh chóng bố trí nhân lực.Liễu Bình lui về phía sau vài bước, nâng đao bảo vệ Tạ Lục Minh bên cạnh.Tạ Lục Minh liếc nhìn Liễu Bình một cái, lộ ra ý tán thưởng.Hắn ta là tay súng bắn tỉa, một khi bị áp sát gần người thì không thể phát huythực lực được.Người tu hành này biết bảo vệ hắn ta, cũng coi như không tệ.Tiểu đội đi dọc theo bậc thang bước vào sâu trong hang động.Chỉ chốc lát sau.Liễu Bình thấy trên giao diện danh sách quân viễn chinh trong hư không hiện ramột hàng chữ nhỏ: “Hình như có thứ gì vô hình đang nấp trong bóng tối quansát chúng ta, ta có thể cảm nhận ra, nhưng không thể phát hiện nó."– Ung.- - Đây là thích khách.Hắn thông qua giao diện phát ra báo động với toàn đội! Vẻ mặt mọi người đềuđanh lại.Aland im hơi lặng tiếng lấy ra một cái mắt kính rồi đeo lên.Delia cũng lấy ra một mặt dây chuyền màu tím rồi treo ở trước ngực.Tên giao diện danh sách quân viễn chinh lập tức lại hiện ra hai hàng chữ nhỏ:“Không có phát hiện, mắt kính của ta chỉ có thể nhìn thấy đơn vị ẩn hình, có lẽthuật pháp ẩn nấp của đối phương mạnh hơn ẩn hình bình thường."Aland."Ta cũng giống vậy, mặt dây chuyền của ta có thể nhìn thấy mục tiêu có sát ý,nhưng không phát hiện dị thường gì."Delia nói.Liễu Bình nhìn nhìn, không khỏi quay đầu xem tay súng bắn tỉa Tạ Lục Minhbên cạnh.ấ ổ ềTrên mặt Tại Lục Minh lộ ra vẻ mặt xấu hổ, nói nhỏ: “Bọn họ có tiền dư dả,điểm công huân nhiều, cho nên có thể mua loại trang bị cao cấp này, ta thìkhông có tiền dư gì."Liễu Bình hiểu ra, cũng thấp giọng mà nói: “Bọn họ là đại lão, chúng ta khôngthể so với bọn họ được.""Không sai."Tạ Lục Minh liên tục gật đầu.Liễu Bình ánh mắt quét tới chung quanh, chỉ thấy ngọn lửa kia của Aland chiếusáng phạm vi rất lớn, nhưng hiển nhiên nơi này đã rất lâu đều không có ai tới,chỉ có thể nhìn thấy vách tường và bậc thang chồng chất tro bụi thật dày.Bên ngoài vách núi thì trống rỗng không có thứ gì.Nhưng hắn hiểu được cảm giác như Ung đã nói.Thật sự như có thứ gì đang âm thầm nhìn trộm đoàn người bọn họ.Ánh mắt Liễu Bình bỗng tập trung vào.Hắn nhìn thấy trong hư không cách bậc thang vài trăm thước hiện ra hai hàngchữ nhỏ: “Phá Tà Long Linh.""Anh linh dạng Long tộc, có thể trực tiếp dẫn phát nhân quả tội ác trên ngườimục tiêu, tạo thành công kích đối với mục tiêu."-- Chính là người này đang âm thầm nhìn trộm! Liễu Bình cúi đầu, làm bộkhông nhìn thấy cái gì, tiếp tục đi theo đội ngũ hướng về phía trước.Chỉ chốc lát sau.Hai hàng chữ kia bắt đầu di động trong hư không, dần dần đến gần tiểu đội.Ưng đứng đầu đội ngũ bỗng mở miệng nói: “Mọi người cẩn thận, ta cảm thấycó thứ gì sắp tập kích --"Hắn ta chưa nói xong một câu thì hai hàng chữ kia đột nhiên xuất hiện trên đỉnhđầu hắn ta.Trong chớp nhoáng, chung quanh bỗng hiện ra rất nhiều quỷ ảnh, không ngừngquay chung quanh hắn ta."Đây là cái gì?"Ưng kỳ quái mà nói.Aland phất phất tay.Mọi người cùng bắn ra công kích nhằm vào những quỷ ảnh đó, nhưng lại hoàntoàn không thể đánh trúng."Vô dụng,"Delia lắc đầu nói, “Chúng là tội nghiệt nhân quả trên người Ưng, nó bị kíchphát rồi hiện hóa thành quỷ ảnh –– chỉ có Ưng mới có thể công kích chúng.""Là tội nghiệt nhân quả sao? Lần này phiền phức rồi."Aland cau chặt mày lại.Khi bọn họ nói chuyện, Ưng đã dùng ra thủ đoạn cả người, hai thanh chủy thủtrong tay không ngừng đâm đánh những quý ảnh đó.Nhưng quỷ ảnh càng ngày càng nhiều.Thỉnh thoảng những quý ảnh đó dung hợp lại với nhau, dần hiện ra tầng tầnglớp lớp quang ảnh của quá khứ, tất cả đều là cảnh tượng hắn ta giết chóc chúngsinh.Tất cả quang ảnh không ngừng xoay tròn chung quanh hắn ta, khiến người takhông kịp quan sát.Trong một quang ảnh, một nam tử nhìn chằm chằm vào Ưng, hai mắt đổ máumà nói: “Lúc trước là ta đề bạt người, mà cuối cùng người lại giết ta."Động tác của Ưng chậm lại, bắt đầu trở nên có chút mê mang."Xong rồi."Aland nói nhỏ một câu.Chỉ thấy nam tử kia bỗng hóa thành bộ xương khô, xuyên qua khe hở chủy thủ,trực tiếp cắn lấy đầu của Ưng, nhẹ nhàng kéo một cái đã bứt cả cái đầu xuống.Những quang ảnh khác lập tức ngưng tụ thành quỷ ảnh lần nữa.Chúng ùa lên.Những quỷ ảnh chi chít đó giống như một loạt những tồn tại hình người u ám,trong nháy mắt đã hoàn toàn giải thể Ưng bị nuốt ăn sạch sẽ, chỉ để lại vết máuđầm đìa ở bậc thang.Khi thân thể Ưng bị hoàn toàn ăn xong, đám quỷ ảnh cũng dần dần ảm đạm đi,nhanh chóng biến mất trong hư không.Chung quanh im ắng đi.

Chương 936: Lúc trước là ta đề bạt người, mà cuối cùng người lại giết ta