"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1087: Giọt máu đầu tiên

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt im lìm lơ lửng ở giữa không trung: “Thiên kiếplần này kết thúc.""Chú ý, thiên kiếp này là chỉ người tiến hành đột phá cảnh giới khi làm yêu tu(Chó có), mà không phải người hoàn thành thiên kiếp khi làm Sinh Mệnh ThểThế Giới Loại.""Chúc mừng.""Ngươi đã trở thành yêu tu Kim Đan kỳ.""Ngươi đã thức tỉnh thần thông.""Hóa thân thế giới.""Thuyết minh: Tạm thời biến trở về bản thể của ngươi, liên tục 7-15 giây.""Mỗi ngày chỉ được dùng được một lần."Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Trên ghế lô tửu lầu, chó vàng ngáp dài một cái.Có hơi mệt.- - Cái gì mà hóa thân thế giới, hắn mới có được Tứ Thánh Trụ, cònchưa kịp trở thành thế giới mà.Chỉ biến trở về bản thể mà thôi.Tính ra thì độ kiếp không tính là cái gì, mấu chốt là hắn phải vừa độ kiếp, vừachú ý động tĩnh ở bên này.Làm một con chó Trúc Cơ kỳ, những việc này vẫn làm hắn cảm thấy khá mệt.Con chó híp mắt, thoải mái nằm xuống ghế, lẳng lặng điều tức, gom yêu lựctrong cơ thể lại để chuẩn bị cho lần độ kiếp tiếp theo -- Lại thấy từng hàng chữnhỏ thiêu đốt hiện lên: “Ghi chép chiến đấu:""Thần thông người sử dụng: Hóa thân thế giới.""Người sử dụng bí đao chi thuật: Xuân Phong Tràm.""Số lượng kẻ địch đã chém giết được: 391.""Bí pháp Cửu U được kích hoạt, giết chóc làm vui được kích hoạt.""Sau khi người chuẩn bị xong, có thể tiếp tục đánh sâu vào cảnh giới càng cao.""Cảnh giới tiếp theo: Nguyên Anh kỳ."Con chó liếc nhìn, sau đó lại há to miệng ngáp một cái, vì thế khóe mắt cũng ứara chút nước mắt.Không có cách nào, Cửu U chi pháp nhanh như vậy đấy.Danh môn chính phái luôn muốn giết sạch yêu ma trong thiên hạ là có nguyênnhân.ẫ ế ếBọn họ tàn nhẫn độc ác, giết chóc vô biên, ăn huyết nhục yêu ma, luyện xươngyêu ma, thu hồn yêu ma, là vì phòng ngừa yêu ma bổ sung xong Cửu U chipháp.--Mãi đến khi hắn xuất thể thì mới bổ sung hết Cửu U chi pháp.Nhưng vẫn chưa kịp đánh vỡ cân bằng thì toàn bộ giới tu hành đều bị hủy diệt,tiến vào Vĩnh Dạ.Con chó lắc lắc đầu, không nghĩ tới chuyện quá khứ nữa.Nó híp mắt, gối đầu lên móng vuốt, yên lặng điều tức, chải vuốt yêu lực nhưdòng nước chảy xiết trong cơ thể.Cho dù có thể đột phá vào bất cứ lúc nào, nhưng thân thể con chó cỏ này quáyếu ớt, không gấp được, nếu không nhất định sẽ để lại tai hoạ ngầm.Cũng chỉ có Liễu Bình mới có định lực như vậy.Đổi lại là yêu ma không có kiến thức, nhất định sẽ tiến bộ vượt bậc, một haimuốn đột phá đến cảnh giới càng cao hơn.Đến cuối cùng trong cơ thể sẽ có vô số ám thương, hối hận cũng không kịp.Phanh –– Cánh cửa bị đẩy ra.Vân Hi hấp tấp xông tới, thu thập tất cả mọi thứ rồi chạy đến vuốt đầu chó vànói: “Đi thôi, thiếu gia, ta phải đưa người về nhà trước, sau đó lập tức đến độiđặc chiến báo danh."Không đợi con chó biểu hiện gì, nàng trực tiếp vác cây súng lên lưng, duỗi taybế con chó lên rồi chạy ra bên ngoài.Con chó có chút không thích ứng, nhưng nghĩ đến mình chỉ là một con chó, cănbản không có sức kháng cự, đành phải gắng gượng để Vân Hi ôm vào ngực, đưathẳng một mạch lên ghế phụ xe việt dã.Vân Hi dẫm chân ga, ô tô rít gào lên, lại không cách nào lao ra.- - Trên mặt đấtcó mấy chục thi thể nhân loại biến dị đang nằm.Những người tồn tại kinh hoàng muốn chết, họ khóc thút thít, kêu to, nôn mửa,xụi lơ trên mặt đất, hầu hết đều như thế.Con đường sớm đã tắc nghẽn.Lúc này thành phố đã hoàn toàn rối loạn.Có thể nhìn thấy ánh lửa ở nơi nơi, nghe thấy tiếng nổ vang lên và tiếng mọingười khóc gào thét chói tai.Con chó lén nhìn thoáng qua con đường, cũng có chút ảo não.- - Sớm biết nhưthế, vừa rồi lúc giết người nên trực tiếp trảm thành mảnh vỡ.Hiện giờ xe không đi được.Vân Hi gác tay lên bánh lái mà suy nghĩ mấy phút, sau đó trực tiếp đậu xe ở venđường, nàng xuống xe, vác cây súng lên lưng, mở cánh cửa ghế phó ra rồi ômchó ra ngoài.ế ế ẳ"Đi, chúng ta đi đến miếu Thành Hoàng, hẳn ngươi sẽ an toàn ở nơi đó."Vân Hi nói.Lỗ tai con chó giật giật.Chẳng lẽ thế giới này có thần linh bản thổ của Lục Đạo Luân Hồi? Hắn cũngmuốn quan sát một chút.Vân Hi chạy nhanh một mạch, nhanh chóng xuyên qua đường phố, quẹo tráiquẹo phải dọc theo một con đường nhỏ, chạy gấp hướng tới miếu Thành Hoàng.Con chó đột nhiên tránh thoát khỏi ngực nàng, nhảy xuống mặt đất, chạy vềphía trước.Vân Hi giật mình, sau đó cũng phản ứng lại, vội chạy nhanh đuổi kịp.Phía trước là cuối ngõ nhỏ-- Con chó đột nhiên dừng lại, lớn tiếng sủa vào mộtgóc âm u.Một bóng dáng đi ra từ bóng đêm, liên tục xua tay và nói: “Cẩn thận! Trênđường toàn là quái vật, đừng đi qua nơi này..."Vân Hi cảnh giác nhìn lại, chỉ thấy đó là một nam nhân mang vẻ mặt hoảngloạn.Trong một góc sau lưng nam nhân, có mấy nữ nhân không rõ sống chết đangnằm."Ngươi là ai?"Vân Hi hỏi."Đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn một chút tiền để mua đồ ăn."Nam nhân nói.Con chó nhìn nam nhân, lại nhìn về phía Vân Hi đang do dự.Móng vuốt nó giật giật.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Trước mắt Vân Hi lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Nhiệm vụ lâm thời:""Giọt máu đầu tiên.""Giết chết tên côn đồ trước mặt thì ngươi sẽ đạt được khen thưởng."Côn đồ? Vân Hi giật mình.Nam nhân này đeo một bộ kính đen, quần áo khéo léo, khí chất văn nhã, vừathấy là biết người làm công tác văn hoá.Vấn đề duy nhất là hai nữ nhân nằm bất động trên mặt đất phía sau hắn ta.Nam nhân thấy Vân Hi giật mình tại chỗ, vội đi nhanh về hướng nàng, miệngtiếp tục nói: “Nghe này, lúc ta tới thì những người phụ nữ kia đã nằm trên mặtđất, không phải do ta giết."Khoảng cách giữa hai người chợt kéo gần.ắ ồ ế ấDùng súng ngắm đã không còn kịp rồi! Trong chớp nhoáng, nam nhân biến mấtkhỏi trước mắt Vân Hi.Vân Hi cứ như mới phản ứng kịp, thấp giọng lẩm bẩm: “Ta cũng không nóingươi giết các nàng, vì sao ngươi vội vã giải thích, vội vã tới gần ta?"Hai chân nàng bước lệch qua, cả người xoay tròn nửa vòng ngay tại chỗ, vừahay tránh đi một cây gai nhọn sắc bén."Ồ?"Tiếng nói kinh ngạc của nam nhân vang lên."Quả nhiên người có vấn đề."Vân Hi lui về phía sau vài bước, mở miệng nói."Ha ha ha, phản ứng rất nhanh, nhưng vô dụng, để ta ăn tim người đi, trái timnóng hầm hập của nữ nhân là món ăn ta thích nhất!"Nam nhân cười điên cuồng lên.Tay hắn ta dần dần biến thành gai nhọn.Vân Hi lộ ra vẻ mặt do dự.Hiện tại phải làm sao bây giờ? Phải –– Giết người sao? Ánh mắt nàng trông thậtbuồn bã, không tự chủ được mà lui về phía sau.Bước chân như bị thứ gì chặn lại.Vân Hi cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy mấy nữ tử kia nằm trên mặt đất, ở ngực cómột cái lỗ lớn.Vừa rồi đứng quá xa nên không thấy rõ.Nàng tập trung nhìn lại.Một người.Hai người.- - Năm người.Lúc này cẩn thận nhìn lại, có thể thấy nơi này có năm thiếu nữ đang trong độtuổi thanh xuân phơi phới đang nằm.Trong đó có một cô bé nhìn quá non nớt, như chỉ mới tám chín tuổi.Cuộc sống của họ còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc.–– Kết thúc trong tay tên côn đồ ở đối diện kia.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt im lìm lơ lửng ở giữa không trung: “Thiên kiếplần này kết thúc.""Chú ý, thiên kiếp này là chỉ người tiến hành đột phá cảnh giới khi làm yêu tu(Chó có), mà không phải người hoàn thành thiên kiếp khi làm Sinh Mệnh ThểThế Giới Loại.""Chúc mừng.""Ngươi đã trở thành yêu tu Kim Đan kỳ.""Ngươi đã thức tỉnh thần thông.""Hóa thân thế giới.""Thuyết minh: Tạm thời biến trở về bản thể của ngươi, liên tục 7-15 giây.""Mỗi ngày chỉ được dùng được một lần."Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Trên ghế lô tửu lầu, chó vàng ngáp dài một cái.Có hơi mệt.- - Cái gì mà hóa thân thế giới, hắn mới có được Tứ Thánh Trụ, cònchưa kịp trở thành thế giới mà.Chỉ biến trở về bản thể mà thôi.Tính ra thì độ kiếp không tính là cái gì, mấu chốt là hắn phải vừa độ kiếp, vừachú ý động tĩnh ở bên này.Làm một con chó Trúc Cơ kỳ, những việc này vẫn làm hắn cảm thấy khá mệt.Con chó híp mắt, thoải mái nằm xuống ghế, lẳng lặng điều tức, gom yêu lựctrong cơ thể lại để chuẩn bị cho lần độ kiếp tiếp theo -- Lại thấy từng hàng chữnhỏ thiêu đốt hiện lên: “Ghi chép chiến đấu:""Thần thông người sử dụng: Hóa thân thế giới.""Người sử dụng bí đao chi thuật: Xuân Phong Tràm.""Số lượng kẻ địch đã chém giết được: 391.""Bí pháp Cửu U được kích hoạt, giết chóc làm vui được kích hoạt.""Sau khi người chuẩn bị xong, có thể tiếp tục đánh sâu vào cảnh giới càng cao.""Cảnh giới tiếp theo: Nguyên Anh kỳ."Con chó liếc nhìn, sau đó lại há to miệng ngáp một cái, vì thế khóe mắt cũng ứara chút nước mắt.Không có cách nào, Cửu U chi pháp nhanh như vậy đấy.Danh môn chính phái luôn muốn giết sạch yêu ma trong thiên hạ là có nguyênnhân.ẫ ế ếBọn họ tàn nhẫn độc ác, giết chóc vô biên, ăn huyết nhục yêu ma, luyện xươngyêu ma, thu hồn yêu ma, là vì phòng ngừa yêu ma bổ sung xong Cửu U chipháp.--Mãi đến khi hắn xuất thể thì mới bổ sung hết Cửu U chi pháp.Nhưng vẫn chưa kịp đánh vỡ cân bằng thì toàn bộ giới tu hành đều bị hủy diệt,tiến vào Vĩnh Dạ.Con chó lắc lắc đầu, không nghĩ tới chuyện quá khứ nữa.Nó híp mắt, gối đầu lên móng vuốt, yên lặng điều tức, chải vuốt yêu lực nhưdòng nước chảy xiết trong cơ thể.Cho dù có thể đột phá vào bất cứ lúc nào, nhưng thân thể con chó cỏ này quáyếu ớt, không gấp được, nếu không nhất định sẽ để lại tai hoạ ngầm.Cũng chỉ có Liễu Bình mới có định lực như vậy.Đổi lại là yêu ma không có kiến thức, nhất định sẽ tiến bộ vượt bậc, một haimuốn đột phá đến cảnh giới càng cao hơn.Đến cuối cùng trong cơ thể sẽ có vô số ám thương, hối hận cũng không kịp.Phanh –– Cánh cửa bị đẩy ra.Vân Hi hấp tấp xông tới, thu thập tất cả mọi thứ rồi chạy đến vuốt đầu chó vànói: “Đi thôi, thiếu gia, ta phải đưa người về nhà trước, sau đó lập tức đến độiđặc chiến báo danh."Không đợi con chó biểu hiện gì, nàng trực tiếp vác cây súng lên lưng, duỗi taybế con chó lên rồi chạy ra bên ngoài.Con chó có chút không thích ứng, nhưng nghĩ đến mình chỉ là một con chó, cănbản không có sức kháng cự, đành phải gắng gượng để Vân Hi ôm vào ngực, đưathẳng một mạch lên ghế phụ xe việt dã.Vân Hi dẫm chân ga, ô tô rít gào lên, lại không cách nào lao ra.- - Trên mặt đấtcó mấy chục thi thể nhân loại biến dị đang nằm.Những người tồn tại kinh hoàng muốn chết, họ khóc thút thít, kêu to, nôn mửa,xụi lơ trên mặt đất, hầu hết đều như thế.Con đường sớm đã tắc nghẽn.Lúc này thành phố đã hoàn toàn rối loạn.Có thể nhìn thấy ánh lửa ở nơi nơi, nghe thấy tiếng nổ vang lên và tiếng mọingười khóc gào thét chói tai.Con chó lén nhìn thoáng qua con đường, cũng có chút ảo não.- - Sớm biết nhưthế, vừa rồi lúc giết người nên trực tiếp trảm thành mảnh vỡ.Hiện giờ xe không đi được.Vân Hi gác tay lên bánh lái mà suy nghĩ mấy phút, sau đó trực tiếp đậu xe ở venđường, nàng xuống xe, vác cây súng lên lưng, mở cánh cửa ghế phó ra rồi ômchó ra ngoài.ế ế ẳ"Đi, chúng ta đi đến miếu Thành Hoàng, hẳn ngươi sẽ an toàn ở nơi đó."Vân Hi nói.Lỗ tai con chó giật giật.Chẳng lẽ thế giới này có thần linh bản thổ của Lục Đạo Luân Hồi? Hắn cũngmuốn quan sát một chút.Vân Hi chạy nhanh một mạch, nhanh chóng xuyên qua đường phố, quẹo tráiquẹo phải dọc theo một con đường nhỏ, chạy gấp hướng tới miếu Thành Hoàng.Con chó đột nhiên tránh thoát khỏi ngực nàng, nhảy xuống mặt đất, chạy vềphía trước.Vân Hi giật mình, sau đó cũng phản ứng lại, vội chạy nhanh đuổi kịp.Phía trước là cuối ngõ nhỏ-- Con chó đột nhiên dừng lại, lớn tiếng sủa vào mộtgóc âm u.Một bóng dáng đi ra từ bóng đêm, liên tục xua tay và nói: “Cẩn thận! Trênđường toàn là quái vật, đừng đi qua nơi này..."Vân Hi cảnh giác nhìn lại, chỉ thấy đó là một nam nhân mang vẻ mặt hoảngloạn.Trong một góc sau lưng nam nhân, có mấy nữ nhân không rõ sống chết đangnằm."Ngươi là ai?"Vân Hi hỏi."Đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn một chút tiền để mua đồ ăn."Nam nhân nói.Con chó nhìn nam nhân, lại nhìn về phía Vân Hi đang do dự.Móng vuốt nó giật giật.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Trước mắt Vân Hi lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Nhiệm vụ lâm thời:""Giọt máu đầu tiên.""Giết chết tên côn đồ trước mặt thì ngươi sẽ đạt được khen thưởng."Côn đồ? Vân Hi giật mình.Nam nhân này đeo một bộ kính đen, quần áo khéo léo, khí chất văn nhã, vừathấy là biết người làm công tác văn hoá.Vấn đề duy nhất là hai nữ nhân nằm bất động trên mặt đất phía sau hắn ta.Nam nhân thấy Vân Hi giật mình tại chỗ, vội đi nhanh về hướng nàng, miệngtiếp tục nói: “Nghe này, lúc ta tới thì những người phụ nữ kia đã nằm trên mặtđất, không phải do ta giết."Khoảng cách giữa hai người chợt kéo gần.ắ ồ ế ấDùng súng ngắm đã không còn kịp rồi! Trong chớp nhoáng, nam nhân biến mấtkhỏi trước mắt Vân Hi.Vân Hi cứ như mới phản ứng kịp, thấp giọng lẩm bẩm: “Ta cũng không nóingươi giết các nàng, vì sao ngươi vội vã giải thích, vội vã tới gần ta?"Hai chân nàng bước lệch qua, cả người xoay tròn nửa vòng ngay tại chỗ, vừahay tránh đi một cây gai nhọn sắc bén."Ồ?"Tiếng nói kinh ngạc của nam nhân vang lên."Quả nhiên người có vấn đề."Vân Hi lui về phía sau vài bước, mở miệng nói."Ha ha ha, phản ứng rất nhanh, nhưng vô dụng, để ta ăn tim người đi, trái timnóng hầm hập của nữ nhân là món ăn ta thích nhất!"Nam nhân cười điên cuồng lên.Tay hắn ta dần dần biến thành gai nhọn.Vân Hi lộ ra vẻ mặt do dự.Hiện tại phải làm sao bây giờ? Phải –– Giết người sao? Ánh mắt nàng trông thậtbuồn bã, không tự chủ được mà lui về phía sau.Bước chân như bị thứ gì chặn lại.Vân Hi cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy mấy nữ tử kia nằm trên mặt đất, ở ngực cómột cái lỗ lớn.Vừa rồi đứng quá xa nên không thấy rõ.Nàng tập trung nhìn lại.Một người.Hai người.- - Năm người.Lúc này cẩn thận nhìn lại, có thể thấy nơi này có năm thiếu nữ đang trong độtuổi thanh xuân phơi phới đang nằm.Trong đó có một cô bé nhìn quá non nớt, như chỉ mới tám chín tuổi.Cuộc sống của họ còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc.–– Kết thúc trong tay tên côn đồ ở đối diện kia.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt im lìm lơ lửng ở giữa không trung: “Thiên kiếplần này kết thúc.""Chú ý, thiên kiếp này là chỉ người tiến hành đột phá cảnh giới khi làm yêu tu(Chó có), mà không phải người hoàn thành thiên kiếp khi làm Sinh Mệnh ThểThế Giới Loại.""Chúc mừng.""Ngươi đã trở thành yêu tu Kim Đan kỳ.""Ngươi đã thức tỉnh thần thông.""Hóa thân thế giới.""Thuyết minh: Tạm thời biến trở về bản thể của ngươi, liên tục 7-15 giây.""Mỗi ngày chỉ được dùng được một lần."Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.Trên ghế lô tửu lầu, chó vàng ngáp dài một cái.Có hơi mệt.- - Cái gì mà hóa thân thế giới, hắn mới có được Tứ Thánh Trụ, cònchưa kịp trở thành thế giới mà.Chỉ biến trở về bản thể mà thôi.Tính ra thì độ kiếp không tính là cái gì, mấu chốt là hắn phải vừa độ kiếp, vừachú ý động tĩnh ở bên này.Làm một con chó Trúc Cơ kỳ, những việc này vẫn làm hắn cảm thấy khá mệt.Con chó híp mắt, thoải mái nằm xuống ghế, lẳng lặng điều tức, gom yêu lựctrong cơ thể lại để chuẩn bị cho lần độ kiếp tiếp theo -- Lại thấy từng hàng chữnhỏ thiêu đốt hiện lên: “Ghi chép chiến đấu:""Thần thông người sử dụng: Hóa thân thế giới.""Người sử dụng bí đao chi thuật: Xuân Phong Tràm.""Số lượng kẻ địch đã chém giết được: 391.""Bí pháp Cửu U được kích hoạt, giết chóc làm vui được kích hoạt.""Sau khi người chuẩn bị xong, có thể tiếp tục đánh sâu vào cảnh giới càng cao.""Cảnh giới tiếp theo: Nguyên Anh kỳ."Con chó liếc nhìn, sau đó lại há to miệng ngáp một cái, vì thế khóe mắt cũng ứara chút nước mắt.Không có cách nào, Cửu U chi pháp nhanh như vậy đấy.Danh môn chính phái luôn muốn giết sạch yêu ma trong thiên hạ là có nguyênnhân.ẫ ế ếBọn họ tàn nhẫn độc ác, giết chóc vô biên, ăn huyết nhục yêu ma, luyện xươngyêu ma, thu hồn yêu ma, là vì phòng ngừa yêu ma bổ sung xong Cửu U chipháp.--Mãi đến khi hắn xuất thể thì mới bổ sung hết Cửu U chi pháp.Nhưng vẫn chưa kịp đánh vỡ cân bằng thì toàn bộ giới tu hành đều bị hủy diệt,tiến vào Vĩnh Dạ.Con chó lắc lắc đầu, không nghĩ tới chuyện quá khứ nữa.Nó híp mắt, gối đầu lên móng vuốt, yên lặng điều tức, chải vuốt yêu lực nhưdòng nước chảy xiết trong cơ thể.Cho dù có thể đột phá vào bất cứ lúc nào, nhưng thân thể con chó cỏ này quáyếu ớt, không gấp được, nếu không nhất định sẽ để lại tai hoạ ngầm.Cũng chỉ có Liễu Bình mới có định lực như vậy.Đổi lại là yêu ma không có kiến thức, nhất định sẽ tiến bộ vượt bậc, một haimuốn đột phá đến cảnh giới càng cao hơn.Đến cuối cùng trong cơ thể sẽ có vô số ám thương, hối hận cũng không kịp.Phanh –– Cánh cửa bị đẩy ra.Vân Hi hấp tấp xông tới, thu thập tất cả mọi thứ rồi chạy đến vuốt đầu chó vànói: “Đi thôi, thiếu gia, ta phải đưa người về nhà trước, sau đó lập tức đến độiđặc chiến báo danh."Không đợi con chó biểu hiện gì, nàng trực tiếp vác cây súng lên lưng, duỗi taybế con chó lên rồi chạy ra bên ngoài.Con chó có chút không thích ứng, nhưng nghĩ đến mình chỉ là một con chó, cănbản không có sức kháng cự, đành phải gắng gượng để Vân Hi ôm vào ngực, đưathẳng một mạch lên ghế phụ xe việt dã.Vân Hi dẫm chân ga, ô tô rít gào lên, lại không cách nào lao ra.- - Trên mặt đấtcó mấy chục thi thể nhân loại biến dị đang nằm.Những người tồn tại kinh hoàng muốn chết, họ khóc thút thít, kêu to, nôn mửa,xụi lơ trên mặt đất, hầu hết đều như thế.Con đường sớm đã tắc nghẽn.Lúc này thành phố đã hoàn toàn rối loạn.Có thể nhìn thấy ánh lửa ở nơi nơi, nghe thấy tiếng nổ vang lên và tiếng mọingười khóc gào thét chói tai.Con chó lén nhìn thoáng qua con đường, cũng có chút ảo não.- - Sớm biết nhưthế, vừa rồi lúc giết người nên trực tiếp trảm thành mảnh vỡ.Hiện giờ xe không đi được.Vân Hi gác tay lên bánh lái mà suy nghĩ mấy phút, sau đó trực tiếp đậu xe ở venđường, nàng xuống xe, vác cây súng lên lưng, mở cánh cửa ghế phó ra rồi ômchó ra ngoài.ế ế ẳ"Đi, chúng ta đi đến miếu Thành Hoàng, hẳn ngươi sẽ an toàn ở nơi đó."Vân Hi nói.Lỗ tai con chó giật giật.Chẳng lẽ thế giới này có thần linh bản thổ của Lục Đạo Luân Hồi? Hắn cũngmuốn quan sát một chút.Vân Hi chạy nhanh một mạch, nhanh chóng xuyên qua đường phố, quẹo tráiquẹo phải dọc theo một con đường nhỏ, chạy gấp hướng tới miếu Thành Hoàng.Con chó đột nhiên tránh thoát khỏi ngực nàng, nhảy xuống mặt đất, chạy vềphía trước.Vân Hi giật mình, sau đó cũng phản ứng lại, vội chạy nhanh đuổi kịp.Phía trước là cuối ngõ nhỏ-- Con chó đột nhiên dừng lại, lớn tiếng sủa vào mộtgóc âm u.Một bóng dáng đi ra từ bóng đêm, liên tục xua tay và nói: “Cẩn thận! Trênđường toàn là quái vật, đừng đi qua nơi này..."Vân Hi cảnh giác nhìn lại, chỉ thấy đó là một nam nhân mang vẻ mặt hoảngloạn.Trong một góc sau lưng nam nhân, có mấy nữ nhân không rõ sống chết đangnằm."Ngươi là ai?"Vân Hi hỏi."Đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn một chút tiền để mua đồ ăn."Nam nhân nói.Con chó nhìn nam nhân, lại nhìn về phía Vân Hi đang do dự.Móng vuốt nó giật giật.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Trước mắt Vân Hi lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Nhiệm vụ lâm thời:""Giọt máu đầu tiên.""Giết chết tên côn đồ trước mặt thì ngươi sẽ đạt được khen thưởng."Côn đồ? Vân Hi giật mình.Nam nhân này đeo một bộ kính đen, quần áo khéo léo, khí chất văn nhã, vừathấy là biết người làm công tác văn hoá.Vấn đề duy nhất là hai nữ nhân nằm bất động trên mặt đất phía sau hắn ta.Nam nhân thấy Vân Hi giật mình tại chỗ, vội đi nhanh về hướng nàng, miệngtiếp tục nói: “Nghe này, lúc ta tới thì những người phụ nữ kia đã nằm trên mặtđất, không phải do ta giết."Khoảng cách giữa hai người chợt kéo gần.ắ ồ ế ấDùng súng ngắm đã không còn kịp rồi! Trong chớp nhoáng, nam nhân biến mấtkhỏi trước mắt Vân Hi.Vân Hi cứ như mới phản ứng kịp, thấp giọng lẩm bẩm: “Ta cũng không nóingươi giết các nàng, vì sao ngươi vội vã giải thích, vội vã tới gần ta?"Hai chân nàng bước lệch qua, cả người xoay tròn nửa vòng ngay tại chỗ, vừahay tránh đi một cây gai nhọn sắc bén."Ồ?"Tiếng nói kinh ngạc của nam nhân vang lên."Quả nhiên người có vấn đề."Vân Hi lui về phía sau vài bước, mở miệng nói."Ha ha ha, phản ứng rất nhanh, nhưng vô dụng, để ta ăn tim người đi, trái timnóng hầm hập của nữ nhân là món ăn ta thích nhất!"Nam nhân cười điên cuồng lên.Tay hắn ta dần dần biến thành gai nhọn.Vân Hi lộ ra vẻ mặt do dự.Hiện tại phải làm sao bây giờ? Phải –– Giết người sao? Ánh mắt nàng trông thậtbuồn bã, không tự chủ được mà lui về phía sau.Bước chân như bị thứ gì chặn lại.Vân Hi cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy mấy nữ tử kia nằm trên mặt đất, ở ngực cómột cái lỗ lớn.Vừa rồi đứng quá xa nên không thấy rõ.Nàng tập trung nhìn lại.Một người.Hai người.- - Năm người.Lúc này cẩn thận nhìn lại, có thể thấy nơi này có năm thiếu nữ đang trong độtuổi thanh xuân phơi phới đang nằm.Trong đó có một cô bé nhìn quá non nớt, như chỉ mới tám chín tuổi.Cuộc sống của họ còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc.–– Kết thúc trong tay tên côn đồ ở đối diện kia.

Chương 1087: Giọt máu đầu tiên