"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1012: Trốn tìm

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bỗng nhiên.Một giọng nói truyền đến từ xa xa: “0880, ngươi chờ một lát, ta đang liên hệ vớitrang viên."Liễu Bình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đó là một chức nghiệp giả của tiểu độikhác, trên người bọn họ tản ra sức mạnh Dũng hiện nhàn nhạt, vừa thấy là biếttrái cây ưu tú được trang viên đào tạo."Sao lại thế này? Ta đã hoàn thành nhiệm vụ mê hoặc Cựu Thần, nhưng hìnhnhư kết quả không kích phát cái gì, cũng không có khen thưởng, lại không cóngười tiến đến, những chuyện này giải thích thế nào đây."Liễu Bình chất vấn.Người nói cũng không khỏi hơi xấu hổ, lặng lẽ truyền âm: “Ban đầu là muốnbắt được nó, bất chấp sống chết thế nào cũng phải mang nó về –– ai biết nhiệmvụ của ngươi chỉ là mê hoặc nó, xem ra là phân đoạn nào đó xảy ra vấn đề, tađang hội báo với quản gia trang viên, chờ một lát."Liễu Bình bỗng chấn động trong lòng.Giờ khắc này, hắn ý thức được một điều mà trước đây luôn bị xem nhẹ.Có lẽ thể lực Ác Mộng rất mạnh, có lẽ chúng theo dõi được cả thời không, có lẽchúng thao túng được vô số linh hồn, là đối thủ không thể chống đỡ-- Nhưngmà! Nhưng mà! Chúng căn bản không rõ chuyện xảy ra trên Luyện Ngục vàVĩnh Dạ Thần Trụ! Cho nên chúng mới phạm phải sai lầm, tùy tiện để mấy tiểuđội liên hợp ra tay, giết chết Luyện Ngục Cựu Thần -- Điều này khiến cho tuyếnthời gian hỏng mất, ngược lại lập tức diệt sát tất cả kẻ công kích.Nói dễ hiểu hơn, chúng tác chiến trên sân khách, hoàn toàn không rõ lịch sử vàtương lai nơi này! Ở đây có quá nhiều thứ mà hắn có thể gian lận! Hắn và“Luyện Ngục Cựu Thần"nhìn nhau.Hai Liễu Bình đều hiểu rõ trong lòng.- - Từ giờ trở đi, hắn có được chút quyềnchủ động trong tay.Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì trước mặt bỗng xuất hiện từng nhắc nhở phù:“Tiểu đội chiến thuật của 0880 hoàn thành xong nhiệm vụ trước mặt.""Nhân số tồn tại hiện giờ của tiểu đội: 1.”."Khen thưởng hoàn toàn thuộc về một mình 0880.""Truyền tống sắp bắt đầu, ngươi có thể mời minh hữu của mình chuẩn bị sẵnsàng, nó sẽ cùng người đi đến trang viên."Ong -- Trong hư không xuất hiện từng dao động không gian, vờn quanh LiễuBình và “Luyện Ngục Cựu Thần”.ế ắ ế ế"Ai giết ta thì kẻ đó sẽ bị Tứ Đại pháp tắc giết chết, có đúng không?"Vị kia “Luyện Ngục Cựu Thần"truyền âm."Lý luận là như thế, bởi vì ngươi sắp thay thế Luyện Ngục Cựu Thần, đi hoànthành tất cả nhân quả trên tuyến thời gian sau đó, hiện tại ai giết người thì chínhlà tiêu diệt toàn bộ tuyến thời gian, Tứ Đại pháp tắc chắc chắn sẽ phản phệ --tựa như vừa rồi."Liễu Bình cũng nói."Vậy --”."Đúng vậy, vậy ––"Ánh mắt hai người nhìn vào nhau, cùng truyền âm: *- - Chơi một hồi?""-- Thử xem có thể đùa chết chúng hay không?"Bọn họ tâm ý tưởng thông, mặt không đổi sắc trước mắt bao người, lại cùngtruyền âm: “Ý kiến hay, không hổ là ta.""Không hổ là ta, ý kiến hay."Giao lưu xong.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Ánh hào quang truyền tống chợt lóe qua.Hai Liễu Bình biến mất khỏi nơi đó.Khi Liễu Bình sắm vai Cựu Thần ở Vĩnh Dạ quá khứ.Tương lai.Trước khi triều Ác Mộng bùng nổ.Thế giới sâu nhất dưới Vĩnh Dạ, Chí Ám chi Đế.Trong doanh địa quân viễn chinh đang xảy ra một chuyện nói lớn không lớn,nói nhỏ không nhỏ.Liễu Bình –– Không phải nói là “Thiếu niên"sắm vai Liễu Bình kia.Hắn ta dẫn tiểu đội thăm dò tình hình của thế giới, thu thập tình báo chi tiết đểÁc Mộng xâm lấn."Lão đại, không tốt rồi."Một đội viên bẩm báo."Chuyện gì, chỗ chúng ta đang đánh bài này."Thiếu niên không kiên nhẫn mà nói."Lát nữa là đến 12 giờ, hôm nay chúng ta đánh bài cả ngày, không đi ra ngoàithăm dò, cũng không chém giết quái vật, buổi tối tổng bộ vừa kết toán côngấ ếhuân thì nhất định sẽ phát hiện chúng ta đang lười biếng."Một đội viên khác nói."À, cái này đúng là chuyện quan trọng."Thiếu niên thoáng nghiêm túc một chút.Lúc Liễu Bình đi có bảo hắn ta quấy rối, đúng là có chuyện này thật.Nhưng hắn không bảo mình phá nát.Lỡ như bị phát hiện là giả mạo, sau đó đội ngũ này sẽ hoàn toàn bị hủy diệt...Thiếu niên híp mắt nhìn nhìn những đội viên kia.Chỉ thấy trên mông bọn họ đều có từng vết cháy đen.Chậc, những người này ai cũng là nhân tài, nói chuyện siêu dễ nghe, đánh bàicòn không ăn gian -- Bạn đánh bài như vậy tìm đâu ra được.Không được.Phải chống đỡ cục diện! Thiếu niên suy nghĩ mấy phút, sau đó bỗng búng taymột cái."Nghe nói thu thập tài bảo có giá trị cũng có thể đổi lấy công huân, là vậy đúngkhông?"Hắn ta hỏi.Mấy người khác liên tục gật đầu.."Tới, đều cầm lấy."Thiếu niên lấy ra một nắm đá quý, nhét vài viên vào tay mỗi người.Mọi người nín thở nhìn kỹ.Chỉ thấy những đá quý đó có đủ mọi màu sắc, nhìn có vẻ trong suốt lấp lánh,hình như bên trong có một bóng mờ nhàn nhạt to bằng ngón cái.Loại tiêu chí mang tính đặc thù này chỉ có một loại đá quý cực kỳ khó được mớicó -- “Đá quý yêu tinh!"Có người hét lên."Những thứ có liên hệ với yêu tinh là khó thu hoạch nhất."Lại có một người lên tiếng."Đó là đương nhiên! Nếu yêu tinh không muốn các ngươi tìm được mình thìkhông ai có thể tìm thấy! Bọn họ là chủng tộc được tất cả pháp tắc sủng ái!"Người thứ ba thở hổn hẳn mà nói."Được rồi, được rồi, thu lại dáng vẻ chưa hiểu việc đời của các ngươi đi, đềunộp đá quý lên trên để đổi lấy đủ công huân đi."Thiếu niên không kiên nhẫn mà xua tay nói.Mọi người nghe lời mà làm, đá quý trên tay lần lượt biến mất tăm hơi.ấ ổGiá trị công huấn lập tức đổi tới.Một lát sau.Tin càng tốt lại truyền đến: Bởi vì lần này toàn thể thành viên đều đạt được đáquý yêu tinh, là một lần phát hiện và đột phá trọng đại, tất cả thành viên khôngcần tiến vào ao chuyển hóa.Tổng bộ hy vọng mọi người tiếp tục nỗ lực, tranh thủ đạt được càng nhiều tàibảo của yêu tinh! Các đội viên đều hoan hô lên."Vẫn là lão đại lợi hại, khó trách luôn dẫn chúng ta đánh bài, thì ra đã sớm dựđoán trước!"Một đội viên lên tiếng nịnh nọt."Cái đó là đương nhiên, không nhìn xem ta là ai, ta chính là -- Vua –"Thiếu niên đắc ý nói.Hắn ta đứng lên duỗi người rồi nói: “Cơm cũng ăn, bài cũng đánh, công huâncũng đổi, sau đây chúng ta tới chơi chút kích thích đi.""Cái gì?"Một đội viên hỏi."Trốn tìm đó, các ngươi đều nấp đi, ta đi tìm các ngươi, nếu ta tìm được thì——"Thiếu niên rút ra một cây côn sắt từ lửa trại.Chỉ thấy một mặt côn sắt là đầu nhọn, hơn nữa đã nóng đến đỏ lên!"Các ngươi nhất định phải trốn thật cẩn thận, nếu không bị ta tìm được thì cũngkhông vui vẻ gì đâu đấy, bắt đầu!"Tiếng nói vừa dứt.Tất cả đội viên lập tức biến mất trước lửa trại.Bọn họ chạy vào bóng đêm hắc ám, trong nháy mắt đã đi xa.Gần như chỉ cần một giây, trong doanh địa chỉ còn lại một mình thiếu niên.Mãi đến lúc này, trên mặt hắn ta mới lộ ra nụ cười âm hiểm."Chỉ quấy rối trong đội tiền trạm loại này -- thật sự quá coi thường năng lực củayêu tinh chúng ta, hắc hắc hắc."Thiếu niên thấp giọng lẩm bẩm.Cùng lúc đó.Tổng bộ quân viễn chinh.Những viên đá quý yêu tinh đó đã được giám định một hồi, sau đó cẩn thận cấtvào bảo khổ của quân viễn chinh.Chúng lẳng lặng nằm trong một cái túi màu đen.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bỗng nhiên.Một giọng nói truyền đến từ xa xa: “0880, ngươi chờ một lát, ta đang liên hệ vớitrang viên."Liễu Bình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đó là một chức nghiệp giả của tiểu độikhác, trên người bọn họ tản ra sức mạnh Dũng hiện nhàn nhạt, vừa thấy là biếttrái cây ưu tú được trang viên đào tạo."Sao lại thế này? Ta đã hoàn thành nhiệm vụ mê hoặc Cựu Thần, nhưng hìnhnhư kết quả không kích phát cái gì, cũng không có khen thưởng, lại không cóngười tiến đến, những chuyện này giải thích thế nào đây."Liễu Bình chất vấn.Người nói cũng không khỏi hơi xấu hổ, lặng lẽ truyền âm: “Ban đầu là muốnbắt được nó, bất chấp sống chết thế nào cũng phải mang nó về –– ai biết nhiệmvụ của ngươi chỉ là mê hoặc nó, xem ra là phân đoạn nào đó xảy ra vấn đề, tađang hội báo với quản gia trang viên, chờ một lát."Liễu Bình bỗng chấn động trong lòng.Giờ khắc này, hắn ý thức được một điều mà trước đây luôn bị xem nhẹ.Có lẽ thể lực Ác Mộng rất mạnh, có lẽ chúng theo dõi được cả thời không, có lẽchúng thao túng được vô số linh hồn, là đối thủ không thể chống đỡ-- Nhưngmà! Nhưng mà! Chúng căn bản không rõ chuyện xảy ra trên Luyện Ngục vàVĩnh Dạ Thần Trụ! Cho nên chúng mới phạm phải sai lầm, tùy tiện để mấy tiểuđội liên hợp ra tay, giết chết Luyện Ngục Cựu Thần -- Điều này khiến cho tuyếnthời gian hỏng mất, ngược lại lập tức diệt sát tất cả kẻ công kích.Nói dễ hiểu hơn, chúng tác chiến trên sân khách, hoàn toàn không rõ lịch sử vàtương lai nơi này! Ở đây có quá nhiều thứ mà hắn có thể gian lận! Hắn và“Luyện Ngục Cựu Thần"nhìn nhau.Hai Liễu Bình đều hiểu rõ trong lòng.- - Từ giờ trở đi, hắn có được chút quyềnchủ động trong tay.Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì trước mặt bỗng xuất hiện từng nhắc nhở phù:“Tiểu đội chiến thuật của 0880 hoàn thành xong nhiệm vụ trước mặt.""Nhân số tồn tại hiện giờ của tiểu đội: 1.”."Khen thưởng hoàn toàn thuộc về một mình 0880.""Truyền tống sắp bắt đầu, ngươi có thể mời minh hữu của mình chuẩn bị sẵnsàng, nó sẽ cùng người đi đến trang viên."Ong -- Trong hư không xuất hiện từng dao động không gian, vờn quanh LiễuBình và “Luyện Ngục Cựu Thần”.ế ắ ế ế"Ai giết ta thì kẻ đó sẽ bị Tứ Đại pháp tắc giết chết, có đúng không?"Vị kia “Luyện Ngục Cựu Thần"truyền âm."Lý luận là như thế, bởi vì ngươi sắp thay thế Luyện Ngục Cựu Thần, đi hoànthành tất cả nhân quả trên tuyến thời gian sau đó, hiện tại ai giết người thì chínhlà tiêu diệt toàn bộ tuyến thời gian, Tứ Đại pháp tắc chắc chắn sẽ phản phệ --tựa như vừa rồi."Liễu Bình cũng nói."Vậy --”."Đúng vậy, vậy ––"Ánh mắt hai người nhìn vào nhau, cùng truyền âm: *- - Chơi một hồi?""-- Thử xem có thể đùa chết chúng hay không?"Bọn họ tâm ý tưởng thông, mặt không đổi sắc trước mắt bao người, lại cùngtruyền âm: “Ý kiến hay, không hổ là ta.""Không hổ là ta, ý kiến hay."Giao lưu xong.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Ánh hào quang truyền tống chợt lóe qua.Hai Liễu Bình biến mất khỏi nơi đó.Khi Liễu Bình sắm vai Cựu Thần ở Vĩnh Dạ quá khứ.Tương lai.Trước khi triều Ác Mộng bùng nổ.Thế giới sâu nhất dưới Vĩnh Dạ, Chí Ám chi Đế.Trong doanh địa quân viễn chinh đang xảy ra một chuyện nói lớn không lớn,nói nhỏ không nhỏ.Liễu Bình –– Không phải nói là “Thiếu niên"sắm vai Liễu Bình kia.Hắn ta dẫn tiểu đội thăm dò tình hình của thế giới, thu thập tình báo chi tiết đểÁc Mộng xâm lấn."Lão đại, không tốt rồi."Một đội viên bẩm báo."Chuyện gì, chỗ chúng ta đang đánh bài này."Thiếu niên không kiên nhẫn mà nói."Lát nữa là đến 12 giờ, hôm nay chúng ta đánh bài cả ngày, không đi ra ngoàithăm dò, cũng không chém giết quái vật, buổi tối tổng bộ vừa kết toán côngấ ếhuân thì nhất định sẽ phát hiện chúng ta đang lười biếng."Một đội viên khác nói."À, cái này đúng là chuyện quan trọng."Thiếu niên thoáng nghiêm túc một chút.Lúc Liễu Bình đi có bảo hắn ta quấy rối, đúng là có chuyện này thật.Nhưng hắn không bảo mình phá nát.Lỡ như bị phát hiện là giả mạo, sau đó đội ngũ này sẽ hoàn toàn bị hủy diệt...Thiếu niên híp mắt nhìn nhìn những đội viên kia.Chỉ thấy trên mông bọn họ đều có từng vết cháy đen.Chậc, những người này ai cũng là nhân tài, nói chuyện siêu dễ nghe, đánh bàicòn không ăn gian -- Bạn đánh bài như vậy tìm đâu ra được.Không được.Phải chống đỡ cục diện! Thiếu niên suy nghĩ mấy phút, sau đó bỗng búng taymột cái."Nghe nói thu thập tài bảo có giá trị cũng có thể đổi lấy công huân, là vậy đúngkhông?"Hắn ta hỏi.Mấy người khác liên tục gật đầu.."Tới, đều cầm lấy."Thiếu niên lấy ra một nắm đá quý, nhét vài viên vào tay mỗi người.Mọi người nín thở nhìn kỹ.Chỉ thấy những đá quý đó có đủ mọi màu sắc, nhìn có vẻ trong suốt lấp lánh,hình như bên trong có một bóng mờ nhàn nhạt to bằng ngón cái.Loại tiêu chí mang tính đặc thù này chỉ có một loại đá quý cực kỳ khó được mớicó -- “Đá quý yêu tinh!"Có người hét lên."Những thứ có liên hệ với yêu tinh là khó thu hoạch nhất."Lại có một người lên tiếng."Đó là đương nhiên! Nếu yêu tinh không muốn các ngươi tìm được mình thìkhông ai có thể tìm thấy! Bọn họ là chủng tộc được tất cả pháp tắc sủng ái!"Người thứ ba thở hổn hẳn mà nói."Được rồi, được rồi, thu lại dáng vẻ chưa hiểu việc đời của các ngươi đi, đềunộp đá quý lên trên để đổi lấy đủ công huân đi."Thiếu niên không kiên nhẫn mà xua tay nói.Mọi người nghe lời mà làm, đá quý trên tay lần lượt biến mất tăm hơi.ấ ổGiá trị công huấn lập tức đổi tới.Một lát sau.Tin càng tốt lại truyền đến: Bởi vì lần này toàn thể thành viên đều đạt được đáquý yêu tinh, là một lần phát hiện và đột phá trọng đại, tất cả thành viên khôngcần tiến vào ao chuyển hóa.Tổng bộ hy vọng mọi người tiếp tục nỗ lực, tranh thủ đạt được càng nhiều tàibảo của yêu tinh! Các đội viên đều hoan hô lên."Vẫn là lão đại lợi hại, khó trách luôn dẫn chúng ta đánh bài, thì ra đã sớm dựđoán trước!"Một đội viên lên tiếng nịnh nọt."Cái đó là đương nhiên, không nhìn xem ta là ai, ta chính là -- Vua –"Thiếu niên đắc ý nói.Hắn ta đứng lên duỗi người rồi nói: “Cơm cũng ăn, bài cũng đánh, công huâncũng đổi, sau đây chúng ta tới chơi chút kích thích đi.""Cái gì?"Một đội viên hỏi."Trốn tìm đó, các ngươi đều nấp đi, ta đi tìm các ngươi, nếu ta tìm được thì——"Thiếu niên rút ra một cây côn sắt từ lửa trại.Chỉ thấy một mặt côn sắt là đầu nhọn, hơn nữa đã nóng đến đỏ lên!"Các ngươi nhất định phải trốn thật cẩn thận, nếu không bị ta tìm được thì cũngkhông vui vẻ gì đâu đấy, bắt đầu!"Tiếng nói vừa dứt.Tất cả đội viên lập tức biến mất trước lửa trại.Bọn họ chạy vào bóng đêm hắc ám, trong nháy mắt đã đi xa.Gần như chỉ cần một giây, trong doanh địa chỉ còn lại một mình thiếu niên.Mãi đến lúc này, trên mặt hắn ta mới lộ ra nụ cười âm hiểm."Chỉ quấy rối trong đội tiền trạm loại này -- thật sự quá coi thường năng lực củayêu tinh chúng ta, hắc hắc hắc."Thiếu niên thấp giọng lẩm bẩm.Cùng lúc đó.Tổng bộ quân viễn chinh.Những viên đá quý yêu tinh đó đã được giám định một hồi, sau đó cẩn thận cấtvào bảo khổ của quân viễn chinh.Chúng lẳng lặng nằm trong một cái túi màu đen.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bỗng nhiên.Một giọng nói truyền đến từ xa xa: “0880, ngươi chờ một lát, ta đang liên hệ vớitrang viên."Liễu Bình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đó là một chức nghiệp giả của tiểu độikhác, trên người bọn họ tản ra sức mạnh Dũng hiện nhàn nhạt, vừa thấy là biếttrái cây ưu tú được trang viên đào tạo."Sao lại thế này? Ta đã hoàn thành nhiệm vụ mê hoặc Cựu Thần, nhưng hìnhnhư kết quả không kích phát cái gì, cũng không có khen thưởng, lại không cóngười tiến đến, những chuyện này giải thích thế nào đây."Liễu Bình chất vấn.Người nói cũng không khỏi hơi xấu hổ, lặng lẽ truyền âm: “Ban đầu là muốnbắt được nó, bất chấp sống chết thế nào cũng phải mang nó về –– ai biết nhiệmvụ của ngươi chỉ là mê hoặc nó, xem ra là phân đoạn nào đó xảy ra vấn đề, tađang hội báo với quản gia trang viên, chờ một lát."Liễu Bình bỗng chấn động trong lòng.Giờ khắc này, hắn ý thức được một điều mà trước đây luôn bị xem nhẹ.Có lẽ thể lực Ác Mộng rất mạnh, có lẽ chúng theo dõi được cả thời không, có lẽchúng thao túng được vô số linh hồn, là đối thủ không thể chống đỡ-- Nhưngmà! Nhưng mà! Chúng căn bản không rõ chuyện xảy ra trên Luyện Ngục vàVĩnh Dạ Thần Trụ! Cho nên chúng mới phạm phải sai lầm, tùy tiện để mấy tiểuđội liên hợp ra tay, giết chết Luyện Ngục Cựu Thần -- Điều này khiến cho tuyếnthời gian hỏng mất, ngược lại lập tức diệt sát tất cả kẻ công kích.Nói dễ hiểu hơn, chúng tác chiến trên sân khách, hoàn toàn không rõ lịch sử vàtương lai nơi này! Ở đây có quá nhiều thứ mà hắn có thể gian lận! Hắn và“Luyện Ngục Cựu Thần"nhìn nhau.Hai Liễu Bình đều hiểu rõ trong lòng.- - Từ giờ trở đi, hắn có được chút quyềnchủ động trong tay.Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì trước mặt bỗng xuất hiện từng nhắc nhở phù:“Tiểu đội chiến thuật của 0880 hoàn thành xong nhiệm vụ trước mặt.""Nhân số tồn tại hiện giờ của tiểu đội: 1.”."Khen thưởng hoàn toàn thuộc về một mình 0880.""Truyền tống sắp bắt đầu, ngươi có thể mời minh hữu của mình chuẩn bị sẵnsàng, nó sẽ cùng người đi đến trang viên."Ong -- Trong hư không xuất hiện từng dao động không gian, vờn quanh LiễuBình và “Luyện Ngục Cựu Thần”.ế ắ ế ế"Ai giết ta thì kẻ đó sẽ bị Tứ Đại pháp tắc giết chết, có đúng không?"Vị kia “Luyện Ngục Cựu Thần"truyền âm."Lý luận là như thế, bởi vì ngươi sắp thay thế Luyện Ngục Cựu Thần, đi hoànthành tất cả nhân quả trên tuyến thời gian sau đó, hiện tại ai giết người thì chínhlà tiêu diệt toàn bộ tuyến thời gian, Tứ Đại pháp tắc chắc chắn sẽ phản phệ --tựa như vừa rồi."Liễu Bình cũng nói."Vậy --”."Đúng vậy, vậy ––"Ánh mắt hai người nhìn vào nhau, cùng truyền âm: *- - Chơi một hồi?""-- Thử xem có thể đùa chết chúng hay không?"Bọn họ tâm ý tưởng thông, mặt không đổi sắc trước mắt bao người, lại cùngtruyền âm: “Ý kiến hay, không hổ là ta.""Không hổ là ta, ý kiến hay."Giao lưu xong.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Ánh hào quang truyền tống chợt lóe qua.Hai Liễu Bình biến mất khỏi nơi đó.Khi Liễu Bình sắm vai Cựu Thần ở Vĩnh Dạ quá khứ.Tương lai.Trước khi triều Ác Mộng bùng nổ.Thế giới sâu nhất dưới Vĩnh Dạ, Chí Ám chi Đế.Trong doanh địa quân viễn chinh đang xảy ra một chuyện nói lớn không lớn,nói nhỏ không nhỏ.Liễu Bình –– Không phải nói là “Thiếu niên"sắm vai Liễu Bình kia.Hắn ta dẫn tiểu đội thăm dò tình hình của thế giới, thu thập tình báo chi tiết đểÁc Mộng xâm lấn."Lão đại, không tốt rồi."Một đội viên bẩm báo."Chuyện gì, chỗ chúng ta đang đánh bài này."Thiếu niên không kiên nhẫn mà nói."Lát nữa là đến 12 giờ, hôm nay chúng ta đánh bài cả ngày, không đi ra ngoàithăm dò, cũng không chém giết quái vật, buổi tối tổng bộ vừa kết toán côngấ ếhuân thì nhất định sẽ phát hiện chúng ta đang lười biếng."Một đội viên khác nói."À, cái này đúng là chuyện quan trọng."Thiếu niên thoáng nghiêm túc một chút.Lúc Liễu Bình đi có bảo hắn ta quấy rối, đúng là có chuyện này thật.Nhưng hắn không bảo mình phá nát.Lỡ như bị phát hiện là giả mạo, sau đó đội ngũ này sẽ hoàn toàn bị hủy diệt...Thiếu niên híp mắt nhìn nhìn những đội viên kia.Chỉ thấy trên mông bọn họ đều có từng vết cháy đen.Chậc, những người này ai cũng là nhân tài, nói chuyện siêu dễ nghe, đánh bàicòn không ăn gian -- Bạn đánh bài như vậy tìm đâu ra được.Không được.Phải chống đỡ cục diện! Thiếu niên suy nghĩ mấy phút, sau đó bỗng búng taymột cái."Nghe nói thu thập tài bảo có giá trị cũng có thể đổi lấy công huân, là vậy đúngkhông?"Hắn ta hỏi.Mấy người khác liên tục gật đầu.."Tới, đều cầm lấy."Thiếu niên lấy ra một nắm đá quý, nhét vài viên vào tay mỗi người.Mọi người nín thở nhìn kỹ.Chỉ thấy những đá quý đó có đủ mọi màu sắc, nhìn có vẻ trong suốt lấp lánh,hình như bên trong có một bóng mờ nhàn nhạt to bằng ngón cái.Loại tiêu chí mang tính đặc thù này chỉ có một loại đá quý cực kỳ khó được mớicó -- “Đá quý yêu tinh!"Có người hét lên."Những thứ có liên hệ với yêu tinh là khó thu hoạch nhất."Lại có một người lên tiếng."Đó là đương nhiên! Nếu yêu tinh không muốn các ngươi tìm được mình thìkhông ai có thể tìm thấy! Bọn họ là chủng tộc được tất cả pháp tắc sủng ái!"Người thứ ba thở hổn hẳn mà nói."Được rồi, được rồi, thu lại dáng vẻ chưa hiểu việc đời của các ngươi đi, đềunộp đá quý lên trên để đổi lấy đủ công huân đi."Thiếu niên không kiên nhẫn mà xua tay nói.Mọi người nghe lời mà làm, đá quý trên tay lần lượt biến mất tăm hơi.ấ ổGiá trị công huấn lập tức đổi tới.Một lát sau.Tin càng tốt lại truyền đến: Bởi vì lần này toàn thể thành viên đều đạt được đáquý yêu tinh, là một lần phát hiện và đột phá trọng đại, tất cả thành viên khôngcần tiến vào ao chuyển hóa.Tổng bộ hy vọng mọi người tiếp tục nỗ lực, tranh thủ đạt được càng nhiều tàibảo của yêu tinh! Các đội viên đều hoan hô lên."Vẫn là lão đại lợi hại, khó trách luôn dẫn chúng ta đánh bài, thì ra đã sớm dựđoán trước!"Một đội viên lên tiếng nịnh nọt."Cái đó là đương nhiên, không nhìn xem ta là ai, ta chính là -- Vua –"Thiếu niên đắc ý nói.Hắn ta đứng lên duỗi người rồi nói: “Cơm cũng ăn, bài cũng đánh, công huâncũng đổi, sau đây chúng ta tới chơi chút kích thích đi.""Cái gì?"Một đội viên hỏi."Trốn tìm đó, các ngươi đều nấp đi, ta đi tìm các ngươi, nếu ta tìm được thì——"Thiếu niên rút ra một cây côn sắt từ lửa trại.Chỉ thấy một mặt côn sắt là đầu nhọn, hơn nữa đã nóng đến đỏ lên!"Các ngươi nhất định phải trốn thật cẩn thận, nếu không bị ta tìm được thì cũngkhông vui vẻ gì đâu đấy, bắt đầu!"Tiếng nói vừa dứt.Tất cả đội viên lập tức biến mất trước lửa trại.Bọn họ chạy vào bóng đêm hắc ám, trong nháy mắt đã đi xa.Gần như chỉ cần một giây, trong doanh địa chỉ còn lại một mình thiếu niên.Mãi đến lúc này, trên mặt hắn ta mới lộ ra nụ cười âm hiểm."Chỉ quấy rối trong đội tiền trạm loại này -- thật sự quá coi thường năng lực củayêu tinh chúng ta, hắc hắc hắc."Thiếu niên thấp giọng lẩm bẩm.Cùng lúc đó.Tổng bộ quân viễn chinh.Những viên đá quý yêu tinh đó đã được giám định một hồi, sau đó cẩn thận cấtvào bảo khổ của quân viễn chinh.Chúng lẳng lặng nằm trong một cái túi màu đen.

Chương 1012: Trốn tìm