"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 948: Aland là Kiếm Thánh!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Trường Tuyết, ngươi là người đầu tiên tìm ta sáng tạo kỹ năng -- ngươi thuthập công đức như thế nào?"Liễu Bình hỏi."Giết quái vật đấy, trên biển cảnh quốc gia của ngươi có rất nhiều quái vật quấynhiễu, ta cứ giết giết giết một hơi, sau đó công đức đã đủ rồi."Lý Trường Tuyết ung dung mà nói.Thì ra là thế... Vậy cũng phù hợp với phong cách hành sự của nàng."Trường Tuyết, chỗ ta đã không có chuyện gì, người phải tiếp tục tích góp côngđức, tranh thủ tiến giai chiều kiếm pháp này đạt tới trình độ kiếm pháp Kỳ Quỷthứ cấp."Liễu Bình nói."Vì sao?"Lý Trường Tuyết hỏi.Liễu Bình nói: “Bởi vì tên vừa rồi chỉ là nhân vật nhỏ, chúng ta còn chưa có khảnăng đối phó những quái vật Ác Mộng sau lưng hắn, phải cần đến kiếm phápKỳ Quỷ càng mạnh.""Vậy ngươi còn ở lại nơi này làm gì? Ngươi thì làm sao?"Lý Trường Tuyết lo lắng hỏi."Ta đã tìm được manh mối mình muốn, có thể tách ra rời đi vào bất cứ lúc nào."Liễu Bình nói."Được, vậy ta sẽ mau chóng tích góp công đức, tranh thủ sớm ngày đến đểngười tiếp tục sáng tạo kỹ năng càng mạnh."Lý Trường Tuyết nói.Liễu Bình gật đầu nói: “Đi đi, cố lên."Lý Trường Tuyết cười cười với hắn, thân thể chợt lóe rồi hóa thành một thẻ bài,bay trở về sách thẻ.- - Kiếm thuật của nàng càng mạnh thì võ kinh sẽ càngmạnh.Nói cách khác, công đức hắn thu hoạch được cũng sẽ càng nhiều! Trong lòngLiễu Bình có thêm một tia an ủi, hắn trực tiếp cất sách thẻ đi, ôm Delia rồi baylên trên.Tất cả mọi thứ chung quanh đều đang sụp xuống, mà khoảng cách từ nơi nàylên mặt đất còn không biết bao xa.Một kiếm vừa rồi-- Cũng không biết có xử lý được Aland không.Hẳn là không.ếCòn thiếu một chút lực.Khi nào những người khác có thể thu thập đầy công đức? Nếu Tối Thắng VũCực Kinh tiếp tục đột phá lên trên, hắn có thể đạt được danh hào mới haykhông? Liễu Bình yên lặng suy nghĩ đủ loại vấn đề trong lòng, sau đó đột nhiêncúi đầu nhìn xuống.Delia nằm trong lòng hắn, vẻ mặt an bình, hình như cũng không bị thương gì."Kỳ quái, không có tổn thương... Vậy tại sao lại hôn mê chứ?"Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì lại thấy chiếc nhẫn đến từ Long tộc trên ngón tayhắn bắt đầu tỏa ra ánh hào quang."Yên tâm, không có ai sẽ nhớ tới nàng."Một giọng nói vang lên bên tai hắn.Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng, đây chính là giọng nói của vị Phá Tà LongLinh trước đó.Tiếng nói của nó vang lên từ chiếc nhẫn: “Liễu Bình, xử lý tốt mọi chuyện đi,bảo đảm an toàn của bản thân xong thì ta sẽ gặp mặt người trong lúc ngủ mơ."Ánh hào quang chợt lóe rồi biến mất.Chỉ thấy Delia trong lòng Liễu Bình bị ánh hào quang nhẹ nhàng chạm vào mộtcái, lập tức biến mất tăm hơi.Liễu Bình giật mình.Lại có một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Thuật pháp Long tộc trên chiếcnhẫn “Huy hiệu hữu nghị của Long tộc đã được đổi mới.""Chiếc nhẫn của người ngưng tụ thuật pháp Long tộc mới lần nữa.""Vạn Long Hống.""Thuật pháp sóng âm mang tính uy hiếp, tất cả chúng sinh đều bị khuất phục.""Đeo nó có thể mang theo long uy, khi phóng thích ra có thể làm kẻ địch rơi vàotrạng thái khuất phục trong nháy mắt."Rốt cuộc là tình huống thế nào? Hình như những Long tộc đó đang làm mộtchuyện rất lớn.Xử lý tốt mọi chuyện... Liễu Bình cẩn thận ngẫm nghĩ lại những lời này, tronglòng bỗng hiện lên một tia báo động Đúng rồi.Vừa rồi hắn chỉ trấn an Lý Trường Tuyết, trên thực tế lại không cho nàng ở lạinơi này.Bởi vì chuyện kế tiếp cực kỳ khó xử lý.Nghĩ đến đây, thân thể Liễu Bình rung lên, hăng hái bay lên phía trên.Bay được chừng mấy chục hơi thở.Cuối cùng Liễu Bình cũng nhảy lên mặt đất.Hắn không ngừng lại chút nào mà hăng hái bay vút vào sâu trong hoang dã.ể ể ể ấ ếCòn thiểu 20 điểm công huân mới có thể thăng cấp “Chiến Trảm”.Phải nhanh chóng tìm quái vật có danh hào thiên hướng tà ác, giết một vài conđể gom đủ công đức.Liễu Bình thả ra thần niệm quét qua mặt đất.Bỗng nhiên.Hắn nhìn thấy một ma quỷ ngồi xổm trên mặt đất, đang giết một con rắn độc.Liễu Bình đang muốn bay qua thì lại thấy ma quỷ kia như nhận ra cái gì, sắcmặt bỗng biến đổi, biến mất ngay trước mặt hắn..- - Kẻ có thể lăn lộn ở thế giớitầng chót của Vĩnh Dạ, nhiều ít gì cũng có chút bản lĩnh."Chạy nhanh như vậy..."Liễu Bình nói thầm.Phía trước cách đó không xa, hư không bỗng mở ra.Aland vết thương đầy người đi ra, dán mắt nhìn thẳng vào Liễu Bình, cười dữtợn và nói: “Nữ kiếm khách kia đi rồi? Xem ra ả cũng ý thức được, nếu ả đánhtiếp thì tồn tại trên người ta sẽ chú ý tới nơi này."-- Không phải nàng ý thức được, là ta.Liễu Bình mặc niệm trong lòng."Ngươi chạy không thoát, Liễu Bình, ta nhớ người chỉ còn một chiều, vậychuẩn bị chết đi."Aland giơ trường kiếm lên.Liễu Bình lại không tính ra tay.Hắn đánh giá Aland, chỉ thấy cái long khối màu xanh lục kia của hắn ta vẫn êmđẹp nằm trên đầu.Khả năng phóng đại uy lực của cái mũ giáp này đối với thuật pháp Long tộc là1000%! Cơ hội tốt.Liễu Bình dùng một tay đè lên thanh đao bên hông, tay còn lại nâng lên."Vạn... Vạn Long Hồng, hình như là cái tên này."Hắn mở miệng nói.Trên chiếc nhẫn bùng lên ánh hào quang mãnh liệt, chiếu sáng bầu trời đêmchung quanh, cũng chiếu sáng gương mặt của Aland.Doanh địa.Chốn hoang dã bên ngoài doanh địa, hai bóng người đi tới từ xa xa."Bọn họ đã trở lại.""Thấy rồi, phải làm thế nào đây? Phải trực tiếp đấu võ à?""Không, hiện tại không ai biết số công huân của ai, nhìn tình hình rồi tính tiếp.""Được rồi."ốTrong doanh địa, bốn người lưu thủ yên lặng giao lưu.Vài phút sau.Hai bóng người kia đi vào doanh địa.Là Liễu Bình và Aland.Trong hai người đều có vẻ mỏi mệt, cứ như trải qua rất nhiều trận chiến.Lúc này.Khi bọn hắn đi vào doanh địa, không ai vậy đến kêu Aland là “Thủ lĩnh"hay nịnh nọt hắn ta nữa.Aland cũng không để bụng.Hắn ta chỉ đi theo phía sau Liễu Bình, đi thẳng đến trước lửa trại, sau đó mớiyên lặng đứng yên."Ngồi xuống nghỉ ngơi, còn một lát nữa mới đến 12 giờ."Liễu Bình nói.Aland nghe vậy thì lập tức ngồi xuống trước lửa trại, hỏi: “Còn có phân phó gìkhông?""Đã không có."Liễu Bình nhắm mắt lại, yên lặng điều tức, vận chuyển Linh lực để tích tụ sứcmạnh tiến giai bước tiếp theo.Bốn người thờ ơ lạnh nhạt đều hơi giật mình.Aland là Kiếm Thánh! Cho dù mất đi tất cả công huân, hắn ta cũng có niềmkiêu ngạo của bản thân.Tại sao mới có một ngày mà đã thần phục thiếu niên này? Chú thuật sư LãoCửu nhịn không được mà hỏi: “Aland, rốt cục đã xảy ra cái gì? Thích khách vàtay súng bắn tỉa chết như thế nào?"Aland nói: “Lúc thám hiểm bị quỷ ảnh giết.""Cái quỷ ảnh gì?""Một loại thuật pháp luật nhân quả.""Vậy ngươi mất đi tư cách đội trưởng cũng vì điều này à?""Đúng vậy.""Thì ra là thế."Bọn họ đều có chút do dự.Nếu nói ban đầu mọi người còn muốn trả thù Aland một chút, nhưng hiện tạinhìn thấy quan hệ giữa hai người này thì đều cảm nhận được một sự quỷ dị nóikhông nên lời.Hơn nữa vẻ mặt Aland rất kỳ quái, hiện tại trêu chọc hắn ta cũng không phảiviệc sáng suốt.ầ ắ ấ ề ắLỡ như tinh thần hắn ta thật sự xảy ra vấn đề, một khi đánh nhau, chỉ sợ hắn tasẽ không e dè gì mà liều mạng.Mọi người đều suy nghĩ cẩn thận vấn đề này.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Trường Tuyết, ngươi là người đầu tiên tìm ta sáng tạo kỹ năng -- ngươi thuthập công đức như thế nào?"Liễu Bình hỏi."Giết quái vật đấy, trên biển cảnh quốc gia của ngươi có rất nhiều quái vật quấynhiễu, ta cứ giết giết giết một hơi, sau đó công đức đã đủ rồi."Lý Trường Tuyết ung dung mà nói.Thì ra là thế... Vậy cũng phù hợp với phong cách hành sự của nàng."Trường Tuyết, chỗ ta đã không có chuyện gì, người phải tiếp tục tích góp côngđức, tranh thủ tiến giai chiều kiếm pháp này đạt tới trình độ kiếm pháp Kỳ Quỷthứ cấp."Liễu Bình nói."Vì sao?"Lý Trường Tuyết hỏi.Liễu Bình nói: “Bởi vì tên vừa rồi chỉ là nhân vật nhỏ, chúng ta còn chưa có khảnăng đối phó những quái vật Ác Mộng sau lưng hắn, phải cần đến kiếm phápKỳ Quỷ càng mạnh.""Vậy ngươi còn ở lại nơi này làm gì? Ngươi thì làm sao?"Lý Trường Tuyết lo lắng hỏi."Ta đã tìm được manh mối mình muốn, có thể tách ra rời đi vào bất cứ lúc nào."Liễu Bình nói."Được, vậy ta sẽ mau chóng tích góp công đức, tranh thủ sớm ngày đến đểngười tiếp tục sáng tạo kỹ năng càng mạnh."Lý Trường Tuyết nói.Liễu Bình gật đầu nói: “Đi đi, cố lên."Lý Trường Tuyết cười cười với hắn, thân thể chợt lóe rồi hóa thành một thẻ bài,bay trở về sách thẻ.- - Kiếm thuật của nàng càng mạnh thì võ kinh sẽ càngmạnh.Nói cách khác, công đức hắn thu hoạch được cũng sẽ càng nhiều! Trong lòngLiễu Bình có thêm một tia an ủi, hắn trực tiếp cất sách thẻ đi, ôm Delia rồi baylên trên.Tất cả mọi thứ chung quanh đều đang sụp xuống, mà khoảng cách từ nơi nàylên mặt đất còn không biết bao xa.Một kiếm vừa rồi-- Cũng không biết có xử lý được Aland không.Hẳn là không.ếCòn thiếu một chút lực.Khi nào những người khác có thể thu thập đầy công đức? Nếu Tối Thắng VũCực Kinh tiếp tục đột phá lên trên, hắn có thể đạt được danh hào mới haykhông? Liễu Bình yên lặng suy nghĩ đủ loại vấn đề trong lòng, sau đó đột nhiêncúi đầu nhìn xuống.Delia nằm trong lòng hắn, vẻ mặt an bình, hình như cũng không bị thương gì."Kỳ quái, không có tổn thương... Vậy tại sao lại hôn mê chứ?"Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì lại thấy chiếc nhẫn đến từ Long tộc trên ngón tayhắn bắt đầu tỏa ra ánh hào quang."Yên tâm, không có ai sẽ nhớ tới nàng."Một giọng nói vang lên bên tai hắn.Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng, đây chính là giọng nói của vị Phá Tà LongLinh trước đó.Tiếng nói của nó vang lên từ chiếc nhẫn: “Liễu Bình, xử lý tốt mọi chuyện đi,bảo đảm an toàn của bản thân xong thì ta sẽ gặp mặt người trong lúc ngủ mơ."Ánh hào quang chợt lóe rồi biến mất.Chỉ thấy Delia trong lòng Liễu Bình bị ánh hào quang nhẹ nhàng chạm vào mộtcái, lập tức biến mất tăm hơi.Liễu Bình giật mình.Lại có một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Thuật pháp Long tộc trên chiếcnhẫn “Huy hiệu hữu nghị của Long tộc đã được đổi mới.""Chiếc nhẫn của người ngưng tụ thuật pháp Long tộc mới lần nữa.""Vạn Long Hống.""Thuật pháp sóng âm mang tính uy hiếp, tất cả chúng sinh đều bị khuất phục.""Đeo nó có thể mang theo long uy, khi phóng thích ra có thể làm kẻ địch rơi vàotrạng thái khuất phục trong nháy mắt."Rốt cuộc là tình huống thế nào? Hình như những Long tộc đó đang làm mộtchuyện rất lớn.Xử lý tốt mọi chuyện... Liễu Bình cẩn thận ngẫm nghĩ lại những lời này, tronglòng bỗng hiện lên một tia báo động Đúng rồi.Vừa rồi hắn chỉ trấn an Lý Trường Tuyết, trên thực tế lại không cho nàng ở lạinơi này.Bởi vì chuyện kế tiếp cực kỳ khó xử lý.Nghĩ đến đây, thân thể Liễu Bình rung lên, hăng hái bay lên phía trên.Bay được chừng mấy chục hơi thở.Cuối cùng Liễu Bình cũng nhảy lên mặt đất.Hắn không ngừng lại chút nào mà hăng hái bay vút vào sâu trong hoang dã.ể ể ể ấ ếCòn thiểu 20 điểm công huân mới có thể thăng cấp “Chiến Trảm”.Phải nhanh chóng tìm quái vật có danh hào thiên hướng tà ác, giết một vài conđể gom đủ công đức.Liễu Bình thả ra thần niệm quét qua mặt đất.Bỗng nhiên.Hắn nhìn thấy một ma quỷ ngồi xổm trên mặt đất, đang giết một con rắn độc.Liễu Bình đang muốn bay qua thì lại thấy ma quỷ kia như nhận ra cái gì, sắcmặt bỗng biến đổi, biến mất ngay trước mặt hắn..- - Kẻ có thể lăn lộn ở thế giớitầng chót của Vĩnh Dạ, nhiều ít gì cũng có chút bản lĩnh."Chạy nhanh như vậy..."Liễu Bình nói thầm.Phía trước cách đó không xa, hư không bỗng mở ra.Aland vết thương đầy người đi ra, dán mắt nhìn thẳng vào Liễu Bình, cười dữtợn và nói: “Nữ kiếm khách kia đi rồi? Xem ra ả cũng ý thức được, nếu ả đánhtiếp thì tồn tại trên người ta sẽ chú ý tới nơi này."-- Không phải nàng ý thức được, là ta.Liễu Bình mặc niệm trong lòng."Ngươi chạy không thoát, Liễu Bình, ta nhớ người chỉ còn một chiều, vậychuẩn bị chết đi."Aland giơ trường kiếm lên.Liễu Bình lại không tính ra tay.Hắn đánh giá Aland, chỉ thấy cái long khối màu xanh lục kia của hắn ta vẫn êmđẹp nằm trên đầu.Khả năng phóng đại uy lực của cái mũ giáp này đối với thuật pháp Long tộc là1000%! Cơ hội tốt.Liễu Bình dùng một tay đè lên thanh đao bên hông, tay còn lại nâng lên."Vạn... Vạn Long Hồng, hình như là cái tên này."Hắn mở miệng nói.Trên chiếc nhẫn bùng lên ánh hào quang mãnh liệt, chiếu sáng bầu trời đêmchung quanh, cũng chiếu sáng gương mặt của Aland.Doanh địa.Chốn hoang dã bên ngoài doanh địa, hai bóng người đi tới từ xa xa."Bọn họ đã trở lại.""Thấy rồi, phải làm thế nào đây? Phải trực tiếp đấu võ à?""Không, hiện tại không ai biết số công huân của ai, nhìn tình hình rồi tính tiếp.""Được rồi."ốTrong doanh địa, bốn người lưu thủ yên lặng giao lưu.Vài phút sau.Hai bóng người kia đi vào doanh địa.Là Liễu Bình và Aland.Trong hai người đều có vẻ mỏi mệt, cứ như trải qua rất nhiều trận chiến.Lúc này.Khi bọn hắn đi vào doanh địa, không ai vậy đến kêu Aland là “Thủ lĩnh"hay nịnh nọt hắn ta nữa.Aland cũng không để bụng.Hắn ta chỉ đi theo phía sau Liễu Bình, đi thẳng đến trước lửa trại, sau đó mớiyên lặng đứng yên."Ngồi xuống nghỉ ngơi, còn một lát nữa mới đến 12 giờ."Liễu Bình nói.Aland nghe vậy thì lập tức ngồi xuống trước lửa trại, hỏi: “Còn có phân phó gìkhông?""Đã không có."Liễu Bình nhắm mắt lại, yên lặng điều tức, vận chuyển Linh lực để tích tụ sứcmạnh tiến giai bước tiếp theo.Bốn người thờ ơ lạnh nhạt đều hơi giật mình.Aland là Kiếm Thánh! Cho dù mất đi tất cả công huân, hắn ta cũng có niềmkiêu ngạo của bản thân.Tại sao mới có một ngày mà đã thần phục thiếu niên này? Chú thuật sư LãoCửu nhịn không được mà hỏi: “Aland, rốt cục đã xảy ra cái gì? Thích khách vàtay súng bắn tỉa chết như thế nào?"Aland nói: “Lúc thám hiểm bị quỷ ảnh giết.""Cái quỷ ảnh gì?""Một loại thuật pháp luật nhân quả.""Vậy ngươi mất đi tư cách đội trưởng cũng vì điều này à?""Đúng vậy.""Thì ra là thế."Bọn họ đều có chút do dự.Nếu nói ban đầu mọi người còn muốn trả thù Aland một chút, nhưng hiện tạinhìn thấy quan hệ giữa hai người này thì đều cảm nhận được một sự quỷ dị nóikhông nên lời.Hơn nữa vẻ mặt Aland rất kỳ quái, hiện tại trêu chọc hắn ta cũng không phảiviệc sáng suốt.ầ ắ ấ ề ắLỡ như tinh thần hắn ta thật sự xảy ra vấn đề, một khi đánh nhau, chỉ sợ hắn tasẽ không e dè gì mà liều mạng.Mọi người đều suy nghĩ cẩn thận vấn đề này.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Trường Tuyết, ngươi là người đầu tiên tìm ta sáng tạo kỹ năng -- ngươi thuthập công đức như thế nào?"Liễu Bình hỏi."Giết quái vật đấy, trên biển cảnh quốc gia của ngươi có rất nhiều quái vật quấynhiễu, ta cứ giết giết giết một hơi, sau đó công đức đã đủ rồi."Lý Trường Tuyết ung dung mà nói.Thì ra là thế... Vậy cũng phù hợp với phong cách hành sự của nàng."Trường Tuyết, chỗ ta đã không có chuyện gì, người phải tiếp tục tích góp côngđức, tranh thủ tiến giai chiều kiếm pháp này đạt tới trình độ kiếm pháp Kỳ Quỷthứ cấp."Liễu Bình nói."Vì sao?"Lý Trường Tuyết hỏi.Liễu Bình nói: “Bởi vì tên vừa rồi chỉ là nhân vật nhỏ, chúng ta còn chưa có khảnăng đối phó những quái vật Ác Mộng sau lưng hắn, phải cần đến kiếm phápKỳ Quỷ càng mạnh.""Vậy ngươi còn ở lại nơi này làm gì? Ngươi thì làm sao?"Lý Trường Tuyết lo lắng hỏi."Ta đã tìm được manh mối mình muốn, có thể tách ra rời đi vào bất cứ lúc nào."Liễu Bình nói."Được, vậy ta sẽ mau chóng tích góp công đức, tranh thủ sớm ngày đến đểngười tiếp tục sáng tạo kỹ năng càng mạnh."Lý Trường Tuyết nói.Liễu Bình gật đầu nói: “Đi đi, cố lên."Lý Trường Tuyết cười cười với hắn, thân thể chợt lóe rồi hóa thành một thẻ bài,bay trở về sách thẻ.- - Kiếm thuật của nàng càng mạnh thì võ kinh sẽ càngmạnh.Nói cách khác, công đức hắn thu hoạch được cũng sẽ càng nhiều! Trong lòngLiễu Bình có thêm một tia an ủi, hắn trực tiếp cất sách thẻ đi, ôm Delia rồi baylên trên.Tất cả mọi thứ chung quanh đều đang sụp xuống, mà khoảng cách từ nơi nàylên mặt đất còn không biết bao xa.Một kiếm vừa rồi-- Cũng không biết có xử lý được Aland không.Hẳn là không.ếCòn thiếu một chút lực.Khi nào những người khác có thể thu thập đầy công đức? Nếu Tối Thắng VũCực Kinh tiếp tục đột phá lên trên, hắn có thể đạt được danh hào mới haykhông? Liễu Bình yên lặng suy nghĩ đủ loại vấn đề trong lòng, sau đó đột nhiêncúi đầu nhìn xuống.Delia nằm trong lòng hắn, vẻ mặt an bình, hình như cũng không bị thương gì."Kỳ quái, không có tổn thương... Vậy tại sao lại hôn mê chứ?"Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì lại thấy chiếc nhẫn đến từ Long tộc trên ngón tayhắn bắt đầu tỏa ra ánh hào quang."Yên tâm, không có ai sẽ nhớ tới nàng."Một giọng nói vang lên bên tai hắn.Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng, đây chính là giọng nói của vị Phá Tà LongLinh trước đó.Tiếng nói của nó vang lên từ chiếc nhẫn: “Liễu Bình, xử lý tốt mọi chuyện đi,bảo đảm an toàn của bản thân xong thì ta sẽ gặp mặt người trong lúc ngủ mơ."Ánh hào quang chợt lóe rồi biến mất.Chỉ thấy Delia trong lòng Liễu Bình bị ánh hào quang nhẹ nhàng chạm vào mộtcái, lập tức biến mất tăm hơi.Liễu Bình giật mình.Lại có một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Thuật pháp Long tộc trên chiếcnhẫn “Huy hiệu hữu nghị của Long tộc đã được đổi mới.""Chiếc nhẫn của người ngưng tụ thuật pháp Long tộc mới lần nữa.""Vạn Long Hống.""Thuật pháp sóng âm mang tính uy hiếp, tất cả chúng sinh đều bị khuất phục.""Đeo nó có thể mang theo long uy, khi phóng thích ra có thể làm kẻ địch rơi vàotrạng thái khuất phục trong nháy mắt."Rốt cuộc là tình huống thế nào? Hình như những Long tộc đó đang làm mộtchuyện rất lớn.Xử lý tốt mọi chuyện... Liễu Bình cẩn thận ngẫm nghĩ lại những lời này, tronglòng bỗng hiện lên một tia báo động Đúng rồi.Vừa rồi hắn chỉ trấn an Lý Trường Tuyết, trên thực tế lại không cho nàng ở lạinơi này.Bởi vì chuyện kế tiếp cực kỳ khó xử lý.Nghĩ đến đây, thân thể Liễu Bình rung lên, hăng hái bay lên phía trên.Bay được chừng mấy chục hơi thở.Cuối cùng Liễu Bình cũng nhảy lên mặt đất.Hắn không ngừng lại chút nào mà hăng hái bay vút vào sâu trong hoang dã.ể ể ể ấ ếCòn thiểu 20 điểm công huân mới có thể thăng cấp “Chiến Trảm”.Phải nhanh chóng tìm quái vật có danh hào thiên hướng tà ác, giết một vài conđể gom đủ công đức.Liễu Bình thả ra thần niệm quét qua mặt đất.Bỗng nhiên.Hắn nhìn thấy một ma quỷ ngồi xổm trên mặt đất, đang giết một con rắn độc.Liễu Bình đang muốn bay qua thì lại thấy ma quỷ kia như nhận ra cái gì, sắcmặt bỗng biến đổi, biến mất ngay trước mặt hắn..- - Kẻ có thể lăn lộn ở thế giớitầng chót của Vĩnh Dạ, nhiều ít gì cũng có chút bản lĩnh."Chạy nhanh như vậy..."Liễu Bình nói thầm.Phía trước cách đó không xa, hư không bỗng mở ra.Aland vết thương đầy người đi ra, dán mắt nhìn thẳng vào Liễu Bình, cười dữtợn và nói: “Nữ kiếm khách kia đi rồi? Xem ra ả cũng ý thức được, nếu ả đánhtiếp thì tồn tại trên người ta sẽ chú ý tới nơi này."-- Không phải nàng ý thức được, là ta.Liễu Bình mặc niệm trong lòng."Ngươi chạy không thoát, Liễu Bình, ta nhớ người chỉ còn một chiều, vậychuẩn bị chết đi."Aland giơ trường kiếm lên.Liễu Bình lại không tính ra tay.Hắn đánh giá Aland, chỉ thấy cái long khối màu xanh lục kia của hắn ta vẫn êmđẹp nằm trên đầu.Khả năng phóng đại uy lực của cái mũ giáp này đối với thuật pháp Long tộc là1000%! Cơ hội tốt.Liễu Bình dùng một tay đè lên thanh đao bên hông, tay còn lại nâng lên."Vạn... Vạn Long Hồng, hình như là cái tên này."Hắn mở miệng nói.Trên chiếc nhẫn bùng lên ánh hào quang mãnh liệt, chiếu sáng bầu trời đêmchung quanh, cũng chiếu sáng gương mặt của Aland.Doanh địa.Chốn hoang dã bên ngoài doanh địa, hai bóng người đi tới từ xa xa."Bọn họ đã trở lại.""Thấy rồi, phải làm thế nào đây? Phải trực tiếp đấu võ à?""Không, hiện tại không ai biết số công huân của ai, nhìn tình hình rồi tính tiếp.""Được rồi."ốTrong doanh địa, bốn người lưu thủ yên lặng giao lưu.Vài phút sau.Hai bóng người kia đi vào doanh địa.Là Liễu Bình và Aland.Trong hai người đều có vẻ mỏi mệt, cứ như trải qua rất nhiều trận chiến.Lúc này.Khi bọn hắn đi vào doanh địa, không ai vậy đến kêu Aland là “Thủ lĩnh"hay nịnh nọt hắn ta nữa.Aland cũng không để bụng.Hắn ta chỉ đi theo phía sau Liễu Bình, đi thẳng đến trước lửa trại, sau đó mớiyên lặng đứng yên."Ngồi xuống nghỉ ngơi, còn một lát nữa mới đến 12 giờ."Liễu Bình nói.Aland nghe vậy thì lập tức ngồi xuống trước lửa trại, hỏi: “Còn có phân phó gìkhông?""Đã không có."Liễu Bình nhắm mắt lại, yên lặng điều tức, vận chuyển Linh lực để tích tụ sứcmạnh tiến giai bước tiếp theo.Bốn người thờ ơ lạnh nhạt đều hơi giật mình.Aland là Kiếm Thánh! Cho dù mất đi tất cả công huân, hắn ta cũng có niềmkiêu ngạo của bản thân.Tại sao mới có một ngày mà đã thần phục thiếu niên này? Chú thuật sư LãoCửu nhịn không được mà hỏi: “Aland, rốt cục đã xảy ra cái gì? Thích khách vàtay súng bắn tỉa chết như thế nào?"Aland nói: “Lúc thám hiểm bị quỷ ảnh giết.""Cái quỷ ảnh gì?""Một loại thuật pháp luật nhân quả.""Vậy ngươi mất đi tư cách đội trưởng cũng vì điều này à?""Đúng vậy.""Thì ra là thế."Bọn họ đều có chút do dự.Nếu nói ban đầu mọi người còn muốn trả thù Aland một chút, nhưng hiện tạinhìn thấy quan hệ giữa hai người này thì đều cảm nhận được một sự quỷ dị nóikhông nên lời.Hơn nữa vẻ mặt Aland rất kỳ quái, hiện tại trêu chọc hắn ta cũng không phảiviệc sáng suốt.ầ ắ ấ ề ắLỡ như tinh thần hắn ta thật sự xảy ra vấn đề, một khi đánh nhau, chỉ sợ hắn tasẽ không e dè gì mà liều mạng.Mọi người đều suy nghĩ cẩn thận vấn đề này.

Chương 948: Aland là Kiếm Thánh!