"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 989: Một nơi không thể biết!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bạch quang.Bạch quang bao phủ tất cả.Mãi đến khi ánh hào quang chói mắt hoàn toàn biến mất, Liễu Bình mới pháthiện mình đang đứng trong một cái hộp pha lê hình vuông hoàn toàn bị phongkín.Vô số những tròng mắt –– màu lam, màu xám, kim sắc, màu cam –– nhữngđồng tử hình tròn, hình vuông, dựng thẳng, phân tán-- Chúng nó dán chi chítbên ngoài hộp pha lê, nhìn chằm chằm vào Liễu Bình hết sức chăm chú.Trước mặt Liễu Bình điên cuồng đổi mới ra ký tự không thể phân biệt, như thácnước bay ngược lên trên, giằng co chừng mấy chục khí tức.Cuối cùng.Những tròng mắt đó thi nhau rời khỏi lớp ngoài pha lê tường.Một cánh cửa xuất hiện trên pha lê.Bên ngoài là một mảnh sương mù trắng xoá.Liễu Bình hít sâu một hơi, đang muốn đi ra thì chợt thấy trong hư không lại hiệnra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lần nữa: “Công năng dạng danh sách đang thỉnhcầu trò chuyện với ngươi.""Có nhận cuộc gọi hay không?""Nhận."Liễu Bình nói.Một giọng nói nặng nề lập tức vang lên bên tai Liễu Bình: “Đến thông đạochuyển sinh số ba, nơi này gặp chút phiền phức."Thông đạo chuyển sinh số ba.Đó là cái gì? Tạm thời mặc kệ những chuyện này, tóm lại hắn phải rời khỏi hộppha lê đã.Liễu Bình bước một bước ra khỏi hộp, xuyên qua sương mù bên ngoài, chỉ thấyphía trước là một cánh cửa sắt đóng chặt.Khi hắn tới gần cánh cửa kia, trên cửa bỗng hiện ra một cái đèn xanh.Một giọng nói êm dịu vang lên: “Thông qua nghiệm chứng, hoan nghênh trở về,công tác giả số 408721, xin hãy đứng bất động tại chỗ, ngươi sắp được truyềntống đến thông đạo chuyển sinh số ba."Rất tốt, rất tiên tiến.Liễu Bình đứng bất động tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi.ế ắ ắ ắMột ánh sáng chiếu lên người hắn, trong nháy mắt đã mang theo hắn thoát lykhỏi nơi đó, xuất hiện ở một thông đạo bỏ đi rỉ sét loang lổ, tràn đầy vết máu vàvết bẩn.Nơi này đã có hai tồn tại khác đang đứng.Trên người bọn họ cũng là một bộ áo giáp tràn đầy gai nhọn, nhưng hình thứcvà màu sắc thì hoàn toàn khác với Liễu Bình."Ngươi đã đến rồi, 408721."Một tên cao chừng ba mét trầm giọng mà chào hỏi.Đây chính là giọng nói vừa vang lên trong cuộc gọi kia."Xảy ra chuyện gì?"Liễu Bình hỏi."Một nhân vật cực kỳ kiệt xuất đã tới thời khắc mất mạng rồi, ta lo không trấnđược hắn."Tên cao ba mét kia nói."Hắn còn chưa đạt tiêu chuẩn bị ăn sao?"Một tên cả người đều là gai nhọn kim loại hỏi."Còn chưa tới, chỉ thiếu một chút, ý của bên trên là để hắn tiếp tục đi chuyển thểthêm một đời, xem có thể đột phá xiềng xích, đi đến Kỳ Quỷ hay không."Tên cao ba mét kia nói."Đúng là đao to búa lớn."Tên cả người đều là gai nhọn kim loại lầu bầu."Chú ý, hắn tới, ta mở đặc hiệu đây."Tên cao ba mét kia nói."Mở đi, lỡ như có vấn đề thì ta và 408721 ở chỗ này mà.""Đúng vậy."Liễu Bình đáp lại một câu Tên cao ba mét ấn một cái lên trên tường.Bang! Tựa như cái chốt nào đó được mở ra-- Chỉ một thoáng, toàn bộ thông đạohóa thành một mảnh hào quang lóng lánh, giống như một nơi vô cùng thầnthánh.Liễu Bình phát hiện mình và hai người còn lại đều biến thành vật phát sáng cócánh chim, cả người lượn lờ một luồng khí thế uy nghiêm khó có thể miêu tả.Ở nơi cách sau lưng ba người không xa, phía trên đám mây xuất hiện một tòathành thị đắm chìm trong quang huy thần thánh.Liễu Bình lấy lại bình tĩnh, tiếp tục duy trì trầm mặc.Chuyện tới nước này, hắn đã hơi hiểu ra nơi này là thế nào.ầ ắ"Học giả đã tử vong này thờ phụng sức mạnh Thần Thánh Trắc, luôn khát vọnglên thiên đường."Cái tên cao ba mét kia bổ sung thêm.Một người khác nói: “Chú ý, hắn đã chết, linh hồn sắp đến."Vừa dứt lời.Một linh hồn xuất hiện trong thông đạo thánh khiết.Linh hồn này vẫn duy trì dáng vẻ lúc sinh thời.Hắn có chòm râu rậm, tóc hoa râm, đeo mắt kính, mặc một bộ đồ bệnh nhân.Bạch quang lóa mắt dần dần tan đi.Linh hồn mở mắt ra, nhìn lại ba tồn tại tựa như thánh linh trong thông đạo."A... Lại là các ngươi."Hắn nói thầm.Liễu Bình thấy trên giao diện của mình có thêm một hàng chữ: “Mục tiêu đãthức tỉnh đoạn ngắn ký ức của kiếp trước, đánh giá tăng lên một cấp."Hai người còn lại cũng nhìn chăm chú vào hư không.- - Hiển nhiên, mọi ngườiđều phát hiện tình huống có biến hóa."Phàm nhân, ngươi nhớ rõ được cảnh tượng lần trước mình đến cánh cửa thiênđường, có đúng không?"Tên cao ba mét kia nói.Linh hồn suy nghĩ, sau đó suy tư mà nói: “Đúng vậy, ta nhớ mình từng vô số lầnđến cánh cửa thiên đường, nhưng luôn không thể đi vào trong đó."Tên cao ba mét kia nói với giọng điệu uy nghiêm: “Đó là vì người chưa trởthành một cá thể chân, thiện, mỹ, cho nên không thể tiến vào thiên đường."Linh hồn nói: “Nhìn lại quá khứ, ta đã dốc hết sức mình để tạo phúc cho thếgiới, chẳng lẽ như vậy cũng không thể lên thiên đường?""Còn thiếu một chút.""... Ta đã sống đủ rồi, ta không muốn tiếp tục nếm hết ái hận ly sầu trên thếgian, không muốn tiếp tục trải qua các loại thống khổ và bi kịch không thể vãnhồi, nếu ta không thể tiến vào thiên đường thì xin chỉ cho ta một con đườngkhác đi."Câu nói vừa dứt.Liễu Bình phát hiện trên giao diện của mình lại có thêm hai hàng chữ nhỏ:“Cảnh cáo: Linh hồn này đã thức tỉnh ký ức kiếp trước.""Cảnh cáo: Linh hồn này đã sinh ra ý thức thoát ly khống chế, áp sát với độclập.""Phải lập tức nghĩ cách để nó chuyển sinh, nếu không sẽ khởi động hình thứccưỡng chế chuyển sinh, đồng thời trừ tiền lương của các ngươi."ễ ồLiễu Bình phát hiện cả người hai tên “Đồng sự"này đều run lên.Trừ tiền lương... Khủng bố đến vậy sao? Tên giao diện bỗng xuất hiện một hàngchữ nhỏ: “408721, ta nhớ người từng viết kịch bản gốc vận mệnh của ngườinày-- Ngươi có thể giúp đỡ không?"Liễu Bình nhìn chăm chú vào hàng chữ này, bỗng nhớ tới cái tên có ý đồ giếtchết Delia từng có một đoạn đối thoại với hắn -- “Giọng điệu người nói chuyệngiống như tất cả mọi thứ của ta đều được thiết kế ra vậy.""Sự thật là thế, nhưng người cực kỳ ưu tú trong kịch bản gốc đã được thiết kếsẵn, có thể coi như trái cây cực kỳ ưu tú.”... Nếu hắn thật sự lừa gạt tất cả nhữngkẻ ở nơi này, vậy hắn nhất định có thể lấy ra thứ có liên quan:

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bạch quang.Bạch quang bao phủ tất cả.Mãi đến khi ánh hào quang chói mắt hoàn toàn biến mất, Liễu Bình mới pháthiện mình đang đứng trong một cái hộp pha lê hình vuông hoàn toàn bị phongkín.Vô số những tròng mắt –– màu lam, màu xám, kim sắc, màu cam –– nhữngđồng tử hình tròn, hình vuông, dựng thẳng, phân tán-- Chúng nó dán chi chítbên ngoài hộp pha lê, nhìn chằm chằm vào Liễu Bình hết sức chăm chú.Trước mặt Liễu Bình điên cuồng đổi mới ra ký tự không thể phân biệt, như thácnước bay ngược lên trên, giằng co chừng mấy chục khí tức.Cuối cùng.Những tròng mắt đó thi nhau rời khỏi lớp ngoài pha lê tường.Một cánh cửa xuất hiện trên pha lê.Bên ngoài là một mảnh sương mù trắng xoá.Liễu Bình hít sâu một hơi, đang muốn đi ra thì chợt thấy trong hư không lại hiệnra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lần nữa: “Công năng dạng danh sách đang thỉnhcầu trò chuyện với ngươi.""Có nhận cuộc gọi hay không?""Nhận."Liễu Bình nói.Một giọng nói nặng nề lập tức vang lên bên tai Liễu Bình: “Đến thông đạochuyển sinh số ba, nơi này gặp chút phiền phức."Thông đạo chuyển sinh số ba.Đó là cái gì? Tạm thời mặc kệ những chuyện này, tóm lại hắn phải rời khỏi hộppha lê đã.Liễu Bình bước một bước ra khỏi hộp, xuyên qua sương mù bên ngoài, chỉ thấyphía trước là một cánh cửa sắt đóng chặt.Khi hắn tới gần cánh cửa kia, trên cửa bỗng hiện ra một cái đèn xanh.Một giọng nói êm dịu vang lên: “Thông qua nghiệm chứng, hoan nghênh trở về,công tác giả số 408721, xin hãy đứng bất động tại chỗ, ngươi sắp được truyềntống đến thông đạo chuyển sinh số ba."Rất tốt, rất tiên tiến.Liễu Bình đứng bất động tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi.ế ắ ắ ắMột ánh sáng chiếu lên người hắn, trong nháy mắt đã mang theo hắn thoát lykhỏi nơi đó, xuất hiện ở một thông đạo bỏ đi rỉ sét loang lổ, tràn đầy vết máu vàvết bẩn.Nơi này đã có hai tồn tại khác đang đứng.Trên người bọn họ cũng là một bộ áo giáp tràn đầy gai nhọn, nhưng hình thứcvà màu sắc thì hoàn toàn khác với Liễu Bình."Ngươi đã đến rồi, 408721."Một tên cao chừng ba mét trầm giọng mà chào hỏi.Đây chính là giọng nói vừa vang lên trong cuộc gọi kia."Xảy ra chuyện gì?"Liễu Bình hỏi."Một nhân vật cực kỳ kiệt xuất đã tới thời khắc mất mạng rồi, ta lo không trấnđược hắn."Tên cao ba mét kia nói."Hắn còn chưa đạt tiêu chuẩn bị ăn sao?"Một tên cả người đều là gai nhọn kim loại hỏi."Còn chưa tới, chỉ thiếu một chút, ý của bên trên là để hắn tiếp tục đi chuyển thểthêm một đời, xem có thể đột phá xiềng xích, đi đến Kỳ Quỷ hay không."Tên cao ba mét kia nói."Đúng là đao to búa lớn."Tên cả người đều là gai nhọn kim loại lầu bầu."Chú ý, hắn tới, ta mở đặc hiệu đây."Tên cao ba mét kia nói."Mở đi, lỡ như có vấn đề thì ta và 408721 ở chỗ này mà.""Đúng vậy."Liễu Bình đáp lại một câu Tên cao ba mét ấn một cái lên trên tường.Bang! Tựa như cái chốt nào đó được mở ra-- Chỉ một thoáng, toàn bộ thông đạohóa thành một mảnh hào quang lóng lánh, giống như một nơi vô cùng thầnthánh.Liễu Bình phát hiện mình và hai người còn lại đều biến thành vật phát sáng cócánh chim, cả người lượn lờ một luồng khí thế uy nghiêm khó có thể miêu tả.Ở nơi cách sau lưng ba người không xa, phía trên đám mây xuất hiện một tòathành thị đắm chìm trong quang huy thần thánh.Liễu Bình lấy lại bình tĩnh, tiếp tục duy trì trầm mặc.Chuyện tới nước này, hắn đã hơi hiểu ra nơi này là thế nào.ầ ắ"Học giả đã tử vong này thờ phụng sức mạnh Thần Thánh Trắc, luôn khát vọnglên thiên đường."Cái tên cao ba mét kia bổ sung thêm.Một người khác nói: “Chú ý, hắn đã chết, linh hồn sắp đến."Vừa dứt lời.Một linh hồn xuất hiện trong thông đạo thánh khiết.Linh hồn này vẫn duy trì dáng vẻ lúc sinh thời.Hắn có chòm râu rậm, tóc hoa râm, đeo mắt kính, mặc một bộ đồ bệnh nhân.Bạch quang lóa mắt dần dần tan đi.Linh hồn mở mắt ra, nhìn lại ba tồn tại tựa như thánh linh trong thông đạo."A... Lại là các ngươi."Hắn nói thầm.Liễu Bình thấy trên giao diện của mình có thêm một hàng chữ: “Mục tiêu đãthức tỉnh đoạn ngắn ký ức của kiếp trước, đánh giá tăng lên một cấp."Hai người còn lại cũng nhìn chăm chú vào hư không.- - Hiển nhiên, mọi ngườiđều phát hiện tình huống có biến hóa."Phàm nhân, ngươi nhớ rõ được cảnh tượng lần trước mình đến cánh cửa thiênđường, có đúng không?"Tên cao ba mét kia nói.Linh hồn suy nghĩ, sau đó suy tư mà nói: “Đúng vậy, ta nhớ mình từng vô số lầnđến cánh cửa thiên đường, nhưng luôn không thể đi vào trong đó."Tên cao ba mét kia nói với giọng điệu uy nghiêm: “Đó là vì người chưa trởthành một cá thể chân, thiện, mỹ, cho nên không thể tiến vào thiên đường."Linh hồn nói: “Nhìn lại quá khứ, ta đã dốc hết sức mình để tạo phúc cho thếgiới, chẳng lẽ như vậy cũng không thể lên thiên đường?""Còn thiếu một chút.""... Ta đã sống đủ rồi, ta không muốn tiếp tục nếm hết ái hận ly sầu trên thếgian, không muốn tiếp tục trải qua các loại thống khổ và bi kịch không thể vãnhồi, nếu ta không thể tiến vào thiên đường thì xin chỉ cho ta một con đườngkhác đi."Câu nói vừa dứt.Liễu Bình phát hiện trên giao diện của mình lại có thêm hai hàng chữ nhỏ:“Cảnh cáo: Linh hồn này đã thức tỉnh ký ức kiếp trước.""Cảnh cáo: Linh hồn này đã sinh ra ý thức thoát ly khống chế, áp sát với độclập.""Phải lập tức nghĩ cách để nó chuyển sinh, nếu không sẽ khởi động hình thứccưỡng chế chuyển sinh, đồng thời trừ tiền lương của các ngươi."ễ ồLiễu Bình phát hiện cả người hai tên “Đồng sự"này đều run lên.Trừ tiền lương... Khủng bố đến vậy sao? Tên giao diện bỗng xuất hiện một hàngchữ nhỏ: “408721, ta nhớ người từng viết kịch bản gốc vận mệnh của ngườinày-- Ngươi có thể giúp đỡ không?"Liễu Bình nhìn chăm chú vào hàng chữ này, bỗng nhớ tới cái tên có ý đồ giếtchết Delia từng có một đoạn đối thoại với hắn -- “Giọng điệu người nói chuyệngiống như tất cả mọi thứ của ta đều được thiết kế ra vậy.""Sự thật là thế, nhưng người cực kỳ ưu tú trong kịch bản gốc đã được thiết kếsẵn, có thể coi như trái cây cực kỳ ưu tú.”... Nếu hắn thật sự lừa gạt tất cả nhữngkẻ ở nơi này, vậy hắn nhất định có thể lấy ra thứ có liên quan:

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bạch quang.Bạch quang bao phủ tất cả.Mãi đến khi ánh hào quang chói mắt hoàn toàn biến mất, Liễu Bình mới pháthiện mình đang đứng trong một cái hộp pha lê hình vuông hoàn toàn bị phongkín.Vô số những tròng mắt –– màu lam, màu xám, kim sắc, màu cam –– nhữngđồng tử hình tròn, hình vuông, dựng thẳng, phân tán-- Chúng nó dán chi chítbên ngoài hộp pha lê, nhìn chằm chằm vào Liễu Bình hết sức chăm chú.Trước mặt Liễu Bình điên cuồng đổi mới ra ký tự không thể phân biệt, như thácnước bay ngược lên trên, giằng co chừng mấy chục khí tức.Cuối cùng.Những tròng mắt đó thi nhau rời khỏi lớp ngoài pha lê tường.Một cánh cửa xuất hiện trên pha lê.Bên ngoài là một mảnh sương mù trắng xoá.Liễu Bình hít sâu một hơi, đang muốn đi ra thì chợt thấy trong hư không lại hiệnra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lần nữa: “Công năng dạng danh sách đang thỉnhcầu trò chuyện với ngươi.""Có nhận cuộc gọi hay không?""Nhận."Liễu Bình nói.Một giọng nói nặng nề lập tức vang lên bên tai Liễu Bình: “Đến thông đạochuyển sinh số ba, nơi này gặp chút phiền phức."Thông đạo chuyển sinh số ba.Đó là cái gì? Tạm thời mặc kệ những chuyện này, tóm lại hắn phải rời khỏi hộppha lê đã.Liễu Bình bước một bước ra khỏi hộp, xuyên qua sương mù bên ngoài, chỉ thấyphía trước là một cánh cửa sắt đóng chặt.Khi hắn tới gần cánh cửa kia, trên cửa bỗng hiện ra một cái đèn xanh.Một giọng nói êm dịu vang lên: “Thông qua nghiệm chứng, hoan nghênh trở về,công tác giả số 408721, xin hãy đứng bất động tại chỗ, ngươi sắp được truyềntống đến thông đạo chuyển sinh số ba."Rất tốt, rất tiên tiến.Liễu Bình đứng bất động tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi.ế ắ ắ ắMột ánh sáng chiếu lên người hắn, trong nháy mắt đã mang theo hắn thoát lykhỏi nơi đó, xuất hiện ở một thông đạo bỏ đi rỉ sét loang lổ, tràn đầy vết máu vàvết bẩn.Nơi này đã có hai tồn tại khác đang đứng.Trên người bọn họ cũng là một bộ áo giáp tràn đầy gai nhọn, nhưng hình thứcvà màu sắc thì hoàn toàn khác với Liễu Bình."Ngươi đã đến rồi, 408721."Một tên cao chừng ba mét trầm giọng mà chào hỏi.Đây chính là giọng nói vừa vang lên trong cuộc gọi kia."Xảy ra chuyện gì?"Liễu Bình hỏi."Một nhân vật cực kỳ kiệt xuất đã tới thời khắc mất mạng rồi, ta lo không trấnđược hắn."Tên cao ba mét kia nói."Hắn còn chưa đạt tiêu chuẩn bị ăn sao?"Một tên cả người đều là gai nhọn kim loại hỏi."Còn chưa tới, chỉ thiếu một chút, ý của bên trên là để hắn tiếp tục đi chuyển thểthêm một đời, xem có thể đột phá xiềng xích, đi đến Kỳ Quỷ hay không."Tên cao ba mét kia nói."Đúng là đao to búa lớn."Tên cả người đều là gai nhọn kim loại lầu bầu."Chú ý, hắn tới, ta mở đặc hiệu đây."Tên cao ba mét kia nói."Mở đi, lỡ như có vấn đề thì ta và 408721 ở chỗ này mà.""Đúng vậy."Liễu Bình đáp lại một câu Tên cao ba mét ấn một cái lên trên tường.Bang! Tựa như cái chốt nào đó được mở ra-- Chỉ một thoáng, toàn bộ thông đạohóa thành một mảnh hào quang lóng lánh, giống như một nơi vô cùng thầnthánh.Liễu Bình phát hiện mình và hai người còn lại đều biến thành vật phát sáng cócánh chim, cả người lượn lờ một luồng khí thế uy nghiêm khó có thể miêu tả.Ở nơi cách sau lưng ba người không xa, phía trên đám mây xuất hiện một tòathành thị đắm chìm trong quang huy thần thánh.Liễu Bình lấy lại bình tĩnh, tiếp tục duy trì trầm mặc.Chuyện tới nước này, hắn đã hơi hiểu ra nơi này là thế nào.ầ ắ"Học giả đã tử vong này thờ phụng sức mạnh Thần Thánh Trắc, luôn khát vọnglên thiên đường."Cái tên cao ba mét kia bổ sung thêm.Một người khác nói: “Chú ý, hắn đã chết, linh hồn sắp đến."Vừa dứt lời.Một linh hồn xuất hiện trong thông đạo thánh khiết.Linh hồn này vẫn duy trì dáng vẻ lúc sinh thời.Hắn có chòm râu rậm, tóc hoa râm, đeo mắt kính, mặc một bộ đồ bệnh nhân.Bạch quang lóa mắt dần dần tan đi.Linh hồn mở mắt ra, nhìn lại ba tồn tại tựa như thánh linh trong thông đạo."A... Lại là các ngươi."Hắn nói thầm.Liễu Bình thấy trên giao diện của mình có thêm một hàng chữ: “Mục tiêu đãthức tỉnh đoạn ngắn ký ức của kiếp trước, đánh giá tăng lên một cấp."Hai người còn lại cũng nhìn chăm chú vào hư không.- - Hiển nhiên, mọi ngườiđều phát hiện tình huống có biến hóa."Phàm nhân, ngươi nhớ rõ được cảnh tượng lần trước mình đến cánh cửa thiênđường, có đúng không?"Tên cao ba mét kia nói.Linh hồn suy nghĩ, sau đó suy tư mà nói: “Đúng vậy, ta nhớ mình từng vô số lầnđến cánh cửa thiên đường, nhưng luôn không thể đi vào trong đó."Tên cao ba mét kia nói với giọng điệu uy nghiêm: “Đó là vì người chưa trởthành một cá thể chân, thiện, mỹ, cho nên không thể tiến vào thiên đường."Linh hồn nói: “Nhìn lại quá khứ, ta đã dốc hết sức mình để tạo phúc cho thếgiới, chẳng lẽ như vậy cũng không thể lên thiên đường?""Còn thiếu một chút.""... Ta đã sống đủ rồi, ta không muốn tiếp tục nếm hết ái hận ly sầu trên thếgian, không muốn tiếp tục trải qua các loại thống khổ và bi kịch không thể vãnhồi, nếu ta không thể tiến vào thiên đường thì xin chỉ cho ta một con đườngkhác đi."Câu nói vừa dứt.Liễu Bình phát hiện trên giao diện của mình lại có thêm hai hàng chữ nhỏ:“Cảnh cáo: Linh hồn này đã thức tỉnh ký ức kiếp trước.""Cảnh cáo: Linh hồn này đã sinh ra ý thức thoát ly khống chế, áp sát với độclập.""Phải lập tức nghĩ cách để nó chuyển sinh, nếu không sẽ khởi động hình thứccưỡng chế chuyển sinh, đồng thời trừ tiền lương của các ngươi."ễ ồLiễu Bình phát hiện cả người hai tên “Đồng sự"này đều run lên.Trừ tiền lương... Khủng bố đến vậy sao? Tên giao diện bỗng xuất hiện một hàngchữ nhỏ: “408721, ta nhớ người từng viết kịch bản gốc vận mệnh của ngườinày-- Ngươi có thể giúp đỡ không?"Liễu Bình nhìn chăm chú vào hàng chữ này, bỗng nhớ tới cái tên có ý đồ giếtchết Delia từng có một đoạn đối thoại với hắn -- “Giọng điệu người nói chuyệngiống như tất cả mọi thứ của ta đều được thiết kế ra vậy.""Sự thật là thế, nhưng người cực kỳ ưu tú trong kịch bản gốc đã được thiết kếsẵn, có thể coi như trái cây cực kỳ ưu tú.”... Nếu hắn thật sự lừa gạt tất cả nhữngkẻ ở nơi này, vậy hắn nhất định có thể lấy ra thứ có liên quan:

Chương 989: Một nơi không thể biết!