"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 987: Thiên kiếp, đao thuật và chiến hữu mới
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình ngáp một cái, hỏi: “Andrea, ngươi là Linh xuống từ thánh giới, bộdạng của thánh giới như thế nào?""Ta chỉ nhớ một điều: Thánh giới không nhúng tay vào chuyện trong chư giới,nó như thái dương mỗi ngày dâng lên, chỉ duy trì sự chuyển động của bản thânnó trong tình huống bình thường."Andrea nói."Vậy tại sao người lại buông xuống thế giới trên thân trụ?"Liễu Bình hỏi."Đó là một chuyện nằm ngoài ý muốn –– Nói ra thì rất dài, trên thực tế ta đãquên mất quá nhiều quá khứ, chỉ nhớ rõ ngươi đã cứu ta, ta không muốn tiếp tụclưu lạc nữa, cho nên lại tiến vào lịch sử, luôn nghĩ cách khôi phục sức mạnh,mãi đến giờ phút này mới được hội hợp với ngươi."Andrea nói."Thật là thần bí khó lường, nhưng người trở về lần nữa thì ta cũng có tự tin."Liễu Bình nói.Hai người cùng nhớ tới những chi tiết quen biết nhau thời quá khứ, không khỏinhìn nhau cười."Kế tiếp người tính làm thế nào?"Andrea hỏi."Ngươi vừa hỏi như vậy thì ta cũng nghĩ tới, Chiến Trảm của ta đã thăng cấp, tacũng dựa vào bản thăng cấp của nó mới biết được quái vật Ác Mộng kia –– nócần một cái tên."Liễu Bình nhìn lại hư không.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt dừng lại ở giữa không trung: “Chiến Trảmđã hoàn thành thăng cấp, tiến giai thành đạo thuật Kỳ Quỷ thứ cấp.""Bởi vì nó tiến giai từ đao thuật Kỳ Quỷ sơ cấp, bởi vậy càng mạnh hơn đaothuật Kỳ Quỷ thứ cấp bình thường.""Xin hãy đặt tên cho đao thuật này."Liễu Bình nhớ tới khoảnh khắc thi triển đảo thuật này, âm thanh kia có mặtkhắp nơi, lập tức nói: “Chiều này đã gần như chế tạo một thế giới chỉ có âmthanh, vậy ta gọi nó là: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chếtđoạn hồn tại đây."Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hoàn toàn mới hiện ra: “Đạo pháp Kỳ Quỷ thứ cấp:Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."ấ ấ"Hiệu quả: Người nghe thấy âm thanh của đạo này nhất định sẽ trúng một trảmtoàn lực của ngươi, linh hồn cũng gánh chịu tổn thương tương đương."Liễu Bình liếc một cái đã xem xong, thở dài: “Ta chưa bao giờ nghĩ có thể sángtạo ra đao pháp như vậy."Lúc này sấm sét trên bầu trời dần dần trở nên thưa thớt.Thiên kiếp sắp kết thúc."Chúc mừng, ngươi sẽ lập tức đột phá."Andrea mỉm cười và nói."Đúng vậy."Liễu Bình nói.-- Thật ra còn có thể đột phá thêm một lần.Nhưng hắn loáng thoáng cảm nhận được thiên kiếp cho lần đột phá tiếp theo sẽtương đối mạnh, bởi vậy còn đang do dự.Cũng không phải Lừa gạt sẽ mất đi hiệu quả.Mà hắn muốn chân chính độ kiếp một lần thử xem, dù sao thì làm một người tuhành, nếu luôn không nghiêm túc chiến đấu thì có lẽ rất nhiều thứ sẽ bị thoáihóa.Trên bầu trời, lại một lối quang giáng xuống.Liễu Bình nhất thời hứng khởi, lâm thời gián đoạn “Lừa gạt.Kiếp lôi kia lập tức đánh về phía hắn."Liễu Bình, người làm gì vậy?"Andrea giật mình hỏi."Năm đó ta chỉ tới Thần Chiếu Cảnh, hiện giờ đã sắp đột phá Thái Hư Cảnh,còn chưa thử qua kiếp lôi mức độ này-- để ta thử xem uy lực kiếp lỗi này nhưthế nào."Liễu Bình nói."Cẩn thận!"Andrea nói."Không sao."Liễu Bình cười rút Bách Nạp Đao ra.Trường đao tung ra, lập tức đón nhận kiếp lôi kia.Oanh –– Trong tiếng gầm rú kinh thiên động địa, trường đao trong tay LiễuBình bỗng bổ ra lối cầu."Tề tê tê -- thật đau!"Liễu Bình hít mạnh một hơi, nhe răng trợn mắt mà thu đao, duỗi tay chỉ vàongười giả kia.Phát động “Lừa gạt"! Lối cầu nối liền cả đất trời thay đối phương hướng, lại đi tìm người giả kia."Hả? không phải ngươi bổ ra kiếp lôi rồi sao? Còn đau?"Andrea tò mò hỏi."Tuy rằng bổ ra, nhưng thật sự bị quẹt trúng một cái, tương đối đau."Liễu Bình nói với giọng điệu như chúng thực vấn đề."Người tu hành tuyệt đỉnh thiên hạ như người còn sợ đau?"Andrea nhịn không được mà hỏi."Thật ra cũng không phải sợ -- Đại khái đã từng chết trận quá nhiều lần, lầnchuyển sinh cuối cùng là ở giới tu hành, ta luôn cố gắng tránh để bị thươngtrong lúc chiến đấu, người khác còn đừng nghĩ quẹt trúng ta một cái -- cho nênta gần như quên mất cảm giác đau là như thế nào."Liễu Bình run run điện quang lượn lờ trên người, thở dài và nói.Cuối cùng kiếp lôi cũng đã ngừng.Thiên kiếp kết thúc.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên hiện giờ hắn: “Chúc mừng, ngươi đã tiếngiai lên cảnh giới Huyền Linh.""Cường độ linh hồn, linh lực, sức mạnh khí huyết gân cốt của người đều đạtđược một lần tăng lên biên độ lớn.""Bởi vì ngươi không ở thế giới Lục Đạo Luân Hồi, hơn nữa cách nó quá xa, tạmthời ngươi không thể thức tỉnh thần thông Lục Đạo."Liễu Bình liếc một cái đã xem xong, thở dài và nói: “Không có thần thông thìthôi, hiện giờ thực lực có thể tăng lên một ít ta cũng mừng lắm rồi."Hắn nhắm mắt lại hơi cảm nhận biến hóa của thân thể.- - Biên độ tăng lên củalần này thật sự rất lớn.Hắn vốn chỉ có thể thi triển ba lần “Chiến Trảm"thì sẽ kiệt lực, nhưng sau khi tấn chức, hắn đã có thể liên tục thi triển mười lần.Còn về đao pháp Kỳ Quỷ thứ cấp: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bịchém chết đoạn hồn tại đây thì hắn có thể thi triển bốn lần.Andrea bỗng cảm ứng được cái gì, mở miệng nói: “Các anh linh đã nghiên cứura tình báo của thi thể kia, chúng ta có thể trở về."Tâm thần Liễu Bình rung lên."Chờ thêm một chút.""Còn có việc gì à?"Tuy bức thiết muốn biết được bí mật kia, nhưng hiện giờ còn có rất nhiềuchuyện chưa làm.ắ ế ồ ểVí dụ như -- Hắn giết quái vật kia xong thì hồn lực đạt được còn có thể hoànthành một lần tấn chức! Chuyện này có thể hơi dời lại sau.Chỉ có một điều không thể bỏ qua."Ta muốn xử lý cho xong chuyện ở chỗ quân viễn chinh."Liễu Bình nói."Ngươi sắp đi đến tầng thế giới Ác Mộng, sao không nhổ tận gốc quân viễnchinh ở nơi này, để tránh bọn chúng lót đường trước cho triều Ác Mộng?"Andrea hỏi."Cũng không thể vứt bỏ con đường này thế được, chúng ta phải để lại thân phậnquân viễn chinh, thế thì tương đương có thêm một nguồn tình báo."Liễu Bình nói."Không được! Lần này không ai canh chừng cho ngươi, để chân thân lại trongquân viễn chinh thì quá nguy hiểm!"Andrea không đồng ý.Liễu Bình suy nghĩ một hồi, bỗng cười và nói: “Thật ra còn có một cách, nhưngcần một vài chiến hữu đặc biệt mới có thể giúp chúng ta thực hiện.""Chiến hữu đặc biệt?"Andrea ngạc nhiên lặp lại.Liễu Bình hít sâu một hơi, mặc niệm: “Xuất hiện đi, Thần Bí Chi Tử của Hỏachi Thánh Trụ kết minh với Mộ Quang Giả, ta đang kêu gọi các ngươi buôngxuống thế giới này!"Một cảm ứng kỳ diệu tỏa ra từ trên người hắn.Qua mấy phút.Một người tí hon mặc áo ngủ đột nhiên nhảy ra từ hư không.Chỉ thấy hắn ta đầu đội vương miện, tay trái cầm một cây kem ốc quế vani, tayphải nắm một thanh côn sắt thiếu đỏ rực, hưng phấn nói: “A, Liễu Bình! Trướckhi Luyện Ngục và Vĩnh Dạ Thần Trụ bị hủy diệt, rốt cuộc ngươi cũng nhớ tớichúng ta!""Vua yêu tinh tôn quý, ngài đang làm gì vậy?"Liễu Bình tò mò hỏi.Người tí hon múa may côn sắt đỏ trong tay, nói như đang khoe ra: “Cuộc thi inmông vừa bắt đầu, ta đã đóng dấu đỏ trên mông bảy người-- các ngươi cũngmuốn chơi không?"Andrea giật mình, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ: “Là yêu tinh à."Cô bé lặng lẽ truyền âm: “Vào thời khắc mấu chốt này, kêu các yêu tinh tớicũng không phải ý kiến hay gì, chúng chỉ biết làm hỏng việc."ễ ốLiễu Bình cũng lặng lẽ nói: “Ta mời chúng tới là muốn mượn sức mạnh củachúng để quấy rối kế hoạch của quân viễn chinh, làm quân viễn chinh tạm thờikhông làm được chuyện gì."Andrea lập tức bị thuyết phục."Quấy rối đối phương? Vậy yêu tinh thật sự có đủ tư cách."Cô bé gật đầu và nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình ngáp một cái, hỏi: “Andrea, ngươi là Linh xuống từ thánh giới, bộdạng của thánh giới như thế nào?""Ta chỉ nhớ một điều: Thánh giới không nhúng tay vào chuyện trong chư giới,nó như thái dương mỗi ngày dâng lên, chỉ duy trì sự chuyển động của bản thânnó trong tình huống bình thường."Andrea nói."Vậy tại sao người lại buông xuống thế giới trên thân trụ?"Liễu Bình hỏi."Đó là một chuyện nằm ngoài ý muốn –– Nói ra thì rất dài, trên thực tế ta đãquên mất quá nhiều quá khứ, chỉ nhớ rõ ngươi đã cứu ta, ta không muốn tiếp tụclưu lạc nữa, cho nên lại tiến vào lịch sử, luôn nghĩ cách khôi phục sức mạnh,mãi đến giờ phút này mới được hội hợp với ngươi."Andrea nói."Thật là thần bí khó lường, nhưng người trở về lần nữa thì ta cũng có tự tin."Liễu Bình nói.Hai người cùng nhớ tới những chi tiết quen biết nhau thời quá khứ, không khỏinhìn nhau cười."Kế tiếp người tính làm thế nào?"Andrea hỏi."Ngươi vừa hỏi như vậy thì ta cũng nghĩ tới, Chiến Trảm của ta đã thăng cấp, tacũng dựa vào bản thăng cấp của nó mới biết được quái vật Ác Mộng kia –– nócần một cái tên."Liễu Bình nhìn lại hư không.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt dừng lại ở giữa không trung: “Chiến Trảmđã hoàn thành thăng cấp, tiến giai thành đạo thuật Kỳ Quỷ thứ cấp.""Bởi vì nó tiến giai từ đao thuật Kỳ Quỷ sơ cấp, bởi vậy càng mạnh hơn đaothuật Kỳ Quỷ thứ cấp bình thường.""Xin hãy đặt tên cho đao thuật này."Liễu Bình nhớ tới khoảnh khắc thi triển đảo thuật này, âm thanh kia có mặtkhắp nơi, lập tức nói: “Chiều này đã gần như chế tạo một thế giới chỉ có âmthanh, vậy ta gọi nó là: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chếtđoạn hồn tại đây."Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hoàn toàn mới hiện ra: “Đạo pháp Kỳ Quỷ thứ cấp:Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."ấ ấ"Hiệu quả: Người nghe thấy âm thanh của đạo này nhất định sẽ trúng một trảmtoàn lực của ngươi, linh hồn cũng gánh chịu tổn thương tương đương."Liễu Bình liếc một cái đã xem xong, thở dài: “Ta chưa bao giờ nghĩ có thể sángtạo ra đao pháp như vậy."Lúc này sấm sét trên bầu trời dần dần trở nên thưa thớt.Thiên kiếp sắp kết thúc."Chúc mừng, ngươi sẽ lập tức đột phá."Andrea mỉm cười và nói."Đúng vậy."Liễu Bình nói.-- Thật ra còn có thể đột phá thêm một lần.Nhưng hắn loáng thoáng cảm nhận được thiên kiếp cho lần đột phá tiếp theo sẽtương đối mạnh, bởi vậy còn đang do dự.Cũng không phải Lừa gạt sẽ mất đi hiệu quả.Mà hắn muốn chân chính độ kiếp một lần thử xem, dù sao thì làm một người tuhành, nếu luôn không nghiêm túc chiến đấu thì có lẽ rất nhiều thứ sẽ bị thoáihóa.Trên bầu trời, lại một lối quang giáng xuống.Liễu Bình nhất thời hứng khởi, lâm thời gián đoạn “Lừa gạt.Kiếp lôi kia lập tức đánh về phía hắn."Liễu Bình, người làm gì vậy?"Andrea giật mình hỏi."Năm đó ta chỉ tới Thần Chiếu Cảnh, hiện giờ đã sắp đột phá Thái Hư Cảnh,còn chưa thử qua kiếp lôi mức độ này-- để ta thử xem uy lực kiếp lỗi này nhưthế nào."Liễu Bình nói."Cẩn thận!"Andrea nói."Không sao."Liễu Bình cười rút Bách Nạp Đao ra.Trường đao tung ra, lập tức đón nhận kiếp lôi kia.Oanh –– Trong tiếng gầm rú kinh thiên động địa, trường đao trong tay LiễuBình bỗng bổ ra lối cầu."Tề tê tê -- thật đau!"Liễu Bình hít mạnh một hơi, nhe răng trợn mắt mà thu đao, duỗi tay chỉ vàongười giả kia.Phát động “Lừa gạt"! Lối cầu nối liền cả đất trời thay đối phương hướng, lại đi tìm người giả kia."Hả? không phải ngươi bổ ra kiếp lôi rồi sao? Còn đau?"Andrea tò mò hỏi."Tuy rằng bổ ra, nhưng thật sự bị quẹt trúng một cái, tương đối đau."Liễu Bình nói với giọng điệu như chúng thực vấn đề."Người tu hành tuyệt đỉnh thiên hạ như người còn sợ đau?"Andrea nhịn không được mà hỏi."Thật ra cũng không phải sợ -- Đại khái đã từng chết trận quá nhiều lần, lầnchuyển sinh cuối cùng là ở giới tu hành, ta luôn cố gắng tránh để bị thươngtrong lúc chiến đấu, người khác còn đừng nghĩ quẹt trúng ta một cái -- cho nênta gần như quên mất cảm giác đau là như thế nào."Liễu Bình run run điện quang lượn lờ trên người, thở dài và nói.Cuối cùng kiếp lôi cũng đã ngừng.Thiên kiếp kết thúc.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên hiện giờ hắn: “Chúc mừng, ngươi đã tiếngiai lên cảnh giới Huyền Linh.""Cường độ linh hồn, linh lực, sức mạnh khí huyết gân cốt của người đều đạtđược một lần tăng lên biên độ lớn.""Bởi vì ngươi không ở thế giới Lục Đạo Luân Hồi, hơn nữa cách nó quá xa, tạmthời ngươi không thể thức tỉnh thần thông Lục Đạo."Liễu Bình liếc một cái đã xem xong, thở dài và nói: “Không có thần thông thìthôi, hiện giờ thực lực có thể tăng lên một ít ta cũng mừng lắm rồi."Hắn nhắm mắt lại hơi cảm nhận biến hóa của thân thể.- - Biên độ tăng lên củalần này thật sự rất lớn.Hắn vốn chỉ có thể thi triển ba lần “Chiến Trảm"thì sẽ kiệt lực, nhưng sau khi tấn chức, hắn đã có thể liên tục thi triển mười lần.Còn về đao pháp Kỳ Quỷ thứ cấp: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bịchém chết đoạn hồn tại đây thì hắn có thể thi triển bốn lần.Andrea bỗng cảm ứng được cái gì, mở miệng nói: “Các anh linh đã nghiên cứura tình báo của thi thể kia, chúng ta có thể trở về."Tâm thần Liễu Bình rung lên."Chờ thêm một chút.""Còn có việc gì à?"Tuy bức thiết muốn biết được bí mật kia, nhưng hiện giờ còn có rất nhiềuchuyện chưa làm.ắ ế ồ ểVí dụ như -- Hắn giết quái vật kia xong thì hồn lực đạt được còn có thể hoànthành một lần tấn chức! Chuyện này có thể hơi dời lại sau.Chỉ có một điều không thể bỏ qua."Ta muốn xử lý cho xong chuyện ở chỗ quân viễn chinh."Liễu Bình nói."Ngươi sắp đi đến tầng thế giới Ác Mộng, sao không nhổ tận gốc quân viễnchinh ở nơi này, để tránh bọn chúng lót đường trước cho triều Ác Mộng?"Andrea hỏi."Cũng không thể vứt bỏ con đường này thế được, chúng ta phải để lại thân phậnquân viễn chinh, thế thì tương đương có thêm một nguồn tình báo."Liễu Bình nói."Không được! Lần này không ai canh chừng cho ngươi, để chân thân lại trongquân viễn chinh thì quá nguy hiểm!"Andrea không đồng ý.Liễu Bình suy nghĩ một hồi, bỗng cười và nói: “Thật ra còn có một cách, nhưngcần một vài chiến hữu đặc biệt mới có thể giúp chúng ta thực hiện.""Chiến hữu đặc biệt?"Andrea ngạc nhiên lặp lại.Liễu Bình hít sâu một hơi, mặc niệm: “Xuất hiện đi, Thần Bí Chi Tử của Hỏachi Thánh Trụ kết minh với Mộ Quang Giả, ta đang kêu gọi các ngươi buôngxuống thế giới này!"Một cảm ứng kỳ diệu tỏa ra từ trên người hắn.Qua mấy phút.Một người tí hon mặc áo ngủ đột nhiên nhảy ra từ hư không.Chỉ thấy hắn ta đầu đội vương miện, tay trái cầm một cây kem ốc quế vani, tayphải nắm một thanh côn sắt thiếu đỏ rực, hưng phấn nói: “A, Liễu Bình! Trướckhi Luyện Ngục và Vĩnh Dạ Thần Trụ bị hủy diệt, rốt cuộc ngươi cũng nhớ tớichúng ta!""Vua yêu tinh tôn quý, ngài đang làm gì vậy?"Liễu Bình tò mò hỏi.Người tí hon múa may côn sắt đỏ trong tay, nói như đang khoe ra: “Cuộc thi inmông vừa bắt đầu, ta đã đóng dấu đỏ trên mông bảy người-- các ngươi cũngmuốn chơi không?"Andrea giật mình, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ: “Là yêu tinh à."Cô bé lặng lẽ truyền âm: “Vào thời khắc mấu chốt này, kêu các yêu tinh tớicũng không phải ý kiến hay gì, chúng chỉ biết làm hỏng việc."ễ ốLiễu Bình cũng lặng lẽ nói: “Ta mời chúng tới là muốn mượn sức mạnh củachúng để quấy rối kế hoạch của quân viễn chinh, làm quân viễn chinh tạm thờikhông làm được chuyện gì."Andrea lập tức bị thuyết phục."Quấy rối đối phương? Vậy yêu tinh thật sự có đủ tư cách."Cô bé gật đầu và nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình ngáp một cái, hỏi: “Andrea, ngươi là Linh xuống từ thánh giới, bộdạng của thánh giới như thế nào?""Ta chỉ nhớ một điều: Thánh giới không nhúng tay vào chuyện trong chư giới,nó như thái dương mỗi ngày dâng lên, chỉ duy trì sự chuyển động của bản thânnó trong tình huống bình thường."Andrea nói."Vậy tại sao người lại buông xuống thế giới trên thân trụ?"Liễu Bình hỏi."Đó là một chuyện nằm ngoài ý muốn –– Nói ra thì rất dài, trên thực tế ta đãquên mất quá nhiều quá khứ, chỉ nhớ rõ ngươi đã cứu ta, ta không muốn tiếp tụclưu lạc nữa, cho nên lại tiến vào lịch sử, luôn nghĩ cách khôi phục sức mạnh,mãi đến giờ phút này mới được hội hợp với ngươi."Andrea nói."Thật là thần bí khó lường, nhưng người trở về lần nữa thì ta cũng có tự tin."Liễu Bình nói.Hai người cùng nhớ tới những chi tiết quen biết nhau thời quá khứ, không khỏinhìn nhau cười."Kế tiếp người tính làm thế nào?"Andrea hỏi."Ngươi vừa hỏi như vậy thì ta cũng nghĩ tới, Chiến Trảm của ta đã thăng cấp, tacũng dựa vào bản thăng cấp của nó mới biết được quái vật Ác Mộng kia –– nócần một cái tên."Liễu Bình nhìn lại hư không.Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt dừng lại ở giữa không trung: “Chiến Trảmđã hoàn thành thăng cấp, tiến giai thành đạo thuật Kỳ Quỷ thứ cấp.""Bởi vì nó tiến giai từ đao thuật Kỳ Quỷ sơ cấp, bởi vậy càng mạnh hơn đaothuật Kỳ Quỷ thứ cấp bình thường.""Xin hãy đặt tên cho đao thuật này."Liễu Bình nhớ tới khoảnh khắc thi triển đảo thuật này, âm thanh kia có mặtkhắp nơi, lập tức nói: “Chiều này đã gần như chế tạo một thế giới chỉ có âmthanh, vậy ta gọi nó là: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chếtđoạn hồn tại đây."Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hoàn toàn mới hiện ra: “Đạo pháp Kỳ Quỷ thứ cấp:Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."ấ ấ"Hiệu quả: Người nghe thấy âm thanh của đạo này nhất định sẽ trúng một trảmtoàn lực của ngươi, linh hồn cũng gánh chịu tổn thương tương đương."Liễu Bình liếc một cái đã xem xong, thở dài: “Ta chưa bao giờ nghĩ có thể sángtạo ra đao pháp như vậy."Lúc này sấm sét trên bầu trời dần dần trở nên thưa thớt.Thiên kiếp sắp kết thúc."Chúc mừng, ngươi sẽ lập tức đột phá."Andrea mỉm cười và nói."Đúng vậy."Liễu Bình nói.-- Thật ra còn có thể đột phá thêm một lần.Nhưng hắn loáng thoáng cảm nhận được thiên kiếp cho lần đột phá tiếp theo sẽtương đối mạnh, bởi vậy còn đang do dự.Cũng không phải Lừa gạt sẽ mất đi hiệu quả.Mà hắn muốn chân chính độ kiếp một lần thử xem, dù sao thì làm một người tuhành, nếu luôn không nghiêm túc chiến đấu thì có lẽ rất nhiều thứ sẽ bị thoáihóa.Trên bầu trời, lại một lối quang giáng xuống.Liễu Bình nhất thời hứng khởi, lâm thời gián đoạn “Lừa gạt.Kiếp lôi kia lập tức đánh về phía hắn."Liễu Bình, người làm gì vậy?"Andrea giật mình hỏi."Năm đó ta chỉ tới Thần Chiếu Cảnh, hiện giờ đã sắp đột phá Thái Hư Cảnh,còn chưa thử qua kiếp lôi mức độ này-- để ta thử xem uy lực kiếp lỗi này nhưthế nào."Liễu Bình nói."Cẩn thận!"Andrea nói."Không sao."Liễu Bình cười rút Bách Nạp Đao ra.Trường đao tung ra, lập tức đón nhận kiếp lôi kia.Oanh –– Trong tiếng gầm rú kinh thiên động địa, trường đao trong tay LiễuBình bỗng bổ ra lối cầu."Tề tê tê -- thật đau!"Liễu Bình hít mạnh một hơi, nhe răng trợn mắt mà thu đao, duỗi tay chỉ vàongười giả kia.Phát động “Lừa gạt"! Lối cầu nối liền cả đất trời thay đối phương hướng, lại đi tìm người giả kia."Hả? không phải ngươi bổ ra kiếp lôi rồi sao? Còn đau?"Andrea tò mò hỏi."Tuy rằng bổ ra, nhưng thật sự bị quẹt trúng một cái, tương đối đau."Liễu Bình nói với giọng điệu như chúng thực vấn đề."Người tu hành tuyệt đỉnh thiên hạ như người còn sợ đau?"Andrea nhịn không được mà hỏi."Thật ra cũng không phải sợ -- Đại khái đã từng chết trận quá nhiều lần, lầnchuyển sinh cuối cùng là ở giới tu hành, ta luôn cố gắng tránh để bị thươngtrong lúc chiến đấu, người khác còn đừng nghĩ quẹt trúng ta một cái -- cho nênta gần như quên mất cảm giác đau là như thế nào."Liễu Bình run run điện quang lượn lờ trên người, thở dài và nói.Cuối cùng kiếp lôi cũng đã ngừng.Thiên kiếp kết thúc.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên hiện giờ hắn: “Chúc mừng, ngươi đã tiếngiai lên cảnh giới Huyền Linh.""Cường độ linh hồn, linh lực, sức mạnh khí huyết gân cốt của người đều đạtđược một lần tăng lên biên độ lớn.""Bởi vì ngươi không ở thế giới Lục Đạo Luân Hồi, hơn nữa cách nó quá xa, tạmthời ngươi không thể thức tỉnh thần thông Lục Đạo."Liễu Bình liếc một cái đã xem xong, thở dài và nói: “Không có thần thông thìthôi, hiện giờ thực lực có thể tăng lên một ít ta cũng mừng lắm rồi."Hắn nhắm mắt lại hơi cảm nhận biến hóa của thân thể.- - Biên độ tăng lên củalần này thật sự rất lớn.Hắn vốn chỉ có thể thi triển ba lần “Chiến Trảm"thì sẽ kiệt lực, nhưng sau khi tấn chức, hắn đã có thể liên tục thi triển mười lần.Còn về đao pháp Kỳ Quỷ thứ cấp: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bịchém chết đoạn hồn tại đây thì hắn có thể thi triển bốn lần.Andrea bỗng cảm ứng được cái gì, mở miệng nói: “Các anh linh đã nghiên cứura tình báo của thi thể kia, chúng ta có thể trở về."Tâm thần Liễu Bình rung lên."Chờ thêm một chút.""Còn có việc gì à?"Tuy bức thiết muốn biết được bí mật kia, nhưng hiện giờ còn có rất nhiềuchuyện chưa làm.ắ ế ồ ểVí dụ như -- Hắn giết quái vật kia xong thì hồn lực đạt được còn có thể hoànthành một lần tấn chức! Chuyện này có thể hơi dời lại sau.Chỉ có một điều không thể bỏ qua."Ta muốn xử lý cho xong chuyện ở chỗ quân viễn chinh."Liễu Bình nói."Ngươi sắp đi đến tầng thế giới Ác Mộng, sao không nhổ tận gốc quân viễnchinh ở nơi này, để tránh bọn chúng lót đường trước cho triều Ác Mộng?"Andrea hỏi."Cũng không thể vứt bỏ con đường này thế được, chúng ta phải để lại thân phậnquân viễn chinh, thế thì tương đương có thêm một nguồn tình báo."Liễu Bình nói."Không được! Lần này không ai canh chừng cho ngươi, để chân thân lại trongquân viễn chinh thì quá nguy hiểm!"Andrea không đồng ý.Liễu Bình suy nghĩ một hồi, bỗng cười và nói: “Thật ra còn có một cách, nhưngcần một vài chiến hữu đặc biệt mới có thể giúp chúng ta thực hiện.""Chiến hữu đặc biệt?"Andrea ngạc nhiên lặp lại.Liễu Bình hít sâu một hơi, mặc niệm: “Xuất hiện đi, Thần Bí Chi Tử của Hỏachi Thánh Trụ kết minh với Mộ Quang Giả, ta đang kêu gọi các ngươi buôngxuống thế giới này!"Một cảm ứng kỳ diệu tỏa ra từ trên người hắn.Qua mấy phút.Một người tí hon mặc áo ngủ đột nhiên nhảy ra từ hư không.Chỉ thấy hắn ta đầu đội vương miện, tay trái cầm một cây kem ốc quế vani, tayphải nắm một thanh côn sắt thiếu đỏ rực, hưng phấn nói: “A, Liễu Bình! Trướckhi Luyện Ngục và Vĩnh Dạ Thần Trụ bị hủy diệt, rốt cuộc ngươi cũng nhớ tớichúng ta!""Vua yêu tinh tôn quý, ngài đang làm gì vậy?"Liễu Bình tò mò hỏi.Người tí hon múa may côn sắt đỏ trong tay, nói như đang khoe ra: “Cuộc thi inmông vừa bắt đầu, ta đã đóng dấu đỏ trên mông bảy người-- các ngươi cũngmuốn chơi không?"Andrea giật mình, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ: “Là yêu tinh à."Cô bé lặng lẽ truyền âm: “Vào thời khắc mấu chốt này, kêu các yêu tinh tớicũng không phải ý kiến hay gì, chúng chỉ biết làm hỏng việc."ễ ốLiễu Bình cũng lặng lẽ nói: “Ta mời chúng tới là muốn mượn sức mạnh củachúng để quấy rối kế hoạch của quân viễn chinh, làm quân viễn chinh tạm thờikhông làm được chuyện gì."Andrea lập tức bị thuyết phục."Quấy rối đối phương? Vậy yêu tinh thật sự có đủ tư cách."Cô bé gật đầu và nói.