"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1082: Người ghi bàn mấu chốt chính là ta!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… -- Ping! Trong núi rừng, một tiếng súng nặng nề vang lên.Gấu đen phát ra tiếng gào phẫn nộ, tạm thời từ bỏ những quân nhân đó mà nhìnvề hướng Vân Hi.Vân Hi thất thần nói: “Nó không bị thương..."Nàng cuống quít lái ô tô lui về phía sau."Ta dẫn nó đi, các ngươi chạy mau!"Nàng hô lớn.Những người đó ngơ ngẩn.Một quân nhân cầm đầu cười khổ và nói: “Vô dụng thôi, cô gái."Đúng vậy.tô căn bản không chạy nhanh được trong khoảng cách ngắn như vậy, cả gấu đenbình thường cũng không cắt đuôi nổi thì huống chi là con đã biến dị trước mắt.Không chỉ ô tô chạy không thoát, tất cả mọi người cũng không trốn nổi.Vân Hi cũng nhìn ra không đúng.Lúc này gấu đen đã chạy như điên về hướng nàng.Vân Hi duỗi tay sờ đầu chó vàng một cái, nói nhỏ một câu: “Chạy mau."Nàng tung một chân đá văng cửa xe, tiếp tục bắn một súng về hướng gấu đen,sau đó xoay người bỏ chạy.Gấu đen tuy không bị thương, nhưng bị súng ngắm bắn vào người ít nhiều gìcũng có chút đau đầu, lúc này nó càng thêm phẫn nộ.Nó tạm từ bỏ tất cả mục tiêu khác mà đuổi theo Vân Hi.Bên kia, cô bé nằm trong ngực mẹ gấp gáp nói: “Chị kia sắp chết, mau cứu chịấy đi!"Các quân nhân chung quanh cười khổ lắc đầu.Ai cũng không thoát được.Chạy không thoát! Gấu đen xẹt qua bên cạnh xe việt dã, thân thể khổng lồ vàtốc độ vô cùng nhanh nhẹn làm cho cả tiếng xe cũng theo đó mà lay động mộtchút.Nó đang giảm thiểu khoảng cách giữa mình và con mồi trên diện rộng! Ping --Lại là một phát đạn! Gấu đen bị bắn nên dừng lại, nhưng lại lập tức hoàn toàncuồng bạo! Vân Hi bình tĩnh nhét viên đạn vào, lui về phía sau.Cho dù chết, cũng phải chết trong lúc chiến đấu! Đôi mắt chó vàng nheo lại.Không tồi.ồTính cách của cô gái này thật sự không tồi.Nếu gặp được nàng sớm mấy năm, hắn nhất định sẽ thu nàng làm truyền nhânma đạo.- - Nhưng hiện tại có chút phiền phức.Lấy mấy thứ hắn từng tu tập ra rồi chọn một vài cái thích hợp với nàng đểtruyền thụ đã là một việc thật sự vất vả.Ví dụ như vừa rồi.Là vừa rồi lúc nàng chiến đấu -- Hắn suy nghĩ chừng năm giây, mới hoàn thànhbiên soạn một bộ võ học thích hợp với nàng.Thật không dễ dàng.Con chó nhảy lên nệm vị trí ghế phó, móng vuốt nhẹ nhàng cho một cái tên hưkhông.Trước mắt Vân Hi lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi đánhchết mười con dã thú biến dị.”."Nhiệm vụ mới bắt đầu đã được hoàn thành.""Thực lực cá nhân của người được tăng lên một bậc.""Bởi vì biểu hiện của ngươi cực kỳ hoàn mỹ, lần đánh giá này đề cao thêm mộtbước, khen thưởng người đạt được kỹ xảo cách đẩu cao cấp sau đây.""Tên của nó là: “Chúng ta cũng không để đủ loại người hy sinh uổng phí chonên lượng thân chế tạo ra bộ võ học cơ sở tên là Người ghi bàn mấu chốt chínhlà ta.""Phương thức truyền thụ: Quán đỉnh!""-- Quán đỉnh đã được hoàn thành!"Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Vân Hi chỉ cảm thấy thời gian như ngừng lại.Vô số kỹ xảo cách đấu xuất hiện trong đầu nàng, cứ như chúng là kỹ năng donàng luyện tập ra nhờ nỗ lực và mài giũa trăm cay ngàn đắng.Trong này có một phương thức giúp người ta lập tức kích phát tiềm năng.Phương pháp này không thể tùy tiện sử dụng.Nhưng hiện tại, nàng đang cần đến nó! !! Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Con gấu đen biến dị kia vọt tới phía sau Vân Hi, giơ cự chưởng lên cao cao rồigiáng thẳng xuống lung nàng.Trong chớp nhoáng -- Vân Hi xoay người, áp sát ngang qua cự chưởng.Nàng chỉ dựa vào một động tác xoay người và cất bước đơn giản mà đã tránhđược một kích vô cùng hung hiểm này! Vậy còn chưa xong.Chỉ thấy Vân Hi nhảy lên cánh tay gấu đen, tránh thoát trảo thứ hai của nó, haichân đan xen qua lại, thân thể hóa thành tàn ảnh mơ hồ, dùng bước chân mộngảo nghiêng người tránh thoát thêm một lần cắn xé của nó, sau đó -- Nàng giơố ắ ếcao chuối súng ngắm lên như giơ một thanh trường mâu, dùng hết sức đâm nóvào mắt gấu đen."Đi chết đi."Cô gái kêu lên khàn cả giọng, hung hăng bóp cò súng.Ping! Lại một tiếng súng nặng nề vang lên.Viên đạn trực tiếp xuyên qua mắt gấu đen, nổ nát đầu của nó.Công kích trí mạng! Cả người gấu đen chấn động, luông lay ngã xuống mặt đất,làm cả mặt đất cũng chấn động lên.Cô gái đáp xuống, cực kỳ thành thạo mà lăn một cái, đánh tan lực trùng kích rồithuận tay rút chuôi súng kia ra khỏi hốc mắt gấu đen.Nàng há to mồm thở phì phò, cả người phát run, cứ như kinh hồn chưa định, lạinhư hoàn toàn không thể lý giải tại sao vừa rồi mình làm được những chuyệnđó.Chung quanh là một mảnh yên tĩnh.Tất cả mọi người đều đang sửng sốt.Lúc này, chỉ có một tồn tại không chú ý đến nàng.Là chú chó -- Chú chó kia trốn trên ghế phó của chiếc xe việt dã, vừa hấp thumệnh lực của gấu đen, vừa vươn móng vuốt nhẹ nhàng cho một cái tên hưkhông.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Trong hư không trước mặt cô gái lập tức hiện ra chữ nhỏ thiêu đốt tương ứng:“Làm không tồi.""Từ hôm nay trở đi, ngươi có tư cách bảo vệ người khác."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… -- Ping! Trong núi rừng, một tiếng súng nặng nề vang lên.Gấu đen phát ra tiếng gào phẫn nộ, tạm thời từ bỏ những quân nhân đó mà nhìnvề hướng Vân Hi.Vân Hi thất thần nói: “Nó không bị thương..."Nàng cuống quít lái ô tô lui về phía sau."Ta dẫn nó đi, các ngươi chạy mau!"Nàng hô lớn.Những người đó ngơ ngẩn.Một quân nhân cầm đầu cười khổ và nói: “Vô dụng thôi, cô gái."Đúng vậy.tô căn bản không chạy nhanh được trong khoảng cách ngắn như vậy, cả gấu đenbình thường cũng không cắt đuôi nổi thì huống chi là con đã biến dị trước mắt.Không chỉ ô tô chạy không thoát, tất cả mọi người cũng không trốn nổi.Vân Hi cũng nhìn ra không đúng.Lúc này gấu đen đã chạy như điên về hướng nàng.Vân Hi duỗi tay sờ đầu chó vàng một cái, nói nhỏ một câu: “Chạy mau."Nàng tung một chân đá văng cửa xe, tiếp tục bắn một súng về hướng gấu đen,sau đó xoay người bỏ chạy.Gấu đen tuy không bị thương, nhưng bị súng ngắm bắn vào người ít nhiều gìcũng có chút đau đầu, lúc này nó càng thêm phẫn nộ.Nó tạm từ bỏ tất cả mục tiêu khác mà đuổi theo Vân Hi.Bên kia, cô bé nằm trong ngực mẹ gấp gáp nói: “Chị kia sắp chết, mau cứu chịấy đi!"Các quân nhân chung quanh cười khổ lắc đầu.Ai cũng không thoát được.Chạy không thoát! Gấu đen xẹt qua bên cạnh xe việt dã, thân thể khổng lồ vàtốc độ vô cùng nhanh nhẹn làm cho cả tiếng xe cũng theo đó mà lay động mộtchút.Nó đang giảm thiểu khoảng cách giữa mình và con mồi trên diện rộng! Ping --Lại là một phát đạn! Gấu đen bị bắn nên dừng lại, nhưng lại lập tức hoàn toàncuồng bạo! Vân Hi bình tĩnh nhét viên đạn vào, lui về phía sau.Cho dù chết, cũng phải chết trong lúc chiến đấu! Đôi mắt chó vàng nheo lại.Không tồi.ồTính cách của cô gái này thật sự không tồi.Nếu gặp được nàng sớm mấy năm, hắn nhất định sẽ thu nàng làm truyền nhânma đạo.- - Nhưng hiện tại có chút phiền phức.Lấy mấy thứ hắn từng tu tập ra rồi chọn một vài cái thích hợp với nàng đểtruyền thụ đã là một việc thật sự vất vả.Ví dụ như vừa rồi.Là vừa rồi lúc nàng chiến đấu -- Hắn suy nghĩ chừng năm giây, mới hoàn thànhbiên soạn một bộ võ học thích hợp với nàng.Thật không dễ dàng.Con chó nhảy lên nệm vị trí ghế phó, móng vuốt nhẹ nhàng cho một cái tên hưkhông.Trước mắt Vân Hi lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi đánhchết mười con dã thú biến dị.”."Nhiệm vụ mới bắt đầu đã được hoàn thành.""Thực lực cá nhân của người được tăng lên một bậc.""Bởi vì biểu hiện của ngươi cực kỳ hoàn mỹ, lần đánh giá này đề cao thêm mộtbước, khen thưởng người đạt được kỹ xảo cách đẩu cao cấp sau đây.""Tên của nó là: “Chúng ta cũng không để đủ loại người hy sinh uổng phí chonên lượng thân chế tạo ra bộ võ học cơ sở tên là Người ghi bàn mấu chốt chínhlà ta.""Phương thức truyền thụ: Quán đỉnh!""-- Quán đỉnh đã được hoàn thành!"Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Vân Hi chỉ cảm thấy thời gian như ngừng lại.Vô số kỹ xảo cách đấu xuất hiện trong đầu nàng, cứ như chúng là kỹ năng donàng luyện tập ra nhờ nỗ lực và mài giũa trăm cay ngàn đắng.Trong này có một phương thức giúp người ta lập tức kích phát tiềm năng.Phương pháp này không thể tùy tiện sử dụng.Nhưng hiện tại, nàng đang cần đến nó! !! Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Con gấu đen biến dị kia vọt tới phía sau Vân Hi, giơ cự chưởng lên cao cao rồigiáng thẳng xuống lung nàng.Trong chớp nhoáng -- Vân Hi xoay người, áp sát ngang qua cự chưởng.Nàng chỉ dựa vào một động tác xoay người và cất bước đơn giản mà đã tránhđược một kích vô cùng hung hiểm này! Vậy còn chưa xong.Chỉ thấy Vân Hi nhảy lên cánh tay gấu đen, tránh thoát trảo thứ hai của nó, haichân đan xen qua lại, thân thể hóa thành tàn ảnh mơ hồ, dùng bước chân mộngảo nghiêng người tránh thoát thêm một lần cắn xé của nó, sau đó -- Nàng giơố ắ ếcao chuối súng ngắm lên như giơ một thanh trường mâu, dùng hết sức đâm nóvào mắt gấu đen."Đi chết đi."Cô gái kêu lên khàn cả giọng, hung hăng bóp cò súng.Ping! Lại một tiếng súng nặng nề vang lên.Viên đạn trực tiếp xuyên qua mắt gấu đen, nổ nát đầu của nó.Công kích trí mạng! Cả người gấu đen chấn động, luông lay ngã xuống mặt đất,làm cả mặt đất cũng chấn động lên.Cô gái đáp xuống, cực kỳ thành thạo mà lăn một cái, đánh tan lực trùng kích rồithuận tay rút chuôi súng kia ra khỏi hốc mắt gấu đen.Nàng há to mồm thở phì phò, cả người phát run, cứ như kinh hồn chưa định, lạinhư hoàn toàn không thể lý giải tại sao vừa rồi mình làm được những chuyệnđó.Chung quanh là một mảnh yên tĩnh.Tất cả mọi người đều đang sửng sốt.Lúc này, chỉ có một tồn tại không chú ý đến nàng.Là chú chó -- Chú chó kia trốn trên ghế phó của chiếc xe việt dã, vừa hấp thumệnh lực của gấu đen, vừa vươn móng vuốt nhẹ nhàng cho một cái tên hưkhông.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Trong hư không trước mặt cô gái lập tức hiện ra chữ nhỏ thiêu đốt tương ứng:“Làm không tồi.""Từ hôm nay trở đi, ngươi có tư cách bảo vệ người khác."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… -- Ping! Trong núi rừng, một tiếng súng nặng nề vang lên.Gấu đen phát ra tiếng gào phẫn nộ, tạm thời từ bỏ những quân nhân đó mà nhìnvề hướng Vân Hi.Vân Hi thất thần nói: “Nó không bị thương..."Nàng cuống quít lái ô tô lui về phía sau."Ta dẫn nó đi, các ngươi chạy mau!"Nàng hô lớn.Những người đó ngơ ngẩn.Một quân nhân cầm đầu cười khổ và nói: “Vô dụng thôi, cô gái."Đúng vậy.tô căn bản không chạy nhanh được trong khoảng cách ngắn như vậy, cả gấu đenbình thường cũng không cắt đuôi nổi thì huống chi là con đã biến dị trước mắt.Không chỉ ô tô chạy không thoát, tất cả mọi người cũng không trốn nổi.Vân Hi cũng nhìn ra không đúng.Lúc này gấu đen đã chạy như điên về hướng nàng.Vân Hi duỗi tay sờ đầu chó vàng một cái, nói nhỏ một câu: “Chạy mau."Nàng tung một chân đá văng cửa xe, tiếp tục bắn một súng về hướng gấu đen,sau đó xoay người bỏ chạy.Gấu đen tuy không bị thương, nhưng bị súng ngắm bắn vào người ít nhiều gìcũng có chút đau đầu, lúc này nó càng thêm phẫn nộ.Nó tạm từ bỏ tất cả mục tiêu khác mà đuổi theo Vân Hi.Bên kia, cô bé nằm trong ngực mẹ gấp gáp nói: “Chị kia sắp chết, mau cứu chịấy đi!"Các quân nhân chung quanh cười khổ lắc đầu.Ai cũng không thoát được.Chạy không thoát! Gấu đen xẹt qua bên cạnh xe việt dã, thân thể khổng lồ vàtốc độ vô cùng nhanh nhẹn làm cho cả tiếng xe cũng theo đó mà lay động mộtchút.Nó đang giảm thiểu khoảng cách giữa mình và con mồi trên diện rộng! Ping --Lại là một phát đạn! Gấu đen bị bắn nên dừng lại, nhưng lại lập tức hoàn toàncuồng bạo! Vân Hi bình tĩnh nhét viên đạn vào, lui về phía sau.Cho dù chết, cũng phải chết trong lúc chiến đấu! Đôi mắt chó vàng nheo lại.Không tồi.ồTính cách của cô gái này thật sự không tồi.Nếu gặp được nàng sớm mấy năm, hắn nhất định sẽ thu nàng làm truyền nhânma đạo.- - Nhưng hiện tại có chút phiền phức.Lấy mấy thứ hắn từng tu tập ra rồi chọn một vài cái thích hợp với nàng đểtruyền thụ đã là một việc thật sự vất vả.Ví dụ như vừa rồi.Là vừa rồi lúc nàng chiến đấu -- Hắn suy nghĩ chừng năm giây, mới hoàn thànhbiên soạn một bộ võ học thích hợp với nàng.Thật không dễ dàng.Con chó nhảy lên nệm vị trí ghế phó, móng vuốt nhẹ nhàng cho một cái tên hưkhông.Trước mắt Vân Hi lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi đánhchết mười con dã thú biến dị.”."Nhiệm vụ mới bắt đầu đã được hoàn thành.""Thực lực cá nhân của người được tăng lên một bậc.""Bởi vì biểu hiện của ngươi cực kỳ hoàn mỹ, lần đánh giá này đề cao thêm mộtbước, khen thưởng người đạt được kỹ xảo cách đẩu cao cấp sau đây.""Tên của nó là: “Chúng ta cũng không để đủ loại người hy sinh uổng phí chonên lượng thân chế tạo ra bộ võ học cơ sở tên là Người ghi bàn mấu chốt chínhlà ta.""Phương thức truyền thụ: Quán đỉnh!""-- Quán đỉnh đã được hoàn thành!"Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Vân Hi chỉ cảm thấy thời gian như ngừng lại.Vô số kỹ xảo cách đấu xuất hiện trong đầu nàng, cứ như chúng là kỹ năng donàng luyện tập ra nhờ nỗ lực và mài giũa trăm cay ngàn đắng.Trong này có một phương thức giúp người ta lập tức kích phát tiềm năng.Phương pháp này không thể tùy tiện sử dụng.Nhưng hiện tại, nàng đang cần đến nó! !! Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Con gấu đen biến dị kia vọt tới phía sau Vân Hi, giơ cự chưởng lên cao cao rồigiáng thẳng xuống lung nàng.Trong chớp nhoáng -- Vân Hi xoay người, áp sát ngang qua cự chưởng.Nàng chỉ dựa vào một động tác xoay người và cất bước đơn giản mà đã tránhđược một kích vô cùng hung hiểm này! Vậy còn chưa xong.Chỉ thấy Vân Hi nhảy lên cánh tay gấu đen, tránh thoát trảo thứ hai của nó, haichân đan xen qua lại, thân thể hóa thành tàn ảnh mơ hồ, dùng bước chân mộngảo nghiêng người tránh thoát thêm một lần cắn xé của nó, sau đó -- Nàng giơố ắ ếcao chuối súng ngắm lên như giơ một thanh trường mâu, dùng hết sức đâm nóvào mắt gấu đen."Đi chết đi."Cô gái kêu lên khàn cả giọng, hung hăng bóp cò súng.Ping! Lại một tiếng súng nặng nề vang lên.Viên đạn trực tiếp xuyên qua mắt gấu đen, nổ nát đầu của nó.Công kích trí mạng! Cả người gấu đen chấn động, luông lay ngã xuống mặt đất,làm cả mặt đất cũng chấn động lên.Cô gái đáp xuống, cực kỳ thành thạo mà lăn một cái, đánh tan lực trùng kích rồithuận tay rút chuôi súng kia ra khỏi hốc mắt gấu đen.Nàng há to mồm thở phì phò, cả người phát run, cứ như kinh hồn chưa định, lạinhư hoàn toàn không thể lý giải tại sao vừa rồi mình làm được những chuyệnđó.Chung quanh là một mảnh yên tĩnh.Tất cả mọi người đều đang sửng sốt.Lúc này, chỉ có một tồn tại không chú ý đến nàng.Là chú chó -- Chú chó kia trốn trên ghế phó của chiếc xe việt dã, vừa hấp thumệnh lực của gấu đen, vừa vươn móng vuốt nhẹ nhàng cho một cái tên hưkhông.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Trong hư không trước mặt cô gái lập tức hiện ra chữ nhỏ thiêu đốt tương ứng:“Làm không tồi.""Từ hôm nay trở đi, ngươi có tư cách bảo vệ người khác."