"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1021: Những kẻ phụng dưỡng Ác Mộng và các vị vua

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bên kia.Địa ngục.Liễu Bình mở miệng hỏi: “Ngươi bị nhốt ở chỗ này sao?"Trong một vật chứa pha lê cỡ lớn ở đối diện hắn, một thi thể nữ mặc trường bàomàu đỏ lơ lửng trong dung dịch trong suốt.Chung quanh vật chứa pha lê to lớn đó còn có càng nhiều những vật pha lê nhỏhẹp giống như quan tài, bên trong chứa đầy các loại chúng sinh.Hiển nhiên, nơi này là kiệt tác của bọn quái vật Ác Mộng."Không, ta không phải bị nhốt ở chỗ này,"Trong chiếc nhẫn đỏ thẫm trên tay Liễu Bình, Đại Địa chi Mẫu Gaia cất tiếngnói: “Đây chỉ là xác ngoài của ta, nó đã không còn sức mạnh gì nữa rồi ––người phải tìm được đôi mắt ta, tất cả mọi thứ của ta đều nằm trong đôi mắt."Liễu Bình nhìn lại thi thể nữ kia, quả nhiên thấy vị trí hai mắt của nàng ta chỉcòn lại đôi hốc mắt thật sâu, đôi mắt sớm đã không biết đi đâu rồi."Lấy mắt tàng thần, ý tưởng này tương đối tuyệt."Thượng để tán thưởng nói."Cút đi, lão nhân chết tiệt, hễ ngươi có dũng khí đứng ra đánh một trận thì tacũng không rơi vào kết cục như vậy."Đại Địa chi Mẫu Gaia bực bội nói."Thế sự không thể cưỡng cầu đâu, nữ sĩ thân ái."Thượng để thở dài và nói.Liễu Bình ho nhẹ một tiếng rồi hỏi: “Nữ sĩ, đôi mắt của ngươi ở nơi nào?""Nó bị nhốt trong một nơi hoàn toàn hắc ám, ta có thể cảm ứng được nó –– Điqua bên này."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói.Một tia hồng quang hiện ra từ chiếc nhẫn, xuyên qua đại sảnh tràn đầy vật chứabằng pha lê và thi thể, chỉ thẳng về hướng một cánh cửa nhỏ trên vách tường.Liễu Bình nhẹ nhàng bật cao, nhảy lên rồi duỗi tay mở cửa.Rầm -- Cánh cửa trực tiếp rơi xuống, ngã vỡ thành năm bảy mảnh trên mặt đất.Liễu Bình đang muốn hành động thì chợt thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốtnhanh chóng hiện lên: “Chú ý!""Bổn danh sách cảm nhận được nguy cơ xưa nay chưa từng có, lâm thời thêmvào hệ thống nhiệm vụ.”.ố ồ"Lập tức tuyên bố nhiệm vụ dạng sinh tồn.""Ngươi phải nắm chặt thời gian, lập tức rời khỏi địa ngục.""-- Hoặc người phải tham dự một cuộc chiến đã định sẵn sẽ thất bại, đồng thờisống sót vào thời điểm cuối cùng.""Chọn một trong hai, nhiệm vụ kết thúc sẽ đạt được khen thưởng: Suất diễnhoàn toàn mới.""Nhiệm vụ thất bại: Hoàn toàn tử vong, tất cả kết thúc."Liễu Bình giật mình."Đã xảy ra chuyện gì sao?"Hắn hỏi."Tình huống khẩn cấp, xin hãy lập tức hành động!"Danh sách đáp lại.Cùng lúc đó, trong hư không hiện ra một hàng chữ nhỏ không ngừng thoánghiện: “Dao động dị thường đã bắt đầu xuất hiện, loại đặc thù này tuyệt đốikhông phải kẻ phụng dưỡng Ác Mộng bình thường có thể có được, hẳn là mộtchúa tể Ác Mộng khác."Chúa tể Ác Mộng? Liễu Bình cẩn thận suy nghĩ, bỗng phát hiện một điều.Bắt đầu từ khi thể thân Delia, những tồn tại hắn tiếp xúc được như thầy giáo,cha mẹ, quý phụ, người hầu, chủ trang viên đều sắm vai người đào tạo linh hồnchúng sinh.Thậm chí thế giới mà hắn và thường để liên thủ làm nổ tung kia còn được gọi là“Mật Lương Trấn”.Tất cả những điều này đều là phục vụ cho tồn tại nào đó, đó là -- Chúa tể ÁcMộng.Nếu danh sách nói “Một vị chúa tể Ác Mộng khác”, vậy chứng minh tuyệt đốikhông chỉ có một chúa tể Ác Mộng.Rốt cục những tồn tại đó là dạng gì?... Không được, không thể đi.Nhất định phải biết rõ chuyện này.Liễu Bình thở dài và nói: “Nữ sĩ, thượng đế, hình như có một chúa tể Ác Mộngsắp tới, ta tính tạm thời không trốn, đi tìm mắt của nữ sĩ trước, sau đó thông quađường mòn bí ẩn kia rời khỏi địa ngục, lấy thánh quốc về -- các ngươi có thểgiúp một chút không?""Ta sẽ toàn lực giúp ngươi."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói."Thượng để tồn tại cùng ngươi."Thượng đế nói."Được rồi, vậy chúng ta tiếp tục đi tới!"ễ ầLiễu Bình xoa tay hầm hè và nói.Hắn tăng nhanh bước chân, xuyên qua hành lang thật dài, tiến vào một đại sảnhhoàn toàn mới.Chỉ thấy ở giữa đại sảnh có một con quái vật hình thể khổng lồ đang đứng.Nó như sản vật được tạo nên do vô số linh hồn dung hợp lại với nhau, toàn thânkhông ngùng hiện ra từng gương mặt thống khổ.Một nam tử cầm đàn violon trong tay đứng một bên, nhẹ nhàng kéo dây đàn, thảra từng âm phù trấn hồn, nỗ lực làm con quái vật bình tĩnh trở lại.Là Lucifer! Hắn ta chú ý Liễu Bình đã xuất hiện, lập tức mở miệng nói: “Đừngtới gần, nó rất nguy hiểm.""Lucifer mất đi sức mạnh, chỉ có thể tạm thời trấn áp con quái vật này, nhưngngười có thể giết nó, có lẽ vô số linh hồn trên người nó đã được giải phóng,chúng sẽ dẫn đường chúng ta tìm kiếm tròng mắt."Giọng nói của thương để truyền đến.Liễu Bình kéo ra một thanh trường mâu tỏa lên tiếng kêu to sắc nhọn từ hưkhông, toàn lực ném mạnh ra ngoài -- Quái vật lập tức bị xuyên thủng.Vô số gương mặt trên người nó cùng nhìn về phía Liễu Bình, oán độc quát:“Ngươi đáng chết!""Cẩn thận, là thuật pháp oán linh, người sẽ chịu nguyền rủa chắc chắn phải chết,nhưng thuật này có nhược điểm, nếu người biết kỹ năng chết giả thì có thể tránhđược."Đại Địa chi Mẫu Gaia nhắc nhở.Liễu Bình nhún vai và nói: “Ta nghe các ngươi, hai vị."Thân thể hắn nhẹ nhàng lay động vài cái, ngã xuống mặt đất, cất tiếng nói: “A,ta đã chết.""Xem kìa, diễn xuất này giống ngươi không? Nam nhân các ngươi đều có chungmột đức hạnh."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói với thượng đế."..."Thượng đế.Đợi một giây.Quả nhiên tất cả dao động nguyền rủa trong hư không đã bình ổn lại.Liễu Bình bò dậy từ mặt đất, nhìn lại con quái vật kia, chỉ thấy nó bị trườngmâu đóng đinh trên cột đá, giãy giụa nửa ngày cũng không thể thoát thân.Chất đá màu xám dần dần lan tràn từ điểm trường mâu đâm vào, nhanh chónghoàn toàn thạch hóa con quái vật.Nó dần biến thành một bức tượng đá khổng lồ quỷ dị.ễ ể"Liễu Bình, mâu thạch hóa chỉ có thể thạch hóa, còn phải thêm một kích mớiđược."Andrea nói.Cô bé đưa qua một thanh đại chuỳ thép cao ba mét từ hư không."Có hơi nhỏ đúng không?"Liễu Bình hỏi."Cái này có thể đứng xa một chút để gõ."Andrea nói."Cho ta cây búa đinh đi, ta ném qua."Liễu Bình nói.Andrea nghĩ cũng đúng, như vậy càng an toàn."Được, ta tìm xem –– có!"Một thanh búa đinh màu bạc lớn bằng bàn tay xuất hiện trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình bắt lấy búa đinh, dùng toàn lực ném mạnh về phía con quái vật đã bịthạch hóa Chỉ thấy ngân quang chợt lóe.Từng tảng đá vụn to lớn vỡ ra, ào ào rơi xuống mặt đất.Quái vật đã không còn tồn tại.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bên kia.Địa ngục.Liễu Bình mở miệng hỏi: “Ngươi bị nhốt ở chỗ này sao?"Trong một vật chứa pha lê cỡ lớn ở đối diện hắn, một thi thể nữ mặc trường bàomàu đỏ lơ lửng trong dung dịch trong suốt.Chung quanh vật chứa pha lê to lớn đó còn có càng nhiều những vật pha lê nhỏhẹp giống như quan tài, bên trong chứa đầy các loại chúng sinh.Hiển nhiên, nơi này là kiệt tác của bọn quái vật Ác Mộng."Không, ta không phải bị nhốt ở chỗ này,"Trong chiếc nhẫn đỏ thẫm trên tay Liễu Bình, Đại Địa chi Mẫu Gaia cất tiếngnói: “Đây chỉ là xác ngoài của ta, nó đã không còn sức mạnh gì nữa rồi ––người phải tìm được đôi mắt ta, tất cả mọi thứ của ta đều nằm trong đôi mắt."Liễu Bình nhìn lại thi thể nữ kia, quả nhiên thấy vị trí hai mắt của nàng ta chỉcòn lại đôi hốc mắt thật sâu, đôi mắt sớm đã không biết đi đâu rồi."Lấy mắt tàng thần, ý tưởng này tương đối tuyệt."Thượng để tán thưởng nói."Cút đi, lão nhân chết tiệt, hễ ngươi có dũng khí đứng ra đánh một trận thì tacũng không rơi vào kết cục như vậy."Đại Địa chi Mẫu Gaia bực bội nói."Thế sự không thể cưỡng cầu đâu, nữ sĩ thân ái."Thượng để thở dài và nói.Liễu Bình ho nhẹ một tiếng rồi hỏi: “Nữ sĩ, đôi mắt của ngươi ở nơi nào?""Nó bị nhốt trong một nơi hoàn toàn hắc ám, ta có thể cảm ứng được nó –– Điqua bên này."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói.Một tia hồng quang hiện ra từ chiếc nhẫn, xuyên qua đại sảnh tràn đầy vật chứabằng pha lê và thi thể, chỉ thẳng về hướng một cánh cửa nhỏ trên vách tường.Liễu Bình nhẹ nhàng bật cao, nhảy lên rồi duỗi tay mở cửa.Rầm -- Cánh cửa trực tiếp rơi xuống, ngã vỡ thành năm bảy mảnh trên mặt đất.Liễu Bình đang muốn hành động thì chợt thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốtnhanh chóng hiện lên: “Chú ý!""Bổn danh sách cảm nhận được nguy cơ xưa nay chưa từng có, lâm thời thêmvào hệ thống nhiệm vụ.”.ố ồ"Lập tức tuyên bố nhiệm vụ dạng sinh tồn.""Ngươi phải nắm chặt thời gian, lập tức rời khỏi địa ngục.""-- Hoặc người phải tham dự một cuộc chiến đã định sẵn sẽ thất bại, đồng thờisống sót vào thời điểm cuối cùng.""Chọn một trong hai, nhiệm vụ kết thúc sẽ đạt được khen thưởng: Suất diễnhoàn toàn mới.""Nhiệm vụ thất bại: Hoàn toàn tử vong, tất cả kết thúc."Liễu Bình giật mình."Đã xảy ra chuyện gì sao?"Hắn hỏi."Tình huống khẩn cấp, xin hãy lập tức hành động!"Danh sách đáp lại.Cùng lúc đó, trong hư không hiện ra một hàng chữ nhỏ không ngừng thoánghiện: “Dao động dị thường đã bắt đầu xuất hiện, loại đặc thù này tuyệt đốikhông phải kẻ phụng dưỡng Ác Mộng bình thường có thể có được, hẳn là mộtchúa tể Ác Mộng khác."Chúa tể Ác Mộng? Liễu Bình cẩn thận suy nghĩ, bỗng phát hiện một điều.Bắt đầu từ khi thể thân Delia, những tồn tại hắn tiếp xúc được như thầy giáo,cha mẹ, quý phụ, người hầu, chủ trang viên đều sắm vai người đào tạo linh hồnchúng sinh.Thậm chí thế giới mà hắn và thường để liên thủ làm nổ tung kia còn được gọi là“Mật Lương Trấn”.Tất cả những điều này đều là phục vụ cho tồn tại nào đó, đó là -- Chúa tể ÁcMộng.Nếu danh sách nói “Một vị chúa tể Ác Mộng khác”, vậy chứng minh tuyệt đốikhông chỉ có một chúa tể Ác Mộng.Rốt cục những tồn tại đó là dạng gì?... Không được, không thể đi.Nhất định phải biết rõ chuyện này.Liễu Bình thở dài và nói: “Nữ sĩ, thượng đế, hình như có một chúa tể Ác Mộngsắp tới, ta tính tạm thời không trốn, đi tìm mắt của nữ sĩ trước, sau đó thông quađường mòn bí ẩn kia rời khỏi địa ngục, lấy thánh quốc về -- các ngươi có thểgiúp một chút không?""Ta sẽ toàn lực giúp ngươi."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói."Thượng để tồn tại cùng ngươi."Thượng đế nói."Được rồi, vậy chúng ta tiếp tục đi tới!"ễ ầLiễu Bình xoa tay hầm hè và nói.Hắn tăng nhanh bước chân, xuyên qua hành lang thật dài, tiến vào một đại sảnhhoàn toàn mới.Chỉ thấy ở giữa đại sảnh có một con quái vật hình thể khổng lồ đang đứng.Nó như sản vật được tạo nên do vô số linh hồn dung hợp lại với nhau, toàn thânkhông ngùng hiện ra từng gương mặt thống khổ.Một nam tử cầm đàn violon trong tay đứng một bên, nhẹ nhàng kéo dây đàn, thảra từng âm phù trấn hồn, nỗ lực làm con quái vật bình tĩnh trở lại.Là Lucifer! Hắn ta chú ý Liễu Bình đã xuất hiện, lập tức mở miệng nói: “Đừngtới gần, nó rất nguy hiểm.""Lucifer mất đi sức mạnh, chỉ có thể tạm thời trấn áp con quái vật này, nhưngngười có thể giết nó, có lẽ vô số linh hồn trên người nó đã được giải phóng,chúng sẽ dẫn đường chúng ta tìm kiếm tròng mắt."Giọng nói của thương để truyền đến.Liễu Bình kéo ra một thanh trường mâu tỏa lên tiếng kêu to sắc nhọn từ hưkhông, toàn lực ném mạnh ra ngoài -- Quái vật lập tức bị xuyên thủng.Vô số gương mặt trên người nó cùng nhìn về phía Liễu Bình, oán độc quát:“Ngươi đáng chết!""Cẩn thận, là thuật pháp oán linh, người sẽ chịu nguyền rủa chắc chắn phải chết,nhưng thuật này có nhược điểm, nếu người biết kỹ năng chết giả thì có thể tránhđược."Đại Địa chi Mẫu Gaia nhắc nhở.Liễu Bình nhún vai và nói: “Ta nghe các ngươi, hai vị."Thân thể hắn nhẹ nhàng lay động vài cái, ngã xuống mặt đất, cất tiếng nói: “A,ta đã chết.""Xem kìa, diễn xuất này giống ngươi không? Nam nhân các ngươi đều có chungmột đức hạnh."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói với thượng đế."..."Thượng đế.Đợi một giây.Quả nhiên tất cả dao động nguyền rủa trong hư không đã bình ổn lại.Liễu Bình bò dậy từ mặt đất, nhìn lại con quái vật kia, chỉ thấy nó bị trườngmâu đóng đinh trên cột đá, giãy giụa nửa ngày cũng không thể thoát thân.Chất đá màu xám dần dần lan tràn từ điểm trường mâu đâm vào, nhanh chónghoàn toàn thạch hóa con quái vật.Nó dần biến thành một bức tượng đá khổng lồ quỷ dị.ễ ể"Liễu Bình, mâu thạch hóa chỉ có thể thạch hóa, còn phải thêm một kích mớiđược."Andrea nói.Cô bé đưa qua một thanh đại chuỳ thép cao ba mét từ hư không."Có hơi nhỏ đúng không?"Liễu Bình hỏi."Cái này có thể đứng xa một chút để gõ."Andrea nói."Cho ta cây búa đinh đi, ta ném qua."Liễu Bình nói.Andrea nghĩ cũng đúng, như vậy càng an toàn."Được, ta tìm xem –– có!"Một thanh búa đinh màu bạc lớn bằng bàn tay xuất hiện trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình bắt lấy búa đinh, dùng toàn lực ném mạnh về phía con quái vật đã bịthạch hóa Chỉ thấy ngân quang chợt lóe.Từng tảng đá vụn to lớn vỡ ra, ào ào rơi xuống mặt đất.Quái vật đã không còn tồn tại.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bên kia.Địa ngục.Liễu Bình mở miệng hỏi: “Ngươi bị nhốt ở chỗ này sao?"Trong một vật chứa pha lê cỡ lớn ở đối diện hắn, một thi thể nữ mặc trường bàomàu đỏ lơ lửng trong dung dịch trong suốt.Chung quanh vật chứa pha lê to lớn đó còn có càng nhiều những vật pha lê nhỏhẹp giống như quan tài, bên trong chứa đầy các loại chúng sinh.Hiển nhiên, nơi này là kiệt tác của bọn quái vật Ác Mộng."Không, ta không phải bị nhốt ở chỗ này,"Trong chiếc nhẫn đỏ thẫm trên tay Liễu Bình, Đại Địa chi Mẫu Gaia cất tiếngnói: “Đây chỉ là xác ngoài của ta, nó đã không còn sức mạnh gì nữa rồi ––người phải tìm được đôi mắt ta, tất cả mọi thứ của ta đều nằm trong đôi mắt."Liễu Bình nhìn lại thi thể nữ kia, quả nhiên thấy vị trí hai mắt của nàng ta chỉcòn lại đôi hốc mắt thật sâu, đôi mắt sớm đã không biết đi đâu rồi."Lấy mắt tàng thần, ý tưởng này tương đối tuyệt."Thượng để tán thưởng nói."Cút đi, lão nhân chết tiệt, hễ ngươi có dũng khí đứng ra đánh một trận thì tacũng không rơi vào kết cục như vậy."Đại Địa chi Mẫu Gaia bực bội nói."Thế sự không thể cưỡng cầu đâu, nữ sĩ thân ái."Thượng để thở dài và nói.Liễu Bình ho nhẹ một tiếng rồi hỏi: “Nữ sĩ, đôi mắt của ngươi ở nơi nào?""Nó bị nhốt trong một nơi hoàn toàn hắc ám, ta có thể cảm ứng được nó –– Điqua bên này."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói.Một tia hồng quang hiện ra từ chiếc nhẫn, xuyên qua đại sảnh tràn đầy vật chứabằng pha lê và thi thể, chỉ thẳng về hướng một cánh cửa nhỏ trên vách tường.Liễu Bình nhẹ nhàng bật cao, nhảy lên rồi duỗi tay mở cửa.Rầm -- Cánh cửa trực tiếp rơi xuống, ngã vỡ thành năm bảy mảnh trên mặt đất.Liễu Bình đang muốn hành động thì chợt thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốtnhanh chóng hiện lên: “Chú ý!""Bổn danh sách cảm nhận được nguy cơ xưa nay chưa từng có, lâm thời thêmvào hệ thống nhiệm vụ.”.ố ồ"Lập tức tuyên bố nhiệm vụ dạng sinh tồn.""Ngươi phải nắm chặt thời gian, lập tức rời khỏi địa ngục.""-- Hoặc người phải tham dự một cuộc chiến đã định sẵn sẽ thất bại, đồng thờisống sót vào thời điểm cuối cùng.""Chọn một trong hai, nhiệm vụ kết thúc sẽ đạt được khen thưởng: Suất diễnhoàn toàn mới.""Nhiệm vụ thất bại: Hoàn toàn tử vong, tất cả kết thúc."Liễu Bình giật mình."Đã xảy ra chuyện gì sao?"Hắn hỏi."Tình huống khẩn cấp, xin hãy lập tức hành động!"Danh sách đáp lại.Cùng lúc đó, trong hư không hiện ra một hàng chữ nhỏ không ngừng thoánghiện: “Dao động dị thường đã bắt đầu xuất hiện, loại đặc thù này tuyệt đốikhông phải kẻ phụng dưỡng Ác Mộng bình thường có thể có được, hẳn là mộtchúa tể Ác Mộng khác."Chúa tể Ác Mộng? Liễu Bình cẩn thận suy nghĩ, bỗng phát hiện một điều.Bắt đầu từ khi thể thân Delia, những tồn tại hắn tiếp xúc được như thầy giáo,cha mẹ, quý phụ, người hầu, chủ trang viên đều sắm vai người đào tạo linh hồnchúng sinh.Thậm chí thế giới mà hắn và thường để liên thủ làm nổ tung kia còn được gọi là“Mật Lương Trấn”.Tất cả những điều này đều là phục vụ cho tồn tại nào đó, đó là -- Chúa tể ÁcMộng.Nếu danh sách nói “Một vị chúa tể Ác Mộng khác”, vậy chứng minh tuyệt đốikhông chỉ có một chúa tể Ác Mộng.Rốt cục những tồn tại đó là dạng gì?... Không được, không thể đi.Nhất định phải biết rõ chuyện này.Liễu Bình thở dài và nói: “Nữ sĩ, thượng đế, hình như có một chúa tể Ác Mộngsắp tới, ta tính tạm thời không trốn, đi tìm mắt của nữ sĩ trước, sau đó thông quađường mòn bí ẩn kia rời khỏi địa ngục, lấy thánh quốc về -- các ngươi có thểgiúp một chút không?""Ta sẽ toàn lực giúp ngươi."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói."Thượng để tồn tại cùng ngươi."Thượng đế nói."Được rồi, vậy chúng ta tiếp tục đi tới!"ễ ầLiễu Bình xoa tay hầm hè và nói.Hắn tăng nhanh bước chân, xuyên qua hành lang thật dài, tiến vào một đại sảnhhoàn toàn mới.Chỉ thấy ở giữa đại sảnh có một con quái vật hình thể khổng lồ đang đứng.Nó như sản vật được tạo nên do vô số linh hồn dung hợp lại với nhau, toàn thânkhông ngùng hiện ra từng gương mặt thống khổ.Một nam tử cầm đàn violon trong tay đứng một bên, nhẹ nhàng kéo dây đàn, thảra từng âm phù trấn hồn, nỗ lực làm con quái vật bình tĩnh trở lại.Là Lucifer! Hắn ta chú ý Liễu Bình đã xuất hiện, lập tức mở miệng nói: “Đừngtới gần, nó rất nguy hiểm.""Lucifer mất đi sức mạnh, chỉ có thể tạm thời trấn áp con quái vật này, nhưngngười có thể giết nó, có lẽ vô số linh hồn trên người nó đã được giải phóng,chúng sẽ dẫn đường chúng ta tìm kiếm tròng mắt."Giọng nói của thương để truyền đến.Liễu Bình kéo ra một thanh trường mâu tỏa lên tiếng kêu to sắc nhọn từ hưkhông, toàn lực ném mạnh ra ngoài -- Quái vật lập tức bị xuyên thủng.Vô số gương mặt trên người nó cùng nhìn về phía Liễu Bình, oán độc quát:“Ngươi đáng chết!""Cẩn thận, là thuật pháp oán linh, người sẽ chịu nguyền rủa chắc chắn phải chết,nhưng thuật này có nhược điểm, nếu người biết kỹ năng chết giả thì có thể tránhđược."Đại Địa chi Mẫu Gaia nhắc nhở.Liễu Bình nhún vai và nói: “Ta nghe các ngươi, hai vị."Thân thể hắn nhẹ nhàng lay động vài cái, ngã xuống mặt đất, cất tiếng nói: “A,ta đã chết.""Xem kìa, diễn xuất này giống ngươi không? Nam nhân các ngươi đều có chungmột đức hạnh."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói với thượng đế."..."Thượng đế.Đợi một giây.Quả nhiên tất cả dao động nguyền rủa trong hư không đã bình ổn lại.Liễu Bình bò dậy từ mặt đất, nhìn lại con quái vật kia, chỉ thấy nó bị trườngmâu đóng đinh trên cột đá, giãy giụa nửa ngày cũng không thể thoát thân.Chất đá màu xám dần dần lan tràn từ điểm trường mâu đâm vào, nhanh chónghoàn toàn thạch hóa con quái vật.Nó dần biến thành một bức tượng đá khổng lồ quỷ dị.ễ ể"Liễu Bình, mâu thạch hóa chỉ có thể thạch hóa, còn phải thêm một kích mớiđược."Andrea nói.Cô bé đưa qua một thanh đại chuỳ thép cao ba mét từ hư không."Có hơi nhỏ đúng không?"Liễu Bình hỏi."Cái này có thể đứng xa một chút để gõ."Andrea nói."Cho ta cây búa đinh đi, ta ném qua."Liễu Bình nói.Andrea nghĩ cũng đúng, như vậy càng an toàn."Được, ta tìm xem –– có!"Một thanh búa đinh màu bạc lớn bằng bàn tay xuất hiện trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình bắt lấy búa đinh, dùng toàn lực ném mạnh về phía con quái vật đã bịthạch hóa Chỉ thấy ngân quang chợt lóe.Từng tảng đá vụn to lớn vỡ ra, ào ào rơi xuống mặt đất.Quái vật đã không còn tồn tại.

Chương 1021: Những kẻ phụng dưỡng Ác Mộng và các vị vua