"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1065: Nó muốn giết chết kẻ khiêu khích này!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình cúi đầu nhìn ly rượu trong tay, chỉ cảm thấy nó càng ngày càng trầmtrọng.Không biết vì sao, hắn nhớ tới từng cảnh tượng trong Vở Kịch Hắc Ám, đặcbiệt là -- Tình cảnh rợn người khi hắn nói trắng ra bí mật của cả Vở Kịch HắcÁm thì tất cả người tu hành đều khựng lại.Con mẹ nó.Liễu Bình hít sâu một hơi, đặt ly rượu lên quầy bar rồi vỗ tay nói: “Được rồi,chúng ta không nói đến bí mật, bàn về những chuyện chúng ta cần làm đi.""Cái gì?"Pháo gia hỏi.Giây tiếp theo, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình:“Thần linh Tam Thánh Trụ là Địa, Thủy, Phong đã vào chỗ.""Xin hãy tìm kiếm yêu tinh cường đại để gánh vác căn nguyên sức mạnh Hỏachi Thánh Trụ."“Khi người được yêu tinh ủng hộ, ngươi sẽ gom đủ Tứ Thánh Trụ, lập tức bắtđầu chuyển hóa hướng tới Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại."Giọng nói của thương để lặng lẽ vang lên: “Tứ Thánh Trụ đã có ba, chỉ còn lạiHỏa chi Thánh Trụ, hiện tại chúng ta có hai lựa chọn, một là trở lại trận chungkết trốn tìm, trói đi một yêu tinh đang quan chiến; lựa chọn còn lại là...""Là cái gì?"Liễu Bình hỏi."Đi tìm quán quân cuộc thi trốn tìm đầu tiên–– Vô số năm qua, chưa có ngườinào tìm được nó."Thượng để nói với giọng điệu thâm trầm."Tìm nó thì tìm nó, người cần gì bày ra dáng vẻ áp lực như vậy."Đại Địa chi Mẫu nói."Bởi vì nó sớm đã thoát ly tất cả yêu tinh-- Chỗ ẩn núp của nó quá nguy hiểm,cho dù là chúng ta cũng phải mạo hiểm tính mạng mới có khả năng tới gần nơiđó."Thượng để nói."Ngươi chết thì cũng đã chết rồi, còn nguy hiểm tính mạng gì nữa?"Nữ Tử Thần chế nhạo."Liễu Bình xong đời thì chúng ta cũng xong đời, không phải sao?"ểThượng để nói."Ta sẽ toàn lực bảo đảm an nguy của mình–– đi thôi, chúng ta đi làm việc."Liễu Bình buông ly rượu và nói.Ánh hào quang chợt lóe.Mấy người biến mất khỏi quầy bar.Bartender vừa nghe điện thoại xong, quay lại từ phía sau quầy bar thì trước mặtđã không còn ai.Chỉ có một đồng vàng không ngừng chuyển động bên cạnh mấy cái ly rượu đãtrống rõng Tinh vân.Trong tinh vân vô tận có một một tinh cầu tử vong đang nổi lơ lửng.Một con bọ cánh cứng chậm rãi bò mặt ngoài tinh cầu.Thân thể khổng lồ có thể so sánh với tinh cầu này trông nhìn có vẻ vô cùng dữtợn, cho dù chỉ nhìn một cái cũng làm lòng người ta sinh ra cảm xúc tuyệt vọng."Đây là thứ gì vậy."Liễu Bình hỏi."Một sinh mệnh thuật pháp, vượt qua tưởng tượng của chúng ta, nó đang bảo vệnơi bị phong cấm trên tinh cầu này."Thượng để nói.Liễu Bình hỏi: “Nơi đó phong cấm cái gì?"Thượng để nói: “Ta có thể rơi vào phiền phức vì chuyện này, cho nên ta chechắn năng lực “Toàn tri"của mình, nhưng hiện tại...""Hiện tại không thể không đi, bởi vì quán quân trốn tìm kia trốn ở chỗ này?"Liễu Bình hỏi."Không sai."Thượng để bất đắc dĩ thở dài."Sao nó lại trốn ở một nơi như vậy.""Vì đoạt giải quán quân? Có lẽ là vậy, nhưng ai dám nói mình hiểu yêu tinh suynghĩ thể nào."“Ai, yêu tinh, ai..."Liễu Bình cũng nhịn không được thở dài.Hiện tại Tứ Thánh Trụ chỉ còn thiếu yêu tinh, dù thế nào cũng phải tìm ra quánquân trốn tìm này.Trong vũ trụ hắc ám.ố ố ầ ểSố lượng hài cốt vô tận đang quay chung quanh tinh cầu tử vong kia, di chuyểnvới tốc độ cực kỳ thong thả.Những thứ đó đều là quái vật bị bọ cánh cứng giết chết.- - Bất cứ tồn tại nào tớigần tinh cầu tử vong này cũng bị bọ cánh cứng thuật pháp trực tiếp xử lý.Không biết nó đã bảo hộ nơi này bao nhiêu năm.Hư không khẽ động.Liễu Bình lặng lẽ xuất hiện, ngồi xổm trên một xương ngón tay to như ngọn núinhỏ, nhìn lại sinh mệnh thuật pháp kia."Muốn đánh một trận không..."Hắn do dự lẩm bẩm.Con bọ cánh cứng hình thành từ thuật pháp kia lập tức cảm ứng được sự tồn tạicủa Liễu Bình.Thân thể nó vô cùng khổng lồ, bao trùm toàn bộ tinh cầu, nhưng lại lấy độ linhhoạt vượt qua sức tưởng tượng nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, quaymặt bày ra ra tư thế thăm dò và cảnh giới về hướng Liễu Bình.- - Nhưng LiễuBình lập tức thu liễm khí tức, lại dùng sức mạnh đặc hiệu sư, khí tức của hắnlập tức biến mất.Con côn trùng vẫn duy trì động tác không thay đổi, một lúc lâu sau mới thả lỏnglại, lười biếng nằm dài trên tinh cầu, vẫn không nhúc nhích.Trong hư không.Một cuộc đối thoại được triển khai."Lúc ta mạnh nhất, ta có thể dẫn dụ con bọ cánh cứng thuật pháp này đi, sau đókhông mất một sợi tóc mà trở về, nhưng hiện tại... Ta đã mất đi quá nhiều sứcmạnh."Nữ Tử Thần tiếc nuối mà nói."Ta cũng không thể động thủ, chiêu “Vạn Thần Cấm Tiệt sẽ hút hết sức mạnhcủa ta."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói."Thượng đế đã chết."Thượng để lên tiếng."Hừ, rác rưởi."Pháo gia nói."Ngươi có cách nào không? Pháo gia."Nữ Tử Thần cảm thấy hứng thú mà hỏi."Từ từ, để ta khởi động cơ giáp."Pháo gia nói, sau đó giọng nói biến mất.ế ẫTrong hư không chỉ còn lại tiếng nói nhỏ khe khẽ của Đại Địa chi Mẫu vàthượng đế."Lão nhân chết tiệt, ta chỉ còn sức mạnh của hai con mắt, ngươi thì sao? Sau khingười tử vong thì còn lại bao nhiêu sức mạnh?"Đại Địa chi Mẫu hỏi."Ta đã chết, còn sức mạnh cái gì nữa chứ? Sức mạnh thừa đều ở trong bộ bài,nó phải mang chúng ta tới tuyến chủ thời không-- Còn về căn nguyên sức mạnhthần thánh, ta đã đưa cho Liễu Bình xem như thù lao."Thượng để nói.Đại Địa chi Mẫu thở dài một tiếng và nói: “Chừng nào người mới có thể sốnglại?""Lúc nên sống lại."Thượng đế nói nhỏ một câu.Đại Địa chi Mẫu rơi vào trầm mặc.Giọng nói của Pháo gia bỗng vang lên: “Liễu Bình, cho ta mượn ba ngàn tấnhoàng kim, ta thiếu chút tiền để khởi động cơ giáp."Lông mày Liễu Bình giật giật."A –– Thôi dùng tiết kiệm cơ giáp này của ngươi chút đi, giao con côn trùngnày cho ta đối phó là được."Hắn nói."Ngươi đối phó? Hiện tại ngươi còn không phải Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại,đối phó loại sinh mệnh thuật pháp khổng lồ này chính chuyện rất nguy hiểm."Pháo gia nói."Không sao."Liễu Bình nói xong thì nâng tay lên nhấn một cái vào hư không.Chỉ một thoáng, một hắc ảnh lặng lẽ xuất hiện, xẹt qua tinh cầu tử vong với tốcđộ không gì sánh kịp.Là ảo ảnh của Mộng Yểm La Vương! Nó kéo theo mấy ngàn cánh tay dài màuđen, thoáng qua trước mắt bọ cánh cứng thuật pháp rồi biến mất trong vũ trụhắc ám.Ong -- Bọ cánh cứng thuật pháp hóa thành một tàn ảnh, theo sát phía sau.Nó muốn giết chết kẻ khiêu khích này! Nhân cơ hội này -- Thân thể Liễu Bìnhchợt lóe đã xuyên qua trời cao, dừng lại trên tinh cầu tử vong kia."Nhảy."Đại Địa chi Mẫu quát.Liễu Bình nhẹ nhàng nhảy dựng lên.ắ ẩ ầ ấ ốHắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên trời cao có một tàn ảnh khủng bố đangnhanh chóng bay về.Cũng may Đại Địa chi Mẫu đã phát động sức mạnh.Tất cả mọi thứ chung quanh hóa thành đường cong mơ hồ, hăng hái đi xa khỏitrước mắt Liễu Bình

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình cúi đầu nhìn ly rượu trong tay, chỉ cảm thấy nó càng ngày càng trầmtrọng.Không biết vì sao, hắn nhớ tới từng cảnh tượng trong Vở Kịch Hắc Ám, đặcbiệt là -- Tình cảnh rợn người khi hắn nói trắng ra bí mật của cả Vở Kịch HắcÁm thì tất cả người tu hành đều khựng lại.Con mẹ nó.Liễu Bình hít sâu một hơi, đặt ly rượu lên quầy bar rồi vỗ tay nói: “Được rồi,chúng ta không nói đến bí mật, bàn về những chuyện chúng ta cần làm đi.""Cái gì?"Pháo gia hỏi.Giây tiếp theo, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình:“Thần linh Tam Thánh Trụ là Địa, Thủy, Phong đã vào chỗ.""Xin hãy tìm kiếm yêu tinh cường đại để gánh vác căn nguyên sức mạnh Hỏachi Thánh Trụ."“Khi người được yêu tinh ủng hộ, ngươi sẽ gom đủ Tứ Thánh Trụ, lập tức bắtđầu chuyển hóa hướng tới Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại."Giọng nói của thương để lặng lẽ vang lên: “Tứ Thánh Trụ đã có ba, chỉ còn lạiHỏa chi Thánh Trụ, hiện tại chúng ta có hai lựa chọn, một là trở lại trận chungkết trốn tìm, trói đi một yêu tinh đang quan chiến; lựa chọn còn lại là...""Là cái gì?"Liễu Bình hỏi."Đi tìm quán quân cuộc thi trốn tìm đầu tiên–– Vô số năm qua, chưa có ngườinào tìm được nó."Thượng để nói với giọng điệu thâm trầm."Tìm nó thì tìm nó, người cần gì bày ra dáng vẻ áp lực như vậy."Đại Địa chi Mẫu nói."Bởi vì nó sớm đã thoát ly tất cả yêu tinh-- Chỗ ẩn núp của nó quá nguy hiểm,cho dù là chúng ta cũng phải mạo hiểm tính mạng mới có khả năng tới gần nơiđó."Thượng để nói."Ngươi chết thì cũng đã chết rồi, còn nguy hiểm tính mạng gì nữa?"Nữ Tử Thần chế nhạo."Liễu Bình xong đời thì chúng ta cũng xong đời, không phải sao?"ểThượng để nói."Ta sẽ toàn lực bảo đảm an nguy của mình–– đi thôi, chúng ta đi làm việc."Liễu Bình buông ly rượu và nói.Ánh hào quang chợt lóe.Mấy người biến mất khỏi quầy bar.Bartender vừa nghe điện thoại xong, quay lại từ phía sau quầy bar thì trước mặtđã không còn ai.Chỉ có một đồng vàng không ngừng chuyển động bên cạnh mấy cái ly rượu đãtrống rõng Tinh vân.Trong tinh vân vô tận có một một tinh cầu tử vong đang nổi lơ lửng.Một con bọ cánh cứng chậm rãi bò mặt ngoài tinh cầu.Thân thể khổng lồ có thể so sánh với tinh cầu này trông nhìn có vẻ vô cùng dữtợn, cho dù chỉ nhìn một cái cũng làm lòng người ta sinh ra cảm xúc tuyệt vọng."Đây là thứ gì vậy."Liễu Bình hỏi."Một sinh mệnh thuật pháp, vượt qua tưởng tượng của chúng ta, nó đang bảo vệnơi bị phong cấm trên tinh cầu này."Thượng để nói.Liễu Bình hỏi: “Nơi đó phong cấm cái gì?"Thượng để nói: “Ta có thể rơi vào phiền phức vì chuyện này, cho nên ta chechắn năng lực “Toàn tri"của mình, nhưng hiện tại...""Hiện tại không thể không đi, bởi vì quán quân trốn tìm kia trốn ở chỗ này?"Liễu Bình hỏi."Không sai."Thượng để bất đắc dĩ thở dài."Sao nó lại trốn ở một nơi như vậy.""Vì đoạt giải quán quân? Có lẽ là vậy, nhưng ai dám nói mình hiểu yêu tinh suynghĩ thể nào."“Ai, yêu tinh, ai..."Liễu Bình cũng nhịn không được thở dài.Hiện tại Tứ Thánh Trụ chỉ còn thiếu yêu tinh, dù thế nào cũng phải tìm ra quánquân trốn tìm này.Trong vũ trụ hắc ám.ố ố ầ ểSố lượng hài cốt vô tận đang quay chung quanh tinh cầu tử vong kia, di chuyểnvới tốc độ cực kỳ thong thả.Những thứ đó đều là quái vật bị bọ cánh cứng giết chết.- - Bất cứ tồn tại nào tớigần tinh cầu tử vong này cũng bị bọ cánh cứng thuật pháp trực tiếp xử lý.Không biết nó đã bảo hộ nơi này bao nhiêu năm.Hư không khẽ động.Liễu Bình lặng lẽ xuất hiện, ngồi xổm trên một xương ngón tay to như ngọn núinhỏ, nhìn lại sinh mệnh thuật pháp kia."Muốn đánh một trận không..."Hắn do dự lẩm bẩm.Con bọ cánh cứng hình thành từ thuật pháp kia lập tức cảm ứng được sự tồn tạicủa Liễu Bình.Thân thể nó vô cùng khổng lồ, bao trùm toàn bộ tinh cầu, nhưng lại lấy độ linhhoạt vượt qua sức tưởng tượng nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, quaymặt bày ra ra tư thế thăm dò và cảnh giới về hướng Liễu Bình.- - Nhưng LiễuBình lập tức thu liễm khí tức, lại dùng sức mạnh đặc hiệu sư, khí tức của hắnlập tức biến mất.Con côn trùng vẫn duy trì động tác không thay đổi, một lúc lâu sau mới thả lỏnglại, lười biếng nằm dài trên tinh cầu, vẫn không nhúc nhích.Trong hư không.Một cuộc đối thoại được triển khai."Lúc ta mạnh nhất, ta có thể dẫn dụ con bọ cánh cứng thuật pháp này đi, sau đókhông mất một sợi tóc mà trở về, nhưng hiện tại... Ta đã mất đi quá nhiều sứcmạnh."Nữ Tử Thần tiếc nuối mà nói."Ta cũng không thể động thủ, chiêu “Vạn Thần Cấm Tiệt sẽ hút hết sức mạnhcủa ta."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói."Thượng đế đã chết."Thượng để lên tiếng."Hừ, rác rưởi."Pháo gia nói."Ngươi có cách nào không? Pháo gia."Nữ Tử Thần cảm thấy hứng thú mà hỏi."Từ từ, để ta khởi động cơ giáp."Pháo gia nói, sau đó giọng nói biến mất.ế ẫTrong hư không chỉ còn lại tiếng nói nhỏ khe khẽ của Đại Địa chi Mẫu vàthượng đế."Lão nhân chết tiệt, ta chỉ còn sức mạnh của hai con mắt, ngươi thì sao? Sau khingười tử vong thì còn lại bao nhiêu sức mạnh?"Đại Địa chi Mẫu hỏi."Ta đã chết, còn sức mạnh cái gì nữa chứ? Sức mạnh thừa đều ở trong bộ bài,nó phải mang chúng ta tới tuyến chủ thời không-- Còn về căn nguyên sức mạnhthần thánh, ta đã đưa cho Liễu Bình xem như thù lao."Thượng để nói.Đại Địa chi Mẫu thở dài một tiếng và nói: “Chừng nào người mới có thể sốnglại?""Lúc nên sống lại."Thượng đế nói nhỏ một câu.Đại Địa chi Mẫu rơi vào trầm mặc.Giọng nói của Pháo gia bỗng vang lên: “Liễu Bình, cho ta mượn ba ngàn tấnhoàng kim, ta thiếu chút tiền để khởi động cơ giáp."Lông mày Liễu Bình giật giật."A –– Thôi dùng tiết kiệm cơ giáp này của ngươi chút đi, giao con côn trùngnày cho ta đối phó là được."Hắn nói."Ngươi đối phó? Hiện tại ngươi còn không phải Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại,đối phó loại sinh mệnh thuật pháp khổng lồ này chính chuyện rất nguy hiểm."Pháo gia nói."Không sao."Liễu Bình nói xong thì nâng tay lên nhấn một cái vào hư không.Chỉ một thoáng, một hắc ảnh lặng lẽ xuất hiện, xẹt qua tinh cầu tử vong với tốcđộ không gì sánh kịp.Là ảo ảnh của Mộng Yểm La Vương! Nó kéo theo mấy ngàn cánh tay dài màuđen, thoáng qua trước mắt bọ cánh cứng thuật pháp rồi biến mất trong vũ trụhắc ám.Ong -- Bọ cánh cứng thuật pháp hóa thành một tàn ảnh, theo sát phía sau.Nó muốn giết chết kẻ khiêu khích này! Nhân cơ hội này -- Thân thể Liễu Bìnhchợt lóe đã xuyên qua trời cao, dừng lại trên tinh cầu tử vong kia."Nhảy."Đại Địa chi Mẫu quát.Liễu Bình nhẹ nhàng nhảy dựng lên.ắ ẩ ầ ấ ốHắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên trời cao có một tàn ảnh khủng bố đangnhanh chóng bay về.Cũng may Đại Địa chi Mẫu đã phát động sức mạnh.Tất cả mọi thứ chung quanh hóa thành đường cong mơ hồ, hăng hái đi xa khỏitrước mắt Liễu Bình

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình cúi đầu nhìn ly rượu trong tay, chỉ cảm thấy nó càng ngày càng trầmtrọng.Không biết vì sao, hắn nhớ tới từng cảnh tượng trong Vở Kịch Hắc Ám, đặcbiệt là -- Tình cảnh rợn người khi hắn nói trắng ra bí mật của cả Vở Kịch HắcÁm thì tất cả người tu hành đều khựng lại.Con mẹ nó.Liễu Bình hít sâu một hơi, đặt ly rượu lên quầy bar rồi vỗ tay nói: “Được rồi,chúng ta không nói đến bí mật, bàn về những chuyện chúng ta cần làm đi.""Cái gì?"Pháo gia hỏi.Giây tiếp theo, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình:“Thần linh Tam Thánh Trụ là Địa, Thủy, Phong đã vào chỗ.""Xin hãy tìm kiếm yêu tinh cường đại để gánh vác căn nguyên sức mạnh Hỏachi Thánh Trụ."“Khi người được yêu tinh ủng hộ, ngươi sẽ gom đủ Tứ Thánh Trụ, lập tức bắtđầu chuyển hóa hướng tới Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại."Giọng nói của thương để lặng lẽ vang lên: “Tứ Thánh Trụ đã có ba, chỉ còn lạiHỏa chi Thánh Trụ, hiện tại chúng ta có hai lựa chọn, một là trở lại trận chungkết trốn tìm, trói đi một yêu tinh đang quan chiến; lựa chọn còn lại là...""Là cái gì?"Liễu Bình hỏi."Đi tìm quán quân cuộc thi trốn tìm đầu tiên–– Vô số năm qua, chưa có ngườinào tìm được nó."Thượng để nói với giọng điệu thâm trầm."Tìm nó thì tìm nó, người cần gì bày ra dáng vẻ áp lực như vậy."Đại Địa chi Mẫu nói."Bởi vì nó sớm đã thoát ly tất cả yêu tinh-- Chỗ ẩn núp của nó quá nguy hiểm,cho dù là chúng ta cũng phải mạo hiểm tính mạng mới có khả năng tới gần nơiđó."Thượng để nói."Ngươi chết thì cũng đã chết rồi, còn nguy hiểm tính mạng gì nữa?"Nữ Tử Thần chế nhạo."Liễu Bình xong đời thì chúng ta cũng xong đời, không phải sao?"ểThượng để nói."Ta sẽ toàn lực bảo đảm an nguy của mình–– đi thôi, chúng ta đi làm việc."Liễu Bình buông ly rượu và nói.Ánh hào quang chợt lóe.Mấy người biến mất khỏi quầy bar.Bartender vừa nghe điện thoại xong, quay lại từ phía sau quầy bar thì trước mặtđã không còn ai.Chỉ có một đồng vàng không ngừng chuyển động bên cạnh mấy cái ly rượu đãtrống rõng Tinh vân.Trong tinh vân vô tận có một một tinh cầu tử vong đang nổi lơ lửng.Một con bọ cánh cứng chậm rãi bò mặt ngoài tinh cầu.Thân thể khổng lồ có thể so sánh với tinh cầu này trông nhìn có vẻ vô cùng dữtợn, cho dù chỉ nhìn một cái cũng làm lòng người ta sinh ra cảm xúc tuyệt vọng."Đây là thứ gì vậy."Liễu Bình hỏi."Một sinh mệnh thuật pháp, vượt qua tưởng tượng của chúng ta, nó đang bảo vệnơi bị phong cấm trên tinh cầu này."Thượng để nói.Liễu Bình hỏi: “Nơi đó phong cấm cái gì?"Thượng để nói: “Ta có thể rơi vào phiền phức vì chuyện này, cho nên ta chechắn năng lực “Toàn tri"của mình, nhưng hiện tại...""Hiện tại không thể không đi, bởi vì quán quân trốn tìm kia trốn ở chỗ này?"Liễu Bình hỏi."Không sai."Thượng để bất đắc dĩ thở dài."Sao nó lại trốn ở một nơi như vậy.""Vì đoạt giải quán quân? Có lẽ là vậy, nhưng ai dám nói mình hiểu yêu tinh suynghĩ thể nào."“Ai, yêu tinh, ai..."Liễu Bình cũng nhịn không được thở dài.Hiện tại Tứ Thánh Trụ chỉ còn thiếu yêu tinh, dù thế nào cũng phải tìm ra quánquân trốn tìm này.Trong vũ trụ hắc ám.ố ố ầ ểSố lượng hài cốt vô tận đang quay chung quanh tinh cầu tử vong kia, di chuyểnvới tốc độ cực kỳ thong thả.Những thứ đó đều là quái vật bị bọ cánh cứng giết chết.- - Bất cứ tồn tại nào tớigần tinh cầu tử vong này cũng bị bọ cánh cứng thuật pháp trực tiếp xử lý.Không biết nó đã bảo hộ nơi này bao nhiêu năm.Hư không khẽ động.Liễu Bình lặng lẽ xuất hiện, ngồi xổm trên một xương ngón tay to như ngọn núinhỏ, nhìn lại sinh mệnh thuật pháp kia."Muốn đánh một trận không..."Hắn do dự lẩm bẩm.Con bọ cánh cứng hình thành từ thuật pháp kia lập tức cảm ứng được sự tồn tạicủa Liễu Bình.Thân thể nó vô cùng khổng lồ, bao trùm toàn bộ tinh cầu, nhưng lại lấy độ linhhoạt vượt qua sức tưởng tượng nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, quaymặt bày ra ra tư thế thăm dò và cảnh giới về hướng Liễu Bình.- - Nhưng LiễuBình lập tức thu liễm khí tức, lại dùng sức mạnh đặc hiệu sư, khí tức của hắnlập tức biến mất.Con côn trùng vẫn duy trì động tác không thay đổi, một lúc lâu sau mới thả lỏnglại, lười biếng nằm dài trên tinh cầu, vẫn không nhúc nhích.Trong hư không.Một cuộc đối thoại được triển khai."Lúc ta mạnh nhất, ta có thể dẫn dụ con bọ cánh cứng thuật pháp này đi, sau đókhông mất một sợi tóc mà trở về, nhưng hiện tại... Ta đã mất đi quá nhiều sứcmạnh."Nữ Tử Thần tiếc nuối mà nói."Ta cũng không thể động thủ, chiêu “Vạn Thần Cấm Tiệt sẽ hút hết sức mạnhcủa ta."Đại Địa chi Mẫu Gaia nói."Thượng đế đã chết."Thượng để lên tiếng."Hừ, rác rưởi."Pháo gia nói."Ngươi có cách nào không? Pháo gia."Nữ Tử Thần cảm thấy hứng thú mà hỏi."Từ từ, để ta khởi động cơ giáp."Pháo gia nói, sau đó giọng nói biến mất.ế ẫTrong hư không chỉ còn lại tiếng nói nhỏ khe khẽ của Đại Địa chi Mẫu vàthượng đế."Lão nhân chết tiệt, ta chỉ còn sức mạnh của hai con mắt, ngươi thì sao? Sau khingười tử vong thì còn lại bao nhiêu sức mạnh?"Đại Địa chi Mẫu hỏi."Ta đã chết, còn sức mạnh cái gì nữa chứ? Sức mạnh thừa đều ở trong bộ bài,nó phải mang chúng ta tới tuyến chủ thời không-- Còn về căn nguyên sức mạnhthần thánh, ta đã đưa cho Liễu Bình xem như thù lao."Thượng để nói.Đại Địa chi Mẫu thở dài một tiếng và nói: “Chừng nào người mới có thể sốnglại?""Lúc nên sống lại."Thượng đế nói nhỏ một câu.Đại Địa chi Mẫu rơi vào trầm mặc.Giọng nói của Pháo gia bỗng vang lên: “Liễu Bình, cho ta mượn ba ngàn tấnhoàng kim, ta thiếu chút tiền để khởi động cơ giáp."Lông mày Liễu Bình giật giật."A –– Thôi dùng tiết kiệm cơ giáp này của ngươi chút đi, giao con côn trùngnày cho ta đối phó là được."Hắn nói."Ngươi đối phó? Hiện tại ngươi còn không phải Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại,đối phó loại sinh mệnh thuật pháp khổng lồ này chính chuyện rất nguy hiểm."Pháo gia nói."Không sao."Liễu Bình nói xong thì nâng tay lên nhấn một cái vào hư không.Chỉ một thoáng, một hắc ảnh lặng lẽ xuất hiện, xẹt qua tinh cầu tử vong với tốcđộ không gì sánh kịp.Là ảo ảnh của Mộng Yểm La Vương! Nó kéo theo mấy ngàn cánh tay dài màuđen, thoáng qua trước mắt bọ cánh cứng thuật pháp rồi biến mất trong vũ trụhắc ám.Ong -- Bọ cánh cứng thuật pháp hóa thành một tàn ảnh, theo sát phía sau.Nó muốn giết chết kẻ khiêu khích này! Nhân cơ hội này -- Thân thể Liễu Bìnhchợt lóe đã xuyên qua trời cao, dừng lại trên tinh cầu tử vong kia."Nhảy."Đại Địa chi Mẫu quát.Liễu Bình nhẹ nhàng nhảy dựng lên.ắ ẩ ầ ấ ốHắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên trời cao có một tàn ảnh khủng bố đangnhanh chóng bay về.Cũng may Đại Địa chi Mẫu đã phát động sức mạnh.Tất cả mọi thứ chung quanh hóa thành đường cong mơ hồ, hăng hái đi xa khỏitrước mắt Liễu Bình

Chương 1065: Nó muốn giết chết kẻ khiêu khích này!