"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1044: Một trong Song Tử Tử Vong

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giây tiếp theo.Trên bầu trời, một khí tức điên cuồng không thể nói rõ bắt đầu xuyên thấu cảtầng mây.Ác Mộng sắp buông xuống!"Johan... Căn cứ bí mật ở đâu?"Thiếu nữ bất an hỏi.Liễu Bình bỗng phục hồi tinh thần."A, thì ra là thế."Hắn nói nhỏ một câu, quay đầu lại nhìn thoáng qua thiếu nữ, mỉm cười và nói:“Nó ở ngay chỗ này, chỉ cần người nhắm mắt lại, đếm ngược mười giây, ta sẽlàm nó hiện ra trước mặt ngươi.""Mười giây à? Được rồi."Thiếu nữ nói.Nàng nhắm mắt lại, bắt đầu đếm.Cùng lúc đó, Liễu Bình rút Bách Nạp Đao ra, nhanh chóng sáng lập một độngphủ trên vách núi đá.Đúng vậy.Hai ngàn năm sau, nơi này chắc chắn phải có doanh địa.Nếu nơi này không có doanh địa -- Vậy thì hắn làm cho nó có!"Mười,""Chín,""Tám,"“Hai, “Một!"Thiếu nữ mở mắt ra.Chỉ thấy bên ngoài mặt núi vẫn trụi lủi, không có căn cứ bí mật gì cả."Johan, có phải chúng ta nên trở về không --"Thiếu nữ đang nói thì bỗng thấy Liễu Bình vươn tay, bẻ khối đá nhô lên kia mộtcái.Ầm ầm ầm -- Đá núi thổi lui qua một bên, để lộ ra một thông đạo.Nhìn lại bên trong, có thể nhìn thấy những cục đá trong suốt sáng long lanh, cácloại ghế ngồi và đồ ngủ, thậm chí còn có một cái đuôi chó đang không ngừnglay động!"Thật thần kỳ, ngươi đã chuẩn bị bao lâu vậy."ếThiếu nữ nhịn không được mà hỏi."Hai năm thì phải, chủ yếu là đặt mua những thứ này tốn một ít tiền -- yên tâm,là ta làm công ở giáo hội để kiếm tiền mua."Liễu Bình nói.Hắn nhảy lên motor phi hành, mang theo thiếu nữ tiến vào căn cứ bí mật.Ầm ầm ầm ầm -- Vách núi khép lại phía sau hai người.Liễu Bình đậu motor lại, mang theo thiếu nữ tiếp tục đi sâu vào thông đạo, tiệnthể chất phất tay -- “Đặc hiệu sư"và “Lừa gạt"cùng được phát động.Từ giờ trở đi, nơi này chỉ là một hẻm núi bình thường mà hẻo lánh.Thẳng đến lúc này -- Nữ Tử Thần mới thở phào nhẹ nhõm một hơi và nói: “Đãđến giờ, Ác Mộng bắt đầu buông xuống."Sâu trong không trung bên ngoài, bóng dáng thật lớn dữ tợn kia từ từ hiện ra.Rốt cuộc Ác Mộng cũng buông xuống! Trên bầu trời, một rồi lại một ngôi saobắt đầu ngã xuống.- - Lần này không phải biểu hiện hư ảo giả dối, mà là sao trờithật sự.Chúng đại diện cho các thần linh của thế giới! Kế tiếp.Ác Mộng sẽ hủy diệt tất cả mọi thứ của thế giới này, ăn luôn tất cả linh hồn.Nhưng... Tạm thời Jenny không nhìn thấy.Cô bé sẽ sống sót.Hỏa Nha ngơ ngác.Ban đầu nó không biết vì sao Liễu Bình muốn triệu hồi nó ra khỏi sách thẻ.Nhưng rất nhanh, nó đã biết rõ mọi chuyện.Dù sao nó luôn là một con chó thông minh."Gâu... Ô..."Nó canh giữ bên cạnh thiếu nữ, sủa vài tiếng mang ý khẳng định với Liễu Bình.Liễu Bình sờ sờ đầu của nó, ánh mắt lại dùng trên khuôn mặt thiếu nữ Jenny lầnnữa.- - Thế giới đã bắt đầu hủy diệt rồi.Vào thời khắc này, Jenny làm một trong Song Tử Tử Vong cũng bắt đầu thứctỉnh, cả người rơi vào hôn mê sâu."Bảo vệ nàng cho tốt, có tình huống gì thì lập tức cho ta biết."Liễu Bình sờ sờ đầu Hỏa Nha và nói."Gâu!"Hỏa Nha đáp lại.ễ ếLiễu Bình xoay người đi ra ngoài huyết động.Giọng nói của Nữ Tử Thần lại vang lên lần nữa: “Trên thực tế, lúc hủy diệt xảyra, Jenny và Johan bỏ lỡ lẫn nhau.”."Johan ở đâu?"Liễu Bình hỏi."Hắn mới đi ra từ một trung tâm thương mại, đang chạy tới thần miếu của ta.""Có vị trí không?""Có."Liễu Bình đi ra khỏi huyết động, bật người lên cao xông lên không trung, bayvề hướng thành thị.Trên bầu trời, vô số những hắc ảnh như mưa rào lao xuống mặt đất.Toàn thân chúng đen nhánh, ngoại hình như người, thân thể tản ra sương mùchẳng lành.–– Đây là đám thủ hạ của chúa tể Ác Mộng! Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc liêntục vang lên.Cả thế giới bắt đầu run rẩy kịch liệt.Hủy diệt bắt đầu rồi! Trong lòng Liễu Bình căng thẳng, trong nháy mắt đã lướtqua trời cao, bay vào thành thị trước những hắc ảnh đó."Đi thần miếu."Nữ Tử Thần nói.Liễu Bình liên tục chớp động vài lần, lập tức dừng ở bậc thang trước thần miếu."Hắn sẽ lập tức tới -- đây là một thiếu niên cố chấp, người phải nghĩ cách thuyếtphục hắn đi theo ngươi, thần miếu có một mật đạo dẫn ra ngoài thành."Nữ Tử Thần nói."Đã rõ."Liễu Bình nói.Hắn đứng bất động tại chỗ, cẩn thận nhớ lại dáng vẻ của Jenny.- - Phát động“Đặc hiệu sư"! Gần như trong nháy mắt, hắn đã biến thành Jenny.Muốn thuyết phục một nam tính thì có gì càng có sức ảnh hưởng hơn cô gái màhắn thương nhớ ngày đêm? Một người qua đường vội vàng chạy ngang qua bêncạnh nhìn đến ngây người."Nhìn cái gì mà nhìn, đồ háo sắc!"Liễu Bình học giọng điệu thần thái của Jenny, trừng mắt nhìn hắn ta một cái.Lúc này không trung không ngừng có quái vật hình người màu đen đáp xuống,người nọ vội vàng chạy trốn, la lên một tiếng “Quái vật"ồ ấrồi chạy mất."Jenny!"Một giọng nam trẻ tuổi vang lên.Liễu Bình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên vội vàng chạy tới, đứngdưới bậc thang, đang mừng rỡ nhìn hắn."Là hắn?"Liễu Bình hỏi."Đúng vậy."Nữ Tử Thần nói.Lúc này trên đầu thiếu niên hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Tịch Tĩnh chi Tử.""Một trong Song Tử Tử Vong.""Chuyển thể giả sắp thức tỉnh sức mạnh “Tịch Tĩnh, trong vận mệnh ban đầu,hắn sẽ lập tức tử vong ở chỗ này."Ánh mắt Liễu Bình chợt lóe, tiến lên vài bước, bắt lấy tay thiếu niên và nói:“Johan, đi cùng ta.""Đi chỗ nào? Có quái vật xâm lấn, chúng ta phải chiến đấu!"Thiếu niên nói.Một quái vật hình người dùng ở trước thần miếu.Thiếu niên tránh thoát tay của Liễu Bình, giơ tay rút ra một thanh pháp trượng -- Bá!Trường đao của Liễu Bình ra khỏi vỏ, trực tiếp chém quái vật kia thành haimảnh.Thiếu niên Johan ngơ ngẩn."Johan, ta nhận được thần dụ, ngươi phải lập tức đi theo ta."Liễu Bình nói."Nhưng mà ––"."Đừng nhung nhị gì cả, ngươi muốn phản bội Mộng Di, hay là phản bội ta?Hoặc là cả hai luôn?"Liễu Bình nỗ lực làm ra vẻ mặt tức giận.Johan sửng sốt một giây, ủ rũ cụp đuôi mà nói: “Được thôi, nhưng chúng ta phảiđi đâu?""Đi với ta."Liễu Bình túm lấy hắn, chạy thẳng một mạch vào thần miếu, xuyên qua đạiđiện, lướt qua hành lang dài, chạy qua vô số những căn căn phòng, cuối cùngđến một phòng chứa sách."Kệ sách hàng thứ năm, đẩy về phía bên trái."ầNữ Tử Thần nói.Liễu Bình lập tức tiến lên đẩy kệ sách một cái.Ầm ầm ầm –– Một địa đạo xuất hiện trước mặt hai người."Đi!"Liễu Bình nắm tay Johan vọt vào địa đạo, chạy vội về phía trước dọc theo conđường nhỏ.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giây tiếp theo.Trên bầu trời, một khí tức điên cuồng không thể nói rõ bắt đầu xuyên thấu cảtầng mây.Ác Mộng sắp buông xuống!"Johan... Căn cứ bí mật ở đâu?"Thiếu nữ bất an hỏi.Liễu Bình bỗng phục hồi tinh thần."A, thì ra là thế."Hắn nói nhỏ một câu, quay đầu lại nhìn thoáng qua thiếu nữ, mỉm cười và nói:“Nó ở ngay chỗ này, chỉ cần người nhắm mắt lại, đếm ngược mười giây, ta sẽlàm nó hiện ra trước mặt ngươi.""Mười giây à? Được rồi."Thiếu nữ nói.Nàng nhắm mắt lại, bắt đầu đếm.Cùng lúc đó, Liễu Bình rút Bách Nạp Đao ra, nhanh chóng sáng lập một độngphủ trên vách núi đá.Đúng vậy.Hai ngàn năm sau, nơi này chắc chắn phải có doanh địa.Nếu nơi này không có doanh địa -- Vậy thì hắn làm cho nó có!"Mười,""Chín,""Tám,"“Hai, “Một!"Thiếu nữ mở mắt ra.Chỉ thấy bên ngoài mặt núi vẫn trụi lủi, không có căn cứ bí mật gì cả."Johan, có phải chúng ta nên trở về không --"Thiếu nữ đang nói thì bỗng thấy Liễu Bình vươn tay, bẻ khối đá nhô lên kia mộtcái.Ầm ầm ầm -- Đá núi thổi lui qua một bên, để lộ ra một thông đạo.Nhìn lại bên trong, có thể nhìn thấy những cục đá trong suốt sáng long lanh, cácloại ghế ngồi và đồ ngủ, thậm chí còn có một cái đuôi chó đang không ngừnglay động!"Thật thần kỳ, ngươi đã chuẩn bị bao lâu vậy."ếThiếu nữ nhịn không được mà hỏi."Hai năm thì phải, chủ yếu là đặt mua những thứ này tốn một ít tiền -- yên tâm,là ta làm công ở giáo hội để kiếm tiền mua."Liễu Bình nói.Hắn nhảy lên motor phi hành, mang theo thiếu nữ tiến vào căn cứ bí mật.Ầm ầm ầm ầm -- Vách núi khép lại phía sau hai người.Liễu Bình đậu motor lại, mang theo thiếu nữ tiếp tục đi sâu vào thông đạo, tiệnthể chất phất tay -- “Đặc hiệu sư"và “Lừa gạt"cùng được phát động.Từ giờ trở đi, nơi này chỉ là một hẻm núi bình thường mà hẻo lánh.Thẳng đến lúc này -- Nữ Tử Thần mới thở phào nhẹ nhõm một hơi và nói: “Đãđến giờ, Ác Mộng bắt đầu buông xuống."Sâu trong không trung bên ngoài, bóng dáng thật lớn dữ tợn kia từ từ hiện ra.Rốt cuộc Ác Mộng cũng buông xuống! Trên bầu trời, một rồi lại một ngôi saobắt đầu ngã xuống.- - Lần này không phải biểu hiện hư ảo giả dối, mà là sao trờithật sự.Chúng đại diện cho các thần linh của thế giới! Kế tiếp.Ác Mộng sẽ hủy diệt tất cả mọi thứ của thế giới này, ăn luôn tất cả linh hồn.Nhưng... Tạm thời Jenny không nhìn thấy.Cô bé sẽ sống sót.Hỏa Nha ngơ ngác.Ban đầu nó không biết vì sao Liễu Bình muốn triệu hồi nó ra khỏi sách thẻ.Nhưng rất nhanh, nó đã biết rõ mọi chuyện.Dù sao nó luôn là một con chó thông minh."Gâu... Ô..."Nó canh giữ bên cạnh thiếu nữ, sủa vài tiếng mang ý khẳng định với Liễu Bình.Liễu Bình sờ sờ đầu của nó, ánh mắt lại dùng trên khuôn mặt thiếu nữ Jenny lầnnữa.- - Thế giới đã bắt đầu hủy diệt rồi.Vào thời khắc này, Jenny làm một trong Song Tử Tử Vong cũng bắt đầu thứctỉnh, cả người rơi vào hôn mê sâu."Bảo vệ nàng cho tốt, có tình huống gì thì lập tức cho ta biết."Liễu Bình sờ sờ đầu Hỏa Nha và nói."Gâu!"Hỏa Nha đáp lại.ễ ếLiễu Bình xoay người đi ra ngoài huyết động.Giọng nói của Nữ Tử Thần lại vang lên lần nữa: “Trên thực tế, lúc hủy diệt xảyra, Jenny và Johan bỏ lỡ lẫn nhau.”."Johan ở đâu?"Liễu Bình hỏi."Hắn mới đi ra từ một trung tâm thương mại, đang chạy tới thần miếu của ta.""Có vị trí không?""Có."Liễu Bình đi ra khỏi huyết động, bật người lên cao xông lên không trung, bayvề hướng thành thị.Trên bầu trời, vô số những hắc ảnh như mưa rào lao xuống mặt đất.Toàn thân chúng đen nhánh, ngoại hình như người, thân thể tản ra sương mùchẳng lành.–– Đây là đám thủ hạ của chúa tể Ác Mộng! Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc liêntục vang lên.Cả thế giới bắt đầu run rẩy kịch liệt.Hủy diệt bắt đầu rồi! Trong lòng Liễu Bình căng thẳng, trong nháy mắt đã lướtqua trời cao, bay vào thành thị trước những hắc ảnh đó."Đi thần miếu."Nữ Tử Thần nói.Liễu Bình liên tục chớp động vài lần, lập tức dừng ở bậc thang trước thần miếu."Hắn sẽ lập tức tới -- đây là một thiếu niên cố chấp, người phải nghĩ cách thuyếtphục hắn đi theo ngươi, thần miếu có một mật đạo dẫn ra ngoài thành."Nữ Tử Thần nói."Đã rõ."Liễu Bình nói.Hắn đứng bất động tại chỗ, cẩn thận nhớ lại dáng vẻ của Jenny.- - Phát động“Đặc hiệu sư"! Gần như trong nháy mắt, hắn đã biến thành Jenny.Muốn thuyết phục một nam tính thì có gì càng có sức ảnh hưởng hơn cô gái màhắn thương nhớ ngày đêm? Một người qua đường vội vàng chạy ngang qua bêncạnh nhìn đến ngây người."Nhìn cái gì mà nhìn, đồ háo sắc!"Liễu Bình học giọng điệu thần thái của Jenny, trừng mắt nhìn hắn ta một cái.Lúc này không trung không ngừng có quái vật hình người màu đen đáp xuống,người nọ vội vàng chạy trốn, la lên một tiếng “Quái vật"ồ ấrồi chạy mất."Jenny!"Một giọng nam trẻ tuổi vang lên.Liễu Bình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên vội vàng chạy tới, đứngdưới bậc thang, đang mừng rỡ nhìn hắn."Là hắn?"Liễu Bình hỏi."Đúng vậy."Nữ Tử Thần nói.Lúc này trên đầu thiếu niên hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Tịch Tĩnh chi Tử.""Một trong Song Tử Tử Vong.""Chuyển thể giả sắp thức tỉnh sức mạnh “Tịch Tĩnh, trong vận mệnh ban đầu,hắn sẽ lập tức tử vong ở chỗ này."Ánh mắt Liễu Bình chợt lóe, tiến lên vài bước, bắt lấy tay thiếu niên và nói:“Johan, đi cùng ta.""Đi chỗ nào? Có quái vật xâm lấn, chúng ta phải chiến đấu!"Thiếu niên nói.Một quái vật hình người dùng ở trước thần miếu.Thiếu niên tránh thoát tay của Liễu Bình, giơ tay rút ra một thanh pháp trượng -- Bá!Trường đao của Liễu Bình ra khỏi vỏ, trực tiếp chém quái vật kia thành haimảnh.Thiếu niên Johan ngơ ngẩn."Johan, ta nhận được thần dụ, ngươi phải lập tức đi theo ta."Liễu Bình nói."Nhưng mà ––"."Đừng nhung nhị gì cả, ngươi muốn phản bội Mộng Di, hay là phản bội ta?Hoặc là cả hai luôn?"Liễu Bình nỗ lực làm ra vẻ mặt tức giận.Johan sửng sốt một giây, ủ rũ cụp đuôi mà nói: “Được thôi, nhưng chúng ta phảiđi đâu?""Đi với ta."Liễu Bình túm lấy hắn, chạy thẳng một mạch vào thần miếu, xuyên qua đạiđiện, lướt qua hành lang dài, chạy qua vô số những căn căn phòng, cuối cùngđến một phòng chứa sách."Kệ sách hàng thứ năm, đẩy về phía bên trái."ầNữ Tử Thần nói.Liễu Bình lập tức tiến lên đẩy kệ sách một cái.Ầm ầm ầm –– Một địa đạo xuất hiện trước mặt hai người."Đi!"Liễu Bình nắm tay Johan vọt vào địa đạo, chạy vội về phía trước dọc theo conđường nhỏ.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giây tiếp theo.Trên bầu trời, một khí tức điên cuồng không thể nói rõ bắt đầu xuyên thấu cảtầng mây.Ác Mộng sắp buông xuống!"Johan... Căn cứ bí mật ở đâu?"Thiếu nữ bất an hỏi.Liễu Bình bỗng phục hồi tinh thần."A, thì ra là thế."Hắn nói nhỏ một câu, quay đầu lại nhìn thoáng qua thiếu nữ, mỉm cười và nói:“Nó ở ngay chỗ này, chỉ cần người nhắm mắt lại, đếm ngược mười giây, ta sẽlàm nó hiện ra trước mặt ngươi.""Mười giây à? Được rồi."Thiếu nữ nói.Nàng nhắm mắt lại, bắt đầu đếm.Cùng lúc đó, Liễu Bình rút Bách Nạp Đao ra, nhanh chóng sáng lập một độngphủ trên vách núi đá.Đúng vậy.Hai ngàn năm sau, nơi này chắc chắn phải có doanh địa.Nếu nơi này không có doanh địa -- Vậy thì hắn làm cho nó có!"Mười,""Chín,""Tám,"“Hai, “Một!"Thiếu nữ mở mắt ra.Chỉ thấy bên ngoài mặt núi vẫn trụi lủi, không có căn cứ bí mật gì cả."Johan, có phải chúng ta nên trở về không --"Thiếu nữ đang nói thì bỗng thấy Liễu Bình vươn tay, bẻ khối đá nhô lên kia mộtcái.Ầm ầm ầm -- Đá núi thổi lui qua một bên, để lộ ra một thông đạo.Nhìn lại bên trong, có thể nhìn thấy những cục đá trong suốt sáng long lanh, cácloại ghế ngồi và đồ ngủ, thậm chí còn có một cái đuôi chó đang không ngừnglay động!"Thật thần kỳ, ngươi đã chuẩn bị bao lâu vậy."ếThiếu nữ nhịn không được mà hỏi."Hai năm thì phải, chủ yếu là đặt mua những thứ này tốn một ít tiền -- yên tâm,là ta làm công ở giáo hội để kiếm tiền mua."Liễu Bình nói.Hắn nhảy lên motor phi hành, mang theo thiếu nữ tiến vào căn cứ bí mật.Ầm ầm ầm ầm -- Vách núi khép lại phía sau hai người.Liễu Bình đậu motor lại, mang theo thiếu nữ tiếp tục đi sâu vào thông đạo, tiệnthể chất phất tay -- “Đặc hiệu sư"và “Lừa gạt"cùng được phát động.Từ giờ trở đi, nơi này chỉ là một hẻm núi bình thường mà hẻo lánh.Thẳng đến lúc này -- Nữ Tử Thần mới thở phào nhẹ nhõm một hơi và nói: “Đãđến giờ, Ác Mộng bắt đầu buông xuống."Sâu trong không trung bên ngoài, bóng dáng thật lớn dữ tợn kia từ từ hiện ra.Rốt cuộc Ác Mộng cũng buông xuống! Trên bầu trời, một rồi lại một ngôi saobắt đầu ngã xuống.- - Lần này không phải biểu hiện hư ảo giả dối, mà là sao trờithật sự.Chúng đại diện cho các thần linh của thế giới! Kế tiếp.Ác Mộng sẽ hủy diệt tất cả mọi thứ của thế giới này, ăn luôn tất cả linh hồn.Nhưng... Tạm thời Jenny không nhìn thấy.Cô bé sẽ sống sót.Hỏa Nha ngơ ngác.Ban đầu nó không biết vì sao Liễu Bình muốn triệu hồi nó ra khỏi sách thẻ.Nhưng rất nhanh, nó đã biết rõ mọi chuyện.Dù sao nó luôn là một con chó thông minh."Gâu... Ô..."Nó canh giữ bên cạnh thiếu nữ, sủa vài tiếng mang ý khẳng định với Liễu Bình.Liễu Bình sờ sờ đầu của nó, ánh mắt lại dùng trên khuôn mặt thiếu nữ Jenny lầnnữa.- - Thế giới đã bắt đầu hủy diệt rồi.Vào thời khắc này, Jenny làm một trong Song Tử Tử Vong cũng bắt đầu thứctỉnh, cả người rơi vào hôn mê sâu."Bảo vệ nàng cho tốt, có tình huống gì thì lập tức cho ta biết."Liễu Bình sờ sờ đầu Hỏa Nha và nói."Gâu!"Hỏa Nha đáp lại.ễ ếLiễu Bình xoay người đi ra ngoài huyết động.Giọng nói của Nữ Tử Thần lại vang lên lần nữa: “Trên thực tế, lúc hủy diệt xảyra, Jenny và Johan bỏ lỡ lẫn nhau.”."Johan ở đâu?"Liễu Bình hỏi."Hắn mới đi ra từ một trung tâm thương mại, đang chạy tới thần miếu của ta.""Có vị trí không?""Có."Liễu Bình đi ra khỏi huyết động, bật người lên cao xông lên không trung, bayvề hướng thành thị.Trên bầu trời, vô số những hắc ảnh như mưa rào lao xuống mặt đất.Toàn thân chúng đen nhánh, ngoại hình như người, thân thể tản ra sương mùchẳng lành.–– Đây là đám thủ hạ của chúa tể Ác Mộng! Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc liêntục vang lên.Cả thế giới bắt đầu run rẩy kịch liệt.Hủy diệt bắt đầu rồi! Trong lòng Liễu Bình căng thẳng, trong nháy mắt đã lướtqua trời cao, bay vào thành thị trước những hắc ảnh đó."Đi thần miếu."Nữ Tử Thần nói.Liễu Bình liên tục chớp động vài lần, lập tức dừng ở bậc thang trước thần miếu."Hắn sẽ lập tức tới -- đây là một thiếu niên cố chấp, người phải nghĩ cách thuyếtphục hắn đi theo ngươi, thần miếu có một mật đạo dẫn ra ngoài thành."Nữ Tử Thần nói."Đã rõ."Liễu Bình nói.Hắn đứng bất động tại chỗ, cẩn thận nhớ lại dáng vẻ của Jenny.- - Phát động“Đặc hiệu sư"! Gần như trong nháy mắt, hắn đã biến thành Jenny.Muốn thuyết phục một nam tính thì có gì càng có sức ảnh hưởng hơn cô gái màhắn thương nhớ ngày đêm? Một người qua đường vội vàng chạy ngang qua bêncạnh nhìn đến ngây người."Nhìn cái gì mà nhìn, đồ háo sắc!"Liễu Bình học giọng điệu thần thái của Jenny, trừng mắt nhìn hắn ta một cái.Lúc này không trung không ngừng có quái vật hình người màu đen đáp xuống,người nọ vội vàng chạy trốn, la lên một tiếng “Quái vật"ồ ấrồi chạy mất."Jenny!"Một giọng nam trẻ tuổi vang lên.Liễu Bình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên vội vàng chạy tới, đứngdưới bậc thang, đang mừng rỡ nhìn hắn."Là hắn?"Liễu Bình hỏi."Đúng vậy."Nữ Tử Thần nói.Lúc này trên đầu thiếu niên hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Tịch Tĩnh chi Tử.""Một trong Song Tử Tử Vong.""Chuyển thể giả sắp thức tỉnh sức mạnh “Tịch Tĩnh, trong vận mệnh ban đầu,hắn sẽ lập tức tử vong ở chỗ này."Ánh mắt Liễu Bình chợt lóe, tiến lên vài bước, bắt lấy tay thiếu niên và nói:“Johan, đi cùng ta.""Đi chỗ nào? Có quái vật xâm lấn, chúng ta phải chiến đấu!"Thiếu niên nói.Một quái vật hình người dùng ở trước thần miếu.Thiếu niên tránh thoát tay của Liễu Bình, giơ tay rút ra một thanh pháp trượng -- Bá!Trường đao của Liễu Bình ra khỏi vỏ, trực tiếp chém quái vật kia thành haimảnh.Thiếu niên Johan ngơ ngẩn."Johan, ta nhận được thần dụ, ngươi phải lập tức đi theo ta."Liễu Bình nói."Nhưng mà ––"."Đừng nhung nhị gì cả, ngươi muốn phản bội Mộng Di, hay là phản bội ta?Hoặc là cả hai luôn?"Liễu Bình nỗ lực làm ra vẻ mặt tức giận.Johan sửng sốt một giây, ủ rũ cụp đuôi mà nói: “Được thôi, nhưng chúng ta phảiđi đâu?""Đi với ta."Liễu Bình túm lấy hắn, chạy thẳng một mạch vào thần miếu, xuyên qua đạiđiện, lướt qua hành lang dài, chạy qua vô số những căn căn phòng, cuối cùngđến một phòng chứa sách."Kệ sách hàng thứ năm, đẩy về phía bên trái."ầNữ Tử Thần nói.Liễu Bình lập tức tiến lên đẩy kệ sách một cái.Ầm ầm ầm –– Một địa đạo xuất hiện trước mặt hai người."Đi!"Liễu Bình nắm tay Johan vọt vào địa đạo, chạy vội về phía trước dọc theo conđường nhỏ.

Chương 1044: Một trong Song Tử Tử Vong