"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1084: Tận thế đã buông xuống!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cốc cốc cốc! Người phục vụ đẩy cửa tiến vào, vẻ mặt hoảng loạn mà nói: “Ngạiquá, xin hãy chạy mau đi!""Xảy ra chuyện gì?"Vân Hi hỏi."Vườn bách thú nằm gần khu chúng ta có một con hổ đã xảy ra biến dị ở hiệntrường kiếm tra đo lường, đang công kích những người chung quanh!"Người phục vụ nói.Người phục vụ nói xong thì vội vàng chạy mất.Căn phòng an tĩnh lại.Con chó không ngẩng đầu mà tiếp tục ăn đồ ăn trong chậu.Trước mắt Vân Hi lại hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Đạt được khenthưởng: Ngũ hành gia trì.""––Phương pháp gia trì ngũ hành vào binh khí, có thể trợ giúp người chiến đấucàng tốt.""Quán đỉnh bắt đầu!"Vân Hi cầm lòng không đậu mà nhắm mắt lại, cảm nhận trong đầu xuất hiệntrăm ngàn vạn loại thủ quyết pháp quyết."Quá thần kỳ..."Nàng lẩm bẩm.Bỗng nhiên, nàng nhớ tới lời nói vừa rồi của người phục vụ, vội vàng lấy giấychùi chùi miệng, lấy súng ngắm ra từ cái túi bên cạnh, bắt đầu thành thạo lắpráp.Con chó liếc nhìn nàng một cái.Vân Hi phát hiện, lập tức cười nói: “Lúc trước ở trường học, ta có thể đạt hạngnhất trong võ học đều là vì ta rất có thiên phú dùng súng, nếu không phải khôngcó tiền tiến tu Nàng không nói tiếp.Nhưng cây súng kia đã được lắp ráp xong.Vân Hi lấy một viên đạn ra, một tay ấn quyết, quát khẽ lên: “Ngũ hành chi thủy,hóa sương, bám vào!"Trên viên đạn lập tức bùng lên một làn khí sương hàn sáng ngời, lại nhanhchóng ẩn đi, biến mất tăm hơi.Vân Hi nhét viên đạn vào xong thì mở cửa sổ rồi nhìn ra ngoài.Âm thanh hỗn loạn ồn ào bên ngoài lập tức truyền vào lỗ tai.Không ít người đang kinh hoàng nhốn nháo chạy trốn.ốTrên đường cái chật như nêm cối.Ở nơi xa hơn, có thể nghe được từng đợt tiếng hổ gầm trầm mạnh."Đang tới gần bên này...”."Bởi vì nơi này là tửu lầu, mùi các loại đồ ăn rất thơm... Là thể sao?"Trên khuôn mặt mỹ lệ của Vân Hi thật bình tĩnh.Trong nháy mắt, nàng đã tiến vào trạng thái săn giết, cả người tỏa ra sát khínhàn nhạt.- - Nàng đã chuẩn bị xong! Chó vàng đứng bên cạnh nhìn mà tronglòng liên tục khen ngợi.Tính cách đặc biệt như vậy thật sự rất thích hợp bồi dưỡng làm đệ tử ma đạogiết chóc vô biên.Đáng tiếc... Nàng là một thiếu nữ thiện lương, không phải kẻ hưởng thụ giếtchóc.Nếu có kẻ như vậy, thật ra rất thích hợp kế thừa Thái Thượng chi pháp, bồidưỡng làm đệ tử danh môn chính phái."Phát hiện mục tiêu."Vân Hi khẽ lẩm bẩm một tiếng.Nàng ngừng thở, nhìn như đã trở thành một phần của cây súng.Một giây.Hai giây.Ba giây.Trong một tiếng hổ rộng hòa lẫn với tiếng rên rỉ tuyệt vọng của nhân loại--Ping! Gần như cùng thời khắc đó, tiếng súng vang lên.Viên đạn gào thét bay ra, xẹt qua trời cao, sắp đánh trúng mãnh hổ.Ai ngờ mãnh hổ đột nhiên quay đầu, vừa mở miệng đã ngậm viên đạn vào trongmiệng, lộ ra vẻ mặt trào phúng về hướng tửu lầu từ một nơi rất xa.Vân Hi không có cảm xúc, một tay ấn quyết, nói nhỏ một câu: “Tán."Bang! Viên đạn vỡ vụn ra.Một làn khí hàn sương nhanh chóng lan tràn, hoàn toàn đông cứng mãnh hổ lạitại chỗ.Chữ nhỏ thiêu đốt chợt xuất hiện: “Giết nó."Tay Vân Hi đẩy viên đạn vào nhanh như tia chớp, lại nâng súng lên nhắm chuẩnlần nữa.Ping! Lại một tiếng súng vang lên.Đầu mãnh hổ nổ thành một huyết hoa! Trong đám người, những cảnh sát vàquân nhân vừa đuổi tới lập tức phát ra tiếng hoan hô.Khủng hoảng chung quanh dần bình ổn lại.ể ầ ổMột quân nhân nhìn lại bên này, thân thể bật lên vài lần đã nhảy lên cửa sổ, nóivới Vân Hi: “Vị tiểu thư này, ngươi là ——”.Vân Hi lấy giấy chứng nhận bộ đội đặc chủng mình vừa có được ra.Quân nhân vừa thấy thì trên mặt lập tức lộ ra tươi cười, hành quân lễ với VânHi.Vân Hi vụng về đáp lại một quần lễ: “Xin lỗi, ta vừa gia nhập quân đội, tìnhhuống vừa rồi khẩn cấp, chưa kịp báo cáo.""Đừng lo, người làm không sai, chúng ta nhận được tin hơi trễ, việc ở nơi nàycũng nhờ ngươi ra tay, ta sẽ báo cáo lên trên, không quấy rầy."Quân nhân nói xong thì nhảy xuống tửu lầu.Con chó trốn trong phòng, yên lặng giật giật móng vuốt.- - Mệnh lực và hồn lựccủa mãnh hổ cũng bị nó hấp thu! Lúc này, nó đã có thể tấn chức lên Kim Đankỳ.Mấu chốt là phải tìm một nơi để độ kiếp.Con chó đang nghĩ ngợi thì bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng ồn ào cựclớn, lại bỗng hoàn toàn biến mất.Con chó giật mình, lập tức nhảy lên bàn, nhìn ra phía ngoài.Chỉ thấy sâu trong vườn bách thú, có một thứ gì đó đang chậm rãi dâng lên cao.Đó là một con rắn.Hoặc có thể nói, nó vốn là rắn.Nhưng giờ phút này, thân thể nó thô chừng hai chiếc xe, nó vươn người lên nhưtòa nhà cao chọc trời, bò trên không trung.Ánh mắt lạnh nhạt của nó đảo qua chung quanh, lộ ra vẻ khinh thường.Nhân loại -- Quá nhỏ bé.Thân rắn rung lên, lập tức bay lên trời, không ngừng xoay quanh ở giữa khôngtrung.- - Nhìn từ xa xa, nó giống như một con rồng thể tích khổng lồ! Con quáivật như rồng lại như rắn này quan sát mặt đất, đột nhiên há mồm phun ra tiếngngười: “Tất cả nhân loại đều sẽ trở thành đồ ăn, đây là số mệnh của các ngươi,các ngươi --"Ping! Một tiếng súng xuyên thấu trời cao vang lên.Thân thể con rắn chấn động, liên tục quay cuồng ở giữa không trung, ầm ầm rơixuống vườn bách thú.Trên tửu lâu."Phương pháp ngũ hành dùng thật tốt..."Thiếu nữ nói, quán chú sức mạnh Ngũ Hành chi Hỏa vào một viên đạn, nạp đạnxong lại nâng súng lên lần nữa, nhắm thẳng về hướng vườn bách thú.- - Vừa rồiđã bắn xuyên qua thân thể con rắn kia.Chỉ cần nó lộ đầu lần nữa thì nàng sẽ giết nó.ếThiếu nữ ngừng thở, yên lặng chờ đợi.Một giây.Hai giây.Ba giây.Đột nhiên, ngay vào lúc không kịp phòng ngừa-Từng hàng chữ nhỏ cùng hiệnlên trước mắt thiếu nữ và con chó: “Chú ý!”."Thời gian đã đến.""Triều dị hoá của động vật hoang dại đã sôi trào!""Chúng sẽ hoàn thành lần dị hoá tới trình độ càng mạnh.""Đây là tận thế của chúng, cũng là tận thế của nhân loại.""Tận thế đã buông xuống!""Lặp lại lần nữa, đây không phải Tận Thế Đại Hành Giả nào gây ra mà chính làthời đại tận thế chân chính!""Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cốc cốc cốc! Người phục vụ đẩy cửa tiến vào, vẻ mặt hoảng loạn mà nói: “Ngạiquá, xin hãy chạy mau đi!""Xảy ra chuyện gì?"Vân Hi hỏi."Vườn bách thú nằm gần khu chúng ta có một con hổ đã xảy ra biến dị ở hiệntrường kiếm tra đo lường, đang công kích những người chung quanh!"Người phục vụ nói.Người phục vụ nói xong thì vội vàng chạy mất.Căn phòng an tĩnh lại.Con chó không ngẩng đầu mà tiếp tục ăn đồ ăn trong chậu.Trước mắt Vân Hi lại hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Đạt được khenthưởng: Ngũ hành gia trì.""––Phương pháp gia trì ngũ hành vào binh khí, có thể trợ giúp người chiến đấucàng tốt.""Quán đỉnh bắt đầu!"Vân Hi cầm lòng không đậu mà nhắm mắt lại, cảm nhận trong đầu xuất hiệntrăm ngàn vạn loại thủ quyết pháp quyết."Quá thần kỳ..."Nàng lẩm bẩm.Bỗng nhiên, nàng nhớ tới lời nói vừa rồi của người phục vụ, vội vàng lấy giấychùi chùi miệng, lấy súng ngắm ra từ cái túi bên cạnh, bắt đầu thành thạo lắpráp.Con chó liếc nhìn nàng một cái.Vân Hi phát hiện, lập tức cười nói: “Lúc trước ở trường học, ta có thể đạt hạngnhất trong võ học đều là vì ta rất có thiên phú dùng súng, nếu không phải khôngcó tiền tiến tu Nàng không nói tiếp.Nhưng cây súng kia đã được lắp ráp xong.Vân Hi lấy một viên đạn ra, một tay ấn quyết, quát khẽ lên: “Ngũ hành chi thủy,hóa sương, bám vào!"Trên viên đạn lập tức bùng lên một làn khí sương hàn sáng ngời, lại nhanhchóng ẩn đi, biến mất tăm hơi.Vân Hi nhét viên đạn vào xong thì mở cửa sổ rồi nhìn ra ngoài.Âm thanh hỗn loạn ồn ào bên ngoài lập tức truyền vào lỗ tai.Không ít người đang kinh hoàng nhốn nháo chạy trốn.ốTrên đường cái chật như nêm cối.Ở nơi xa hơn, có thể nghe được từng đợt tiếng hổ gầm trầm mạnh."Đang tới gần bên này...”."Bởi vì nơi này là tửu lầu, mùi các loại đồ ăn rất thơm... Là thể sao?"Trên khuôn mặt mỹ lệ của Vân Hi thật bình tĩnh.Trong nháy mắt, nàng đã tiến vào trạng thái săn giết, cả người tỏa ra sát khínhàn nhạt.- - Nàng đã chuẩn bị xong! Chó vàng đứng bên cạnh nhìn mà tronglòng liên tục khen ngợi.Tính cách đặc biệt như vậy thật sự rất thích hợp bồi dưỡng làm đệ tử ma đạogiết chóc vô biên.Đáng tiếc... Nàng là một thiếu nữ thiện lương, không phải kẻ hưởng thụ giếtchóc.Nếu có kẻ như vậy, thật ra rất thích hợp kế thừa Thái Thượng chi pháp, bồidưỡng làm đệ tử danh môn chính phái."Phát hiện mục tiêu."Vân Hi khẽ lẩm bẩm một tiếng.Nàng ngừng thở, nhìn như đã trở thành một phần của cây súng.Một giây.Hai giây.Ba giây.Trong một tiếng hổ rộng hòa lẫn với tiếng rên rỉ tuyệt vọng của nhân loại--Ping! Gần như cùng thời khắc đó, tiếng súng vang lên.Viên đạn gào thét bay ra, xẹt qua trời cao, sắp đánh trúng mãnh hổ.Ai ngờ mãnh hổ đột nhiên quay đầu, vừa mở miệng đã ngậm viên đạn vào trongmiệng, lộ ra vẻ mặt trào phúng về hướng tửu lầu từ một nơi rất xa.Vân Hi không có cảm xúc, một tay ấn quyết, nói nhỏ một câu: “Tán."Bang! Viên đạn vỡ vụn ra.Một làn khí hàn sương nhanh chóng lan tràn, hoàn toàn đông cứng mãnh hổ lạitại chỗ.Chữ nhỏ thiêu đốt chợt xuất hiện: “Giết nó."Tay Vân Hi đẩy viên đạn vào nhanh như tia chớp, lại nâng súng lên nhắm chuẩnlần nữa.Ping! Lại một tiếng súng vang lên.Đầu mãnh hổ nổ thành một huyết hoa! Trong đám người, những cảnh sát vàquân nhân vừa đuổi tới lập tức phát ra tiếng hoan hô.Khủng hoảng chung quanh dần bình ổn lại.ể ầ ổMột quân nhân nhìn lại bên này, thân thể bật lên vài lần đã nhảy lên cửa sổ, nóivới Vân Hi: “Vị tiểu thư này, ngươi là ——”.Vân Hi lấy giấy chứng nhận bộ đội đặc chủng mình vừa có được ra.Quân nhân vừa thấy thì trên mặt lập tức lộ ra tươi cười, hành quân lễ với VânHi.Vân Hi vụng về đáp lại một quần lễ: “Xin lỗi, ta vừa gia nhập quân đội, tìnhhuống vừa rồi khẩn cấp, chưa kịp báo cáo.""Đừng lo, người làm không sai, chúng ta nhận được tin hơi trễ, việc ở nơi nàycũng nhờ ngươi ra tay, ta sẽ báo cáo lên trên, không quấy rầy."Quân nhân nói xong thì nhảy xuống tửu lầu.Con chó trốn trong phòng, yên lặng giật giật móng vuốt.- - Mệnh lực và hồn lựccủa mãnh hổ cũng bị nó hấp thu! Lúc này, nó đã có thể tấn chức lên Kim Đankỳ.Mấu chốt là phải tìm một nơi để độ kiếp.Con chó đang nghĩ ngợi thì bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng ồn ào cựclớn, lại bỗng hoàn toàn biến mất.Con chó giật mình, lập tức nhảy lên bàn, nhìn ra phía ngoài.Chỉ thấy sâu trong vườn bách thú, có một thứ gì đó đang chậm rãi dâng lên cao.Đó là một con rắn.Hoặc có thể nói, nó vốn là rắn.Nhưng giờ phút này, thân thể nó thô chừng hai chiếc xe, nó vươn người lên nhưtòa nhà cao chọc trời, bò trên không trung.Ánh mắt lạnh nhạt của nó đảo qua chung quanh, lộ ra vẻ khinh thường.Nhân loại -- Quá nhỏ bé.Thân rắn rung lên, lập tức bay lên trời, không ngừng xoay quanh ở giữa khôngtrung.- - Nhìn từ xa xa, nó giống như một con rồng thể tích khổng lồ! Con quáivật như rồng lại như rắn này quan sát mặt đất, đột nhiên há mồm phun ra tiếngngười: “Tất cả nhân loại đều sẽ trở thành đồ ăn, đây là số mệnh của các ngươi,các ngươi --"Ping! Một tiếng súng xuyên thấu trời cao vang lên.Thân thể con rắn chấn động, liên tục quay cuồng ở giữa không trung, ầm ầm rơixuống vườn bách thú.Trên tửu lâu."Phương pháp ngũ hành dùng thật tốt..."Thiếu nữ nói, quán chú sức mạnh Ngũ Hành chi Hỏa vào một viên đạn, nạp đạnxong lại nâng súng lên lần nữa, nhắm thẳng về hướng vườn bách thú.- - Vừa rồiđã bắn xuyên qua thân thể con rắn kia.Chỉ cần nó lộ đầu lần nữa thì nàng sẽ giết nó.ếThiếu nữ ngừng thở, yên lặng chờ đợi.Một giây.Hai giây.Ba giây.Đột nhiên, ngay vào lúc không kịp phòng ngừa-Từng hàng chữ nhỏ cùng hiệnlên trước mắt thiếu nữ và con chó: “Chú ý!”."Thời gian đã đến.""Triều dị hoá của động vật hoang dại đã sôi trào!""Chúng sẽ hoàn thành lần dị hoá tới trình độ càng mạnh.""Đây là tận thế của chúng, cũng là tận thế của nhân loại.""Tận thế đã buông xuống!""Lặp lại lần nữa, đây không phải Tận Thế Đại Hành Giả nào gây ra mà chính làthời đại tận thế chân chính!""Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cốc cốc cốc! Người phục vụ đẩy cửa tiến vào, vẻ mặt hoảng loạn mà nói: “Ngạiquá, xin hãy chạy mau đi!""Xảy ra chuyện gì?"Vân Hi hỏi."Vườn bách thú nằm gần khu chúng ta có một con hổ đã xảy ra biến dị ở hiệntrường kiếm tra đo lường, đang công kích những người chung quanh!"Người phục vụ nói.Người phục vụ nói xong thì vội vàng chạy mất.Căn phòng an tĩnh lại.Con chó không ngẩng đầu mà tiếp tục ăn đồ ăn trong chậu.Trước mắt Vân Hi lại hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Đạt được khenthưởng: Ngũ hành gia trì.""––Phương pháp gia trì ngũ hành vào binh khí, có thể trợ giúp người chiến đấucàng tốt.""Quán đỉnh bắt đầu!"Vân Hi cầm lòng không đậu mà nhắm mắt lại, cảm nhận trong đầu xuất hiệntrăm ngàn vạn loại thủ quyết pháp quyết."Quá thần kỳ..."Nàng lẩm bẩm.Bỗng nhiên, nàng nhớ tới lời nói vừa rồi của người phục vụ, vội vàng lấy giấychùi chùi miệng, lấy súng ngắm ra từ cái túi bên cạnh, bắt đầu thành thạo lắpráp.Con chó liếc nhìn nàng một cái.Vân Hi phát hiện, lập tức cười nói: “Lúc trước ở trường học, ta có thể đạt hạngnhất trong võ học đều là vì ta rất có thiên phú dùng súng, nếu không phải khôngcó tiền tiến tu Nàng không nói tiếp.Nhưng cây súng kia đã được lắp ráp xong.Vân Hi lấy một viên đạn ra, một tay ấn quyết, quát khẽ lên: “Ngũ hành chi thủy,hóa sương, bám vào!"Trên viên đạn lập tức bùng lên một làn khí sương hàn sáng ngời, lại nhanhchóng ẩn đi, biến mất tăm hơi.Vân Hi nhét viên đạn vào xong thì mở cửa sổ rồi nhìn ra ngoài.Âm thanh hỗn loạn ồn ào bên ngoài lập tức truyền vào lỗ tai.Không ít người đang kinh hoàng nhốn nháo chạy trốn.ốTrên đường cái chật như nêm cối.Ở nơi xa hơn, có thể nghe được từng đợt tiếng hổ gầm trầm mạnh."Đang tới gần bên này...”."Bởi vì nơi này là tửu lầu, mùi các loại đồ ăn rất thơm... Là thể sao?"Trên khuôn mặt mỹ lệ của Vân Hi thật bình tĩnh.Trong nháy mắt, nàng đã tiến vào trạng thái săn giết, cả người tỏa ra sát khínhàn nhạt.- - Nàng đã chuẩn bị xong! Chó vàng đứng bên cạnh nhìn mà tronglòng liên tục khen ngợi.Tính cách đặc biệt như vậy thật sự rất thích hợp bồi dưỡng làm đệ tử ma đạogiết chóc vô biên.Đáng tiếc... Nàng là một thiếu nữ thiện lương, không phải kẻ hưởng thụ giếtchóc.Nếu có kẻ như vậy, thật ra rất thích hợp kế thừa Thái Thượng chi pháp, bồidưỡng làm đệ tử danh môn chính phái."Phát hiện mục tiêu."Vân Hi khẽ lẩm bẩm một tiếng.Nàng ngừng thở, nhìn như đã trở thành một phần của cây súng.Một giây.Hai giây.Ba giây.Trong một tiếng hổ rộng hòa lẫn với tiếng rên rỉ tuyệt vọng của nhân loại--Ping! Gần như cùng thời khắc đó, tiếng súng vang lên.Viên đạn gào thét bay ra, xẹt qua trời cao, sắp đánh trúng mãnh hổ.Ai ngờ mãnh hổ đột nhiên quay đầu, vừa mở miệng đã ngậm viên đạn vào trongmiệng, lộ ra vẻ mặt trào phúng về hướng tửu lầu từ một nơi rất xa.Vân Hi không có cảm xúc, một tay ấn quyết, nói nhỏ một câu: “Tán."Bang! Viên đạn vỡ vụn ra.Một làn khí hàn sương nhanh chóng lan tràn, hoàn toàn đông cứng mãnh hổ lạitại chỗ.Chữ nhỏ thiêu đốt chợt xuất hiện: “Giết nó."Tay Vân Hi đẩy viên đạn vào nhanh như tia chớp, lại nâng súng lên nhắm chuẩnlần nữa.Ping! Lại một tiếng súng vang lên.Đầu mãnh hổ nổ thành một huyết hoa! Trong đám người, những cảnh sát vàquân nhân vừa đuổi tới lập tức phát ra tiếng hoan hô.Khủng hoảng chung quanh dần bình ổn lại.ể ầ ổMột quân nhân nhìn lại bên này, thân thể bật lên vài lần đã nhảy lên cửa sổ, nóivới Vân Hi: “Vị tiểu thư này, ngươi là ——”.Vân Hi lấy giấy chứng nhận bộ đội đặc chủng mình vừa có được ra.Quân nhân vừa thấy thì trên mặt lập tức lộ ra tươi cười, hành quân lễ với VânHi.Vân Hi vụng về đáp lại một quần lễ: “Xin lỗi, ta vừa gia nhập quân đội, tìnhhuống vừa rồi khẩn cấp, chưa kịp báo cáo.""Đừng lo, người làm không sai, chúng ta nhận được tin hơi trễ, việc ở nơi nàycũng nhờ ngươi ra tay, ta sẽ báo cáo lên trên, không quấy rầy."Quân nhân nói xong thì nhảy xuống tửu lầu.Con chó trốn trong phòng, yên lặng giật giật móng vuốt.- - Mệnh lực và hồn lựccủa mãnh hổ cũng bị nó hấp thu! Lúc này, nó đã có thể tấn chức lên Kim Đankỳ.Mấu chốt là phải tìm một nơi để độ kiếp.Con chó đang nghĩ ngợi thì bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng ồn ào cựclớn, lại bỗng hoàn toàn biến mất.Con chó giật mình, lập tức nhảy lên bàn, nhìn ra phía ngoài.Chỉ thấy sâu trong vườn bách thú, có một thứ gì đó đang chậm rãi dâng lên cao.Đó là một con rắn.Hoặc có thể nói, nó vốn là rắn.Nhưng giờ phút này, thân thể nó thô chừng hai chiếc xe, nó vươn người lên nhưtòa nhà cao chọc trời, bò trên không trung.Ánh mắt lạnh nhạt của nó đảo qua chung quanh, lộ ra vẻ khinh thường.Nhân loại -- Quá nhỏ bé.Thân rắn rung lên, lập tức bay lên trời, không ngừng xoay quanh ở giữa khôngtrung.- - Nhìn từ xa xa, nó giống như một con rồng thể tích khổng lồ! Con quáivật như rồng lại như rắn này quan sát mặt đất, đột nhiên há mồm phun ra tiếngngười: “Tất cả nhân loại đều sẽ trở thành đồ ăn, đây là số mệnh của các ngươi,các ngươi --"Ping! Một tiếng súng xuyên thấu trời cao vang lên.Thân thể con rắn chấn động, liên tục quay cuồng ở giữa không trung, ầm ầm rơixuống vườn bách thú.Trên tửu lâu."Phương pháp ngũ hành dùng thật tốt..."Thiếu nữ nói, quán chú sức mạnh Ngũ Hành chi Hỏa vào một viên đạn, nạp đạnxong lại nâng súng lên lần nữa, nhắm thẳng về hướng vườn bách thú.- - Vừa rồiđã bắn xuyên qua thân thể con rắn kia.Chỉ cần nó lộ đầu lần nữa thì nàng sẽ giết nó.ếThiếu nữ ngừng thở, yên lặng chờ đợi.Một giây.Hai giây.Ba giây.Đột nhiên, ngay vào lúc không kịp phòng ngừa-Từng hàng chữ nhỏ cùng hiệnlên trước mắt thiếu nữ và con chó: “Chú ý!”."Thời gian đã đến.""Triều dị hoá của động vật hoang dại đã sôi trào!""Chúng sẽ hoàn thành lần dị hoá tới trình độ càng mạnh.""Đây là tận thế của chúng, cũng là tận thế của nhân loại.""Tận thế đã buông xuống!""Lặp lại lần nữa, đây không phải Tận Thế Đại Hành Giả nào gây ra mà chính làthời đại tận thế chân chính!""Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!"