"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 967: 880

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nam sinh vóc dáng cao lớn cột hai mươi mốt cái đầu lại với nhau rồi dùng gậyđâm xuyên qua, thân thể chợt lóe rồi bay vút về phía Bắc.Hắn ta lướt qua rừng rậm, núi cao, sông dài, cuối cùng phát hiện mục tiêu ở mộtmảnh thảo nguyên tuyết trắng xóa."A ha, nhân lúc người khác còn chưa phát hiện, ta phải tiến hạ thủ vi cường!"Trên không trung vang lên một tiếng hú gọi sắc bén.Oanh!Nam sinh vóc người cao lớn trực tiếp đâm ra một cái hố to trên mặt đất, sau đónhảy ra, vẫy tay nói với lão giả ở đối diện: “Lão đầu, chào ngươi.""Chào ngươi, ngươi là ai?"Lão giả không xác định mà hỏi."Ta tới săn thú, chưa từng thấy trang phục trên người người bao giờ, ngươi làchức nghiệp giả mới à?"Nam sinh vóc người cao lớn hứng thú bừng bừng mà nói.Lão giả nhìn mấy chục cái đầu bị đâm xuyên sau lưng nam hài, vẻ mặt dần dầnnghiêm túc lên."Ta chỉ vô tình xâm nhập nơi đây, còn người là người từ đầu đến?"Lão hỏi."Đừng hỏi, chúng ta đánh súng thật đạn thật với nhau đi."Nam sinh nói.Hắn ta buông cây gậy đâm đầu người ra, đứng dậy đánh về hướng lão giả."Làm càn!"Lão giả quát lên một tiếng, vung cây gây chống lên rồi thả ra một con phượnghoàng được lửa bao quanh để đón lấy nam sinh."Ma pháp sư? Thật là chức nghiệp già cỗi."Nam sinh thất vọng mà nói.Nhưng tốc độ của hắn ta trở nên càng nhanh.- - Giống như phát hiện một điềuquá không thú vị, muốn tăng nhanh tốc độ để giải quyết nó cho xong.Phượng hoàng lửa hung hăng nện lên người hắn ta, hóa thành ánh hào quanglóng lánh.Nam sinh lại không có bất cứ thương tích nào.Hắn ta lập tức xuyên qua tầng tầng lớp lớp ngọn lửa, cánh tay hóa thành tàn ảnhsắc bén mà thon dài xẹt qua cổ lão giả.ầLão giả lập tức thân đầu tách rời.Máu văng đầy đất."Cũng được, lại dẫn đầu một điểm."Nam sinh nhảy nhót tiến đến, nhặt cái đầu lên rồi cột những cái đầu khác lại vớinhau.Hắn ta đang muốn rời đi thì bỗng quay đầu lại thoáng nhìn những vết máu trênmặt đất.Chỉ thấy tất cả vết máu kia tụ lại với nhau, hóa thành một ký hiệu vặn vẹo."Hả? Đây là cái gì?"Nam hài cảm thấy hứng thú mà lẩm bẩm.Hắn tu suy nghĩ, sau đó lấy ra vài đầu người rồi nhìn nhìn, chỉ thấy trên đầu bọnhọ lần lượt hiện ra các phù văn khác nhau.Tất cả phù văn chợt lóe lên, cứ như đang cộng minh."Pháp trận truyền tống? Hình như là một loại Truyền Tống Trận dị cấu thờikhông của không gian thuật sư... Hiếm khi được để ý đến, nhưng nó có lợi íchgì?"Nam sinh lầm bầm, chợt thấy không gian dao động một hồi.Khi hắn ta cẩn thận cảm nhận thì dao động đó lại biến mất.Trong hư không vang lên một loạt tiếng vang động lòng người.Âm thanh này thật tuyệt đẹp, tựa như tiếng trời, lan tỏa ra trên nền tuyết yêntĩnh.Nam sinh nhất thời nghe mê muội, nhưng đột nhiên trở nên cảnh giác, nhìnthoáng qua hư không.Trong hư không không có nhắc nhở gì.Không phải thứ trong tập hợp thiết lập, nói cách khác, nó không phải đòn côngkích.Chẳng lẽ nơi này còn có cốt truyện?"... Thú vị, đây rốt cuộc là khúc nhạc gì, ta chưa từng nghe qua."Hắn ta nói nhỏ một câu.Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên cách sau lưng không xa: “Đây là kỹ năngphiên bản chức nghiệp hoàn toàn mới, gọi là: Nếu có người nghe thấy âm thanhthì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."Nam sinh quay đầu nhìn lại -- Hắn ta còn chưa kịp nhìn thấy người kia thì chợtthấy thân thể và linh hồn cùng bị xé rách, đánh mất tất cả cảm giác, sau đó làhắc ám và hư vô vô tận.Hắn ta đã chết.ễ ổLiễu Bình bước từng bước một lên phía trước, nhẹ nhàng nói: “Theo đuổi vuisướng giết chóc là phải trả giá."Khi nói chuyện, hắn đã biến thành dáng vẻ của nam sinh.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt điên cuồng đổi mới: “Mục tiêu trước mặt gom đủtất cả phù văn truyền tống.""Ngươi được truyền tống đến thế giới này.""Ngươi phóng thích Lừa gạt.""Giao diện thao tác anh linh đã điều chỉnh thân phận của ngươi lần nữa, kết nốivới danh sách nhân vật trước mặt để thiết lập lại thân phận nhân vật.""Ngươi giết chết đối thủ.""Ngươi trở thành hắn.""Đang đổi mới giao diện, xin chờ.""Hoàn thành đổi mới.""Giao diện hoàn toàn mới như sau:""Giao diện thao tác anh linh (Bởi vì không dùng đến nên tạm thời ẩn đi).""Tập hợp thiết lập Ác Mộng (Biểu thị trọng điểm):""Đánh số: 0880.""Thiết lập nhân vật trước mặt: Sứ đồ (dự bị).""Nhiệm vụ hằng năm: Thu thập đầu người.""Khen thưởng của nhiệm vụ: Xem xét mức độ hoàn thành nhiệm vụ mà chođánh giá và khen thưởng cả năm.""Thời gian còn lại: Mười một giờ."Liễu Bình nhìn những nhắc nhở phù đó, thoáng nghĩ một chút rồi trực tiếp đứngtrên nền tuyết, chậm rãi điều tức chờ đợi.Nơi này cực kỳ hẻo lánh, là cực Bắc của cả thế giới, trừ thảo nguyên bị tuyếtbao trùm ra thì không còn thứ gì cả.Lúc này lại có hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Năng lực của ngươi: Giếtchóc làm vui đã phát huy tác dụng.""Kết hợp chức nghiệp thiết kế sư lần trước ngươi xử lý, hiện giờ hồn lực thuhoạch được đã không thể ức chế nữa, sắp bắt đầu tiến vào trạng thái đột phá."Oanh -- Trên bầu trời vang lên tiếng sấm ầm ầm.Liễu Bình ngẩng đầu liếc nhìn lội quang liên miên uốn lượn, thở dài và nói:“Tiếp tục như vậy không ổn, rất nhanh sẽ bị phát hiện..."Hắn tập trung chú ý bầu trời, tâm thần khẽ động, kích hoạt năng lực “Đặc hiệusư”.Chỉ một thoáng.ấ ế ỗ ế ấTất cả động tĩnh kiếp lỗi trong hư không biến mất.Cho dù toàn bộ thiên kiếp đang từ từ triển khai, nhưng bên ngoài đã không thểnhận thấy được động tĩnh thiên kiếp nữa rồi.Hắn đang tiến hành che giấu từ gốc rễ.So với đặc hiệu thiên quốc mà hai người trước đó phóng ra trong thông đạo thìđặc hiệu của Liêu Bình cao minh hơn nhiều, Liễu Bình lại thả người giả ra lầnnữa, ném nó đến mặt đất cách đó hai mươi mét.Một lôi cầu giáng xuống, hung hăng đánh vào người giả, vẩy ra từng lôi quangvặn vẹo."A, cách mình gần quá, lỡ như đụng phải người thì sẽ rất đau."Hắn nói thầm rồi lui về phía sau ra một khoảng.Bỗng nhiên.Trên trời cao có vài bóng người bay tới, đáp xuống cách đối diện Liễu Bìnhkhông xa.Đó là mấy tên thiếu niên khác."0880, ngươi đã giết hai mươi hai chức nghiệp giả, thật nhanh đấy."Một thiếu niên cầm đầu nói.Tên giao diện hiện ra cấp bậc của hắn ta: “0901."Liễu Bình nhìn nhìn vị trí bọn họ đứng, lại liếc nhìn vị trí kế bên cách phíatrước bọn họ mấy thước thêm vài cái.Bọn họ cách phạm vi thiên kiếp bao phủ chỉ có mấy mét."Ngươi nhìn cái gì?"Thiếu niên cầm đầu nhạy bén nhận ra ánh mắt của Liễu Bình, cũng liếc nhìnqua bên cạnh một cái.Hắn ta không nhìn thấy cái gì cả.- - Sức mạnh “Đặc hiệu sư"hoàn toàn che lấp thiên kiếp, cho nên bọn họ cũng không biết bên cạnh xảy rachuyện gì.Nhóm người này đứng bên cạnh trường thiên kiếp, lấy dáng vẻ kiêu căng ngạomạn bắt đầu nói chuyện với Liễu Bình."0901, các ngươi có chuyện gì?"Liễu Bình hỏi."Giao động đầu người lấy được ra đây, nếu không người sẽ chết ở chỗ này."Thiếu niên cầm đầu nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nam sinh vóc dáng cao lớn cột hai mươi mốt cái đầu lại với nhau rồi dùng gậyđâm xuyên qua, thân thể chợt lóe rồi bay vút về phía Bắc.Hắn ta lướt qua rừng rậm, núi cao, sông dài, cuối cùng phát hiện mục tiêu ở mộtmảnh thảo nguyên tuyết trắng xóa."A ha, nhân lúc người khác còn chưa phát hiện, ta phải tiến hạ thủ vi cường!"Trên không trung vang lên một tiếng hú gọi sắc bén.Oanh!Nam sinh vóc người cao lớn trực tiếp đâm ra một cái hố to trên mặt đất, sau đónhảy ra, vẫy tay nói với lão giả ở đối diện: “Lão đầu, chào ngươi.""Chào ngươi, ngươi là ai?"Lão giả không xác định mà hỏi."Ta tới săn thú, chưa từng thấy trang phục trên người người bao giờ, ngươi làchức nghiệp giả mới à?"Nam sinh vóc người cao lớn hứng thú bừng bừng mà nói.Lão giả nhìn mấy chục cái đầu bị đâm xuyên sau lưng nam hài, vẻ mặt dần dầnnghiêm túc lên."Ta chỉ vô tình xâm nhập nơi đây, còn người là người từ đầu đến?"Lão hỏi."Đừng hỏi, chúng ta đánh súng thật đạn thật với nhau đi."Nam sinh nói.Hắn ta buông cây gậy đâm đầu người ra, đứng dậy đánh về hướng lão giả."Làm càn!"Lão giả quát lên một tiếng, vung cây gây chống lên rồi thả ra một con phượnghoàng được lửa bao quanh để đón lấy nam sinh."Ma pháp sư? Thật là chức nghiệp già cỗi."Nam sinh thất vọng mà nói.Nhưng tốc độ của hắn ta trở nên càng nhanh.- - Giống như phát hiện một điềuquá không thú vị, muốn tăng nhanh tốc độ để giải quyết nó cho xong.Phượng hoàng lửa hung hăng nện lên người hắn ta, hóa thành ánh hào quanglóng lánh.Nam sinh lại không có bất cứ thương tích nào.Hắn ta lập tức xuyên qua tầng tầng lớp lớp ngọn lửa, cánh tay hóa thành tàn ảnhsắc bén mà thon dài xẹt qua cổ lão giả.ầLão giả lập tức thân đầu tách rời.Máu văng đầy đất."Cũng được, lại dẫn đầu một điểm."Nam sinh nhảy nhót tiến đến, nhặt cái đầu lên rồi cột những cái đầu khác lại vớinhau.Hắn ta đang muốn rời đi thì bỗng quay đầu lại thoáng nhìn những vết máu trênmặt đất.Chỉ thấy tất cả vết máu kia tụ lại với nhau, hóa thành một ký hiệu vặn vẹo."Hả? Đây là cái gì?"Nam hài cảm thấy hứng thú mà lẩm bẩm.Hắn tu suy nghĩ, sau đó lấy ra vài đầu người rồi nhìn nhìn, chỉ thấy trên đầu bọnhọ lần lượt hiện ra các phù văn khác nhau.Tất cả phù văn chợt lóe lên, cứ như đang cộng minh."Pháp trận truyền tống? Hình như là một loại Truyền Tống Trận dị cấu thờikhông của không gian thuật sư... Hiếm khi được để ý đến, nhưng nó có lợi íchgì?"Nam sinh lầm bầm, chợt thấy không gian dao động một hồi.Khi hắn ta cẩn thận cảm nhận thì dao động đó lại biến mất.Trong hư không vang lên một loạt tiếng vang động lòng người.Âm thanh này thật tuyệt đẹp, tựa như tiếng trời, lan tỏa ra trên nền tuyết yêntĩnh.Nam sinh nhất thời nghe mê muội, nhưng đột nhiên trở nên cảnh giác, nhìnthoáng qua hư không.Trong hư không không có nhắc nhở gì.Không phải thứ trong tập hợp thiết lập, nói cách khác, nó không phải đòn côngkích.Chẳng lẽ nơi này còn có cốt truyện?"... Thú vị, đây rốt cuộc là khúc nhạc gì, ta chưa từng nghe qua."Hắn ta nói nhỏ một câu.Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên cách sau lưng không xa: “Đây là kỹ năngphiên bản chức nghiệp hoàn toàn mới, gọi là: Nếu có người nghe thấy âm thanhthì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."Nam sinh quay đầu nhìn lại -- Hắn ta còn chưa kịp nhìn thấy người kia thì chợtthấy thân thể và linh hồn cùng bị xé rách, đánh mất tất cả cảm giác, sau đó làhắc ám và hư vô vô tận.Hắn ta đã chết.ễ ổLiễu Bình bước từng bước một lên phía trước, nhẹ nhàng nói: “Theo đuổi vuisướng giết chóc là phải trả giá."Khi nói chuyện, hắn đã biến thành dáng vẻ của nam sinh.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt điên cuồng đổi mới: “Mục tiêu trước mặt gom đủtất cả phù văn truyền tống.""Ngươi được truyền tống đến thế giới này.""Ngươi phóng thích Lừa gạt.""Giao diện thao tác anh linh đã điều chỉnh thân phận của ngươi lần nữa, kết nốivới danh sách nhân vật trước mặt để thiết lập lại thân phận nhân vật.""Ngươi giết chết đối thủ.""Ngươi trở thành hắn.""Đang đổi mới giao diện, xin chờ.""Hoàn thành đổi mới.""Giao diện hoàn toàn mới như sau:""Giao diện thao tác anh linh (Bởi vì không dùng đến nên tạm thời ẩn đi).""Tập hợp thiết lập Ác Mộng (Biểu thị trọng điểm):""Đánh số: 0880.""Thiết lập nhân vật trước mặt: Sứ đồ (dự bị).""Nhiệm vụ hằng năm: Thu thập đầu người.""Khen thưởng của nhiệm vụ: Xem xét mức độ hoàn thành nhiệm vụ mà chođánh giá và khen thưởng cả năm.""Thời gian còn lại: Mười một giờ."Liễu Bình nhìn những nhắc nhở phù đó, thoáng nghĩ một chút rồi trực tiếp đứngtrên nền tuyết, chậm rãi điều tức chờ đợi.Nơi này cực kỳ hẻo lánh, là cực Bắc của cả thế giới, trừ thảo nguyên bị tuyếtbao trùm ra thì không còn thứ gì cả.Lúc này lại có hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Năng lực của ngươi: Giếtchóc làm vui đã phát huy tác dụng.""Kết hợp chức nghiệp thiết kế sư lần trước ngươi xử lý, hiện giờ hồn lực thuhoạch được đã không thể ức chế nữa, sắp bắt đầu tiến vào trạng thái đột phá."Oanh -- Trên bầu trời vang lên tiếng sấm ầm ầm.Liễu Bình ngẩng đầu liếc nhìn lội quang liên miên uốn lượn, thở dài và nói:“Tiếp tục như vậy không ổn, rất nhanh sẽ bị phát hiện..."Hắn tập trung chú ý bầu trời, tâm thần khẽ động, kích hoạt năng lực “Đặc hiệusư”.Chỉ một thoáng.ấ ế ỗ ế ấTất cả động tĩnh kiếp lỗi trong hư không biến mất.Cho dù toàn bộ thiên kiếp đang từ từ triển khai, nhưng bên ngoài đã không thểnhận thấy được động tĩnh thiên kiếp nữa rồi.Hắn đang tiến hành che giấu từ gốc rễ.So với đặc hiệu thiên quốc mà hai người trước đó phóng ra trong thông đạo thìđặc hiệu của Liêu Bình cao minh hơn nhiều, Liễu Bình lại thả người giả ra lầnnữa, ném nó đến mặt đất cách đó hai mươi mét.Một lôi cầu giáng xuống, hung hăng đánh vào người giả, vẩy ra từng lôi quangvặn vẹo."A, cách mình gần quá, lỡ như đụng phải người thì sẽ rất đau."Hắn nói thầm rồi lui về phía sau ra một khoảng.Bỗng nhiên.Trên trời cao có vài bóng người bay tới, đáp xuống cách đối diện Liễu Bìnhkhông xa.Đó là mấy tên thiếu niên khác."0880, ngươi đã giết hai mươi hai chức nghiệp giả, thật nhanh đấy."Một thiếu niên cầm đầu nói.Tên giao diện hiện ra cấp bậc của hắn ta: “0901."Liễu Bình nhìn nhìn vị trí bọn họ đứng, lại liếc nhìn vị trí kế bên cách phíatrước bọn họ mấy thước thêm vài cái.Bọn họ cách phạm vi thiên kiếp bao phủ chỉ có mấy mét."Ngươi nhìn cái gì?"Thiếu niên cầm đầu nhạy bén nhận ra ánh mắt của Liễu Bình, cũng liếc nhìnqua bên cạnh một cái.Hắn ta không nhìn thấy cái gì cả.- - Sức mạnh “Đặc hiệu sư"hoàn toàn che lấp thiên kiếp, cho nên bọn họ cũng không biết bên cạnh xảy rachuyện gì.Nhóm người này đứng bên cạnh trường thiên kiếp, lấy dáng vẻ kiêu căng ngạomạn bắt đầu nói chuyện với Liễu Bình."0901, các ngươi có chuyện gì?"Liễu Bình hỏi."Giao động đầu người lấy được ra đây, nếu không người sẽ chết ở chỗ này."Thiếu niên cầm đầu nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nam sinh vóc dáng cao lớn cột hai mươi mốt cái đầu lại với nhau rồi dùng gậyđâm xuyên qua, thân thể chợt lóe rồi bay vút về phía Bắc.Hắn ta lướt qua rừng rậm, núi cao, sông dài, cuối cùng phát hiện mục tiêu ở mộtmảnh thảo nguyên tuyết trắng xóa."A ha, nhân lúc người khác còn chưa phát hiện, ta phải tiến hạ thủ vi cường!"Trên không trung vang lên một tiếng hú gọi sắc bén.Oanh!Nam sinh vóc người cao lớn trực tiếp đâm ra một cái hố to trên mặt đất, sau đónhảy ra, vẫy tay nói với lão giả ở đối diện: “Lão đầu, chào ngươi.""Chào ngươi, ngươi là ai?"Lão giả không xác định mà hỏi."Ta tới săn thú, chưa từng thấy trang phục trên người người bao giờ, ngươi làchức nghiệp giả mới à?"Nam sinh vóc người cao lớn hứng thú bừng bừng mà nói.Lão giả nhìn mấy chục cái đầu bị đâm xuyên sau lưng nam hài, vẻ mặt dần dầnnghiêm túc lên."Ta chỉ vô tình xâm nhập nơi đây, còn người là người từ đầu đến?"Lão hỏi."Đừng hỏi, chúng ta đánh súng thật đạn thật với nhau đi."Nam sinh nói.Hắn ta buông cây gậy đâm đầu người ra, đứng dậy đánh về hướng lão giả."Làm càn!"Lão giả quát lên một tiếng, vung cây gây chống lên rồi thả ra một con phượnghoàng được lửa bao quanh để đón lấy nam sinh."Ma pháp sư? Thật là chức nghiệp già cỗi."Nam sinh thất vọng mà nói.Nhưng tốc độ của hắn ta trở nên càng nhanh.- - Giống như phát hiện một điềuquá không thú vị, muốn tăng nhanh tốc độ để giải quyết nó cho xong.Phượng hoàng lửa hung hăng nện lên người hắn ta, hóa thành ánh hào quanglóng lánh.Nam sinh lại không có bất cứ thương tích nào.Hắn ta lập tức xuyên qua tầng tầng lớp lớp ngọn lửa, cánh tay hóa thành tàn ảnhsắc bén mà thon dài xẹt qua cổ lão giả.ầLão giả lập tức thân đầu tách rời.Máu văng đầy đất."Cũng được, lại dẫn đầu một điểm."Nam sinh nhảy nhót tiến đến, nhặt cái đầu lên rồi cột những cái đầu khác lại vớinhau.Hắn ta đang muốn rời đi thì bỗng quay đầu lại thoáng nhìn những vết máu trênmặt đất.Chỉ thấy tất cả vết máu kia tụ lại với nhau, hóa thành một ký hiệu vặn vẹo."Hả? Đây là cái gì?"Nam hài cảm thấy hứng thú mà lẩm bẩm.Hắn tu suy nghĩ, sau đó lấy ra vài đầu người rồi nhìn nhìn, chỉ thấy trên đầu bọnhọ lần lượt hiện ra các phù văn khác nhau.Tất cả phù văn chợt lóe lên, cứ như đang cộng minh."Pháp trận truyền tống? Hình như là một loại Truyền Tống Trận dị cấu thờikhông của không gian thuật sư... Hiếm khi được để ý đến, nhưng nó có lợi íchgì?"Nam sinh lầm bầm, chợt thấy không gian dao động một hồi.Khi hắn ta cẩn thận cảm nhận thì dao động đó lại biến mất.Trong hư không vang lên một loạt tiếng vang động lòng người.Âm thanh này thật tuyệt đẹp, tựa như tiếng trời, lan tỏa ra trên nền tuyết yêntĩnh.Nam sinh nhất thời nghe mê muội, nhưng đột nhiên trở nên cảnh giác, nhìnthoáng qua hư không.Trong hư không không có nhắc nhở gì.Không phải thứ trong tập hợp thiết lập, nói cách khác, nó không phải đòn côngkích.Chẳng lẽ nơi này còn có cốt truyện?"... Thú vị, đây rốt cuộc là khúc nhạc gì, ta chưa từng nghe qua."Hắn ta nói nhỏ một câu.Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên cách sau lưng không xa: “Đây là kỹ năngphiên bản chức nghiệp hoàn toàn mới, gọi là: Nếu có người nghe thấy âm thanhthì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."Nam sinh quay đầu nhìn lại -- Hắn ta còn chưa kịp nhìn thấy người kia thì chợtthấy thân thể và linh hồn cùng bị xé rách, đánh mất tất cả cảm giác, sau đó làhắc ám và hư vô vô tận.Hắn ta đã chết.ễ ổLiễu Bình bước từng bước một lên phía trước, nhẹ nhàng nói: “Theo đuổi vuisướng giết chóc là phải trả giá."Khi nói chuyện, hắn đã biến thành dáng vẻ của nam sinh.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt điên cuồng đổi mới: “Mục tiêu trước mặt gom đủtất cả phù văn truyền tống.""Ngươi được truyền tống đến thế giới này.""Ngươi phóng thích Lừa gạt.""Giao diện thao tác anh linh đã điều chỉnh thân phận của ngươi lần nữa, kết nốivới danh sách nhân vật trước mặt để thiết lập lại thân phận nhân vật.""Ngươi giết chết đối thủ.""Ngươi trở thành hắn.""Đang đổi mới giao diện, xin chờ.""Hoàn thành đổi mới.""Giao diện hoàn toàn mới như sau:""Giao diện thao tác anh linh (Bởi vì không dùng đến nên tạm thời ẩn đi).""Tập hợp thiết lập Ác Mộng (Biểu thị trọng điểm):""Đánh số: 0880.""Thiết lập nhân vật trước mặt: Sứ đồ (dự bị).""Nhiệm vụ hằng năm: Thu thập đầu người.""Khen thưởng của nhiệm vụ: Xem xét mức độ hoàn thành nhiệm vụ mà chođánh giá và khen thưởng cả năm.""Thời gian còn lại: Mười một giờ."Liễu Bình nhìn những nhắc nhở phù đó, thoáng nghĩ một chút rồi trực tiếp đứngtrên nền tuyết, chậm rãi điều tức chờ đợi.Nơi này cực kỳ hẻo lánh, là cực Bắc của cả thế giới, trừ thảo nguyên bị tuyếtbao trùm ra thì không còn thứ gì cả.Lúc này lại có hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Năng lực của ngươi: Giếtchóc làm vui đã phát huy tác dụng.""Kết hợp chức nghiệp thiết kế sư lần trước ngươi xử lý, hiện giờ hồn lực thuhoạch được đã không thể ức chế nữa, sắp bắt đầu tiến vào trạng thái đột phá."Oanh -- Trên bầu trời vang lên tiếng sấm ầm ầm.Liễu Bình ngẩng đầu liếc nhìn lội quang liên miên uốn lượn, thở dài và nói:“Tiếp tục như vậy không ổn, rất nhanh sẽ bị phát hiện..."Hắn tập trung chú ý bầu trời, tâm thần khẽ động, kích hoạt năng lực “Đặc hiệusư”.Chỉ một thoáng.ấ ế ỗ ế ấTất cả động tĩnh kiếp lỗi trong hư không biến mất.Cho dù toàn bộ thiên kiếp đang từ từ triển khai, nhưng bên ngoài đã không thểnhận thấy được động tĩnh thiên kiếp nữa rồi.Hắn đang tiến hành che giấu từ gốc rễ.So với đặc hiệu thiên quốc mà hai người trước đó phóng ra trong thông đạo thìđặc hiệu của Liêu Bình cao minh hơn nhiều, Liễu Bình lại thả người giả ra lầnnữa, ném nó đến mặt đất cách đó hai mươi mét.Một lôi cầu giáng xuống, hung hăng đánh vào người giả, vẩy ra từng lôi quangvặn vẹo."A, cách mình gần quá, lỡ như đụng phải người thì sẽ rất đau."Hắn nói thầm rồi lui về phía sau ra một khoảng.Bỗng nhiên.Trên trời cao có vài bóng người bay tới, đáp xuống cách đối diện Liễu Bìnhkhông xa.Đó là mấy tên thiếu niên khác."0880, ngươi đã giết hai mươi hai chức nghiệp giả, thật nhanh đấy."Một thiếu niên cầm đầu nói.Tên giao diện hiện ra cấp bậc của hắn ta: “0901."Liễu Bình nhìn nhìn vị trí bọn họ đứng, lại liếc nhìn vị trí kế bên cách phíatrước bọn họ mấy thước thêm vài cái.Bọn họ cách phạm vi thiên kiếp bao phủ chỉ có mấy mét."Ngươi nhìn cái gì?"Thiếu niên cầm đầu nhạy bén nhận ra ánh mắt của Liễu Bình, cũng liếc nhìnqua bên cạnh một cái.Hắn ta không nhìn thấy cái gì cả.- - Sức mạnh “Đặc hiệu sư"hoàn toàn che lấp thiên kiếp, cho nên bọn họ cũng không biết bên cạnh xảy rachuyện gì.Nhóm người này đứng bên cạnh trường thiên kiếp, lấy dáng vẻ kiêu căng ngạomạn bắt đầu nói chuyện với Liễu Bình."0901, các ngươi có chuyện gì?"Liễu Bình hỏi."Giao động đầu người lấy được ra đây, nếu không người sẽ chết ở chỗ này."Thiếu niên cầm đầu nói.

Chương 967: 880